I'm here today to start a revolution. Now before you get up in arms, or you break into song, or you pick a favorite color, I want to define what I mean by revolution. By revolution, I mean a drastic and far-reaching change in the way we think and behave -- the way we think and the way we behave. Now why, Steve, why do we need a revolution? We need a revolution because things aren't working; they're just not working. And that makes me really sad because I'm sick and tired of things not working. You know, I'm sick and tired of us not living up to our potential. I'm sick and tired of us being last.
Tôi ở đây hôm nay để bắt đầu một cuộc cách mạng. Trước khi các bạn sẵn sàng chiến đấu hay ra lời hiệu triệu hoặc chọn màu cờ sắc áo cho cuộc cách mạng Tôi muốn định nghĩa cách mạng là gì Nói về cách mạng, Tôi muốn nói đến một cuộc thay đổi mạnh mẽ và sâu rộng trong cách chúng ta nghĩ và ứng xử Cách mà chúng ta nghĩ và cách mà chúng ta cư xử Vậy tại sao, Steve, Tại sao chúng ta cần một cuộc cách mạng Chúng ta cần một cuộc cách mạng Vì mọi việc không được tiến triển, mọi người đều không làm việc Và điều đó thực sự làm tôi buồn Bởi tôi phát ốm và mệt mỏi vì mọi thứ không tiến triển Bạn biết đấy, tôi phát ốm và mệt bởi ta đang phung phí tiềm năng Tôi phát ốm và mệt mỏi vì chúng ta đang trở nên lạc hậu
And we are last place in so many things -- for example, social factors. We're last place in Europe in innovation. There we are right at the end, right at the bottom, last place as a culture that doesn't value innovation. We're last place in health care, and that's important for a sense of well-being. And there we are, not just last in the E.U., we're last in Europe, at the very bottom. And worst of all, it just came out three weeks ago, many of you have seen it, The Economist. We're the saddest place on Earth, relative to GDP per capita -- the saddest place on Earth. That's social. Let's look at education. Where do we rank three weeks ago in another report by the OECD? Last in reading, math and science. Last. Business: The lowest perception in the E.U. that entrepreneurs provide benefits to society. Why as a result, what happens? The lowest percentage of entrepreneurs starting businesses. And this is despite the fact that everybody knows that small business is the engine of economies. We hire the most people; we create the most taxes. So if our engine's broken, guess what? Last in Europe GDP per capita. Last. So it's no surprise, guys, that 62 percent of Bulgarians are not optimistic about the future. We're unhappy, we have bad education, and we have the worst businesses.
Và chúng ta lạc hậu trong rất nhiều thứ ví dụ, các yếu tố xã hội. Chúng ta xếp ở vị trí thấp nhất ở Châu Âu về sự đổi mới Chúng ta ở ngay dưới đáy nơi mà văn hoá không coi trọng sự đổi mới Chúng ta hạng bét về chăm sóc sức khỏe và đó là điều quan trọng cho hạnh phúc Và đó chúng ta, không chỉ xếp cuối ở E.U mà chúng ta còn đứng cuối trên toàn Châu Âu Và tồi tệ nhất, Theo thống kê 3 tuần trước, nhiều bạn đã thấy trên The Economist Chúng ta là nơi thê thảm nhất trên thế giới liên quan đến GDP bình quân đầu người Nơi bất hạnh nhất trên thế giới. Đó mới chỉ là xã hội. Thử nhìn vào giáo dục 3 tuần trước chúng ta xếp ở vị trí nào trong 1 báo cáo của OECD? đứng cuối về đọc, toán và khoa học. Toàn đội sổ Về Kinh doanh: Nhận thức thấp nhất ở E.U về vấn đề doanh nhân đem lại lợi ích cho xã hội. Tại sao như vậy, điều gì đang xảy ra? Tỷ lệ thấp nhất về doanh nhân khởi nghiệp Và điều này bất chấp sự thật rằng mọi người biết các doanh nghiệp nhỏ là động cơ của nền kinh tế Họ thuê phần lớn nhân công, đóng góp phần lớn cho thuế Vậy nếu động cơ hỏng, đoán xem điều gì sẽ xảy ra? Xếp bét ở Châu Âu về thu nhập bình quân đầu người Bét! Không có gì ngạc nhiên, 62% người Bung-ga-ri không lạc quan mấy về tương lai Ta bất hạnh, Ta hưởng một nền giáo dục kém và ta sở hữu những doanh nghiệp tồi.
