Let's just start by looking at some great photographs. This is an icon of National Geographic, an Afghan refugee taken by Steve McCurry. But the Harvard Lampoon is about to come out with a parody of National Geographic, and I shudder to think what they're going to do to this photograph. Oh, the wrath of Photoshop.
Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách xem một số bức ảnh tuyệt vời. Đây là một biểu tượng của tạp chí Địa lý Quốc gia, một người tị nạn Afghanistan, chụp bởi Steve McCurry. Tuy nhiên tạp chí châm biếm thuộc đại học Harvard đang chuẩn bị xuất bản một ấn phẩm nhại lại Địa lý Quốc gia, và tôi rùng mình không biết họ sẽ làm gì bức ảnh này. Ôi cơn cuồng nộ của Photoshop.
This is a jet landing at San Francisco, by Bruce Dale. He mounted a camera on the tail. A poetic image for a story on Tolstoy, by Sam Abell. Pygmies in the DRC, by Randy Olson. I love this photograph because it reminds me of Degas' bronze sculptures of the little dancer. A polar bear swimming in the Arctic, by Paul Nicklen. Polar bears need ice to be able to move back and forth -- they're not very good swimmers -- and we know what's happening to the ice. These are camels moving across the Rift Valley in Africa, photographed by Chris Johns. Shot straight down, so these are the shadows of the camels. This is a rancher in Texas, by William Albert Allard, a great portraitist. And Jane Goodall, making her own special connection, photographed by Nick Nichols. This is a soap disco in Spain, photographed by David Alan Harvey. And David said that there was lot of weird stuff happening on the dance floor. But, hey, at least it's hygienic. (Laughter) These are sea lions in Australia doing their own dance, by David Doubilet. And this is a comet, captured by Dr. Euan Mason. And finally, the bow of the Titanic, without movie stars, photographed by Emory Kristof. Photography carries a power that holds up under the relentless swirl of today's saturated, media world, because photographs emulate the way that our mind freezes a significant moment.
Đây là một máy bay phản lực đang hạ cánh ở San Francisco, do Bruce Dale chụp. Anh ấy đặt camera trên đuôi máy bay. Một bức ảnh đậm chất thơ cho câu chuyện về Tolstoy của Sam Abell. Những người lùn ở Công-gô, Randy Olson chụp. Tôi rất thích tấm này vì nó gợi nhớ đến bức tượng các vũ công bằng đồng của Degas. Một con gấu bắc cực bơi trong Bắc Băng Dương, ảnh Paul Nicklin. Gấu bắc cực phải có băng mới bơi qua lại được -- chúng không bơi giỏi lắm. Và ta biết điều gì đang xảy ra với những tảng băng. Những con lạc đà băng qua thung lũng Rift ở châu Phi, chụp bởi Chris Johns. Chụp thẳng từ trên xuống, kia là bóng của những con lạc đà. Đây là một người nuôi súc vật ở Texas, ảnh William Albert Allard, một người chụp chân dung rất cừ. Và Jand Goodall đang tạo ra một sự kết nối đặc biệt, ảnh Nick Nichols. Đây là một sàn disco xà phòng ở Tây Ban Nha do David Alan Harvey chụp. David nói là có rất nhiều chuyện hay ho diễn ra trên sàn nhảy. Nhưng, ít nhất thì cũng rất vệ sinh. (Tiếng cười) Đây là những con sư tử biển ở Úc với điệu nhảy của riêng chúng, chụp bởi David Doubilet. Còn đây là một ngôi sao chổi chụp bởi tiến sĩ Euan Mason. Và cuối cùng, mạn tàu Titanic, không có những ngôi sao điện ảnh, chụp bởi Emory Kristof. Nhiếp ảnh chứa đựng một sức mạnh bất biến trong thế giới truyền thông bão hòa thay đổi không ngừng nghỉ, bởi nhiếp ảnh cũng giống như cách tâm trí chúng ta đóng băng trong một khoảnh khắc quan trọng.
