You might be wondering why I'm wearing sunglasses, and one answer to that is, because I'm here to talk about glamour. So, we all think we know what glamour is. Here it is. It's glamorous movie stars, like Marlene Dietrich. And it comes in a male form, too -- very glamorous. Not only can he shoot, drive, drink -- you know, he drinks wine, there actually is a little wine in there -- and of course, always wears a tuxedo. But I think that glamour actually has a much broader meaning -- one that is true for the movie stars and the fictional characters, but also comes in other forms.
Hẳn bạn tự hỏi sao tôi lại đeo kính râm, là vì tôi ở đây để nói về vẻ quyến rũ. Ai cũng nghĩ mình biết quyến rũ là gì. Nó đây. 1 ngôi sao điện ảnh quyến rũ, như Meriene Dietrich. Và ở nam giới cũng thế rất lôi cuốn. Anh ta biết bắn súng, lái xe, uống rượu, bạn biết đấy, anh uống rượu vang, thực sự là có ly rượu vang trong hình và đương nhiên, luôn mặc đồ vest. Nhưng tôi nghĩ sự duyên dáng thực sự có nghĩa rộng hơn nhiều 1 nghĩa hợp với các ngôi sao điện ảnh và các nhân vật giả tưởng, nhưng nghĩa khác lại nằm ở dạng khác.
A magazine? Well, it's certainly not this one. This is the least glamorous magazine on the newsstand -- it's all about sex tips. Sex tips are not glamorous. And Drew Barrymore, for all her wonderful charm, is not glamorous either. But there is a glamour of industry. This is Margaret Bourke-White's -- one of her pictures she did. Fantastic, glamorous pictures of steel mills and paper mills and all kinds of glamorous industrial places. And there's the mythic glamour of the garage entrepreneur. This is the Hewlett-Packard garage. We know everyone who starts a business in a garage ends up founding Hewlett-Packard. There's the glamour of physics. What could be more glamorous than understanding the entire universe, grand unification? And, by the way, it helps if you're Brian Greene -- he has other kinds of glamour.
Tạp chí? Ồ, chắc chắn không phải cuốn này. Đây là cuốn ít hấp dẫn nhất trên quầy, toàn về mẹo giường chiếu. Giường chiếu không hề hấp dẫn. và Drew Barrymore, với tất cả sự quyến rũ tuyệt vời của cô, cũng không hề quyến rũ. Nhưng nó lại hấp dẫn trong kinh doanh. Đây là Margaret Bourke-White's một trong số bức ảnh cô đã chụp. Bức hình tuyệt diệu và tinh tế của nhà máy thép và nhà máy giấy và tất cả các điểm công nghiệp hấp dẫn. Và đó là sự quyến rũ huyền thoại của chủ doanh nghiệp ga-ra. Đây là ga-ra Hewlett-Packard. Ta biết những ai bắt đầu kinh doanh ở ga-ra cuối cùng sáng lập ra Hewlett-Packard. Đây là sự quyến rũ vật lý. Cái gì hấp dẫn hơn hiểu biết cả vũ trụ, sự hợp nhất vĩ đại? Và, bằng cách đó, nó hữu ích khi bạn là Brian Greene ông có kiểu quyến rũ khác.
And there is, of course, this glamour. This is very, very glamorous: the glamour of outer space -- and not the alien-style glamour, but the nice, clean, early '60s version. So what do we mean by glamour? Well, one thing you can do if you want to know what glamour means is you can look in the dictionary. And it actually helps a lot more if you look in a very old dictionary, in this case the 1913 dictionary. Because for centuries, glamour had a very particular meaning, and the word was actually used differently from the way we think of it. You had "a" glamour. It wasn't glamour as a quality -- you "cast a glamour." Glamour was a literal magic spell. Not a metaphorical one, the way we use it today, but a literal magic spell associated with witches and gypsies and to some extent, Celtic magic. And over the years, around the turn of the 20th century, it started to take on this other kind of deception -- this definition for any artificial interest in, or association with, an object through which it appears delusively magnified or glorified. But still, glamour is an illusion. Glamour is a magic spell. And there's something dangerous about glamour throughout most of history. When the witches cast a magic spell on you, it was not in your self-interest -- it was to get you to act against your interest.
