I'm driven by pure passion to create photographs that tell stories. Photography can be described as the recording of a single moment frozen within a fraction of time. Each moment or photograph represents a tangible piece of our memories as time passes. But what if you could capture more than one moment in a photograph? What if a photograph could actually collapse time, compressing the best moments of the day and the night seamlessly into one single image?
Tôi sống với niềm đam mê thuần tuý là tạo ra những bức ảnh biết kể chuyện. Chụp ảnh có thể xem như sự ghi lại một khoảnh khắc cô đọng lại tại một khoảnh khác nào đó. Mỗi khoảnh khắc hay bức ảnh là một mảnh ghép hữu hình trong bức tranh ký ức của ta khi thời gian trôi qua. Nhưng sẽ thế nào nếu bạn có thể ghi lại nhiều khoảnh khắc trong 1 bức hình? Sẽ ra sao nếu một bức hình thực sự phá vỡ quy luật thời gian để những khoảnh khắc ngày-đêm đẹp nhất được cô đọng lại một cách liền mạch trong một bức ảnh duy nhất?
I've created a concept called "Day to Night" and I believe it's going to change the way you look at the world. I know it has for me.
Tôi đã nghĩ ra một ý tưởng chụp ảnh tên là "Ngày đến Đêm" và tôi tin nó có thể thay đổi cách bạn nhìn nhận thế giới. Tôi biết nó đã thay đổi tôi.
My process begins by photographing iconic locations, places that are part of what I call our collective memory. I photograph from a fixed vantage point, and I never move. I capture the fleeting moments of humanity and light as time passes. Photographing for anywhere from 15 to 30 hours and shooting over 1,500 images, I then choose the best moments of the day and night.
Quá trình của tôi bắt đầu từ việc chụp lại những địa điểm nổi tiếng, những nơi xuất hiện trong ký ức của hầu hết chúng ta. Tôi chọn điểm chụp thuận lợi nhất, và không hề thay đổi hay di chuyển. Tôi ghi lại những khoảnh khắc thoáng qua của con người và ánh sáng. Tại mỗi nơi bất kì, tôi đều chụp trong khoảng 15 đến 30 giờ và chụp hơn 1,500 bức ảnh, sau đó tôi chọn ra những tấm đẹp nhất của ngày và đêm.
Using time as a guide, I seamlessly blend those best moments into one single photograph, visualizing our conscious journey with time. I can take you to Paris for a view from the Tournelle Bridge. And I can show you the early morning rowers along the River Seine. And simultaneously, I can show you Notre Dame aglow at night. And in between, I can show you the romance of the City of Light.
Lấy thời gian làm thước đo, tôi lần lượt ghép những khoảnh khắc đó thành một bức hình toàn vẹn, vẽ ra chuyến du hành có ý thức của chúng ta với thời gian. Tôi có thể đưa bạn tới Paris để ngắm cảnh từ Cầu Tournelle. Và cho bạn thấy những người chèo thuyền buổi sáng dọc dòng sông Seine. Và đồng thời, tôi có thể dẫn bạn tới Nhà thờ Đức Bà rực rỡ trong đêm. Và giữa không gian đó, bạn sẽ thấy sự lãng mạn của Kinh đô Ánh sáng.
I am essentially a street photographer from 50 feet in the air, and every single thing you see in this photograph actually happened on this day.
Tôi xuất thân là một thợ chụp ảnh đường phố ở độ cao hơn 12m, và mỗi thứ bạn thấy trong bức ảnh này đều thật sự xảy ra trong ngày.
Day to Night is a global project, and my work has always been about history. I'm fascinated by the concept of going to a place like Venice and actually seeing it during a specific event. And I decided I wanted to see the historical Regata, an event that's actually been taking place since 1498. The boats and the costumes look exactly as they did then. And an important element that I really want you guys to understand is: this is not a timelapse, this is me photographing throughout the day and the night. I am a relentless collector of magical moments. And the thing that drives me is the fear of just missing one of them.