And these are facts, guys. This isn't story tale; it's not make-believe. It's not. It's not a conspiracy I have got against Bulgaria. These are facts. So I think it should be really, really clear that our system is broken. The way we think, the way we behave, our operating system of behaving is broken. We need a drastic change in the way we think and behave to transform Bulgaria for the better, for ourselves, for our friends, for our family and for our future. How did this happen? Let's be positive now. We're going to get positive. How did this happen? I think we're last because -- and this is going to be drastic to some of you -- because we are handicapping ourselves. We're holding ourselves back because we don't value play. I said "play," all right.
Những điều đó là sự thật các bạn à. Đấy không phải là chuyện phiếm, cũng chẳng phải giả dối Không phải các bạn à Chẳng phải âm mưu gì chống đối Bulgaria cả Đây là sự thật. Tôi nghĩ nên nói rõ, thật rõ rằng rằng hệ thống của chúng ta bị trục trặc Cách chúng ta nghĩ, cách ứng xử và hệ thống ứng xử này cũng trục trặc Chúng ta cần mạnh mẽ thay đổi cách nghĩ, cách ứng xử để biến Bulgaira tốt đẹo hơn cho bản thân, cho bạn bè cho gia đình và cả cho tương lai chúng ta Làm thế nào để đạt được điều đó? Tích cực lên. Chúng ta phải tích cực. Làm sao để làm được? Tôi nghĩ chúng ta kém bởi vì và lý do này sẽ tác động mạnh tới các bạn, là bởi vì chúng ta tự cản trở mình Ta đang tự tụt lùi vì ta không trân trọng sự vui chơi Tôi nói là "vui chơi", đúng vậy
In case some of you forgot what play is, this is what play looks like. Babies play, kids play, adults play. We don't value play. In fact, we devalue play. And we devalue it in three areas. Let's go back to the same three areas. Social: 45 years of what? Of communism -- of valuing the society and the state over the individual and squashing, inadvertently, creativity, individual self-expression and innovation. And instead, what do we value? Because it's shown the way we apply, generate and use knowledge is affected by our social and institutional context, which told us what in communism? To be serious. To be really, really serious. It did. (Applause) Be serious. I can't tell you how many times I've been scolded in the park for letting my kids play on the ground. Heaven forbid they play in the dirt, the kal, or even worse, lokvi, water -- that will kill them. I have been told by babas and dyados that we shouldn't let our kids play so much because life is serious and we need to train them for the seriousness of life.
Nếu các bạn quên rằng vui chơi là gì, Nó là: Trẻ em được vui chơi Người lớn được vui chơi Chúng ta không trân trọng sự vui chơi Thật ra thì, chúng ta xem nhẹ nó Chúng ta xem nhẹ nó ở 3 mảng Xem 3 mảng đó là gì nhé Xã hội: 45 năm của điều gì? của Cộng Sản -- của xem trọng nhà nước hơn cá nhân và đè nén, cẩu thả sự sáng tạo, thể hiện cá nhân và sự cải tiến. Thay vào đó, chúng ta trân trọng điều gì? Chỉ vì nó thể hiện ra cách chúng ta áp dụng, tạo ra và sử dụng kiến thức bị ảnh hưởng bởi xã hội và thể chế Điều gì đã dạy chúng ta ở Chế độ Cộng Sản? Nghiêm túc mà nói Một cách nghiêm túc Có đấy. (Vỗ tay) một cách nghiêm túc tôi không thể kể cho các bạn bao lần tôi bị chửi ở công viên VÌ để lũ trẻ chạy nhảy xung quanh chúa trời cấm chúng chơi trên thứ dơ bẩn the kal, hay thậm chí tệ hơn, lokvi, nước - thứ sẽ giết chết chúng tôi đã được dạy bảo bởi bố và mẹ rằng chúng ta không nên để lũ trẻ chơi quá nhiều vì cuộc sống rất nghiêm khắc và ta cần dạy họ điều quan trọng của đời
We have a serious meme running through. It's a social gene running through us. It's a serious gene. It's 45 years of it that's created what I call the "baba factor." (Laughter) (Applause) And here's how it works. Step one: woman says, "I want to have a baby. Iskam baby." Step two: we get the baby. Woohoo! But then what happens in step three? I want to go back to work because I need to further my career or I just want to go have coffees. I'm going to give bebko to baba. But we need to remember that baba's been infected by the serious meme for 45 years. So what happens? She passes that virus on to baby, and it takes a really, really, really long time -- as the redwood trees -- for that serious meme to get out of our operating system.
