So I want to talk to you today about AIDS in sub-Saharan Africa. And this is a pretty well-educated audience, so I imagine you all know something about AIDS. You probably know that roughly 25 million people in Africa are infected with the virus, that AIDS is a disease of poverty, and that if we can bring Africa out of poverty, we would decrease AIDS as well. If you know something more, you probably know that Uganda, to date, is the only country in sub-Saharan Africa that has had success in combating the epidemic. Using a campaign that encouraged people to abstain, be faithful, and use condoms -- the ABC campaign -- they decreased their prevalence in the 1990s from about 15 percent to 6 percent over just a few years. If you follow policy, you probably know that a few years ago the president pledged 15 billion dollars to fight the epidemic over five years, and a lot of that money is going to go to programs that try to replicate Uganda and use behavior change to encourage people and decrease the epidemic.
Hôm nay tôi muốn nói về bệnh AIDS ở vùng Châu Phi hạ Sahara. Và quý vị là những người có học thức cao, nên chắc các bạn đã biết ít nhiều về AIDS. Các bạn hẳn đã biết rằng có khoảng 25 triệu người ở châu Phi đã nhiễm bệnh, và rằng AIDS là dịch bệnh của sự đói nghèo, do đó nếu chúng ta có thể mang Châu Phi thoát khỏi nghèo đói, chúng ta cũng sẽ giảm thiểu được bệnh AIDS. Nếu các bạn có tìm hiểu, hẳn đã biết Uganda ngày nay Uganda là nước duy nhất ở vùng Châu Phi hạ Sahara đã thành công trong cuộc chiến chống lại dịch AIDS. Bằng chiến dịch kêu gọi không quan hệ tình dục trươc hôn nhân, chung thủy, và sử dụng bao cao su khi quan hệ -- còn gọi là chiến dịch ABC -- đã giúp giảm tỷ lệ nhiễm HIV trong những năm 90 từ 15% xuống còn 6% chỉ trong vòng vài năm. Nếu bạn thường theo dõi các chính sách, chắc bạn cũng biết cách đây vài năm tổng thống đã cam kết dành 15 triệu USD để chiến đấu chống lại dịch AIDS trong hơn 5 năm, và phần lớn số tiền đó đang dùng cho các chương trình bắt mô phỏng mô hình của Uganda
So today I'm going to talk about some things that you might not know about the epidemic, and I'm actually also going to challenge some of these things that you think that you do know. To do that I'm going to talk about my research as an economist on the epidemic. And I'm not really going to talk much about the economy. I'm not going to tell you about exports and prices. But I'm going to use tools and ideas that are familiar to economists to think about a problem that's more traditionally part of public health and epidemiology. And I think in that sense, this fits really nicely with this lateral thinking idea. Here I'm really using the tools of one academic discipline to think about problems of another.
bằng cách khuyến khích mọi người thay đổi hành vi nhằm giúp giảm dịch. Vì vậy, hôm nay tôi sẽ nói về một số điều mà có thể bạn chưa biết về dịch AIDS, và tôi sẽ đố các bạn về một số điều mà bạn nghĩ là bạn đã biết rõ. Đầu tiên tôi sẽ nói về bài nghiên cứu của tôi, dưới góc nhìn của một nhà kinh tế về dịch AIDS. Tôi sẽ không nói nhiều về phần kinh tế. Tôi cũng sẽ không nhắc đến xuất khẩu hay giá cả. Nhưng tôi sẽ sử dụng các công cụ và các quan niệm quen thuộc với các nhà kinh tế để nghĩ về các vấn đề truyền thống một phần của sức khỏe cộng đồng và dịch tễ học. Theo tôi, cách làm vậy rất phù hợp với lối suy nghĩ một chiều này.
So we think, first and foremost, AIDS is a policy issue. And probably for most people in this room, that's how you think about it. But this talk is going to be about understanding facts about the epidemic. It's going to be about thinking about how it evolves, and how people respond to it. I think it may seem like I'm ignoring the policy stuff, which is really the most important, but I'm hoping that at the end of this talk you will conclude that we actually cannot develop effective policy unless we really understand how the epidemic works.
Ở đây tôi đang dùng nguyên tắc học thuật để nghĩ về vấn đề của một ngành hàn lâm. để nghĩ về những vấn đề của chuyên ngành khác. Vì vậy, đầu tiên và trước hết, AIDS là một vấn đề nghiêng về chính quyền. Và chắc là hầu hết mọi người ở đây đều nghĩ về AIDS như thế. Nhưng tôi sẽ nói về những thông tin chính thức về dịch bệnh này. Về cách suy nghĩ là dịch AIDS đã phát triển thế nào và con người đã đáp ứng dịch ra sao. Mọi người chắc cảm thấy như tôi đang phớt lờ vấn đề chính sách, mà lẽ ra đấy mới là vấn đề quan trọng nhất, nhưng tôi hy vọng mọi người sẽ tự kết luận được ở cuối bài trình bày này
And the first thing that I want to talk about, the first thing I think we need to understand is: how do people respond to the epidemic? So AIDS is a sexually transmitted infection, and it kills you. So this means that in a place with a lot of AIDS, there's a really significant cost of sex. If you're an uninfected man living in Botswana, where the HIV rate is 30 percent, if you have one more partner this year -- a long-term partner, girlfriend, mistress -- your chance of dying in 10 years increases by three percentage points.
