Cultural evolution is a dangerous child for any species to let loose on its planet. By the time you realize what's happening, the child is a toddler, up and causing havoc, and it's too late to put it back. We humans are Earth's Pandoran species. We're the ones who let the second replicator out of its box, and we can't push it back in. We're seeing the consequences all around us.
Tiến hóa văn hóa là một đứa trẻ nguy hiểm với bất kỳ giống loài nào thả lỏng nó trên hành tinh của chúng Trước khi bạn nhận ra có chuyện gì, đứa trẻ mới là sơ sinh, lớn lên và tàn phá, và mọi thứ đã quá muộn để đặt lại vị trí cũ. Con người là giống loài từ chiếc hộp Pandora trên Trái Đất. Chính chúng ta đã để bộ sao chép thứ hai ra khỏi hộp và không thể nhét chúng lại được. Chúng ta đang chứng kiến những hậu quả xung quanh mình.
Now that, I suggest, is the view that comes out of taking memetics seriously. And it gives us a new way of thinking about not only what's going on on our planet, but what might be going on elsewhere in the cosmos. So first of all, I'd like to say something about memetics and the theory of memes, and secondly, how this might answer questions about who's out there, if indeed anyone is.
Bây giờ, tôi muốn đưa ra một quan điểm từ việc đề cao thuyết tiến hóa văn hóa và nó mang đến một hướng suy nghĩ mới không chỉ những gì diễn ra ở hành tinh này mà những điều có thể đang diễn ra đâu đó trong vũ trụ. Vậy nên trước hết, tôi muốn nói về thuyết tiến hóa văn hóa và học thuyết về Memes, Thứ hai, làm thế nào điều này có thể lý giải câu hỏi: Ai ở ngoài kia? Nếu như thật sự có ai đó
So, memetics: memetics is founded on the principle of Universal Darwinism. Darwin had this amazing idea. Indeed, some people say it's the best idea anybody ever had. Isn't that a wonderful thought, that there could be such a thing as a best idea anybody ever had? Do you think there could? Audience: No. (Laughter) Susan Blackmore: Someone says no, very loudly, from over there. Well, I say yes, and if there is, I give the prize to Darwin.
Vậy, thuyết tiến hóa văn hóa Thuyết tiến hóa văn hóa được thành lập trên cơ sở phổ thuyết Darwin. Darwin đã có ý tưởng tuyệt vời này. Quả thực, một số người nói Đó là ý tưởng tuyệt nhất một người có thể có. Suy nghĩ đó không phải rất tuyệt sao, rằng có tồn tại một ý tưởng tuyệt nhất có thể có? Các bạn có nghĩ là có thể không? "Không!" (Tiếng cười) Ai đó đã nói không, rất to, từ phía đó. Tôi thì nói có, và nếu có, tôi xin dành giải thưởng cho Darwin.
Why? Because the idea was so simple, and yet it explains all design in the universe. I would say not just biological design, but all of the design that we think of as human design. It's all just the same thing happening. What did Darwin say? I know you know the idea, natural selection, but let me just paraphrase "The Origin of Species," 1859, in a few sentences.
Tại sao? Bởi vì ý tưởng đó rất đơn giản, nhưng lại lý giải toàn bộ kiểu mẫu kiến tạo trên thế gian. Tôi không chỉ nói đến kiến tạo sinh học, còn tất cả thuộc về con người ta nghĩ đến. Tất cả đều là cùng một việc diễn ra Darwin đã nói gì? Tôi biết bạn biết ý tưởng đó, chọn lọc tự nhiên, nhưng tôi xin diễn giải lại cuốn "Nguồn gốc giống loài", 1859 trong một vài câu.
What Darwin said was something like this: if you have creatures that vary, and that can't be doubted -- I've been to the Galapagos, and I've measured the size of the beaks and the size of the turtle shells and so on, and so on. And 100 pages later. (Laughter) And if there is a struggle for life, such that nearly all of these creatures die -- and this can't be doubted, I've read Malthus and I've calculated how long it would take for elephants to cover the whole world if they bred unrestricted, and so on and so on. And another 100 pages later. And if the very few that survive pass onto their offspring whatever it was that helped them survive, then those offspring must be better adapted to the circumstances in which all this happened than their parents were.
Điều Darwin nói là như thế này: Nếu như bạn có các giống loài khác biệt, và điều đó không còn nghi ngờ gì Tôi đã đến Galapagos, và tôi đã đo đạc kích thước mỏ chim và kích thước vỏ rùa, vân vân, và vân vân và tiếp 100 trang sau. (Tiếng cười) Và nếu như có một cuộc tranh giành sự sống đến mức gần như toàn bộ sinh vật đều chết Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đã đọc Malthus và tính toán phải mất bao lâu để loài voi bao phủ toàn bộ thế giới nếu chúng sinh đẻ không giới hạn, vv. Và tiếp 100 trang sau. Và nếu số ít ỏi còn sống sót truyền lại cho thế hệ sau bất kể thứ gì đã giúp chúng sống sót, thì thế hệ sau này phải thích ứng tốt hơn với hoàn cảnh mà tất cả chuyện này đã xảy ra so với cha mẹ của chúng.