Và đó là, tất nhiên, sự quyến rũ. Đây là vẻ rất, rất hấp dẫn: sự quyến rũ của khoảng không vũ trụ và không kiểu quyến rũ kỳ lạ, nhưng đẹp đẽ, sạch sẽ, kiểu đầu những năm 60. Vậy, chúng tôi muốn nói gì về sự quyến rũ? Ồ, 1 thứ bạn có thể làm khi bạn muốn biết sự quyễn rũ nghĩa là gì là bạn có thể tra từ điển. Và nó thực sự giúp nhiều khi bạn tra 1 từ điển thực sự cổ, như từ điển năm 1913. Vì thế kỷ đó, quyến rũ đã được giải nghĩa cực kỳ cụ thể, và từ này thực sự được dùng khác với cách chúng ta nghĩ về nó. Bạn đã có "1" vẻ quyến rũ. Không như phẩm chất bạn "đúc 1 vẻ hấp dẫn". Quyến rũ là 1 bùa chữ ma thuật, Không 1 ẩn dụ, cách ta sử dụng hiện nay, nhưng bùa ma thuật gắn liền với phù thủy và người digan và ở mức nào đó, bùa hộ mệnh Celtic. Và trong những năm qua, khoảng đầu thế kỷ 20, 1 trò lừa bịp khác đã bắt đầu nhập cuộc khái niệm này ám chỉ mọi sự giả tạo, hay gắn liền với 1 đối tượng mà qua đó được phóng đại hay ca tụng vô căn cứ. Nhưng vẫn, quyến rũ là 1 sự ảo tưởng. Quyến rũ là 1 phép ma thuật. Và có gì đó nguy hiểm về sự quyền rũ trong suốt lịch sử. Khi phù thủy mê hoặc bạn nó không tự tâm của bạn nó làm bạn hành động ngược lợi ích của bạn.
Well of course, in the 20th century, glamour came to have this different meaning associated with Hollywood. And this is Hedy Lamarr. Hedy Lamarr said, "Anyone can look glamorous, all you have to do is sit there and look stupid." (Laughter) But in fact, with all due respect to Hedy -- about whom we'll hear more later -- there's a lot more to it. There was a tremendous amount of technical achievement associated with creating this Hollywood glamour. There were scores of retouchers and lighting experts and make-up experts. You can go to the museum of Hollywood history in Hollywood and see Max Factor's special rooms that he painted different colors depending on the complexion of the star he was going to make up. So you've got this highly stylized portrait of something that was not entirely of this earth -- it was a portrait of a star. And actually, we see glamorized photos of stars all the time -- they call them false color.
Ồ tất nhiên, thế kỷ 20, quyến rũ vả lại có nghĩa khác liên quan đến Hollywood. Và đây là Hedy Lamarr. Hendy Lamarr đã nói, "Ai cũng quyến rũ, tất cả những gì bạn phải làm là ngồi ở đây và trông xuẩn ngốc". Nhưng thực tế, với tất cả sự kính trọng đến Hedy về người ta sẽ nghe nhiều hơn sau có rất nhiều điều về chúng. Đã có 1 lượng cực lớn thành tựu kỹ thuật về việc tạo ra sự quyến rũ Hollywood này. Chúng có nhiều người sửa ảnh và chuyên gia ánh sáng, chuyên gia trang điểm Bạn có thể đến bảo tàng lịch sử Hollywood ở Hollywood và xem phòng đặc biệt của Max Factor mà ông đã quét sơn màu khác tùy vào nước da của các ngôi sao ông đã từng trang điểm. Vì thế bạn đã có bức chân dung rất cách điệu này của cái gì đó mà không hoàn toàn của trái đất này, mà là hình tượng ngôi sao. Và thực tế, chúng ta thấy các bức hình được tán tụng của các sao suốt ngày họ gọi chúng là giả tạo.
Glamour is a form of falsification, but falsification to achieve a particular purpose. It may be to illuminate the star; it may be to sell a film. And it involves a great deal of technique. It's not -- glamour is not something -- you don't wake up in the morning glamorous. I don't care who you are. Even Nicole Kidman doesn't wake up in the morning glamorous. There is a process of "idealization, glorification and dramatization," and it's not just the case for people. Glamour doesn't have to be people. Architectural photography -- Julius Schulman, who has talked about transfiguration, took this fabulous, famous picture of the Kauffman House. Architectural photography is extremely glamorous. It puts you into this special, special world. This is Alex Ross's comic book art, which appears to be extremely realistic, as part of his style is he gives you a kind of realism in his comic art. Except that light doesn't work this way in the real world.