chúng ta có một ý niệm đang lan truyền nó là gene xã hội lan truyền đến chúng ta nó là một gene nguy hiểm mất 45 năm cho loại gene đó để tạo ra cái mà tôi gọi là nhân tố baba (tiếng cười) (vỗ tay) .Và đây là cách nó hoạt động Bước 1: Phụ nữ nói," Tôi muốn có con. một đứa trẻ hồi giáo" Bước 2: Chúng ta sẽ có em bé. Woohoo! Nhưng điều gì sẽ xảy ra ở bước 3? Tôi muốn trờ lại làm việc vì tôi cần vươn xa trong công việc hay chỉ muốn uống cafe. Tôi sẽ đưa bebko cho baba( em bé) Nhưng ta cần nhớ rằng các em bé bị nhiễm bởi các ý niệm nghiêm khắc này suốt 45 năm Vậy điều gì sẽ xảy ra? Cô ấy truyền các vi-rút đó vào các em bé và nó mất một khoảng thời gian rất dài - giống như cây gỗ đỏ ý niệm nghiêm khắc ấy để thoát khỏi hệ thống điều hành của chúng ta
What happens then? It goes into education where we have an antiquated education system that has little changed for 100 years, that values rote learning, memorization and standardization, and devalues self-expression, self-exploration, questioning, creativity and play. It's a crap system. True story: I went looking for a school for my kid. We went to this prestigious little school and they say they're going to study math 10 times a week and science eight times a week and reading five times a day and all this stuff. And we said, "Well what about play and recess?" And they said, "Ha. There won't be a single moment in the schedule." (Laughter) And we said, "He's five." What a crime. What a crime. And it's a crime that our education system is so serious because education is serious that we're creating mindless, robotic workers to put bolts in pre-drilled holes. But I'm sorry, the problems of today are not the problems of the Industrial Revolution. We need adaptability, the ability to learn how to be creative and innovative. We don't need mechanized workers. But no, now our meme goes into work where we don't value play. We create robotic workers that we treat like assets, to lever and just throw away.
vậy điều gì sẽ xảy ra? Nó tiến vào hệ thống giáo dục nơi là một hệ thống lỗi thời nó đang thay đổi nhỏ trong 100 năm nó đề cao việc học vẹt việc phải ghi nhớ và tiêu chuẩn hoá. và không xem trọng việc tự thể hiện, tự khám phá bản thân, việc đặt câu hỏi, sáng tạo và chơi đùa Nó là một hệ thống nhảm nhí Có một chuyện thật là: Khi tôi đi tìm kiếm trường cho con tôi Chúng tôi đến các trường danh giá và họ nói họ sẽ cho học Toán 10 lần 1 tuần và khoa học thì 8 lần và đọc 5 lần một ngày và những thứ này và tôi nói," Còn vui chơi và nghỉ ngơi?" và họ nói," Hả? Không có chuyện đó trong lịch học đâu" (tiếng cười) chúng tôi nói," thằng bé chỉ mới 5 tuổi". Quả là một tội ác. Đó hẳn là một tội ác hệ thống giáo dục quá nghiêm khắc vì giáo dục thì phải như vậy đã tạo ra những nhân công máy móc, ngu ngốc đặt bu lông ở lỗ trước khoan. Nhưng tôi xin lỗi, vấn đề của hôm nay không là vấn đề về cách mạng công nghiệp Chúng ta cần khả năng thích nghi, khả năng học cách trở nên sáng tạo và cải tiến. Chúng ta không cần những công nhân máy móc Nhưng không, ý niệm đó đã đi sâu vào công việc, nơ Ta tạo ra các công nhân máy móc và xem họ như đồ vật của ta để chiêu dụ và rồi vứt đi.
What are qualities of a Bulgarian work? Autocratic -- do what I say because I'm the chef. I'm the boss and I know better than you. Untrusting -- you're obviously a criminal, so I'm going to install cameras. (Laughter) Controlling -- you're obviously an idiot, so I'm going to make a zillion little processes for you to follow so you don't step out of the box. So they're restrictive -- don't use your mobile phone, don't use your laptop, don't search the Internet, don't be on I.M. That's somehow unprofessional and bad. And at the end of the day, it's unfulfilling because you're controlled, you're restricted, you're not valued and you're not having any fun. In social, in education and in our business, don't value play. And that's why we're last, because we don't value play.