"Ngày đến đêm" là một dự án toàn cầu, và tác phẩm của tôi luôn nói về lịch sử. Tôi bị quyến rũ bởi ý tưởng mình sẽ đến chơi một nơi như Venice và ngắm nhìn nó vào một dịp cụ thể nào đó. Và tôi quyết định đi xem lễ hội đua thuyền Regata Storica, một sự kiện lịch sử diễn ra từ năm 1498. Những chiếc thuyền và trang phục trông giống y hệt khi đó. Có một điều quan trọng tôi thực sự muốn các bạn hiểu: đây không phải là tua nhanh thời gian, đây là thứ mà tôi phải mất từ sáng đến tối mới chụp được. Tôi là kẻ miệt mài thu thập những khoảnh khắc diệu kỳ. Với một động lực, chính là nỗi sợ sẽ bỏ lỡ một trong số chúng.
The entire concept came about in 1996. LIFE Magazine commissioned me to create a panoramic photograph of the cast and crew of Baz Luhrmann's film Romeo + Juliet. I got to the set and realized: it's a square. So the only way I could actually create a panoramic was to shoot a collage of 250 single images. So I had DiCaprio and Claire Danes embracing. And as I pan my camera to the right, I noticed there was a mirror on the wall and I saw they were actually reflecting in it. And for that one moment, that one image I asked them, "Would you guys just kiss for this one picture?" And then I came back to my studio in New York, and I hand-glued these 250 images together and stood back and went, "Wow, this is so cool! I'm changing time in a photograph." And that concept actually stayed with me for 13 years until technology finally has caught up to my dreams.
Toàn bộ ý tưởng này đến với tôi năm 1996. Tạp chí LIFE cử tôi đi chụp một bức ảnh toàn cảnh của dàn diễn viên và đoàn làm phim Romeo và Juliet của Baz Luhrmann. Tôi đi đến đó và phát hiện: nó là một quảng trường. Nên cách duy nhất để có một tấm hình toàn cảnh là chụp hàng loạt ảnh khoảng 250 tấm nhỏ rồi ghép lại. Vậy là tôi đã chụp được cảnh DiCaprio và Claire Danes ôm nhau. Và khi tôi lia máy ảnh sang bên phải, Tôi nhìn thấy một tấm gương trên tường và tôi thấy hình phản chiếu của hai người họ trong gương. Và chỉ lúc đó, cho đúng tấm hình đó Tôi hỏi họ: "Các bạn hôn nhau chỉ vì một bức ảnh này sao?" Và sau đó tôi trở về xưởng làm việc của mình ở New York, và dán hết 250 bức ảnh này bằng tay đứng lùi lại và thốt lên: "Ôi, tuyệt quá này, mình đang thay đổi thời gian bằng một bức ảnh!" Và ý tưởng đó đã theo tôi suốt 13 năm cho đến khi công nghệ cuối cùng cũng bắt kịp với ước mơ của tôi.
This is an image I created of the Santa Monica Pier, Day to Night. And I'm going to show you a little video that gives you an idea of what it's like being with me when I do these pictures. To start with, you have to understand that to get views like this, most of my time is spent up high, and I'm usually in a cherry picker or a crane. So this is a typical day, 12-18 hours, non-stop capturing the entire day unfold.
Đây là một bức hình tôi chụp ở Bến Santa Monica, từ Sáng đến Tối. Và tôi sẽ cho bạn xem một đoạn phim ngắn cho bạn thấy ở cảnh vật quanh tôi trông thế nào khi tôi chụp những bức hình này. Trước hết, bạn phải hiểu để có được góc nhìn như thế này, tôi phải ở trên cao suốt, và thường được cần cẩu đưa lên hay ngồi trong cần cẩu. Đây là một ngày chụp trung bình, 12-18 tiếng, không ngừng nghỉ chụp hết lại những gì diễn ra trong ngày.
