To understand the business of mythology and what a Chief Belief Officer is supposed to do, you have to hear a story of Ganesha, the elephant-headed god who is the scribe of storytellers, and his brother, the athletic warlord of the gods, Kartikeya. The two brothers one day decided to go on a race, three times around the world. Kartikeya leapt on his peacock and flew around the continents and the mountains and the oceans. He went around once, he went around twice, he went around thrice. But his brother, Ganesha, simply walked around his parents once, twice, thrice, and said, "I won." "How come?" said Kartikeya. And Ganesha said, "You went around 'the world.' I went around 'my world.'" What matters more?
Để hiểu rõ vai trò của thần thoại học và những nhiệm vụ của một Trưởng phòng phụ trách về Đức tin các bạn phải lắng nghe câu chuyện về Ganesha, vị thần đầu voi chuyên lưu giữ các câu chuyên cổ và anh trai mình, vị chúa tể tráng kiện của các vị thần, Kartikeya. Một ngày nọ 2 anh em họ quyết định thi tài chu du khắp thế giới ba vòng. Kartikeya liền nhảy lên con công của mình và sải cánh qua khắp các lục địa qua điệp trùng núi non và đại dương bao la Vị thần cứ bay như thế 1 lần 2 lần rồi 3 lần Nhưng em trai của thần, Ganesha, chỉ đi vòng quanh bố mẹ một vòng, hai vòng, ba vòng rồi dõng dạc “ Em thắng rồi” “Sao thế được?”,Kartikeya hỏi và Ganesha đáp “Anh chu du vòng quanh thế giới của anh còn em đi quanh thế giới của em Vậy còn khúc mắc gì nữa?
If you understand the difference between 'the world' and 'my world,' you understand the difference between logos and mythos. 'The world' is objective, logical, universal, factual, scientific. 'My world' is subjective. It's emotional. It's personal. It's perceptions, thoughts, feelings, dreams. It is the belief system that we carry. It's the myth that we live in.
Nếu bạn có thể hiểu được sự khác biệt gữa “thế giới” và “thế giới của tôi” là bạn đã hiểu được sự khác biệt giữa biểu tượng và ẩn ý của nó. “Thế giới” rất khách quan lô-gic, mang tính toàn cầu, hiện thực, và khoa học. “Thế giới của tôi” lại rất chủ quan. Nó là cảm tính. Nó mang tính cá nhân. Nó là những cách nhìn, suy nghĩ, cảm nhận, mơ ước. Nó là toàn bộ hệ thống niềm tin của mỗi người. Nó chính là thần thoại mà chúng ta đang sống trong đó.
'The world' tells us how the world functions, how the sun rises, how we are born. 'My world' tells us why the sun rises, why we were born. Every culture is trying to understand itself: "Why do we exist?" And every culture comes up with its own understanding of life, its own customized version of mythology.
“Thế giới” cho ta biết vạn vật vận động như thế nào mặt trời mọc ra làm sao cách chúng ta được sinh ra. “Thế giới của tôi” lại cho ta biết vì sao mặt trời mọc vì sao ta được sinh ra. Mỗi một nền văn hóa luôn cố gắng tự hiểu chính mình, “Vì sao ta tồn tại?”. Và mỗi nền văn hóa lại có cách hiểu riêng của mình về cuộc sống cũng như nhiều phiên bản khác nhau của thần thoại.
Culture is a reaction to nature, and this understanding of our ancestors is transmitted generation from generation in the form of stories, symbols and rituals, which are always indifferent to rationality. And so, when you study it, you realize that different people of the world have a different understanding of the world. Different people see things differently -- different viewpoints.
Văn hóa chính là một phản ứng với thiên nhiên quan niệm này đã được ông cha ta truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác bằng những truyền thuyết, biểu tượng, lễ nghi, thường xa rời tính khách quan. Và vì thế, khi bạn tìm hiểu về nó, bạn nhận ra một điều: mỗi một cá nhân trên trế giới này lại hiểu thế giới một cách khác nhau. Những người khác nhau nhìn nhận sự vật theo những cách khác nhau: sự khác biệt quan điểm.
