What do you do if you had to figure out the information behind 11.5 million documents, verify it and make sense of it? That was a challenge that a group of journalists had to face late last year. An anonymous person calling himself John Doe had somehow managed to copy nearly 40 years of records of the Panamanian law firm Mossack Fonseca. This is one of many firms around the world that specialize in setting up accounts in offshore tax havens like the British Virgin Islands, for rich and powerful people who like to keep secrets.
Bạn sẽ làm gì nếu bạn phải tìm ra thông tin đằng sau 11.5 triệu tài liệu, thẩm tra và tìm ra ý nghĩa của chúng? Đó là một thử thách mà một nhóm các nhà báo phải đối mặt cuối năm ngoái. Một người ẩn danh tự xưng là John Doe bằng cách nào đó đã tìm cách sao chép hồ sơ trong gần 40 năm của công ty luật Panama Mossack Fonseca. Đây là một trong nhiều công ty trên toàn thế giới chuyên về lĩnh vực lập tài khoản trốn thuế ở các thiên đường thuế nước ngoài giống như ở British Virgin Islands, cho những người giàu và quyền lực, những người thích giữ bí mật.
John Doe had managed to copy every spreadsheet from this firm, every client file, every email, from 1977 to the present day. It represented the biggest cache of inside information into the tax haven system that anyone had ever seen. But it also presented a gigantic challenge to investigative journalism. Think about it: 11.5 million documents, containing the secrets of people from more than 200 different countries. Where do you start with such a vast resource? Where do you even begin to tell a story that can trail off into every corner of the globe, and that can affect almost any person in any language, sometimes in ways they don't even know yet.
John Doe đã tìm cách sao chép từng bảng tính từ công ty này, từng hồ sơ khách hàng, từng email, từ năm 1977 đến nay. Nó cho thấy bộ lưu trữ lớn nhất của thông tin nội bộ vào hệ thống trốn thuế mà người ta đã từng thấy. Nhưng nó cũng cho thấy một thử thách khổng lồ cho báo chí điều tra Hãy thử nghĩ xem: 11,5 triệu tài liệu, chứa đựng bí mật của nhiều người ở hơn 200 quốc gia khác nhau. Bạn bắt đầu từ đâu với một nguồn tài liệu lớn như vậy? Bạn bắt đầu từ đâu để bắt đầu kể một câu chuyện có thể ảnh hưởng đến mọi ngõ ngách của thế giới và có thể ảnh hường hầu như đến tất cả mọi người ở mọi ngôn ngữ , thỉnh thoảng theo cách mà họ thậm chí cũng không biết.
John Doe had given the information to two journalists at the German newspaper Süddeutsche Zeitung. He said he was motivated by -- and I quote -- "The scale of the injustice that the documents would reveal." But one user alone can never make sense of such a vast amount of information. So the Süddeutsche Zeitung reached out to my organization in Washington, DC, The International Consortium of Investigative Journalists. We decided to do something that was the very opposite of everything we'd been taught to do as journalists: share.
John Doe đã đưa thông tin cho hai nhà báo ở tờ báo Đức Süddeutsche Zeitung. Anh ấy nói rằng mình được thúc đẩy bởi-- và tôi trích dẫn -- "Quy mô của sự bất công mà các tài liệu có thể tiết lộ." Nhưng một người đơn độc không thể tìm ra ý nghĩa của một số lượng lớn thông tin như vậy. Nên tờ Süddeutsche Zeitung tìm đến tổ chức của tôi ở Washington, DC, Hiệp Hội Các Nhà Báo Điều Tra Quốc Tế. Chúng tôi quyết định làm điều ngược lại với những gì chúng tôi được dạy để làm nhà báo: chia sẻ.
(Laughter)
(cười)
By nature, investigative reporters are lone wolves. We fiercely guard our secrets, at times even from our editors, because we know that the moment we tell them what we have, they'll want that story right away. And to be frank, when you get a good story, you like to keep the glory to yourself.
