Well, first of all, let me thank Emeka -- as a matter of fact, TED Global -- for putting this conference together. This conference is going to rank as the most important in the beginning of the 21st century. Think African governments will put together a conference like this? You think the A.U. will put together a conference like this? Even before they do that they will ask for foreign aid. I would also like to pay homage and honor to the TED Fellows June Arunga, James Shikwati, Andrew, and the other TED Fellows. I call them the Cheetah Generation. The Cheetah Generation is a new breed of Africans who brook no nonsense about corruption. They understand what accountability and democracy is. They're not going to wait for government to do things for them. That's the Cheetah Generation, and Africa's salvation rests on the backs of these Cheetahs. In contrast, of course, we have the Hippo Generation.
Đầu tiên, tôi xin gửi lời cảm ơn tới Emeka, thực ra là TED Global, vì đã tổ chức hội nghị này. Hội nghị này sẽ được xếp vào hàng quan trọng nhất vào đầu thế kỷ 21 Liệu chính phủ Châu Phi sẽ tổ chức hội nghị như thế này? Liệu Liên minh Châu Phi sẽ tổ chức hội nghị như thế này? Kể cả thế, họ sẽ xin viện trợ trước Tôi cũng xin bày tỏ sự tôn kính và kính trọng tới TED Fellows June Arunga, James Shikwati, Andrew và các thành viên khác của TED Tôi gọi họ là Thế hệ Báo đốm Thế hệ Báo đốm là một giống nòi mới của Châu Phi giống nòi đã không cho phép sự vô cảm đối với nạn tham nhũng Họ hiểu trách nhiệm giải trình và dân chủ là gì Họ sẽ không chờ đợi chính phủ làm mọi việc cho họ Đó là Thế hệ Báo đốm và công cuộc giải cứu châu Phi nằm trên lưng của những chú báo này Tất nhiên, trái ngược lại, chúng ta có Thế hệ Hà mã
(Laughter)
(Cười)
The Hippo Generation are the ruling elites. They are stuck in their intellectual patch. Complaining about colonialism and imperialism, they wouldn't move one foot. If you ask them to reform the economies, they're not going to reform it because they benefit from the rotten status quo. Now, there are a lot of Africans who are very angry, angry at the condition of Africa. Now, we're talking about a continent that is not poor. It is rich in mineral resources, natural mineral resources. But the mineral wealth of Africa is not being utilized to lift its people out of poverty. That's what makes a lot of Africans very angry. And in a way, Africa is more than a tragedy, in more ways than one. There's another enduring tragedy, and that tragedy is that there are so many people, so many governments, so many organizations who want to help the people in Africa. They don't understand. Now, we're not saying don't help Africa. Helping Africa is noble. But helping Africa has been turned into a theater of the absurd. It's like the blind leading the clueless.
Thế hệ Hà mã là những người nắm quyền chỉ huy Họ kẹt với hiểu biết mù mờ của mình Phàn nàn về chủ nghĩa thực dân và chủ nghĩa đế quốc nhưng họ chẳng động một ngón chân nào Nếu bạn yêu cầu họ cải cách nền kinh tế họ sẽ không cải cách kinh tế vì họ hưởng lợi nhuận từ tình trạng mục nát này Rất nhiều người châu Phi đang giận dữ tức giận vì tình hình của châu Phi Bây giờ chúng ta đang nói về một châu lục không nghèo Nó rất giàu tài nguyên khoáng sản, tài nguyên khoáng sản tự nhiên Nhưng sự giàu có đó của châu Phi không được tận dụng để đưa cuộc sống con người khỏi đói nghèo Đó là điều khiến nhiều người châu Phi rất tức giận Và châu Phi còn hơn cả một bi kịch Có một bị kịch kéo dài, và bi kịch đó là có rất nhiều người, rất nhiều chính phủ rất nhiều tổ chức muốn giúp đỡ người dân châu Phi Họ không hiểu Ta không nói rằng đừng giúp đỡ châu Phi Giúp đỡ châu Phi là một điều đáng quý Nhưng việc giúp đỡ châu Phi đã trở thành một rạp hát của những điều phi lý Giống như một người mù dẫn những kẻ ngốc
(Laughter)
(Cười)
There are certain things that we need to recognize. Africa's begging-bowl leaks. Did you know that 40 percent of the wealth created in Africa is not invested here in Africa? It's taken out of Africa. That's what the World Bank says. Look at Africa's begging-bowl. It leaks horribly. There are people who think that we should pour more money, more aid into this bowl which leaks. What are the leakages? Corruption alone costs Africa 148 billion dollars a year. Yes, put that aside. Capital flight out of Africa, 80 billion a year. Put that aside. Let's take food imports. Every year Africa spends 20 billion dollars to import food. Just add that up, all these leakages. That's far more than the 50 billion Tony Blair wants to raise for Africa. Now, back in the 1960s Africa not only fed itself, it also exported food. Not anymore.