There is my world and there is your world, and my world is always better than your world, because my world, you see, is rational and yours is superstition. Yours is faith. Yours is illogical. This is the root of the clash of civilizations. It took place, once, in 326 B.C. on the banks of a river called the Indus, now in Pakistan. This river lends itself to India's name. India. Indus.
Thế giới của tôi và của anh cùng hiện hữu, nhưng của tôi luôn ưu việt hơn của anh vì anh thấy đấy, thế giới của tôi là lý trí, còn của anh là dị đoan, là lòng tin là phi lý. Đây là nguồn gốc của những mâu thuẫn trong lòng mọi nền văn minh. Nó đã từng xảy ra, vào năm 326 trước Công Nguyên trên đôi bờ của con sông Indus hiện thuộc lãnh thổ Pakistan. Con sông này đã cho Ấn Độ cái tên của nó. India(Ấn Độ). Indus
Alexander, a young Macedonian, met there what he called a "gymnosophist," which means "the naked, wise man." We don't know who he was. Perhaps he was a Jain monk, like Bahubali over here, the Gomateshwara Bahubali whose image is not far from Mysore. Or perhaps he was just a yogi who was sitting on a rock, staring at the sky and the sun and the moon.
Alexander, một chàng trai trẻ người Macedonian, tại bờ sông này đã gặp người mà chàng gọi là "triết gia trần trụi" hay còn có nghĩa là "nhà thông thái ở trần". Chúng ta cũng chẳng biết ông ấy là ai. Có thể là một nhà sư Jain, như Bahubali, ngay đây thôi, ngài Gomateshvara Bahubali mà tượng đài của ngài không xa Mysore là mấy. Hay cũng có thể ông ấy là một nhà yoga ngồi trên một tảng đá chăm chú nhìn bầu trời, nhìn mặt trời, và nhìn cả mặt trăng.
Alexander asked, "What are you doing?" and the gymnosophist answered, "I'm experiencing nothingness." Then the gymnosophist asked, "What are you doing?" and Alexander said, "I am conquering the world." And they both laughed. Each one thought that the other was a fool. The gymnosophist said, "Why is he conquering the world? It's pointless." And Alexander thought, "Why is he sitting around, doing nothing? What a waste of a life."
Alexander hỏi “Ngài đang làm gì thế?” và nhà triết gia ấy đáp: “Ta đang chiêm nghiệm hư vô”. Rồi triết gia hỏi “Thế người đang làm gì?” và Alexander đáp “Tôi đi chinh phục thế giới”. Rồi cả 2 cùng cười phá lên vì nghĩ rằng người kia quả là một kẻ ngốc Triết gia tự hỏi “Tại sao hắn lại đi chính phục thế giới? Thật vô nghĩa hết sức". còn Alexander thì nghĩ “Tại sao ông ta lại chỉ ngồi mà chẳng làm gì cả? Thật là lẵng phí một cuộc đời.”
To understand this difference in viewpoints, we have to understand the subjective truth of Alexander -- his myth, and the mythology that constructed it. Alexander's mother, his parents, his teacher Aristotle told him the story of Homer's "Iliad." They told him of a great hero called Achilles, who, when he participated in battle, victory was assured, but when he withdrew from the battle, defeat was inevitable. "Achilles was a man who could shape history, a man of destiny, and this is what you should be, Alexander." That's what he heard.
Để tìm hiểu sự khác biệt giữa hai quan điểm trên ta phải hiểu được chân lý chủ quan của Alexander: những tưởng tượng của chàng và huyền thoại nào đã tạo nên nó. Mẹ của Alexander, dòng tộc của chàng, và cả người thầy Aristotle đều đã kể cho chàng nghe về sử thi “Iliad” nổi tiếng của Holmes. Họ kể cho chàng về người anh hùng vĩ đại tên là Achilles, rằng bất cừ khi nào chàng tham chiến là cầm chắc thắng lợi còn khi chàng rút lui khỏi chiến trận thì thất bại là điều không tránh khỏi. Achilles là chiến binh làm nên lịch sử, là chàng trai của số phận, và đó là những gì con nên noi theo, Alexander". Đó là tất cả những gì Alexander được nghe.