You see the idea? If, if, if, then. He had no concept of the idea of an algorithm, but that's what he described in that book, and this is what we now know as the evolutionary algorithm. The principle is you just need those three things -- variation, selection and heredity. And as Dan Dennett puts it, if you have those, then you must get evolution. Or design out of chaos, without the aid of mind.
Các bạn đã thấy chưa? Nếu, nếu, nếu, thì. Ông không có khái niệm gì về thuật toán, nhưng đó là những điều ông đã miêu tả trong cuốn sách, và là thuật toán tiến hóa mà chúng ta biết ngày nay. Nguyên lý là, bạn chỉ cần ba thứ này--- Biến thể, chọn lọc và di truyền. và theo như Dan Dennett nói, nếu bạn có những thứ này thì bạn bắt buộc phải tiến hóa. Hoặc kiến tạo để thoát khỏi hỗn mang, trong sự vô thức
There's one word I love on that slide. What do you think my favorite word is? Audience: Chaos. SB: Chaos? No. What? Mind? No. Audience: Without. SB: No, not without. (Laughter) You try them all in order: Mmm...? Audience: Must. SB: Must, at must. Must, must. This is what makes it so amazing. You don't need a designer, or a plan, or foresight, or anything else. If there's something that is copied with variation and it's selected, then you must get design appearing out of nowhere. You can't stop it. Must is my favorite word there.
Trên trang này có một từ tôi rất thích. Các bạn nghĩ từ đó là gì? Khán giả: Hỗn mang? Hỗn mang? Không. Ý thức? Không. Khán giả: Không có. Không, không phải "không có" (Tiếng cười) Các bạn thử theo thứ tự à, hmm? Khán giả: Bắt buộc Bắt buộc, chính nó. Bắt buộc, bắt buộc Đó là lý do điều này thật đáng kinh ngạc Không cần nhà kiến tạo, hay kế hoạch, tầm nhìn, hay bất cứ cái gì. Nếu có thứ gì đó bị sao chép với biến thể và nó được chọn, thì bạn buộc phải có sự kiến tạo từ hư không. Bạn không thể ngăn cản nó được. Bắt buộc là từ yêu thích đó của tôi.
Now, what's this to do with memes? Well, the principle here applies to anything that is copied with variation and selection. We're so used to thinking in terms of biology, we think about genes this way. Darwin didn't, of course; he didn't know about genes. He talked mostly about animals and plants, but also about languages evolving and becoming extinct. But the principle of Universal Darwinism is that any information that is varied and selected will produce design.
Vậy, điều này thì liên quan gì đến Memes? Nguyên lý này áp dụng với tất cả mọi thứ mà bị sao chép với biến thể và chọn lọc Chúng ta quá quen với lối suy nghĩ theo ngôn ngữ sinh học Ta nghĩ về gien theo cách này. Darwin thì không, tất nhiên, ông không biết về gien Ông nói chủ yếu về động vật và cây cối, nhưng về cả những ngôn ngữ phát triển và bị tuyệt chủng. Nhưng nguyên lý của phổ thuyết Darwin là bất cứ thông tin nào bị biến thể và chọn lọc sẽ sản sinh ra sự kiến tạo.
And this is what Richard Dawkins was on about in his 1976 bestseller, "The Selfish Gene." The information that is copied, he called the replicator. It selfishly copies. Not meaning it kind of sits around inside cells going, "I want to get copied." But that it will get copied if it can, regardless of the consequences. It doesn't care about the consequences because it can't, because it's just information being copied. And he wanted to get away from everybody thinking all the time about genes, and so he said, "Is there another replicator out there on the planet?" Ah, yes, there is.
Và đây là điều Richard Dawkins bàn tới trong cuốn sách bán chạy nhất năm 1976 của mình: "Gien ích kỷ" Thông tin bị sao chép, ông gọi là cơ chế sao chép Nó chỉ sao chép ích kỷ. Không có nghĩa là nó nằm lỳ trong tế bào theo kiểu: "Tôi muốn được sao chép" Mà là, nó sẽ sao chép nếu có thể, bất kể hậu quả ra sao. Nó không quan tâm đến hậu quả bởi vì nó không thể, bởi vì nó chỉ là thông tin bị sao chép. Và ông muốn thoát khỏi cách mọi người luôn luôn suy nghĩ về gien nên ông nói: "Có cơ chế sao chép nào khác trên hành tinh không?" A, có, có đó.
Look around you -- here will do, in this room. All around us, still clumsily drifting about in its primeval soup of culture, is another replicator. Information that we copy from person to person, by imitation, by language, by talking, by telling stories, by wearing clothes, by doing things. This is information copied with variation and selection. This is design process going on. He wanted a name for the new replicator. So, he took the Greek word "mimeme," which means that which is imitated. Remember that, that's the core definition: that which is imitated. And abbreviated it to meme, just because it sounds good and made a good meme, an effective spreading meme. So that's how the idea came about. It's important to stick with that definition.
