Several years ago here at TED, Peter Skillman introduced a design challenge called the marshmallow challenge. And the idea's pretty simple: Teams of four have to build the tallest free-standing structure out of 20 sticks of spaghetti, one yard of tape, one yard of string and a marshmallow. The marshmallow has to be on top. And, though it seems really simple, it's actually pretty hard because it forces people to collaborate very quickly. And so, I thought this was an interesting idea, and I incorporated it into a design workshop. And it was a huge success. And since then, I've conducted about 70 design workshops across the world with students and designers and architects, even the CTOs of the Fortune 50, and there's something about this exercise that reveals very deep lessons about the nature of collaboration, and I'd like to share some of them with you.
Cách đây vài năm, tại TED, Peter Skillman đã giới thiệu một cuộc thi thiết kế gọi là thử thách với viên kẹo dẻo. Và ý tưởng là khá đơn giản. Mỗi nhóm gồm 4 thành viên phải xây dựng một kết cấu cao nhất có thể, đứng thẳng mà không cần giá đỡ Vật liệu gồm: 20 cọng mỳ Ý, khoảng 1m băng keo, 1m dây và một viên kẹo dẻo Viên kẹo dẻo phải ở trên đỉnh của kết cấu. Thoạt nhìn có vẻ đơn giản, nhưng thực ra là khá phức tạp, bởi vì nó bắt buộc mọi người phải cộng tác rất nhanh Chính vì vậy, tôi nghĩ rằng đó là một ý tưởng thú vị, và tôi đã sử dụng nó trong một hội thảo về thiết kế. và đã mang lại một thành công lớn. Sau đó, tôi đã tổ chức khoảng 70 cuộc hội thảo về thiết kế trên toàn thế giới với các sinh viên, các nhà thiết kế và các kiến trúc sư, thậm chí là có cả các CTO của các công ty thuộc Fortune 50 (50 công ty lớn nhất thế giới do tạp chí Fortune bình chọn), và bài tập này hé lộ nhiều bài học sâu sắc về bản chất của sự cộng tác, và tôi muốn chia sẻ một số trong đó với các bạn.
So, normally, most people begin by orienting themselves to the task. They talk about it, they figure out what it's going to look like, they jockey for power. Then they spend some time planning, organizing, they sketch and they lay out spaghetti. They spend the majority of their time assembling the sticks into ever-growing structures. And then finally, just as they're running out of time, someone takes out the marshmallow, and then they gingerly put it on top, and then they stand back, and -- ta-da! -- they admire their work. But what really happens, most of the time, is that the "ta-da" turns into an "uh-oh," because the weight of the marshmallow causes the entire structure to buckle and to collapse.
Nào, một cách bình thường, phần lớn mọi người bắt đầu bằng cách định hướng công việc sẽ làm Họ thảo luận và tìm hiểu nó sẽ trông như thế nào, họ phân quyền, rồi họ dành thời gian lập kế hoạch, tổ chức. Họ phác hoạ và bố trí các sợi mỳ Ý Họ dành phần lớn thời gian để lắp ráp các sợi mỳ thành những cấu trúc lớn mãi và cuối cùng khi họ hết thời gian, một người lấy viên kẹo dẻo, cẩn thận đặt trên đỉnh của kết cấu, sau đó tất cả lùi lại, và thốt lên, "xem này!" (Ta-da) họ thán phục công trình của họ. Nhưng trong nhiều trường hợp, khoảnh khắc "ta-da" trở thành "uh-oh," bởi vì sức nặng của viên kẹo dẻo đã làm cho toàn bộ kết cấu xiêu vẹo và đổ sập.
So there are a number of people who have a lot more "uh-oh" moments than others, and among the worst are recent graduates of business school. (Laughter) They lie, they cheat, they get distracted and they produce really lame structures. And of course there are teams that have a lot more "ta-da" structures, and among the best are recent graduates of kindergarten. (Laughter) And it's pretty amazing. As Peter tells us, not only do they produce the tallest structures, but they're the most interesting structures of them all.
Một số nhóm có nhiều khoảnh khắc "uh-oh" hơn những nhóm khác, những người từ các trường kinh doanh là một trong số các nhóm tệ nhất. (Cười) Họ dối trá, họ lừa bịp, họ đánh lừa, và họ tạo ra những kết cấu khập khiễng. Và dĩ nhiên cũng có những nhóm có nhiều kết cấu "ta-da" (kết cấu tốt), trong số đó có những đứa trẻ vừa hoàn thành chương trình mẫu giáo. (Cười) Thật ngạc nhiên. Như Peter nói với chúng ta, những đứa trẻ không chỉ tạo ra những kết cấu cao nhất, mà còn là những kết cấu thú vị nhất.
