Swizz Beatz: I got it. So are you guys going to mute when I talk so nothing interrupts it?
Swizz Beatz: tôi hiểu rồi Vậy, các bạn sẽ im lặng khi tôi nói để không bị gián đoạn? Giọng nói: Uhh, vâng.
Voice: Uhh, yes.
SB: Một khi đang trong luồng suy nghĩ, tôi không muốn bị gián đoạn.
SB: Because once I'm in the flow, I like to stay in the flow.
Nhận được ủng hộ
Having some type of support is very necessary when you are creative. You know, there has to be something that's fueling that creativity, that's fueling that fire that you have inside.
là rất cần thiết khi bạn sáng tạo. Bạn biết đấy, phải có một thứ gì đó để thúc đẩy sự sáng tạo, thắp lên ngọn lửa bên trong bạn,
My love for music and creativity starts way back, way back. Back in the South Bronx where I grew up, building 700, apartment 2E. I would go outside and all I would hear is music. You go around to the back park, the DJs are playing, there's a basketball game going on, but then you would look at the handball court, and that handball court would have an amazing graffiti mural, I don't know if it's from Keith Haring or Fab 5 Freddy. I was instantly attracted to the creative.
Tình yêu của tôi dành cho âm nhạc và sự sáng tạo bắt đầu từ lâu. Từ lúc ở South Bronx nơi tôi lớn lên, tòa nhà 700, chung cư 2E. Tôi đi ra ngoài và chỉ nghe thấy âm nhạc mà thôi. Bạn đi vòng quanh công viên phía sau, các DJ đang chơi nhạc, có một trận bóng rổ đang diễn ra, nhưng sau đó bạn sẽ nhìn vào sân bóng ném, và sân bóng ném đó có một bức tranh tường graffiti tuyệt vời, tôi không biết là của Keith Haring hay Fab 5 Freddy. Tôi ngay lập tức bị thu hút bởi sự sáng tạo đó.
Music has been my therapy since day one. Anytime I get stressed out, I go to the arts, I go to creativity, I go to music. Music makes people feel hugged, people feel loved. And then I remember one of my uncles saying, "You should get into producing," I'm like, "What's producing?" You know, it started as a family-owned business, because Ruff Ryders was created by my family. It gave you DMX, it gave you Eve, it gave you Drag-On, it gave you The LOX. I've gotten every accolade in music that one can get. It just came to the point where it's like, "You know what? I'm no longer going to have fun with this unless I'm able to give back."
Từ đầu âm nhạc đã là cách trị liệu của tôi. Bất cứ khi nào tôi căng thẳng, tôi tìm đến nghệ thuật, với sự sáng tạo, đến với âm nhạc. Âm nhạc làm mọi người cảm thấy như được ôm, cảm thấy được yêu thương. Và rồi tôi nhớ tới một người chú nói rằng, “Cháu nên làm nhà sản xuất,” Tôi hỏi, “Nhà sản xuất là cái gì?” Bạn biết đấy, bắt đầu từ doanh nghiệp gia đình, vì Ruff Ryder do gia đình tôi tạo ra. Nó đem lại cho bạn DMX, Eve, nó đã mang lại cho bạn Drag-On, The LOX. Tôi đã nhận được mọi giải thưởng trong âm nhạc mà người ta có thể có được. Đã đến thời điểm như kiểu, “Bạn biết gì không? Tôi sẽ không còn vui vẻ với điều này trừ khi tôi có thể cống hiến trở lại.”
You know, The Dean Collection started for me to create a museum for my family and our name. Something that my kids would have to be responsible to pass through generations. I said, "Wait a minute, The Dean Collection is not just for The Dean Collection, The Dean Collection is for everyone." There are some galleries now and places you walk in, if you don't have 50,000, there's nothing to talk about. And I felt that a lot of people were using that as an excuse to exit art. They feel that art is only for rich people. Whoa. We've got to stop this, we've got to fix this. And that's what made me and my wife say, you know, we have to create an entry point to the younger generation that didn't understand the art world, didn't have their seat at the table, and then we started "No Commissions."
