Catherine Price: Hi, David.
Chào David
David Biello: Hello.
Xin chào
CP: And hello, everyone.
Chào tất cả mọi người
DB: I think we need to start with the question that some of them may have seen on their screen already: what is fun?
Tôi nghĩ chúng ta nên bắt dầu với câu hỏi mà chúng ta đã thấy trên màn hình Niềm vui là gì?
CP: You might think that we all know what fun is, but I found it really interesting in my research to realize that the way we use fun in our everyday speech, which at least in English, is very casual, we kind of toss around this word. It's really different from the feeling you get from people if you ask them about a memory from their own lives in which they had the most fun. And as part of the research for my book, I did that. I asked people from all around the world, I see we have a ton of people from all around the world, even in this webinar. So the answers I got were very international. And it was really interesting because even though obviously people's individual experiences were different, there was this energy running through them that was very much the same. And when I read through these answers, and I’ve got thousands of these by now, I found myself smiling but also almost tearing up a lot of times. There was something really powerful about what people were sharing with me that went way beyond this lighthearted pleasure sense with which we often use the word.
Chúng ta đều nghĩ rằng mình biết niềm vui là gì nhưng tôi đã phát hiện ra một điều thú vị rằng cách chúng ta sử dụng “vui” trong hội thoại hằng ngày, ít nhất là trong Tiếng Anh, rất ngẫu nhiên Chúng ta chỉ nghĩ về từ này thôi. Việc này rất khác với cảm giác bạn thấy từ người khác khi bạn hỏi về một kỷ niệm trong cuộc sống của bản thân họ khi họ thấy vui nhất Như 1 phần của nghiên cứu cho sách của tôi, tôi đã làm thế. Tôi đã hỏi rất nhiều người Có hàng nghìn người trên thế giới hay ở buổi hội thảo này. Các câu trả lời mang đầy tính quốc tế Và chúng khá thú vị bởi, mặc dù trải nghiệm của từng người chắc chắn sẽ khác nhau nhưng có một nguồn năng lượng trong họ lại giống nhau Khi tôi đọc qua hàng ngàn câu trả lời này, hiện tôi đã thu được cả ngàn rồi, Tôi bất giác mỉm cười, nhưng nhiều khi cũng rưng rưng nước mắt Có một cảm giác mãnh liệt trong câu chuyện họ chia sẻ vượt xa cảm giác sảng khoái nhẹ nhàng khi chúng ta sử dụng từ “vui”.
So I ended up coming up with a definition based on these stories people were sharing with me and then running it by them to see if it accurately described what they had told me. So I tried to validate it. And it is that when we have these moments of what I think of as “true” fun, it's the confluence of three states. And those are playfulness, connection and flow.
Từ đó tôi đã đưa ra một định nghĩa dựa trên những câu chuyện họ chia sẻ với tôi và đối chiếu chúng để xem liệu chúng có mô tả chính xác điều họ đã kể hay không Tôi đã cố đánh giá nó. Và xác định được những khoảnh khắc mà tôi nghĩ là niềm vui “thực sự“. Đó là tổ hợp của ba trạng thái. Bao gồm sự vô tư, mối quan hệ và dòng chảy.
And so if you think of a Venn diagram with three circles in the center, you have true fun, and then playfulness, connection and flow. And just to clarify, because people can freak out in particular about playfulness, adults really get uncomfortable with playfulness. It means just having a lighthearted attitude. You can just be lighthearted, not care too much about the outcome of what you're doing. Let go of your perfectionism.
Nếu nhìn vào sơ đồ Venn với ba vòng tròn ở trung tâm, bên cạnh niềm vui, có sự vô tư, mối quan hệ, dòng chảy Và tôi muốn làm rõ để mọi người không khó chịu về 2 chữ “vô tư”, người lớn hay khó chịu với sự không nghiêm túc. Nó có nghĩa là mang một thái độ vui vẻ. bạn có thể khá trong sáng, không màng đến kết quả của mọi hành động. Bạn từ bỏ chủ nghĩa hoàn hảo.
Connection refers to having a special shared experience, and I do think some people can have fun on their own, as I say in my TED Talk. But it was really interesting because most of the stories people told me involved other people. And when I asked people, "What surprised you about what you just told me?" A number of people said something along the lines of “I’m an introvert, but everything I just told you involved other people." So in the majority of situations, another person is involved.
Mối quan hệ đề cập đến việc có một trải nghiệm đặc biệt, tôi từng nói trong TED talk, có một số người có thể tự làm mình vui vẻ Nhưng khá thú vị là hầu hết chuyện họ kể có sự xuất hiện của người khác. Khi tôi hỏi họ, “Điều gì làm bạn ngạc nhiên về điều bạn vừa kể?” Thì nhiều người đã nói đại loại là “Tôi là người hướng nội, nhưng tất cả thứ tôi vừa kể đều liên quan đến người khác.” Trong hầu hết tình huống, người khác sẽ có liên quan.
And then flow is this psychological state where we get so wrapped up in what we're doing, actively engaged in what we're doing that we can lose track of time. So an athlete playing a game is the most quintessential example.
Và dòng chảy là trạng thái tâm lý mà chúng ta bị cuốn vào những gì chúng ta làm, say sưa đến nỗi quên mất cả thời gian. Vận động viên là ví dụ thiết thực nhất.
All three of those states are great on their own but I believe when you experience all three at once, that’s what I call true fun.
