As a lover of human anatomy, I'm so excited that we're finally putting our bodies at the center of focus. Through practices such as preventive medicine, patient empowerment and self-monitoring -- down to now obsessing over every single step we take in a day. All of this works to promote a healthy connection between ourselves and our bodies.
Là một người yêu thích ngành giải phẫu con người, tôi rất hào hứng khi chúng ta tập trung nói về cơ thể của chúng ta. Thông qua các hoạt động như y tế dự phòng, trao quyền cho bệnh nhân và tự giám sát bản thân, cho đến những mối bận tâm hàng ngày Tất cả chỉ để tạo ra một kết nối lành mạnh giữa chúng ta và cơ thể chúng ta.
Despite all this focus on the healthy self, general public knowledge of the anatomical self is lacking. Many people don't know the location of their vital organs, or even how they function. And that's because human anatomy is a difficult and time-intensive subject to learn.
Dù tất cả những điều này đều chú trọng tới sức khỏe cơ thể, nhưng kiến thức chung của cộng đồng về giải phẫu cơ thể vẫn còn thiếu. Nhiều người không biết vị trí những cơ quan trọng yếu, hay thậm chí là chức năng của chúng. Đó là lý do môn giải phẫu người là một môn học khó và mất nhiều thời gian.
How many of you here made it through anatomy? Wow, good -- most of you are in medicine. I, like you, spent countless hours memorizing hundreds of structures. Something no student of anatomy could do without the help of visuals. Because at the end of the day, whether you remember every little structure or not, these medical illustrations are what makes studying anatomy so intriguing. In looking at them, we're actually viewing a manual of our very selves.
Bao nhiêu người ở đây biết được điều đó qua giải phẫu học? Ôi, tốt phần lớn các bạn làm trong ngành y. Như các bạn, tôi đã bỏ ra vô số thời gian để ghi nhớ hàng trăm cấu trúc. Điều mà không sinh viên giải phẫu nào có thể làm mà không cần minh họa. Vì rốt cuộc, dù bạn có nhớ từng cấu trúc nhỏ hay không, thì những minh họa y khoa vẫn khiến cho việc học giải phẫu trở nên hấp dẫn. Khi nhìn vào những minh họa, chúng ta thực sự đang xem một cuốn hướng dẫn về chính cơ thể mình
But what happens when we're done studying? These beautiful illustrations are then shut back into the pages of a medical textbook, or an app, referenced only when needed. And for the public, medical illustrations may only be encountered passively on the walls of a doctor's office.
Nhưng điều gì xảy ra khi chúng ta học xong? Những hình minh họa đẹp đẽ này đều bị đóng lại trong những trang sách y khoa, hay trên màn hình, chỉ được tra cứu khi cần. Và đối với mọi người, minh họa y khoa chỉ có thể được nhìn thấy một cách thụ động trên tường của phòng khám.
From the beginnings of modern medicine, medical illustration, and therefore anatomy, have existed primarily within the realm of medical education. Yet there's something fascinating happening right now. Artists are breaking anatomy out of the confines of the medical world and are thrusting it into the public space. For the past nine years, I have been cataloguing and sharing this rise in anatomical art with the public -- all from my perspective as a medical illustrator.
Từ thời kỳ đầu của y khoa hiện đại, minh họa y khoa, và giải phẫu học, đã tồn tại chủ yếu trong lĩnh vực giáo dục y học. Nhưng giờ đây có một việc hấp dẫn đang xảy ra Các nghệ sĩ đang đem giải phẫu học ra khỏi thế giới y học và có tham vọng đưa giải phẫu học đến với công chúng. Trong 9 năm qua, tôi đã tập hợp và chia sẻ xu thế về nghệ thuật giải phẫu này tới công chúng, tất cả từ quan điểm của một họa sĩ minh họa y khoa của tôi
But before I get into showing you how artists are reclaiming anatomy today, it's important to understand how art influenced anatomy in the past.
