People love their automobiles. They allow us to go where we want to when we want to. They're a form of entertainment, they're a form of art, a pride of ownership. Songs are written about cars. Prince wrote a great song: "Little Red Corvette." He didn't write "Little Red Laptop Computer" or "Little Red Dirt Devil." He wrote about a car. One of my favorites has always been: "Make Love to Your Man in a Chevy Van," because that was my vehicle when I was in college.
Ai cũng yêu xe hơi của họ cả. Chúng giúp chúng ta đi đến những nơi chúng ta muốn. Chúng là một dạng giải trí, chúng là một hình thức nghệ thuật, một niềm tự hào để sở hữu. Nhiều bài nhạc được viết về xe hơi. Prince đã viết một bài hát tuyệt vời: "Chiếc Corvette nho nhỏ màu đỏ." Anh ta không viết "Chiếc máy tính xách tay nho nhỏ màu đỏ " hoặc là "Chiếc máy hút bụi Dirt Devil nho nhỏ màu đỏ." Anh ta đã viết về xe hơi. Và một trong những bái hát thích nhất của tôi luôn là, "Hãy yêu người đàn ông của bạn trên chiếc xe thùng Chevy" bởi vì đó là chiếc xe mà tôi có khi còn học đại học.
The fact is, when we do our market research around the world, we see there's a nearly universal aspiration on the part of people to own an automobile -- 750 million people in the world today own a car. And you say, boy, that's a lot. But you know what? That's just 12 percent of the population. We really have to ask the question: Can the world sustain that number of automobiles? And if you look at projections over the next 10 to 15 to 20 years, it looks like the world car park could grow to on the order of 1.1 billion vehicles. If you park those end to end and wrap them around the Earth, that would stretch around the Earth 125 times.
Sự thật là, khi chúng tôi nghiên cứu thị trường trên toàn thế giới, chúng tôi thấy là gần như ai cũng có một khát vọng chung đó là sở hữu một chiếc xe hơi. Khoảng 750 triệu người trên thế giới sở hữu xe hơi. Và bạn cho rằng đó là nhiều lắm. Nhưng bạn biết không? Đó chỉ là 12% của dân số thế giới. Chúng ta thật sự nên hỏi rằng: Liệu thế giới có thể chịu đựng được số lượng xe hơi đó không? Và nếu bạn xem xét những dự đoán trong 10 tới 15 năm tới, có vẻ như số lượng xe hơi trên thế giới sẽ tăng lên đến 1.1 tỷ xe. Nếu như bạn đậu những xe đó liền nhau và quấn chúng vòng quanh Trái đất, nó sẽ quấn quanh Trái đất 125 lần.
Now, we've made great progress with automobile technology over the last 100 years. Cars are dramatically cleaner, dramatically safer, more efficient and radically more affordable than they were 100 years ago. But the fact remains: the fundamental DNA of the automobile has stayed pretty much the same. If we were to reinvent the automobile today, rather than 100 years ago, knowing what we know about the issues associated with our product and about the technologies that exist today, what would we do?
Chúng ta đã có những tiến bộ tuyệt vời trong công nghiệp xe hơi trong hơn 100 năm qua. Xe hơi bây giờ ít ô nhiễm hơn, an toàn đáng kể hơn, hiệu quả hơn, và giá hoàn toàn phải chăng hơn so với 100 năm trước. Nhưng trên thực tế: cái cấu trúc căn bản của xe hơi vẫn không thay đổi bao nhiêu. Nếu chúng ta phát minh lại xe hơi hôm nay, thay vì 100 năm trước, với những gì chúng ta hiểu được về các vấn đề của sản phẩm của chúng ta và về những công nghệ tồn tại ngày hôm nay, chúng ta sẽ làm gì?
