I remember my aunt brushing my hair when I was a child. I felt this tingling in my stomach, this swelling in my belly. All her attention on me, just me. My beautiful Aunt Bea, stroking my hair with a fine-bristled brush. Do you have a memory like that that you can feel in your body right now?
Tôi nhớ dì đã chải đầu cho tôi khi tôi còn nhỏ. Tôi cảm giác nó ngứa ngáy trong dạ dày, và dần trướng lên trong bụng. Mọi sự chú ý của dì ấy đều đặt lên tôi, chỉ mình tôi. Dì Bea xinh đẹp của tôi, dùng chiếc lược răng mảnh chải tóc cho tôi. Bạn có ký ức giống vậy, mà bạn có thể cảm nhận trong cơ thể mình, lúc này?
Before language, we're all sensation. As children, that's how we learn to differentiate ourselves in the world -- through touch. Everything goes in the mouth, the hands, on the skin. Sensation -- it is the way that we first experience love. It's the basis of human connection. We want our children to grow up to have healthy intimate relationships. So as parents, one of the things that we do is we teach our children about sex. We have books to help us, we have sex ed at school for the basics. There's porn to fill in the gaps -- and it will fill in the gaps.
Trước khi có ngôn ngữ, chúng ta đều có cảm giác. Là trẻ con, ta học cách phân định mình trong thế giới - qua xúc giác. Mọi thứ đi vào miệng, qua tay, qua da. Cảm giác là hình thức đầu tiên ta trải nghiệm tình yêu. Đây là sự kết nối cơ bản của con người. Chúng ta muốn con cái trưởng thành, có những mối quan hệ gần gũi lành mạnh. Nên làm cha mẹ, một trong những điều ta làm là giáo dục con về giới tính. Chúng ta có sách hỗ trợ, có giáo dục giới tính cơ bản tại trường. Có phim khiêu dâm lắp đầy khoảng trống - và nó sẽ lắp đầy khoảng trống.
(Laughter)
(Cười)
We teach our children "the talk" about biology and mechanics, about pregnancy and safe sex, and that's what our kids grow up thinking that sex is pretty much all about. But we can do better than that. We can teach our sons and daughters about pleasure and desire, about consent and boundaries, about what it feels like to be present in their body and to know when they're not. And we do that in the ways that we model touch, play, make eye contact -- all the ways that we engage their senses. We can teach our children not just about sex, but about sensuality.
Chúng ta dạy trẻ "thảo luận" về sinh học và cơ học, về mang thai và tình dục an toàn , và đó là cách bọn trẻ lớn lên, nghĩ rằng tình dục là chỉ có thế. Nhưng ta có thể làm tốt hơn. Ta có thể dạy con cái mình về sự thỏa mãn và khao khát, về sự đồng thuận và giới hạn, về cảm giác hiện hữu trong cơ thể và biết khi nào cơ thể chưa sẵn sàng. Và chúng ta làm theo nhiều cách như thực hành đụng chạm, chơi đùa, giao tiếp bằng mắt - tất cả những cách thu hút sự chú ý. Chúng ta có thể dạy trẻ không chỉ về giới tính, mà còn về khoái lạc.
This is the kind of talk that I needed as a girl. I was extremely sensitive, but by the time I was an adolescent, I had numbed out. The shame of boys mocking my changing body and then girls exiling me for, ironically, my interest in boys, it was so much. I didn't have any language for what I was experiencing; I didn't know it was going to pass. So I did the best thing I could at the time and I checked out. And you can't isolate just the difficult feelings, so I lost access to the joy, the pleasure, the play, and I spent decades like that, with this his low-grade depression, thinking that this is what it meant to be a grown-up.
Đây là bài thuyết trình tôi cần khi còn là một bé gái. Tôi là người cực kỳ nhạy cảm, nhưng đến tuổi vị thành niên, tôi từng bị cô lập. Tôi xấu hổ khi đám con trai mỉa mai thay đổi trên cơ thể, bọn con gái tẩy chay tôi, buồn cười thay, là vì hứng thú của tôi với bọn con trai, Thật quá sức chịu đựng. Tôi đã không có ngôn ngữ để diễn tả những gì đang trải qua; tôi không biết rằng chuyện sẽ qua đi. Nên tôi đã làm mọi điều có thể và tìm hiểu. Bạn không thể cô lập những cảm xúc khó chịu, nên tôi đã đánh mất niềm vui, sự thoả mãn, trò vui, tôi như vậy suốt một thời gian, trầm cảm nhẹ, cho rằng điều này có nghĩa là trưởng thành.
