So what's image got do with it? And I must say, I think Emeka is trying to send a lot of subliminal messages, because I'm going to keep harping on some of the issues that have come up. But I'm going to try and do something different, and try and just close the loop with some of my personal stories, and try and put a face to a lot of the issues that we've been talking about. So, Africa is a complex continent full of contradictions, as you can see. We're not the only ones.
Hình ảnh này liên quan gì ở đây? Phải nói rằng, tôi nghĩ Emeka đang cố gửi nhiều thông điệp ngầm bởi vì tôi sẽ nói đi nói lại một số vấn đề nảy sinh Nhưng tôi sẽ cố gắng làm khác đi và khép lại với những câu chuyện của cá nhân tôi và cố gắng đối mặt với những vấn đề mà chúng ta sẽ thảo luận Châu Phi là một châu lục đầy rẫy những mâu thuẫn, như các bạn thấy Chúng ta không phải duy nhất
(Laughter)
( khán giả cười)
(Applause)
( vỗ tay)
And you know, it's amazing. I mean, we need a whole conference just devoted to telling the good stories about the continent. Just think about that, you know? And this is typically what we've been talking about, the role that the media plays in focusing just on the negative stuff. Now, why is that a problem? A typical disaster story: disease, corruption, poverty. And some of you might be standing here thinking, saying, "OK, you know, Ory, you're Harvard-educated, and all you privileged people come here, saying, 'Forget the poor people. Let's focus on business and the markets, and whatever.' " And they're all, "There's the 80 percent of Africans who really need help."
Các bạn biết đấy, điều thật tuyệt vời là ta có cả 1 hội nghị chỉ để kể những câu chuyện tuyệt vời về châu lục này. Hãy nghĩ về điều đó Điển hình chúng ta sẽ thảo luận về việc truyền thông chỉ tập trung khai thác những chuyện tiêu cực. Tại sao đó là một vấn đề? Một câu chuyện thảm kịch tiêu biểu: bệnh tật, tham nhũng, đói nghèo Và một số bạn ở đây sẽ nghĩ Ồ, Ory, cô tốt nghiệp đại học Harvard, và tất cả những người tinh hoa ở đây Quên đi những người nghèo Hãy cùng bàn về kinh tế, thị trường và những thứ khác Có 80% người dân châu Phi thực sự cần được giúp đỡ.
And I want to tell you that this is my story, OK? And it's the story of many of the Africans who are here. We start with poverty. I didn't grow up in the slums or anything that dire, but I know what it is to grow up without having money, or being able to support family. Euvin was talking about bellwether signs. The bellwether for whether our family was broke or not was breakfast. You know, when things were good, we had eggs and sausages. When things were bad, we had porridge. And like many African families, my parents could never save because they supported siblings, cousins, you know, their parents, and things were always dicey. Now, when I was born, they realized they had a pretty smart kid, and they didn't want me to go to the neighborhood school, which was free.
Và tôi muốn nói với các bạn rằng đây là câu chuyện của tôi , OK? Và đó là câu chuyện của rất nhiều người châu Phi ở đây. Mở đầu với nghèo đói. Tôi không lớn lên trong những khu ổ chuột hay sự tồi tàn Nhưng tôi biết thế nào là trưởng thành trong sự túng quẫn hay không thể hỗ trợ gia đình là thế nào. Euvin đã nói về những dấu hiệu tiên phong. Bữa sáng là thước đo đầu tiên để xác định gia đình tôi có phá sản hay không. Khi tình hình khá khẩm, chúng tôi ăn trứng và xúc xích. Khi tồi tệ, chúng tôi ăn cháo. Và giống như những gia đình châu Phi khác, Bố mẹ tôi không thể tiết kiệm bởi vì họ phải giúp đỡ anh em họ hàng và bạn biết đấy bố mẹ của họ nữa. và mọi thứ luôn không thể lường trước được. Khi tôi chào đời, họ nhận ra họ có một đứa con khá thông minh, và họ không muốn tôi đi học ở ngôi trường miễn phí gần nhà .
And they adopted a very interesting approach to education, which was they were going to take me to a school that they can barely afford. So they took me to a private, Catholic, elementary school, which set the foundation for what ended up being my career. And what happened was, because they could afford it sometimes, sometimes not, I got kicked out pretty much every term. You know, someone would come in with a list of the people who haven't paid school fees, and when they started getting pretty strict, you had to leave, until your school fees could be paid. And I remember thinking, I mean, why don't these guys just take me to a cheap school? Because you know, as a kid you're embarrassed and you're sensitive, and everyone knows you guys don't have money. But they kept at it, and I now understand why they did what they did.