là chúng ta sẽ không thể nào phát triển một chính sách hiệu quả nếu chúng ta không thật sự hiểu rõ dịch AIDS hoạt động thế nào. Và điều đầu tiên tôi muốn nói, điều đầu tiên mà tôi nghĩ là mọi người cần phải hiểu là: con người đã đáp ứng dịch thế nào? Như đã biết, AIDS là lây lan qua đường tình dục, và giết bạn. Vậy điều này có nghĩa là ở những nơi có nhiều ca nhiễm AIDS, vấn đề tình dục thật sự rất quan trọng. Nếu bạn là một người đàn ông khỏe mạnh sống ở Botswana, nơi có tỷ lệ nhiễm HIV là 30%,
That is a huge effect. And so I think that we really feel like then people should have less sex. And in fact among gay men in the US we did see that kind of change in the 1980s. So if we look in this particularly high-risk sample, they're being asked, "Did you have more than one unprotected sexual partner in the last two months?" Over a period from '84 to '88, that share drops from about 85 percent to 55 percent. It's a huge change in a very short period of time.
nếu bạn có thêm một bạn tình trong năm nay -- một bạn tình lâu dài, bạn gái, hay tình nhân -- khả năng bạn sẽ chết trong 10 năm tới tăng thêm 3%. Đó là một ảnh hưởng rất to lớn. Và vì thế chắc hẳn mọi người đều nghĩ rằng chúng ta nên giảm quan hệ tình dục. Và trong thực tế, ở nhóm nam đồng tính ở Mỹ, đã có sự thay đổi thật sự về giảm quan hệ tình dục vào những năm 80. Vì thế khi điều tra nhóm tiêu biểu đặc biệt có nguy cơ cao này, họ đã được hỏi, "Trong vòng 2 tháng qua, bạn có quan hệ không an toàn với nhiều hơn một bạn tình không?"
We didn't see anything like that in Africa. So we don't have quite as good data, but you can see here the share of single men having pre-marital sex, or married men having extra-marital sex, and how that changes from the early '90s to late '90s, and late '90s to early 2000s. The epidemic is getting worse. People are learning more things about it. We see almost no change in sexual behavior. These are just tiny decreases -- two percentage points -- not significant.
Trong giai đoạn từ năm 1984 đến 1988, biểu đồ giảm từ 85% xuống còn 55%. Đó là một sự thay đổi vô cùng to lớn trong một khoảng thời gian ngắn như thế. Nhưng chúng ta không thấy sự thay đổi đó ở Châu Phi. Chúng ta không có số liệu tốt như ở Mỹ, nhưng các bạn có thể nhìn thấy ở đây biểu đồ cho thấy tỷ lệ nam độc thân quan hệ tình dục trước hôn nhân, và nam đã kết hôn có quan hệ ngoài hôn nhân, và sự thay đổi từ đầu những năm 90 đến cuối những năm 90, và cuối những năm 90 đến đầu những năm 2000. Dịch AIDS ngày càng tệ hơn. Con người có nhiều hiểu biết hơn về AIDS.
This seems puzzling. But I'm going to argue that you shouldn't be surprised by this, and that to understand this you need to think about health the way than an economist does -- as an investment. So if you're a software engineer and you're trying to think about whether to add some new functionality to your program, it's important to think about how much it costs. It's also important to think about what the benefit is. And one part of that benefit is how much longer you think this program is going to be active. If version 10 is coming out next week, there's no point in adding more functionality into version nine.
Nhưng chúng ta thấy hầu như không có gì thay đổi trong hành vi tình dục. Tỷ lệ thay đổi rất nhỏ bé -- 2% -- hầu như không đáng kể. Điều này có vẻ khó hiểu. Nhưng tôi phải nói rằng điều này không hề đáng ngạc nhiên, và để hiểu vấn đề này, bạn phải nghĩ về y tế theo cách một nhà kinh tế học nhìn nhận -- như là một khoản đầu tư. Nếu bạn là một kỹ sư phần mềm và bạn đang thử nghĩ là có nên thêm một số chức năng mới vào chương trình không, thì điều quan trọng là nó sẽ tốn bao nhiêu tiền. Điều quan trọng cũng cần phải xem xét là sẽ có lợi ích gì. Và một phần của lợi ích là bạn dự đoán chương trình sẽ hoạt động trong bao lâu.