Hãy nhìn quanh bạn. Ở đây cũng được, trong phòng này. Xung quanh ta, vẫn trôi dạt một cách vụng về trong cái nôi nguyên thủy của văn hóa, là một cơ chế khác Thông tin mà chúng ta sao chép từ người này sang người khác, bằng việc bắt chước bằng ngôn ngữ, cách nói chuyện và kể chuyện bằng việc mặc quần áo, bằng cách làm việc. Đây là thông tin sao chép với biến thể và chọn lọc Đây là quá trình kiến tạo đang diễn ra. Ông muốn đặt tên cho cơ chế sao chép mới này Nên ông lấy từ Hy Lạp "Mimeme", có nghĩa là thứ được bắt chước Hãy nhớ lấy, đó là định nghĩa căn bản: "thứ được bắt chước" Và được lược gọn thành Meme, chỉ bởi vì nghe nó hay hơn và tạo ra một Meme hay, một Meme có sức lan tỏa hiệu quả Vậy đó là cách ý tưởng này nảy sinh. Điều quan trọng là phải ghi nhớ định nghĩa này.
The whole science of memetics is much maligned, much misunderstood, much feared. But a lot of these problems can be avoided by remembering the definition. A meme is not equivalent to an idea. It's not an idea. It's not equivalent to anything else, really. Stick with the definition. It's that which is imitated, or information which is copied from person to person. So, let's see some memes.
Toàn bộ khoa học về thuyết tiến hóa văn hóa nhiều phần đã bị sai lệch nhiều phần bị hiểu sai, nhiều phần bị e sợ Nhưng rất nhiều vấn đề trong số đó có thể được ngăn ngừa bằng cách ghi nhớ định nghĩa này. Một Meme không tương đương với một ý tưởng Nó không phải là một ý tưởng. Nó không tương đương với bất cứ thứ gì, quả thật vậy Ghi nhớ định nghĩa này. Đó là thứ được bắt chước hoặc thông tin được sao chép từ người này sang người khác Hãy xem một số Memes.
Well, you sir, you've got those glasses hung around your neck in that particularly fetching way. I wonder whether you invented that idea for yourself, or copied it from someone else? If you copied it from someone else, it's a meme. And what about, oh, I can't see any interesting memes here. All right everyone, who's got some interesting memes for me? Oh, well, your earrings, I don't suppose you invented the idea of earrings. You probably went out and bought them. There are plenty more in the shops. That's something that's passed on from person to person. All the stories that we're telling -- well, of course, TED is a great meme-fest, masses of memes.
Vâng, mời ngài, người có đeo kính quanh cổ theo cách quyến rũ khác lạ đó ạ Tôi tự hỏi ngài tự phát minh ra ý tưởng đó hay là sao chép nó từ người khác? Nếu ngài sao chép từ người khác, thì đó là một Meme. Và còn, à, tôi không thấy có Memes nào thú vị cả Được rồi các bạn, ai có những Memes thú vị cho tôi nào? À, được, đôi khuyên tai của bạn, Tôi không cho là bạn đã phát minh ý tưởng về khuyên tai Bạn có thể đã đi chơi và mua nó. Ở cửa hàng còn có rất nhiều nữa. Đó là một thứ được truyền từ người này sang người khác Tất cả câu chuyện chúng ta đang kể, phải, tất nhiên, TED là một hội chợ Memes tuyệt vời, các tập hợp của Memes
The way to think about memes, though, is to think, why do they spread? They're selfish information, they will get copied, if they can. But some of them will be copied because they're good, or true, or useful, or beautiful. Some of them will be copied even though they're not. Some, it's quite hard to tell why.
Tuy nhiên, hướng suy nghĩ về Memes, là nghĩ, tại sao chúng lại lan truyền? Chúng là thông tin ích kỷ, chúng sẽ đi sao chép, nếu có thể Nhưng một số chúng sẽ được sao chép, bởi vì chúng tốt, hoặc đúng, hoặc hữu dụng, hoặc đẹp đẽ Một số vẫn được sao chép dù chúng không như thế Một số, rất khó để nói tại sao.