Về bản chất, phóng viên điều tra là những con sói đơn độc. Chúng tôi quyết liệt bảo vệ các bí mật của mình, thỉnh thoảng thậm chí khỏi các biên tập viên, bởi chúng tôi biết thời khắc chúng tôi nói ra câu chuyện chúng tôi có, họ sẽ muốn câu chuyện đó ngay lập tức. Thẳng thắn mà nói, khi bạn có một câu chuyện hay bạn muốn giữ vinh quang đó cho chính mình.
But there's no doubt that we live in a shrinking world, and that the media has largely been slow to wake up to this. The issues we report on are more and more transnational. Giant corporations operate on a global level. Environmental and health crises are global. So, too, are financial flows and financial crises. So it seems staggering that journalism has been so late to cover stories in a truly global way. And it also seems staggering that journalism has been so slow to wake up to the possibilities that technology brings, rather than being frightened of it. The reason journalists are scared of technology is this: the profession's largest institutions are going through tough times because of the changing way that people are consuming news. The advertising business models that have sustained reporting are broken. And this has plunged journalism into crisis, forcing those institutions to reexamine how they function.
Nhưng không nghi ngờ gì, chúng ta đang sống trong một thế giới dần thu hẹp, và truyền thông phần lớn rất chậm bắt kịp với điều này. Vấn đề chúng tôi đưa ra càng ngày càng trở nên xuyên quốc gia hơn. Các tập đoàn khổng lồ hoạt động trên cấp độ toàn cầu. Cuộc khủng hoảng môi trường và sức khoẻ mang tính toàn cầu. Vì vậy, dòng tài chính và khủng hoảng kinh tế cũng là toàn cầu. Nên lấy làm lạ rằng báo chí đã quá muộn để kể câu chuyện ở quy mô toàn cầu. Và cũng lấy làm lạ rằng báo chí đã quá chậm để đánh thức những khả năng mà công nghệ mang lại, thay vì sợ hãi chúng. Lý do các nhà báo sợ hãi công nghệ là: các tổ chức lớn nhất trong ngành đang trải qua thời kỳ khó khăn do con người thay đổi cách tiêu thụ tin tức. Các mô hình kinh doanh quảng cáo nhằm duy trì các tờ báo bị đổ vỡ. Và điều này đã đưa báo chí vào cuộc khủng hoảng, buộc các tổ chức phải xem xét lại cách họ hoạt động.
But where there is crisis, there is also opportunity. The first challenge presented by what would eventually become known as the Panama Papers was to make the documents searchable and readable. There were nearly five million emails, two million PDFs that needed to be scanned and indexed, and millions more files and other kinds of documents. They all needed to be housed in a safe and secure location in the cloud. We next invited reporters to have a look at the documents. In all, reporters from more than 100 media organizations in 76 countries -- from the BBC in Britain to Le Monde newspaper in France to the Asahi Shimbun in Japan. "Native eyes on native names," we called it, the idea being, who best to tell you who was important to Nigeria than a Nigerian journalist? Who best in Canada than a Canadian? There were only two rules for everyone who was invited: we all agreed to share everything that we found with everybody else, and we all agreed to publish together on the same day.
Nhưng ở đâu có khủng hoảng, ở đó cũng có cơ hội. Thử thách đầu tiên mà sau này sẽ được biết tới là Hồ sơ Panama là làm cho các tài liệu dễ tìm kiếm và dễ đọc Có gần năm triệu email, hai triệu bản PDF cần được scan và lập mục lục, và hàng triệu tài liệu và các loại giấy tờ khác. Tất cả chúng đều cần được cất giữ tại một vị trí an toàn trên dữ liệu đám mây. Tiếp theo chúng tôi mời các phóng viên cùng xem các văn bản. Tổng cộng, phóng viên từ hơn 100 tổ chức truyền thông ở 76 quốc gia từ BBC ở Anh đến tờ Le Monde ở Pháp đến tờ Asahi Shimbun từ Nhật Bản. "Những đôi mắt bản xứ rà soát những cái tên ở bản xứ" chúng tôi gọi ý tưởng này như thế người phù hợp nhất để nói cho bạn chuyện gì quan trọng với Nigeria còn ai hơn một nhà báo Nigeria? Ai hiểu biết về Canada hơn một người Canada? Chỉ có hai quy tắc cho tất cả những người được mời tham gia: chúng tôi đều đồng ý chia sẻ tất cả những gì chúng tôi tìm thấy với mọi người, và chúng tôi đồng ý công bố cùng nhau vào cùng một ngày.