For the past year, I've been interviewing men and women about their relationship to sex and I've heard my story again and again. Girls who were told they were too sensitive, too much. Boys who were taught to man up -- "don't be so emotional." I learned I was not alone in checking out. It was my daughter who reminded me of how much I used to feel. We were at the beach. It was this rare day. I turned off my cell phone, put in the calendar, "Day at the beach with the girls." I laid our towels down just out of reach of the surf and fell asleep. And when I woke up, I saw my daughter drizzling sand on her arm like this, and I could feel that light tickle of sand on her skin and I remembered my aunt brushing my hair. So I curled up next to her and I drizzled sand on her other arm and then her legs. And then I said, "Hey, you want me to bury you?" And her eyes got really big and she was like, "Yeah!" So we dug a hole and I covered her in sand and shells and drew this little mermaid tail. And then I took her home and lathered her up in the shower and massaged her scalp and I dried her off in a towel. And I thought, "Ah. How many times had I done that -- bathed her and dried her off -- but had I ever stopped and paid attention to the sensations that I was creating for her?" I'd been treating her like she was on some assembly line of children needing to be fed and put to bed. And I realized that when I dry my daughter off in a towel tenderly the way a lover would, I'm teaching her to expect that kind of touch. I'm teaching her in that moment about intimacy. About how to love her body and respect her body. I realized there are parts of the talk that can't be conveyed in words.
Năm ngoái, tôi đã phỏng vấn đàn ông và phụ nữ về quan hệ tình dục và tôi nhận thấy nhiều người cũng như mình. Nhiều cô gái bị nói là quá nhạy cảm. Các chàng trai được dạy mạnh mẽ - "đừng có đàn bà." Tôi đã học được mình không cô đơn trong việc đi vào tìm hiểu. Chính con gái tôi đã nhắc nhở tôi về những cảm xúc từng có. Chúng tôi ở trên bãi biển. Đó là một ngày kỳ quặc. Tôi đã tắt điện thoại, ghi vào lịch, "Ngày đi biển cùng các cô gái." Tôi đặt khăn tắm xuống trên phần bờ xa biển và nằm ngủ. Và khi tỉnh dậy, tôi thấy con gái mình rải cát đầy cánh tay như vầy, và tôi có thể cảm nhận đống cát đang cù lét trên da con bé và tôi nhớ lúc dì tôi chải đầu cho mình. Nên tôi đã cuộn tròn kế bên con bé và đổ cát lên cánh tay còn lại rồi tới chân của nó. Sau đó tôi nói: "Nè, con muốn mẹ chôn con không?" Và mắt con bé sáng rực lên "Dạ!" Chúng tôi đào một cái hố tôi phủ cát và vỏ sò lên người con bé rồi vẽ cho nó cái đuôi cá nho nhỏ. Sau đó, tôi đưa con bé về nhà, tắm xà phòng, xoa bóp da đầu và lấy khăn lau khô cho con bé. Và tôi nghĩ: "À, mình đã làm vậy bao nhiêu lần -- tắm xong rồi lau khô cho con bé - nhưng chưa bao giờ dừng lại và chú ý tới cảm nhận mà tôi tạo cho con?" Tôi đối xử với nó như trong dây chuyền sản xuất những trẻ cần được cho ăn và ru ngủ. Và tôi nhận ra, khi lau khô người con bé bằng khăn tắm nhẹ nhàng như người tình làm cho nhau, tôi đang dạy nó mong chờ loại đụng chạm như vậy. Lúc đó, tôi đang dạy nó về sự gần gũi. Về cách yêu thương và trân trọng cơ thể mình. Tôi nhận ra có nhiều phần không thể diễn đạt bằng lời.
In her book, "Girls and Sex," writer Peggy Orenstein finds that young women are focusing on their partner's pleasure, not their own. This is something I'm going to talk about with my girls when they're older, but for now, I look for ways to help them identify what gives them pleasure and to practice articulating that. "Rub my back," my daughter says when I tuck her in. And I say, "OK, how do you want me to rub your back?" "I don't know," she says. So I pause, waiting for her directions. Finally she says, "OK, up and to the right, like you're tickling me." I run my fingertips up her spine. "What else?" I ask. "Over to the left, a little harder now."