Có những điều chắc chắn chúng ta cần phải nhận ra Chiếc bát ăn xin của châu Phi đã bị rò rỉ Bạn có biết rằng 40% của cải được tạo ra ở châu Phi không được đầu tư ở châu Phi? Nó đã bị mang ra khỏi châu Phi Đó là những gì mà Ngân hàng Thế giới đã nói Hãy nhìn vào chiếc bát xin ăn của châu Phi Nó bị rò rỉ khủng khiếp Có những người nghĩ rằng chúng ta nên rót thêm tiền tài trợ nhiều hơn vào chiếc bát rò rỉ này Đâu là khe thủng? Chỉ riêng tham những đã chiếm 148 tỷ đô-la một năm Vâng, hãy để chúng sang một bên. Tiền vốn tuột khỏi châu Phi, 80 triệu một năm. Để nó sang một bên. Hãy tính đến nhập khẩu thực phẩm. Hàng năm châu Phi dùng 20 ỷ đô-la để nhập khẩu thực phẩm. Hãy gom chúng lại với nhau, tất cả những lỗ thủng này. Chúng nhiều hơn cả 50 tỷ mà Tony Blair muốn cho châu Phi Hãy nhìn những năm 1960, châu Phi không chỉ tự nuôi chính mình mà còn xuất khẩu thực phẩm. Không còn nữa.
We know that something has gone fundamentally wrong. You know it, I know it, but let's not waste our time talking about these mistakes because we'll spend all day here. Let's move on, and flip over to the next chapter, and that's what this conference is all about -- the next chapter. The next chapter begins with first of all, asking ourselves this fundamental question, "Whom do we want to help in Africa?" There is the people, and then there is the government or leaders. Now, the previous speaker before me, Idris Mohammed, indicated that we've had abysmal leadership in Africa. That characterization, in my view, is even more charitable.
Chúng ta biết rằng điều gì đó đã sai một cách cơ bản. Bạn biết điều đó, tôi biết điều đó, nhưng đừng phí thời gian để nói về những sai lầm này vì chúng ta sẽ mất cả ngày ở đây. Hãy tiếp tục, hãy chuyển sang chương tiếp theo, và đó là điều mà hội nghị này nói đến -- chương tiếp theo. Chương tiếp theo bắt đầu với việc, hãy hỏi bản thân chúng ta câu hỏi cơ bản này, "Chúng ta muốn giúp đỡ ai ở châu Phi?" Người dân, chính phủ hay những nhà lãnh đạo. Nào, người vừa trình bày trước tôi, Idris Mohammed, đã chỉ ra rằng chúng ta có sự lãnh đạo kém cỏi ở châu Phi Nhận định đó, theo tôi, vẫn nhẹ nhàng
(Laughter)
(Cười)
I belong to an Internet discussion forum, an African Internet discussion forum, and I asked them, I said, "Since 1960, we've had exactly 204 African heads of state, since 1960." And I asked them to name me just 20 good leaders, just 20 good leaders -- you may want to take this leadership challenge yourself. I asked them to name me just 20. Everybody mentioned Nelson Mandela, of course. Kwame Nkrumah, Nyerere, Kenyatta -- somebody mentioned Idi Amin.
Tôi tham gia một diễn đàn thảo luận trên Internet một diễn đàn thảo luận của châu Phi, và tôi đã hỏi họ, "Từ năm 1960, chúng ta chính xác đã có 204 nguyên thủ quốc gia, kể từ năm 1960." Và tôi đã yêu cầu họ gọi tên chỉ 20 nhà lãnh đạo giỏi, chỉ 20 nhà lãnh đạo giỏi -- bạn có thể muốn giữ quyền lãnh đạo để thách thức bản thân. Tôi đã yêu cầu họ gọi tên chỉ 20 người. Tất cả mọi người đều nhắc đến Nelson Madela, tất nhiên rồi. Kwame Nkrumah, Nyerere, Kenyatta -- ai đó đã nhắc tới Idi Amin.