Here's an example. Four years ago, I was at the beach with my son, and he was learning how to swim in this relatively soft surf of the Delaware beaches. But I turned away for a moment, and he got caught into a riptide and started to be pulled out towards the jetty. I can stand here right now and see, as I go tearing into the water after him, the moments slowing down and freezing into this arrangement. I can see the rocks are over here. There's a wave about to crash onto him. I can see his hands reaching out, and I can see his face in terror, looking at me, saying, "Help me, Dad." I got him. The wave broke over us. We got back on shore; he was fine. We were a little bit rattled. But this flashbulb memory, as it's called, is when all the elements came together to define not just the event, but my emotional connection to it. And this is what a photograph taps into when it makes its own powerful connection to a viewer.
Đây là một ví dụ. Bốn năm trước tôi đang ở bãi biển với con trai, cháu đang học bơi sóng ở những bãi biển Delaware cũng khá hiền hòa. Nhưng tôi quay đi chốc lát và nó mắc vào một cơn sóng lớn rồi bắt đầu bị cuốn ra xa về hướng đê chắn sóng. Ngay bây giờ, tôi có thể đứng đây và nhìn thấy, khi tôi xé nước lao về hướng thằng bé, thời khắc chậm lại rồi đóng băng vào khung cảnh này. Tôi có thể thấy bãi đá ở đằng này. Một con sóng sắp sửa vùi dập thằng bé. Tôi có thể thấy hai bàn tay nó chới với, và tôi thấy khuôn mặt khiếp đảm, nhìn tôi, nói: "Cứu con đi bố." Tôi giữ được nó, sóng òa vỡ ngay trên đầu chúng tôi. Chúng tôi trở lại bờ, cháu không bị nguy hiểm. Một phen thất kinh. Nhưng "ký ức flash" này, như tên gọi của nó, là khi mọi yếu tố hội tụ lại để xác định không chỉ bản thân sự việc, mà còn sự liên kết cảm xúc của tôi với nó. Và đây là điều một bức ảnh xoáy vào khi nó tạo nên mối liên kết mạnh mẽ đến người xem.
Now I have to tell you, I was talking to Kyle last week about this, that I was going to tell this story. And he said, "Oh, yeah, I remember that too! I remember my image of you was that you were up on the shore yelling at me." (Laughter) I thought I was a hero. (Laughter)
Nói thật là, tuần trước tôi có nói chuyện với Kyle về việc này, về việc tôi sẽ kể câu chuyện trên. Anh ấy nói: "Ồ đúng rồi, tôi cũng nhớ chuyện đó! Tôi nhớ có chụp bức ảnh anh đứng trên bờ gào lên với tôi." (Tiếng cười) Tôi nghĩ mình là một anh hùng. (Tiếng cười)
So, this represents -- this is a cross-sample of some remarkable images taken by some of the world's greatest photojournalists, working at the very top of their craft -- except one. This photograph was taken by Dr. Euan Mason in New Zealand last year, and it was submitted and published in National Geographic. Last year, we added a section to our website called "Your Shot," where anyone can submit photographs for possible publication. And it has become a wild success, tapping into the enthusiast photography community. The quality of these amateur photographs can, at times, be amazing. And seeing this reinforces, for me, that every one of us has at least one or two great photographs in them.
Cho nên... đây là một tập hợp những bức ảnh tiêu biểu chụp bởi những nhà báo ảnh hàng đầu thế giới tại đỉnh cao tài năng của họ. Trừ một bức hình. Bức ảnh này được chụp bởi tiến sĩ Euan Mason tại New Zealand năm ngoái. nó được nộp tới tạp chí Địa lý Quốc gia và đã được ấn hành. Năm ngoái chúng tôi thêm vào website một mục là "Ảnh của bạn" nơi mà mọi người đều có thể nộp hình ảnh để được xuất bản khi phù hợp. Và chuyên mục này đã đạt thành công vang dội, thu hút được sự nhiệt tình của cộng đồng nhiếp ảnh. Chất lượng của những bức ảnh nghiệp dư này đôi lúc thật đáng kinh ngạc. Điều này khiến tôi thêm tin tưởng rằng mỗi chúng ta đều có ít nhất 1 hay 2 bức ảnh tuyệt vời trong bản thân.