Trước khi tôi cho các bạn thấy các nghệ sĩ khai phá giải phẫu học như thế nào thì cần phải hiểu tầm ảnh hưởng của hội họa tới giải phẫu học trong quá khứ
Now, anatomy is by its very nature a visual science, and the first anatomists to understand this lived during the Renaissance. They relied on artists to help advertise their discoveries to their peers in the public. And this drive to not only teach but also to entertain resulted in some of the strangest anatomical illustrations.
Giải phẫu học, tự bản thân nó là khoa học hình ảnh, và những nhà giải phẫu học đầu tiên hiểu được điều này sống vào thời Phục Hưng. Họ nhờ các họa sỹ giúp quảng bá những khám phá của họ đến với đồng nghiệp ở nơi công cộng. Việc làm này không chỉ để giảng dạy mà còn để giải trí, và đã tạo ra một vài hình ảnh mô tả giải phẫu kỳ lạ nhất.
Anatomy was caught in a struggle between science, art and culture that lasted for over 500 years. Artists rendered dissected cadavers as alive, posed in these humorous anatomical stripteases. Imagine seeing that in your textbooks today. They also showed them as very much dead -- unwillingly stripped of their skin. Disembodied limbs were often posed in literal still lives. And some illustrations even included pop culture references. This is Clara, a famous rhinoceros that was traveling Europe in the mid-1700s, at a time when seeing a rhino was an exciting rarity. Including her in this illustration was akin to celebrity sponsorship today.
Giải phẫu bị mắc kẹt trong cuộc đối đầu giữa khoa học, nghệ thuật và văn hóa, kéo dài hơn 500 năm. Các nghệ sỹ đã vẽ các xác chết bị mổ xẻ như thể vẫn còn sống, đứng trong những tư thế hài hước như kiểu múa thoát y về giải phẫu. Bây giờ mà thấy những hình này trong sách giáo khoa thì sao nhỉ Họ còn thể hiện những cái chết rất thảm, như là bị lột da một cách đau đớn. Những phần chi bị cắt lìa thường được mô tả trong các tranh tĩnh vật tả thực Thậm chí một vài hình còn đưa vào những hình tượng văn hóa nổi tiếng. Đây là Clara, một con tê giác nổi tiếng, đến châu Âu vào giữa thập niên 1700 lúc đó được xem tê giác là 1 dịp hiếm hoi thú vị. Cho cô tê giác này vào hình minh họa cũng giống như cho người nổi tiếng vào quảng cáo ngày nay.
The introduction of color then brought a whole new depth and clarity to anatomy that made it stunning.
Việc tô màu tạo ra chiều sâu và độ rõ nét hoàn toàn mới cho hình giải phẫu làm cho hình ảnh trở nên vô cùng ấn tượng.
By the early 20th century, the perfect balance of science and art had finally been struck with the emergence of medical illustrators. They created a universal representation of anatomy -- something that was neither alive nor dead, that was free from those influences of artistic culture. And this focus on no-frills accuracy was precisely for the benefit of medical education. And this is what we get to study from today.
Vào đầu thế kỷ 20, sự cân bằng hoàn hảo giữa khoa học và nghệ thuật cũng đã bị tác động vời sự xuất hiện của những họa sỹ minh họa y khoa. Họ đã tạo ra một hình ảnh phổ quát về giải phẫu học trông không như người sống, cũng chẳng như người chết, mà thoát ra khỏi những ảnh hưởng của văn hóa nghệ thuật. Việc nhấn mạnh vào độ chính xác không kiểu cách này hoàn toàn là vì lợi ích của giáo dục y học. Và đây là những gì chúng ta học được ngày nay.
But why is it that medical illustration -- both past and present -- captures our imaginations? Now, we are innately tuned into the beauty of the human body. And medical illustration is still art. Nothing can elicit an emotional response -- from joy to complete disgust -- more than the human body. And today, artists armed with that emotion, are grasping anatomy from the medical world, and are reinvigorating it through art in the most imaginative ways.