Và họ đã chọn cách giáo dục tôi vô dùng thú vị, đó là họ sẽ gửi tôi đến 1 trường mà họ không thể nào trả tiền học phí Thế là học gửi tôi đến 1 trường tư công giáo. nơi đã tạo nền tảng cho sự chọn lựa nghề nghiệp của tôi. Và điều đã xảy ra là vì bố mẹ đóng học phí cho tôi lúc có lúc không Tôi bị đình chỉ học gần như mỗi kì. Bạn biết đấy, người ta soạn ra cả 1 danh sách những người không trả tiền học phí, và khi họ bắt đầu nghiêm túc bạn phải đi cho tới khi học phí được trả Và tôi nhớ mình đã suy ngẫm tại sao bố mẹ không cho tôi học ở 1 trường học phí thấp Bởi vì bạn biết đấy, là một đứa trẻ bạn thấy xấu hổ và nhạy cảm, mọi người biết bạn không có tiền. Nhưng bố mẹ tôi không thay đổi và giờ tôi đã hiểu tại sao họ lại làm như thế
They talk about corruption. In Kenya, we have an entrance exam to go into high school. And there's national schools, which are like the best schools, and provincial schools. My dream school at that time was Kenya High School, a national school. I missed the cutoff by one point. And I was so disappointed, and I was like, "Oh my God, you know, what am I going to do?" And my father said, "OK, listen. Let's go and try and talk to the headmistress. You know, it's just one point. I mean, maybe she'll let you in if that slot's still there." So we went to the school, and because we were nobodies, and because we didn't have privilege, and because my father didn't have the right last name, he was treated like dirt. And I sat and listened to the headmistress talk to him, saying, you know, who do you think you are? And, you know, you must be joking if you think you can get a slot. And I had gone to school with other girls, who were kids of politicians, and who had done much, much worse than I did, and they had slots there. And there's nothing worse than seeing your parent being humiliated in front of you, you know? And we left, and I swore to myself, and I was like, "I'm never, ever going to have to beg for anything in my life." They called me two weeks later, they're like, oh, yeah, you can come now. And I told them to stuff it.
Họ nói về tham nhũng. Ở Kenya, chúng tôi có 1 kì kiểm tra đầu vào bậc trung học. Có trường cấp quốc gia, là những trường tốt nhất và những trường cấp tỉnh. Mơ ước của tôi lúc đó là trường trung học Kenya 1 trường cấp quốc gia Tôi đã thiếu 1 điểm Tôi thấy vô cùng thất vọng và nghĩ "Trời ơi, mình phải làm sao đây ?" Và bố tôi nói " Hãy tới gặp và thuyết phục hiệu trưởng chỉ có 1 điểm thôi mà, có thể cô sẽ cho con nhập học nếu vẫn còn chỗ" Thế là chúng tôi cùng nhau tới trường, và bới vì chúng tôi chả là ai cả, chúng tôi không có đặc quyền gì, Và bởi vì bố tôi không có tên họ danh giá ông đã bị đối xử không ra gì Tôi ngồi đấy lắng nghe bà hiệu trưởng nói với bố tôi kiểu như ông nghĩ mình là ai? và kiểu, thật buồn cười khi ông nghĩ có chỗ cho con ông. Tôi đã từng chung trường với những đứa con gái của các chính trị gia, chúng học dở hơn tôi rất nhiều nhưng vẫn có suất ở đây. Không có gì tồi tệ hơn khi thấy bố của bạn bị làm bẽ mặt trước mặt ban, bạn biết đấy Khi rời khỏi, tôi đã thề với bản thân Và tôi nghĩ " mình sẽ không bao giờ đi xin xỏ bất cứ thứ gì" 2 tuần sau, bọn họ liên lạc nói tôi có thể nhập học. và tôi nói họ im đi.