But your health decisions are the same. Every time you have a carrot instead of a cookie, every time you go to the gym instead of going to the movies, that's a costly investment in your health. But how much you want to invest is going to depend on how much longer you expect to live in the future, even if you don't make those investments. AIDS is the same kind of thing. It's costly to avoid AIDS. People really like to have sex. But, you know, it has a benefit in terms of future longevity. But life expectancy in Africa, even without AIDS, is really, really low: 40 or 50 years in a lot of places. I think it's possible, if we think about that intuition, and think about that fact, that maybe that explains some of this low behavior change.
Nếu phiên bản số 10 sẽ được phát hành tuần sau, thì chẳng ích gì khi thêm chức năng vào phiên bản số 9. Nhưng các quyết định về sức khỏe của bạn cũng y hệt như thế. Mỗi lần bạn ăn một củ cà rốt thay cho 1 cái bánh quy, mỗi lần bạn đi đến phòng tập gym thay vì đi xem phim, đều là một khoản đầu tư đáng giá vào sứ khỏe của bạn. Nhưng bạn muốn đầu tư bao nhiêu còn tùy thuộc vào bạn nghĩ mình sẽ sống thêm được bao lâu, ngay cả khi bạn không đầu tư gì. AIDS cũng giống y như thế. Phải đánh đổi gì đó để tránh được AIDS. Con người rất thích quan hệ tình dục. Nhưng kiêng tình dục thì có lợi về mặt lâu dài. Nhưng tuổi thọ ở Châu Phi, dù không mắc bệnh AIDS đi nữa, cũng rất rất thấp: ở nhiều vùng chỉ thọ được 40 hay 50 tuổi.
But we really need to test that. And a great way to test that is to look across areas in Africa and see: do people with more life expectancy change their sexual behavior more? And the way that I'm going to do that is, I'm going to look across areas with different levels of malaria. So malaria is a disease that kills you. It's a disease that kills a lot of adults in Africa, in addition to a lot of children. And so people who live in areas with a lot of malaria are going to have lower life expectancy than people who live in areas with limited malaria. So one way to test to see whether we can explain some of this behavior change by differences in life expectancy is to look and see is there more behavior change in areas where there's less malaria.
Tôi nghĩ rất có thể, nếu chúng ta nghĩ đến điều trực giác mách bảo, và nghĩ về thực tế đó, điều đó có lẽ đã giải thích tại sao lại có ít sự thay đổi trong hành vi. Nhưng ta cũng cần phải kiểm nghiệm lại. Một cách để kiểm tra là nhìn vào các vùng ở Châu Phi và xem: có phải những người có tuổi thọ cao hơn thì hành vi thay đổi nhiều hơn? Và cách tôi làm để kiểm tra điều đó là, tôi sẽ xem xét các vùng với mức độ nhiễm sốt rét khác nhau. Vì sốt rét cũng là một dịch bệnh gây chết người. Sốt rét là dịch bệnh đã giết rất nhiều người lớn và trẻ em ở Châu Phi. Vì thế những người sống ở khu vực có nhiều dịch sốt rét sẽ có tuổi thọ thấp hơn những người sống ở những vùng có dịch thấp. Vì thế, có một cách để kiểm tra xem chúng ta có thể lý giải các thay đổi trong hành vi là do ảnh hưởng bởi sự khác nhau về tuổi thọ
So that's what this figure shows you. This shows you -- in areas with low malaria, medium malaria, high malaria -- what happens to the number of sexual partners as you increase HIV prevalence. If you look at the blue line, the areas with low levels of malaria, you can see in those areas, actually, the number of sexual partners is decreasing a lot as HIV prevalence goes up. Areas with medium levels of malaria it decreases some -- it doesn't decrease as much. And areas with high levels of malaria -- actually, it's increasing a little bit, although that's not significant.
là hãy xem có sự thay đổi nhiều hơn trong hành vi ở những nơi có ít dịch sốt rét hơn hay không. Và đó là những gì đồ thị này cho thấy. Đồ thị này cho thấy -- ở những khu vực có dịch sốt rét thấp, trung bình, và cao -- điều gig xảy ra với số lượng bạn tình khi bạn tăng tỷ lệ nhiễm HIV. Nếu nhìn vào đường đồ thị màu xanh dương, là những khu vực có dịch sốt rét ở mức độ thấp, bạn có thể thấy là số lượng bạn tình giảm rất nhiều khi tỷ lệ nhiễm HIV tăng lên. Ở những vùng có dịch sốt rét ở mức trung bình, số bạn tình giảm một chút --
This is not just through malaria. Young women who live in areas with high maternal mortality change their behavior less in response to HIV than young women who live in areas with low maternal mortality. There's another risk, and they respond less to this existing risk.
nhưng không nhiều như đường màu xanh dương. Và ở những khu vực có dịch sốt rét ở mức cao -- số bạn tình có tăng một chút, nhưng cũng không đáng kể. Điều này không chỉ thể hiện qua dịch sốt rét. Phụ nữ trẻ sống ở nơi có tỷ lệ tử vong bà mẹ cao ít thay đổi hành vi hơn khi đáp ứng HIV hơn những phụ nữ trẻ sống ở nơi có tỷ lệ tử vong bà mẹ thấp.