There's one particular curious meme which I rather enjoy. And I'm glad to say, as I expected, I found it when I came here, and I'm sure all of you found it, too. You go to your nice, posh, international hotel somewhere, and you come in and you put down your clothes and you go to the bathroom, and what do you see? Audience: Bathroom soap. SB: Pardon? Audience: Soap. SB: Soap, yeah. What else do you see? Audience: (Inaudible) SB: Mmm mmm. Audience: Sink, toilet! SB: Sink, toilet, yes, these are all memes, they're all memes, but they're sort of useful ones, and then there's this one. (Laughter) What is this one doing? (Laughter) This has spread all over the world. It's not surprising that you all found it when you arrived in your bathrooms here. But I took this photograph in a toilet at the back of a tent in the eco-camp in the jungle in Assam. (Laughter) Who folded that thing up there, and why? (Laughter) Some people get carried away. (Laughter) Other people are just lazy and make mistakes. Some hotels exploit the opportunity to put even more memes with a little sticker. (Laughter) What is this all about? I suppose it's there to tell you that somebody's cleaned the place, and it's all lovely. And you know, actually, all it tells you is that another person has potentially spread germs from place to place. (Laughter)
Có một Meme đặc biệt lạ lùng mà tôi khá thích. Và rất vui khi nói rằng, như dự đoán, tôi đã thấy nó khi đến đây và tôi chắc chắn các bạn cũng đều thấy nó. Bạn đến khách sạn quốc tế, sang trọng, đẹp đẽ ở đâu đó và bạn đi vào, cởi bỏ quần áo xuống Bạn đi vào nhà tắm, và bạn thấy gì? Khán giả:Xà phòng tắm Xin lỗi? Khán giả: Xà phòng Xà phòng, đúng. Bạn còn thấy gì nữa? Khán giả: Mmm mmm. Bồn rửa mặt, toilet! Bồn rửa, toilet, đúng, chúng đều là Memes, nhưng chúng thuộc kiểu hữu dụng, và rồi có một thứ nữa. (Tiếng cười) Thứ này đang làm gì vậy? (Tiếng cười) Thứ này đã lan truyền đi khắp thế giới Không ngạc nhiên khi các bạn đều thấy nó khi bước vào phòng tắm ở đây. Nhưng tôi đã chụp tấm ảnh này ở một nhà vệ sinh ở sau căn lều tại trại sinh thái trong rừng nhiệt đới ở Assam (Tiếng cười) Ai đã cuộn thứ đó lên trên kia, và tại sao? (Tiếng cười) Một số người không để ý (Tiếng cười) Những người khác thì lười biếng và mắc lỗi Một số khách sạn lại nhân cơ hội này để đính lên càng nhiều Memes với một hình dán nhỏ (Tiếng cười) Vậy tất cả điều này là thế nào? Tôi cho rằng nó ở đó để nói với bạn, ai đó Đã dọn chỗ này, và nó rất sạch sẽ Và bạn biết đấy, thực ra, tất cả điều nó nói là một người khác có khả năng đã lan truyền vi khuẩn từ nơi này sang nơi khác (Tiếng cười)
So, think of it this way. Imagine a world full of brains and far more memes than can possibly find homes. The memes are all trying to get copied -- trying, in inverted commas -- i.e., that's the shorthand for, if they can get copied, they will. They're using you and me as their propagating, copying machinery, and we are the meme machines.
Vậy nên, hãy nghĩ theo hướng này Tưởng tượng một thế giới tràn ngập các bộ não Và quá nhiều Memes so với chỗ trú ẩn chúng có thể tìm thấy Toàn bộ các Memes này đều cố gắng để được sao chép -- Cố gắng, trong dấu ngoặc kép -- tức là, Đó là cách viết tắt cho, nếu chúng có thể sao chép, chúng sẽ làm Chúng đang sử dụng tôi và các bạn như các cỗ máy sao chép và lan truyền cho chúng, Và chúng ta là cỗ máy Meme.
Now, why is this important? Why is this useful, or what does it tell us? It gives us a completely new view of human origins and what it means to be human, all conventional theories of cultural evolution, of the origin of humans, and what makes us so different from other species. All other theories explaining the big brain, and language, and tool use and all these things that make us unique, are based upon genes. Language must have been useful for the genes. Tool use must have enhanced our survival, mating and so on. It always comes back, as Richard Dawkins complained all that long time ago, it always comes back to genes.
Vậy, tại sao điều này lại quan trọng? Sao nó lại hữu dụng? Nó nói với ta điều gì? Nó mang đến một cái nhìn hoàn toàn mới về căn nguyên loài người và làm người nghĩa là gì? Tất cả các học thuyết chính thống của tiến hóa văn hóa của căn nguyên loài người, và điều gì khiến chúng ta khác biệt với các loài khác Các học thuyết khác giải thích bộ não, ngôn ngữ,cách sử dụng công cụ và tất cả những thứ làm chúng ta khác biệt đều là dựa trên gien. Ngôn ngữ hẳn đã hữu ích với các gien. Sử dụng công cụ hẳn đã hỗ trợ sự sống sót, kết đôi của chúng ta vv. Nó sẽ luôn quay lại, như Richard Dawkins đã phê bình từ rất lâu về trước, nó luôn luôn quay về gien.