(Laughter) (Applause)
(cười) (vỗ tay)
Final story, and I sort of have to speak quickly. Disease. My father, who I've been talking about, died of AIDS in 1999. He never told anyone that he had AIDS, his fear of the stigma was so strong. And I'm pretty much the one who figured it out, because I was a nerd. And I was in the States at the time, and they called me. He was very sick, the first time he got sick. And he had Cryptococcal meningitis. And so I went on to Google, Cryptococcal meningitis, you know. Because of doctor-patient privilege, they couldn't really tell us what was going on. But they were like, you know, this is a long-term thing. And when I went online and looked at the infectious -- read about the disease, I pretty much realized what was going on.
Câu chuyện cuối cùng, và tôi phần nào phải nói nhanh. Bệnh tật. Bố tôi, người mà tôi đã nhắc tới, chết vì AIDS năm 1999. Ông đã không cho ai biết ông ấy bị AIDS, ông ấy vô cùng sợ bị kì thị. Và tôi là người đã phát hiện ra, vì tôi là một con mọt sách Và tôi đang ở Mỹ vào lúc đó và họ gọi cho tôi. Ông ốm rất nặng, lần đầu tiên ông bị ốm. Và ông bị viêm màng não Và tôi lên google, viêm màng não, bạn biết đấy Bởi vì quyền được giữ im lặng họ không thể tiết lộ. Nhưng họ cho biết, tình hình này sẽ kéo dài. Và tôi lên mạng và tìm hiểu sự truyền nhiễm đọc về căn bệnh Và tôi nhận ra chuyện gì đang diễn ra.
The first time he got sick, he recovered. But what happened was that he had to be on medication that, at that time -- Diflucan, which in the States is used for yeast infections -- cost 30 dollars a pill. He had to be on that pill for the rest of his life. You know, so money ran out. He got sick again. And up until that time, he had a friend who used to travel to India, and he used to import, bring him, could get him a generic version of it. And that kept him going. But the money ran out. He got sick again. He got sick on a Friday. At that time, there was only one bank that had ATMs in Kenya, and we could not get cash. The family couldn't get cash for him to start the treatment until Monday. The hospital put him on a water drip for three days. And finally, we figured, well, OK, we'd better just try and take him to a public hospital. At least he'll get treated while we try to figure out the money situation. And he died when the ambulance was coming to the hospital to take him.
Lần đầu bị ốm, ông phục hồi. Nhưng ông ấy vẫn phải uống thuốc vào lúc đó --ở Mỹ, Diflucan dùng để chữa nhiễm men tốn 30$ một viên. Và ông phải dùng thuốc đó đến hết đời. Bạn biết đấy , tiền cạn kiệt. Ông lại bị ốm. Vào thời điểm đó, ông có 1 người bạn từng đi Ấn Độ từng làm nhập khẩu, mang cho ông 1 loại thuốc tác dụng tương tự. Và thế là ông ấy tiếp tục sống. Nhưng tiền không còn nữa. Ông lại bị ốm. Ông ốm vào 1 ngày thứ sáu. Lúc đó, chỉ có 1 ngân hàng có máy ATMs ở Kenya, và chúng tôi không thể rút tiền mặt. Gia đình tôi không thể lấy tiền mặt để điều trị cho ông cho tới thứ 2. Bệnh viện truyền nước biển cho ông trong 3 ngày. Và cuối cùng, chúng tôi nhận ra tốt hơn là chuyển ông sang bệnh viện công Ít nhất, ông ấy được điều trị cho đến khi chúng tôi có tiền. Và ông đã chết khi xe cứu thương trên đường tới bệnh viên để chở ông.
And, you know, now, imagine if -- and I could go on and on -- imagine if this is all you know about me. How would you look at me? With pity, you know. Sadness. And this is how you look at Africa. This is the damage it causes. You don't see the other side of me. You don't see the blogger, you don't see the Harvard-educated lawyer, the vibrant person, you know? And I just wanted to personalize that. Because we talk about it in big terms, and you wonder, you know, so what? But it's damaging. And I'm not unique, right? Imagine if all you knew about William was the fact that he grew up in a poor village. And you didn't know about the windmill, you know? And I was just moved. I was actually crying during his presentation. He was like, I try and I make. I was like Nike should hire him, you know, "Just do it!"
