I spent the best part of last year working on a documentary about my own happiness -- trying to see if I can actually train my mind in a particular way, like I can train my body, so I can end up with an improved feeling of overall well-being. Then this January, my mother died, and pursuing a film like that just seemed the last thing that was interesting to me. So in a very typical, silly designer fashion, after years worth of work, pretty much all I have to show for it are the titles for the film.
Tôi đã trải qua quãng thời gian tuyệt vời nhất của năm trước làm việc cho một bộ phim tài liệu về hạnh phúc của riêng tôi -- cố gắng tìm hiểu xem liệu tôi có thể thật sự luyện tập cho trí não của tôi theo một hướng cụ thể, như việc tôi có thể huấn luyện cơ thể tôi, để tôi có thể kết thúc bằng việc phát triển cảm xúc của một hạnh phúc nhìn chung. Và rồi vào tháng 1 này, mẹ tôi mất, và theo đuổi một bộ phim như thế trở nên như thể đó là thứ cuối cùng hấp dẫn tôi Vậy là theo một phong cách thiết kế rất điển hình, ngớ ngẩn, sau bao năm làm lụng vất vả, gần như tất cả những gì tôi có để trình chiếu là những tiêu đề cho bộ phim.
(Music)
(Âm nhạc)
They were still done when I was on sabbatical with my company in Indonesia. We can see the first part here was designed here by pigs. It was a little bit too funky, and we wanted a more feminine point of view and employed a duck who did it in a much more fitting way -- fashion. My studio in Bali was only 10 minutes away from a monkey forest, and monkeys, of course, are supposed to be the happiest of all animals. So we trained them to be able to do three separate words, to lay out them properly. You can see, there still is a little bit of a legibility problem there. The serif is not really in place. So of course, what you don't do properly yourself is never deemed done really. So this is us climbing onto the trees and putting it up over the Sayan Valley in Indonesia.
Chúng vẫn được hoàn thành khi tôi đang ở trong đợt nghỉ phép với công ty của tôi tại Indonesia. Chúng ta có thể thấy ở đây phần đầu tiên được thực hiện bởi những chú heo. Nó có hơi quá nặng mùi, và chúng tôi muốn thêm một chút tính nữ vào trong cách nhìn và đã thuê một chị vịt người đã thực hiện nó một cách phù hợp hơn -- chính là thời trang. Xưởng phim tại Bali của tôi chỉ cách rừng khỉ 10 phút Và những chú khỉ, đương nhiên, được coi như loài hạnh phúc nhất giữa muôn loài. Vậy nên chúng tôi đã huấn luyện để chúng có thể làm ba từ riêng biệt, để đặt chúng đúng vị trí. Các bạn có thể thấy, ở đây vẫn còn một vấn đề nhỏ trong cách trình bày Chữ kiểu serif không thật sự nằm đúng vị trí. Vậy là đương nhiên, điều mà bạn không thật sự làm bởi chính bạn thì sẽ không bao giờ được xem là đã làm thật sự. Vậy nên đây là hình ảnh chúng tôi leo lên những cái cây và treo nó ngang qua Thung lũng Sayan tại Indonesia.
In that year, what I did do a lot was look at all sorts of surveys, looking at a lot of data on this subject. And it turns out that men and women report very, very similar levels of happiness. This is a very quick overview of all the studies that I looked at. That climate plays no role. That if you live in the best climate, in San Diego in the United States, or in the shittiest climate, in Buffalo, New York, you are going to be just as happy in either place. If you make more than 50,000 bucks a year in the U.S., any salary increase you're going to experience will have only a tiny, tiny influence on your overall well-being. Black people are just as happy as white people are. If you're old or young it doesn't really make a difference. If you're ugly or if you're really, really good-looking it makes no difference whatsoever. You will adapt to it and get used to it. If you have manageable health problems it doesn't really matter.