But to be a great photojournalist, you have to have more than just one or two great photographs in you. You've got to be able to make them all the time. But even more importantly, you need to know how to create a visual narrative. You need to know how to tell a story. So I'm going to share with you some coverages that I feel demonstrate the storytelling power of photography.
Nhưng để trở thành một nhà phóng sự ảnh cừ khôi, anh phải có nhiều hơn một hai bức ảnh tuyệt vời. Anh phải liên tục tạo ra chúng Nhưng quan trọng hơn, anh cần biết tường thuật thông qua hình ảnh. Anh phải biết cách kể một câu chuyện. Tôi sẽ chia sẻ với các bạn một vài trang bìa mà tôi cho rằng bộc lộ được sức mạnh tự sự của nhiếp ảnh.
Photographer Nick Nichols went to document a very small and relatively unknown wildlife sanctuary in Chad, called Zakouma. The original intent was to travel there and bring back a classic story of diverse species, of an exotic locale. And that is what Nick did, up to a point. This is a serval cat. He's actually taking his own picture, shot with what's called a camera trap. There's an infrared beam that's going across, and he has stepped into the beam and taken his photograph. These are baboons at a watering hole. Nick -- the camera, again, an automatic camera took thousands of pictures of this. And Nick ended up with a lot of pictures of the rear ends of baboons. (Laughter) A lion having a late night snack -- notice he's got a broken tooth. And a crocodile walks up a riverbank toward its den. I love this little bit of water that comes off the back of his tail.
Nhiếp ảnh gia Nick Nichols tới chụp tư liệu một khu bảo tồn thiên nhiên hoang dã rất nhỏ và ít được biết đến tại Chad, tên là Zakouma. Mục đich ban đầu là tới đây và đem lại một câu chuyện cổ điển về những loài sinh vật đa dạng ở một địa phương xa lạ. Và Nick đã phần nào làm được điều đó. Đây là một con mèo đốm. Thực ra nó đang tự chụp ảnh mình với một thiết bị gọi là bẫy camera. Có một tia hồng ngoại chiếu ngang qua con mèo bước vào cái tia đó và tự chụp ảnh. Đây là những con vượn ở một hố nước. Nick -- một lần nữa, cái máy ảnh tự động -- chụp hàng nghìn tấm ảnh như thế này. Và Nick thu được rất nhiều tấm ảnh với cái chỏm đuôi của lũ vượn. (Tiếng cười) Một con sư tử ăn nhẹ ban đêm -- để ý nó có một cái răng vỡ. Một con cá sấu lên bờ về hang. Tôi rất thích những giọt nước đang rỏ ra từ đuôi nó.
But the centerpiece species of Zakouma are the elephants. It's one of the largest intact herds in this part of Africa. Here's a photograph shot in moonlight, something that digital photography has made a big difference for. It was with the elephants that this story pivoted. Nick, along with researcher Dr. Michael Fay, collared the matriarch of the herd. They named her Annie, and they began tracking her movements. The herd was safe within the confines of the park, because of this dedicated group of park rangers. But once the annual rains began, the herd would begin migrating to feeding grounds outside the park.
Nhưng loài sinh vật quan trọng nhất ở Zakouma là voi. Đây là một trong số những đàn voi lớn nhất còn nguyên vẹn ở vùng này. Đây là một bức ảnh chụp dưới ánh trăng một điều mà ảnh số đã tạo nên sự khác biệt lớn. Câu chuyện xoay quanh những con voi này. Nick, cùng với nhà nghiên cứu - tiến sĩ Michael Fay, đã đeo vòng cổ cho con cái đầu đàn. Họ đặt tên nó là Annie và bắt đầu theo dõi sự di chuyển của nó. Đàn voi được an toàn trong phạm vi khu bảo tồn bởi nhóm những kiểm lâm tận tụy này. Nhưng một khi mùa mưa bắt đầu, đàn voi sẽ di chuyển ra những vùng thức ăn bên ngoài khu bảo tồn.