We wanted something that was really affordable. The fuel cell looked great: one-tenth as many moving parts, a fuel-cell propulsion system as an internal combustion engine, and it emits just water. And we wanted to take advantage of Moore's Law with electronic controls and software, and we absolutely wanted our car to be connected. So we embarked upon the reinvention around an electrochemical engine, the fuel cell, and hydrogen as the energy carrier. First was Autonomy. Autonomy really set the vision for where we wanted to head. We embodied all of the key components of a fuel-cell propulsion system. We then had Autonomy drivable with Hy-Wire, and we showed Hy-Wire here at this conference last year. Hy-Wire is the world's first drivable fuel cell, and we have followed up that now with Sequel. And Sequel truly is a real car. So if we could run the video --
Chúng ta đã muốn một cái gì có giá cả phải chăng. Tế bào nhiên liệu có vẻ rất tốt một phần mười của những bộ phận chuyển động và sử dụng hệ thống đẩy bằng tế bào nhiên liệu làm động cơ đốt trong -- và nó chỉ thải ra nước. Và chúng ta muốn tận dụng định luật Moore với điều khiển điện tử và phần mềm, và chắc chắn là chúng ta muốn xe của chúng ta kết nối với nhau. Vì vậy chúng ta bắt đầu quá trình tái tạo xung quanh động cơ điện hóa học, tế bào nhiêu liệu, và sử dụng khí hydro để truyền năng lượng. Chiếc xe đầu tiên là Autonomy. Autonomy thật sự thiết lập tầm nhìn về những gì mà chúng tôi muốn đạt được. Chúng tôi đã áp dụng tất cả các bộ phần của một hệ thống đẩy bằng tế bào năng lượng. Sau đó chúng tôi có Automony lái với Hy-Wire, và chúng tôi đã giới thiệu Hy-Wire tại hội thảo này vào năm ngoái. Hy-Wire là chiếc xe đầu tiên trên thế giới lái bằng tế bào nhiên liệu, và bây giờ chúng tôi đã tiếp tục với Sequel. Sequel là một chiếc ô tô thật sự. Chúng ta hãy theo dõi đoạn phim này --
(Futuristic music)
[Reinventing the Automobile]
(Video) It truly is my great pleasure to introduce Sequel.
[Acceleration]
[Cruising]
[Steering]
[Braking]
But the real key question I'm sure that's on your mind: Where is the hydrogen going to come from? And secondly, when are these kinds of cars going to be available? So let me talk about hydrogen first. The beauty of hydrogen is it can come from so many different sources: it can come from fossil fuels, it can come from any way that you can create electricity, including renewables. And it can come from biofuels. And that's quite exciting. The vision here is to have each local community play to its natural strength in creating the hydrogen. A lot of hydrogen is produced today in the world. It's produced to get sulfur out of gasoline -- which I find is somewhat ironic. It's produced in the fertilizer industry; it's produced in the chemical manufacturing industry. That hydrogen is being made because there's a good business reason for its use. But it tells us that we know how to create it, we know how to create it cost-effectively, we know how to handle it safely.
Nhưng câu hỏi thật sự trong đầu của các bạn: là khí hydro sẽ được lấy từ đâu? Thứ hai nữa, khi nào những chiếc xe này sẽ xuất hiện trên thị trường? Để tôi nói về khí hydro trước. Cái hay của khí hydro là nó có thể được lấu từ nhiều nguồn khác nhau: nó có thể lấy từ nhiên liệu hóa thạch, nó có thể lấy từ bất cứ nơi nào mà bạn có thể tạo ra điện, bao gồm cả năng lượng tái tạo. Nó còn có thể lấy từ nhiên liệu sinh học. Và điều đó thật sự rất phấn khích. Mục tiêu ở đây là mỗi cộng đồng địa phương sử dụng ưu điểm về tự nhiên để tạo ra khí hydro. Có rất nhiều khí hydro được tạo ngày hôm nay trên thế giới. Nó được tạo ra để lấy lưu huỳnh từ xăng -- một điều mà tôi thấy khá mỉa mai. Nó được tạo ra trong công nghiệp phân bón; nó được tạo ra trong công nghiệp hóa học. Khí hyrdo được tạo ra nhiều như vậy vì có một lý do kinh tế rất tốt để sử dụng chúng. Nhưng nó còn cho chúng ta thấy rằng chúng ta có thể tạo ra nó, và chúng ta có thể tạo ra nó với chi phí hiệu quả, và chúng ta biết cách sử dụng nó một cách an toàn.
We did an analysis where you would have a station in each city with each of the 100 largest cities in the United States, and located the stations so you'd be no more than two miles from a station at any time. We put one every 25 miles on the freeway, and it turns out that translates into about 12,000 stations. And at a million dollars each, that would be about 12 billion dollars. That's a lot of money. But if you built the Alaskan pipeline today, that's half of what the Alaskan pipeline would cost. But the real exciting vision that we see, truly, is home refueling, much like recharging your laptop or recharging your cell phone. So we're pretty excited about the future of hydrogen. We think it's a question of not whether, but a question of when.