One of the things that's great is I love to people-watch. And trust me when I tell you, this is the greatest seat in the house to have.
Một trong những điều tuyệt nhất là tôi thích ngắm mọi người. Và hãy tin tôi đi, đây là chỗ ngồi tốt nhất của toà nhà.
But this is really how I go about creating these photographs. So once I decide on my view and the location, I have to decide where day begins and night ends. And that's what I call the time vector. Einstein described time as a fabric. Think of the surface of a trampoline: it warps and stretches with gravity. I see time as a fabric as well, except I take that fabric and flatten it, compress it into single plane.
Nhưng đây mới chính là cách tôi thực hiện những bức ảnh này. Khi tôi quyết định được góc ngắm và địa điểm, tôi cũng phải chọn ra ngày bắt đầu và đêm kết thúc. Và tôi gọi nó là véc-tơ thời gian. Einstein mô tả thời gian như một tấm vải. Xem bề mặt của nó là tấm đệm lò xo: co rồi dãn theo tác dụng trọng lực. Tôi cũng coi thời gian như một tấm vải, trừ chuyện tôi cán bằng nó, ép nó thành một mặt phẳng.
One of the unique aspects of this work is also, if you look at all my pictures, the time vector changes: sometimes I'll go left to right, sometimes front to back, up or down, even diagonally. I am exploring the space-time continuum within a two-dimensional still photograph.
Một trong những điểm độc đáo của tác phẩm cũng là, nếu bạn nhìn vào mọi bức ảnh của tôi, sẽ thấy véc-tơ thời gian thay đổi: thỉnh thoảng tôi đi từ trái sang phải, có khi từ trước ra sau, trên xuống dưới, thậm chí là đường chéo. Tôi đang khám phá một thể liên tục không gian-thời gian trong một bức ảnh tĩnh, hai chiều.
Now when I do these pictures, it's literally like a real-time puzzle going on in my mind. I build a photograph based on time, and this is what I call the master plate. This can take us several months to complete. The fun thing about this work is I have absolutely zero control when I get up there on any given day and capture photographs. So I never know who's going to be in the picture, if it's going to be a great sunrise or sunset -- no control. It's at the end of the process, if I've had a really great day and everything remained the same, that I then decide who's in and who's out, and it's all based on time. I'll take those best moments that I pick over a month of editing and they get seamlessly blended into the master plate. I'm compressing the day and night as I saw it, creating a unique harmony between these two very discordant worlds.
Khi tôi thực hiện những bức hình này, Thật sự trong đầu tôi là cả một mớ bòng bong về thời gian. Tôi xây dựng nên một bức hình dựa trên thời gian, và đây là cái tôi gọi là tấm biển lớn. Ta có thể mất đến vài tháng để hoàn tất nó. Điều thú vị về tác phẩm này là tôi không thể kiểm soát bất cứ thứ gì khi lên trên đó vào bất cứ ngày nào trong lịch bấm máy. Nên tôi chẳng bao giờ biết trước ai sẽ ở trong ảnh, cảnh mặt trời mọc/lặn đó có đẹp không. Không biết. Chỉ tới giai đoạn cuối, khi tôi hài lòng với ngày chụp của mình, và kế hoạch không có gì thay đổi, tôi mới quyết định ai được lên hình, ai không được, và nó hoàn toàn phụ thuộc vào thời gian. Tôi sẽ chọn những khoảnh khắc tuyệt nhất sau một tháng chỉnh sửa. và sẽ ghép chúng lại liền mạch thành một tấm biển lớn. Tôi gộp cả ban ngày và ban đêm hệt như lúc tôi nhìn thấy nó, tạo ra một sự hài hoà độc nhất giữa hai thế giới trái ngược nhau này.