Trong quyển sách, "Phái đẹp và tình dục," tác giả Peggy Orestein phát hiện ra rằng phụ nữ trẻ đang tập trung vào sự thoả mãn của đối phương, chứ không phải của bản thân mình. Đây là điều mà tôi định nói với các con khi chúng lớn lên, nhưng từ giờ, tôi tìm cách giúp chúng nhận ra điều đem làm chúng thoả mãn và cách để diễn giải chúng. "Chà lưng cho con," con gái tôi nói khi tôi đắp mền cho con bé. Và tôi nói: "Được, con muốn mẹ chà lưng cho con như thế nào?" Con bé nói: "Con không biết." Nên tôi ngừng lại, chờ con bé hướng dẫn. Cuối cùng nó nói, "Dạ, phía trên bên phải, như lần mẹ cù lét con đó." Tôi gãi khắp sống lưng của con bé. "Còn gì nữa không?", tôi hỏi. "Giờ gãi qua trái mạnh hơn chút ạ."
We need to teach our children how to articulate their sensations so they're familiar with them. I look for ways to play games with my girls at home to do this. I scratch my fingernails on my daughter's arm and say, "Give me one word to describe this." "Violent," she says. I embrace her, hold her tight. "Protected," she tells me. I find opportunities to tell them how I'm feeling, what I'm experiencing, so we have common language. Like right now, this tingling in my scalp down my spine means I'm nervous and I'm excited.
Chúng ta cần dạy trẻ cách diễn giải cảm giác và làm quen với chúng. Tôi tìm nhiều cách để chơi trò chơi với con gái ở nhà để làm điều này. Tôi cào lên cánh tay con và nói: "Cho mẹ một từ miêu tả đi." Con bé nói: "Bạo lực." Tôi ôm con bé, giữ thật chặt. "Bảo vệ," con bé nói. Tôi tìm thấy cơ hội để nói các con nghe cảm nhận của mình, những gì tôi đã trải qua bằng ngôn ngữ chung. Như lúc này, rạo rực từ đầu tới sống lưng nghĩa là tôi vừa lo vừa háo hức.
You are likely experiencing sensations in response to me. The language I'm using, the ideas I'm sharing. And our tendency is to judge these reactions and sort them into a hierarchy: better or worse, and then seek or avoid them. And that's because we live in this binary culture and we're taught from a very young age to sort the world into good and bad. "Did you like that book?" "Did you have a good day?" How about, "What did you notice about that story?" "Tell me a moment about your day. What did you learn?" Let's teach our children to stay open and curious about their experiences, like a traveler in a foreign land. And that way they can stay with sensation without checking out -- even the heightened and challenging ones -- the way I did, the way so many of us have.
Bạn có lẽ sẽ trải qua những cảm giác hồi đáp. Ngôn ngữ tôi đang dùng, ý tưởng tôi đang chia sẻ. Và xu hướng của chúng ta là đánh giá những phản ứng và sắp xếp theo thứ tự: tốt hay xấu, để sau đó tìm kiếm hay lảng tránh. Đó là vì chúng ta sống trong nền văn hóa nhị phân, ta được dạy từ rất nhỏ là phân biệt điều tốt và xấu. "Bạn thích quyển sách đó hả?" "Bạn có một ngày vui chứ?" Vậy còn "Bạn nhận ra điều gì từ câu chuyện đó?" "Hãy kể tôi nghe một khoảnh khắc trong ngày. Bạn đã học được gì?" Hãy dạy trẻ con cách mở lòng và tò mò về những trải nghiệm của chúng, giống như du khách ở vùng đất lạ. Bằng cách đó, ta giữ được cảm giác không cần phải dằn vặt -- thậm chí, những cảm giác thăng hoa và thách thức -- như cách tôi và nhiều người trong chúng ta đã làm.
This sense education, this is education I want for my daughters. Sense education is what I needed as girl. It's what I hope for all of our children. This awareness of sensation, it's where we began as children. It's what we can learn from our children and it's what we can in turn remind our children as they come of age.
Giáo dục cảm giác là nền giáo dục tôi mong muốn cho con gái mình. Là những gì tôi cần khi còn là một bé gái. Là điều tôi mong mỏi cho con em chúng ta. Ý thức về cảm giác, là nơi ta bắt đầu khi còn là một đứa trẻ. Đó là điều ta có thể học từ bọn trẻ, và ngược lại, cũng là điều ta có thể nhắc nhở chúng khi chúng trưởng thành.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)