Sự quyến rũ là 1 dạng xuyên tạc, nhưng xuyên tạc để đạt 1 mục đích cụ thể. Nó có thể thắp sáng ngôi sao; Nó có thể để bán 1 bộ phim. Và nó liên quan đến 1 công nghệ giá tốt. Nó không, quyến rũ không là cái gì đó bạn không dậy vào 1 sáng quyến rũ. Tôi không quan tâm bạn là ai. Thậm chí Nicole Kidman không thức dậy vào 1 sáng quyến rũ. Đó là 1 quá trình "lý tưởng hóa, ca ngợi và kịch hóa", và nó không chỉ cho con người. Quyến rũ không chỉ cho con người. Nhiếp ảnh kiến trúc Julius Schulman đã nói về sự biến hình, lấy hình ảnh tuyệt vời này của Kauffman House Nhiếp ảnh kiến trúc là cực kỳ quyến rũ. Nó đặt bạn vào 1 thế giới đặc biệt, đặc biệt. Đây là nghệ thuật truyện tranh của Alex Ross, chúng xuất hiện rất thực tế, như 1 phần phong cách của ông là loại truyện tranh hiện thực như bạn thấy. Trừ khi ánh sáng không chiếu rọi hướng này trong thế giới thực.
When you stack people in rows, the ones in the background look smaller than the ones in the foreground -- but not in the world of glamour. What glamour is all about -- I took this from a blurb in the table of contents of New York magazine, which was telling us that glamour is back -- glamour is all about transcending the everyday. And I think that that's starting to get at what the core that combines all sorts of glamour is. This is Filippino Lippi's 1543 portrait of Saint Apollonia. And I don't know who she is either, but this is the [16th] century equivalent of a supermodel. It's a very glamorous portrait. Why is it glamorous? It's glamorous, first, because she is beautiful -- but that does not make you glamorous, that only makes you beautiful. She is graceful, she is mysterious and she is transcendent, and those are the central qualities of glamour. You don't see her eyes; they're looking downward. She's not looking away from you exactly, but you have to mentally imagine her world. She's encouraging you to contemplate this higher world to which she belongs, where she can be completely tranquil while holding the iron instruments of her death by torture. Mel Gibson's "Passion Of The Christ" -- not glamorous. That's glamour: that's Michelangelo's "Pieta," where Mary is the same age as Jesus and they're both awfully happy and pleasant.
Khi bạn xếp mọi người theo hàng, những người ở nền trông nhỏ hơn những người phía trước nhưng không trong thế giới của sự quyến rũ. Cái quyến rũ là, tôi lấy chúng từ 1 lời giới thiệu sách trong bảng nội dung của tạp chí New York, cái đã kể cho ta rằng quyến rũ là mặt sau quyến rũ là tất cả những gì quá khác thường. Và tôi nghĩ rằng nó bắt đầu có được những gì cốt lõi rằng kết hợp tất cả loại quyến rũ là. Đây là chân dung Filippino Lippi năm 1543 của Saint Apollonia. Tôi cũng không biết bà là ai. nhưng đây là siêu mẫu ở thế kỷ 16 1 chân dung rất quyến rũ. Tại sao nó quyến rũ? Đầu tiên, quyến rũ bởi bà ấy đẹp nhưng nó không làm bạn quyến rũ, chỉ làm bạn trông xinh đẹp. Bà duyên dáng, bí ẩn và siêu việt, và đó là những đặc tính chính của quyến rũ Bạn không nhìn vào mắt bà; chúng đang nhìn xuống. Bà đang không rời mắt khỏi bạn, nhưng bạn phải thầm hình dung về thế giới của bà. Bà sẽ cổ vũ bạn để thưởng ngoạn thế giới cao hơn này về cái mà bà thuộc về, nơi bà có thể hoàn toàn yên tĩnh trong khi đang đeo gông cùm tra tấn. Cuốn "Passion of the Christ" của Mel Gibson, không quyến rũ. Sự hấp dẫn là: "Pieta" của Michelangelo, nơi Đức Maria cùng tuổi Chúa Giê-su và họ vô cùng hạnh phúc và vui vẻ.