The point of memetics is to say, "Oh no, it doesn't." There are two replicators now on this planet. From the moment that our ancestors, perhaps two and a half million years ago or so, began imitating, there was a new copying process. Copying with variation and selection. A new replicator was let loose, and it could never be -- right from the start -- it could never be that human beings who let loose this new creature, could just copy the useful, beautiful, true things, and not copy the other things. While their brains were having an advantage from being able to copy -- lighting fires, keeping fires going, new techniques of hunting, these kinds of things -- inevitably they were also copying putting feathers in their hair, or wearing strange clothes, or painting their faces, or whatever.
Vấn đề chủ chốt của thuyết tiến hóa văn hóa là: "Không, nó không như vậy." Hiện nay có hai cơ chế sao chép trên hành tinh này. Từ thời khắc tổ tiên của chúng ta, Có lẽ là hai triệu rưỡi năm về trước, khoảng thế, bắt đầu bắt chước, thì đã có một quá trình sao chép mới. Sao chép với sự chọn lọc và biến thể. Một cơ chế sao chép mới đã được thả lỏng, và nó sẽ không bao giờ--- ngay từ lúc đầu, sẽ không bao giờ loài người đã thả lỏng sinh vật mới này, sẽ có thể chỉ sao chép những thứ đẹp đẽ, hữu ích và chân thật, mà không sao chép những thứ khác Trong khi bộ não của họ có một lợi thế từ khả năng sao chép -- nhóm lửa, giữ cho lửa cháy, những kỹ năng săn bắn mới, những thứ như vậy -- Rõ ràng họ cũng sao chép việc cài lông chim lên mái tóc, mặc những quần áo kỳ lạ, hoặc sơn vẽ mặt, đại loại thế.
So, you get an arms race between the genes which are trying to get the humans to have small economical brains and not waste their time copying all this stuff, and the memes themselves, like the sounds that people made and copied -- in other words, what turned out to be language -- competing to get the brains to get bigger and bigger. So, the big brain, on this theory, is driven by the memes.
Thế nên, bạn có một cuộc đua tay đôi giữa các gien chúng cố gắng tạo cho con người những bộ não nhỏ bé tiết kiệm để không lãng phí thời gian sao chép những thứ đó, và bản thân các Memes, như là các âm thanh con người tạo ra và sao chép -- Nói cách khác, thứ hóa ra lại là ngôn ngữ cạnh tranh để làm bộ não ngày càng to hơn. Nên, bộ não lớn, trong học thuyết này, được tạo ra bởi Memes.
This is why, in "The Meme Machine," I called it memetic drive. As the memes evolve, as they inevitably must, they drive a bigger brain that is better at copying the memes that are doing the driving. This is why we've ended up with such peculiar brains, that we like religion, and music, and art. Language is a parasite that we've adapted to, not something that was there originally for our genes, on this view. And like most parasites, it can begin dangerous, but then it coevolves and adapts, and we end up with a symbiotic relationship with this new parasite.
Đó là tại sao, trong "Cỗ máy Meme", tôi đã gọi nó là lực đẩy Meme. Khi các Memes tiến hóa, vì chúng chắc chắn phải thế, chúng tạo ra một bộ não lớn hơn, có khả năng sao chép tốt hơn những Memes đang tạo ra lực đẩy ấy. Đó là vì sao chúng ta rốt cuộc lại có những bộ não dị thường như vậy, Khiến chúng ta tôn sùng tôn giáo, âm nhạc và nghệ thuật. Ngôn ngữ là một loại kí sinh mà chúng ta đã thích nghi với nó, không phải một thứ đã tồn tại từ nguyên thủy trong gien của chúng ta, theo cách nhìn này. Và giống như hầu hết ký sinh trùng, nó có thể trở nên nguy hiểm, nhưng sau đó nó cùng tiến hóa và thích ứng và chúng ta rốt cuộc có mối quan hệ cộng sinh với loại ký sinh mới này.
And so, from our perspective, we don't realize that that's how it began. So, this is a view of what humans are. All other species on this planet are gene machines only, they don't imitate at all well, hardly at all. We alone are gene machines and meme machines as well. The memes took a gene machine and turned it into a meme machine.
Và như vậy, từ góc nhìn của chúng ta, chúng ta không nhận ra đó là cách nó đã bắt đầu. Vậy, đây là một quan điểm về bản chất con người. Tất cả giống loài khác trên hành tinh này chỉ là những cỗ máy gien, chúng không bắt chước được như thế, hầu như là không thể. Duy có chúng ta là những cỗ máy gien và cả cỗ máy Memes nữa. Các Memes lấy một cỗ máy gien và biến nó thành cỗ máy Meme.
But that's not all. We have a new kind of memes now. I've been wondering for a long time, since I've been thinking about memes a lot, is there a difference between the memes that we copy -- the words we speak to each other, the gestures we copy, the human things -- and all these technological things around us? I have always, until now, called them all memes, but I do honestly think now we need a new word for technological memes.
