Today I'm going to unpack for you three examples of iconic design, and it makes perfect sense that I should be the one to do it because I have a Bachelor's degree in Literature. (Laughter) But I'm also a famous minor television personality and an avid collector of Design Within Reach catalogs, so I pretty much know everything there is.
Hôm nay tôi sẽ giải mã cho các bạn 3 ví dụ về những mẫu thiết kế mang tính biểu trưng, và điều này hoàn toàn hợp lí khi tôi là người giải thích cho các bạn vì tôi có bằng Cử nhân về Văn học. (Cười) Nhưng tôi cũng nổi tiếng là một nhân vật truyền hình thiểu số và một nhà sưu tầm nhiệt huyết cuốn tập san Các Thiết kế trong tầm tay, vì vậy tôi biết khá rõ mọi thứ.
Now, I'm sure you recognize this object; many of you probably saw it as you were landing your private zeppelins at Los Angeles International Airport over the past couple of days. This is known as the Theme Building; that is its name for reasons that are still very murky. And it is perhaps the best example we have in Los Angeles of ancient extraterrestrial architecture.
Bây giờ tôi biết chắc là các bạn nhận ra vật này; Nhiều người trong số các bạn có thể đã nhìn thấy nó khi bạn hạ cánh khí cầu cá nhân của bạn tại sân bay quốc tế Los Angeles trong vài ngày gần đây. Đây được gọi là Theme Building là cái tên mà theo nhiều lí do vẫn còn chưa rõ. Và nó có lẽ là ví dụ điển hình nhất chúng ta có được tại Los Angeles về kiến trúc ngoài hành tinh cổ đại.
It was first excavated in 1961 as they were building LAX, although scientists believe that it dates back to the year 2000 Before Common Era, when it was used as a busy transdimensional space port by the ancient astronauts who first colonized this planet and raised our species from savagery by giving us the gift of written language and technology and the gift of revolving restaurants.
Nó được khai quật lần đầu tiên vào năm 1961 khi mà họ đang xây dựng sân bay LAX, mặc dù nhiều nhà khoa học tin rằng nó có từ khoảng năm 2000 trước Công Nguyên, khi mà nó được sử dụng là một trạm không gian đa chiều bận rộn bởi các phi hành gia cổ đại những người đầu tiên định cư ở hành tinh này và nuôi dưỡng giống loài của chúng ta từ nền tảng chưa có văn minh bằng việc cho chúng ta món quà là ngôn ngữ viết và công nghệ và món quà là các nhà hàng xoay vòng.
It is thought to have been a replacement for the older space ports located, of course, at Stonehenge and considered to be quite an improvement due to the uncluttered design, the lack of druids hanging around all the time and obviously, the much better access to parking. When it was uncovered, it ushered in a new era of streamlined, archaically futuristic design called Googie, which came to be synonymous with the Jet Age, a misnomer. After all, the ancient astronauts who used it did not travel by jet very often, preferring instead to travel by feathered serpent powered by crystal skulls.
Nó được cho là đã thay thế cho các trạm vũ trụ cũ được đặt tại,đương nhiên là Sronehenge và được coi là một bước tiến bởi thiết kế gọn gàng, không có các tu sự treo xung quanh và rõ ràng,dễ dàng đỗ xe hơn. Khi nó mới được tìm ra, nó đã mở ra một kỉ nguyên mới của thiết kế tiến bộ mang tầm vóc tương lai từ thời cổ xưa được gọi là Googie, tương tự với thời kì Động cơ mới, một sự dùng sai tên. Xét cho cùng, những phi hành gia cổ đại, những người dùng nó đã không đi lại bằng máy bay thường xuyên, thay vào đó là di chuyển bằng những con rắn có cánh được vận hành bởi những sọ thủy tinh.
(Applause)
(Vỗ tay)
(Music)
(Nhạc)
Ah yes, a table. We use these every day. And on top of it, the juicy salif. This is a design by Philippe Starck, who I believe is in the audience at this very moment. And you can tell it is a Starck design by its precision, its playfulness, its innovation and its promise of imminent violence. (Laughter)
Ah vâng, cái bàn. Chúng ta dùng nó mỗi ngày. Và trên nó, là cái vắt nước cam. Nó được thiết kế bởi Philippe Starck, người mà tôi tin rằng đang ở dưới hàng ghế khán giả ngay lúc này. Và bạn có thể tháy rõ đây là thiết kế của Starck bởi sự chính xác, tính khôi hài, sự tiến bộ và sự đảm bảo về sự dữ dội tức thì. (Cười)
It is a design that challenges your intuition -- it is not what you think it is when you first see it. It is not a fork designed to grab three hors d'oeuvres at a time, which would be useful out in the lobby, I would say. And despite its obvious influence by the ancient astronauts and its space agey-ness and tripodism, it is not something designed to attach to your brain and suck out your thoughts. It is in fact a citrus juicer and when I say that, you never see it as anything else again.
Đây là một thiết kế thách thức trực giác của bạn -- Nó không phải như bạn nghĩ khi bạn nhìn thấy nó lần đầu tiên. Nó không phải là một mẫu dĩa được thiết kế để tóm lấy ba món khai vị ngay một lúc, điều này có vẻ rất hữu dụng khi ở ngoài hành lang, Tôi có thể cam đoan như vậy. Và mặc cho sự ảnh hưởng hiển nhiên bởi những phi hành gia cổ đại và vũ trụ già cỗi và thuyết 3 chân, nó không phải thứ gì được thiết kế nhằm gắn vào não các bạn và hút hết mọi suy nghĩ ra. Nó thực tế là một công cụ vắt cam và khi tôi đã nói như vậy, thì bạn sẽ không bao giờ coi nó như một thứ khác nữa.