Bây giờ hãy tưởng tượng- và tôi có thể tiếp tục mãi câu chuyện- hãy tưởng tưởng đây là tất cả những gì bạn biết về tôi. Bạn sẽ nhìn tôi với ánh mắt như thế nào? Với lòng thương hại, bạn biết đó. Nỗi buồn. Và đây chính là cách bạn nhìn về châu Phi. Đây là sự thiệt hại nó gây ra. bạn không nhìn thấy khía cạnh khác của tôi. Bạn không thấy 1 blogger, bạn không thấy 1 luật sư tốt nghiệp Harvard 1 người đầy sức sống, bạn biết đấy? Và tôi chỉ muốn cá nhân hóa điều đó. Bởi vì chúng ta nói về những vấn đề lớn, Và bạn tự hỏi, thì sao ? Nhưng điều đó gây thiệt hại. Và tôi không phải là người duy nhất đúng không? Tưởng tượng những gì bạn biết về William là anh ấy lớn lên ở 1 ngôi làng nghèo khó Và bạn không biết về cối xay gió Và tôi chỉ thấy thương xót. Tôi thật sự đã khóc trong lúc anh đang thuyết trình. Anh ấy kiểu, tôi cố gắng và tôi làm ra nó. Tôi kiểu, Nike nên thuê anh, bạn biết đó, "Hãy làm thế!"
(Laughter)
(cười)
And this is, again, the point I'm trying to make. When you focus just on the disasters -- (Laughter) (Applause) -- we're ignoring the potential. So, what is to be done? First of all, Africans, we need to get better at telling our stories. We heard about that yesterday. We had some of them this morning. And this is an example, you know, blogging is one way of doing that. Afrigator is an aggregator of African blogs that was developed in South Africa. So we need to start getting better. If no one else will tell our stories, let's do it. And going back to the point I was trying to make, this is the Swahili Wikipedia. Swahili is spoken by about 50 million people in East Africa. It only has five contributors. Four of them are white males -- non-native speakers. The other person is -- Ndesanjo, if you're here, stand up -- is a Tanzanian, [the] first Swahili blogger. He's the only African who's contributing to this.
Đây là điều tôi muốn nhấn mạnh. Nếu bạn chỉ tập trung vào những thảm họa (Cười) ( Vỗ tay) Chúng ta đang lờ đi những tiềm năng. Vậy, chúng ta nên làm gì? Đầu tiên, Người châu Phi, chúng ta nên kể chuyện một cách tốt hơn Chúng ta nghe về nó hôm qua. Chúng ta có nó sáng nay. Và đây là 1 ví dụ Làm blog là 1 cách Afrigator là 1 nơi tổng hợp những blog châu Phi được phát triển ở Nam Phi. Ta cần làm tốt hơn. Nếu không ai kể chuyện của chúng ta, thì hãy tự mình làm điều đó Trở lại điều tôi muốn nói Đây là Wikipedia tiếng Swahili 50 triệu người nói tiếng Swahili ở Đông Phi. Chỉ có 5 người đóng góp. 4 /5 trong số họ là người da trắng - Swahili không phải tiếng mẹ đẻ của họ Người còn lại- Ndesanjo, nếu bạn ở đây hãy đứng dậy-- Là người Tanzania, blogger Swahili đầu tiên. Anh ấy là người châu Phi duy nhất đóng góp vào trang này.
People, please. We can't whine and complain the West is doing this. What are we doing? Where are the rest of the Swahili speakers? Why are we not generating our own content? You know, it's not enough to complain. We need to act. Reuters now integrates African blogs into their coverage of Africa. So, that's a start, and we've heard of all their other initiatives. The cheetah generation. The aid approach, you know, is flawed. And after all the hoopla of Live 8, we're still not anywhere in the picture. No, you're not.
Mọi người, làm ơn. Chúng ta không thể rên rỉ và than vãn đổ cho các nước phương Tây. Chúng ta đang làm gì? Những người nói tiếng Swahili đang ở đâu? Tại sao không tự tay ta viết bài? Than vãn là không đủ. Chúng ta cần hành động. Hiện tại, Reuters đang tổng hợp lại các blog châu Phi vào tin tức của họ về châu Phi. Đó là 1 sự khởi đầu và chúng ta nghe về các sáng kiến của họ. Thế hệ báo châu Phi. phương pháp viện trợ không hoàn hảo và sau tất cả những trò ném vòng của Live 8 chúng ta vẫn không thấy mình ở đâu trong bức ảnh này. Không phải bạn.