We chose our media partners based on trust that had been built up through previous smaller collaborations and also from leads that jumped out from the documents. Over the next few months, my small nonprofit organization of less than 20 people was joined by more than 350 other reporters from 25 language groups. The biggest information leak in history had now spawned the biggest journalism collaboration in history: 376 sets of native eyes doing what journalists normally never do, working shoulder to shoulder, sharing information, but telling no one. For it became clear at this point that in order to make the biggest kind of noise, we first needed the biggest kind of silence.
Chúng tôi chọn các đối tác truyền thông dựa trên sự tin tưởng đã được xây dựng qua các dự án hợp tác nhỏ từ trước và cũng từ các tư liệu từ các văn bản. Trong vài tháng sau đó, tổ chức nhỏ phi lợi nhuận của tôi với ít hơn 20 người đã mời được 350 phóng viên đến từ 25 nhóm ngôn ngữ. Vụ rò rỉ thông tin lớn nhất lịch sử đã tạo ra sự hợp tác báo chí lớn nhất lịch sử: 376 cặp mắt bản địa làm công việc mà các nhà báo thường không làm, làm việc vai kề vai, chia sẻ thông tin, nhưng không nói cho ai khác, Để nó trở nên rõ ràng vào thời điểm này rằng để tạo ra tiếng vang lớn nhất, đầu tiên chúng tôi cần sự im lặng lớn nhất.
To manage the project over the many months it would take, we built a secure virtual newsroom. We used encrypted communication systems, and we built a specially designed search engine. Inside the virtual newsroom, the reporters could gather around the themes that were emerging from the documents. Those interested in blood diamonds or exotic art, for instance, could share information about how the offshore world was being used to hide the trade in both of those commodities. Those interested in sport could share information about how famous sports stars were putting their image rights into offshore companies, thereby likely avoiding taxes in the countries where they plied their trade.
Để quản lý dự án trong nhiều tháng chúng tôi tạo nên một toàn soạn ảo được bảo mật. Chúng tôi sử dụng hệ thống giao tiếp được mã hoá, và chúng tôi xây dựng một công cụ tìm kiếm được thiết kế riêng. Bên trong toà soạn ảo, các phóng viên có thể thu thập thông tin quanh các chủ đề nổi bật lên từ các tài liệu. Ví dụ, những ai quan tâm đến kim cương máu hay nghệ thuật có thể chia sẻ thông tin về việc làm thế nào để lãnh thổ miễn thuế được dùng để che giấu sự giao thương cho các nhu cầu đó Những ai quan tâm đến thể thao có thể chia sẻ thông tin về việc các ngôi sao thể thao nổi tiếng đưa bản quyền hình ảnh của họ đến các công ty ở nước ngoài và như thế có thể tránh thuế ở các nước nơi họ tiến hành giao thương.
But perhaps most exciting of all were the number of world leaders and elect politicians that were emerging from the documents -- figures like Petro Poroshenko in Ukraine, close associates of Vladimir Putin in Russia and the British Prime Minister, David Cameron, who is linked through his late father, Ian Cameron.
Nhưng có lẽ điều thú vị nhất là con số các nhà lãnh đạo và các chính trị gia của thế giới có mặt trong các tài liệu -- những người như Petro Poroshenko ở Ukraine, cộng sự gần gũi với Vladimir Putin ở Nga và thủ tướng Anh David Cameron, thông qua người cha quá cố của ông,Ian Cameron.
Buried in the documents were secret offshore entities, such as Wintris Inc., a company in the British Virgin Islands that had actually belonged to the sitting Icelandic prime minister. I like to refer to Johannes Kristjansson, the Icelandic reporter we invited to join the project, as the loneliest man in the world. For nine months, he refused paid work and lived off the earnings of his wife. He pasted tarps over the windows of his home to prevent prying eyes during the long Icelandic winter. And he soon ran out of excuses to explain his many absences, as he worked red-eyed, night after night, month after month. In all that time, he sat on information that would eventually bring down the leader of his country.
