"What I Will"
"Tôi sẽ"
I will not dance to your war drum. I will not lend my soul nor my bones to your war drum. I will not dance to that beating. I know that beat. It is lifeless. I know intimately that skin you are hitting. It was alive once, hunted, stolen, stretched. I will not dance to your drummed-up war. I will not pop, spin, break for you. I will not hate for you or even hate you. I will not kill for you. Especially I will not die for you. I will not mourn the dead with murder nor suicide. I will not side with you or dance to bombs because everyone is dancing. Everyone can be wrong. Life is a right, not collateral or casual. I will not forget where I come from. I will craft my own drum. Gather my beloved near, and our chanting will be dancing. Our humming will be drumming. I will not be played. I will not lend my name nor my rhythm to your beat. I will dance and resist and dance and persist and dance. This heartbeat is louder than death. Your war drum ain't louder than this breath. Haaa.
Tôi sẽ không nhảy theo điệu trống chiến đấu của bạn. Tôi sẽ không thả vào đó tâm hồn và xương máu của chính mình Tôi sẽ không hòa mình vào những giai điệu đó. Tôi biết nó. Nó chẳng mang đến sự sống. Tôi biết những nỗi đau mà chiến tranh mang lại cho con người. Họ đã sống, bị săn đuổi, bị cướp bóc, và đau đớn khôn cùng. Tôi sẽ không nhảy theo tiếng trống rền vang của bạn. Tôi sẽ không lắc lư, nhún nhảy theo nó vì bạn. Tôi sẽ không căm thù nó vì bạn hay thậm chí căm thù chính bạn. Tôi sẽ không giết một ai vì bạn. Hơn thế nữa tôi sẽ không chết vì bạn. Tôi sẽ không thương xót cho cái chết của những kẻ giết người cũng như kẻ liều chết. Tôi sẽ không bên bạn hay chiến đầu cùng những trái bom cho dù tất cả mọi người đều sẽ theo. Ai cũng có thể sai. Cuộc sống là một quyền của con người, mọi người đều có nó. Tôi sẽ không bao giờ quên quê hương mình. Chính tay tôi sẽ tự tạo ra chiếc trống. Rồi cùng với những người yêu quý của mình, cùng nhau chúng tôi cất lên những giai điệu thanh bình. Chúng sẽ thành những điệu trống cho hòa bình. Tôi sẽ là chính mình. Sẽ không cho mượn tên mình và giai điệu thanh bình của chính mình vào nhịp đập chiến tranh. Tôi sẽ nhảy múa và kháng cự và nhảy múa và kiên trì và nhảy múa. Nhịp đập còn tim này sẽ lớn hơn cả sự chết chóc Điệu trống chiến tranh dồn dập sẽ không lớn hơn chính hơi thở này. Haaa
What's up TED people? Let me hear you make some noise.
Làm gì đi chứ những người của TED ? Cho tôi nghe gì đó đi nào.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
A bunch of pacifists. Confused, aspiring pacifists. I understand.
Ôi những con người tôn sùng hòa bình. Những con người khát khao hơn cả hòa bình Tôi hiểu.
I've been wrong a lot lately. Like a lot. So I couldn't figure out what to read today. I mean, I've been saying I've been prepping. What that means is prepping my outfit, (Laughter) prepping options, trying to figure out what I'm coming behind and going in front of. Poetry does that. It preps you. It aims you.
Gần đây tôi đã sai rất nhiều. Rất nhiều lần. Vì thế tôi đã không thể nghĩ ra được gì đế nói hôm nay cả. Không phải là tôi không chuẩn bị gì. Tôi đã chuẩn bị rất kĩ trang phục của mình cho hôm nay, (Tiếng cười) chuẩn bị những ý kiến của bản thân, và cố gắng làm cho nó hợp lý cả về quá khứ và tương lai. Thi ca làm được điều đó. Nó mang đến cho bạn. Nó chỉ vào chính bạn.
So I am going to read a poem that was chosen just now. But I'm going to need you to just sit for like 10 minutes and hold a woman who is not here. Hold her now with you. You don't need to say her name out loud, you can just hold her. Are you holding her?
Ngay bây giờ đây tôi sẽ đọc một bài thơ mà tôi chỉ vừa mới chọn nó. Nhưng trước hết tôi cần bạn chỉ cần ngồi như thế này trong 10 phút và nghĩ về một người phụ nữ không có ở đây. Giữ cô ấy lại với bạn. Bạn không cần phải nói thật to tên của người ấy, chỉ cần nghĩ về họ. Bạn đang nghĩ đấy chứ?
This is "Break Clustered."
Bài thơ "Mảnh vỡ khổ đau."