Glamour invites us to live in a different world. It has to simultaneously be mysterious, a little bit distant -- that's why, often in these glamour shots, the person is not looking at the audience, it's why sunglasses are glamorous -- but also not so far above us that we can't identify with the person. In some sense, there has to be something like us. So as I say, in religious art, you know, God is not glamorous. God cannot be glamorous because God is omnipotent, omniscient -- too far above us. And yet you will see in religious art, saints or the Virgin Mary will often be portrayed -- not always -- in glamorous forms. As I said earlier, glamour does not have to be about people, but it has to have this transcendent quality. What is it about Superman? Aside from Alex Ross's style, which is very glamorous, one thing about Superman is he makes you believe that a man can fly.
Quyến rũ mời gọi ta sống trong 1 thế giới khác. Nó phải đồng thời bí ẩn, 1 chút không rõ ràng đó là lý do, thường là ở bức hình quyến rũ, người đó không nhìn vào khán giả, là tại sao đeo kính râm là quyến rũ nhưng cũng gần với chúng ta là ta không thể nhận diện người đó. Trong 1 ý nghĩa, phải có điều gì đó giống như chúng ta. Nên như tôi nói, ở nghệ thuật tôn giáo, Chúa không quyến rũ. Chúa không thể quyến rũ bởi Chúa có quyền tuyệt đối, thông suốt mọi sự, quá xa với ta. Và bạn sẽ thấy trong nghệ thuật tôn giáo, thánh hay Đức Maria sẽ thường là chân dung, không luôn, ở vẻ quyến rũ. Như tôi đã nói trước, vẻ hấp dẫn không chỉ về con người, nhưng nó phải có nét siêu việt. Thế còn siêu nhân là gì? Bên cạnh phong cách Alex Ross rất quyến rũ, 1 điều về siêu nhân là anh ta khiến bạn tin là anh ta có thể bay.
Glamour is all about transcending this world and getting to an idealized, perfect place. And this is one reason that modes of transportation tend to be extremely glamorous. The less experience we have with them, the more glamorous they are. So you can do a glamorized picture of a car, but you can't do a glamorized picture of traffic. You can do a glamorized picture of an airplane, but not the inside. The notion is that it's going to transport you, and the story is not about, you know, the guy in front of you in the airplane, who has this nasty little kid, or the big cough. The story is about where you're arriving, or thinking about where you're arriving. And this sense of being transported is one reason that we have glamour styling. This sort of streamlining styling is not just glamorous because we associate it with movies of that period, but because, in it's streamlining, it transports us from the everyday.
Quyến rũ là tất cả những gì vượt xa thế giới này và mang đến 1 nơi lý tưởng, hoàn hảo. Và đó là lý do thứ nhất rằng kiểu chuyên chở có chiều hướng cực kỳ quyến rũ. Ta càng có ít kinh nghiệm về chúng, ta càng thấy chúng hấp dẫn. Nên bạn có thể chụp 1 bức ảnh xe ô tô được tán tụng, nhưng không thể làm tương tự về giao thông. Bạn có thể chụp bức ảnh đẹp về máy bay, nhưng không phải bên trong. Ý niệm là nó sẽ chuyên chở bạn, và câu chuyện không về cái gã ngồi trước bạn trên máy bay, người có đứa trẻ quấy, hay ho lớn, Câu chuyện về nơi bạn đang đến, hay nghĩ về nơi bạn đang đi đến. Và ý thức đó đang được chuyên chở là 1 lý do mà ta có phong cách quyến rũ. Loại kiểu khí động này không chỉ hấp dẫn vì ta liên tưởng nó với phim ảnh của giai đoạn đó, nhưng vì, trong dạng khí động của nó, nó chuyên chở ta mỗi ngày.
The same thing -- arches are very glamorous. Arches with stained glass -- even more glamorous. Staircases that curve away from you are glamorous. I happen to find that particular staircase picture very glamorous because, to me, it captures the whole promise of the academic contemplative life -- but maybe that's because I went to Princeton. Anyway, skylines are super glamorous, city streets -- not so glamorous. You know, when you get, actually to this town it has reality. The horizon, the open road, is very, very glamorous. There are few things more glamorous than the horizon -- except, possibly, multiple horizons. Of course, here you don't feel the cold, or the heat -- you just see the possibilities. In order to pull glamour off, you need this Renaissance quality of sprezzatura, which is a term coined by Castiglione in his book, "The Book Of The Courtier." There's the not-glamorous version of what it looks like today, after a few centuries.