Chôn sâu trong các tài liệu là các tổ chức nước ngoài bí mật, như Wintris Inc., một công ty ở quần đảo British Virgin mà thực ra thuộc về Thủ tướng đương nhiệm Iceland. Tôi muốn đề cập tới Johannes Kristjansson, một phóng viên Iceland đã được chúng tôi mời tham gia dự án, như một người đàn ông cô độc nhất trên thế giới. Trong chín tháng, ông từ chối nhận tiền để làm công việc này và sống bằng thu nhập của vợ mình. Ông dán giấy lên các cửa sổ nhà mình để tránh những con mắt tò mò trong suốt mùa đông dài ở Iceland. Và khi ông không thể thanh minh cho nhiều lần vắng mặt của mình, bởi anh đã làm việc đến đỏ mắt, đêm này qua đêm khác, tháng này qua tháng khác. Trong suốt thời gian đó, anh ấy ngồi trên lượng thông tin có thể hạ bệ nhà lãnh đạo của đất nước mình.
Now, when you're an investigative reporter and you make an amazing discovery, such as your prime minster can be linked to a secret offshore company, that that company has a financial interest in Icelandic banks -- the very issue he's been elected on -- well, your instinct is to scream out very loud. Instead, as one of the few people that he could speak to, Johannes and I shared a kind of gallows humor. "Wintris is coming," he used to say.
Giờ đây, khi bạn là một phóng viên điều tra và bạn có một khám phá tuyệt vời, như Thủ tướng nước bạn có thể liên quan đến một công ty nước ngoài bí mật và công ty đó có lãi suất tài chính trong các ngân hàng Iceland -- vấn đề chính mà nhờ đó ông ta được bầu-- bản năng của bạn là muốn hét lên thật to. Thay vào đó, là một trong số ít những người anh ấy có thể chia sẻ, Johannes và tôi chia sẻ một sự hài hước cay đắng "Wintris đang tới đó," anh ấy thường nói như thế.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
We were big fans of "Game of Thrones."
Chúng tôi là những fan bự của "Game of Thrones."
When reporters like Johannes wanted to scream, they did so inside the virtual newsroom, and then they turned those screams into stories by going outside the documents to court records, official company registers, and by eventually putting questions to those that we intended to name. Panama Papers actually allowed the reporters to look at the world through a different lens from everybody else.
Khi những phóng viên như Johannes muốn hét lên, họ hét lên trong toà soạn ảo, và họ biến tiếng hét đó thành những câu chuyện bằng cách chuyển những tài liệu đó thành hồ sơ vụ án đăng ký công ty trốn thuế chính thức, và cuối cùng bằng cách đặt câu hỏi cho những người mà chúng tôi định gọi tên Hồ sơ Panama thực sự cho phép các phóng viên nhìn thấy thế giới qua một lăng kính khác với mọi người.
As we were researching the story, unconnected to us, a major political bribery scandal happened in Brazil. A new leader was elected in Argentina. The FBI began to indict officials at FIFA, the organization that controls the world of professional soccer. The Panama Papers actually had unique insights into each one of these unfolding events. So you can imagine the pressure and the ego dramas that could have ruined what we were trying to do. Any of one of these journalists, they could have broken the pact. But they didn't. And on April 3 this year, at exactly 8pm German time, we published simultaneously in 76 countries.
Trong khi chúng tôi nghiên cứu các câu chuyện, không liên quan đến mình, một vụ bê bối chính trị lớn xảy ra ở Brazil. Một nhà lãnh đạo mới được bầu lên ở Argentina. FBI bắt đầu truy tố các quan chức ở FIFA, tổ chức kiếm soát giới bóng đá chuyên nghiệp. Hồ sơ Panama thực sự có các thông tin độc nhất cho từng sự kiện xảy ra. Cho nên bạn có thể tưởng tượng ra áp lực và những kịch tính có thể đã huỷ hoại những gì chúng tôi đang cố gắng làm. Bất kỳ ai trong số các nhà báo này, họ cũng có thể đã phá vỡ hiệp ước. Nhưng không ai làm thế. Và vào ngày 3 tháng 4 năm nay, vào đúng 8h tối giờ Đức, chúng tôi đồng thời công bố ở 76 quốc gia.