Ba trạng thái này đều tuyệt vời nhưng khi bạn trải nghiệm cả ba cùng lúc, thì đó mới là niềm vui “đích thực”. DB: Với câu hỏi vì sao người lớn chúng ta mất đi sự vô tư, thì
DB: So to the adult question of why we lose playfulness, well, I think some of it is because fun can seem maybe frivolous in a very serious world, and the world is quite serious. But why is it important to have fun?
Tôi nghĩ một phần là vì niềm vui là phù phiếm trong một thế giới nghiêm túc, và xã hội khá nghiêm túc. Nhưng vì sao niềm vui lại quan trọng?
CP: Thanks for asking that question, David, because that is a common misperception people have about fun is that it is frivolous or that, you know, there are so many serious things going on in the world, how can we possibly think about fun? So a couple of things I would say to that. First of all, life is not zero-sum. I don't see why you can't be someone who cares about the serious issues in the world and also cares about fun. And also, a lot of what we do when we say we're "caring about serious issues" is really kind of meaningless and just torturing ourselves. If you read the same news article that makes you upset six times in an hour, you haven't actually helped anybody. And the same thing if you've posted a rant on social media or gotten into an argument or just worked yourself up or essentially yelled at someone on Twitter. That didn’t actually help anybody. And it's very draining. So what I find about fun is that when we actually have fun -- my point being here is that fun can actually help us work to solve some of those problems. And the reason I say that is that, first of all, when you have enough fun yourself, it actually fills up your own reserves, it builds your resilience and your energy. And that will give you the energy to do something more productive than just yell at people via your phones, social media accounts. But then also, if you actually have fun with other people and you've connected with them as human beings, so if we're able to have fun with each other, we can connect in a way that then helps us work together to actually solve some of those problems.
CP: Cảm ơn vì câu hỏi, David đó là vì mọi người có hiểu lầm phổ biến về niềm vui rằng nó phù phiếm hay, anh biết đấy, có rất nhiều việc nghiêm túc trên thế giới này, làm sao có thể vui vẻ được? Vậy nên tôi muốn nói vài điều. Đầu tiên, cuộc đời có tổng khác 0. Vì sao bạn không thể là người vừa quan tâm những vấn đề nghiêm trọng vừa quan tâm đến niềm vui. Và hơn nữa, nhiều điều ta làm thể hiện chúng ta “quan tâm đến vấn đề nghiêm túc” khá là vô nghĩa và làm mình tự dày vò bản thân. Nếu đọc đi đọc lại một bài báo khiến bạn buồn tận 6 lần trong vòng 1 giờ, tức là bạn chưa thực sự giúp ai cả. Tương tự khi đăng dòng trạng thái vô bổ trên MXH hoặc vướng vào một vụ cãi vã hay tự làm mình buồn hay mắng chửi ai đó trên Twitter. Việc đó chẳng giúp ích gì. Việc đó làm ta kiệt quệ. Vậy điều tôi biết về niềm vui là khi chúng ta thực sự vui vẻ ý tôi là niềm vui có thể giúp chúng ta giải quyết các vấn đề. Lý do tôi nói vậy là vì, trước hết, khi bạn có đủ niềm vui, nó thực sự thỏa mãn bản thân bạn, giúp bạn tự chữa lành và có năng lượng hơn Và điều đó giúp bạn có năng lượng để làm việc năng suất hơn thay vì quát mắng qua điện thoại, tài khoản mạng xã hội. Và cũng tương tự, nếu bạn thấy vui vẻ với người khác và bạn kết nối với họ như những cá thể, và nếu chúng ta có được niềm vui cùng nhau mối quan hệ đó sẽ giúp chúng ta làm việc với nhau để giải quyết được các vấn đề.
And then I would also say fun isn't frivolous. Even if the world was great and there weren't any problems, fun itself is not frivolous -- and I'm happy to go into more detail if anyone wants more detail, but is actually really important not just for our mental health, but also for our physical health because of the way it reduces our stress levels and also provides us with a sense of social connection.
Và tôi muốn nói là niềm vui không phù phiếm. Kể cả khi thế giới tốt đẹp không có vấn đề gì, niềm vui không phải phù phiếm và tôi sẽ đi vào chi tiết nếu mọi người muốn hiểu rõ hơn, niềm vui rất quan trọng với sức khỏe tinh thần cũng như là sức khỏe thể chất bởi nó làm giảm căng thẳng và đồng thời cho ta cảm nhận được sự kết nối xã hội.
DB: Yeah, fun is good for your health. I think that's the important thing to remember. But as you pointed out, we shouldn't get to wrapped up maybe in anxiety about whether we're having enough fun. You also talk about something called “fake” fun. What's that?
DB: Đúng, niềm vui tốt cho sức khỏe. Chúng ta nên ghi nhớ tầm quan trọng đó. Nhưng như bạn đã chỉ ra, chúng ta không nên quá lo lắng rằng liệu ta đã đủ vui vẻ chưa. Bạn cũng đề cập đến niềm vui “giả tạo”. Đó là gì vậy?
CP: So fake fun is a term I came up with to describe products and services that are marketed to us as fun but that aren't actually fun in the sense that they don't actually produce playfulness, connection or flow. The biggest culprit here is definitely social media and kind of -- or passive consumption past the point of enjoyment. So if you're watching your favorite show for a couple episodes, great. But if you're like, in that zone where you're actually completely hypnotized and seven hours have past and you feel disgusting about yourself and your life, you've fallen into the trap of fake fun. So I see it as there being actually three categories. You’ve got true fun, the playful connected flow. You’ve got fake fun, which is essentially the junk food of our leisure time. It’s very appealing, but it leaves us feeling disgusting about ourselves. There's a big middle category of stuff that's truly enjoyable, but that wouldn't necessarily qualify as true fun by the definition I've proposed. And that would be things like reading, you know, or like taking a bath or watching your favorite TV show up to the point where it's still enjoyable. To me, those are all legitimate great uses of your leisure time, even if they're not fun because you know you actually enjoy them. And the reason I think it's important to think so intellectually about fun is that it helps us become much more intentional about how we use our leisure time.