And that's when they ran into trouble. For outside the safety of the park were poachers, who would hunt them down only for the value of their ivory tusks. The matriarch that they were radio tracking, after weeks of moving back and forth, in and out of the park, came to a halt outside the park. Annie had been killed, along with 20 members of her herd. And they only came for the ivory. This is actually one of the rangers. They were able to chase off one of the poachers and recover this ivory, because they couldn't leave it there, because it's still valuable. But what Nick did was he brought back a story that went beyond the old-school method of just straight, "Isn't this an amazing world?" And instead, created a story that touched our audiences deeply. Instead of just knowledge of this park, he created an understanding and an empathy for the elephants, the rangers and the many issues surrounding human-wildlife conflicts.
Và đó là lúc chúng gặp khó khăn. Bởi ngoài phạm vi an toàn của khu bảo tồn là những bọn săn trộm những tên săn voi chỉ để lấy ngà. Con cái đầu đàn mà họ đang theo dõi qua sóng radio sau nhiều tuần quanh quẩn ra vào khu bảo tồn, dừng lại ở ngoài khu. Annie đã bị giết, cùng với 20 con voi khác trong đàn. Chúng chỉ đến lấy ngà voi. Đây là một trong những kiểm lâm. Họ đã đuổi được một tên trong đám săn trộm và lấy lại chiếc ngà này. Họ không thể để nó lại đấy, vì nó vẫn còn giá trị. Nick mang lại một câu chuyện vượt qua cách làm trước đây khi nói thẳng: "Thế giới này thật kỳ diệu phải không?" Thay vào đó anh tạo nên một câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc với người xem. Thay vì chỉ cung cấp kiến thức về khu bảo tồn này, anh ấy xây dựng sự thấu hiểu và đồng cảm với những con voi, những người kiểm lâm và nhiều vấn đề khác xung quanh xung đột giữa con người và thiên nhiên hoang dã.
Now let's go over to India. Sometimes you can tell a broad story in a focused way. We were looking at the same issue that Richard Wurman touches upon in his new world population project. For the first time in history, more people live in urban, rather than rural, environments. And most of that growth is not in the cities, but in the slums that surround them. Jonas Bendiksen, a very energetic photographer, came to me and said, "We need to document this, and here's my proposal. Let's go all over the world and photograph every single slum around the world." And I said, "Well, you know, that might be a bit ambitious for our budget." So instead, what we did was we decided to, instead of going out and doing what would result in what we'd consider sort of a survey story -- where you just go in and see just a little bit of everything -- we put Jonas into Dharavi, which is part of Mumbai, India, and let him stay there, and really get into the heart and soul of this really major part of the city. What Jonas did was not just go and do a surface look at the awful conditions that exist in such places. He saw that this was a living and breathing and vital part of how the entire urban area functioned. By staying tightly focused in one place, Jonas tapped into the soul and the enduring human spirit that underlies this community. And he did it in a beautiful way.
Giờ hãy tới với Ấn Độ. Đôi khi bạn có thể kể chuyện ở tầm vĩ mô một cách cô đọng. Chúng ta đang đề cập tới vấn đề tương tự mà Richard Wurman đã gặp trong dự án Dân số Thế giới mới của anh. Lần đầu tiên trong lịch sử có nhiều người sống ở đô thị hơn so với ở nông thôn và môi trường tự nhiên. Và phần lớn sự gia tăng đó không nằm trong các thành phố, mà tại những khu ổ chuột xung quanh chúng. Jonas Bendiksen, một nhiếp ảnh gia rất năng động, tới gặp tôi và nói: "Chúng ta phải thu thập tư liệu về vấn đề này, và đây là đề xuất của tôi: Đi khắp thế giới và chụp ảnh mọi khu ổ chuột." Và tôi nói: "Chà, anh biết đấy, cái này hơi quá tham vọng so với ngân sách của chúng ta." Thế nên thay vì đó, chúng tôi đã, thay vì ra ngoài và tiến hành một dạng khảo sát mà các bạn có thể xem xét để thấy từng chi tiết của tất cả mọi thứ, chúng tôi đưa Jonas vào Dharavi, một phần của Mumbai, Ấn Độ. để anh ấy lưu lại đó và thực sự cảm nhận trái tim và tâm hồn của phần đông dân cư này trong thành phố. Jonas không phải chỉ cưỡi ngựa xem hoa và nhìn lướt qua tình trạng tồi tệ ở những nơi đó. Anh ấy thấy đó chính là một thành phần tối quan trọng, là hơi thở và nhịp đập của toàn bộ khu vực thành thị. Bằng cách tập trung chặt chẽ vào một nơi, Jonas đã thâm nhập được vào linh hồn và tinh thần con người bền bỉ mà cộng đồng nơi đây đã lấy làm nền tảng. Anh ấy đã làm điều đó một cách tuyệt vời.
