Riding a wave is like suddenly gaining speed and gliding at the same time. Like walking on water, like flying. I think it's really about being one with a natural phenomenon.
Lướt sóng thì giống như là được đột ngột tăng tốc và được lướt cùng một lúc. Như được đi bộ trên nước, như được bay vậy. Tôi nghĩ nó giống như là hòa mình với thiên nhiên vậy đó.
[Small thing. Big idea.]
[Việc nhỏ. Ý tưởng lớn]
The surfboard requires a lot of ergonomic thinking. How do I stand on it? How do I not slip off? But at the same time, it really has to work in that fluid environment. It's really considered for the rider in some areas and for water and physics in others.
Một tấm ván lướt đòi hỏi nhiều ý tưởng công thái học. Làm sao tôi đứng lên được? Làm sao để không bị trượt? Nhưng cùng lúc, nó phải phù hợp với môi trường nước. Nó được thiết kế để phù hợp với người dùng ở một số khía cạnh và với nước cùng vật lý học ở các khía cạnh khác.
A surfboard is made out of a core element which tends to be foam, which makes the board float, and the skin of the board is some kind of resin, epoxy, sometimes fiberglass. There often is also a stringer, a wood piece down the middle, which makes it stronger. The rocker is the curvature of the board in the front. That is important because that determines what kind of wave you will be able to take, how steep the wave is. The tail affects performance. Different tails will make the board react differently, so it's a lot about personal preference.
Miếng ván lướt được làm bằng nguyên liệu thường là xốp, để giúp miếng ván nổi, và phần bề mặt của miếng ván thì thường gồm nhựa cây, sơn epoxy, đôi khi là sợi thủy tinh. Đôi lúc cũng có một thanh giằng ngang, làm bằng gỗ ở chính giữa, để cho miếng ván lướt chắc hơn. Bộ phận cân bằng là phần đầu cong của miếng ván ở phía trước. Nó rất quan trọng bởi vì nó quyết định loại sóng mà bạn sẽ lướt được, cũng như là độ cao của sóng. Phần đuôi ảnh hưởng cách dùng. Miếng ván sẽ hoạt động khác với các đuôi khác nhau, nên nó tùy thuộc vào sở thích cá nhân.
Our understanding of surfing comes from when the Tahitians in 1200 AD brought it to Hawaii. So when James Cook arrived around 1780, he was mesmerized by hundreds of people in the water, children, women, men, surfing naked. Calvinist missionaries arrive and they're scandalized by it. It becomes an illegal activity. It becomes counterculture.
Kiến thức về lướt sóng bắt đầu khi người Ta-hi-ti mang nó đến Hawaii khoảng năm 1200 TCN. Khi James Cook tới Hawaii năm 1780, ông bị quyến rũ vì hàng trăm người trên biển, trẻ em, phụ nữ, đàn ông, lướt sóng khi không mặc đồ. Các nhà truyền giáo Calvin tới và cảm thấy bị làm nhục bởi hoạt động này, nên hoạt động lướt sóng bị cấm. Nó bị xem là phản văn hóa.
The father of modern surfing is a Hawaiian named Duke Kahanamoku. He is an extraordinary swimmer, wins gold at the Olympics in 1912. Goes around the world to show his swimming but brings surfboards and demonstrates surfing. Imagine, people had never seen surfing before. Suddenly, some person from a faraway place is standing on water, riding on water.
Cha đẻ của bộ môn lướt sóng hiện đại là một người Hawaii tên Duke Kahanamoku. Ông ta là một người bơi lội cừ khôi, đạt huy chương vàng Olympic vào năm 1912. Ông đi khắp thế giới để trình diễn tài bơi lội của mình. Ông cũng mang theo các miếng ván lướt và trình diễn tài lướt sóng. Mọi người chưa ai thấy việc lướt sóng trước đó. Và đột nhiên, có một người từ nơi xa đứng trên nước, cưỡi lên nó.
He comes back to Hawaii, and they start to make more boards. Pre-Second World War, you're still looking at big, heavy wood boards. Post-Second World War, new materials and new technologies become available, and those make the board lighter, more accessible, cheaper, but it continues to be a custom object, something that is made specifically for a person or for a certain spot.
Ông ta trở về Hawaii, và bắt đầu sản xuất các tấm ván lướt. Trước Thế chiến lần thứ II, chỉ có những các miếng ván làm bằng gỗ, to và nặng. Nhưng sau Thế chiến, cùng với những chất liệu và công nghệ mới sẵn có, các miếng ván trở nên nhẹ hơn, rẻ hơn và tiếp cận được nhiều người hơn, nhưng nó tiếp tục là hàng hóa có tính cá nhân, nghĩa là món hàng được làm theo ý thích mỗi người, hay một kiểu nhất định.
It's a very symbiotic relationship between surfer and shaper. There's so many different criteria that affect the physics of how that surfboard is moving in water.
Tồn tại một mối quan hệ cộng sinh giữa người lướt ván và người thiết kế. Có rất nhiều tiêu chuẩn khác nhau ảnh hưởng trực tiếp đến hoạt động của tấm ván khi nó di chuyển trong nước.
A longboard is typically used on smaller waves. The riding has a lot of style. You can walk the board, put your toes over it, do a hang ten.
Miếng ván dài thì thường được dùng cho những con sóng nhỏ. Có rất nhiều kiểu lướt khác nhau. Bạn có thể đi bộ trên tấm ván, dùng ngón chân làm kiểu hang-ten.
A shortboard will be faster. They're harder to ride, they sink under the body. Board design comes at the intersection between those physical factors, and really, how I want to put myself in the water. It's an expression as much as it is a physical activity. The draw may be because water is so elusive. You can't fight it, you can't change it.
Miếng ván ngắn giúp lướt nhanh hơn. Nhưng mà khó lái hơn, và khó để nổi hoàn toàn. Thiết kế của các miếng ván là sự kết hợp của những yếu tố vật lý, và cách tôi muốn đặt mình trong nước. Nó là một biểu cảm, cũng như là một hoạt động thể chất. Điều hấp dẫn có thể do nước là thứ rất khó nắm bắt. Bạn không thể chống lại, hay thay đổi nó.
The best I can do is recognize what it does. The surf may be big and getting bigger and surging while you're in the water. The elements are changing. The wind is coming up. You have to be in symbiosis with the environment. You need to look and feel for everything that's happening around you. And yet, it's so short. Five, eight, 15 seconds. It's fleeting, but you have to go back to it.
Việc tốt nhất tôi có thể làm là chấp nhận cách nó hoạt động. Cơn sóng có thể lớn và trở nên lớn hơn và dâng lên lúc bạn ở trong nước. Các yếu tố sẽ thay đổi. Gió cũng sẽ đến. Bạn phải hòa mình vào chính môi trường đó. Bạn cần quan sát và cảm nhận mọi thứ đang diễn biến xung quanh bạn. Tuy nhiên, nó rất ngắn. Năm, tám hay mười lăm giây gì thôi. Nó chỉ thoáng qua, nhưng bạn phải thật sự chú ý nó.