Have you every had to break your family's rules? Today, I'm breaking mine, around money, secrecy and shame. In 2006, on my brother Keith's 40th birthday, he called. "Tam, I'm in dire straits. I wouldn't ask unless I had to. Can I borrow 7,500 dollars?" This wasn't the first time he needed quick cash, but this time, his voice frightened me. I had never heard him so beaten down and shameful, and it was on his 40th birthday. After a few basic questions that we would all ask, I agreed to loan him the money, but under one condition: that as the financial professional in the family, I wanted to meet with him and his wife to see what was really happening.
Đã bao giờ bạn làm trái luật gia đình ? Hôm nay, tôi phá luật của gia đình mình, về tiền bạc, bí mật và sự xấu hổ. Năm 2006, vào dịp sinh nhật thứ 40 của anh trai tôi Keith, anh ấy gọi tôi. "Tam, anh đang kẹt. Nếu không cần lắm, thì anh sẽ không hỏi em đâu. Anh có thể mượn 7.500 đô được không ? Đây không phải lần đầu tiên, anh ấy cần tiền gấp, nhưng lần này, giọng của anh ấy làm tôi sợ. Tôi chưa từng thấy anh ấy suy sụp và xấu hổ, và lại đúng vào dịp sinh nhật thứ 40, Sau một vài câu hỏi cơ bản, tôi đã đồng ý cho anh mượn tiền, nhưng với một điều kiện: với tư cách là một chuyên gia về tài chính trong gia đình, tôi muốn gặp anh ấy và vợ để xem chuyện gì đang xảy ra.
Weeks later, we met at the local Starbucks, and I started right in with the tough-love budget conversation. "You should sell the house, downsize to something you can afford, sell the toys. And Starbucks? Give up the five-dollar-a-day coffee."
Vài tuần sau, chúng tôi gặp ở quán Starbuck, và tôi bắt đầu ngay về điều khoản ràng buộc. "Anh chị nên bán ngôi nhà, mua một số thứ có thể chi trả được, bán các món đồ chơi. Còn Starbucks? Giảm năm đô mỗi ngày cho cà phê."
You know, all the trappings that we do to keep up with the Joneses. Quickly, my brother and his wife went into a fearsome blame game, and it got messy. I vacillated between therapist and pissed-off sister. I wanted them to be better than this.
Giảm những thứ chúng ta tiêu để cho bằng bạn bằng bè. Không lâu sau, họ đã rơi vào trò chơi đổ lỗi, và nó trở nên hỗn độn. Tôi đã do dự giữa nhà trị liệu và một đứa em gái phiền toái. Tôi đã muốn họ tốt hơn thế này.
"Come on, you two. Get your shit together. You're parents. Grow up and buck up." After we left, I called my mom, but Keith beat me to it, and he told her that I wasn't helpful. In fact, he was hurt and felt ganged-up on. Of course he did. I shamed him with my tough-love budget conversation.
"Thôi nào, hai người. Hãy cố hòa thuận. Hai người đã là cha mẹ. Hãy trưởng thành nhanh lên. Sau khi chúng tôi đi, tôi đã gọi mẹ nhưng Keith đã rất bực, và anh ấy đã nói mẹ là tôi không giúp ích được gì cả. Thực tế, anh ấy thấy đau lòng, cảm giác như bị chơi xỏ. Dĩ nhiên vậy rồi. Tôi đã sỉ nhục anh ấy với cuộc nói chuyện về tiền bạc.
Two months went by when I received a call.
Hai tháng sau tôi nhận được cuộc gọi.
"Tam? I have bad news. Keith committed suicide last night." Days later, at his home, I went looking for answers, in his "office" -- the garage. There, I found a stack of overdue credit card bills and a foreclosure notice served to him on the day that he died. My brother left behind his beautiful 10-year-old daughter, his brilliant 18-year-old son, weeks before his high school graduation, and his wife of 20 years.
"Tam? Tôi có tin xấu đây. Keith đã tự tử tối qua rồi." Ngày sau đó, tại nhà anh, tôi ráng tìm câu trả lời, trong "văn phòng" anh ấy -- tại nhà xe. Tại đây, tôi thấy một mớ hóa đơn thẻ tín dụng quá hạn và thông báo tịch thu tài sản được gửi tới vào ngày anh mất. Anh tôi đã bỏ lại đứa con gái xinh đẹp 10 tuổi, đứa con trai thông minh 18 tuổi chỉ vài tuần trước lễ tốt nghiệp, và người vợ 20 năm sống cùng nhau.