Sometimes, though, the only way to tell a story is with a sweeping picture. We teamed up underwater photographer Brian Skerry and photojournalist Randy Olson to document the depletion of the world's fisheries. We weren't the only ones to tackle this subject, but the photographs that Brian and Randy created are among the best to capture both the human and natural devastation of overfishing. Here, in a photo by Brian, a seemingly crucified shark is caught up in a gill net off of Baja. I've seen sort of OK pictures of bycatch, the animals accidentally scooped up while fishing for a specific species. But here, Brian captured a unique view by positioning himself underneath the boat when they threw the waste overboard. And Brian then went on to even greater risk to get this never-before-made photograph of a trawl net scraping the ocean bottom.
Mặc dù vậy, đôi lúc, cách duy nhất để kể chuyện là bằng một bức hình lướt qua Chúng tôi tập hợp nhiếp ảnh gia dưới nước Brian Skerry và nhà phóng sự ảnh Randy Olson để lấy tư liệu về sự cạn kiệt tài nguyên thủy sản trên thế giới. Chúng tôi không phải những người duy nhất giải quyết vấn đề này, nhưng những bức ảnh Brian và Randy chụp nằm trong số những bức ảnh có giá trị cao nhất về sức tàn phá của việc đánh bắt quá mức đối với cả con người và tự nhiên. Trong một bức ảnh của Brian, một con cá mập như đang quằn quại trong tấm lưới đánh cá ở vịnh Baja. Tôi đã xem nhiều bức ảnh trung bình về việc đánh bắt không chủ đích, khi mà các con vật khác tình cờ bị vướng vào lưới trong khi người ta muốn đánh bắt một loại khác. Nhưng ở đây, Brian đã chụp từ một góc nhìn độc đáo bằng cách chọn vị trí dưới thuyền khi người ta đổ những phần không mong muốn ra khỏi thuyền. Brian còn tiến tới rủi ro lớn hơn để chụp được tấm ảnh chưa từng có về một lưới trà cá thả sát đáy đại dương.
Back on land, Randy Olson photographed a makeshift fish market in Africa, where the remains of filleted fish were sold to the locals, the main parts having already been sent to Europe. And here in China, Randy shot a jellyfish market. As prime food sources are depleted, the harvest goes deeper into the oceans and brings in more such sources of protein. This is called fishing down the food chain.
Trở về đất liền, Randy Olson tới chụp ảnh một chợ cá tạm ở Châu Phi, nơi phần cá còn thừa sau khi đã phi lê được bán cho người dân địa phương, những phần chính đã được chuyển tới châu Âu. Tại Trung Quốc, Randy chụp một chợ sứa. Do nguồn thực phẩm nguyên sinh đã cạn kiệt, họ khai thác sâu dần vào biển khơi và đem lại nhiều nguồn đạm tương tự. Việc này được gọi là đánh bắt sinh vật khởi đầu trong chuỗi thức ăn.
But there are also glimmers of hope, and I think anytime we're doing a big, big story on this, we don't really want to go and just look at all the problems. We also want to look for solutions. Brian photographed a marine sanctuary in New Zealand, where commercial fishing had been banned -- the result being that the overfished species have been restored, and with them a possible solution for sustainable fisheries.
Tuy nhiên vẫn còn chút ánh sáng hy vọng, và mỗi khi chúng tôi làm một phóng sự lớn về chủ đề này chúng tôi không muốn chỉ xem xét tất cả các vấn đề. Chúng tôi còn muốn đi tìm giải pháp. Brian đã chụp ảnh một khu bảo tồn biển ở New Zealand nơi mà đánh cá vì mục đích thương mại đã bị cấm kết quả là những loài bị đánh bắt vượt mức đã được khôi phục và cùng với đó là một giải pháp khả thi cho ngư nghiệp bền vững.