So by itself, I think this tells a lot about how people behave. It tells us something about why we see limited behavior change in Africa.
Có những nguy cơ khác, và họ đáp ứng ít hơn với những hiểm họa còn tồn tại. Vì vậy bằng những nguy cơ đó, tôi nghĩ chúng thể hiện rất nhiều về cách con người hành xử.
But it also tells us something about policy. Even if you only cared about AIDS in Africa, it might still be a good idea to invest in malaria, in combating poor indoor air quality, in improving maternal mortality rates. Because if you improve those things, then people are going to have an incentive to avoid AIDS on their own. But it also tells us something about one of these facts that we talked about before. Education campaigns, like the one that the president is focusing on in his funding, may not be enough, at least not alone. If people have no incentive to avoid AIDS on their own, even if they know everything about the disease, they still may not change their behavior.
Nó nói với chúng ta nhiều điều về việc tại sao chúng ta nhìn những sự thay đổi giới hạn trong ứng xử ở châu Phi. cũng như vài điều về chính sách. kể cả khi bạn chỉ quan tâm về dịch AIDS ở châu Phi, nó vẫn là một ý tưởng tốt để đầu tư vào dịch sốt rét. trong công cuộc chống chất lượng không khí xuống cấp. và cải thiện những tỉ lệ tử vong. Bởi vì nếu các bạn cải thiện những thứ này, thì các bạn chính là những người đang phát động phòng chống dịch AIDS b Nhưng nó cũng nói với chúng ta về một trong những nhân tố chúng ta đã đề cập trước đó. Chiến dịch giáo dục, giống như việc mà tổng thống đang tập trung ngân sách của ông ấy để thực hiện, có lẽ sẽ không đủ, ít nhất không phải một mình ông ấy, nếu mọi người không cố gắng phòng tránh AIDS bằng chính sức học, kể cả khi họ biết tất cả về bệnh dịch,
So the other thing that I think we learn here is that AIDS is not going to fix itself. People aren't changing their behavior enough to decrease the growth in the epidemic. So we're going to need to think about policy and what kind of policies might be effective.
họ vẫn không thay đổi hành vi của mình. Vì vậy, những thứ khác tôi nghĩ họ học ở đây rằng AIDS đang không tự chữa lành, Mọi người không thay đổi hành vi của họ đủ để giảm sự phát triển của dịch bệnh. Vậy nên, chúng ta cần phải nghĩ về chính sách,
And a great way to learn about policy is to look at what worked in the past. The reason that we know that the ABC campaign was effective in Uganda is we have good data on prevalence over time. In Uganda we see the prevalence went down. We know they had this campaign. That's how we learn about what works. It's not the only place we had any interventions. Other places have tried things, so why don't we look at those places and see what happened to their prevalence?
và thể loại chính sách nào sẽ có hiệu quả. Và, một cách tuyệt vời để học về chính quyền là nhìn những gì nó làm việc được trong quá khứ. Lí do mà chúng tôi biết là chiến dịch ABC đã từng hiệu quả ở Uganda là chúng ta có dữ liệu chắc chắn về tỉ lệ qua thời kì khác nhau. Ở Uganda, chúng ta thấy tỉ lệ đã đi xuống, Chúng tối biết họ đã phát động chiến dịch này. Đó là cách chúng ta học về cách chúng hoạt động. Đó không chỉ là nơi chúng ta có những sự can thiệp, những nơi khác đã thiwr, vậy tại sao chúng ta không nhìn những nơi đó
Unfortunately, there's almost no good data on HIV prevalence in the general population in Africa until about 2003. So if I asked you, "Why don't you go and find me the prevalence in Burkina Faso in 1991?" You get on Google, you Google, and you find, actually the only people tested in Burkina Faso in 1991 are STD patients and pregnant women, which is not a terribly representative group of people. Then if you poked a little more, you looked a little more at what was going on, you'd find that actually that was a pretty good year, because in some years the only people tested are IV drug users. But even worse -- some years it's only IV drug users, some years it's only pregnant women. We have no way to figure out what happened over time. We have no consistent testing.
và xem chuyện gì đã xảy ra với những số liệu vậy ? Không may là, hầu như không có thông tin tốt nào, về tỉ lệ lây nhiễm HIV ở dân số châu Phi cho đến năm 2003, Vậy giờ nếu tôi hỏi các bạn, "Tại sao các bạn không đi và tìm giúp tôi tỉ lệ ở Burkina Faso năm 1991? " Bạn tìm được trên Google, bạn Google, và bạn thấy, thực ra thì những người đã qua kiểm tra ở Burkina Faso năm 1991 là những bệnh nhân hoa liễu và những bà mẹ đang mang thai, tỉ lệ mà không phải đại diện cho một nhóm người, Sau đó, nếu bạn tìm hiểu thêm, bạn thấy một tỉ lệ nhỏ hơn về thứ đang được tiến hành, bạn cảm thấy thực sự đây là một năm cực kì tốt, bởi vì trong một vài năm chỉ một nhóm người được kiểm tra là người nghiện ma túy cấp IV. nhưng thậm chí tệ hơn, một vài năm chỉ có người nghiện ma túy cấp IV, một vài năm chỉ có phụ nữ mang thai, Chúng ta không có cách nào tưởng tượng chuyện gì xảy ra qua ngần ấy thời gian.