Chất lượng việc làm của Bung-ga-ri ra sao? Chuyên chế làm mọi thứ tôi nói vì tôi là chủ. Tôi là chủ thì tôi biết nhiều hơn anh. Tôi không tin, bạn là một tên tội phạm, nên tôi sẽ lắp camera (tiếng cười) Kiểm soát Bạn hẳn là tên ngốc, nên tôi sẽ đặt ra các quy trình để bạn làm theo và đừng làm khác điều đó. Họ đang hạn chế bạn, không dùng điện thoại dùng máy tính, để tìm thông tin trên mạng đừng lên các phương tiện truyền thông nào Điều đó thật tồi tệ và không chuyên nghiệp Và vào cuối ngày, nó chưa được hoàn thành vì bạn bị kiểm soát, hạn chế, và bị xem thường và bạn không được vui chơi gì cả Trong xã hội, giáo dục hay kinh doanh không đánh giá cao vui chơi Đó là lí do tại sao chúng ta tụt hậu bởi vì ta không trân trọng việc vui chơi
And you can say, "That's ridiculous, Steve. What a dumb idea. It can't be because of play. Just play, that's a stupid thing." We have the serious meme in us. Well I'm going to say no. And I will prove it to you in the next part of the speech -- that play is the catalyst, it is the revolution, that we can use to transform Bulgaria for the better. Play: our brains are hardwired for play. Evolution has selected, over millions and billions of years, for play in animals and in humans. And you know what? Evolution does a really, really good job of deselecting traits that aren't advantageous to us and selecting traits for competitive advantage. Nature isn't stupid, and it selected for play. Throughout the animal kingdom, for example: ants. Ants play. Maybe you didn't know that. But when they're playing, they're learning the social order and dynamics of things. Rats play, but what you might not have known is that rats that play more have bigger brains and they learn tasks better, skills. Kittens play. We all know kittens play. But what you may not know is that kittens deprived of play are unable to interact socially. They can still hunt, but they can't be social. Bears play. But what you may not know is that bears that play more survive longer. It's not the bears that learn how to fish better. It's the ones that play more.
Và bạn có thể nói,"Thật vô lý, Steve. Một ý tưởng ngu xuẩn" Không thể nào vì vui chơi Chỉ chơi đùa thôi. Điều đó thật ngu ngốc Có một ý niệm nghiêm túc trong chúng ta Tôi sẽ nói không Và tôi sẽ chứng minh điều này ở phần kế tiếp Vui chơi là chất xúc tác, là một cuộc cách mạng mà ta có thể dùng để biến Bung-ga-ri trở nên tốt đẹp hơn Vui chơi: não bộ của ta được kiểm soát để vui chơi Sự tiến hoá đã lựa chọn trên hàng triệu, hàng tỉ năm để con người và động vật được vui chơi Và bạn biết không? Sự tiến hoá đã làm rất tốt một việc là không chọn những đặc điểm bất lợi cho chúng ta và chọn những đặc điểm có lợi cho cạnh tranh Thiên nhiên luôn khôn ngoan, và nó được chọn vui chơi thông qua thế giới động vật, ví dụ Kiến cũng vui chơi Có lẽ bạn không biết điều đó Nhưng khi chúng vui chơi Chúng học được quy tắc trật tự loài, động lực của mọi vật Khi chuột vui đùa, bạn có lẽ không biết rằng khi chuột chơi càng nhiều não chúng càng to và nó học hỏi tốt hơn kể cả các kĩ năng Mèo chơi đùa. Ta đều biết mèo thích nghịch Nhưng có lẽ ta không biết rằng Những con mèo không được chơi thì không thể hoà nhập cộng đồng Nó có thể đi săn, nhưng không hoà nhập được Khi gấu chơi đùa có lẽ điều bạn không biết gấu chơi càng nhiều thì càng sống sót lâu hơn không phải con gấu nào học bắt cá giỏi hơn mà là con vui chơi nhiều hơn
And a final really interesting study -- it's been shown, a correlation between play and brain size. The more you play, the bigger the brains there are. Dolphins, pretty big brains, play a lot. But who do you think with the biggest brains are the biggest players? Yours truly: humans. Kids play, we play -- of every nationality, of every race, of every color, of every religion. It's a universal thing -- we play. And it's not just kids, it's adults too.