Giống như, hình cung là rất quyến rũ. Vòm cung với kính màu, thậm chí còn quyến rũ hơn, Cầu thang uốn cong ra xa từ bạn là quyến rũ. Nó cho thấy bức hình cầu thang đặc biệt là rất thu hút vì, với tôi, nó thu hút toàn bộ sự hứa hẹn của đời sống chiêm niệm học, nhưng có thể vì tôi đã đến Princeton. Dù thế nào, đường chân trời vẫn cực kỳ quyến rũ, đường phố, không quá quyến rũ, Khi bạn thực sự đến thị trấn này nó là thực tế. Đường chân trời, con đường rộng mở là rất, rất quyến rũ. Có vài thứ quyến rũ hơn đường chân trời ngoại trừ, có lẽ, nhiều đường chân trời. Dĩ nhiên, ở đó bạn không cảm thấy lạnh, hay nóng bạn chỉ thấy triển vọng. Để kéo bật vẻ hấp dẫn ra, bạn cần sự phục hưng phẩm chất của sprezzatura - 1 thuật ngữ tạo bởi Castiglione ở cuốn của ông "The Book of the Courter". Đó là kiểu không quyến rũ như những gì nó thấy ngày nay, sau 1 vài thế kỷ.
And sprezzatura is the art that conceals art. It makes things look effortless. You don't think about how Nicole Kidman is maneuvering that dress -- she just looks completely natural. And I remember reading, after the Lara Croft movies, how Angelina Jolie would go home completely black and blue. Of course, they covered that with make-up, because Lara Croft did all those same stunts -- but she doesn't get black and blue, because she has sprezzatura. "To conceal all art and make whatever is done or said appear to be without effort": And this is one of the critical aspects of glamour. Glamour is about editing. How do you create the sense of transcendence, the sense of evoking a perfect world? The sense of, you know, life could be better, I could join this -- I could be a perfect person, I could join this perfect world. We don't tell you all the grubby details.
Và sprezzatura là nghệ thuật che đậy nghệ thuật. Nó khiến mọi thứ trông dễ dàng. Bạn không nghĩ về cách Nicole Kidman đang điều động chiếc váy đó bà chỉ trông hoàn toàn tự nhiên. Và tôi nhớ đang đọc, sau phim Lara Croft, cách Angelina Jolie sẽ về nhà hoàn toàn thâm tím. Dĩ nhiên, chúng đã được trang điểm, vì Laura Croft làm hết pha nguy hiểm như nhau nhưng bà không bị thâm tím, vì bà đã sprezzatura. "Để che giấu tất cả nghệ thuật và làm mọi thứ hoặc nó xuất hiện không nỗ lực". Và đây là 1 vẻ ngoài đáng phê phán của vẻ quyến rũ. Quyến rũ đã được chỉnh sửa. Cách nào bạn tạo ý thức về tính siêu việt ý thức của khêu gợi 1 thế giới hoàn hảo? Ý thức, cuộc sống có thể tốt hơn, tôi có thể tham gia vào Tôi có thể hoàn mỹ, ở 1 thế giới hoàn mỹ. Chúng tôi không nói cho bạn tất cả các chi tiết xấu xí.
Now, this was kindly lent to me by Jeff Bezos, from last year. This is underneath Jeff's desk. This is what the real world of computers, lamps, electrical appliances of all kinds, looks like. But if you look in a catalog -- particularly a catalog of modern, beautiful objects for your home -- it looks like this. There are no cords. Look next time you get these catalogs in your mail -- you can usually figure out where they hid the cord. But there's always this illusion that if you buy this lamp, you will live in a world without cords. (Laughter) And the same thing is true of, if you buy this laptop or you buy this computer -- and even in these wireless eras, you don't get to live in the world without cords. You have to have mystery and you have to have grace. And there she is -- Grace. This is the most glamorous picture, I think, ever. Part of the thing is that, in "Rear Window," the question is, is she too glamorous to live in his world? And the answer is no, but of course it's really just a movie.