Trong năm đó, thứ mà tôi đã làm nhiều nhất là đọc đủ loại nghiên cứu, xem qua rất nhiều dữ liệu về đề tại này. Và hóa ra rằng đàn ông và đàn bà đưa ra kết quả rất, rất giống nhau về mức độ hạnh phúc. Đây là một bản tổng quan rất ngắn gọn về tất cả những nghiên cứu tôi đã xem qua. Rằng thời tiết chẳng đóng vai trò gì cả. Nếu bạn sống trong một điều kiện khí hậu tốt nhất, tại San Diego của Mỹ, hay trong điều kiện khí hậu tồi tệ nhất, tại Buffalo, New York, bạn vẫn cứ trở nên hạnh phúc ở bất cứ nơi nào. Nếu bạn làm được hơn 50,000 USD một năm ở Mỹ, bất kỳ mức lương tăng bạn sẽ được nếm trải sẽ chỉ có một ảnh hưởng bé tí teo lên hạnh phúc nói chung của bạn. Người da đen cũng hạnh phúc hệt như người da trắng. Nếu bạn già hay trẻ cũng chẳng thật sự làm nên khác biệt. Nếu bạn xấu xí hay thật sự ưa nhìn suy cho cùng cũng chẳng có gì khác biệt. Bạn sẽ thích nghi và quen với nó. Nếu bạn có vấn đề về sức khỏe nằm trong tầm kiểm soát nó không thật sự quan trọng.
Now this does matter. So now the woman on the right is actually much happier than the guy on the left -- meaning that, if you have a lot of friends, and you have meaningful friendships, that does make a lot of difference. As well as being married -- you are likely to be much happier than if you are single.
Đây là điều quan trọng. Vậy bây giờ người đàn bà bên phải thật ra lại hạnh phúc hơn người đàn ông bên trái rất nhiều -- nghĩa là, nếu như bạn có nhiều bạn, và bạn có một tình bạn ý nghĩa, điều đó sẽ làm nên khác biệt lớn. Cũng như vậy đối với việc kết hôn -- bạn thường sẽ trở nên hạnh phúc hơn nhiều so với khi bạn còn độc thân.
A fellow TED speaker, Jonathan Haidt, came up with this beautiful little analogy between the conscious and the unconscious mind. He says that the conscious mind is this tiny rider on this giant elephant, the unconscious. And the rider thinks that he can tell the elephant what to do, but the elephant really has his own ideas. If I look at my own life, I'm born in 1962 in Austria. If I would have been born a hundred years earlier, the big decisions in my life would have been made for me -- meaning I would have stayed in the town that I was born in; I would have very much likely entered the same profession that my dad did; and I would have very much likely married a woman that my mom had selected. I, of course, and all of us, are very much in charge of these big decisions in our lives. We live where we want to be -- at least in the West. We become what we really are interested in. We choose our own profession, and we choose our own partners. And so it's quite surprising that many of us let our unconscious influence those decisions in ways that we are not quite aware of.
Một đồng nghiệp của tôi cũng làm TED speaker, Jonathan Haidt, đã đến với phép so sánh nhỏ bé xinh đẹp giữa nhận thức và vô thức. Anh ấy nói rằng nhận thức là người cưỡi voi nhỏ bé này cưỡi trên một chú voi khổng lồ, vô thức. Và người cưỡi nghĩ rằng anh ta có thể nói con voi làm gì, nhưng thật sự chú voi có những ý tưởng riêng của chú. Nếu tôi nhìn lại cuộc sống của cá nhân tôi, Tôi sinh năm 1962 tại Áo. Nếu tôi được sinh ra sớm hơn 100 năm, những quyết định lớn nhất đời tôi sẽ được người ta quyết định thay cho tôi -- nghĩa là tôi có thể sẽ ở lại trong thị trấn mà tôi đã sinh ra; tôi rất có thể sẽ làm công việc mà cha tôi đã từng làm; và rất có thể sẽ cưới một người phụ nữ mà mẹ tôi đã chọn. Dĩ nhiên, tôi, và tất cả chúng ta, chịu nhiều trách nhiệm cho những quyết định lớn của đời ta. Chúng ta sống nơi chúng ta muốn -- ít nhất là tại phương Tây. Chúng ta trở thành người mà chúng ta thích. Chúng ta chọn nghề nghiệp của riêng ta, và chúng ta chọn những người bạn đồng hành của riêng ta. Và vì thế khá là ngạc nhiên rằng phần lớn chúng ta để cho vô thức ảnh hưởng đến những quyết định theo những cách mà thường chúng ta không để ý đến.