và một nghiên cứu cuối cùng cực kì thú vị chỉ ra rằng, một sự tương quan giữa chơi đùa và kích thước não bộ Bạn vui đùa càng nhiều, thì não của bạn càng lớn Cá heo với não khá lớn, chơi đùa rất nhiều Nhưng bạn có nghĩ rằng ai có não lớn nhất thì chơi giỏi nhất không? chính xác đó là Con người Trẻ em chơi đùa, chúng ta cũng vậy dù dân tộc nào, chủng tộc nào, màu da, tôn giáo nó là một điều phổ biến- Vui đùa không chỉ ở trẻ em mà kể cả người lớn
Really cool term: neoteny -- the retention of play and juvenile traits in adults. And who are the biggest neotenists? Humans. We play sports. We do it for fun, or as Olympians, or as professionals. We play musical instruments. We dance, we kiss, we sing, we just goof around. We're designed by nature to play from birth to old age. We're designed to do that continuously -- to play and play a lot and not stop playing. It is a huge benefit. Just like there's benefits to animals, there's benefits to humans. For example, it's been shown to stimulate neural growth in the amygdala, in the area where it controls emotions. It's been shown to promote pre-frontal cortex development where a lot of cognition is happening. As a result, what happens? We develop more emotional maturity if we play more. We develop better decision-making ability if we play more.
Thuật ngữ: Neoteny-- là duy trì vui đùa và phẩm chất thiếu niên ở người trưởng thành ai có nhiều điều đó nhất? Chính là con người. Chúng ta chơi thể thao chơi giải trí, thi đấu, hoặc chuyên nghiệp Ta chơi các loại nhạc cụ Ta nhảy nhót, hát hò, hôn ta chỉ làm những thứ ngớ ngẩn loanh quanh Ta được sinh ra với bản năng để vui đùa từ khi sinh ra đến khi già Ta được sắp đặt để làm điều đó thường xuyên để vui đùa thật nhiều và không ngừng nghỉ Nó là một lợi ích cực kì lớn giống như có lợi đối với động vật cũng có lợi với con người Ví dụ, vui chơi được chứng minh kích thích phát triển hạch hạnh nhân nơi mà nó điều khiển những cảm xúc Nó được chứng minh để thúc đẩy phát triển vỏ não trước nơi mà rất nhiều nhận thức diễn ra Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra? Ta trưởng thành về tình cảm nhiều hơn nếu ta chơi nhiều hơn Ta phát triển khả năng quyết đoán tốt hơn nếu ta được vui đùa nhiều.
These guys are facts. It's not fiction, it's not story tales, it's not make-believe; it's cold, hard science. These are the benefits to play. It is a genetic birthright that we have, like walking or speaking or seeing. And if we handicap ourselves with play, we handicap ourselves as if we would with any other birthright that we have. We hold ourselves back. Little exercise just for a second: close your eyes and try to imagine a world without play. Imagine a world without theater, without the arts, without song, without dancing, without soccer, without football, without laughter. What does this world look like? It's pretty bleak. It's pretty glum.
Những người sau đây là ví dụ Nó không phải viễn tưởng, hay chuyện phiếm nó là một ngành khoa học Đây là lợi ích của vui đùa Đó là khả năng di truyền mà ta có như đi lại, nói chuyện hay ngắm cảnh. nếu ta tự cản trở mình chơi đùa thì ta tự làm khó mình như thể ta làm với khả năng bẩm sinh khác Ta tự kiềm hãm chính mình Một bài tập nhỏ cho các bạn: nhắm mắt lại và thử tưởng tượng thế giới không vui đùa tưởng tượng một thế giới không có rạp hát, hay nghệ thuật không có âm nhạc, không nhảy múa không bóng đá, không thể thao không tiếng cười thì thế giới sẽ trông thế nào? Nó khá ảm đạm Nó khá khó chịu
Now imagine your workplace. Is it fun? Is it playful? Or maybe the workplace of your friends -- here we're forward thinking. Is it fun? Is it playful? Or is it crap? Is it autocratic, controlling, restrictive and untrusting and unfulfilling? We have this concept that the opposite of play is work. We even feel guilty if we're seen playing at work. "Oh, my colleagues see me laughing. I must not have enough work," or, "Oh, I've got to hide because my boss might see me. He's going to think I'm not working hard." But I have news for you: our thinking is backwards.
Giờ thử tưởng tượng nơi làm việc của bạn Vui không? Tươi không? Hoặc nơi làm việc của bạn của bạn-- nó có vui không? Nó có tươi không nào? Hay chúng nhảm nhí? đầy độc đoán, gò bó, bị hạn chế, không tin tưởng, hoặc tán thành phải không? Ta có khái niệm này rằng sự đối lập của vui chơi là làm việc Ta thậm chí thấy tội lỗi nếu ta chơi đùa khi làm việc "Ôi, đồng nghiệp thấy tôi cười cợt. Chắc tôi rành rang lắm" hay," Ôi, tôi phải núp đi vì có thể bị sếp phát hiện". Ông ta sẽ nghĩ tôi không làm việc chăm chỉ bạn nên biết, ý nghĩ của ta đang tụt lùi.