"What should you not be? You should not be Sisyphus, who rolls a rock up a mountain all day only to find the boulder rolled down at night. Don't live a life which is monotonous, mediocre, meaningless. Be spectacular! -- like the Greek heroes, like Jason, who went across the sea with the Argonauts and fetched the Golden Fleece. Be spectacular like Theseus, who entered the labyrinth and killed the bull-headed Minotaur. When you play in a race, win! -- because when you win, the exhilaration of victory is the closest you will come to the ambrosia of the gods."
"Con không nên trở thành người như thế nào? Con không bao giờ nên là Sisyphus, kẻ hoài phí cả ngày lăn đá lên đỉnh núi chỉ để nhìn nó lăn xuống hàng đêm. Đừng bao giờ sống một cuộc sống buồn tẻ đơn điệu, tầm thường và vô nghĩa. Hãy sống thật huy hoàng như những vị thần Hy Lạp, giống như Jason, tráng sĩ vượt biển khơi để giành về bộ lông cừu vàng. Hãy sống huy hoàng như Theseus, võ sĩ xông pha vào mê cung và giết chết quái vật đầu bò Minotaur. Bất cứ khi nào con tranh đấu, hãy chiến thắng! vì sự phấn khích của chiến thắng là thứ gần nhất đưa con tới cao lương mỹ vị của thánh thần”.
Because, you see, the Greeks believed you live only once, and when you die, you have to cross the River Styx. And if you have lived an extraordinary life, you will be welcomed to Elysium, or what the French call "Champs-Élysées" -- (Laughter) -- the heaven of the heroes.
Bởi vì, bạn thấy đấy, người Hy Lạp tin rằng chúng ta chỉ sống có một lần và khi chết đi ta phải băng qua con sông Styx, và nếu ta đã sống một cuộc sống phi thường, ta sẽ được lên thiên đàng nơi còn được người Pháp gọi là "Đại lộ Champs-Élysées" (cách đọc tiếng Pháp của thiên đường trong thần thoại Hy Lạp) (Cười) thiên đàng của những anh hùng.
But these are not the stories that the gymnosophist heard. He heard a very different story. He heard of a man called Bharat, after whom India is called Bhārata. Bharat also conquered the world. And then he went to the top-most peak of the greatest mountain of the center of the world called Meru. And he wanted to hoist his flag to say, "I was here first." But when he reached the mountain peak, he found the peak covered with countless flags of world-conquerors before him, each one claiming "'I was here first' ... that's what I thought until I came here." And suddenly, in this canvas of infinity, Bharat felt insignificant. This was the mythology of the gymnosophist.
Nhưng đó không phải là câu chuyện mà triết gia được nghe. Ông ấy đã được nghe một câu chuyện hoàn toàn khác. Đó là câu chuyện về một người tên là Bharat mà sau này người Ấn Độ gọi là Đức Phật Niết Bàn. Ông ấy cũng đã từng đi chinh phục thế giới. Ông ấy tìm đường tới đỉnh cao nhất của những rặng núi hùng vĩ ở Trung tâm của thế giới tên là Meru. Và ông ấy muốn cắm ngọn cờ của mình để tuyên bố “Ta là người đầu tiên đặt chân đến nơi đây”. Nhưng khi leo lên đến đỉnh núi, ông ấy phát hiện ra bao nhiêu là cờ của những kẻ thám hiểm trước mình, và trên mỗi lá cờ đều viết "Ta là người đầu tiên đặt chân đến đây- đó là những gì ta nghĩ tới khi ta lên đến đây" Và đột nhiên, dưới bức màn của vô cùng, Bharat cảm thấy thật vô nghĩa. Đó chính là thần thoại của nhà triết học.
You see, he had heroes, like Ram -- Raghupati Ram and Krishna, Govinda Hari. But they were not two characters on two different adventures. They were two lifetimes of the same hero. When the Ramayana ends the Mahabharata begins. When Ram dies, Krishna is born. When Krishna dies, eventually he will be back as Ram.
Bạn thấy đấy, ông ta có biết những vị anh hùng, ví dụ như Ram - Raghupati Ram và Krishna, Govinda Hari. Nhưng họ không phải là 2 nhân vật với 2 cuộc phiêu lưu khác nhau. Họ là 2 quãng đời của cùng một người anh hùng. Khi Ramayan lìa xa cõi trần thì Mahabharata tái sinh. Khi Ram ngã xuống cũng là lúc Krishna được sinh ra. Và khi Krishna chết đi, chàng lại hồi sinh thành Ram.