Nhưng tại sao minh họa y khoa, cả quá khứ và hiện tại, lại lôi cuối trí tưởng tượng của chúng ta? Chúng ta bẩm sinh bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của cơ thể con người. Và minh họa y khoa thì vẫn là nghệ thuật Không gì có thể tạo ra một cảm xúc từ vui sướng cho tới hoàn toàn ghê tởm, hơn cơ thể con người. Và ngày nay, những họa sĩ được trang bị cảm xúc đó, đang đưa giải phẫu học ra khỏi thế giới y học, tiếp thêm sức mạnh cho nó thông qua nghệ thuật theo những cách sáng tạo nhất.
A perfect example of this is Spanish contemporary artist Fernando Vicente. He takes 19th century anatomical illustrations of the male body and envelops them in a female sensuality. The women in his paintings taunt us to view beyond their surface anatomy, thereby introducing a strong femininity that was previously lacking in the history of anatomical representation.
Một ví dụ hoàn hảo là họa sĩ đương đại người Tây Ban Nha, Fernando Vicente. Ông lấy tranh minh họa giải phẫu cơ thể nam giới ở thế kỷ 19 rồi phủ lên trên hình ảnh cơ thể phụ nữ gợi cảm. Phụ nữ trong tranh của ông khiêu khích chúng ta nhìn sâu vào bên trong cơ thể họ. từ đó tạo nên một hình ảnh tính nữ mạnh mẽ, mà trước đây còn thiếu vắng trong lịch sử minh họa giải phẫu.
Artistry can also be seen in the repair and recovery of the human body. This is an X-ray of a woman who fractured and dislocated her ankle in a roller-skating accident. As a tribute to her trauma, she commissioned Montreal-based architect Federico Carbajal to construct a wire sculpture of her damaged lower leg. Now, notice those bright red screws magnified in the sculpture. These are the actual surgical screws used in reconstructing her ankle. It's medical hardware that's been repurposed as art.
Tính mỹ thuật cũng được thể hiện trong việc chỉnh sửa và phục hồi cơ thể người. Đây là hình X-quang của một phụ nữ bị gãy xương và trật mắt cá chân khi trượt pa-tin. Để cho thấy ảnh hưởng của chấn thương, cô đã nhờ kiến trúc sư Federico Carbajal ở Montreal thực hiện một tác phẩm tạo hình bằng dây về cái chân khốn khổ của mình. Hãy nhìn mấy đinh vít đỏ tươi được phóng lớn ở trong tác phẩm. Đây là những đinh vít phẫu thuật thật được dùng để tái định vị mắt cá của cô ấy. Dụng cụ y khoa này đã được sử dụng lại trong nghệ thuật.
People often ask me how I choose the art that I showcase online or feature in gallery shows. And for me it's a balance between the technique and a concept that pushes the boundaries of anatomy as a way to know thyself, which is why the work of Michael Reedy struck me. His serious figure drawings are often layered in elements of humor. For instance, take a look at her face. Notice those red marks. Michael manifests the consuming insecurity of a skin condition as these maniacal cartoon monsters annoying and out of control in the background. On the mirrored figure, he renders the full anatomy and covers it in glitter, making it look like candy. By doing this, Michael downplays the common perception of anatomy so closely tied to just disease and death.
Mọi người thường hỏi tôi tại sao tôi chọn nghệ thuật này để triển lãm online hoặc triển lãm tại phòng trưng bày. Với tôi, đó là một sự cân bằng giữa kỹ thuật và ý tưởng giúp mở rộng ranh giới của giải phẫu học như một cách thức để hiểu bản thân. đó là lý do tác phẩm này của Michael Reedy tác động tôi. Những họa tiết đáng sợ thường được xếp cạnh những chi tiết hài hước. Ví dụ, hãy nhìn khuôn mặt cô này. Chú ý có những vết đỏ. Michael thể hiện những tổn hại về da đầy ám ảnh với những quái vật hoạt hình điên loạn đang quậy phá, chọc tức ở hình nền Bên phần hình phản chiếu, ông vẽ hình ảnh giải phẫu toàn bộ cơ thể và phủ lên đó những hạt lấp lánh, khiến bức hình trông như kẹo vậy. Bằng cách này, Michael làm quan điểm phổ biến về giải phẫu vốn rất gần gũi với bệnh tật và chết chóc trở nên nhẹ nhàng
Now, this next concept might not make much sense, but human anatomy is no longer limited to humans. When you were a child, did you ever wish that your toys could come to life? Well, Jason Freeny makes those dreams come true with his magical toy dissections.