Now in the last few years, we actually have done some good testing. In Kenya, in Zambia, and a bunch of countries, there's been testing in random samples of the population. But this leaves us with a big gap in our knowledge. So I can tell you what the prevalence was in Kenya in 2003, but I can't tell you anything about 1993 or 1983.
Chúng ta không có những bài kiểm tra liên tục, Bây giờ vào một vài năm trước, chúng ta thực sự đã làm những cuộc kiểm tra tốt. ở Kenya, Zambia, và một số quốc gia khác. Có một vài cuộc khảo sát thử nghiệm trong dân cư. Nhưng chúng bỏ xa chúng ta một khoảng kiến thức lớn. Vì vậy, tôi có thể chia sẻ vứi bạn về tỉ lệ ở Kenya năm 2003,
So this is a problem for policy. It was a problem for my research. And I started thinking about how else might we figure out what the prevalence of HIV was in Africa in the past. And I think that the answer is, we can look at mortality data, and we can use mortality data to figure out what the prevalence was in the past.
nhưng, tôi không thể nói với bạn về bất cứ gì về năm 1993 hay 1983, Vì vậy đây là vấn đề chính quyền. Đó là một vấn đề trong cuộc nghiên cứu của tôi. Và tôi bắt đầu nghĩ về cách chúng ta hình tượng, khoảng tỉ lệ HIV mà châu Phi đang chiếm trong quá khứ. Và tôi nghĩ rằng câu trả lời là, chúng ta có thể nhìn về những số liệu tử vong
To do this, we're going to have to rely on the fact that AIDS is a very specific kind of disease. It kills people in the prime of their lives. Not a lot of other diseases have that profile. And you can see here -- this is a graph of death rates by age in Botswana and Egypt. Botswana is a place with a lot of AIDS, Egypt is a place without a lot of AIDS. And you see they have pretty similar death rates among young kids and old people. That suggests it's pretty similar levels of development.
và chúng ta có thể dùng số liệu tử vong mà chúng thể hiện trong quá khứ. Để bắt đầu, chúng ta sẽ dựa trên sự thật rằng AIDS là một loại triệu chứng cụ thể, Nó giết mọi người trong thời kỳ sung mãn nhất của họ, Không nhiều triệu chứng được lưu lại cụ thể. Và bạn có thể thấy ở đây -- đây là biểu đồ về tỉ lệ tử theo lứa tuổi ở Botswana và Ai Cập. Botswana là nơi có nhiều bệnh nhân AIDS, Ai Cập là nơi không có AIDS. Và bạn thấy có những tỉ lệ tử giống nhau giữa trẻ con và người già.
But in this middle region, between 20 and 45, the death rates in Botswana are much, much, much higher than in Egypt. But since there are very few other diseases that kill people, we can really attribute that mortality to HIV. But because people who died this year of AIDS got it a few years ago, we can use this data on mortality to figure out what HIV prevalence was in the past. So it turns out, if you use this technique, actually your estimates of prevalence are very close to what we get from testing random samples in the population, but they're very, very different than what UNAIDS tells us the prevalences are.
Điều đó được cho rằng có mức độ phát triển giống nhau, Nhưng ở vùng giữa, từ 20 đến 45 tuổi, tỉ lệ tử ở Botswana thì nhiều nhiều hơn Ai Cập rất nhiều. Nhưng kể từ khi nhiều triệu chứng khác giết mọi người, chúng ta thực sự có thể quy chụp tử vong do HIV. Nhưng vì mọi nguofi chết trong năm nay bởi AIDS đã nhiễm bệnh từ nhiều năm trước, chúng ta có thể sử dụng dữ liệu tử vong để hình dung tỉ lệ nhiễm HIV trong quá khứ. Vì vậy nó xuất hiện, nếu bạn dùng kĩ thuật này, bạn thực sự ước tính được tỉ lệ rất chặt chẽ. về thứ bạn nhận được từ kiểm tra khảo sát trong cộng đồng dân cư,
So this is a graph of prevalence estimated by UNAIDS, and prevalence based on the mortality data for the years in the late 1990s in nine countries in Africa. You can see, almost without exception, the UNAIDS estimates are much higher than the mortality-based estimates. UNAIDS tell us that the HIV rate in Zambia is 20 percent, and mortality estimates suggest it's only about 5 percent. And these are not trivial differences in mortality rates. So this is another way to see this. You can see that for the prevalence to be as high as UNAIDS says, we have to really see 60 deaths per 10,000 rather than 20 deaths per 10,000 in this age group.