Nhưng chưa hết. Chúng ta giờ có một loại Meme mới. Tôi đã tự hỏi trong một thời gian dài, bởi vì tôi đã nghĩ về Memes rất nhiều, Có sự khác biệt nào giữa Memes chúng ta sao chép những từ chúng ta nói với nhau, các cử chỉ ta sao chép, những thứ về con người và tất cả các thứ công nghệ xung quanh ta? Cho tới giờ, tôi vẫn luôn gọi chung tất cả là Memes, nhưng hiện giờ tôi thật sự nghĩ rằng Chúng ta cần một từ mới cho các Memes công nghệ.
Let's call them techno-memes or temes. Because the processes are getting different. We began, perhaps 5,000 years ago, with writing. We put the storage of memes out there on a clay tablet, but in order to get true temes and true teme machines, you need to get the variation, the selection and the copying, all done outside of humans. And we're getting there. We're at this extraordinary point where we're nearly there, that there are machines like that. And indeed, in the short time I've already been at TED, I see we're even closer than I thought we were before.
Hãy gọi chúng là techno-memes, hay temes. Bởi vì các quá trình đang trở nên khác biệt. Chúng ta đã bắt đầu, có lẽ là 5000 năm trước, với việc viết. Ta để kho lưu trữ Memes ra ngoài trên một tấm bảng đất sét, nhưng để đạt được Temes và cỗ máy Temes thật sự, bạn cần có sự biến thể, chọn lọc và sao chép, tất cả được thực hiện cách biệt với con người. Và chúng ta đang tiến tới đó Chúng ta ở điểm phi thường này, nơi đã gần tới đó rằng ở đó có các cỗ máy như vậy. Quả như vậy, trong một thời gian ngắn ở TED, Tôi thấy chúng ta còn tới gần hơn cả trước đó.
So actually, now the temes are forcing our brains to become more like teme machines. Our children are growing up very quickly learning to read, learning to use machinery. We're going to have all kinds of implants, drugs that force us to stay awake all the time. We'll think we're choosing these things, but the temes are making us do it. So, we're at this cusp now of having a third replicator on our planet. Now, what about what else is going on out there in the universe? Is there anyone else out there? People have been asking this question for a long time. We've been asking it here at TED already. In 1961, Frank Drake made his famous equation, but I think he concentrated on the wrong things. It's been very productive, that equation. He wanted to estimate N, the number of communicative civilizations out there in our galaxy, and he included in there the rate of star formation, the rate of planets, but crucially, intelligence.
Nên thật ra, bây giờ các Temes đang bắt buộc các bộ não của chúng ta trở nên ngày càng giống cỗ máy Temes hơn. Những đứa trẻ của chúng ta đang lớn lên rất nhanh, học đọc, học cách sử dụng máy móc. Chúng ta sẽ có mọi kiểu cấy ghép, các loại thuốc bắt buộc chúng ta phải luôn tỉnh táo . Chúng ta sẽ nghĩ mình đang lựa chọn những thứ đó nhưng các Temes đang khiến chúng ta làm như thế. Vậy chúng ta đang ở trên đỉnh điểm của việc có một cơ chế sao chép thứ ba trên hành tinh này. Vậy còn những thứ đang diễn ra ngoài kia trong vũ trụ thì sao? Ngoài kia còn có ai nữa hay không? Mọi người đã hỏi câu hỏi này trong một thời gian dài. Chúng ta đã và đang hỏi câu đó tại TED rồi Năm 1961, Frank Drake đã đưa ra phương trình nổi tiếng của mình, nhưng tôi cho rằng ông ấy đã tập trung sai chỗ. Phương trình đó đã rất hữu ích. Ông ấy muốn ước tính N, số lượng các nền văn minh mà ta có thể liên lạc ngoài kia trong dải ngân hà, và ông ấy thêm vào tỷ lệ hình thành các ngôi sao, xác suất của các hành tinh, nhưng chủ chốt là trí thông minh.
I think that's the wrong way to think about it. Intelligence appears all over the place, in all kinds of guises. Human intelligence is only one kind of a thing. But what's really important is the replicators you have and the levels of replicators, one feeding on the one before. So, I would suggest that we don't think intelligence, we think replicators.
Tôi nghĩ đó là hướng suy nghĩ sai lệch. Trí tuệ xuất hiện ở mọi nơi, trong mọi lớp vỏ bọc. Trí tuệ loài người chỉ là một trong số đó. Song thứ thật sự quan trọng là các cơ chế sao chép bạn có và mức độ của các cơ chế đó, cái sau lại thu nạp từ cái trước. Nên, tôi đề nghị rằng chúng ta không nghĩ về trí tuệ, hãy nghĩ đến cơ chế sao chép.
And on that basis, I've suggested a different kind of equation. A very simple equation. N, the same thing, the number of communicative civilizations out there [that] we might expect in our galaxy. Just start with the number of planets there are in our galaxy. The fraction of those which get a first replicator. The fraction of those that get the second replicator. The fraction of those that get the third replicator. Because it's only the third replicator that's going to reach out -- sending information, sending probes, getting out there, and communicating with anywhere else.