CP: Niềm vui “giả” là thuật ngữ tôi dùng để miêu tả sản phẩm và dịch vụ được cho là mang lại niềm vui nhưng thực chất là không, chúng không thực sự tạo ra sự vô tư, sự kết nối hay dòng chảy. Thủ phạm lớn nhất ở đây chính là mạng xã hội và kiểu tiêu dùng thực dụng vượt quá mức thích thú. Giả dụ bạn xem vài tập chương trình yêu thích của mình, rồi bạn rơi vào trạng thái thất thần và bảy tiếng đã trôi qua bạn dần cảm thấy ghét bản thân và cuộc đời bạn đã rơi vào cạm bẫy niềm vui “giả tạo”. Tôi thấy ở đây có ba loại. Bạn thực sự vui vẻ, vô tư cuốn theo dòng chảy. Nếu niềm vui là giả, sẽ giống như món ăn vặt trong giờ giải lao. Trông rất hấp dẫn, nhưng cũng khiến ta thấy chán ghét chính bản thân mình. Sẽ có vài thứ thực sự thú vị, nhưng chúng không phải niềm vui “đích thực” mà tôi đã đề cập. Những việc như đọc sách, hay tắm rửa hoặc xem chương trình TV yêu thích thú vị đến một mức nào đó. Với tôi, đó là những cách tốt để tận dụng thời gian rảnh rỗi, kể cả khi không vui thì bạn vẫn tận hưởng chúng. Và lý do việc nghĩ về niềm vui một cách học thuật là rất quan trọng nó giúp chúng ta có chủ ý hơn khi tận dụng thời gian rảnh.
So if you're able to identify sources of fake fun in your life, it's actually really easy to eliminate those once you've kind of cognitively recognized that you know it's a waste of time. And if you're like, "Oh yeah, this is actually enjoyable," go for it. And then if it's likely to generate true fun, I would suggest putting it on the top of your priority list because it's such a wonderfully nourishing state.
Nếu bạn có thể tìm được nguồn cơn của niềm vui giả thì càng dễ dàng loại bỏ chúng một khi bạn nhận thức được những việc tốn thời gian đó. Còn nếu bạn thốt lên “Ồ việc này vui đó,” vậy cứ làm đi. Và nếu việc đó mang lại niềm vui thực sự, tôi nghĩ bạn nên đặt nó ở vị trí ưu tiên bởi đó là một trạng thái tốt.
DB: TED Member Don and Stephania are, you know, feel slightly overwhelmed by their lives and have trouble even thinking of what fun feels like. If you've forgotten what fun feels like, how do you find it again?
DB: Thành viên của TED, Don và Stephania cảm thấy họ kiệt sức với cuộc sống của mình. và thấy khó khăn trong việc nghĩ về bản chất của niềm vui. Nếu ta quên mất cảm giác vui vẻ thì làm sao để tìm lại cảm giác đó?
CP: One of the things I recommend people do to start is to think back on a moment of true fun from your own life, a moment that you describe as "so fun." That was the term I came up with when I was asking people this question. Don't worry, it can actually take a little bit of time to tune in to those experiences, but I can assure you we've all had them. They don't need to be dramatic. This is another misconception we have about fun, that it only can happen in exotic locales or when you're somehow outside of your "normal life" or that it costs a lot of money. None of that is true. If you define it as playful connected flow, you'll start to recognize that you can have even tiny moments of fun all the time.
CP: Tôi sẽ gợi ý mọi người bắt đầu bằng cách nhớ lại khoảnh khắc bạn thực sự vui vẻ trong cuộc đời, khoảnh khắc mà bạn thấy “thật thú vị“. Tôi nghĩ đến thuật ngữ này khi hỏi mọi người câu hỏi trên. Đừng quá lo lắng, có thể sẽ mất một lúc để lật lại các mảnh kí ức, nhưng chắc chắn ta đều có khoảnh khắc đó. Không cần quá ấn tượng. Đó là một hiểu lầm khác về niềm vui, rằng nó xảy ra ở một nơi đẹp vô cùng hoặc là khi bạn làm điều khác thường ngày hay phải chi nhiều tiền vào nó. Tất cả đều không đúng. Nếu định nghĩa niềm vui vô tư kết nối dòng chảy bạn sẽ nhận ra cả những khoảnh khắc nhỏ bé của niềm vui bất cứ lúc nào.