Photography can also compel us to confront issues that are potentially distressing and controversial. James Nachtwey, who was honored at last year's TED, took a look at the sweep of the medical system that is utilized to handle the American wounded coming out of Iraq. It is like a tube where a wounded soldier enters on one end and exits back home, on the other. Jim started in the battlefield. Here, a medical technician tends to a wounded soldier on the helicopter ride back to the field hospital. Here is in the field hospital. The soldier on the right has the name of his daughter tattooed across his chest, as a reminder of home. From here, the more severely wounded are transported back to Germany, where they meet up with their families for the first time. And then back to the States to recuperate at veterans' hospitals, such as here in Walter Reed. And finally, often fitted with high-tech prosthesis, they exit the medical system and attempt to regain their pre-war lives. Jim took what could have been a straight-up medical science story and gave it a human dimension that touched our readers deeply.
Nhiếp ảnh còn có thể thúc đẩy chúng ta đối mặt với những vấn đề còn gây nhiều tranh cãi và phiền muộn. James Nachtwey, người được vinh danh tại TED năm ngoái, đã tới xem đường ống thuộc hệ thống y tế được dùng để chuyển thương binh Mỹ ra khỏi Iraq. Nó giống như một cái ống mà thương binh đi vào một đầu và ra tại đầu kia, về nhà. Jim bắt đầu từ chiến trường. Tại đây, một kỹ thuật viên ý tế sẽ chăm sóc lính bị thương trên chuyến bay về bệnh viện dã chiến. Đây là tại bệnh viện dã chiến. Người lính ở bên phải xăm tên con gái ngang ngực như một điều gợi nhớ về nhà. Từ nơi này, những người bị thương nặng được chuyển về Đức, ở đó họ được gặp gia đình lần đầu tiên. Sau đó được chuyển về Mỹ để phục hồi tại các bệnh viện cựu chiến binh ví dụ như Walter Reed. Và cuối cùng, thường là với một hàm răng giả công nghệ cao họ rời khỏi hệ thống y tế và cố gắng tìm lại cuộc sống như trước chiến tranh. Jim nhận lấy một câu chuyện và đưa vào đó một khía cạnh con người gây xúc động mạnh mẽ tới độc giả.
Now, these stories are great examples of how photography can be used to address some of our most important topics. But there are also times when photographers simply encounter things that are, when it comes down to it, just plain fun. Photographer Paul Nicklin traveled to Antarctica to shoot a story on leopard seals. They have been rarely photographed, partly because they are considered one of the most dangerous predators in the ocean. In fact, a year earlier, a researcher had been grabbed by one and pulled down to depth and killed. So you can imagine Paul was maybe a little bit hesitant about getting into the water. Now, what leopard seals do mostly is, they eat penguins. You know of "The March of the Penguins." This is sort of the munch of the penguins. (Laughter) Here a penguin goes up to the edge and looks out to see if the coast is clear. And then everybody kind of runs out and goes out.
Những câu chuyện này là các ví dụ tuyệt vời về cách mà nhiếp ảnh có thể được sử dụng để truyền tải một số chủ đề quan trong nhất. Tuy vậy cũng có đôi lúc các nhà nhiếp ảnh chỉ đơn giản là gặp được những chuyện đơn thuần hài hước. Nhiếp ảnh gia Paul Nicklin tới Nam Cực để làm phóng sự ảnh về loài hải trư. Trước đó chúng ít khi được chụp ảnh, một phần vì người ta cho rằng hải trư là một trong những loài nguy hiểm nhất đại dương. Trong thực tế, một năm trước một nhà nghiên cứu đã bị một con hải trư tóm lấy rồi kéo xuống sâu và giết chết. Thế nên có thể tưởng tượng Paul đôi chút lưỡng lự về việc xuống nước. Phần lớn những việc lũ hải trư làm là, ăn thịt chim cánh cụt. Các bạn đã biết tới phim "Cuộc diễu hành của chim cánh cụt" đây là con như thế. (Tiếng cười) Đây là một con chim cánh cụt đi ra rìa băng và trông ra xem biển có quang hay không. Khi đó mọi người đều chạy đi và biến mất.