nhưng chúng rất, rất khác số liệu mà UNAIDS đã nói với chúng tôi. Đây là phác đồ về tỉ lệ phần trăm được ước tính bởi UNAIDS. và tỉ lệ phần trăm dựa trên tỉ lệ tử. cho giai đoạn những năm cuối của thập niên 1990 ở 9 nước châu Phi. Như bạn thấy, hầu hết không có ngoại lệ, ước tính của UNAIDS cao hơn nhiều so với những người tử vong - dựa trên những ước tính đã có. UNAIDS nói với chúng tôi rằng tỉ lệ HIV ở Zambia là 20% mà tỉ lệ tử ước tính được đề xuất chỉ khoảng 5%. Và có những sai khác không đáng kể trong tỉ lệ tử vong. Vậy đây là một cách khác chúng ta có thể thấy. Các bạn có thể thấy rằng tỉ lệ cao như UNAIDS đã nói. chúng ta phải thực sự nhìn 60 chết trong 10000 người.
I'm going to talk a little bit in a minute about how we can use this kind of information to learn something that's going to help us think about the world. But this also tells us that one of these facts that I mentioned in the beginning may not be quite right. If you think that 25 million people are infected, if you think that the UNAIDS numbers are much too high, maybe that's more like 10 or 15 million. It doesn't mean that AIDS isn't a problem. It's a gigantic problem. But it does suggest that that number might be a little big. What I really want to do, is I want to use this new data to try to figure out what makes the HIV epidemic grow faster or slower.
hơn 20 người người chết trên 10000 người trong nhóm tuổi này. Tôi đang nói ít thôi trong một phút này, về cách chúng ta sử dụng thể loại thông tin nàyđể học thứ gì đó là đang giúp chúng ta nghĩ về thế giới Nhưng chúng cũng nói chúng ta rằng một trong những nhân tố tôi đã đề cập ở đầu có thể không đúng Nếu bạn nghĩ rằng 25 triệu người đã bị nhiễm, Nếu bạn nghĩ con số của UNAIDS quá cao có thể hơn 10 hay 15 triệu. Đó không có nghĩa AIDS không phải là vấn đề. Đó là vấn đề cực kì lớn. Nhưng nó không thể hiện rằng những số liệu đó có lẽ vẫn là nhỏ Điều tôi thực sự muốn làm, là tôi muốn dùng những số liệu mới này,
And I said in the beginning, I wasn't going to tell you about exports. When I started working on these projects, I was not thinking at all about economics, but eventually it kind of sucks you back in. So I am going to talk about exports and prices. And I want to talk about the relationship between economic activity, in particular export volume, and HIV infections.
để cố gắng hình dung điều gì khiến dịch AIDS phát triển tăng hay giảm Và như tôi nói ở đầu, tôi không nói các bạn về xuất khẩu Khi tôi bắt đầu làm việc trong lãnh vực này, Tôi không nghĩ tất cả đều là về kinh tế, nhưng rút cục vẫn phải quay lại nó. Vì vậy tôi đang nói về xuất khẩu và giá cả Và tôi muốn nói mối quan hệ giữa kinh tế và các hoạt động,
So obviously, as an economist, I'm deeply familiar with the fact that development, that openness to trade, is really good for developing countries. It's good for improving people's lives. But openness and inter-connectedness, it comes with a cost when we think about disease. I don't think this should be a surprise. On Wednesday, I learned from Laurie Garrett that I'm definitely going to get the bird flu, and I wouldn't be at all worried about that if we never had any contact with Asia.
cụ thể là kinh tế và việc lây nhiễm HIV. Vậy nên rõ ràng, với tư cách là một nhà kinh tế, tôi khá quen thuộc với sự thật là phát triển, là sự mở của ngoại thương. thực sự tốt cho những nước đang phát triển Tốt cho những con người đang cải thiện cuộc sống. Nhưng sự mở cửa và gắn kết, có cái giá của nó khi chúng ta nghĩ về triệu chứng, tôi không nghĩ đây là một bất ngờ. Vào thứ 4, tôi đã học từ Laurie Garett, chúng ta chắc chắn đều nhiễm bệnh cảm cúm và tôi không cần lo lắng về điều đó
And HIV is actually particularly closely linked to transit. The epidemic was introduced to the US by actually one male steward on an airline flight, who got the disease in Africa and brought it back. And that was the genesis of the entire epidemic in the US. In Africa, epidemiologists have noted for a long time that truck drivers and migrants are more likely to be infected than other people. Areas with a lot of economic activity -- with a lot of roads, with a lot of urbanization -- those areas have higher prevalence than others.