And the reason you want to call to mind one of these experiences is that, as you begin to think of more of them, so I encourage you to try to think of more than one, and it will become easier as you start thinking of them, to call out some themes and see are there any particular people who are often involved? Are there any activities that are involved? Are there any settings that seem conducive to fun? Because if you’ve seen my TED Talk, you know that I believe that fun is a feeling and it’s not an activity. By which I mean that, I think too often we start to think, like, if I asked you guys what's fun, just at the beginning of this conversation, you might start to give me a list of activities that you enjoy. Cooking's fun or reading or whatever, but the activity itself is not fun. It's the feeling of fun. Like, you can love dinner parties and have the exact same group of people over for dinner and eat the exact same thing. And one night it's going to be really fun and one night it's not. So it's the feeling that results. So the point of calling out these settings and these people and activities that are often associated with fun for you is not to guarantee that you can have fun if you're with them, but to set the scene for it to make it more likely that fun will occur in result. I think about it like romance, like you can set the scene for it, but if you try too hard, it's going to run away, right? So we’re trying to light candles for fun. But I call the settings and the people and the activities our fun magnets, and each of us has a collection that is unique to us, you know. My husband's fun magnets are not necessarily the same as mine. We have some that we share, some that are different. And the point is just to become more cognizant of what those things are so again, you can become more intentional about how you choose to spend your leisure time.
Lý do mà bạn muốn gợi lại một trong những trải nghiệm đó là vì bạn nghĩ về nhiều trải nghiệm hơn nên tôi khuyên bạn hãy thử nhớ nhiều hơn một điều, và việc bạn nghĩ về chúng sẽ dễ hơn, để gợi lại những chủ đề và để ý xem có ai thường xuất hiện trong đó không? Có những hoạt động gì? Có bối cảnh nào dẫn đến niềm vui không? Bởi nếu bạn đã xem TED Talk của tôi, bạn sẽ biết rằng đối với tôi niềm vui là cảm giác, không phải hành động Ý tôi là, khi chúng ta bắt đầu suy nghĩ, kiểu, nếu tôi hỏi bạn niềm vui là gì ngay khi vừa bắt đầu nói chuyện bạn sẽ liệt kê các hoạt động mà bạn thích làm. Nấu ăn, đọc sách hay đại loại thế Bản thân các hoạt động không hề vui Nó là cảm giác được vui. Ví dụ, bạn thích tiệc tối và có đúng một nhóm bạn tham gia bữa tối đó và ăn những thứ y hệt. Có đêm thì rất vui có đêm thì không Đó là do cảm xúc tạo thành. Việc gợi lại những bối cảnh, con người và hoạt động thường gắn với những niềm vui của bạn không phải để đảm bảo bạn sẽ thấy vui khi ở cạnh họ, mà là dựng lại bối cảnh ràng niềm vui chỉ xảy ra như một kết quả. Hay thử nghĩ về sự lãng mạn, bạn dàn bối cảnh, nhưng nếu bạn cố quá sẽ thành quá cố. Chúng ta chỉ cố thắp nến cho vui. Nhưng tôi gọi bối cảnh, con người và hoạt động là thỏi nam châm niềm vui và mỗi chúng ta có một bộ sưu tập độc nhất vô nhị, Nam châm niềm vui của chồng và tôi không nhất thiết giống nhau. Có niềm vui giống nhau có lúc không. Và vấn đề là nhận thức được những điểm khác biệt đó từ đó, bạn có chủ ý hơn trong việc tận hưởng thời gian rảnh. Tôi thậm chí tạo ra các từ viết tắt và một cấu trúc gọi là SPARK,
I also created a whole acronym in the book and a framework that's called SPARK, which I'm happy to go through, but I'll just end up talking straight for half an hour if I go down that route. But I'd start with that, try to identify past memories of fun, look for themes and then prioritize those people and activities and settings.
tôi muốn bàn luận về nó, nhưng tôi sẽ nói cả nửa tiếng đồng hồ nếu tôi sa vào cái hố đó. Nhưng tôi sẽ bắt đầu xác định những niềm vui ở quá khứ tìm kiếm các chủ đề, rồi ưu tiên những con người, hoạt động và bối cảnh. DB: Vậy hãy nói một chút về SPARK,
DB: Well, let's talk about SPARK a little bit, because in looking through the chat, I mean, that's why we ask for the moments of delight. It's a moment for people to reflect and think about something that was probably pretty fun. If it delighted you, it was probably pretty fun. So tell us a little bit more about the importance of noticing and this whole SPARK method.
bởi qua cuộc nói chuyện, tôi nghĩ đó là lý do ta hỏi về những lần ta vui vẻ. Đó là khoảnh khắc để ta đối chiếu và nghĩ về những thứ thực sự vui vẻ. Nếu nó làm bạn vui thì nó thực sự thú vị. Vậy hãy nói một chút về tầm quan trọng của phương pháp SPARK này.
CP: So the first step in SPARK, the S, actually stands for "make space" because we do need to clear out some space for fun. If you're feeling constantly overwhelmed, you're probably going to feel like you can't even begin this process. What I recommend that people start with in terms of clearing space is to begin with the biggest source of distraction for most of us these days, which is our phones and our digital devices. Before the pandemic, the average person in America was spending upwards of four hours a day just on their phones. So not their tablets, not their computers, not their TVs, just their phones, which is a quarter of your waking life, and it adds up to 60 full days a year. When you think about it that way, sure, some of that time is useful and productive and perhaps essential, but there's also a lot of it that's just a kind of, frittering away of time, the fake fun that we're talking about. And if you're able to create better boundaries with your devices and more of what I call screen-life balance, you're going to end up with more free time that you then can devote towards pursuing fun. So another way to create space is actually to think about your commitments and see which ones you could say no to. Like, for example, I used to volunteer in my daughter's preschool board and then at some point I'm like, the school's fine, I'm not adding to it, and I'm not enjoying the meetings and so I quit and it cleared up a lot of space. Also, giving yourself a permission slip is huge in terms of making space. A lot of people think that they don't deserve fun, that there are too many other priorities, they're taking care of other people, their needs are at the bottom of the list. I've actually had people say that they have written out an actual permission slip for themselves and signed it. So if that's your deal, do it. I think it's actually really important whether it's a literal permission slip or a mental one.