Jeff Bezos đã tốt bụng cho tôi mượn, từ năm ngoái. Đây là dưới bàn của Jeff. Đây là cái thế giới thực của máy tính, đèn, thiết bị điện đủ loại, giống như vậy. Nhưng khi bạn nhìn vào 1 catalog nhất là catalog hiện đại, những đồ đẹp đẽ cho ngôi nhà bạn nó giống thế này. Nó không có dây. Lần tới bạn nhận được những catalog này trong mail bạn có thể thường tính toán nơi chúng giấu dây. Nhưng luôn có ảo tưởng rằng nếu bạn mua chiếc đèn này, bạn sẽ sống ở 1 thế giới không dây. (Tiếng cười) Và mọi thứ như thế là đúng, nếu bạn mua 1 laptop hay mua 1 máy tính bàn, và thậm chí trong kỷ nguyên không dây. Bạn không sống trong thế giới không dây. Bạn phải có bí mật và có duyên. Và đây, bà Grace Đây là bức quyến rũ nhất, tôi nghĩ, mọi lúc 1 phần của thứ đó là, ở "sau cửa sổ", câu hỏi là, bà ấy có quá quyến rũ để sống trong thế giới ông ấy? Và câu trả lời là không, nhưng tất nhiên nó chỉ đúng ở phim ảnh.
Here's Hedy Lamarr again. And, you know, this kind of head covering is extremely glamorous because, like sunglasses, it conceals and reveals at the same time. Translucence is glamorous -- that's why all these people wear pearls. It's why barware is glamorous. Glamour is translucent -- not transparent, not opaque. It invites us into the world but it doesn't give us a completely clear picture. And I think if Grace Kelly is the most glamorous person, maybe a spiral staircase with glass block may be the most glamorous interior shot, because a spiral staircase is incredibly glamorous. It has that sense of going up and away, and yet you never think about how you would really trip if you were -- particularly going down. And of course glass block has that sense of translucence. So, this session's supposed to be about pure pleasure but glamour's really partly about meaning. All individuals and all cultures have ideals that cannot possibly be realized in reality.
Đây lại là Hedy Lamarr Và, kiểu đầu này cực kỳ hấp dẫn vì, giống đeo kính râm, nó cùng che và để lộ Sự mờ ảo là quyến rũ đó là lý do mọi người ai cũng đeo ngọc. Là lý do dụng cụ pha chế là hấp dẫn. Hấp dẫn là mờ ảo không trong suốt, không mờ đục. Nó mời gọi ta bước vào thế giới nhưng nó không đưa ta 1 bức tranh hoàn toàn rõ ràng. Và tôi nghĩ nếu Grace Kelly là người quyến rũ nhất, có thể cầu thang xoắn ốc với kính có thể là bức nội thất thu hút nhất, bởi 1 cầu thang xoắn ốc quyến rũ đến khó tin. Nó tạo cảm giác đi lên và ra xa, và bạn chưa bao giờ nghĩ về cách bạn có cuộc dạo chơi thực sự khi bạn, nhất là đi xuống dưới. Và tất nhiên khối kính cho cảm giác mờ ảo. Nên, phiên hôm nay ví như là niềm vui thuần khiết nhưng phần thực sự quyến rũ là ở ý nghĩa. Mọi cá nhân và sự tu dưỡng đều có lý tưởng rằng không thể có khả năng thực hiện trong thực tế.
They have contradictions, they uphold principles that are incommensurable with each other -- whatever it is -- and yet these ideals give meaning and purpose to our lives as cultures and as individuals. And the way we deal with that is we displace them -- we put them into a golden world, an imagined world, an age of heroes, the world to come. And in the life of an individual, we often associate that with some object. The white picket fence, the perfect house. The perfect kitchen -- no bills on the counter in the perfect kitchen. You know, you buy that Viking range, this is what your kitchen will look like. The perfect love life -- symbolized by the perfect necklace, the perfect diamond ring. The perfect getaway in your perfect car. This is an interior design firm that is literally called Utopia. The perfect office -- again, no cords, as far as I can tell. And certainly, no, it doesn't look a thing like my office. I mean, there's no paper on the desk. We want this golden world. And some people get rich enough, and if they have their ideals -- in a sort of domestic sense, they get to acquire their perfect world.