Bạn biết đấy, Bộ sưu tập Dean bắt đầu để tôi tạo bảo tàng cho gia đình tôi và danh tiếng của chúng tôi. Là một cái gì đó mà con tôi sẽ phải có trách nhiệm truyền lại cho các thế hệ sau. Tôi nói, "Đợi một chút, Bộ sưu tập Dean không dành riêng cho Bộ sưu tập Dean, Bộ sưu tập Dean dành cho mọi người." Bây giờ có vài triển lãm và những nơi bạn đi vào, nếu bạn không có 50.000, không có gì để nói cả. Và tôi cảm thấy rằng rất nhiều người đã sử dụng nó như một cái cớ để rời khỏi nghệ thuật. Họ cảm thấy nghệ thuật chỉ dành cho người giàu. Ái chà. Chúng ta phải dừng điều này, chúng ta phải sửa nó. Và đó là điều khiến tôi và vợ tôi nói, bạn biết đấy, chúng tôi tạo một nơi cho thế hệ trẻ dành cho ai không hiểu về thế giới nghệ thuật, không có có tiếng nói ảnh hưởng, và sau đó chúng tôi bắt đầu “Không tiền hoa hồng.”
It's a big event, you got 30-something-thousand RSVPs a night. The drinks are free, the food is free, the concert's free. The education is free, and I feel that education should be free. We went to Shanghai, we went to London, we went to Berlin, we did it right in my backyard in the South Bronx. You can come in to "No Commissions" and get something for a couple of bucks, or a couple hundred thousand. There's a tier for every person that has love for art. And what we're doing is something totally different from a gallery. The artists keep 100 percent of the sales.
Đó là một sự kiện lớn, có 30 nghìn người tham dự mỗi đêm. Đồ uống miễn phí, đồ ăn miễn phí, buổi hòa nhạc miễn phí. Giáo dục là miễn phí, và tôi cảm thấy rằng giáo dục nên được miễn phí. Chúng tôi đã đến Thượng Hải, chúng tôi đã đến Luân Đôn, chúng tôi đã đến Berlin, chúng tôi đã làm điều đó ngay tại sân sau của tôi ở South Bronx. Bạn có thể vào "Không tiền hoa hồng" và mua một món đồ với một vài đô la, hoặc vài trăm ngàn đô la. Có một dãy ghế cho mọi người có tình yêu dành cho nghệ thuật. Và những gì chúng tôi làm là một cái gì đó khác với triển lãm. Các nghệ sĩ giữ 100% doanh số.
But what about after "No Commissions," how can you sustain, how can you move forward without having to be trapped to sell your soul? I was a part of the sale with my brother Sean "Diddy" Combs, the 21-million-dollar purchase, which made Kerry James Marshall the highest-selling African American living artist to today. I'm like, "Man, you just broke the record," and the artist was like, "Yeah, I don't know whether to be happy or to be sad." He first sold that work, it was under 100,000. So imagine a work that you made for under 100,000 is now being sold for 21 million, and you had to sit home and watch this. And you couldn't even participate five percent.
Nhưng sau “Không tiền hoa hồng” thì sao? Làm thế nào bạn có thể duy trì, làm thế nào bạn có thể tiến về phía trước mà không phải bị mắc kẹt và bán đi linh hồn của bạn? Tôi đã cùng người anh em Sean “Diddy” Combs mua bức tranh, thương vụ giá 21 triệu đô la, điều này đã biến Kerry James Marshall thành nghệ sĩ người Mỹ gốc Phi bán chạy nhất cho đến ngày nay. Tôi kiểu như, “Trời, bạn vừa phá vỡ kỷ lục,” và người nghệ sĩ phản ứng, "Ừ, tôi không biết nên vui hay buồn." Ban đầu anh ấy bán tác phẩm đó là với giá 100.000 đô. Hãy tưởng tượng một tác phẩm mà bạn đã thực hiện có giá dưới 100.000 đô hiện đang được bán với giá 21 triệu đô, và bạn phải ngồi nhà và xem cái này. Và bạn thậm chí không được hưởng 5% số tiền đó.