The opposite of play is not work. The opposite of play is depression. It's depression. In fact, play improves our work. Just like there's benefits for humans and animals, there's benefits for play at work. For example, it stimulates creativity. It increases our openness to change. It improves our ability to learn. It provides a sense of purpose and mastery -- two key motivational things that increase productivity, through play. So before you start thinking of play as just not serious, play doesn't mean frivolous. You know, the professional athlete that loves skiing, he's serious about it, but he loves it. He's having fun, he's in the groove, he's in the flow. A doctor might be serious, but laughter's still a great medicine. Our thinking is backwards. We shouldn't be feeling guilty. We should be celebrating play.
Đối lập của vui đùa là không làm việc Đối lập của vui chơi là trầm cảm. Chính là trầm cảm đấy. Thực tế, vui đùa cải thiện công việc của ta Giống như lợi ích cho người và động vật, thì vui đùa cũng có lợi cho công việc Ví dụ như, nó kích thích sáng tạo nó tăng khả năng đổi mới Nó nâng cao khả năng học hỏi Nó cho ta thấy có mục đích và tự chủ hai thứ tạo động lực chủ chốt để nâng cao năng suất công việc, thông qua vui đùa. Vậy trước khi nghĩ vui đùa là không nghiêm túc, thì chơi đùa không có nghĩa là phù phiếm. động viên chuyên nghiệp thích trượt tuyết họ nghiêm túc với nó, nhưng họ yêu nó họ đang vui. họ đang tạo thói quen, họ đang cuốn theo dòng chảy. Bác sĩ có thể nghiêm túc nhưng một nụ cười hơn mười thang thuốc bổ Suy nghĩ của ta tụt hậu Ta không nên thấy có lỗi Ta nên vui đùa
Quick example from the corporate world. FedEx, easy motto: people, service, profit. If you treat your people like people, if you treat them great, they're happier, they're fulfilled, they have a sense of mastery and purpose. What happens? They give better service -- not worse, but better. And when customers call for service and they're dealing with happy people that can make decisions and are fulfilled, how do the customers feel? They feel great. And what do great customers do, great-feeling customers? They buy more of your service and they tell more of their friends, which leads to more profit. People, service, profit. Play increases productivity, not decreases.
Một ví dụ từ các công ty tập đoàn FedEx có khẩu hiệu: con người, dịch vụ, lợi nhuận. nếu bạn đối xử người của bạn như những người khác, đối xử tốt, Họ sẽ vui, hài lòng hơn, họ có cảm giác làm chủ và có mục đích Điều gì sẽ xảy ra? Họ phục vụ bạn tốt hơn không tệ hơn, mà là tốt hơn Và khi khách hàng gọi điện yêu cầu dịch vụ và họ đc gặp nhân viên vui vẻ và tự chủ khách hàng thấy thế nào? Họ thấy tuyệt. Và nhứng khách hàng tuyệt vời làm gì? Họ mua dịch vụ và quảng cáo cho bạn bè điều này làm tăng lợi nhuận Con người, dịch vụ, lợi nhuận Vui chơi làm tăng năng suất, không làm giảm
And you're going to say, "Gee, that can work for FedEx out there in the United States, but it can't work in Bulgaria. No way. We're different." It does work in Bulgaria, you guys. Two reasons. One, play is universal. There's nothing weird about Bulgarians that we can't play, besides the serious meme that we have to kick out. Two, I've tried it. I've tried at Sciant. When I got there, we had zero happy customers. Not one customer would refer us. I asked them all. We had marginal profit -- I did. We had marginal profits, and we had unhappy stakeholders. Through some basic change, change like improving transparency, change like promoting self-direction and collaboration, encouraging collaboration, not autocracy, the things like having a results-focus. I don't care when you get in in the morning. I don't care when you leave. I care that your customer and your team is happy and you're organized with that. Why do I care if you get in at nine o'clock? Basically promoting fun. Through promoting fun and a great environment, we were able to transform Sciant and, in just three short years -- sounds like a long time, but change is slow -- every customer, from zero to every customer referring us, above average profits for the industry and happy stakeholders. And you can say, "Well how do you know they're happy?" Well we did win, every year that we entered, one of the rankings for best employer for small business. Independent analysis from anonymous employees on their surveys. It does, and it can, work in Bulgaria. There's nothing holding us back, except our own mentality about play.