So the question you want to ask is: How come? Why? What is it about them? And Peter likes to say that none of the kids spend any time trying to be CEO of Spaghetti, Inc. Right? They don't spend time jockeying for power. But there's another reason as well. And the reason is that business students are trained to find the single right plan, right? And then they execute on it. And then what happens is, when they put the marshmallow on the top, they run out of time and what happens? It's a crisis. Sound familiar? Right. What kindergarteners do differently is that they start with the marshmallow, and they build prototypes, successive prototypes, always keeping the marshmallow on top, so they have multiple times to fix when they build prototypes along the way. Designers recognize this type of collaboration as the essence of the iterative process. And with each version, kids get instant feedback about what works and what doesn't work.
Vậy, câu hỏi mà các bạn muốn hỏi là: Tại sao? Có điều gì đặc biệt ở chúng? Và Peter thích thú trả lời rằng, "Không có đứa trẻ nào có tham vọng để trở thành CEO của Spaghetti Inc." Đúng không. Chúng không phí thời gian để tranh dành quyền lực. Nhưng cũng còn một lý do khác. Đó là các sinh viên trường kinh doanh được đào tạo để vạch ra duy nhất một kế hoạch đúng. rồi họ thực hiện kế hoạch đó. Và những gì xảy ra là, khi họ đặt viên kẹo dẻo lên trên đỉnh, họ hết thời gian, và điều gì xảy ra? Đó là một cuộc khủng hoảng. Nghe quen quá phải không? Những gì mà các đứa trẻ mẫu giáo làm hoàn toàn khác, chúng bắt đầu với viên kẹo dẻo và chúng xây các bản mẫu, cứ lần lượt như thế, luôn giữ viên kẹo ở trên đỉnh, vì thế, cùng lúc đó chúng có nhiều thời gian để sửa các bản mẫu tồi. Các nhà thiết kế nhận thấy kiểu cộng tác này là bản chất của quá trình lặp. Những đứa trẻ có những phản hồi tức thì trên mỗi phiên bản về những gì đúng và chưa đúng.
So the capacity to play in prototype is really essential, but let's look at how different teams perform. So the average for most people is around 20 inches; business schools students, about half of that; lawyers, a little better, but not much better than that, kindergarteners, better than most adults. Who does the very best? Architects and engineers, thankfully. (Laughter) Thirty-nine inches is the tallest structure I've seen. And why is it? Because they understand triangles and self-reinforcing geometrical patterns are the key to building stable structures. So CEOs, a little bit better than average, but here's where it gets interesting. If you put you put an executive admin. on the team, they get significantly better. (Laughter) It's incredible. You know, you look around, you go, "Oh, that team's going to win." You can just tell beforehand. And why is that? Because they have special skills of facilitation. They manage the process, they understand the process. And any team who manages and pays close attention to work will significantly improve the team's performance. Specialized skills and facilitation skills are the combination that leads to strong success. If you have 10 teams that typically perform, you'll get maybe six or so that have standing structures.
Vì vậy năng lực để tạo ra các bản mẫu là rất cần thiết, nhưng hãy nhìn vào kết quả của các nhóm khác nhau. Chiều cao trung bình của kết cấu mà phần lớn mọi người làm được vào khoảng 20 inches (50,8 cm), các sinh viên trường kinh doanh chỉ đạt được chừng 1/2 độ cao đó, các luật sư có khá hơn một chút, nhưng không nhiều lắm, những đứa trẻ mẫu giáo thì tốt hơn phần lớn người lớn. Ai làm tốt nhất? May mắn thay! Đó là các kiến trúc sư và kỹ sư. (Cười) 39 inches (99,06 cm) là kết cấu cao nhất mà tôi từng thấy. Và tại sao vậy? Vì họ hiểu các hình tam giác và các mẫu hình học có khả năng tự gia cố là những điều then chốt trong xây dựng các kết cấu bền vững. Các nhà CEO thì khá hơn một chút so với mức trung bình. Nhưng có một điều thú vị. Nếu có một người quản lý trong nhóm, họ sẽ tốt hơn rất nhiều. (Cười) Không thể tin được. Chỉ cần quan sát một chút, bạn sẽ biết ngay "À, nhóm này sẽ thắng." Bạn có thể biết trước điều đó. Tại sao vậy? Vì họ có những kỹ năng chuyên môn về điều hành. Họ quản lý quy trình, họ hiểu quy trình. Bất kỳ nhóm nào có khả năng quản lý và chú tâm vào công việc sẽ cải thiện một cách rõ rệt hiệu suất của nhóm. Các kỹ năng đặc thù và kỹ năng điều hành, cùng với sự kết hợp đó sẽ dẫn đến thành công. Nếu bạn có 10 nhóm thực hiện, bạn có thể có cỡ 6 hoặc chừng đó nhóm có các kết cấu đứng được.