CP: Bước đầu tiên của SPARK là S “Space”: tạo khoảng trống Chúng ta cần xác định rõ khoảng trống cho sự vui vẻ Nếu bạn liên tục thấy quá sức, có lẽ bạn sẽ thấy bạn không thể bắt đầu quá trình này. Khi tôi gợi ý mọi người bắt đầu bằng cách tạo ra khoảng trống tức là bắt đầu với những thứ gây xao nhãng cho chúng ta ngày nay, đó là điện thoại và thiết bị điện tử. Trước đại dịch, trung bình mỗi người ở Mỹ dành ra hơn 4 tiếng mỗi ngày dùng điện thoại. Không tính máy tính bảng, máy tính, TV, chỉ mỗi điện thoại thôi cũng đã chiếm một phần tư cuộc đời bạn, tương đương với 60 ngày 1 năm. Nếu bạn nghĩ theo hướng đó, có những khoảng thời gian thực ra cũng bổ ích và năng suất, nhưng phần lớn chúng rất tốn thời gian, đó chính là niềm vui “giả tạo”. Nếu bạn có khả năng vạch ra ranh giới với các thiết bị điện tử hay gọi là cân bằng cuộc sống thực-ảo bạn sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn để tận hưởng trọn vẹn niềm vui. Vậy để tạo khoảng trống là thực sự nghĩ về sự tận tâm của bạn và xem bạn có thể loại bỏ điều gì. Ví dụ, tôi từng là tình nguyện viên ở trường của con gái và có đôi lúc tôi thấy ngôi trường ổn và tôi không đóng góp hay tận hưởng các cuộc họp nên tôi đã bỏ. và tạo ra thêm khoảng trống. Và việc cho phép bản thân rời bỏ rất tốt cho việc tạo khoảng trống. Nhiều người nghĩ rằng họ không đáng được vui vẻ, rằng họ có quá nhiều thứ cần ưu tiên, họ phải chăm sóc người thân, còn nhu cầu của họ ở dưới cùng. Tôi thấy nhiều người kể rằng họ đã viết ra giấy nghỉ phép cho bản thân và kí nó. Nếu đã quyết, làm ngay đi. Tôi nghĩ cũng rất quan trọng dù đó là theo nghĩa đen hay nghĩa bóng. Tiếp đến, P có nghĩa là theo đuổi đam mê và sở thích.
Then the P is to pursue passions and hobbies and interests. The more interests you have and the more skills and knowledge you have, the more interesting your life will be, first of all, but also the more portals into playful connected flow you'll find. And the thing that sparked that idea for me was the book "Flow" by Mihaly Csikszentmihalyi who was the psychologist who coined the term flow. And in his book he made this comment that really stood out to me, which was that to someone who doesn't play chess, a chess board is just a board with some carved figurines. Honestly, that's what it still is to me. But if you know how to play chess, if you put in the work to learn to play chess, it becomes a portal into flow. And I would argue, into fun. But the idea is just get out there, try something new, do something new, get up off your couch, you know. It might take a bit to get over your inertia at first, but it is worth it. So that's the P, is to pursue passions.
Có nhiều sở thích bằng với việc có nhiều kỹ năng và kiến thức, từ đó cuộc sống bạn sẽ càng thú vị hơn và hơn hết là mở ra cánh cửa dẫn đến sự vô tư kết nối dòng chảy. Và nguồn cảm hứng cho suy nghĩ đó là từ cuốn sách “Dòng chảy” của Mihaly Csikszentmihalyi một nhà tâm lý học đưa ra định nghĩa “dòng chảy”. Có một nhận xét trong cuốn sách của ông làm tôi rất ấn tượng, đó là đối với một người không chơi cờ thì bàn cờ chỉ là tấm bảng với những bức tượng nhỏ được chạm khắc. Thành thật tôi cũng thấy thế. Nhưng nếu bạn biết chơi cờ, nếu bạn quyết tâm học cách chơi cờ, nó sẽ dẫn đến dòng chảy. Với tôi, nó dẫn đến niềm vui. Ý muốn nói ở đây là hãy bước ra ngoài, thử điều mới, làm điều mới mẻ, đừng lười biếng nữa. Bạn sẽ mất chút thời gian để thoát khỏi sự trì trệ, nhưng rất đáng để thử. Đó là chữ P, theo đuổi đam mê.
The A of spark is for attract fun because you probably have noticed there are certain people in your life who just seem to have more fun than you and you might not know why -- you have fun, too, David. This guy, just look at him having lots of fun. But when I asked people in my research, I straight up asked them, “Describe someone in your life whom you consider a ‘fun person,’ and then tell me like, what about them makes them fun?" And even I thought that I’d get a lot of really stereotypical responses: "they're extroverts" or "they're the lives of the party" or "they're the class clowns." There were some of those. But it was so interesting because a lot of people said things like, “They make everyone feel very comfortable in their presence.” Or “They laugh very easily at other people’s jokes or stories.” Or “They go along with things, they go with the flow.” And it really stood out to me because the traits they were describing were not necessarily associated with extroversion. So you can be an introvert and make someone feel comfortable. I think in some cases introverts are better at tuning into that. And also a lot of them were trainable. You can get better at those skills. So I got really interested in the idea of how do we become people who attract more fun, and I think what I just described are three ways to do so.