(Laughter)
(cười)
But the point I'm trying to make, though, is that it's not enough for us to criticize. And for those of you in the diaspora who are struggling with where should I be, should I move back, should I stay? You know, just jump. The continent needs you. And I can't emphasize that enough, you know. I walked away from a job with one of the top firms in D.C., Covington and Burling, six figures. With two paychecks, or three paychecks, I could solve a lot of my family's problems. But I walked away from that, because my passion was here, and because I wanted to do things that were fulfilling. And because I'm needed here, you know? I probably can win a prize for the most ways to use a Harvard Law School degree because of all the things I'm doing.
Nhưng điều tôi muốn nói mặc dù nó không đủ để chúng ta chỉ trích và cho những người ở hải ngoại người mà đang đấu tranh với việc về hay ở Tôi nên về hay ở lại? Bạn biết đấy, hãy về. Châu lục này cần bạn. Và tôi không thể nhấn mạnh hơn điều đó. Tôi đã từ bỏ công việc với 1 trong những công ty hàng đầu D.C Convinton và Burling, lương 6 con số Với 2 hoặc 3 tờ check Tôi có thể giải quyết nhiều việc của gia đình Nhưng tôi đã bỏ đi, bởi vì đam mê của tôi ở đây, và bởi tôi muốn thỏa mãn đam mê. Và bởi vì mọi người cần tôi, bạn biết đấy Tôi có thể giành được 1 giải thưởng bẳng cách dùng bằng cử nhân luật đại học Harvard bởi vì những thứ tôi đang làm.
One is because I'm pretty aggressive, and I try and find, you know, opportunities. But there is such a need, you know? I'm a corporate lawyer most of the time for an organization called Enablis that supports entrepreneurs in South Africa. We're now moving into East Africa. And we give them business development services, as well as financing loan and equity. I've also set up a project in Kenya, and what we do is we track the performance of Kenyan MPs. My partner, M, who's a tech guru, hacked WordPress. It costs us, like, 20 dollars a month just for hosting. Everything else on there is a labor of love. We've manually entered all the data there. And you can get profiles of each MP, questions they've asked in parliament. We have a comment function, where people can ask their MPs questions. There are some MPs who participate, and come back and ask.
Một là tôi khá là năng nổ và tôi cố gắng, tìm kiếm cơ hội Nhưng có một thứ gọi là nhu cầu Phần lớn thời gian, tôi là luật sư cho tập đoàn tên là Enalis hỗ trợ doanh nhân ở Nam Phi. Chúng tôi hiện chuyển tới Đông Phi Và chúng tôi cung cấp cho họ dịch vụ phát triển kinh doanh, cũng như cho vay vốn và vốn chủ sở hữu Tôi cũng thực hiên 1 dự án ở Kenya, công việc của tôi là theo dõi hoạt động của MPs Kenya Cộng sự của tôi, M, người rất giỏi công nghệ, hack WordPress Chúng tôi tốn $20 1 tháng chỉ để tổ chức Mọi thứ khác đều dựa trên tình yêu. Chúng tôi nhập dữ liệu 1 cách thủ công Và bạn có thể lấy hồ sơ của mỗi MP câu hỏi họ hỏi ở nghị viện Chúng tôi có chức năng bình luận, mọi người có thể hỏi các MP câu hỏi. Có vài MP tham gia, quay lại và hỏi.
And basically, we started this because we were tired of complaining about our politicians. You know, I believe that accountability stems from demand. You're not just going to be accountable out of the goodness of your heart. And we as Africans need to start challenging our leaders. What are they doing? You know, they're not going to change just out of nowhere. So we need new policies, we need -- where's that coming from, you know? Another thing is that these leaders are a reflection of our society. We talk about African governments like they've been dropped from Mars, you know? They come from us. And what is it about our society that is generating leaders that we don't like? And how can we change that? So Mzalendo was one small way we thought we could start inspiring people to start holding their leaders accountable. Where do we go from here? I believe in the power of ideas. I believe in the power of sharing knowledge.