Và dựa vào đó, tôi đề đạt một công thức khác. Một công thức rất đơn giản. N, giữ nguyên, số lượng các nền văn minh có thể liên lạc ở ngoài kia mà chúng ta có thể mong đợi trong ngân hà. Hãy bắt đầu với số lượng các hành tinh trong ngân hà đó. Phần trong số đó mà nhận được cơ chế sao chép đầu tiên. Phần trong số đó nhận được cơ chế sao chép thứ hai. Một phần nhận được cơ chế sao chép thứ ba. Bởi vì chỉ có cơ chế sao chép thứ ba sẽ tiếp cận -- gửi thông tin, gửi thăm dò, ra ngoài đó, và liên lạc với bất cứ nơi đâu khác.
OK, so if we take that equation, why haven't we heard from anybody out there? Because every step is dangerous. Getting a new replicator is dangerous. You can pull through, we have pulled through, but it's dangerous. Take the first step, as soon as life appeared on this earth. We may take the Gaian view. I loved Peter Ward's talk yesterday -- it's not Gaian all the time. Actually, life forms produce things that kill themselves. Well, we did pull through on this planet.
Vậy, nếu chúng ta chấp nhận công thức đó, tại sao chúng ta chưa từng nghe thấy gì từ bất kỳ ai ngoài đó? Bởi vì mỗi một bước đi đều nguy hiểm. Tạo ra một cơ chế sao chép mới là nguy hiểm. Bạn có thể vượt qua, chúng ta đã từng vượt qua, nhưng điều đó nguy hiểm. Đi bước đầu tiên, ngay khi sự sống xuất hiện trên trái đất này. chúng ta có thể theo quan điểm Gaia. Tôi rất thích Peter Ward nói chuyện hôm qua: Không phải lúc nào cũng là Gaia Thực ra, các thể sống tạo ra các thứ mà tự giết chúng. Vâng, chúng ta đã vượt qua trên hành tinh này.
But then, a long time later, billions of years later, we got the second replicator, the memes. That was dangerous, all right. Think of the big brain. How many mothers do we have here? You know all about big brains. They are dangerous to give birth to, are agonizing to give birth to. (Laughter) My cat gave birth to four kittens, purring all the time. Ah, mm -- slightly different. (Laughter)
Nhưng rồi, một thời gian dài sau đó, hàng triệu năm sau, chúng ta có được cơ chế sao chép thứ hai, các Memes. Đó là điều nguy hiểm đấy. Hãy nghĩ tới bộ não lớn. Ở đây chúng ta có bao nhiêu bà mẹ vậy? Các bạn biết tất cả về bộ não lớn rồi. Sinh ra chúng là một điều nguy hiểm. và cả đau đớn nữa. (Tiếng cười) Con mèo của tôi sinh ra bốn chú mèo con lúc nào cũng kêu gừ gừ. À, mm -- có hơi khác một chút (Tiếng cười)
But not only is it painful, it kills lots of babies, it kills lots of mothers, and it's very expensive to produce. The genes are forced into producing all this myelin, all the fat to myelinate the brain. Do you know, sitting here, your brain is using about 20 percent of your body's energy output for two percent of your body weight? It's a really expensive organ to run. Why? Because it's producing the memes.
Nhưng điều đó không chỉ đau đớn, mà nó giết rất nhiều em bé, giết rất nhiều các bà mẹ, và nó rất tốn kém để sản xuất. Các gien bị buộc phải sản xuất ra lượng myelin này tất cả chất béo để myelin hóa bộ não. Các bạn có biết, ngồi đây, có thể bộ não đang sử dụng 20% năng lượng của cơ thể cho 2% trọng lượng cơ thể? Nó thật sự là một bộ phận rất tốn kém để vận hành. Tại sao? Vì nó đang sản xuất các Memes.
Now, it could have killed us off. It could have killed us off, and maybe it nearly did, but you see, we don't know. But maybe it nearly did. Has it been tried before? What about all those other species? Louise Leakey talked yesterday about how we're the only one in this branch left. What happened to the others? Could it be that this experiment in imitation, this experiment in a second replicator, is dangerous enough to kill people off?
Vậy, nó đã có thể giết hết chúng ta. Nó có thể giết hết, và có thể nó đã suýt làm vậy, song bạn thấy đấy, ta không biết Nhưng có thể nó đã suýt làm vậy. Liệu nó đã thử trước đó chưa? Những loài vật khác thì sao? Louise Leakey đã nói vào hôm qua làm thế nào chúng ta trở thành loài duy nhất còn lại của chi này. Điều gì đã xảy ra với các loài khác? Phải chăng thí nghiệm bắt chước này, thí nghiệm thuộc cơ chế thứ hai nguy hiểm tới mức đủ để giết hết mọi người?