(Laughter)
(Cười)
I let that pass.
Bỏ qua điều đó đi.
(Laughter)
(Cười)
My point is, they couldn't go beyond 15. Even if they had been able to name me 20, what does that tell you? 20 out of 204 means that the vast majority of the African leaders failed their people. And if you look at them, the slate of the post-colonial leaders -- an assortment of military fufu heads, Swiss-bank socialists, crocodile liberators, vampire elites, quack revolutionaries.
Điều tôi muốn nói là, họ không thể kể quá con số 15. Thậm chí nếu họ có thể gọi tên 20 người, điều đó có thể nói với bạn điều gì? 20 trong tổng số 204 nghĩa là đại đa số các lãnh đạo châu Phi không đáp ứng được yêu cầu của người dân Và nếu bạn nhìn vào họ, trách nhiệm của những nhà lãnh đạo thời kỳ thuộc địa-- việc sắp xếp những nhà lãnh đạo quân sự futu nhà chủ nghĩa xã hội ngân hàng Thụy Sỹ, nhà giải phóng cá sấu, giới ma cà rồng, các cuộc cách mạng
(Applause)
(Vỗ tay)
Now, this leadership is a far cry from the traditional leaders that Africans have known for centuries. The second false premise that we make when we're trying to help Africa is that sometimes we think that there is something called a government in Africa that cares about its people, serves the interests of the people, and represents the people. There is one particular quote -- a Lesotho chief once said that "Here in Lesotho, we've got two problems: rats and the government."
Sự lãnh đạo này đã vượt xa các nhà lãnh đạo truyền thống mà người châu Phi đã biết từ lâu Tiền đề sai lầm thứ hai chúng tôi làm khi giúp châu Phi là đôi lúc chúng tôi nghĩ là có cái gọi là một chính phủ Châu Phi quan tâm tới dân chúng Phục vụ lợi ích của dân, đại diện cho dân Có một lời trích dẫn, Một lãnh đạo Lesotho đã nói rằng :"Ở Lesotho, chúng ta có 2 vấn đề: Chuột và Chính Phủ"
(Laughter)
( Cười )
What you and I understand as a government doesn't exist in many African countries. In fact, what we call our governments are vampire states. Vampires because they suck the economic vitality out of their people. Government is the problem in Africa. A vampire state is the government -- (Applause) -- which has been hijacked by a phalanx of bandits and crooks who use the instruments of state power to enrich themselves, their cronies, and tribesmen and exclude everybody else. The richest people in Africa are heads-of-state and ministers, and quite often the chief bandit is the head-of-state himself. Where do they get their money? By creating wealth? No. By raking it off the backs of their suffering people. That's not wealth creation. It's wealth redistribution.
Điều mà tôi và bạn có thể suy ra là Chính phủ không tồn tại ở Châu Phi Thật ra, cái chính phủ của ta, là một tổ chức hút máu Gọi như vậy là bởi nó hút sức sống kinh tế ra khỏi người dân Chính phủ là vấn đề ở Châu Phi Một chính phủ hút máu ( Vỗ Tay ) bị điều phối bởi tập hợp những kẻ cướp và lừa đảo dùng quyền lực để làm giàu cho mình cho bè lũ và không ai khác Những người giàu nhất ở Châu Phi là các nguyên thủ và bộ trưởng và thường tướng cướp cũng chính là nguyên thủ quốc gia Vậy tiền từ đâu ra? Bằng cách làm giàu? Không. Bằng cách kiếm chác trên lưng những người khốn khổ Đó không phải là tạo ra của cải mà là phân phối lại của cải
The third fundamental issue that we have to recognize is that if we want to help the African people, we must know where the African people are. Take any African economy. An African economy can be broken up into three sectors. There is the modern sector, there is the informal sector and the traditional sector. The modern sector is the abode of the elites. It's the seat of government. In many African countries the modern sector is lost. It's dysfunctional. It is a meretricious fandango of imported systems, which the elites themselves don't understand. That is the source of many of Africa's problems where the struggles for political power emanate and then spill over onto the informal and the traditional sector, claiming innocent lives.