All holy history banned. Unwritten books predicted the future, projected the past. But my head unwraps around what appears limitless, man's creative violence. Whose son shall it be? Which male child will perish a new day? Our boys' deaths galvanize. We cherish corpses. We mourn women, complicated. Bitches get beat daily. Profits made, prophets ignored. War and tooth, enameled salted lemon childhoods. All colors run, none of us solid. Don't look for shadow behind me. I carry it within. I live cycles of light and darkness. Rhythm is half silence. I see now, I never was one and not the other. Sickness, health, tender violence. I think now I never was pure. Before form I was storm, blind, ign'ant -- still am. Human contracted itself blind, malignant. I never was pure. Girl spoiled before ripened. Language can't math me. I experience exponentially. Everything is everything. One woman loses 15, maybe 20, members of her family. One woman loses six. One woman loses her head. One woman searches rubble. One woman feeds on trash. One woman shoots her face. One woman shoots her husband. One woman straps herself. One woman gives birth to a baby. One woman gives birth to borders. One woman no longer believes love will ever find her. One woman never did. Where do refugee hearts go? Broken, dissed, placed where they're not from, don't want to be missed. Faced with absence. We mourn each one or we mean nothing at all. My spine curves spiral. Precipice running to and running from human beings. Cluster bombs left behind. De facto landmines. A smoldering grief. Harvest contaminated tobacco. Harvest bombs. Harvest baby teeth. Harvest palms, smoke. Harvest witness, smoke. Resolutions, smoke. Salvation, smoke. Redemption, smoke. Breathe. Do not fear what has blown up. If you must, fear the unexploded.
Lịch sử đã chỉ ra. Những gì chưa được viết sẽ dự đoán được tương lai, phản chiếu quá khứ. Tôi thì lại nghĩ khác có thể nó giới hạn rằng, đàn ông là khởi nguồn của bạo lực. Con trai của ai sẽ là người gây ra nó? Đứa trẻ nào sẽ làm tàn lụi 1 ngày mới? Những cái chết kia làm ta đau khổ biết dường nào. Ta yêu quý chúng biết bao. Ta tiếc thương cho những người phụ nữ. Những con chó cái bị đánh đập hàng ngày. Chính họ đang lâm nguy. Chiến tranh và thời niên thiếu đau đớn. Tất cả màu sắc tươi đẹp đều tàn rụi, chúng ta đang đứng nhìn. Xin đừng nhìn vào những cái bóng phía sau tôi. Tôi mang nó trong mình. Tôi sống trong chu trình của ánh sáng và bóng đêm. Nửa ồn ào và tĩnh lặng. Tôi hiểu rằng, chưa bao giờ là chính mình hay là kẻ khác. Ốm đau, khỏe mạnh,hiền lành và bạo lực. Thật khó mà hiểu được con người này. Tôi đã là một cơn bão. mù quáng và ngu ngốc -- vẫn thế mà thôi. Con người mang đến cho chính nó mù quáng và bệnh tật. Tôi luôn phức tạp. Đàn bà bị nhào nặn trước khi bị hiếp. Rào cản ngôn ngữ không ngăn được tôi. Kinh nghiệm và sự già giặn trong tôi. Mọi thứ vẫn là mọi thứ. Một người phụ nữ mất 15, hay 20, người thân thuộc của mình. Một người phụ nữ mất sáu. Một người phụ nữ mất chính đầu của mình. Một người phụ nữ tìm kiếm những thi thể. Một người phụ nữ tồn tại bằng những rác rưởi. Một người phụ nữ bắn chính mình. Một người phụ nữ bắn chính chồng mình. Một người phụ nữ trói buộc chính mình. Một người phụ nữ sinh con. Một người phụ nữ sinh giữa biên giới. Một người phụ nữ không còn tin tình yêu sẽ đến tìm cô. Một người phụ nữ chưa bao giờ tin. Những con tim trốn chạy sẽ đi về đâu? Vỡ tan, văng tục. chạy trốn đến nơi mà họ chưa từng đến. Đối mặt với cô độc. Chúng ta tiếc thương cho từng người. hay chúng ta im lặng. Cột sống tôi như quằng lại. Con người đang đứng bên vách vúi cheo leo. Bom mìn để lại đằng sau. Những quả bom nổ chậm vẫn còn đó. Một sự âm ỉ trong khổ đau. Khói thuốc. Bom đạn. Xác chết trẻ em. Những bàn tay, khói. Nhân chứng, khói. Cải cách, khói. Sự cứu rỗi, khói. Sự chở che, khói. Hơi thở. Đừng sợ vì những gì đã nổ tung. Nếu bạn sợ, hãy sợ những thứ chưa nổ kia.
Thank you.
Cám ơn.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)