Painting has always been a really important influence in all my work and I've always been a huge fan of Albert Bierstadt, the great Hudson River School painter. He inspired a recent series that I did on the National Parks. This is Bierstadt's Yosemite Valley. So this is the photograph I created of Yosemite. This is actually the cover story of the 2016 January issue of National Geographic. I photographed for over 30 hours in this picture. I was literally on the side of a cliff, capturing the stars and the moonlight as it transitions, the moonlight lighting El Capitan. And I also captured this transition of time throughout the landscape. The best part is obviously seeing the magical moments of humanity as time changed -- from day into night.
Hội hoạ luôn có ảnh hưởng lớn với mọi tác phẩm của tôi và tôi luôn hâm mộ Albert Bierstadt, danh hoạ vĩ đại của phong trào Hudson River School. Ông đã truyền cảm hứng cho loạt ảnh tôi chụp ở các Vườn Quốc gia. Đây là bức Thung lũng Yosemite của Bierstadt. Đây là bức hình tôi chụp ở Yosemite. Đây chính là câu chuyện chủ đề trong ấn phẩm tháng 1 năm 2016 của tạp chí National Geographic. Tôi mất hơn 30 giờ để có bức hình này. Tôi đã ở bên cạnh một vách đá, chụp lại đường đi của sao và ánh trăng, ánh trăng đã soi sáng dãy El Capitan. Và tôi cũng chụp lại bước đi thời gian qua toàn bộ phong cảnh ấy. Dĩ nhiên, tuyệt nhất là được thấy những khoảnh khắc diệu kì của nhân loại khi thời gian chuyển đổi từ ngày đến đêm.
And on a personal note, I actually had a photocopy of Bierstadt's painting in my pocket. And when that sun started to rise in the valley, I started to literally shake with excitement because I looked at the painting and I go, "Oh my god, I'm getting Bierstadt's exact same lighting 100 years earlier."
Và trong một ghi chú cá nhân, tôi đã đem bản sao bức hoạ của Bierstadt, cho vào túi. Và khi mặt trời bắt đầu ló dạng trong thung lũng, cả người tôi bắt đầu rung lên vì phấn khích. vì khi nhìn vào tranh, tôi phải thốt lên, "Chúa ơi, con đang có ánh sáng giống y hệt của Bierstadt 100 năm trước đây."
Day to Night is about all the things, it's like a compilation of all the things I love about the medium of photography. It's about landscape, it's about street photography, it's about color, it's about architecture, perspective, scale -- and, especially, history.
"Ngày tới Đêm" nói về tất cả mọi thứ, nó như một tổ hợp của tất cả những gì tôi yêu quý về lĩnh vực nhiếp ảnh. Nó nói về phong cảnh, nó nói về nhiếp ảnh đường phố, nói về màu sắc, về kiến trúc, góc chụp, tỷ lệ, và đặc biệt là lịch sử.
This is one of the most historical moments I've been able to photograph, the 2013 Presidential Inauguration of Barack Obama. And if you look closely in this picture, you can actually see time changing in those large television sets. You can see Michelle waiting with the children, the president now greets the crowd, he takes his oath, and now he's speaking to the people. There's so many challenging aspects when I create photographs like this. For this particular photograph, I was in a 50-foot scissor lift up in the air and it was not very stable. So every time my assistant and I shifted our weight, our horizon line shifted. So for every picture you see, and there were about 1,800 in this picture, we both had to tape our feet into position every time I clicked the shutter. (Applause)
Đây là một trong những khoảnh khắc lịch sử tôi đã chụp lại được, lễ Nhậm chức Tổng thống của Barack Obama năm 2013. Và nếu bạn nhìn kĩ vào bức hình này, bạn có thể thấy rõ bước đi của thời gian trên những màn hình lớn kia. Bạn có thể thấy Michelle đang đứng đợi với các con, tổng thống đang chào đám đông, ông đọc lời tuyên thệ, và bây giờ ông đang nói chuyện với người dân. Có rất nhiều thử thách khi tôi tạo ra những bức ảnh như vầy. Như trong chính bức hình cụ thể này, Tôi đã ở trên một xe cẩu cao tới 12m và nó không đứng im cho lắm. Nên mỗi lần trợ lí và tôi thay đổi thế đứng, đường chân trời cũng bị thay đổi theo. Vậy, mỗi bức hình mà bạn thấy, nhân tiện đây, có khoảng 1,800 tấm hình trong hình này, chúng tôi phải đánh dấu chỗ đứng của mình mỗi lần tôi bấm chụp. (Vỗ tay)
I've learned so many extraordinary things doing this work. I think the two most important are patience and the power of observation. When you photograph a city like New York from above, I discovered that those people in cars that I sort of live with everyday, they don't look like people in cars anymore. They feel like a giant school of fish, it was a form of emergent behavior. And when people describe the energy of New York, I think this photograph begins to really capture that. When you look closer in my work, you can see there's stories going on. You realize that Times Square is a canyon, it's shadow and it's sunlight. So I decided, in this photograph, I would checkerboard time. So wherever the shadows are, it's night and wherever the sun is, it's actually day.