You see, the Indians also had a river that separates the land of the living from the land of the dead. But you don't cross it once. You go to and fro endlessly. It was called the Vaitarani. You go again and again and again. Because, you see, nothing lasts forever in India, not even death. And so, you have these grand rituals where great images of mother goddesses are built and worshiped for 10 days ... And what do you do at the end of 10 days? You dunk it in the river. Because it has to end. And next year, she will come back. What goes around always comes around, and this rule applies not just to man, but also the gods. You see, the gods have to come back again and again and again as Ram, as Krishna. Not only do they live infinite lives, but the same life is lived infinite times till you get to the point of it all. "Groundhog Day." (Laughter)
Bạn thấy không, người Ấn Độ cũng có một con sông ngăn cách giữa cõi dương và cõi âm. Nhưng bạn băng qua nó không chỉ một lần. Bạn qua sông rồi quay lại, liên hồi, bất tận. Đó là con sông Vaitarni. Bạn qua sông, rồi lại qua sông, rồi lại qua sông lần nữa. Bởi vì bạn thấy đấy, không có gì là vĩnh hằng ở Ấn Độ này, kể cả cái chết. Và cứ thế, bạn thấy những nghi lễ hoành tráng với tượng các nữ thần được dàn dựng và thờ cúng lễ bái suốt 10 ngày. Thế hết 10 ngày rồi bạn sẽ làm gì ? Bạn nhấn chìm tất cả xuống lòng sông. Bởi vì tất cả phải kết thúc. Và tới năm sau, nữ thần sẽ quay trở lại. Đó là kiếp luân hồi, và đó là quy luật không chỉ dành riêng cho người phàm mà cho cả thánh thần. Bạn thấy đó, các vị thần cũng phải luân hồi, chết đi và tái sinh, rồi lại tái sinh, giống như Ram và Krishna. Họ không chỉ sống cuộc đời vô hạn, mà mỗi một kiếp còn được sống vô hạn lần cho tới khi nào ta thấu hiểu được trọn vẹn nó mới thôi. Ngày của Sóc đất (Groundhog's Day). (Cười)
Two different mythologies. Which is right? Two different mythologies, two different ways of looking at the world. One linear, one cyclical. One believes this is the one and only life. The other believes this is one of many lives. And so, the denominator of Alexander's life was one. So, the value of his life was the sum total of his achievements. The denominator of the gymnosophist's life was infinity. So, no matter what he did, it was always zero. And I believe it is this mythological paradigm that inspired Indian mathematicians to discover the number zero. Who knows?
Hai thần thoại hoàn toàn khác nhau. Vậy cái nào đúng? Hai thần thoại khác nhau, hai thế giới quan khác nhau. Một tuyến tính, một tuần hoàn. Một bên tin rằng cuộc đời chỉ có một và duy nhất. Người kia tin rằng đây chỉ là một trong vô vàn cuộc đời. Và như vậy mẫu số cuộc đời của Alexander chỉ là một, vì thế giá trị của đời chàng được đong đếm bằng tất cả những thành quả mà chàng đạt được. Còn mẫu số cuộc đời của triết gia là vô tận. Vì thế bất cứ điều gì ông ta làm cũng chỉ là con số không. Và tôi tin rằng đó chính là mẫu hình từ thần thoại đã thúc đẩy những nhà toán học Ấn Độ phát kiến ra số 0. Ai mà biết được?
And that brings us to the mythology of business. If Alexander's belief influenced his behavior, if the gymnosophist's belief influences his behavior, then it was bound to influence the business they were in. You see, what is business but the result of how the market behaves and how the organization behaves? And if you look at cultures around the world, all you have to do is understand the mythology and you will see how they behave and how they do business.
Và điều này đưa ta tới thần thoại của việc kinh doanh. Nếu niềm tin của Alexander ảnh hưởng tới cách hành xử của chàng, nếu niềm tin của triết gia có ảnh hưởng đến hành xử của ông, thì niềm tin cũng đã ảnh hưởng tới toàn bộ câu chuyện của họ. Quý vị thấy đấy, thương mại chẳng qua chỉ là kết quả của những hành xử thị trường và các tổ chức pahir không? Và nếu bạn nhìn vào các nền văn hóa trên thế giới, tất cả những gì bạn cần làm là phải thấu hiểu thần thoại trong đó và rồi bạn sẽ nhìn ra được cách thức họ hành xử thế nào, họ làm ăn ra sao.