và bạn sẽ nói "Gee, FedEx ở Mỹ đang áp dụng hiệu quả điều này, nhưng nó không hiệu quả cho Bung-ga-ri Không đời nào. Chúng ta quá khác biệt". Nó không hiệu quả ở Bung-ga-ri vì 2 lý do. Một là, vui chơi là phố biến Không có gì lạ khi người Bung-ga-ri nghĩ rằng ta không thể chơi bên cạnh ý nghĩ nghiêmtúc mà ta phải gạt bỏ Hai là, tôi đã thử điều đó ở Sciant. Khi tôi đến,tôikhôngthấy khách hàng vui vẻ. Không khách hàng nào thích chúng ta Tôi hỏi họ tất cả Ta có lợi nhuận bên lề tôi đã làm điều đó Ta có lợi nhuận bên lề và ta có những cổ đông khó chịu Thông qua một số thay đổi cơ bản, thay đổi như nâng cao tính minh bạch, thay đổi như tăng cường sự tự định hướng và hợp tác, sự hợp tác mang tính thúc đẩy không chuyên quyền, nhữngđiềugiốngnhư có một kết quảtập trung. Tôi không quan tâm lúc nào bạn thức dậy, khi nào bạn đi. Tôi quan tâm khách hàng và nhân viên của bạn vui vẻ và bạn được huấn luyện điều đó. Sao tôi phải bận tâm bạn đến lúc 9 giờ? Về cơ bản thúc đấy niềm vui Thông qua việc thúc đẩy niềm vui và có một môi trường làm việc vui vẻ Ta có thể biến Sciant và, chỉ trong vòng 3 năm ngắn ngủi nghe như rất lâu, nhưng thay đổi rất chậm mọi khách hàng từ không một ai đến tất cả đều ưa thích trên lợi nhuận trung bình ngành công nghiệp và các bên liên quan vui vẻ Và bạn có thể nói,"Sao bạn biết họ vui hay không?" Ta đã thắng, mỗi năm tham gia một trong những bảng xếp hạng về nhân viên giỏi nhất trong kinh doanh nhỏ phân tích độc lập từ những nhân viên được giấu tên theo khảo sát Nó đang làm, có thể, và hiệu quả ở Bung-ga-ri Không có gì kìm hãm chúng ta lại được ngoại trừ tâm lý của ta về sự vui chơi
So some steps that we can take -- to finish up -- how to make this revolution through play. First of all, you have to believe me. If you don't believe me, well just go home and think about it some more or something. Second of all, if you don't have the feeling of play in you, you need to rediscover play. Whatever it was that as a kid you used to enjoy, that you enjoyed only six months ago, but now that you've got that promotion you can't enjoy, because you feel like you have to be serious, rediscover it. I don't care if it's mountain biking or reading a book or playing a game. Rediscover that because you're the leaders, the innovation leaders, the thought leaders. You're the ones that have to go back to the office or talk to your friends and ignite the fire of change in the play revolution. You guys have to, and if you're not feeling it, your colleagues, your employees, aren't going to feel it. You've got to go back and say, "Hey, I'm going to trust you." Weird concept: I hired you; I should trust you. I'm going to let you make decisions. I'm going to empower you, and I'm going to delegate to the lowest level, rather than the top. I'm going to encourage constructive criticism. I'm going to let you challenge authority. Because it's by challenging the way things are always done is that we are able to break out of the rut that we're in and create innovative solutions to problems of today.
Vài bước ta có thể thực hiện để hoàn thành cách để tạo ra cuộc cách mạng này thông qua việc chơi đùa Đầu tiên, bạn phải tin tôi Nếu bạn không tin tôi Thì cứ việc về nhà và nghĩ về nó Thứ hai, nếu bạn không thích vui đùa bạn phải xem xét lại việc đó Bất kể cái gì khi nhỏ bạn thích thú hay cái bạn thích vào 6 tháng trước giờ bạn được thăng chức nhưng lại ko thoải mái vì bạn cảm thấy như mình phải "nghiêm túc" khám phá lại nó đi. Dù là leo núi, đọc sách hay chơi game Hãy khám phá lại nó vì bạn là chủ làm chủ tiến bộ, làm chủ suy nghĩ của mình Bạn là người quay về văn phòng làm việc hoặc trò chuyện với bạn bè và truyền ngọn lửa của cuộc cách mạng vui chơi Bạn làm điều đó,nếu bạn không cảm nhận được thì đồng nghiệp, bạn bè bạn cũng không. .Bạn phải quay về và nói " Tôi sẽ tin anh". Khái niệm kỳ lạ: Tôi thuê anh, Tôi nên tin anh Tôi sẽ để anh quyết định. Tôi trao quyền cho anh và tôi sẽ thay mặt đứng cuối hơn là đứng đầu Tôi sẽ khuyến khích lời phê bình mang tính xây dựng Tôi sẽ để bạn thách thức chính quyền Vì bằng cách thách thức thì công việc luôn được hoàn thành rằng chúng ta có thể thoát khỏi lối mòn và tạo ra giải pháp tiến bộ cho những đề hôm nay.