If you look at the statistics and you see that the guy called George, when he decides on where he wants to live -- is it Florida or North Dakota? -- he goes and lives in Georgia. And if you look at a guy called Dennis, when he decides what to become -- is it a lawyer, or does he want to become a doctor or a teacher? -- best chance is that he wants to become a dentist. And if Paula decides should she marry Joe or Jack, somehow Paul sounds the most interesting. And so even if we make those very important decisions for very silly reasons, it remains statistically true that there are more Georges living in Georgia and there are more Dennises becoming dentists and there are more Paulas who are married to Paul than statistically viable. (Laughter) Now I, of course, thought, "Well this is American data," and I thought, "Well, those silly Americans. They get influenced by things that they're not aware of. This is just completely ridiculous." Then, of course, I looked at my mom and my dad -- (Laughter) Karolina and Karl, and grandmom and granddad, Josefine and Josef. So I am looking still for a Stephanie. I'll figure something out.
Nếu bạn nhìn lên những thống kê và bạn thấy rằng anh chàng tên George, khi anh ta quyết định anh muốn ở tại vùng nào -- Florida hay Bắc Dakota? -- anh ta đến và ở tại Georgia. Và nếu bạn nhìn vào anh chàng tên Dennis, khi anh ta quyết định rằng liệu anh ta nên trở thành một luật sư, hay một bác sĩ hay là một giáo viên? -- khả năng lớn nhất là anh ta muốn trở thành một nha sĩ. Và nếu Paula quyết định liệu cô ấy nên cưới Joe hay Jack, một cách nào đó Paul nghe có vẻ hứa hẹn nhất. Và vì vậy cho dù ta đi đến những quyết định rất quan trọng dựa trên những lý do rất ngớ ngẩn, nó vẫn đúng trên quan điểm thống kê rằng có nhiều Georges sống ở Georgia hơn và có nhiều Dennise trở thành nha sĩ hơn và có nhiều Paula người sẽ cưới Paul hơn tính khả thi trên quan điểm thống kê (cười) Hiện tại, dĩ nhiên tôi nghĩ rằng thôi nào, đó là dữ liệu của Mỹ. Và tôi nghĩ, ôi dào, những người Mỹ ngớ ngẩn đó. Họ bị ảnh hưởng bởi những thứ mà họ không biết đến. Điều này hoàn toàn vô lý. Và rồi, đương nhiên, tôi nhìn lại bố và mẹ tôi -- (cười) Karolina và Karl, và ông bà, Josefine và Josef. Vậy nên tôi vẫn đang chờ một Stephanie. Tôi nhận ra vài điều.
If I make this whole thing a little bit more personal and see what makes me happy as a designer, the easiest answer, of course, is do more of the stuff that I like to do and much less of the stuff that I don't like to do -- for which it would be helpful to know what it is that I actually do like to do. I'm a big list maker, so I came up with a list. One of them is to think without pressure. This is a project we're working on right now with a very healthy deadline. It's a book on culture, and, as you can see, culture is rapidly drifting around. Doing things like I'm doing right now -- traveling to Cannes. The example I have here is a chair that came out of the year in Bali -- clearly influenced by local manufacturing and culture, not being stuck behind a single computer screen all day long and be here and there. Quite consciously, design projects that need an incredible amount of various techniques, just basically to fight straightforward adaptation.
Nếu tôi cá nhân hóa toàn bộ điều này một chút và nhìn xem điều gì khiến tôi hạnh phúc khi trở thành một nhà thiết kế, câu trả lời đơn giản nhất, đương nhiên là được làm nhiều thứ mà tôi thích làm hơn và ít phải làm những thứ mà tôi không thích làm -- cho những gì mà nó có thể sẽ giúp ích để biết tôi thật sự thích làm điều gì. Tôi là một người thường xuyên liệt kê mọi thứ thành danh sách, vậy nên tôi viết ra bản danh sách này. Một trong chúng là suy nghĩ mà không bị áp lực. Đây là một dự án mà chúng tôi đang làm hiện tại với một hạn chót rất thoải mái. Và đây là một quyển sách về văn hóa, và, các bạn có thể thấy, văn hóa đang nhanh nhẹn lướt đi vòng quanh. Làm những thứ như những gì tôi đang làm hiện giờ -- đi du lịch đến Cannes. Ví dụ mà tôi có ở đây là một cái ghế bắt nguồn từ năm tôi ở tại Bali -- bị ảnh hưởng rõ rệt bên ngành sản xuất và văn hóa của địa phương, không kẹt lại phía sau một màn hình vi tính đơn cả ngày dài và nên đi đây đó. Những dự án thiết kế có ý thức cần một số lượng khó tin những kỹ thuật khác nhau, chỉ đơn giản là chiến đấu trực tiếp với sự thích nghi.