Take a look. If you live only once, in one-life cultures around the world, you will see an obsession with binary logic, absolute truth, standardization, absoluteness, linear patterns in design. But if you look at cultures which have cyclical and based on infinite lives, you will see a comfort with fuzzy logic, with opinion, with contextual thinking, with everything is relative, sort of -- (Laughter) mostly. (Laughter)
Hãy xem xem, nếu bạn chỉ sống có lần, trong nền một nền văn hóa trên thế giới này, bạn sẽ thấy một nối ám ảnh bởi luận lý nhị phân, bởi sự thực tuyệt đối, bởi tính chuẩn mực, bởi sự tuyệt đối hóa, bởi những hình mẫu thiết kế thẳng băng. Nhưng nếu bạn nhìn vào những nền văn hóa có sự tuần hoàn và luân hồi nhân sinh, bạn sẽ thấy một sự hài lòng với tư duy mờ, với ý kiến, với cách suy nghĩ theo hoàn cảnh, và với mọi thứ đều mang tính tương đối, kiểu như là-- (Cười) phần lớn là như vậy. (Cười)
You look at art. Look at the ballerina, how linear she is in her performance. And then look at the Indian classical dancer, the Kuchipudi dancer, the Bharatanatyam dancer, curvaceous. (Laughter)
Bạn nhìn vào nghệ thuật xem. Hãy nhìn người vũ nữ ba lê xem. Nàng biểu diễn mới thẳng băng làm sao. Và rồi hãy nhìn sang người vũ công Ấn Độ cổ xem, vũ nữ Kachipudi, vũ nữ Bharatanatyam, rất nhiều đường cong. (Cười)
And then look at business. Standard business model: vision, mission, values, processes. Sounds very much like the journey through the wilderness to the promised land, with the commandments held by the leader. And if you comply, you will go to heaven.
Và rồi hãy nhìn vào thương trường. Hình mẫu kinh doanh chuẩn mực là gì: tầm nhìn, nhiệm vụ, giá trị, phương thức. Nghe có vẻ như một hành trình ghê gớm từ nơi xa xôi hoang dã tới miền đất hứa, với sự lèo lái của nhà lãnh đạo. Và nếu bạn tuân theo, bạn sẽ được lên thiên đàng.
But in India there is no "the" promised land. There are many promised lands, depending on your station in society, depending on your stage of life. You see, businesses are not run as institutions, by the idiosyncrasies of individuals. It's always about taste. It's always about my taste.
Nhưng ở Ấn Độ không có cái gọi là miền đất hứa “cụ thể” nào cả. Có rất nhiều miền đất hứa, tùy thuộc vào địa vị xã hội của bạn, tùy thuộc vào từng quãng đời của bạn. thấy đấy, kinh doanh vận hành không giống như thể chế vốn hợp thành bởi những đặc trưng riêng của nhiều cá nhân. Kinh doanh luôn luôn là thị hiếu. Nó luôn luôn là thị hiếu của tôi.
You see, Indian music, for example, does not have the concept of harmony. There is no orchestra conductor. There is one performer standing there, and everybody follows. And you can never replicate that performance twice. It is not about documentation and contract. It's about conversation and faith. It's not about compliance. It's about setting, getting the job done, by bending or breaking the rules -- just look at your Indian people around here, you'll see them smile; they know what it is. (Laughter) And then look at people who have done business in India, you'll see the exasperation on their faces. (Laughter) (Applause)
Bạn thấy không, ví dụ như âm nhạc Ấn Độ không hề có khái niệm về sự hòa âm. Và cũng không hề có nhạc trưởng của dàn nhạc. Chỉ có một người nghệ sĩ đứng đó, và mọi người làm theo. Và bạn không bao giờ có thể tái tạo màn trình diễn ấy lần thứ hai. Đó không phải là tư liệu và hợp đồng. Đó là sự trò chuyện và tin tưởng. Đó không phải là sự phục tùng. Đó là sự tạo dựng, là sự hoàn thành, bằng cách phá vỡ những nguyên tắc và luật lệ truyền thống hãy nhìn những người Ấn Độ quanh bạn xem bạn sẽ thấy họ đang mỉm cười; họ hiểu quá rõ mà. (Cười) Và nhìn sang những người đang kinh doanh tại Ấn Độ, bạn sẽ thấy sự giận dữ hiển hiện trên khuôn mặt họ đấy. (Cười) (Vỗ tay)
You see, this is what India is today. The ground reality is based on a cyclical world view. So, it's rapidly changing, highly diverse, chaotic, ambiguous, unpredictable. And people are okay with it. And then globalization is taking place. The demands of modern institutional thinking is coming in. Which is rooted in one-life culture. And a clash is going to take place, like on the banks of the Indus. It is bound to happen.