We're not always right as leaders. We're going to eradicate fear. Fear is the enemy of play. And we're going to do things like eliminate restrictions. You know what, let them use their mobile phone for personal calls -- heaven forbid. Let them be on the Internet. Let them be on instant messengers. Let them take long lunches. Lunch is like the recess for work. It's when you go out in the world and you recharge your brain, you meet your friends, you have a beer, you have some food, you talk, you get some synergy of ideas that maybe you wouldn't have had before. Let them do it. Give them some freedom, and in general, let them play. Let them have fun at the workplace. We spend so much of our lives at the workplace, and it's supposed to be, what, a miserable grind, so that 20 years from now, we wake up and say, "Is this it? Is that all there was?" Unacceptable. Nepriemliv. (Laughter)
Ta không phải luôn là một thủ lĩnh Ta sẽ xoá bỏ nỗi sợ hải Sợ hãi là kẻ thù của sự vui chơi .Và ta sẽ làm mọi thứ như xoá bỏ giới hạn Bạn biến đấy, để họ sử dụng điện thoại cho cuộc gọi cá nhân--lạy trời Để họ lên mạng Để họ nhắn tin Để họ có thời gian ăn trưa Ăn trưa giống như nghỉ ngơi cho công việc Là khi bạn bước ra ngoài thế giới tái tạo năng lượng cho não, gặp gỡ bạn bè uống bia, ăn uống, nói chuyện bạn sẽ có được những ý tưởng tuyệt vời có lẽ bạn đã không có điều đó trước đây Để họ làm vậy đi. Hãy cho họ sự tự do và nhìn chung, hãy để họ vui chơi. Để họ vui vẻ ở nơi làm việc. Ta dành hầu hết thời gian cuộc đời ở nơi làm việc và nó phải như vậy, thật là một công việc cực nhọc để mà sau 20 năm nữa, ta thức dậy và nói " Vậy thôi sao? "đó là tất cả sao?" Không thế chấp nhận được. Nepriemliv ( Cười)
So in summary, we need a drastic change in the way we think and behave, but we don't need a workers' revolution. We don't need a workers' revolution. What we need is a players' uprising. What we need is a players' uprising. What we need is a players' uprising. Seriously, we need to band together. Today is the start of the uprising. But what you need to do is fan the flames of the revolution. You need to go and share your ideas and your success stories of what worked about reinvigorating our lives, our schools, and our work with play; about how play promotes a sense of promise and self-fulfillment; of how play promotes innovation and productivity, and, ultimately, how play creates meaning. Because we can't do it alone. We have to do it together, and together, if we do this and share these ideas on play, we can transform Bulgaria for the better.
Nói tóm lại ta cần một sự thay đổi quyết liệt trong cách ta suy nghĩ và ứng xử, nhưng ta không cần một cuộc cách mạng công nhân ta không cần cuộc cách mạng của công nhân Cái ta cần là là cuộc nổi dậy của những tay chơi cái chúng ta cần là sự bùng lên cái ta cần là sự bùng lên Nghiêm túc thì, ta cần liên kết với nhau. Hôm này là sự bắt đầu của cuộc nổi dậy. nhưng cái bạn cần làm là dập tắt ngọn lửa của cuộc cách mạng. Bạn cần đi và chia sẻ ý tưởng và câu chuyện thành công của bạn những điều bạn đã làm về chuyện khởi động lại cuộc sống, học hành công việc với sự vui chơi. về cách mà sự vui chơi phát triển ý thức về lời hứa và việc tự thực hiện về cách chơi phát triển sự cải tiến, hiệu suất công việc và hơn thế nữa, cách nó tạo ra ý nghĩa. Vì bạn không thể tự mình thực hiện. Chúng ta phải làm cùng nhau, nếu ta làm điều này cùng nhau, và chia sẻ ý tưởng về vui chơi, ta có thể biến Bung-ga-ri tốt đẹp hơn.
Thank you.
Cám ơn
(Applause)
(Vỗ tay)