Chúng có sự mâu thuẫn, chúng nâng các nguyên tắc rằng không cân xứng với cái khác bất kể cái gì, và lý tưởng này vẫn chưa có ý nghĩa và mục đích với cuộc sống chúng ta như sự tu dưỡng và như sự riêng biệt. Và cách chúng ta giải quyết cái mà ta thay chỗ chúng chúng ta đặt chúng vào thế giới thịnh vượng, tưởng tượng, và thời kỳ anh hùng, thế giới để đến. Và ở cuộc sống của 1 người, ta thường liên kết chúng với 1 vài đối tượng. Cọc rào trắng, ngôi nhà hoàn hảo, phòng bếp hoàn hảo, không hóa đơn trên quầy trong phòng bếp này. Bạn mua loại Viking, đó là cái phòng bếp của bạn sẽ giống thế. Cuộc sống tình yêu hoàn hảo, tượng trưng bởi vòng cổ hoàn hảo, nhẫn kim cương hoàn mỹ, Chạy trốn hoàn hảo với chiếc xe hoàn hảo. Đây là bộ phim thiết kế riêng tư mà đúng là được gọi Utopia. Văn phòng hoàn hảo lần nữa, không dây, như tôi có thể nói, Và chắc chắn, không, nó không giống một thứ giống văn phòng tôi. Nghĩa là, không giấy tờ trên bàn làm việc. Chúng tôi muốn thế giới thịnh vượng. Và vài người thấy đủ giàu, và nếu họ có lý tưởng của họ, 1 loại ý thức bên trong họ giành được thế giới hoàn mỹ của họ.
Dean Koontz built this fabulous home theater, which is -- I don't think accidentally -- in Art Deco style. That symbolizes this sense of being safe and at home. This is not always good, because what is your perfect world? What is your ideal, and also, what has been edited out? Is it something important? "The Matrix" is a movie that is all about glamour. I could do a whole talk on "The Matrix" and glamour. It was criticized for glamorizing violence, because, look -- sunglasses and those long coats, and, of course, they could walk up walls and do all these kinds of things that are impossible in the real world. This is another Margaret Bourke-White photo. This is from Soviet Union. Attractive. I mean, look how happy the people are, and good-looking too. You know, we're marching toward Utopia.
Dean Koontz đã xây rạp chiếu gia đình tuyệt vời, cái mà tôi không nghĩ nó ngẫu nhiên, mang phong cách Art Deco. Nó tượng trưng cho cảm giác được an toàn và ở nhà. Nó không luôn tốt, bởi cái gì là thế giới hoàn hảo của bạn? Nó là lý tưởng của bạn, và cũng cái gì đã được lược bỏ? Điều đó có quan trọng không? "The Matrix" là 1 phim hấp dẫn toàn bộ. Tôi có thể nói hết về The Matrix và hấp dẫn Nó bị chỉ trích bởi ủng hộ bạo lực, bởi, nhìn xem, kính râm và áo choàng dài, và, dĩ nhiên, họ có thể đi trên tường và làm mọi thứ mà điều đó là không thể ở thế giới thực. Đây là 1 bức khác Margaret bourke-White. Đây là từ Liên Xô, lôi cuốn. Tôi muốn nói, nhìn mọi người hạnh phúc thế nào và cũng trông tốt nữa. Chúng ta đang hướng tới gần Utopia.
I'm not a fan of PETA, but I think this is a great ad. Because what they're doing is they're saying, your coat's not so glamorous, what's been edited out is something important. But actually, what's even more important than remembering what's been edited out is thinking, are the ideals good? Because glamour can be very totalitarian and deceptive. And it's not just a matter of glamorizing cleaning your floor. This is from "Triumph Of The Will" -- brilliant editing to cut together things. There's a glamour shot. National Socialism is all about glamour. It was a very aesthetic ideology. It was all about cleaning up Germany, and the West, and the world, and ridding it of anything unglamorous. So glamour can be dangerous.