Well, we did pull through, and we adapted. But now, we're hitting, as I've just described, we're hitting the third replicator point. And this is even more dangerous -- well, it's dangerous again. Why? Because the temes are selfish replicators and they don't care about us, or our planet, or anything else. They're just information, why would they? They are using us to suck up the planet's resources to produce more computers, and more of all these amazing things we're hearing about here at TED. Don't think, "Oh, we created the Internet for our own benefit." That's how it seems to us. Think, temes spreading because they must. We are the old machines.
Vâng, chúng ta đã vượt qua, và đã thích nghi. Nhưng chúng ta đang tiến tới, như tôi mới diễn tả chúng ta đang tiến tới thời điểm của cơ chế sao chép thứ ba. Và điều này thậm chí còn nguy hiểm hơn -- vâng, lại là sự nguy hiểm. Tại sao? Bởi vì các Temes là các cơ chế sao chép ích kỷ. và chúng chẳng quan tâm đến ta, đến hành tinh của ta, hay bất cứ thứ gì Chúng chỉ là thông tin thôi, sao chúng phải làm thế chứ? Chúng đang lợi dụng chúng ta để hút hết tài nguyên của hành tinh này để sản xuất nhiều máy tính hơn, và thêm nhiều những thứ tuyệt vời chúng ta đang nghe tại đây trong TED. Đừng nghĩ, "À, chúng ta tạo ra Internet cho lợi ích của chính ta." Nó trông có vẻ như vậy với ta thôi. Nghĩ xem, các Temes lan truyền bởi vì chúng buộc phải thế. Chúng ta là những cỗ máy cũ kỹ.
Now, are we going to pull through? What's going to happen? What does it mean to pull through? Well, there are kind of two ways of pulling through. One that is obviously happening all around us now, is that the temes turn us into teme machines, with these implants, with the drugs, with us merging with the technology. And why would they do that? Because we are self-replicating. We have babies. We make new ones, and so it's convenient to piggyback on us, because we're not yet at the stage on this planet where the other option is viable. Although it's closer, I heard this morning, it's closer than I thought it was. Where the teme machines themselves will replicate themselves. That way, it wouldn't matter if the planet's climate was utterly destabilized, and it was no longer possible for humans to live here. Because those teme machines, they wouldn't need -- they're not squishy, wet, oxygen-breathing, warmth-requiring creatures. They could carry on without us.
Vậy, chúng ta sẽ vượt qua được chứ? Chuyện gì sẽ xảy ra? Vượt qua có nghĩa là gì? Vâng, đại loại là có hai cách để vượt qua. Một là những gì đang hiển nhiên diễn ra xung quanh ta, là các Temes biến chúng ta thành những cỗ máy Temes, với các thứ cấy ghép này với các loại thuốc với việc ta hòa nhập với công nghệ. Và tại sao chúng lại làm vậy? Bởi vì chúng ta tự tái tạo mình. Chúng ta sinh ra các em bé. Chúng ta tạo ra những người mới, nên rất tiện để đeo trên lưng ta, bởi chúng ta vẫn chưa tới giai đoạn khác trên hành tinh này nơi mà lựa chọn kia trở thành khả thi. Mặc dù nó đã tới gần hơn, tôi đã nghe được sáng nay, Nó gần hơn so với tôi đã nghĩ. Nơi mà các cỗ máy Temes sẽ tự tái tạo chúng. Bằng cách đó, sẽ chẳng sao cả nếu khí hậu hành tinh hoàn toàn mất ổn định, và loài người không thể sống ở đây được nữa Bởi vì các cỗ máy Temes, chúng sẽ không cần chúng không yếu ớt, ướt sũng, thở bằng oxy, hay là sinh vật cần sưởi ấm. Chúng có thể sống tiếp mà không cần chúng ta
So, those are the two possibilities. The second, I don't think we're that close. It's coming, but we're not there yet. The first, it's coming too. But the damage that is already being done to the planet is showing us how dangerous the third point is, that third danger point, getting a third replicator. And will we get through this third danger point, like we got through the second and like we got through the first? Maybe we will, maybe we won't. I have no idea. (Applause) Chris Anderson: That was an incredible talk. SB: Thank you. I scared myself. CA: (Laughter)
Vậy, đó là hai khả năng. Khả năng thứ hai, tôi không nghĩ chúng ta tới gần như vậy. Nó đang đến, nhưng ta vẫn chưa tới đó. Khả năng đầu, nó cũng đang tới. Nhưng những thiệt hại đã xảy ra với hành tinh này đang cho ta thấy thời điểm thứ ba nguy hiểm ra sao, thời điểm nguy hiểm thứ ba, khi tạo ra cơ chế sao chép thứ ba đó. Và liệu chúng ta sẽ vượt qua được thời điểm nguy hiểm thứ ba này, giống như với thời điểm thứ hai và đầu tiên không? Có lẽ chúng ta sẽ làm được, hoặc có lẽ không. Tôi không biết nữa. (Tiếng vỗ tay) Chris Anderson: Đó là một bài nói chuyện tuyệt vời SB: Cám ơn. Tôi tự thấy sợ mình luôn. CA: (tiếng cười)