Chữ A là thu hút niềm vui bởi chắc hẳn bạn nhận thấy một số người quanh bạn có nhiều niềm vui hơn bạn bạn không hiểu tại sao-- bạn trông rất vui vẻ, David. Anh chàng này, nhìn anh ấy xem có rất nhiều niềm vui. Nhưng khi tôi hỏi thẳng mọi người trong buổi khảo sát “Miêu tả một người quanh bạn mà bạn cho rằng là ‘1 người vui vẻ’ và nói tôi nghe, điều gì ở họ khiến họ vui vẻ?” Kể cả tôi cũng nghĩ mình sẽ nhận được những câu trả lời khuôn mẫu: “họ là người hướng ngoại” hay “họ là linh hồn của bữa tiệc” hoặc “họ là cây hài trong lớp.” Có câu trả lời thế Nhưng cũng có nhiều người trả lời một cách thú vị “Họ mang lại cảm giác thoải mái mỗi khi xuất hiện.” Hoặc “Họ dễ cười bởi câu nói đùa hay câu chuyện của người khác.” Hay “Họ quen với mọi thứ, họ dễ thích nghi.” Và điều đó làm tôi ấn tượng bởi vì những đặc điểm họ miêu tả chẳng liên quan gì đến tính hướng ngoại. Người hướng nội cũng có thể khiến mọi người thoải mái. Trong nhiều trường hợp người hướng nội làm điều đó tốt hơn. Nhiều tính cách cũng có thể luyện tập. Bạn có thể luyện những kỹ năng đó. Nên tôi rất ấn tượng với suy nghĩ về cách chúng ta trở thành người thu hút niềm vui, và điều tôi vừa chia sẻ là ba cách để làm điều đó.
Another is to switch yourself into what I think of as a fun mindset, which is a fun-oriented twist on Carol Dweck's growth mindset. And the idea there is that our default mode, our brain's default mode, is naturally going to be to focus on things that cause us anxiety and fear for the simple reason that that's evolutionarily how we avoid threats. You want to be scanning the horizon for threats, otherwise you could get killed or eaten or something. So it actually takes work to switch yourself to focus on the positive. And I think that the more you do so, the more likely you are to notice the moments of playful connected flow and to create more opportunities for it. So if you can start to begin to deliberately pay more attention to the delight in the world, instead of going with the natural tendency to focus on sources of anxiety and fear, it really will get you into a mindset that's much more conducive.
Một cách khác là thay đổi để có tư duy vui vẻ, đó là có khuynh hướng vui vẻ dựa trên tư duy phát triển của Carol Dweck. Và nói về chế độ mặc định của chúng ta, chế độ mặc định của não bộ, nó sẽ tự tập trung vào thứ khiến ta lo lắng và sợ hãi vì theo tiến hóa đó là cách chúng ta tránh xa các mối đe dọa. Bạn phải phóng tầm nhìn xác định các mối đe dọa, hoặc không bạn sẽ bị trừ khử, hay đại loại vậy. Vậy nên thực sự phải chuyển đổi bản thân tập trung hơn vào sự tích cực. Và càng làm vậy, bạn sẽ càng nhận ra những khoảnh khắc vô tư kết nối dòng chảy và tạo ra nhiều cơ hội hơn cho chúng. Vậy nên nếu bạn chú tâm nhiều hơn vào những điều thú vị trên thế giới, thay vì tập trung vào nguồn cơn của sự lo lắng và sợ hãi, điều đó sẽ giúp bạn có tư duy tốt hơn.
The R in SPARK may be my favorite. It is for rebel.
Chữ R trong SPARK là chữ tôi thích nhất. Đó là nổi loạn.
DB: Yes! Yes!
DB: Đúng! Đúng!
CP: (Laughs) Not like "get yourself in jail" rebellion, to clarify. But when I was reading through people's anecdotes, there was this repeated theme of playful deviance is what I'll call it, of breaking the rules, just like, a little bit, you know. I mean skinny dipping would be an example of that. But even someone who said that they had snuck into a pool, you know, at night, I think fully clothed, with like, a laundry basket and some pool noodles. I don’t know, and like, they’d had a great time. Or really anything, like if you normally listen to educational podcasts, maybe you can drive around in your car and turn off the podcast and the news and just like blast the song you loved when you were 17 and sing along. You know, or just take a little break from your workday to do something that will bring you a sense of delight. So rebellion.
CP: (Cười) Không phải kiểu nổi loạn để “vào tù“. Nhưng khi tôi phân tích các dẫn chứng, có một sự lệch lạc hài hước lặp đi lặp lại về việc phá luật, một chút như thế. Tắm tiên là một ví dụ chẳng hạn. Nhưng có người kể rằng họ lẻn vào hồ bơi, vào ban đêm, chắc là mặc kín bưng, cầm theo giỏ đồ giặt và mì ăn liền. Tôi không chắc nhưng họ cảm thấy rất vui. Hoặc thậm chí là, bạn chỉ đang nghe podcast về giáo dục, lái xe đi vòng quanh và tắt hết podcast và tin tức và bật bài hát bạn thích năm 17 tuổi và hát ngân nga. Hoặc nghỉ ngơi sau giờ làm làm nhưng việc mà bạn thích. Đó là nổi loạn.
And if you can't think of a way to do that, I think it's also kind of fun to think about ways to do something delightful for somebody else, a way to do something that's going to surprise them. So maybe this is a little bit separate, but I find that that can be a way if you're still thinking, I can't think of something to do in my own life, do something to delight someone else.