Bạn thấy đấy, Ấn Độ ngày nay là thế này. Thực tiễn được dựa trên thế giới quan luân hồi. Vì thế, nó đang thay đổi chóng mặt, chuyển hóa hỗn đoạn, mơ hồ, không thể đoán trước. Và mọi người đều thấy thoải mái Và rồi toàn cầu hóa xảy ra. Những đòi hỏi của lối suy nghĩ hiện đại cứng nhắc tràn vào. Mà cội rễ sâu xa là nền văn hóa sống-một-đời Và những xung đột rồi cũng sẽ xảy ra giống như trên đôi bờ con sông Indus. Nó chắc chắn sẽ xảy ra.
I have personally experienced it. I'm trained as a medical doctor. I did not want to study surgery. Don't ask me why. I love mythology too much. I wanted to learn mythology. But there is nowhere you can study. So, I had to teach it to myself. And mythology does not pay, well, until now. (Laughter) So, I had to take up a job. And I worked in the pharma industry. And I worked in the healthcare industry. And I worked as a marketing guy, and a sales guy, and a knowledge guy, and a content guy, and a training guy. I even was a business consultant, doing strategies and tactics. And I would see the exasperation between my American and European colleagues, when they were dealing with India.
Tôi đã trải nghiệm cá nhân về điều này. Tôi được đào tạo là 1 bác sĩ. Tôi không thích học môn phẫu thuật. Đừng hỏi tại sao. Tôi yêu thần thoại học vô cùng. Tôi muốn học về thần thoại. Nhưng không nơi đâu dạy. Vì thế tôi phải tự dạy chính mình. Và thần thoại học không bao giờ kiếm cơm được, vâng, tận bây giờ. (Cười) Vì thế tôi đã phải đi tìm việc. Và tôi đã làm việc trong ngành công nghiệp dược. Tôi cũng đã làm trong công nghiệp chăm sóc sức khỏe. Và tôi đã làm tiếp thị, một gã bán hàng, một trí thức, một kẻ an phận, một kẻ được đào tạo. Thậm chí tôi từng là một cố vấn kinh doanh, hoạch định nên chiến lược và thủ thuật. Và tôi đã thấy sự điên tiết của những đồng sự người Anh và Mỹ, khi họ phải đương đầu với Ấn Độ này.
Example: Please tell us the process to invoice hospitals. Step A. Step B. Step C. Mostly. (Laughter) How do you parameterize "mostly"? How do you put it in a nice little software? You can't.
Hãy nói cho chúng tôi nghe về quy trình lập hóa đơn bệnh viện? Bước A này. Bước B này. Bước C này. Hầu hết là thế. (Cười) Làm sao bạn có thể thể hiện được sự “hầu hết”? Làm thế nào nhét nó vào được một phần mềm nhỏ xinh đây? Bạn không làm được đâu.
I would give my viewpoints to people. But nobody was interested in listening to it, you see, until I met Kishore Biyani of the Future group. You see, he has established the largest retail chain, called Big Bazaar. And there are more than 200 formats, across 50 cities and towns of India. And he was dealing with diverse and dynamic markets. And he knew very intuitively, that best practices, developed in Japan and China and Europe and America will not work in India. He knew that institutional thinking doesn't work in India. Individual thinking does. He had an intuitive understanding of the mythic structure of India.