Vấn đề thứ 3 mà chúng ta cần nhận thấy là nếu chúng ta muốn giúp người dân châu Phi chúng ta phải biết người dân châu Phi ở đâu Hãy nhìn các nền kinh tế châu Phi Chúng đều có thể được chia thành 3 khu vực Phần hiện đại, phần tự do và phần truyền thống Khu vực hiện đại là dành cho những người cao nhất Đó là chính phủ Ở rất nhiều quốc gia châu Phi, khu vực hiện đại bị mất chúng hoạt động kém đó là sự vô lý một cách hào nhoáng của hệ thống nhập khẩu mà chính các lãnh đạo không hiểu Đó là nguồn gốc của mọi vấn đề của châu Phi nơi những cuộc đấu tranh quyền lực khởi nguồn và lan sang khắp các khu vực tự do và truyền thống gây ảnh hưởng đến cuộc sống người dân
Now the modern sector, of course, is where a lot of the development aid and resources went into. More than 80 percent of Ivory Coast's development went into the modern sector. The other sectors, the informal and the traditional sectors, are where you find the majority of the African people, the real people in Africa. That's where you find them. Now, obviously it makes common sense that if you want to help the people, you go where the people are. But that's not what we did. As a matter of fact, we neglected the informal and the traditional sectors. Now, traditional sector is where Africa produces its agriculture, which is one of the reasons why Africa can't feed itself, and that's why it must import food.
Khu vực hiện đại, tất nhiên là nơi nhận được sự hỗ trợ, nguồn lực cho phát triển Hơn 80% sự phát triển của Bờ biển Ngà dành cho khu vực hiện đại Các khu vực tự do và truyền thống là nơi tập trung phần lớn người dân châu Phi người dân thực sự của châu Phi, đó là nơi bạn thấy họ Rõ ràng rằng nếu bạn muốn giúp đỡ người dân bạn phải tìm nơi có họ Nhưng chúng ta đã không làm thế. Thực tế, Chúng ta đã làm lơ khu vực tự do và truyền thống Khu vực truyền thống bao gồm cả nông nghiệp của châu Phi đó là lý do châu Phi không thể tự cung cấp lương thực và tại sao phải đi nhập khẩu
All right, you cannot develop Africa by ignoring the informal and the traditional sectors. And you can't develop the informal and the traditional sectors without an operational understanding of how these two sectors work. These two sectors, let me describe to you, have their own indigenous institutions. First one is the political system. Traditionally, Africans hate governments. They hate tyranny. If you look into their traditional systems, Africans organize their states in two types. The first one belongs to those ethnic societies who believe that the state was necessarily tyrannous, so they didn't want to have anything to do with any centralized authority. These societies are the Ibo, the Somali, the Kikuyus, for example. They have no chiefs.
Rõ ràng bạn không thể phát triển châu Phi bằng việc làm ngơ khu vực tự do và truyền thống Và bạn không thể phát triển hai khu vực này mà không hiểu chúng hoạt động ra sao Để tôi mô tả hai khu vực này có những thể chế mang tính bản địa riêng Đầu tiên là hệ thống chính trị Người châu Phi có truyền thống ghét chính phủ. Họ ghét độc tài. Bạn có thể thấy từ các hệ thống truyền thống của họ, người châu Phi xây dựng quốc gia theo hai kiểu Kiểu đầu tiên thuộc về những xã hội dân tộc tin rằng quốc gia là độc tài và họ không hề muốn liên quan đến bất kỳ dạng quyền lực tập trung nào Trong số các cộng đồng đó có người Ibo, Somali, Kikuyus Họ đều không có thủ lĩnh.
The other ethnic groups, which did have chiefs, made sure that they surrounded the chiefs with councils upon councils upon councils to prevent them from abusing their power. In Ashanti tradition, for example, the chief cannot make any decision without the concurrence of the council of elders. Without the council the chief can't pass any law, and if the chief doesn't govern according to the will of the people he will be removed. If not, the people will abandon the chief, go somewhere else and set up a new settlement. And even if you look in ancient African empires, they were all organized around one particular principle -- the confederacy principle, which is characterized by a great deal of devolution of authority, decentralization of power.