Và nếu bạn không biết cách nổi loạn, Tôi nghĩ bạn có thể làm gì đó vui vẻ cho người khác, làm gì đó để làm họ bất ngờ. Có hơi không liên quan lắm, Nhưng cũng là một cách nếu bạn vẫn đang nghĩ, mình không biết phải làm gì cả, vậy hãy làm cho người khác vui vẻ. Và cuối cùng, chữ K là kiên trì,
And then lastly, the K of SPARK is keep at it, which basically means that fun is much like exercise, like, you're not going to do it once and then that's it, you're done. You actually have to keep prioritizing it because life is going to keep throwing like, not fun things your way. And unless you're working to keep that as a priority, it's not going to be a priority. And the way that I personally think about approaching that is in terms of what I call microdoses and then booster shots. So if you know that there's something small, a little microdose that you could work into your schedule regularly that you enjoy, that might lead to playful connected flow, like a regular coffee date or a walk with a friend who you've realized is a fun magnet for you. Or in my case, like, my weekly guitar class is definitely regular microdoses. Build that into your schedule, carve out the time for it. And then a booster shot would be something that takes more time, more energy, maybe more money. Although again, fun doesn't necessarily require money. But, you know, if you know that every time you get together with this particular group of friends, it's just outrageously fun, then, like, actually go to the work of organizing and figuring out how to get childcare and whatever so you can spend time with them. And I think that if you can sprinkle these microdoses and booster shots into your life regularly, you will build the framework for a life that is conducive to fun.
đơn giản là niềm vui cũng giống như tập luyện, nếu bạn chỉ làm một lần rồi để đấy, vô ích. Bạn thực sự phải ưu tiên nó bởi vì cuộc đời không vui như bạn tưởng. Trừ khi bạn luôn đặt nó lên hàng đầu, thì nó sẽ luôn là một sự ưu tiên. Và cá nhân tôi nghĩ cách để làm được việc này là thuật ngữ vi lượng và các mũi tăng cường. Có vài điều nhỏ nhặt, là vi lượng mà bạn có thể thêm vào giữa các hoạt động hàng ngày mà bạn thích, từ đó dẫn tới sự vô tư kết nối dòng chảy, ví dụ như hẹn hò cà phê hoặc đi dạo với một người bạn người mà bạn cho rằng là nam châm niềm vui hút bạn. Hoặc như tôi, là lớp học guitar hàng tuần chính là liều vi lượng đều đặn. Thêm chúng vào thời gian biểu, dành thời gian cho chúng. Và mũi tăng cường được dùng khi cần nhiều thời gian hơn, nhiều năng lượng và tiền hơn. Một lần nữa, niềm vui không nhất thiết tốn tiền. Nhưng đôi lúc khi cần tụ tập với một nhóm bạn làm điều thực sự vui, thực sự bắt tay vào việc tổ chức và tìm cách kiếm tiền chăm sóc trẻ em để dành thời gian cho chúng. Và bạn có thể thêm vài liều nhỏ và mũi tăng cường cho cuộc sống, để tạo dựng nên cuộc sống có niềm vui.
DB: So one of the things that I found fun in your book is that you called for a fun audit.
DB: Có một điểm thú vị trong cuốn sách là kiểm nghiệm niềm vui.
CP: You thought that sounded fun, David, I think that sounds incredibly unfun.
CP: Bạn thấy nó thú vị nhưng tôi không nghĩ vậy.
DB: Well, I'm saying it sounds like an oxymoron, right? But actually, a fun audit can be a good thing to do if you're feeling stuck. So tell us about a fun audit.
DB: Ý tôi là nó nghe hơi nghịch lý, đúng không? Nhưng thực ra, Kiểm nghiệm niềm vui có thể có ích khi bạn cảm thấy bế tắc. Bạn có thể nói rõ hơn không.
CP: The fun audit involves looking, reviewing your own life and just noticing how much fun you are or are not having, scanning through your leisure activities and identifying those sources of fake fun that we're talking about so that you can begin to reduce or eliminate them. And then very importantly, figuring out some activities or something to do to replace the time that you were spending on the time-sucking fake fun.
CP: Kiểm nghiệm bao gồm quan sát, hồi tưởng lại cuộc đời mình và cố gắng nhớ xem mình có bao nhiêu niềm vui hay không hề có, nhớ lại các hoạt động hàng ngày và xác định nguồn cơn của niềm vui giả tạo từ đó bắt đầu loại bỏ chúng. Và quan trọng là, tìm ra những việc làm để bù đắp vào thời gian bạn dành cho niềm vui giả tạo tốn thời gian kia.
DB: But, you know, it is a struggle for some folks. And Kat wants to know how we can create fun while grappling with things like climate change or nuclear war or all the other, you know, frankly, existential threats that are out there in the world.
DB: Nhưng việc này sẽ khá khó khăn với vài người. và Kat muốn biết cách có được vui vẻ khi phải chật vật đương đầu với thay đổi khí hậu, chiến tranh hạt nhân hoặc đại loại thế, các mối đe dọa luôn tiềm ẩn khắp thế giới.
CP: I think it's really important. I think a lot of people feel that way and that we do get consumed. And the media landscape is designed to make us feel that way. That's another thing to acknowledge, is that not only are our brains naturally primed to notice those things, but you know, there's an expression in journalism: if it bleeds, it leads. Like, you never open up your favorite newspaper and see an article about how there's a real explosion in puppies, like, that doesn't happen. So I think also being more judicious about what you allow into your brain because, I mean, any time you pick up your phone, I think of it as a Pandora's box of emotions. It's going to result in an emotion. What emotion is that going to be, and do you want that in your brain? If you check the news, it’s going to have an impact on your mental state. If you check your email, if you check social media. I'm not saying I know what that reaction is going to be for you, but there is going to be one.
