I was here about four years ago, talking about the relationship of design and happiness. At the very end of it, I showed a list under that title. I learned very few things in addition since (Laughter) -- but made a whole number of them into projects since. These are inflatable monkeys in every city in Scotland: "Everybody always thinks they are right." They were combined in the media. "Drugs are fun in the beginning but become a drag later on." We're doing changing media. This is a projection that can see the viewer as the viewer walks by. You can't help but actually ripping that spider web apart. All of these things are pieces of graphic design. We do them for our clients. They are commissioned. I would never have the money to actually pay for the installment or pay for all the billboards or the production of these, so there's always a client attached to them. These are 65,000 coat hangers in a street that's lined with fashion stores. "Worrying solves nothing." "Money does not make me happy" appeared first as double-page spreads in a magazine. The printer lost the file, didn't tell us. When the magazine -- actually, when I got the subscription -- it was 12 following pages. It said, "Money does does make me happy." And a friend of mine in Austria felt so sorry for me that he talked the largest casino owner in Linz into letting us wrap his building. So this is the big pedestrian zone in Linz. It just says "Money," and if you look down the side street, it says, "does not make me happy." We had a show that just came down last week in New York. We steamed up the windows permanently, and every hour we had a different designer come in and write these things that they've learned into the steam in the window. Everybody participated -- Milton Glaser, Massimo Vignelli. Singapore was quite in discussion. This is a little spot that we filmed there that's to be displayed on the large JumboTrons in Singapore. And, of course, it's one that's dear to my heart, because all of these sentiments -- some banal, some a bit more profound -- all originally had come out of my diary. And I do go often into the diary and check if I wanted to change something about the situation. If it's -- see it for a long enough time, I actually do something about it. And the very last one is a billboard. This is our roof in New York, the roof of the studio. This is newsprint plus stencils that lie on the newsprint. We let that lie around in the sun. As you all know, newsprint yellows significantly in the sun. After a week, we took the stencils and the leaves off, shipped the newsprints to Lisbon to a very sunny spot, so on day one the billboard said, "Complaining is silly. Either act or forget." Three days later it faded, and a week later, no more complaining anywhere. (Laughter) Thank you so much. (Applause)
Tôi đã từng ở đây bốn năm trước để nói về mối quan hệ giữa thiết kế và hạnh phúc. Và cuối bài nói chuyện tôi đã cho chiếu một danh sách dưới tựa đề đó. Từ đó đến nay tôi hầu như không học thêm được điều gì -- (Tiếng cười) nhưng đã biến một số ý tưởng trong đó thành các dự án. Đây là những con khỉ bóng bay tại mọi thành phố ở Scotland -- "Mọi người luôn luôn cho rằng họ là đúng." Chúng được ghép lại trên báo chí. "Thuốc phiện ban đầu rất hay nhưng sau đó sẽ trở thành gánh nặng." Chúng tôi đang xây dựng công cụ truyền thông có khả năng tự thay đổi. Đây là một màn chiếu có thể thấy được người xem khi họ đi qua. Bạn không thể tránh để không xé rách cái mạng nhện. Tất cả những thứ này đều là sản phẩm thiết kế đồ họa. Chúng tôi thực hiện cho khánh hàng của mình. Tất cả đều được đặt hàng. Tôi sẽ không bao giờ có đủ tiền để trả chi phí lắp đặt hay các biển quảng cáo hay quá trình sản xuất của chúng, cho nên luôn luôn có một khách hàng đứng sau. Đây là 65.000 cái mắc áo trên một con phố mà có nhiều shop thời trang. "Lo lắng không giải quyết được gì cả." "Tiền bạc không làm tôi hạnh phúc" được xuất hiện lần đầu trên trên hai trang đúp của một tạp chí. Nhà in đánh mất file ảnh mà không báo với chúng tôi. Khi tờ tạp chí -- thực ra là khi tôi nhận số báo mình đã đặt nó có 12 trang tiếp sau. Trên đó ghi "Tiền bạc làm tôi rất hạnh phúc." Và một anh bạn tôi ở Áo, lấy làm tiếc cho tôi đã thuyết phục người chủ casino lớn nhất ở Linz cho chúng tôi bọc ngoài tòa nhà của anh ta. Đây là khu vực cho người đi bộ lớn nhất ở Linz, chỗ này chỉ viết "Tiền bạc", và nếu bạn nhìn xuống mặt phố bên kia, "không làm tôi hạnh phúc." Chúng tôi có một buổi triển lãm mới kết thúc tuần trước ở New York. Chúng tôi liên tục thổi hơi nước vào các cửa sổ, và mỗi giờ đồng hồ lại có một nhà thiết kế khác đi vào để viết những điều họ đã học được lên hơi nước trên cửa sổ. Mọi người đều tham gia -- Milton Glaser. Massimo Vignelli. Singapore đang được cân nhắc. Đây là nơi chúng tôi đã quay phim để chiếu tại màn hình siêu rộng JumboTrons tại Singapore, và bộ phim này rất có ý nghĩa đối với tôi, bởi mọi cảm xúc, đôi lúc giản dị, đôi lúc sâu sắc, tất cả đều bắt đầu từ nhật ký của tôi. Tôi thường xuyên xem lại nhật ký và xem liệu mình có muốn thay đổi điều gì về thực tại hay không. Liệu - trong một thời gian đủ dài, tôi có thực sự thay đổi một điều gì đó không. Và cuối cùng là một bảng quảng cáo. Đây là mái nhà của chúng tôi ở New York, mái nhà của studio. Đây là giấy báo và các lá kim loại mỏng nằm trên đó. Chúng tôi để phơi dưới nắng. Như các bạn biết, giấy báo để trong nắng sẽ ố vàng rất nhanh. Sau một tuần, chúng tôi bỏ các tấm lá đi, chuyển chúng đến Lisbon tới một nơi rất nhiều ánh nắng, thế là vào ngày đầu tiên, một tấm quảng cáo ghi, "Than vãn là ngốc nghếch. Hoặc hành động hoặc quên đi." Ba ngày sau nó mờ dần, và một tuần sau, không còn than vãn ở đâu nữa. (Tiếng cười) Cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)