Tôi đã từng thể hiện quan điểm của mình với nhiều người. Nhưng chẳng ai thích thú nghe cả, và rồi, cho tối khi tôi gặp Kishore Biyani ở nhóm Tương lai. Bạn biết không, ông ấy chính là người đã thiết lập nên chuỗi cửa hàng bán lẻ lớn nhất Ấn Độ, Big Bazaar. Có khoảng hơn 200 chi nhánh, trải khắp 50 thành phố và các huyện thị của Ấn Độ Và ông ấy đã phải đối mặt với nhiều thương trường luôn biến đổi và năng động. Và ông ấy, bằng trực giác, nhận ra rằng những phương cách làm ăn hiệu quả nhất ở Nhật Bản, Trung Quốc, Châu Âu, châu Mỹ đều sẽ vô hiệu ở Ấn Độ Ông ấy ngộ ra rằng lối suy nghĩ kiểu tập thể hóa vô hiệu ở Ấn Độ. Chỉ có suy nghĩ theo lối cá nhân là có hiệu quả. Ông ấy đã thấu hiểu được một cách rất trực quan cấu trúc thần thoại của Ấn Độ.
So, he had asked me to be the Chief Belief Officer, and said, "All I want to do is align belief." Sounds so simple. But belief is not measurable. You can't measure it. You can't manage it. So, how do you construct belief? How do you enhance the sensitivity of people to Indian-ness. Even if you are Indian, it is not very explicit, it is not very obvious.
Vì thế ông ấy đã mời tôi làm Trưởng Phòng phụ trách về đức tin, và nói, “Tất cả những gì anh cần làm là kiến dựng niềm tin” Nghe thì có vẻ đơn giản Nhưng niềm tin là thứ không đong đếm được. Bạn không thể nào đo lường được nó. Bạn cũng không thể chế ngự được nó. Vậy, bạn kiến tạo niềm tin như thế nào đây?” Làm cách nào mà bạn có thể nâng tính nhạy cảm của tất cả mọi người lên mức Ấn Độ hóa đây? Thậm chí ngay cả khi bạn là người Ấn Độ đi nữa, thì điều đó cũng không phải luôn minh bạch và rõ ràng.
So, I tried to work on the standard model of culture, which is, develop stories, symbols and rituals. And I will share one of the rituals with you. You see it is based on the Hindu ritual of Darshan. Hindus don't have the concept of commandments. So, there is nothing right or wrong in what you do in life. So, you're not really sure how you stand in front of God. So, when you go to the temple, all you seek is an audience with God. You want to see God. And you want God to see you, and hence the gods have very large eyes, large unblinking eyes, sometimes made of silver, so they look at you. Because you don't know whether you're right or wrong, and so all you seek is divine empathy. "Just know where I came from, why I did the Jugaad." (Laughter) "Why did I do the setting, why I don't care for the processes. Just understand me, please."
Vì thế tôi đã cố gắng vươn tới những mẫu hình văn hóa chuẩn mực, hay,mở mang những câu chuyện, những biểu trưng và những nghi lễ. Và tôi cũng xin chia sẻ với các bạn một nghi lễ như sau. Bạn sẽ thấy nó dựa trên nghi lễ Hindu về Darshan. Những người theo đạo Hindu không hề có khái niệm về những lời răn dạy. Vì thế, không có khái niêm đúng hay sai trong tất cả những việc mà bạn làm trong đời. Và bạn cũng không biết phải trình diện trước Chúa Trời như thế nào. Nên, khi tới đền thờ, bạn sẽ chỉ muốn làm một khán giả của Chúa mà thôi. Bạn muốn được chiêm ngưỡng Chúa. Và bạn cũng mong muốn Chúa sẽ nhìn thấy mình. Và vì thế những Thiên Chúa ấy phải có những con mắt thật lớn, cặp mắt lớn không bao giờ chớp, đôi khi còn làm bằng bạc nữa, và chúng nhìn bạn. Vì bạn không biết mình đã đúng hay sai, bạn sẽ mong nhận được sự thấu hiểu thiêng liêng của các thánh thần. “Hãy hiểu con đến từ đâu, vì sao con lại lái xe thồ”. (Cười) “ Vì sao con lại làm vậy, vì sao con không quan tâm đến quá trình, xin hãy hiểu thấu lòng con.”