Chúng tôi làm thế này bởi vì chúng tôi mệt mỏi phàn nàn về các chính trị gia. Tôi tin rằng trách nhiệm bắt nguồn từ nhu cầu. Bạn sẽ không trở nên có trách nhiệm vì trái tim mách bảo. Và chúng ta là người châu phi cần chất vấn các vị lãnh đạo Bọn họ đang làm những gì? Bạn biết đấy, họ sẽ không thay đổi nếu không có lý do. Vì vậy chúng ta cần chính sách mới, điều đó đến từ đâu? 1 điều nữa đó là những vị lãnh đạo này phản ánh thực trạng xã hội Chúng ta nói về chính phủ châu Phi như kiểu họ từ sao Hỏa tới, bạn biết đấy Bọn họ đến từ chúng ta. Và tại sao chúng ta lại đưa lên những lãnh đạo mà ta không thích? Và làm sao để thay đổi điều đó? Mzalendo là 1 cách mà chúng tôi nghĩ mình có thể bắt đầu để truyền cảm hứng mọi người muốn lãnh đạo có trách nhiệm Chúng tôi đi đâu từ đây? Tôi tin vào sức mạnh của những ý tưởng vào sức mạnh của việc chia sẽ kiến thức
And I'd ask all of you, when you leave here, please just share, and keep the ideas that you've gotten out of here going, because it can make a difference. The other thing I want to urge you to do is take an interest in the individual. I've had lots of conversations about things I think need to be happening in Africa. People are like, "OK, if you don't do aid, I'm a bleeding heart liberal, what can I do?" And when I talk about my ideas, they're like, "BBut it's not scalable, you know. Give me something I can do with Paypal." It's not that easy, you know? And sometimes just taking an interest in the individual, in the fellows you've met, and the businesspeople you've met, it can make a huge difference, especially in Africa, because usually the individual in Africa carries a lot of people behind them. Practically. I mean, when I was a first-year student in law school, my mom's business had collapsed, so I was supporting her. My sister was struggling to get through undergrad. I was helping her pay her tuition. My cousin ran out of school fees, and she's really smart. I was paying her school fees.
Và tôi muốn tất cả các bạn, khi rời đi, hãy chia sẻ và lưu lại những ý tưởng bạn có được ở đây bởi vì điều đó có thể làm nên khác biệt Ngoài ra, điều tôi muốn thúc giục các bạn là hãy quan tâm đến cá nhân. Tôi có rất nhiều cuộc đối thoại về mọi thứ mà tôi nghĩ là cần phải xảy ra ở châu Phi Mọi người kiểu " Tôi không làm viện trợ Tôi là 1 người tự do với trái tim rỉ máu, tôi nên làm gì? Và khi tôi nói về những ý tưởng họ kiểu" Nhưng điều đó không thể nhân rộng cho tôi thứ gì mà tôi có thể làm với Paypal" Điều đó không dễ , bạn biết đấy Và nhiều lúc quan tâm đến các cá nhân đến những người bạn hay doanh nhân bạn gặp có thể tạo ra thay đổi lớn, đặc biệt ở châu Phi bởi vì thường những cá nhân ở châu Phi mang theo rất nhiều người ở sau họ Thực tế, khi tôi là sinh viên năm nhất trường luật Việc kinh doanh của mẹ tôi thất bại tôi đã giúp đỡ bà Chị gái tôi gặp khó khăn ở đại học Tôi giúp chị trả học phí Em họ tôi không có tiền đóng học, và nó rất thông minh tôi đã giúp nó
A cousin of mine died of AIDS, left an orphan, so we said, well, what are we going to do with her? You know, she's now my baby sister. And because of the opportunities that were afforded to me, I am able to lift all those people. So, don't underestimate that. An example. This man changed my life. He's a professor. He's now at Vanderbilt. He's an undergrad professor, Mitchell Seligson. And because of him, I got into Harvard Law School, because he took an interest. I was taking a class of his, and he was just like, this is an overeager student, which we don't normally get in the United States, because everyone else is cynical and jaded. He called me to his office and said, "What do you want to do when you grow up?" I said, "I want to be a lawyer." And he was like, "Why? You know, we don't need another lawyer in the United States." And he tried to talk me out of it, but it was like, "OK, I know nothing about applying to law school, I'm poli-sci Ph.D. But, you know, let's figure out what I need you to do, what I need to do to help you out."