Các dân tộc có người đứng đầu khác thì đảm bảo bao quanh những vị thủ lĩnh này là các hội đồng để kiểm soát ngăn không cho họ lạm quyền Ví dụ, theo truyền thống người Ashanti Thủ lĩnh không được đưa ra quyết định mà không có sự tán thành của hội đồng bô lão Không có hội đồng, thủ lĩnh không thể thông qua luật và nếu thủ lĩnh không lãnh đạo theo ý của người dân ông ta sẽ bị tước quyền Nếu không, người dân sẽ bỏ rơi thủ lĩnh, rời tới một nơi khác sinh sống Và nhìn các đế chế cổ đại của châu Phi bạn sẽ thấy chúng đều được xây dựng trên nguyên tắc sự liên minh được thể hiện bằng cách trao quyền phân tán quyền lực
Now, this is what I have described to you. This is part of Africa's indigenous political heritage. Now, compare that to the modern systems the ruling elites established on Africa. It is a total far cry. In the economic system in traditional Africa, the means of production is privately owned. It's owned by extended families. You see, in the West, the basic economic and social unit is the individual. The American will say, "I am because I am, and I can damn well do anything I want, anytime." The accent is on the "I." In Africa, the Africans say, "I am, because we are." The "we" connotes community -- the extended family system. The extended family system pools its resources together.
Tôi đã vừa mô tả cho các bạn Đó là một phần di sản chính trị bản địa của châu Phi Hãy so sánh với hiện tại hệ thống quyền lực tập trung ở châu Phi Đó là một sự khác biệt lớn. Trong nền kinh tế của châu Phi phương thức sản xuất thuộc về sở hữu riêng Thuộc về các gia đình lớn Bạn thấy đấy, ở phương Tây, đơn vị kinh tế và xã hội là các cá nhân Người Mỹ nói: Tôi vì chính tôi và tôi làm điều tôi muốn. Họ nhấn mạnh vào Tôi Ở châu Phi, người ta nói: Tôi vì chúng ta "Chúng ta" ám chỉ cộng đồng-- hệ thống đại gia đình Hệ thống gia đình chia sẻ các nguồn lực cùng nhau
They own farms. They decide what to do, what to produce. They don't take any orders from their chiefs. They decide what to do. And when they produce their crops, they sell the surplus on marketplaces. When they make a profit it is theirs to keep, not for the chief to sequester it from them. So, in a nutshell, what we had in traditional Africa was a free-market system. There were markets in Africa before the colonialists stepped foot on the continent. Timbuktu was one great big market town. Kano, Salaga -- they were all there. Even if you go to West Africa, you notice that market activity in West Africa has always been dominated by women. So, it's quite appropriate that this section is called a marketplace. The market is not alien to Africa.
Họ sở hữu ruộng đồng, quyết định làm gì, sản xuất gì Họ không nhận lệnh từ các thủ lĩnh Họ quyết định cần làm gì Và khi họ trồng trọt, họ sẽ bán số lượng dư ra ở chợ. Khi họ tạo ra lợi nhuận, họ được giữ chứ không phải thủ lĩnh. Vậy tóm lại, truyền thống châu Phi có một hệ thống thị trường tự do. Có rất nhiều chợ ở châu Phi trước khi thực dân đến lục địa này Timbuktu từng là chợ lớn nhất Kano, Salaga nữa. Nếu bạn đến Tây Phi, bạn sẽ thấy việc buôn bán ở chợ chủ yếu là do phụ nữ Vậy nên, hoàn toàn có lý khi gọi đây là nơi họp chợ. Chợ ở châu Phi không hề xa lạ.
What Africans practiced was a different form of capitalism, but then after independence, all of a sudden, markets, capitalism became a western institution, and the leaders said Africans were ready for socialism. Nonsense. And even then, what kind of socialism did they practice? The socialism that they practiced was a peculiar form of Swiss-bank socialism, which allowed the heads of states and the ministers to rape and plunder Africa's treasuries for deposit in Switzerland. That is not the kind of system Africans had known for centuries. What do we do now? Go back to Africa's indigenous institutions, and this is where we charge the Cheetahs to go into the informal sectors, the traditional sectors. That's where you find the African people.