Khái niệm tiếp theo có thể hơi vô nghĩa, nhưng giải phẫu người không còn giới hạn ở con người nữa. Hồi còn nhỏ, bạn đã bao giờ ước đồ chơi của mình có sự sống chưa ? Jason Freeny đã biến những ước mơ đó thành hiện thực bằng những mổ xẻ đồ chơi đầy ma thuật.
(Laughter)
(Cười)
One might think that this would bring a morbid edge to one's innocent childhood characters, but Jason says of his dissections, "One thing I've never seen in a child's reaction to my work is fear." It's always wonder, amazement and wanting to explore. Fear of anatomy and guts is a learned reaction.
Người ta có thể nghĩ rằng như này là không lành mạnh đối với các nhân vật tuổi thơ hồn nhiên, nhưng Jason nói về những mổ xẻ của mình như này: Sợ hãi là điều tôi chưa bao giờ thấy ở một đứa trẻ trước tác phẩm của tôi. Mà luôn là sự ngạc nhiên, sửng sốt và mong muốn được khám phá. Nỗi sợ hãi hình ảnh giải phẫu và nội tạng là do tiếp thu từ người khác.
This anatomization also extends to politically and socially charged objects. In Noah Scalin's "Anatomy of War," we see a gun dissected to reveal human organs. But if you look closely, you'll notice that it lacks a brain. And if you keep looking, you might also notice that Noah has so thoughtfully placed the rectum at the business end of that gun barrel.
Tạo hình giải phẫu cũng mở rộng ra các lĩnh vực chính trị và xã hội. Trong tác phẩm " Giải phẫu chiến tranh" của Noah Scaling, chúng ta thấy một khẩu súng được cắt ra để lộ những cơ quan của người. Nhưng nếu nhìn kỹ, bạn sẽ nhận ra khẩu súng không có não. Và nếu tiếp tục quan sát, bạn có thể sẽ thấy Noah cố ý để trực tràng ở họng súng.
Now, this next artist I've been following for many years, watching him excite the public about anatomy. Danny Quirk is a young artist who paints his subjects in the process of self-dissection. He bends the rules of medical illustration by inserting a very dramatic light and shadow. And this creates a 3-D illusion that lends itself very well to painting directly on the human skin. Danny makes it look as if a person's skin has actually been removed. And this effect -- also cool and tattoo-like -- easily transitions into a medical illustration. Now Danny is currently traveling the world, teaching anatomy to the public via his body paintings, which is why it was so shocking to find out that he was rejected from medical illustration programs. But he's doing just fine.
Tiếp theo là họa sỹ mà tôi theo dõi nhiều năm nay, xem anh khuấy động công chúng bằng giải phẩu. Danny Quirk là một họa sỹ trẻ, tác phẩm của anh thể hiện các chủ thể đang tự mổ xẻ mình. Anh bẻ cong quy luật minh họa trong y khoa. bằng việc đưa vào các vùng sáng tối tương phản mạnh. Điều đó tạo ra hiệu ứng 3-D, rất thuận lợi cho việc vẽ trực tiếp trên da người. Danny khiến tác phẩm trông như thể da người thực sự đã bị lột ra. Hiệu ứng này trông cũng rất ngầu và giống với hình xăm, dễ dàng đưa vào trong một hình minh họa y khoa. Hiện Danny đang đi khắp thế giới, dạy về giải phẫu cho công chúng qua các hình vẽ trên người, đó là lý do mọi người thấy bị sốc khi biết anh đã bị loại khỏi những chương trình minh họa y khoa. Nhưng anh ấy vẫn ổn.