When you look at it, I'm a producer, I'm a songwriter, every time it's played on the radio, I get paid. Every time it's played in a movie, I get paid. Every time it plays, period, I get paid. Visual artists, they only get paid once. How, when paintings are sold and traded multiple times? And that's that artist's lifetime work, that other people are making 10, 15, sometimes 100 times more than the artist that created it. So I created something called the Dean's Choice, where if you're a seller, or a collector, and you bring in your work into, let's say, Sotheby's, there's a paper that's there that says, "Hey, guys, you know, this artist is still living. You've made 300 percent on your investment by working with this artist. You can choose to give the artist whatever you want of the sale." I think that even if five people did it, it'll start to change everything in the arts. And this is happening in Europe already. It happens in the music industry, it's called publishing. And artists are able to survive, musicians are able to survive, years after years, off of the residual income of their publishing.
Khi bạn nhìn lại, tôi là nhà sản xuất, tôi là nhạc sĩ, mỗi khi nhạc của tôi phát trên radio, tôi nhận được tiền. Mỗi lần nhạc của tôi được phát trong một bộ phim, tôi nhận được tiền. Chỉ cần nhạc của tôi được phát, tôi nhận được tiền. Nghệ sĩ thị giác, họ chỉ được trả tiền một lần. Sao lại thế, trong khi bức tranh được bán và giao dịch nhiều lần? Và đó là tác phẩm để đời của nghệ sĩ đó, những người khác đang kiếm gấp 10, 15 lần, đôi khi gấp 100 lần so với nghệ sĩ đã tạo ra nó. Vì vậy, tôi đã tạo ra một thứ gọi là Dean’s Choice, nơi mà nếu bạn là người bán hoặc là một nhà sưu tầm, và giả sử bạn mang tác phẩm của mình vào Sotheby, có một tờ giấy có nội dung: “Này, các bạn, bạn biết đấy, nghệ sĩ này vẫn còn sống. Bạn đã kiếm được 300% từ khoản đầu tư của mình bằng cách làm việc với nghệ sĩ này. Bạn có thể chọn cho nghệ sĩ bất cứ điều gì bạn muốn bán. ” Tôi nghĩ rằng ngay cả khi năm người đã làm điều đó, nó sẽ bắt đầu thay đổi mọi thứ trong nghệ thuật. Và điều này đang xảy ra ở châu Âu rồi. Nó xảy ra trong ngành công nghiệp âm nhạc, nó được gọi là xuất bản. Và các nghệ sĩ có thể sống sót, nhạc sĩ có thể sống sót năm này qua năm khác nhờ thu nhập dư ra từ việc xuất bản của họ.
So how can we take something that brings creatives together, and celebrate each other? Myself and Timbaland have been working on this idea called Verzuz for about three years now. Then this trying time came, and everybody started going to social media to express themselves. So what we did was I played my top songs, he played his top songs, and we went on Instagram Live.
Vì vậy, làm thế nào để tạo ra một điều đem những người sáng tạo lại gần nhau và tôn vinh lẫn nhau? Chính tôi và Timbaland đã thực hiện ý tưởng này được gọi là Verzuz trong khoảng ba năm nay. Rồi thời gian thử nghiệm đã đến, và mọi người bắt đầu lên mạng xã hội để thể hiện bản thân. Vì vậy, những gì chúng tôi đã làm là tôi đã mở những bài hát hàng đầu của tôi, anh ấy đã mở những bài hát hàng đầu của anh ấy, và chúng tôi phát trực tiếp trên Instagram.
(Video) (Laughter)
(Video) (Tiếng cười)
Timbaland: You having fun? This is so good for the culture.
Timbaland: Bạn có vui không? Điều này là rất tốt cho văn hóa.
SB: A lot of people like to say "battle," we pulled back off of that word "battle," because we're battling enough in the world today. We call it educational celebration. I think we're on our ninth or tenth one. Me and Timbaland started out with 20,000 people. As of yesterday, 750,000 people in one room.
SB: Nhiều người thích nói “trận chiến,” chúng tôi rút lại từ “trận chiến,” vì chúng ta đã chiến đấu đủ nhiều trên thế giới ngày nay. Chúng tôi gọi đó là ăn mừng có giáo dục. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đang ở lớp chín hoặc lớp mười. Tôi và Timbaland bắt đầu với 20.000 người. Tính đến hôm qua, 750.000 người cùng tham gia.