nếu chúng ta không liên lạc gì với châu Á. và HIV thực sự lên hệ cụ thể với sựu chuyên chở. Dịch bệnh này đã được phát tán tới Mỹ bởi một người quản lí trên chuyến bay đã nhiễm bệnh ở châu Phi và mang về Mỹ. Và đó là khỏi điểm cho việc vùng phát dịch bệnh ở Mỹ. Ở Châu Phi, những nhà dịch tễ học đã chú ý trong khoảng thiwfi gian rất dài những tài xế xe tải và những người nhập cư dễ nhiễm hơn người khác. Những khu vực với rất nhiều hoạt động kinh tế -- với nhiều con đường, với nhiều khu thành thị
But that actually doesn't mean at all that if we gave people more exports, more trade, that that would increase prevalence. By using this new data, using this information about prevalence over time, we can actually test that. And so it seems to be -- fortunately, I think -- it seems to be the case that these things are positively related. More exports means more AIDS. And that effect is really big. So the data that I have suggests that if you double export volume, it will lead to a quadrupling of new HIV infections.
những khu vực ấy có tỉ lệ cao hơn nơi khác. Nhưng đó thực sự không có ý nghĩa gì nếu chúng ta xuất khẩu nhiều hơn, giao thương nhiều hơn, nghĩa là chúng ta đang gia tăng tỉ lệ nhiễm bệnh. Bằng việc dùng những dữ liệu mới này, dùng những thông tin về tỉ lệ thông qua thời gian, chúng ta thực sự xem xét chúng. Và vì vậy nó trông giống như -- may thay, tôi nghĩ - có vẻ như là 1 trường họp mà mọi thứ có liên quan tích cực. Càng nhiều xuất khẩu là càng nhiều dịch AIDS. Và ảnh hưởng thực sự lớn. Vì vậy dữ liệu mà tôi có một đề nghị nếu các bạn định gấp đôi sản lượng xuất khẩu,
So this has important implications both for forecasting and for policy. From a forecasting perspective, if we know where trade is likely to change, for example, because of the African Growth and Opportunities Act or other policies that encourage trade, we can actually think about which areas are likely to be heavily infected with HIV. And we can go and we can try to have pre-emptive preventive measures there. Likewise, as we're developing policies to try to encourage exports, if we know there's this externality -- this extra thing that's going to happen as we increase exports -- we can think about what the right kinds of policies are.
sẽ tăng gấp 4 lần trường hợp nhiễm bệnh mới. Vậy nên, đây là những gợi ý quan trọng cho việc dự đoán và cho chính quyền. Từ một hướng nghĩ dự đoán, nếu chúng ta biết nơi thương mại có thể thay đổi, ví dụ, vì sự phát triển của người Châu Phi và những cơ hội đóng phim hoặc những chính sách khác khuyến khích giao thương, Chúng ta thực sự có thể nghĩ về khu vực có thể phơi nhiễm nặng HIV Và chúng ta có thể đi và cố gắng có những phương pháp ngăn ngữa ưu tiên ở đó. Tương tự vậy, khi chúng ta phát triển những chính sách để cố gắng khích lệ xuất khẩu, Nếu chúng ta biết đó là với bên ngoài, những lưu ý bổ sung sẽ diễn ra như khi chúng ta tăng lượng xuất khẩu hàng hóa.
But it also tells us something about one of these things that we think that we know. Even though it is the case that poverty is linked to AIDS, in the sense that Africa is poor and they have a lot of AIDS, it's not necessarily the case that improving poverty -- at least in the short run, that improving exports and improving development -- it's not necessarily the case that that's going to lead to a decline in HIV prevalence.
chúng ta có thể nghĩ về những quyền lợi mà từng loại chính sách có. Nhưng nó cũng nói chúng ta vài điều về một trong những thứ mà chúng ta nghĩ chúng ta biết. Mặc dù đó là trường hợp đói nghèo dẫn tới AIDS, trong tình hình châu Phi đang nghèo đói và có rất nhiều nạn nhân AIDS. Thật sự là cần thiết khi cải thiện sự nghèo khó -- ít nhất là những bước tiến nhỏ. khi tăng sản lượng xuất khẩu và cải thiện sự phát triển -- Không cần thiết trong trường hợp dẫn đến
So throughout this talk I've mentioned a few times the special case of Uganda, and the fact that it's the only country in sub-Saharan Africa with successful prevention. It's been widely heralded. It's been replicated in Kenya, and Tanzania, and South Africa and many other places. But now I want to actually also question that. Because it is true that there was a decline in prevalence in Uganda in the 1990s. It's true that they had an education campaign. But there was actually something else that happened in Uganda in this period.
giảm thiểu tỉ lệ phơi nhiễm HIV. Vậy nên qua đây tôi đã đề cập vài lần trường hợp đặc biệt ở Uganda, và sự thật là đó là quốc gia duy nhất ở vùng hạ Saharan châu Phi mà thành công trong việc phòng ngừa. Việc đó đã được báo rộng rãi. Đã được bắt chước ở Kenya, Tanzania, và Nam Phi cũng như nhiều nơi khác. Nhưng bây giờ tôi thực sự muốn đặt ra câu hỏi Bởi vì đó là đúng khi tỉ lệ giảm sút ở Uganda tỏng thập niên 1990. Đúng khi họ có một chiến dịch giáo dục.