Điều người châu Phi làm là một dạng của chủ nghĩa tư bản, nhưng sau độc lập, đột nhiên, các chợ, chủ nghĩa tư bản trở thành các thể chế phương tây và các nhà lãnh đạo nói châu Phi đã sẵn sàng cho chủ nghĩa xã hội Thật vớ vẩn. Sau đó, họ đã áp dụng kiểu chủ nghĩa xã hội gì vậy? Chủ nghĩa xã hội của họ là một biến tướng của chủ nghĩa xã hội-ngân hàng Thụy Sỹ cho phép các nhà lãnh đạo cưỡng đoạt và cướp bóc của cải của châu Phi để gửi vào ngân hàng Thụy Sỹ Đây không phải là kiểu hệ thống của châu Phi trong hàng thế kỷ. Vậy ta cần làm gì Quay lại thể chế bản địa của châu Phi, và đây là nơi chúng tôi trao cho thế hệ Báo đốm khu vực tự do và truyền thống Đó là nơi bạn thấy người dân châu Phi.
And I'd like to show you a quick little video about the informal sector, about the boat-building that I, myself, tried to mobilize Africans in the Diaspora to invest in. Could you please show that? The men are going fishing in these small boats. Yes, it's an enterprise. This is by a local Ghanaian entrepreneur, using his own capital. He's getting no assistance from the government, and he's building a second, bigger boat. A bigger boat will mean more fish will be caught and landed. It means that he will be able to employ more Ghanaians. It also means that he will be able to generate wealth. And then it will have what economists call external effects on a local economy. All that you need to do, all that the elites need to do, is to move this operation into something that is enclosed so that the operation can be made more efficient.
Và tôi muốn cho các bạn xem một đoạn video về khu vực tự do, về việc xây dựng tàu mà chính tôi cố gắng vận động người dân ở Diaspora đầu từ vào. Xin hãy trình chiếu giúp tôi. Những người đàn ông đang đánh cá trên con thuyền nhỏ Vâng, đây là một doanh nghiệp. được đầu tư bởi một nhà khởi nghiệp người Ghana Anh không được hỗ trợ từ chính phủ và hiện đang xây dựng con tàu lớn thứ 2 Tàu lớn hơn có nghĩa sẽ bắt được nhiều cá hơn. Có nghĩa nhiều người Ghana sẽ có việc hơn. Cũng có nghĩa anh có thể tạo ra của cải. Và từ đó sẽ có được cái các nhà kinh tế gọi là ảnh hưởng ngoại lai với nền kinh tế địa phương. Thứ bạn cần làm, hay những người đứng đầu cần làm là chuyển mô hình này thành thứ gì đó được bảo hộ để nó có thể hoạt động hiệu quả hơn
Now, it is not just this informal sector. There is also traditional medicine. 80 percent of Africans still rely on traditional medicine. The modern healthcare sector has totally collapsed. Now, this is an area -- I mean, there is a treasure trove of wealth in the traditional medicine area. This is where we need to mobilize Africans, in the Diaspora especially, to invest in this. We also need to mobilize Africans in the Diaspora, not only to go into the traditional sectors, but to go into agriculture and also to instigate change from within. We were able to mobilize Ghanaians in the Diaspora to instigate change in Ghana and bring about democracy in Ghana. And I know that with the Cheetahs, we can take Africa back one village at a time. Thank you very much.
Đây không chỉ là khu vực tự do. Đây là phương thuốc truyền thống. 80% người châu Phi vẫn dựa vào phương thuốc truyền thống. Khu vực chăm sóc y tế hiện đại hoàn toàn sụp đổ. Đây là lĩnh vực mà theo tôi là một kho báu trong lĩnh vực thuốc truyền thống. Đây là nơi ta cần huy động người châu Phi, cụ thể là ở Diaspora, đầu tư vào. Chúng ta cũng cần vận động người dân ở Diaspora, không chỉ đầu tư vào các mảng truyền thống, mà còn vào nông nghiệp, và thúc đẩy thay đổi từ bên trong. Chúng ta đã có thể vận động người Ghana ở Diaspora tạo ra thay đổi ở Ghana và mang dân chủ tới đây. Và tôi biết với thế hệ Báo đốm, chúng ta có thể mang châu Phi trở lại từng làng một. Cảm ơn các bạn.
(Applause)
(Vỗ tay)