So, we have this thing called the "Verzuz Effect." And the "Verzuz Effect" is what happens to the artist after they contribute to Verzuz. We can go to the Babyface and Teddy Riley. They both went up millions of views. Both of their songs reentered the charts. And then we look at the first ladies Verzuz, and both Erykah Badu and Jill Scott have seven positions in the top 20 charts. This is the Verzuz Effect. You know, billions and billions and billions of impressions. This is something I've never seen before. And I felt that these artists are getting their flowers today, which is a great thing, while they can smell them.
Vì vậy, chúng tôi có một thứ gọi là “Hiệu ứng Verzuz.” Và “Hiệu ứng Verzuz” là những gì xảy ra với nghệ sĩ sau khi họ đóng góp cho Verzuz. Chúng ta có thể kể đến Babyface và Teddy Riley. Cả hai đều tăng hàng triệu lượt xem. Cả hai bài hát của họ đều trở lại bảng xếp hạng. Và sau đó chúng tôi nhìn vào những người phụ nữ đầu tiên trên Verzuz, và cả Erykah Badu và Jill Scott có bảy vị trí trong 20 bảng xếp hạng hàng đầu. Đây là Hiệu ứng Verzuz. Bạn biết đấy, hàng tỷ và hàng tỷ và hàng tỷ dấu ấn. Đây là điều mà tôi chưa từng thấy trước đây. Và tôi cảm thấy rằng hôm nay, những nghệ sĩ này đã nhận được hoa, đó là một điều tuyệt vời, trong khi họ có thể ngửi hoa.
This was personal for me, because many a times I've been counted out, I've been hot and cold 100 times. You still have to understand the business as an artist, to elevate to your level that you deserve to be. Because most creatives, we're very emotional, we're very "let somebody else handle that, I want to stick to this." But not only creativity is key, education is key, which is the reason why I went back to school to sharpen my pencil in my mid-30s. We have to know our business. But it's going to take us digging in a little deeper and pulling out the knowledge that we need to prepare ourselves for this world that's waiting to take advantage of the creatives. Then we can make better choices, then we can end that conversation of artists dying poor. If we're not protecting the arts, we're not protecting our future, we're not protecting this world. Creativity heals us.
Chuyện này khá riêng tư, bởi vì nhiều lần tôi đã bị hạ đo ván, tôi thay đổi ý kiến cả trăm lần. Là nghệ sĩ, bạn vẫn phải hiểu công việc kinh doanh, để nâng cao cấp độ của bạn đến nơi mà bạn xứng đáng. Bởi vì hầu hết các sáng tạo, chúng tôi rất đa cảm, chúng tôi “cứ để người khác xử lý đi, tôi muốn tập trung vào chuyện này.” Nhưng không chỉ sáng tạo là mấu chốt, giáo dục là mấu chốt, đó là lý do tại sao tôi trở lại trường học để mài dũa kiến thức ở độ tuổi giữa 30. Chúng ta phải biết công việc kinh doanh. Nhưng đòi hỏi ta phải nghiên cứu sâu một chút và rút ra kiến thức mà chúng ta cần chuẩn bị cho thế giới mà đang chờ đợi để tận dụng lợi thế của sự sáng tạo. Sau đó chúng ta có thể đưa ra lựa chọn tốt hơn, sau đó chúng ta có thể chấm dứt lời đồn rằng các nghệ sĩ chết nghèo. Nếu chúng ta không bảo vệ nghệ thuật, chúng ta sẽ không bảo vệ được tương lai của mình, chúng ta sẽ không bảo vệ được thế giới này. Sự sáng tạo chữa lành chúng ta.
What's these shades closing for? Time out.
Những tấm màn này đóng lại làm gì thế? Hết giờ.
(Scoffs)
(Chế giễu)
Voice: I kind of like that. That was cool.
Giọng nói: Tôi khá thích đấy. Ngầu lắm.
SB: (Laughs)
SB: (Cười)