It is also not a monument to design, it is a monument to design's utility. You can take it home with you, unlike the Theme Building, which will stay where it is forever. This is affordable and can come home with you and, as such, it can sit on your kitchen counter -- it can't go in your drawers; trust me, I found that out the hard way -- and make your kitchen counter into a monument to design. One other thing about it, if you do have one at home, let me tell you one of the features you may not know: when you fall asleep, it comes alive and it walks around your house and goes through your mail and watches you as you sleep. (Applause)
Nó cũng không phải là một chuẩn mực thiết kế, nó là một chuẩn mực cho sự tiện dụng của thiết kế. Bạn có thể mang nó về nhà, không giống như Theme Building, cái mà sẽ ở lại đó mãi mãi. Nó có giá phải chăng và có thể về nhà với bạn và như thế đấy nó có thể đứng trên giá bếp của các bạn -- Nó không thể chui vào tủ quần áo của bạn; tin tôi đi, tôi đã phát hiện ra rằng -- nó làm nó cho giá bếp của bạn trở thành một chuẩn mực thiết kế. Một thứ nữa về nó, nếu bạn có nó ở nhà, đẻ tôi nói cho bạn nghe một điều mà có thể bạn chưa biết: khi bạn ngủ, nó sẽ sống dậy và đi quanh nhà bạn và vào check hòm thư của bạn và trông chừng bạn lúc ngủ. (Vỗ tay)
Okay, what is this object? I have no idea. I don't know what that thing is. It looks terrible. Is it a little hot plate? I don't get it. Does anyone know? Chi? It's an ... iPhone. iPhone. Oh yes, that's right, I remember those; I had my whole bathroom tiles redone with those back in the good old days.
Được rồi, vật này là gì nhỉ? Tôi không biết.Tôi không hề biêt nó là cái gì, Nó trông thật kinh khủng. Nó có phải là một cái đĩa nhỏ không? Tôi không thể hiểu nổi. Có ai biêt khồn ạ?Chi? Nó là một cái ...iPhone.iPhone. Oh phải,tôi nhớ rồi Tôi có cả gạch sàn phòng tắm nhà tôi được thiết kế với chúng từ lâu lắm rồi.
No, I have an iPhone. Of course I do. Here is my well-loved iPhone. I do so many things on this little device. I like to read books on it. More than that, I like to buy books on it that I never have to feel guilty about not reading because they go in here and I never look at them again and it's perfect. I use it every day to measure the weight of an ox, for example.
Không, nhưng tôi cũng có iPhone. Tất nhiên tôi có rồi. Đây là chiếc máy iPhone yêu quý của tôi. Tôi làm được nhiều thứ trên chiếc máy nhỏ bé này. Tôi rất thích dùng nó để đọc sách. Hơn thế, tôi thích mua sách qua nó mà tôi không bao giờ phải thấy tội lỗi vì không đọc chúng bởi chúng vào đây và tôi không bao giờ thấy chúng nữa và nó thật tuyệt vời. Tôi sử dụng nó mỗi ngày để đo cân nặng của một con bò, chẳng hạn.
Every now and then, I admit that I complete a phone call on it occasionally. And yet I forget about it all the time. This is a design that once you saw it, you forgot about it. It is easy to forget the gasp-inducement that occurred in 2007 when you first touched this thing because it became so quickly pervasive and because of how instantly we adopted these gestures and made it an extension of our life. Unlike the Theme Building, this is not alien technology. Or I should say, what it did was it took technology which, unlike people in this room, to many other people in the world, still feels very alien, and made it immediately and instantly feel familiar and intimate.
Thường xuyên tôi phải công nhận rằng tôi đã thực hiện các cuộc gọi bằng chiếc điện thoại này. Tuy nhiên tôi thường quên nó. Đây là thiết kế mà khi bạn nhìn thấy nó, bạn quên nó luôn. Rất dễ để quên mất nguyên nhân xui khiến điều này điều mà xảy ra vào năm 2007 khi bạn lần đầu tiên chạm vào thứ này vì nó trở nên thịnh hành một cách nhanh chóng và bởi vì việc ngay lập tức chúng ta làm theo những hành vi này và biến nó thành phần mở rộng của cuộc sống của chúng ta. Không giống như Theme Building, đây không phải là công nghệ ngoài hành tinh. Tôi có thể nói rằng cái mà nó làm là đã phổ biến công nghệ cái mà, không giống những người trong căn phòng này, đối với nhiều người khác trên thế giới, vẫn cảm thấy rất xa lạ, và làm cho nó ngay lập tức cảm thấy thân thuộc.
And unlike the juicy salif, it does not threaten to attach itself to your brain, rather, it simply attaches itself to your brain. (Laughter) And you didn't even notice it happened. So there you go. My name is John Hodgman. I just explained design. Thank you very much.
Và không giống như công cụ vắt nước cam, nó không đe dọa sẽ gắn vào não của các bạn, mà thay vào đó, nó chỉ đơn giản cứ gắn vào não của các bạn thôi. (Cười) Và thậm chí bạn còn không để ý là nó đã xảy ra. Vậy thế đấy.Tên tôi là John Hodgeman. Tôi vừa mới giải mã thiết kế. Cảm ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)