And based on this, we created a ritual for leaders. After a leader completes his training and is about to take over the store, we blindfold him, we surround him with the stakeholders, the customer, his family, his team, his boss. You read out his KRA, his KPI, you give him the keys, and then you remove the blindfold. And invariably, you see a tear, because the penny has dropped. He realizes that to succeed, he does not have to be a "professional," he does not have to cut out his emotions, he has to include all these people in his world to succeed, to make them happy, to make the boss happy, to make everyone happy. The customer is happy, because the customer is God.
Và dựa trên đó chúng tôi đã kiến tạo nên một lễ nghi cho những nhà lãnh đạo. Sau khi một nhà lãnh đạo hoàn tất khóa đào tạo và chuẩn bị tiếp quản một cửa hàng, chúng tôi bịt mắt ông ấy lại, và để các đối tác, khách hàng, ngưòi nhà, đồng nghiệp, ông chủ vây quanh ông ta. Rôi bạn đọc to những trách nhiệm, nhứng chỉ tiêu chính phải đạt, rồi bạn đưa chiếc chìa khóa cho ông ta, rồi bạn tháo băng bịt mắt của ông ta ra. Và bạn sẽ luôn luôn nhìn thấy những hàng nước mắt, bởi vì vấn đề đã đươc thấu tỏ. Ông ấy nhận ra rằng, để thành công thì không cần phải là một chuyên gia, không cần phải rũ bỏ mọi cảm xúc, mà hãy làm cho tất cả những con người kia trong thế giới của mình cùng thành công và hạnh phúc, làm cho ông chủ hạnh phúc,làm cho mọi người cùng hạnh phúc. Khách hàng hạnh phúc, vì khách hàng là Thượng đế.
That sensitivity is what we need. Once this belief enters, behavior will happen, business will happen. And it has. So, then we come back to Alexander and to the gymnosophist. And everybody asks me, "Which is the better way, this way or that way?" And it's a very dangerous question, because it leads you to the path of fundamentalism and violence. So, I will not answer the question. What I will give you is an Indian answer, the Indian head-shake. (Laughter) (Applause)
Đó chính là sự nhạy cảm mà chúng tôi cần. Một khi niềm tin ấy thầm nhuần, cách hành xử sẽ thể hiện, kinh doanh sẽ thể hiện. Và điều đó đã xảy ra. Vậy, trở lại với câu chuyện Alexander và triết gia. Và mọi người hỏi tôi ”Đâu là con đường tốt hơn, lối này hay lối kia?” Và đây là một câu hỏi rất hiểm hóc. Vì nó dẫn bạn tới đức tin cực đoan và bạo lực. Vì thế tôi sẽ không trả lời câu hỏi này đâu. Những gì tôi có thể nói với bạn chỉ là cách trả lời của người Ấn Độ, cái ngúc ngoắc đầu mà thôi. (Cười) (Vỗ tay)
Depending on the context, depending on the outcome, choose your paradigm. You see, because both the paradigms are human constructions. They are cultural creations, not natural phenomena. And so the next time you meet someone, a stranger, one request: Understand that you live in the subjective truth, and so does he. Understand it. And when you understand it you will discover something spectacular. You will discover that within infinite myths lies the eternal truth. Who sees it all? Varuna has but a thousand eyes. Indra, a hundred. You and I, only two. Thank you. Namaste. (Applause)
Tùy thuộc vào hoàn cảnh, tùy thuộc vào kết quả, hãy tự chọn lối đi cho mình. Bạn thấy đấy, tất cả các phương thức đều do con người tạo ra. Chúng là những sáng tạo mang tính văn hóa chứ hoàn toàn không phải là hiện tượng tự nhiên. Và vì thế nếu lần tới bạn có gặp ai đó, một người lạ nào đó, tôi chỉ có một đề nghị thôi: hãy hiểu rằng bạn đang sống trong thế giới chủ quan của mình, và anh ta cũng vậy thôi. Hãy hiểu điều đó. Và khi bạn hiểu rồi, bạn sẽ khám phá ra nhiều điều kỳ diệu. Bạn sẽ phát hiện ra rằng trong thần thoại vô định luôn có sự thật vĩnh hằng Ai mà biết tất cả được đây? Chúa Trời cũng chỉ có một ngàn mắt, thần Indira có một trăm mắt. Còn tôi và bạn, chỉ hai mà thôi. Xin cảm ơn. (Vỗ tay)