Tôi không là fan của PETA, nhưng tôi nghĩ đây là quảng cáo tuyệt bởi cái họ đang làm là cái họ đang nói. Áo choàng của bạn không quá quyến rũ, cái đã được loại bỏ là điều quan trọng. Nhưng thực tế, cái gì còn quan trọng hơn đang nhớ về cái được loại bỏ là ý nghĩ, là lý tưởng tốt? Bởi hấp dẫn có thể chuyên chế và dối trá. Và nó không chỉ là vấn đề tán dương việc làm sạch sàn nhà bạn. Đây là từ "Triumph of The Will" chỉnh sửa tuyệt vời để cắt liền mọi thứ. Đây là 1 bức thu hút. Quốc gia xã hội chủ nghĩa là đầy mê hoặc. Nó có 1 ý thức hệ thẩm mỹ. Nó dọn sạch nước Đức, phương Tây và thế giới, và đang thoát khỏi mọi sự không hấp dẫn. Nên lôi cuốn có thể nguy hiểm.
I think glamour has a genuine appeal, has a genuine value. I'm not against glamour. But there's a kind of wonder in the stuff that gets edited away in the cords of life. And there is both a way to avoid the dangers of glamour and a way to broaden your appreciation of it. And that's to take Isaac Mizrahi's advice and confront the manipulation of it all, and sort of admit that manipulation is something that we enjoy, but also enjoy how it happens. And here's Hedy Lamarr. She's very glamorous but, you know, she invented spread-spectrum technology. So she's even more glamorous if you know that she really wasn't stupid, even though she thought she could look stupid.
Tôi nghĩ lôi cuốn có sự hấp dẫn thuần túy, có giá trị thuần túy. Tôi không phản đối vẻ lôi cuốn. Nhưng chúng là 1 thứ kỳ lạ mà được loại bỏ trong cuộc sống dây. Và nó có cả cách để tránh mối nguy của vẻ hấp dẫn và cách mở rộng sự đánh giá của bạn về nó. Và nó lấy lời khuyên của Isaac Mizrahi và đe dọa sự làm giả hoàn toàn nó, và thừa nhận sự lôi kéo là điều gì chúng ta thích, nhưng cũng thích nó xảy ra thế nào. Và đây là Hedy Lamarr. Bà rất quyến rũ, bà đã phát minh ra công nghệ trải phổ. Nên bà còn quyến rũ hơn khi bạn biết bà thực sự không đần độn, mà còn nghĩ bà đã nghĩ bà trông xuẩn ngốc.
David Hockney talks about how the appreciation of this very glamorous painting is heightened if you think about the fact that it takes two weeks to paint this splash, which only took a fraction of a second to happen. There is a book out in the bookstore -- it's called "Symphony In Steel," and it's about the stuff that's hidden under the skin of the Disney Center. And that has a fascination. It's not necessarily glamorous, but unveiling the glamour has an appeal. There's a wonderful book called "Crowns" that's all these glamour pictures of black women in their church hats. And there's a quote from one of these women, and she talks about, "As a little girl, I'd admire women at church with beautiful hats. They looked like beautiful dolls, like they'd just stepped out of a magazine. But I also knew how hard they worked all week. Sometimes under those hats there's a lot of joy and a lot of sorrow." And, actually, you get more appreciation for glamour when you realize what went into creating it. Thank you.
David Hockney nói về cách đánh giá đúng điều này. Bức họa rất quyến rũ được làm tôn lên khi bạn nghĩ về thực tế là nó mất 2 tuần để sơn vết bẩn này, cái chỉ nhìn 1 phần nhỏ 1 giây để xảy ra. Đây là 1 quyển sách ngoài hiệu, nó được gọi là "Bản giao hưởng trong thép", và nó là món đồ ẩn dưới vỏ bọc của Trung tâm Disney. Và nó đã có 1 sức hút. Nó không nhất thiết quyến rũ, nhưng để lộ sức hút như 1 yêu cầu. Đây là cuốn sách tuyệt vời có tên "Crowns" Đó là tất cả những hình ảnh quyến rũ của phụ nữ da đen trong mũ thờ của họ Và đây là thông điệp từ 1 trong số người phụ nữ, và họ nói về, "Là 1 cố gái nhỏ, tôi mê các phụ nữ tại nhà thờ với cái mũ đẹp. Họ trông như những búp bê xinh đẹp, như chỉ mới bước ra từ 1 tạp chí. Nhưng tôi cũng biết họ làm việc vất vả như nào cả tuần. Đôi khi dưới chiếc mũ họ đó là rất nhiều hứng thú và sự buồn phiền." Và, sự thật, bạn nhận nhiều sự đánh giá cho vẻ hấp dẫn khi bạn tin rằng cái gì đang tạo ra nó. Cảm ơn