(Applause)
(Vỗ tay)
The Panama Papers quickly became one of the biggest stories of the year. This is the scene in Iceland the day after we published. It was the first of many protests. The Icelandic prime minister had to resign. It was a first of many resignations. We spotlighted many famous people such as Lionel Messi, the most famous soccer player in the world. And there were some unintended consequences. These alleged members of a Mexican drug cartel were arrested after we published details about their hideout. They'd been using the address to register their offshore company.
Hồ sơ Panama nhanh chóng trở thành một trong những câu chuyện lớn nhất của năm. Đây là cảnh ở Iceland một ngày sau khi chúng tôi công bố. Đó là cuộc biểu tình đầu tiên trong số nhiều cuộc biểu tình Thủ tướng Iceland đã phải từ chức. Đó là vụ từ chức đầu tiên trong nhiều vụ từ chức khác Chúng tôi phát hiện ra nhiều người nổi tiếng, như Lionel Messi, cầu thủ bóng đá nổi tiếng nhất thế giới. Và đã có một số hậu quả không lường. Những thành viên tình nghi của một tổ chức ma tuý Mexico bị bắt sau khi chúng tôi công bố thông tin về nơi ẩn náu của chúng. Chúng đã sử dụng địa chỉ để đăng ký một công ty nước ngoài.
(Laughter)
(Cười)
There's a kind of irony in what we've been able to do. The technology -- the Internet -- that has broken the business model is allowing us to reinvent journalism itself. And this dynamic is producing unprecedented levels of transparency and impact. We showed how a group of journalists can effect change across the world by applying new methods and old-fashioned journalism techniques to vast amounts of leaked information. We put all-important context around what was given to us by John Doe. And by sharing resources, we were able to dig deep -- much deeper and longer than most media organizations allow these days, because of financial concerns.
Có một sự châm biếm trong những việc chúng tôi có thể làm. Công nghệ -- mạng Internet -- đã phá vỡ mô hình kinh doanh báo chí lại cho phép chúng tôi tái tạo lại chính nền báo chí Và sự năng động này đang tạo ra sự minh bạch và tác động chưa từng có Chúng tôi cho thấy làm thế nào mà một nhóm các nhà báo có thể ảnh hưởng đến sự thay đổi thế giới bằng cách áp dụng phương pháp mới và kỹ năng báo chí cũ vào số lượng lớn các thông tin bị rò rỉ. Chúng tôi đưa tất cả các bối cảnh quan trọng quanh những gì John Doe cung cấp. Và bằng cách chia sẻ tài nguyên, chúng tôi có thể đào sâu -- sâu hơn và xa hơn những gì hầu hết các tổ chức truyền thông cho phép lúc này, vì các vấn đề tài chính.
Now, it was a big risk, and it wouldn't work for every story, but we showed with the Panama Papers that you can write about any country from just about anywhere, and then choose your preferred battleground to defend your work. Try obtaining a court injunction that would prevent the telling of a story in 76 different countries. Try stopping the inevitable.
Giờ đây, nó là một nguy cơ lớn, và nó có thể không hiệu quả cho tất cả các câu chuyện, nhưng chúng tôi cho thấy với hồ sơ Panama bạn có thể viết về bất kỳ quốc gia nào hầu như từ bất cứ đâu, và sau đó chọn chiến trường để bảo vệ công việc của bạn. Hãy thử tìm một toà án có thể chặn việc kể câu chuyện từ 76 nước khác nhau. Hãy thử dừng việc không thể dừng.
Shortly after we published, I got a three-word text from Johannes: "Wintris has arrived."
Không lâu sau khi chúng tôi công bố, tôi nhận được tin nhắn gồm 3 chữ từ Johannes: "Wintris đến rồi."
(Laughter)
(Cười)
It had arrived and so, too, perhaps has a new era for journalism.
Nó đã đến, và có lẽ mở ra một kỷ nguyên mới cho báo chí.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)
Bruno Giussani: Gerard, thank you.
Bruno Giussani: Gerard, cảm ơn anh.
I guess you're going to send that applause to the 350 journalists who worked with you, right?