How did this happen? My brother was caught in our family's money-shame cycle, and he was far from alone in this. Suicide rates among adults ages 40 to 64 have risen nearly 40 percent since 1999. Job loss, bankruptcy and foreclosures were present in nearly 40 percent of the deaths, with white middle-aged men accounting for seven out of 10 suicides. What I've learned is that our self-destructive and self-defeating financial behaviors are not driven by our rational, logical minds. Instead, they are a product of our subconscious belief systems rooted in our childhoods and so deeply ingrained in us, they shape the way that we deal with money our entire adult lives, and so many of you are left believing that you're lazy, crazy or stupid -- or just bad with money.
Nó đã xảy ra như thế nào ? Anh tôi đã mắc kẹt vào vòng lẩn quẩn tiền bạc, và anh ấy cô độc trong đó. Tỉ lệ tự tử ở người từ 40 tới 64 tuổi đã tăng lên gần 40% từ năm 1999. Mất việc, phá sản và tịch thu tài sản là nguyên nhân của gần 40% các vụ tự tử, và những đàn ông trung niên da trắng chiếm 70%. Điều tôi nhận ra là những hành vi tự hủy hoại bản thân cũng như thất bại về tài chính không gây ra bởi lý trí của chúng ta. Thay vào đó, chúng là sản phẩm hệ thống niềm tin trong nhận thức có nguồn gốc từ nhỏ và ăn sâu vào trong chúng ta, hình thành nên cách chúng ta ứng xử với tiền khi trưởng thành, và rất nhiều người nghĩ rằng họ lười, điên khùng hoặc ngu ngốc - hoặc tệ với tiền.
This is what I call money shame. Dr. Brené Brown, a well-known shame researcher, defines shame as "the intensely painful feeling or experience of believing that we are flawed, and therefore unworthy of love and belonging." Based on this definition, here's how I'm defining money shame: "the intensely painful feeling or experience of believing that we are flawed, and therefore unworthy of love and belonging, based on our bank account balances, our debts, our homes, our cars and our job titles."
Tôi gọi nó là nỗi xấu hổ về tiền. Tiến sĩ Brené Brown, chuyên viên nổi tiếng nghiên cứu về sự xấu hổ, định nghĩa xấu hổ là "trải nghiệm hay cảm xúc mãnh liệt của niềm tin rằng mình không đủ tốt, nên không xứng đáng với tình yêu và sở hữu." Dựa vào định nghĩa trên, tôi định nghĩa xấu hổ tiền bạc: "trải nghiệm hoặc cảm xúc đau đớn mãnh liệt của niềm tin rằng mình không đủ tốt nên không xứng đáng được yêu thương và sở hữu, dựa trên số dư tài khoản ngân hàng, nợ nần, nhà cửa, xe cộ và chức vị công việc."
Let me give you a couple of examples of what I mean. I believe that we all have money shame, whether you earn 10,000 dollars a year or 10 million, and it's because we give money all of our power. Here's what it would look like if someone that you love, or you, might have money shame. They play the big shot, always picking up the check, financially rescuing family and friends. They are financially secure, but they live in a state of chronic not-enoughness. They drive a Mercedes, but their budget really only can afford a Honda. And they're looking good at every cost.
Tôi sẽ đưa ra vài ví dụ để giải thích thêm. Tôi tin mọi người đều xấu hổ về tiền bạc, cho dù bạn kiếm 10.000 đô một năm hay 10 triệu, và bởi vì chúng ta đặt vào tiền bạc mọi quyền lực. Đây là những gì diễn ra nếu như người mà bạn yêu thương, hoặc bạn, ngại chia sẻ chuyện tiền bạc. Họ chơi một cú lớn, lúc nào cũng nhặt tờ séc, giải thoát tài chính cho gia đình và bạn bè. Về mặt tài chính thì họ an toàn, nhưng họ sống trong tình trạng luôn túng thiếu. Họ lái chiếc Mercedes, nhưng ngân sách chỉ cho phép mua Honda. Và nhìn chung thì chúng đều đẹp.