There was a big decline in coffee prices. Coffee is Uganda's major export. Their exports went down a lot in the early 1990s -- and actually that decline lines up really, really closely with this decline in new HIV infections. So you can see that both of these series -- the black line is export value, the red line is new HIV infections -- you can see they're both increasing. Starting about 1987 they're both going down a lot. And then actually they track each other a little bit on the increase later in the decade.
Nhưng thực sự có vài điều đã xảy ra ở Uganda thời điểm đó. Giá cà phê giảm đột ngột. Cà phê là nguồn xuất khẩu chính ở Uganda. Lượng xuất khẩu của hị đi xuống rất nhiều trong những năm đầu thập niên 1990 -- và thực sự đường biểu đồ đã đi xuống. thật sự, thật sự chặt chẽ với việc giảm thiểu người nhiễm HIV. Vậy, bạn có thể thấy hai chuỗi sự kiện sau đây -- đường màu đen là giá trị xuất khẩu, đường màu đỏ là người mới bị nhiễm HIV. bạn thấy rằng cả hai đều đang tăng lên. Bắt đầu từ năm 1987 chúng đi xuống đáng kể. Và sau đó thực sự chạy vượt qua những đường khác.
So if you combine the intuition in this figure with some of the data that I talked about before, it suggests that somewhere between 25 percent and 50 percent of the decline in prevalence in Uganda actually would have happened even without any education campaign.
tăng một chút sau một thập kỷ Vì vậy nếu bạn kêt hợp trực giác trong số liệu này, với một vài dữ liệu tôi đã nói trước đó, ở khaorng giữa 25 và 50 % của tỉ lệ phần trăm giảm sút ở Uganda
But that's enormously important for policy. We're spending so much money to try to replicate this campaign. And if it was only 50 percent as effective as we think that it was, then there are all sorts of other things maybe we should be spending our money on instead. Trying to change transmission rates by treating other sexually transmitted diseases. Trying to change them by engaging in male circumcision. There are tons of other things that we should think about doing. And maybe this tells us that we should be thinking more about those things.
thực sự đã xảy ra thậm chí không có bất kỳ chiến dịch giáo dục nào. Nhưng điều đó quan trọng cho chính sách. Chúng tôi đang trả rất nhiều tiền để cố gắng mô phỏng theo chiến dịch này. Và nếu chỉ có 50% hiệu quả như chúng tôi mong đợi thì sẽ có sự sắp xếp những thứ khác. Có lẽ chúng tôi sẽ đầu tư nhiều tiền hơn vào thay vì cố gắng thay đổi tỉ lệ vận chuyển bằng việc đổi xử với những triệu chứng theo giới tính. Cố gắng thay đổi chúng bằng việc khuyến khích cắt da quy đầu ở nam giới. Có rất nhiều thứ chúng tôi nghĩ để làm.
I hope that in the last 16 minutes I've told you something that you didn't know about AIDS, and I hope that I've gotten you questioning a little bit some of the things that you did know. And I hope that I've convinced you maybe that it's important to understand things about the epidemic in order to think about policy.
Và có thể chúng nói với chúng tôi rằng chúng tôi đáng lẽ nghĩ nhiều hơn về chúng. Tôi hy vọng rằng trong 16 phut vừa qua tôi đã nói với các bạn những điều các bạn chưa biết về AIDS, và tôi hy vọng rằng Tôi đã giải đáp một chút thắc mắc của các bạn. Một vài thứ các bạn có thể đã biết. Và tôi hy vọng rằng tôi đã thuyết phục được các bạn, có thể rằng hiểu thêm về dịch bệnh rất quan trọng.
But more than anything, you know, I'm an academic. And when I leave here, I'm going to go back and sit in my tiny office, and my computer, and my data. And the thing that's most exciting about that is every time I think about research, there are more questions. There are more things that I think that I want to do. And what's really, really great about being here is I'm sure that the questions that you guys have are very, very different than the questions that I think up myself. And I can't wait to hear about what they are. So thank you very much.
để nghĩ về các chính sách. Nhưng hơn thế, bạn biết, đó là những kiến thức hàn lâm. Và khi tôi rời khỏi đây, tôi sẽ quay trở lại, và ngồi trong phòng làm việc nhỏ bé, cùng với máy tính của tôi, và những dữ liệu. Và thứ lý thú nhất là mỗi lần tôi nghĩ về công trình này, đều có rất nhiều thắc mắc, Có nhiều thứ tôi nghĩ rằng tôi muốn làm. Và chúng thật sự, thật sự tuyệt khi ở đây tôi chắc rằng những câu hỏi mà các bạn ở đay có và, rất khác so với những câu hỏi tôi tự đặt ra cho bản thân Và tôi háo hức nghe xem chúng là gì.