Tôi đoán anh sẽ gửi tràng pháo tay này đến 350 nhà báo những người đã làm việc cùng anh, đúng không?
Now, a couple of questions I would like to ask. The first one is, you'd been working in secrecy for over a year with 350-something colleagues from all over the world -- was there ever a moment when you thought that the leak may be leaked, that the collaboration may just be broken by somebody publishing a story? Or somebody not in the group releasing some information that they got to know?
Vâng, một số câu hỏi tôi muốn hỏi anh. Câu hỏi thứ nhất, anh đã làm việc trong bí mật trong vòng hơn một năm với 350 đồng nghiệp từ khắp thế giới -- có giây phút nào anh nghĩ rằng sự rò rỉ có thể xảy ra, sự hợp tác này có thể bị phá vỡ bởi ai đó đăng một bài báo? Hoặc ai đó không ở trong nhóm đăng thông tin mà họ biết được?
Gerard Ryle: We had a series of crises along the way, including when something major was happening in the world, the journalists from that country wanted to publish right away. We had to calm them down. Probably the biggest crisis we had was a week before publication. We'd sent a series of questions to the associates of Vladimir Putin, but instead of responding, the Kremlin actually held a press conference and denounced us, and denounced the whole thing as being, I guess, a plot from the West. At that point, Putin thought it was just about him. And, of course, a lot of editors around the world were very nervous about this. They thought the story was going to get out. You can imagine the amount of time they'd spent, the amount of resources, money spent on this. So I had to basically spend the last week calming everyone down, a bit like a general, where you're holding your troops back: "Calm, remain calm." And then eventually, of course, they all did.
Gerard Ryle: chúng tôi có một loạt các khủng hoảng, cả chuyện khi một số vụ lớn xảy ra trên thế giới, các nhà báo từ những nước đó muốn xuất bản ngay lập tức. Chúng tôi phải giúp họ bình tĩnh lại. Khủng hoảng lớn nhất chúng tôi trải qua là khoảng một tuần trước khi công bố Chúng tôi gửi một loạt các câu hỏi đến các cộng sự của Vladimir Putin, nhưng thay vì trả lời, Điện Kremlin lại tổ chức họp báo và tố cáo chúng tôi và tố cáo toàn bộ sự việc như là, tôi đoán, một âm mưu của phương Tây. Vào thời điểm đó, Putin nghĩ là nó chỉ nhắm vào ông ta. Và, đương nhiên, rất nhiều biên tập viên trên toàn thế giới rất lo lắng về điều này. Họ nghĩ câu chuyện sắp bị lộ. Bạn có thể tưởng tượng lượng thời gian họ bỏ ra, lượng tài nguyên, tiền bạc bỏ ra. Nên tôi đã phải dành tuần cuối cùng giúp mọi người bình tĩnh lại, giống như một vị tướng, khi bạn đang phải kìm quân: "Bình tĩnh, giữ bình tĩnh." Và cuối cùng, mọi người đã làm được.
BG: And then a couple weeks ago or so, you released a lot of the documents as an open database for everybody to search via keyword, essentially.
BG: Và vài tuần sau đó, anh đã công bố rất nhiều tài liệu cùng một cơ sở dữ liệu mở cho tất cả mọi người có thể tìm kiếm thông qua từ khoá.
GR: We very much believe that the basic information about the offshore world should be made public. Now, we didn't publish the underlying documents of the journalists we're working with. But the basic information such as the name of a person, what their offshore company was and the name of that company, is now all available online. In fact, the biggest resource of its kind basically is out there now
GR: Chúng tôi rất tin rằng các thông tin cơ bản về các thiên đường trốn thuế đều cần được công khai. Giờ đây, chúng tôi không xuất bản các tài liệu mật của các nhà báo chúng tôi đang làm việc cùng. Nhưng những thông tin cơ bản như tên của một người, công ty ở nước ngoài của họ là gì, và tên của công ty đó, tất cả đều có sẵn trên mạng. Thực tế là, nguồn dữ liệu lớn nhất cơ bản là có ngoài kia.
BG: Gerard, thank you for the work you do.
BG: Gerard, cảm ơn vì công việc anh đã làm.
GR: Thank you.
GR: Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)