CP: Điều quan trọng là nhiều người cảm thấy mình là một phần vấn đề. và các nền tảng mạng xã hội khiến chúng ta cảm thấy thế. Phải nhận thức được rằng, không chỉ não bộ theo bản năng luôn bị thu hút bởi những thứ như thế mà trong báo chí cũng có một câu: giật tít bằng bạo lực. Bạn chưa từng mở tờ báo yêu thích và đọc bài báo về sự bùng nổ số lượng cún con tức điều đó chưa từng xảy ra. Nên hãy thật khôn ngoan trong việc tiếp thu thông tin vào bộ não bởi, mỗi khi cầm điện thoại lên, sẽ giống như mở hộp Pandora chứa cảm xúc Nó sẽ mang đến một cảm xúc gì đó. Cảm xúc đó sẽ là gì, bạn muốn nó tồn tại trong tâm trí? Việc bạn xem tin tức, sẽ tác động đến tinh thần của bạn. Cả việc kiểm tra email, lướt mạng xã hội. Tôi không nói là cụ thể phản ứng của bạn khi đó là gì, nhưng chắc chắn sẽ có.
So as an example, I used to have the news app on my phone, and I would find myself reading the same articles again and again, hoping something would have changed, which it didn't. Then I realized, I'm not going to have the news app on my phone. Think about notifications as interruptions because that's really what they're doing. And then I would suggest asking yourself what you want to be interrupted for. Because notifications are there for the benefit of the people making the app that sent you the notification, it's not for you. And I think that many of us feel very, very trapped in this feeling that the world is dark and horrible and that we're powerless. And that's a horrible place to be. And I think it takes a lot of work to bring yourself out of that. But it's worth it. And it actually is good for trying to address some of those things.
Ví dụ như, Tôi từng cài đặt ứng dụng xem tin tức trên điện thoại và tôi cứ đọc đi đọc lại những bài báo y hệt nhau, hy vọng có diễn biến khác, thực chất là không. Rồi nhận ra, tôi không muốn ứng dụng này trên điện thoại nữa. Tôi nghĩ thông báo luôn làm phiền tôi và đúng là như vậy. Và tôi tự hỏi bản thân mình muốn bị làm phiền bởi cái gì. Bởi vì thông báo mang lại lợi ích cho người xây dựng ứng dụng chứ không cho bạn. Và nhiều người cảm thấy bị mắc kẹt trong cảm giác là thế giới rất tăm tối và tồi tệ và họ thật vô dụng. Đây là nơi kinh khủng để tồn tại. Và sẽ cần rất nhiều công sức để thoát khỏi suy nghĩ đó. Nhưng đáng để làm vậy. Và cố gắng loại bỏ những cảm giác đó là rất tốt.
DB: I think fun is probably best shared, as you noted earlier. Any tips on how to share fun with the folks in our lives? I think Jim wanted to know that.
DB: Niềm vui nên được chia sẻ. Có cách nào để chia sẻ niềm vui với người xung quanh mình không? Jim muốn biết điều đó.
CP: Well, I think picking the right people is important. There’s certain people that really are not conducive to fun, and hopefully you can help them to change, right? But as a first step, if you have the choice between hanging out with someone who consistently makes you feel comfortable and you enjoyed being in the presence of and generates fun, versus someone who's a wet blanket, pick that one, right? Again, I talked about doing things together. I think that things like cooking a meal together or trying something new together or seeing if your friends want to go to a class together or, you know, all those things are very conducive to opening people up in a way that helps people have fun. I think also trying to find people who are already having fun and joining that group.
CP: Tôi nghĩ chọn đúng người là rất quan trọng. Có vài người không thực sự có niềm vui, và có thể bạn có thể giúp họ thay đổi. Nhưng bước đầu tiên là, nếu bạn được chọn đi chơi cùng ai đó luôn làm bạn thoải mái và khiến bạn vui vì được hiện diện và tạo ra niềm vui, so với người luôn ủ rũ, thì bạn chọn người đầu tiên, đúng không? Tôi đã nói về việc làm mọi thứ cùng nhau Những việc như nấu ăn cùng nhau hoặc cùng thử điều mới mẻ hoặc liệu bạn của bạn có muốn cùng đi học với nhau không, tất cả những việc đó giúp con người cởi mở trong việc giúp họ có niềm vui. Bạn cũng nên tìm những người đã thực sự có niềm vui và tham gia cùng họ.
DB: I want to thank all the members for coming. I also want to apologize for not getting to all of your questions, but the time just kind of flew by because, you know, we were having fun. So thank you. Thank you very much for joining us today, and go have some fun.
DB: Tôi muốn cảm ơn tất cả người tham gia và đồng thời xin lỗi vì chưa đọc tất cả câu hỏi của mọi người, nhưng thời gian đã hết và chúng ta đã có khoảng thời gian vui vẻ. Cảm ơn. Cảm ơn vì đã tham gia cùng chúng tôi hôm nay, chúc bạn vui vẻ.
CP: Thanks, David, you too.
CP: Cảm ơn, David, bạn cũng vậy.
[Want to support TED?]
[Muốn hỗ trợ TED?]
[Become a TED Member!]
[Trở thành thành viên của TED!]
[Learn more at ted.com/membership]
[Tìm hiểu ở ted.com/membership]