Then there are artists who are extracting anatomy from both the medical world and the art world and are placing it directly on the streets. London-based SHOK-1 paints giant X-rays of pop culture icons. His X-rays show how culture can come to have an anatomy of its own, and conversely how culture can become part of the anatomy of a person. You come to admire his work because reproducing X-rays by hand, let alone with spray paint, is extremely difficult. But then again this is a street artist, who also happens to hold a degree in applied chemistry.
Có rất nhiều nghệ sĩ đang tách giải phẫu học ra khỏi thế giới y khoa lẫn thế giới nghệ thuật rồi đem ra đặt ngoài đường. SHOK-1 ở Luân Đôn vẽ những biểu tượng X-quang khổng lồ về văn hóa đại chúng. Các bức X-quang của anh thể hiện hình ảnh giải phẫu của văn hóa và ngược lại, cách thức văn hóa trở thành một phần của giải phẫu. Bạn sẽ ngưỡng mộ các tác phẩm của anh vì vẽ các bức X-quang bằng tay thôi, chứ chưa nói tới dùng bình phun sơn đã cực kỳ khó rồi. Nhưng đây là một họa sĩ đường phố, vô tình sở hữu bằng cấp về hóa học ứng dụng.
Nychos, an Austrian street artist, takes the term "exploded view" to a whole new level, splattering human and animal dissections on walls all over the world. Influenced by comics and heavy metal, Nychos inserts a very youthful and enticing energy into anatomy that I just love.
Nychos, một họa sỹ đường phố người Áo, đã nâng thuật ngữ "vẽ bóc tách" lên một tầm cao mới, đã vung vẩy hình nội tạng người và động vật lên các bức tường trên thế giới. Chịu ảnh hưởng bởi truyện tranh và nhạc heavy metal, Nychos đưa vào giải phẫu học một năng lượng đầy trẻ trung và lôi cuốn làm tôi say đắm.
Street artists believe that art belongs to the public. And this street anatomy is so captivating because it is the furthest removed from the medical world. It forces you to look at it, and confront your own perceptions about anatomy, whether you find it beautiful, gross, morbid or awe-inspiring, like I do. That it elicits these responses at all is due to our intimate and often changing relationship with it.
Các họa sĩ đường phố cho rằng nghệ thuật là của công chúng. Và giải phẫu học đường phố lôi cuốn đến vậy là vì nó được tách rời hoàn toàn khỏi thế giới y học. Nó bắt bạn phải ngắm nhìn nó, và phải đối diện với nhận thức của mình về giải phẫu học, liệu bạn thấy nó đẹp, thô tục, bệnh tật, hay đầy cảm hứng, giống như tôi. Tất cả những phản ứng này nảy sinh là do sự gần gũi của chúng ta
All of the artists that I showed you here today
và thường là do sự thay đổi quan hệ với giải phẫu học.
referenced medical illustrations for their art. But for them, anatomy isn't just something to memorize, but a base from which to understand the human body on a meaningful level; to depict it in ways that we can relate, whether it be through cartoons, body painting or street art.
Tất cả những họa sỹ mà tôi giới thiệu hôm nay đều lấy minh họa y khoa để làm nghệ thuật Nhưng với họ, giải phẫu không chỉ là một thứ để học thuộc, mà còn là nền tản để ta có thể hiểu rõ ý nghĩa của cơ thể người; để mô tả nó theo cách chúng ta có thể liên tưởng, cho dù là thông qua hoạt hình, vẽ trên cơ thể hay vẽ nghệ thuật đường phố.
Anatomical art has the power to reach far beyond the pages of a medical textbook, to ignite an excitement in the public, and reinvigorate an enthusiasm in the medical world, ultimately connecting our innermost selves with our bodies through art.
Nghệ thuật vẽ giải phẫu có sức mạnh để vượt xa khỏi những trang sách y học, thổi bùng sự phấn khích của công chúng, và tiếp thêm nhiệt huyết cho thế giới y khoa, nhất là kết nối chính nội tâm của ta với cơ thể của ta thông qua nghệ thuật.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)