Chúng tôi đã làm một nghiên cứu trong đó bạn đặt một trạm ở mỗi một trong 100 thành phố lớn nhất ở Hoa Kỳ, và đặt các trạm này để bạn không cách trạm khác quá 2 dặm. Trên đường cao tốc chúng tôi đặt các trạm cách nhau 25 dặm, và tổng cộng là có tất cả 12000 trạm. Và với mỗi trạm giá 1 triệu đô, tổng cộng sẽ tốn 12 tỷ đô. Đó là một số tiền rất lớn. Nhưng nếu bạn xây hệ thống dẫn dầu Alaska ngày hôm nay, thì nó chỉ bằng nửa giá tiền của hệ thống dẫn dầu Alaska. Nhưng mục tiêu thú vị thật sự mà chúng tôi thấy chính là xạc nhiên liệu tại nhà, gần giống như xạc máy tính xách tay hay xạc điện thoại di động của bạn. Vì vậy chúng tôi rất phấn khích về tương lai của khí hydro. Chúng tôi nghĩ nó không phải là làm được hay không mà là khi nào.
What we've targeted for ourselves -- and we're making great progress toward this goal -- is to have a propulsion system based on hydrogen and fuel cells, designed and validated, that can go head-to-head with the internal combustion engine. We're talking about obsoleting the internal combustion engine, and doing it in terms of affordability at scale volumes, its performance and its durability. So that's what we're driving to for 2010. We haven't seen anything yet in our development work that says that isn't possible. We actually think the future is going to be event-driven. So since we can't predict the future, we want to spend a lot of our time trying to create that future.
Cái mục tiêu mà chúng tôi đặt ra -- và chúng tôi đang có những tiến triển rất tốt về hướng mục tiêu này -- là có được hệ thồng đẩy xử dụng khí hydro và tế bào nhiên liệu, thiết kế và xác nhận, và có thể so sánh ngang hàng với động cơ đốt trong -- chúng ta đang nói về động cơ đốt trong lạc hậu -- và làm ra nó một cách kinh tế, cộng với số lượng, công suất và độ bền. Vì vậy chúng tôi đặt mục tiêu đó là vào năm 2010. Chúng tôi chưa thấy điều gì trong quá trình tiến độ công việc của chúng tôi mà cho thấy là điều đó không thể được. Chúng tôi thực sự tin rằng tương lai được tạo ra từ những sự kiện. Bởi vì chúng tôi không dư đoán được tương lai, chúng tôi muốn dùng phần lớn thời gian của mình để cố gắng tạo ra cái tương lai đó.
I'm very, very intrigued by the fact that our cars and trucks sit idle 90 percent of the time: they're parked all around us. They're usually parked within 100 feet of the people that own them. Now, if you take the power-generating capability of an automobile and you compare that to the electric grid in the United States, it turns out that the power in four percent of the automobiles equals that of the electric grid of the US. That's a huge power-generating capability, a mobile power-generating capability. And hydrogen and fuel cells give us that opportunity to actually use our cars and trucks when they're parked to generate electricity for the grid.
Tôi rất rất bị thu hút bởi cái thực tế là những chiếc ô tô và xe tải của chúng ta đậu nhàn rỗi 90% thời gian: chúng được đậu, và chúng được đậu xung quanh chúng ta. Chúng thường được đậu trong khoảng 30 mét của những người sở hữa chúng. Bây giờ, nếu bạn lấy khả năng tạo năng lượng của một chiếc xe và so sánh với mạng lưới điện ở Hoa Kỳ, hóa ra, 4% của xe cộ, năng lượng trong 4% của xe cộ, bằng với mạng lưới điện của Hoa Kỳ. Đó là một khả năng tạo năng lượng cực kỳ lớn, và là một khả năng tạo năng lượng di động. Và khí hydro cùng với tế bào năng lượng sẽ cho chúng ta cơ hội để thật sự sử dụng ô tô và xe tải của chúng ta khi chúng đậu để tạo ra điện trong mạng lưới.
We talked about swarm networks earlier. Talk about the ultimate swarm -- having all of the processors and all of the cars when they're sitting idle being part of a global grid for computing capability. We find that premise quite exciting. The automobile becomes, then, an appliance -- not in a commodity sense, but an appliance, mobile power, mobile platform for information and computing and communication, as well as a form of transportation.