Anh họ tôi chết vì AIDS để lại 1 đứa con Chúng tôi tự hỏi nên làm gì với nó? Và bây giờ nó là em gái tôi Và bởi vì những cơ hội tôi có mà tôi có thể giúp đỡ mọi người Vì vậy tôi không đánh giá thấp điều đó. 1 ví dụ. Người đàn ông này thay đổi cuộc đời tôi Ông là 1 giáo sư, giờ đang ở Vanderbilt Ông là 1 giáo sư đại học, Mitchell Seligson Nhờ ông mà tôi được học trường luật Harvard bởi ông quan tâm. Tôi theo học 1 lớp, và ông kiểu đây là 1 học sinh nhiệt huyết mà chúng ta không thường thấy ở Mỹ vì mọi học sinh khác luôn hoài nghi và mệt mỏi Ông ấy gọi tôi tới văn phòng hỏi " Lớn lên em muốn làm gì?" Tôi nói " em muốn trờ thành luật sư" Ông hỏi " Tại sao? chúng ta không cần 1 luật sư ở Mỹ" ông cố khuyên tôi từ bỏ nhưng kiểu " Tôi không biết gì về xin vào trường luật , Tôi là tiến sĩ khoa học chính trị nhưng hãy xem tôi cần làm gì, để giúp em"
It was like, "Where do you want to go?" And to me at that time university -- I was at University of Pitts for undergrad, and that was like heaven, OK, because compared to what could have been in Kenya. So I'm like, "Yeah, I'm just applying to Pitt for law school." He was like, "Why? You know, you're smart, you have all these things going for you." And I'm like, "Because I'm here and it's cheap, and you know, I kind of like Pittsburgh." Like, that's the dumbest reason I've ever heard for applying to law school. And, you know, so he took me under his wing, and he encouraged me. And he said, "Look, you can get into Harvard, you're that good, OK? And if they don't admit you, they're the ones who are messed up." And he built me up, you know? And this is just an illustration.
Kiểu như " Em muốn học ở đâu?" Với tôi lúc đó tôi đang học ở đại học Pitts và nơi đó giống thiên đường so với Kenya. Và tôi nói" Em vừa xin học trường luật Pitt" Ông ấy nói" Tại sao ? Em thông minh, em có tố chất " Tôi trả lời " Bởi vì em đang ở đây và nó rẻ, em cũng thích Pittsburgh nữa" Đó là lí do ngớ ngẩn nhất mà tôi từng nghe xin nhập học trường luật thế là ông giúp đỡ và động viên tôi Ông nói" này em có thể vào được Harvard, em rất giỏi, OK? Và nếu họ không nhận em, thì bọn họ có vấn đề" Ông ấy tạo nên con người tôi Và đây chỉ là 1 ví dụ.
You can meet other individuals here. We just need a push. That's all I needed was a push to go to the next level. Basically, I want to end with my vision for Africa, you know? A gentleman spoke yesterday about the indignity of us having to leave the continent so that we can fulfill our potential. You know, my vision is that my daughter, and any other African child being born today, can be whoever they want to be here, without having to leave. And they can have the possibility of transcending the circumstances under which they were born. That's one thing you Americans take for granted, you know? That you can grow up, you know, not so good circumstances, and you can move. Just because you are born in rural Arkansas, whatever, that doesn't define who you are. For most Africans today, where you live, or where you were born, and the circumstances under which you were born, determine the rest of your life. I would like to see that change, and the change starts with us. And as Africans, we need to take responsibility for our continent. Thank you.
Bạn có thể gặp những cá nhân khác ở đây. Chỉ cần sự thúc đẩy. Tất cả những gì tôi cần là 1 cú hích để chạm tới trình độ tiếp. Cơ bản, tôi muốn kết thúc với viễn tưởng về châu Phi . Hôm qua, 1 quý ông nói chúng ta hèn hạ vì đã rời khỏi châu lục để thể hiện tiềm năng của mình. Viễn tưởng của tôi đó là con gái tôi và những đứa trẻ châu Phi sinh ra ngày nay có thể trở thành người mà chúng muốn ở đây mà không phải bỏ đi. Và chúng có khả năng vượt lên hoàn cảnh mà chúng được sinh ra. Đó là 1 điều người Mỹ không để ý tới Đó là bạn có thể lớn lên, trong hoàn cảnh không được tốt và bạn có thể chuyển đi Chỉ vì bạn sinh ra ở vùng nông thôn Arkansas hay nơi nào đó không nói lên được bạn là ai. Đối với nhiều người châu Phi, nơi bạn sống hay nơi bạn sinh ra và hoàn cảnh lúc sinh ra quyết định toàn bộ cuộc đời bạn. Tôi muốn thấy sự thay đổi và nó bắt đầu từ chúng ta. Là 1 người châu Phi, chúng ta cần có trách nhiệm với châu lục của mình. Cám ơn.
(Applause)
(vỗ tay)