I know that we can break free from the grips of money shame, because I did. Shortly after my brother's death, the Recession hit. I lost my business and faced bankruptcy. Secretly, I was terrified. I stayed in my home for a year, thinking I did something wrong, told myself, "What did you do? What happened?" I stayed silent, while all along, I went outside and smiled. Nobody knew. That's money shame.
Tôi biết chúng ta có thể tự do khỏi sự xấu hổ về tiền bạc, vì tôi đã từng như vậy. Không lâu sau cái chết của anh trai tôi, khủng hoảng kinh tế diễn ra. Tôi đã mất việc và đối mặt với sự phá sản. Thật ra thì tôi khá sợ hãi. Tôi ở trong nhà suốt một năm, nghĩ rằng mình đã làm sai tự nói bản thân, "Mình đã làm gì? Chuyện gì đã xảy ra?" Tôi giữ im lặng, một lúc lâu, tôi đã ra ngoài và cười. Không ai biết chuyện. Việc ngại chia sẻ chuyện tiền nong.
So what I had to do was let go of the grip that I had on knowing all the answers. I was the know-it-all in my family, and I had to give up the idea that a new financial plan was the solution. And so just like everything in my life, for me, I was sent a human to help, and I accepted the help, but I had to do major self-inquiry about my family's money history and my money beliefs.
Điều tôi phải làm là buông bỏ việc mà tôi biết tất cả các đáp án. Tôi là kẻ biết tuốt của gia đình, và tôi phải từ bỏ ý tưởng rằng một kế hoạch tài chính mới chính là giải pháp. Như mọi thứ trong cuộc đời mình, với tôi, tôi có người tới giúp, và tôi đã nhận sự giúp đỡ, nhưng tôi phải tự vấn bản thân mình về lịch sử tiền nong của gia đình mình và tín ngưỡng tiền bạc.
We have to start having this conversation. Money can no longer be a taboo topic. We have to get honest with each other that we're suffering with money issues, and let's get real -- we have to stop numbing out our pain. In order to uncover the painful parts of your money story and your money history, you can't be numb. We have to let go of our past in order to be free. Letting go of the past happens through surrender, faith and forgiveness. Debt is the tangible manifestation of not forgiving. If you have debt, you've not completely forgiven your past, so it's our work to forgive ourselves and others so that we can live freely. Otherwise, our history will continue to repeat. This is not a quick fix, and I know we all want one, but it's a slow wake-up. This is another level of work. We have to go higher to get it, to get at it.
Chúng ta phải bắt đầu trao đổi. Tiền bạc không còn là chủ đề kiêng kỵ nữa. Chúng ta phải thành thật với nhau chúng ta đang chịu khổ vì tiền, và hãy đối mặt -- chúng ta phải dừng việc im lặng vì nỗi đau của chúng ta. Để khám phá những phần đau khổ trong câu chuyện về tiền nong và lịch sử của nó, bạn không thể im lặng được. Chúng ta phải buông bỏ quá khứ để được tự do. Việc quên đi quá khứ xảy ra khi ta đầu hàng, niềm tin và sự tha thứ. Nợ là biểu hiện hữu hình của việc không tha thứ. Nếu bạn mắc nợ, bạn không hoàn toàn tha thứ cho quá khứ, nên nhiệm vụ của chúng ta là tha thứ cho bản thân và người khác để chúng ta có thể sống thoải mái. Nếu không thì lịch sử sẽ tiếp tục lặp lại. Đây không phải là giải pháp nhanh, và tôi biết tất cả chúng ta đều muốn, nhưng đây là sự thức tỉnh chậm. Đây là một cấp độ làm việc khác. Chúng ta phải đi xa hơn để với tới, để với tới đó.
So try this: follow your dollars. Your money will show you right away what you value. Where's it going? And then ask yourself: Do I really value all this stuff? And get curious about what you're feeling when you're spending. Are you lonely? Are you bored? Or are you just excited?
Vậy hãy thử cái này: nghe theo số tiền của bạn. Tiền của bạn sẽ cho bạn thấy giá trị của bạn ngay lập tức. Nó đang đi đâu vậy? Và sau đó tự hỏi bản thân: Mình có trân trọng tất cả những thứ này? Và tò mò về cảm giác của bạn khi bạn chi tiêu. Bạn có cô đơn không? Bạn có chán không? Hay bạn chỉ đang hưng phấn?