Tôi đã học được rất nhiều điều tuyệt vời khi thực hiện công việc này. Tôi nhận ra hai yếu tố quan trọng nhất chính là tính kiên nhẫn, và năng lực quan sát. Khi ngắm chụp một thành phố như New York từ trên cao, tôi phát hiện ra rằng những con người trong ô tô những người tôi gặp hàng ngày, nhìn họ không còn giống như người ngồi ô tô nữa. Tôi thấy họ như một đàn cá khổng lồ, đó là hình thái bao quát rõ nét nhất. Và khi họ thể hiện nhịp sống của New York, tôi nghĩ bức hình này bắt đầu bắt được điều đó. Nếu nhìn kĩ hơn vào tác phẩm của tôi, bạn sẽ thấy có những câu chuyện đang xảy ra. Bạn nhận ra Quảng trường Thời Đại là một hẻm núi, là bóng tối và ánh mặt trời. Nên tôi quyết định, trong tấm hình này, tôi sẽ chia đều thời gian. Vì thế khi nào có bóng, nó là ban đêm và khi nào có mặt trời, nó là ban ngày.
Time is this extraordinary thing that we never can really wrap our heads around. But in a very unique and special way, I believe these photographs begin to put a face on time. They embody a new metaphysical visual reality. When you spend 15 hours looking at a place, you're going to see things a little differently than if you or I walked up with our camera, took a picture, and then walked away.
Thời gian là một điều kì diệu mà ta không bao giờ hiểu tường tận được. Nhưng bằng một cách duy nhất và đặc biệt, Tôi tin rằng những bức hình này sẽ cho nó một diện mạo mới. Chúng đại diện cho một trường phái hiện thực mới của thị giác siêu hình. Khi bạn dành 15 tiếng để quan sát một nơi, bạn sẽ thấy mọi thứ khác hơn một chút so với khi chúng ta chỉ đem máy ảnh ra, chụp một bức, và rồi lại đi ngay.
This was a perfect example. I call it "Sacré-Coeur Selfie." I watched over 15 hours all these people not even look at Sacré-Coeur. They were more interested in using it as a backdrop. They would walk up, take a picture, and then walk away. And I found this to be an absolutely extraordinary example, a powerful disconnect between what we think the human experience is versus what the human experience is evolving into. The act of sharing has suddenly become more important than the experience itself. (Applause)
Đây là một ví dụ hoàn hảo. Tôi gọi nó là "Tự sướng ở thánh đường Sacré-Coeur". Tôi nhìn nó trong 15 giờ toàn bộ những người này còn không nhìn vào Sacré-Coeur. Họ thích dùng nó làm hình nền hơn. Họ đi tới đó, chụp một tấm hình, rồi đi mất. Và tôi phát hiện ra đây là một ví dụ tuyệt vời, cho sự xa rời giữa cái mà ta tin chỉ có con người mới được trải nghiệm với cái mà loài người chúng ta cần trải nghiệm thực sự. Động tác chia sẻ trải nghiệm bỗng dưng được coi trọng hơn cả bản chất của việc trải nghiệm. (Vỗ tay)
And finally, my most recent image, which has such a special meaning for me personally: this is the Serengeti National Park in Tanzania. And this is photographed in the middle of the Seronera, this is not a reserve. I went specifically during the peak migration to hopefully capture the most diverse range of animals. Unfortunately, when we got there, there was a drought going on during the peak migration, a five-week drought. So all the animals were drawn to the water. I found this one watering hole, and felt if everything remained the same way it was behaving, I had a real opportunity to capture something unique.