But then Paul got in the water. And he said he was never really afraid of this. Well, this one female came up to him. She's probably -- it's a shame you can't see it in the photograph, but she's 12 feet long. So, she is pretty significant in size. And Paul said he was never really afraid, because she was more curious about him than threatened. This mouthing behavior, on the right, was really her way of saying to him, "Hey, look how big I am!" Or you know, "My, what big teeth you have." (Laughter) Then Paul thinks that she simply took pity on him. To her, here was this big, goofy creature in the water that for some reason didn't seem to be interested in chasing penguins. So what she did was she started to bring penguins to him, alive, and put them in front of him. She dropped them off, and then they would swim away. She'd kind of look at him, like "What are you doing?" Go back and get them, and then bring them back and drop them in front of him. And she did this over the course of a couple of days, until the point where she got so frustrated with him that she started putting them directly on top of his head. (Laughter) Which just resulted in a fantastic photograph. (Laughter) Eventually, though, Paul thinks that she just figured that he was never going to survive. This is her just puffing out, you know, snorting out in disgust. (Laughter) And lost interest with him, and went back to what she does best.
Còn Paul lại xuống nước. Anh ấy nói chưa bao giờ thực sự thấy sợ hãi. Con cái này bơi lên chỗ của anh. Nó vào khoảng -- thật tiếc các bạn không thấy được trong bức hình -- nó dài 3,7m Khá lớn về kích cỡ. Còn Paul nói rằng anh ấy không thực sự thấy sợ, vì nó tò mò về anh ta hơn đe dọa Paul. Động tác miệng ở bên phải thực ra là cách nó nói: "Ê, xem tao lớn chưa này!" hoặc là "Ồ, răng anh to nhỉ." (Tiếng cười) Lúc đó Paul nghĩ chắc nó chỉ đơn giản thương hại anh ấy. Đối với nó, đây là một sinh vật dưới nước to xác và đần độn mà vì một vài lý di nào đó không bị hấp dẫn bởi việc đuổi bắt chim cánh cụt. Thế nên nó bắt đầu đem chim cánh cụt đến cho anh ấy, còn sống, và đặt chúng phía trước Paul. Khi nó nhả lũ chiim ra bọn chúng sẽ bơi đi ngay. Nó nhìn Paul và dường như hỏi: "Anh đang làm cái quái gì đấy?" Quay lại và bắt lấy chúng, đem chúng trở lại rồi thả ra ngay trước mặt Paul. Nó làm tuần tự như thế suốt mấy ngày cho tới lúc quá tức giận với anh ta đến mức nó thẳng lên đầu anh ấy. (Tiếng cười) Cho kết quả một bức ảnh tuyệt vời. (Tiếng cười) Mặc dù vậy, cuối cùng, Paul cho rằng nó cũng hiểu ra rằng anh ấy sẽ không thể sống sót. Đây là cách nó phun nước ra, kiểu như, khịt mũi khinh bỉ. (Tiếng cười) Nó mất hứng thú với anh ta, rồi trở lại với việc của mình.
Paul set out to photograph a relatively mysterious and unknown creature, and came back with not just a collection of photographs, but an amazing experience and a great story. It is these kinds of stories, ones that go beyond the immediate or just the superficial that demonstrate the power of photojournalism. I believe that photography can make a real connection to people, and can be employed as a positive agent for understanding the challenges and opportunities facing our world today. Thank you. (Applause)
Paul khởi hành để chụp ảnh một sinh vật có phần bí hiểm và trở lại với không chỉ một bộ ảnh mà cả một trải nghiệm đáng kinh ngạc và một câu chuyện tuyệt vời. Những câu chuyện như vậy vượt qua bề ngoài và chứng tỏ sức mạnh của báo ảnh. Tôi tin rằng nhiếp ảnh có khả năng kết nối thực sự tới con người và có thể được sử dụng như một công cụ tích cực để tăng thêm hiểu biết của chúng ta về những thách thức và cơ hội mà thế giới đang phải đối mặt. Cảm ơn. (Vỗ tay)