A handful of species on Earth share a seemingly mysterious trait: a menstrual cycle. We're one of the select few. Monkeys, apes, bats, humans, and possibly elephant shrews are the only mammals on Earth that menstruate. We also do it more than any other animal, even though its a waste of nutrients and can be a physical inconvenience. So where's the sense in this uncommon biological process? The answer begins with pregnancy. During this process, the body's resources are cleverly used to shape a suitable environment for a fetus, creating an internal haven for a mother to nurture her growing child. In this respect, pregnancy is awe-inspiring, but that's only half the story. The other half reveals that pregnancy places a mother and her child at odds. As for all living creatures, the human body evolved to promote the spread of its genes. For the mother, that means she should try to provide equally for all her offspring. But a mother and her fetus don't share exactly the same genes. The fetus inherits genes from its father, as well, and those genes can promote their own survival by extracting more than their fair share of resources from the mother. This evolutionary conflict of interests places a woman and her unborn child in a biological tug-of-war that plays out inside the womb. One factor contributing to this internal tussle is the placenta, the fetal organ that connects to the mother's blood supply and nourishes the fetus while it grows. In most mammals, the placenta is confined behind a barrier of maternal cells. This barrier lets the mother control the supply of nutrients to the fetus. But in humans and a few other species, the placenta actually penetrates right into the mother's circulatory system to directly access her blood stream. Through its placenta, the fetus pumps the mother's arteries with hormones that keep them open to provide a permanent flow of nutrient-rich blood. A fetus with such unrestricted access can manufacture hormones to increase the mother's blood sugar, dilate her arteries, and inflate her blood pressure. Most mammal mothers can expel or reabsorb embryos if required, but in humans, once the fetus is connected to the blood supply, severing that connection can result in hemorrhage. If the fetus develops poorly or dies, the mother's health is endangered. As it grows, a fetus's ongoing need for resources can cause intense fatigue, high blood pressure, and conditions like diabetes and preeclampsia. Because of these risks, pregnancy is always a huge, and sometimes dangerous, investment. So it makes sense that the body should screen embryos carefully to find out which ones are worth the challenge. This is where menstruation fits in. Pregnancy starts with a process called implantation, where the embryo embeds itself in the endometrium that lines the uterus. The endometrium evolved to make implantation difficult so that only the healthy embryos could survive. But in doing so, it also selected for the most vigorously invasive embryos, creating an evolutionary feedback loop. The embryo engages in a complex, exquisitely timed hormonal dialogue that transforms the endometrium to allow implantation. What happens when an embryo fails the test? It might still manage to attach, or even get partly through the endometrium. As it slowly dies, it could leave its mother vulnerable to infection, and all the time, it may be emitting hormonal signals that disrupt her tissues. The body avoids this problem by simply removing every possible risk. Each time ovulation doesn't result in a healthy pregnancy, the womb gets rid of its endometrial lining, along with any unfertilized eggs, sick, dying, or dead embryos. That protective process is known as menstruation, leading to the period. This biological trait, bizarre as it may be, sets us on course for the continuation of the human race.