Being close to the content -- that's the content really is close to my heart. This is a bus, or vehicle, for a charity, for an NGO that wants to double the education budget in the United States -- carefully designed, so, by two inches, it still clears highway overpasses. Having end results -- things that come back from the printer well, like this little business card for an animation company called Sideshow on lenticular foils. Working on projects that actually have visible impacts, like a book for a deceased German artist whose widow came to us with the requirement to make her late husband famous. It just came out six months ago, and it's getting unbelievable traction right now in Germany. And I think that his widow is going to be very successful on her quest.
Trở nên gần gũi với nội dung -- đó là nội dung thật sự gần với trái tim tôi. Đây là một chiếc xe buýt, hay một phương tiện di chuyển. cho một buổi từ thiện của một Tổ chức Phi Chính phủ dành cho việc nhân đôi số tiền dành cho ngành Giáo dục tại Mỹ -- được thiết kế cẩn thận, vậy nên, chỉ cách 5cm, nó vẫn nhẹ nhàng chui qua cầu vượt. Có được kết quả cuối cùng -- thứ chui ra khỏi máy in một cách tốt đẹp, như một tấm danh thiếp cho một công ty hoạt hình tên Sideshow trên thấu kính dạng lá. Làm việc cho các dự án mà thật sự có những tác động rõ rệt, như một quyển sách cho một nghệ sĩ người Đức quá cố mà vợ của ông đã đến với chúng tôi với một yêu cầu rằng hãy làm cho chồng bà trở nên nổi tiếng. Chuyện xảy ra chỉ mới cách đây sáu tháng, vậy mà giờ đây nó đang dấy lên một sức hút khó tin tại Đức. Và tôi nghĩ rằng người góa phụ này sẽ rất thành công trong cuộc chiến này.
And lately, to be involved in projects where I know about 50 percent of the project technique-wise and the other 50 percent would be new. So in this case, it's an outside projection for Singapore on these giant Times Square-like screens. And I of course knew stuff, as a designer, about typography, even though we worked with those animals not so successfully. But I didn't quite know all that much about movement or film. And from that point of view we turned it into a lovely project. But also because the content was very close. In this case, "Keeping a Diary Supports Personal Development" -- I've been keeping a diary since I was 12. And I've found that it influenced my life and work in a very intriguing way. In this case also because it's part of one of the many sentiments that we build the whole series on -- that all the sentiments originally had come out of the diary.
Và cuối cùng, tham gia vào dự án mà tôi biết rằng 50% dự án dựa trên hiểu biết về kỹ thuật và 50% còn lại sẽ là mới. Vậy là trong trường hợp này, đây là một dự án bên ngoài cho Singapore về những màn hình khổng lồ như tại Quảng trường Thời Đại Và dĩ nhiên, là một nhà thiết kế, tôi biết những thứ, về kỹ thuật in ấn, dù rằng chúng tôi đã không thành công khi làm việc với mấy con vật đó. Nhưng tôi không biết nhiều đến thế về sự vận động hay phim ảnh. Và từ góc nhìn đó chúng tôi đã biến nó thành một dự án đáng yêu. Nhưng cũng đồng thời vì nội dung khá gần gũi. Trong trường hợp này, việc có một quyển nhật ký giúp ta tự phát triển bản thân. Tôi bắt đầu viết nhật ký từ khi 12 tuổi. Và tôi nhận thấy nó ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của tôi một cách đáng kinh ngạc. Trong trường hợp này cũng là vì nó là một phần của một trong rất nhiều cảm xúc mà dựa trên đó chúng tôi xây dựng toàn bộ series -- mà tất cả những tình cảm ban đầu đến từ quyển nhật ký.
Thank you so much.
Cám ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)