But there's deeper work that needs to happen. How did you get all these money beliefs to begin with? I call this your money autobiography, and as a money coach, this is the first step I take with my clients. Think back to your earliest childhood money memory. What did it feel like when you got money? Were you excited, proud or confused? And what did you do with the money? Did you run with the candy store, or did you run to the bank? And what did you hear your parents say, and what did you see your parents do with the money?
Nhưng cần có một hành động sâu hơn. Làm sao bạn có thể bắt đầu những tín ngưỡng tiền bạc? Tôi gọi đây là tự truyện về tiền. Khi là chuyên gia tiền bạc, đây là bước đầu tiên tôi làm với khách hàng. Hãy suy nghĩ về ký ức về tiền thời thơ ấu. Khi có tiền thì cảm giác của bạn ra sao? Bạn có phấn khích, tự hào hay bối rối? Và bạn đã làm gì với số tiền đó? Bạn có chạy tới cửa hàng bán kẹo hay bạn chạy tới ngân hàng? Và bạn đã nghe ba mẹ mình nói những gì, và bạn đã thấy ba mẹ làm gì với số tiền đó?
My brother and I heard, "More money will make us happy." Every day. "More money will make us happy." And we internalized that into the money belief that our self worth was equal to our net worth as we watched our mom live in a state of chronic not-enoughness. And she numbed the pain with sugar and shopping.
Anh trai và tôi được nghe, "Càng nhiều tiền sẽ khiến chúng ta hạnh phúc." Mỗi ngày. "Càng nhiều tiền sẽ khiến chúng ta càng hạnh phúc." Và chúng tôi tiếp thu điều đó vào tín ngưỡng tiền bạc rằng giá trị bản thân tương đồng với đồng lương khi chúng tôi nhìn mẹ sống trong tình trạng thiếu thốn. Và khi bà xoa dịu nỗi đau bằng đường và mua sắm.
So what did we do? Keith played out my mother's life. He was an underearner, longed to be financially rescued, and he numbed out the pain with alcohol. I did the opposite. I became a high earner, rescuer, and I numbed the pain out with self-help books. But what we had in common was our money belief. We both believed that our bank account balance was equal to our self worth.
Rồi chúng tôi đã làm gì? Keith đóng vai trò của mẹ tôi. Anh ấy từng là người có thu nhập thấp, phụ thuộc cứu cánh tài chính, và anh xoa dịu nỗi đau bằng rượu. Tôi đã làm ngược lại. Tôi trở thành người kiếm nhiều hơn, người cứu nguy, và tôi đã hạn chế nỗi đau với sách phát triển bản thân. Nhưng chúng tôi có chung một điểm là tín ngưỡng tiền bạc. Chúng tôi đều tin rằng số dư trong tài khoản ngân hàng tương đồng với giá trị của bản thân.
Looking back at the Starbucks meeting with my brother ... he didn't need a budget and my judgment. He needed a breakthrough from his suffering, and he needed my compassion. Keith was not able to be the one to speak up and break our family money shame cycle, so he left me to do the work and share his legacy. Change is difficult, but in my family, not changing is fatal.
Nhìn lại lúc ở Starbucks gặp gỡ anh trai... anh ấy không cần tiền và lời nhận xét từ tôi. Anh ấy cần bước đột phá từ nỗi đau của mình, và anh ấy cần lòng thương của tôi. Keith không thể trở thành người lên tiếng và phá vỡ quy tắc ngại chia sẻ chuyện tiến nong, nên anh ấy đã để tôi làm việc đó và tiếp nhận di sản đó. Thay đổi thì khó khăn, nhưng trong gia đình tôi, không thay đổi là chết.
So I did the work, and I have experienced deep and profound forgiveness, and as I stand here today, I am living on purpose, I serve, and money serves me. It only takes one person in your family to break through the money-shame cycle. I want you to be the one.
Cho nên tôi bắt đầu làm việc, và tôi đã trải qua sự tha thứ sâu sắc rồi, và miễn là tôi đứng tại đây hôm nay, tôi sống có mục đích, tôi phục vụ, và tiền phục vụ tôi. Chỉ cần một người trong gia đình bạn phá vỡ vòng tròn mặc cảm về tiền bạc. Tôi muốn bạn trở thành người đó.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)