And I tried something interesting. I thought, let's up the ante, once. So I offered a 10,000 dollar prize of software to the winning team. So what do you think happened to these design students? What was the result? Here's what happened: Not one team had a standing structure. If anyone had built, say, a one inch structure, they would have taken home the prize. So, isn't that interesting? That high stakes have a strong impact. We did the exercise again with the same students. What do you think happened then? So now they understand the value of prototyping. So the same team went from being the very worst to being among the very best. They produced the tallest structures in the least amount of time. So there's deep lessons for us about the nature of incentives and success.
Tôi đã thử một điều thú vị khác. Tôi đã đề nghị một cuộc cá cược. Rằng tôi sẽ trao cho đội thắng cuộc một phần mềm trị giá 10.000$. Các bạn nghĩ là các nhóm sinh viên ngành thiết kế sẽ làm như thế nào? Kết quả như thế nào? Đây là những gì đã xảy ra. Không nhóm nào có kết cấu đứng được. Nếu nhóm nào đã xây dựng được một kết cấu dù chỉ cao 1 inch (2,54cm), họ đã có thể mang giải thưởng về nhà. Vậy, có thú vị không khi giải thưởng cao lại có ảnh hưởng lớn. Chúng tôi đã thử làm một lần nữa với chính các nhóm đó. Các bạn nghĩ điều gì sẽ xảy ra tiếp? Bây giờ thì họ hiểu giá trị của các bản mẫu. Chính nhóm đã có kết quả tồi nhất trở thành một trong những nhóm có kết quả tốt nhất. Họ tạo ra những kết cấu cao nhất trong khoảng thời gian ngắn nhất. Đó là một bài học sâu sắc cho chúng ta về bản chất của sự khích lệ và sự thành công.
So, you might ask: Why would anyone actually spend time writing a marshmallow challenge? And the reason is, I help create digital tools and processes to help teams build cars and video games and visual effects. And what the marshmallow challenge does is it helps them identify the hidden assumptions. Because, frankly, every project has its own marshmallow, doesn't it? The challenge provides a shared experience, a common language, a common stance to build the right prototype. And so, this is the value of the experience, of this so simple exercise.
Vậy, bạn có thể hỏi: Tại sao lại có người dành thời gian để viết về thử thách viên kẹo dẻo? Lý do là, Tôi giúp tạo ra những công cụ kỹ thuật số và những quy trình để giúp các nhóm thiết kế xe hơi và các trò chơi video và các hiệu ứng trực quan. Và những gì mà thử thách viên kẹo dẻo làm là nó giúp họ nhận ra các giả định ẩn. Bởi vì, thành thật mà nói, mọi dự án đều có một viên kẹo dẻo. Thử thách này cho họ một kinh nghiệm chung, một ngôn ngữ chung, thái độ chung để xây dựng một bản mẫu chính xác. Và vì vậy, đây chính là giá trị của kinh nghiệm, của bài tập đơn giản này.
And those of you who are interested may want to go to MarshmallowChallenge.com. It's a blog that you can look at how to build the marshmallows. There's step-by-step instructions on this. There are crazy examples from around the world of how people tweak and adjust the system. There's world records that are on this as well.
Và những ai trong các bạn thích thú, có thể vào website marshmallowchallenge.com. Nó là một blog mà bạn có thể học được cách làm sao để tìm thấy những viên kẹo dẻo. Có những chỉ dẫn từng bước một ở trên website đó. Có cả những ví dụ kỳ quặc từ khắp nơi trên thế giới của việc mọi người xây dựng cái kết cấu. Có cả những kỷ lục thế giới.
And the fundamental lesson, I believe, is that design truly is a contact sport. It demands that we bring all of our senses to the task, and that we apply the very best of our thinking, our feeling and our doing to the challenge that we have at hand. And sometimes, a little prototype of this experience is all that it takes to turn us from an "uh-oh" moment to a "ta-da" moment. And that can make a big difference.
Tôi tin rằng, bài học cơ bản chính là thiết kế thực sự là một môn thể thao phối hợp. Nó yêu cầu chúng ta phải tập trung tất cả khả năng của chúng ta vào công việc, và chúng ta phải sử dụng những gì tốt nhất của trí tuệ, cảm xúc và sức lực của chúng ta để giải quyết thách thức mà chúng ta đang đối mặt. Và đôi khi, một bản mẫu nhỏ của kinh nghiệm này có thể giúp chúng ta từ một khoảnh khắc "uh-oh" thành một khoảnh khắc "ta-da". Và điều đó có thể tạo ra sự khác biệt.
Thank you very much.
Xin chân thành cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay tán dương)