Và cuối cùng, bức ảnh mới nhất của tôi, có ý nghĩa đặc biệt với riêng tôi thế này: đây chính là Vườn Quốc gia Serengeti ở Tanzania. Và nó được chụp ở trung tâm Seronera, đây không phải hồ chứa nước nhé. Tôi chủ định đến đây vào giai đoạn đỉnh điểm của mùa di trú với hy vọng chụp được nhiều loài động vật nhất. Không may thay, khi chúng tôi đến đó, tại giai đoạn đỉnh điểm của mùa di trú, xuất hiện một trận hạn hán kéo dài 5 tuần. Vì thế tất cả động vật đều bị kéo lại gần khu vực có nước. Tôi tìm ra được hố nước này, và thấy, nếu mọi thứ tiếp tục diễn ra như thế này, đó là một cơ hội thực sự để tôi chụp lại một thứ độc nhất.
We spent three days studying it, and nothing could have prepared me for what I witnessed during our shoot day. I photographed for 26 hours in a sealed crocodile blind, 18 feet in the air. What I witnessed was unimaginable. Frankly, it was Biblical. We saw, for 26 hours, all these competitive species share a single resource called water. The same resource that humanity is supposed to have wars over during the next 50 years. The animals never even grunted at each other. They seem to understand something that we humans don't. That this precious resource called water is something we all have to share.
Chúng tôi mất 3 ngày xem xét tình hình, và tôi không hề chuẩn bị tâm lý để chứng kiến những gì xảy ra vào ngày bấm máy. Tôi chụp trong 26 giờ trong một chỗ khuất tầm nhìn, ở độ cao khoảng 5.5m. Những gì tôi chứng kiến thật không tưởng. Mà thật ra, chắc chỉ có trong Kinh thánh. Chúng tôi thấy, trong suốt 26 giờ, tất cả những loài đấu nhau để sinh tồn, lại chia nhau một nguồn nước duy nhất. Nguồn tài nguyên mà lẽ ra con người phải ngừng tranh nhau trong vòng 50 năm tới. Thậm chí bọn thú còn chẳng gầm gừ với nhau. Có vẻ chúng hiểu được điều mà con người chúng ta không hiểu. Rằng nguồn tài nguyên quý giá này, nguồn nước là cái tất cả chúng ta phải chia sẻ.
When I created this picture, I realized that Day to Night is really a new way of seeing, compressing time, exploring the space-time continuum within a photograph.
Khi tôi tạo nên bức hình này, Tôi nhận ra rằng "Ngày tới Đêm" chính là một cách mới để nhìn nhận, cô đọng lại thời gian, khám phá không gian-thời gian như một thể liên tục bằng một bức hình.
As technology evolves along with photography, photographs will not only communicate a deeper meaning of time and memory, but they will compose a new narrative of untold stories, creating a timeless window into our world.
Vì công nghệ phát triển cùng với nhiếp ảnh, ảnh chụp không chỉ truyền đạt một ý nghĩa sâu xa hơn về thời gian và ký ức, mà còn cho ra một hình thức mới để kể những gì chưa từng kể, tạo nên một góc nhìn vô tận vào trong thế giới của chúng ta.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)