Và khi nãy chúng ta đã nói về mạng lưới. Và nói về cái mạng tối hậu, về sử dụng tất cả các bộ vi xử lý và tất cả các xe cộ khi chúng đậu nhàn rỗi vào một phần của một mạng lưới toàn cầu cho khả năng tính toán. Chúng tôi thấy khả năng đó rất là tốt. Xe của chúng ta khi đó sẽ trở thành thiết bị, không phải trong ý hàng hóa, mà là một thiết bị, năng lượng di động, một nền tảng di động cho thông tin, tính toán, liên lạc, cũng như là một phương tiện đi lại.
And the key to all of this is to make it affordable, to make it exciting, to get it on a pathway where there's a way to make money doing it. And again, this is a pretty big march to take here. A lot of people say: How do you sleep at night when you're wrestling with a problem of that magnitude? I tell them I sleep like a baby: I wake up crying every two hours.
Và điều tất yếu trong việc này là làm cho nó có giá cả phải chăng, làm cho nó thú xị, và tạo ra một phương hướng làm ra tiền từ chúng. Một lần nữa, đây là một hành trình khá lớn. Và có nhiều người nói rằng, làm sao anh có thể ngủ được khi mà anh có một vấn đề lớn như vậy trong đầu? Và tôi nói với họ là tôi ngủ như em bé. Tôi bật dậy để khóc mỗi 2 tiếng.
(Laughter)
Thật ra, tôi nghĩ chủ đề của hội nghị này đụng đến một trong những vấn đề quan trọng để làm được điều đó --
Actually, the theme of this conference, I think, has hit on one of the major keys to pull that off, and that's relationships and working together. Thank you very much.
và đó là quan hệ và hợp tác với nhau. Xin cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay).
(Applause)
Chris Anderson: Larry, Larry, chờ đã, chờ một chút.
Chris Anderson: Larry, Larry -- wait, wait, wait. Larry, wait one sec. I've got so many questions I could ask you. I just want to ask one. You know, I could be wrong about this, but my sense is that in the public mind today, GM is not viewed as as serious about some of these environmental ideas as some of your Japanese competitors, maybe even as Ford. Are you serious about it, and not just, you know, when the consumers want it, when the regulators force us to do it, we will go there? Will you guys really try and show leadership on this?
Tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh. Tôi chỉ hỏi một câu thôi. Anh biết đó, tôi có thể sai về việc này, nhưng cảm nhận của tôi là trong đầu của công chúng, ngày hôm nay, GM không được coi là coi trọng về những ý tưởng môi trường như những đối thủ cạnh tranh ở Nhật, hoặc có thể là ngay cả Ford. Anh có coi trọng điều đó không, hay chỉ là, anh biết đó, khi mà khách hàng cần điều đó, khi mà chính quyền bắt buộc chúng ta đi về hướng đó? Liệu các anh có thật sự cố gắng và cho thấy sự lãnh đạo trong việc này không? Larry Burns: Vâng, chúng tôi thật sư coi trọng việc này.
Larry Burns: Absolutely. We're absolutely serious. We're into this over a billion dollars already, so I would hope people would think we're serious when we're spending that kind of money. And secondly, it's a fundamental business proposition. I'll be honest with you; we're into it for business growth opportunities. We can't grow our business unless we solve these problems. The growth of the auto industry will be capped by sustainability issues if we don't solve the problems. And there's a simple principle of strategy that says: Do unto yourself before others do unto you. If we can see this possible future, others can, too. And we want to be the first one to create it, Chris.
Chúng tôi đã đổ hàng tỷ đô vào đó rồi, vì vậy chúng tôi hy vọng mọi người nghĩ là chúng tôi nghiêm túc khi chúng tôi tiêu số tiền cỡ đó. Thứ hai nữa, đó là một đề xuất kinh doanh cơ bản. Tôi sẽ thành thật với anh: chúng tôi tham gia vào việc đó bởi vì những cơ hội phát triển kinh doanh. Chúng tôi không thể phát triển kinh doanh nếu chúng tôi không giải quyết các vấn đề đó. Sự phát triển của ngành công nghiêp ô tô sẽ bị giới hạn bởi những vần đề về tính bền vững nếu chúng tôi không giải đáp những vấn đề này. Và có một nghuyên tắc đơn giản về chiến thuật: Làm cho bản thân trước khi người khác làm cho mình. Nếu chúng tôi thấy cái tương lai đó, người khác cũng sẽ thấy. Và chúng tôi muốn là người đầu tiên tạo ra nó, Chris.