Nhiều sinh vật trên Trái Đất dường như đều có chung một đặc tính bí ẩn: Chu kỳ kinh nguyệt. Chúng ta là một trong số đó. Khỉ, vượn, dơi, con người và cũng có thể là chuột chù voi. là những động vật có vú duy nhất trên Trái Đất có kinh nguyệt. Ta còn có nhiều hơn những sinh vật khác, mặc dù nó là sự lãng phí chất dinh dưỡng và cũng có thể là một sự bất tiện thể chất Vậy ý nghĩa của quá trình sinh học không phổ biến này là gì? Câu trả lời bắt đầu với sự mang thai. Trong quá trình này, chất dinh dưỡng của cơ thể được dùng để hình thành một môi trường thích hợp cho phôi thai, tạo ra một môi trường bên trong an toàn cho bà mẹ để nuôi dưỡng đứa trẻ lớn lên. Về mặt này thì việc mang thai rất kì diệu, nhưng nó chỉ là một nửa câu chuyện. Nửa còn lại chỉ ra rằng việc mang thai đặt người mẹ và đứa bé vào sự may rủi. Như tất cả các sinh vật khác, cơ thể người được tiến hóa để đẩy mạnh quá trình di truyền gen. Với người mẹ, điều này có nghĩa là mẹ phải chia đều gen cho tất cả các con. Nhưng gen của mẹ và phôi thai không giống nhau hoàn toàn. Phôi thai còn kế thừa gen từ cha, và những gene này có thể xúc tiến cho sự tồn tại của nó bằng cách loại bỏ nhiều hơn nguồn gen được chia từ người mẹ. Sự xung đột lợi ích quá trình tiến hóa đặt người mẹ và đứa con chưa ra đời trong một sự giành co khoa học diễn ra trong tử cung. Một yếu tố làm nên cuộc chiến nội bộ này là nhau thai, một cơ quan của bào thai nối với máu của mẹ và nuôi dưỡng cho thai nhi lớn lên. Ở các loài động vật có vú, nhau thai được bao bọc sau màng chắn của tế bào của mẹ. Màng chắn này giúp mẹ kiểm soát lượng dinh dưỡng cung cấp cho con. Nhưng loài người và một số ít loài khác, nhau thai thâm nhập thẳng vào trong hệ tuần hoàn của mẹ, tiếp cận trực tiếp với mạch máu. Nhờ có nhau thai, phôi bơm hormone vào động mạch của mẹ làm các mạch mở ra để cung cấp dòng chảy liên tục của máu giàu chất dinh dưỡng. Một phôi thai với sự tiếp cận không bị hạn chế thế này có thể sản xuất ra hormone để tăng lượng đường trong máu của mẹ, làm giãn động mạch và làm tăng huyết áp của mẹ. Hầu hết các loài động vật có vú đều có thể đẩy ra và hấp thụ lại phôi thai nếu cần, Nhưng với con người, một khi phôi thai kết nói với nguồn cung cấp máu, cắt đứt liên kết đó có thể gây ra xuất huyết máu. Nếu phôi thai phát triển thiếu thốn hoặc chết, sức khỏe của người mẹ sẽ bị nguy hiểm. Khi phát triển, nhu cầu dinh dưỡng liên tục của phôi có thể gây ra mệt, căng thẳng và cao huyết áp, và những tình trạng như tiểu đường và co giật. Bởi vì những nguy hiểm này, Việc mang thai luôn rất quan trong, nhiều khi nguy hiểm và cần sự đầu tư. Vì vậy là hợp lý khi cho rằng cơ thể nên che chở phôi thai cẩn thận để tìm ra cái nào xứng đáng để thử thách. Đó là lý do có kinh nguyệt. Sự mang thai bắt đầu với một quá trình gọi là sự cấy vào. Nơi mà phôi thai tự cấy vào lớp niêm mạc của tử cung. Lớp niêm mạc tử cung phát triển để phôi thai cấy vào nó khó khăn, để chỉ những phôi thai khỏe mạnh mới có thể tồn tại. Nhưng khi làm thế, nó cũng chọn ra những phôi thai khỏe mạnh nhất tạo ra vòng tuần hoàn tiến hóa. Phôi thai đó tham gia vào một cuộc tương tác nội tiết phức tạp, và đúng thời điểm điều đó biến đổi lớp niêm mạc tử cung để cho phép sự cấy ghép của phôi thai. Điều gì xảy ra khi một phôi thai rớt cuộc kiểm tra? Nó vẫn có thể xoay sở để gia nhập hoặc thậm chí lấy được một phần của niêm mạc tử cung. Khi nó từ từ chết đi, nó có thể làm mẹ nó dễ bị nhiễm trùng, và luôn luôn, nó sẽ phát ra những dấu hiệu nội tiết để phá vỡ các mô của mình Cơ thể tránh vấn đề này bằng cách loại bỏ tất cả các nguy cơ có thể. Mỗi khi sự rụng trứng không tạo ra một sự mang thai khỏe mạnh, tử cung sẽ bị tróc lớp niêm mạc tử cung của mình, cùng với những trứng chưa được thụ tinh, ốm, chết hoặc phôi chết. Quá trình bảo vệ này được biết đến như là kinh nguyêt, xảy ra theo chu kỳ Những đặc tính sinh học này, kì lạ như tất cả những gì có thể,