I have a vision for each one of you, and the vision I have for you is that when you wake up in the morning, your blood is singing at the thought of being who you are and doing what you do; that as you go through the day, you can literally sink to your knees in gratitude at the tremendous good fortune that's been bestowed on you; that as you go through the day, you become radiantly alive several times. And if your life isn't like that, I'd like to humbly suggest that you're wasting your life. A life is too short to be wasted.
Tôi có một mơ ước dành cho mỗi các bạn, và niềm mơ ước đó là khi bạn thức dậy vào buổi sáng, bạn cảm thấy thật tuyệt vời khi nghĩ đến bản thân mình, khi đang được làm những việc bạn đang làm, rằng khi trải qua một ngày, bạn có thể thực sự cảm thấy biết ơn tới những may mắn tốt đẹp mà bạn được ban cho. Khi bạn đang trải qua một ngày, bạn nhiều lần cảm thấy mình tràn đầy nhựa sống. Và nếu như cuộc sống của bạn không như vậy, tôi muốn đề nghị khiêm tốn rằng bạn đang phí hoại cuộc đời. Cuộc sống quá ngắn để bị lãng phí.
So what I propose to do in the next 17 minutes -- I've used up one minute already -- is to give you a set of powerful tools which can get you started on being there. Is that of interest to you?
Điều mà tôi sắp trình bày trong 17 phút tiếp theo là -- tôi đã dùng hết một phút rồi-- đó là đưa ra một bộ công cụ quyền năng, thứ mà có thể giúp bạn bắt đầu ngay. Bạn thấy thú vị chứ?
Audience: Yes.
Khán già: Có chứ.
Srikumar Rao: OK.
Srikumar Rao: Được rồi.
This is a conference on happiness, but even if it wasn't a conference on happiness, would it be right if I said that in some way, shape, fashion or form, you're devoting your entire life to being happy? Everything you do -- your job, family, children, relationships, whatever -- is a quest for happiness. Correct?
Đây là một hội nghị về sự hạnh phúc, nhưng kể cả khi không phải là hội nghị về hạnh phúc, sẽ đúng không khi tôi nói trong vài trường hợp, hình thức hay kiểu cách, bạn đang công hiến cả cuộc đời bạn để được hạnh phúc? Tất cả điều bạn làm- công việc, gia đình, con cái, các mối quan hệ, bất cứ điều gì là một sự tìm kiếm hạnh phúc. Đúng chứ?
I'd like you to think about the following: What do you have to get in order to be happy? We're just going to spend a minute on this. What do you have to get in order to be happy?
Tôi muốn bạn nghĩ về những điều sau: Bạn phải đạt được điều gì để có thể hạnh phúc? Chúng ta sẽ dành một phút cho vấn đề này. Bạn phải đạt được gì để có thể hạnh phúc?
Anybody, quick?
Có ai không, nhanh nào?
When I conduct this experiment, a bunch of stuff comes up: vast wealth, trophy spouse, good health, lots of travel, time, etc, etc, etc. Right now, if you were to think about it, you probably have a list of, "Here's what I need to get in order to be happy." I would like you to consider this: anything that you can get -- let me repeat that -- anything you can get, you can un-get. Is that correct? So, vast wealth can make you happy. Vast wealth can disappear tomorrow. A number of people in the financial sector have discovered this already. So whatever you get that can make you happy can go away. Where does that leave you? Not a very nice place, right?
Khi tôi tiến hành thí nghiệm này có rất nhiều điều đã được nêu ra: sự giàu có, vợ hay chồng đẹp, sức khỏe tốt, du lịch nhiều, thời gian, vân vân Ngay bây giờ, nếu bạn nghĩ về nó, bạn có lẽ có một danh sách về "Đây là thứ tôi cần có để được hạnh phúc." Tôi muốn bạn cân nhắc điều này: những gì mà bạn có thể lấy được - tôi nhắc lại- những gì bạn có thể lấy bạn có thể mất đi. Có đúng vậy không? Vì vậy, sự rất giàu làm bạn hạnh phúc. Sự ấy có thể biến mất ngày mai. Một số người trong ngành tài chính đã khám phá ra điều này rồi. Vì vậy bất cứ điều gì bạn có cho bạn hạnh phúc có thể biến mất. Và đưa bạn về đâu? Một nơi không tốt, đúng chứ?
I have a different proposition to suggest to you. What I have to suggest to you is that there is nothing that you have to get, do or be in order to be happy. Let me repeat that: there is nothing that you have to get, do or be in order to be happy. In fact, happiness is your innate nature. It is hardwired into you. It is part of your DNA. You cannot not be happy.
Tôi có một đề nghị khác cho bạn. Điều mà tôi đề xuất cho bạn đó là không có gì bạn phải đạt, làm hay trở thành để có thể hạnh phúc. Để tôi nhắc lại: không có gì bạn đạt được, làm hay trở thành để có thể hạnh phúc. Thực ra, hạnh phúc là bẩm sinh tự nhiên của bạn. Nó được kết nối sâu với bạn. Nó là một phần ADN của bạn. Bạn không thể không hạnh phúc.
Now, all of you are very polite, and in some of the other forums I speak in, such as top business schools, they're not so polite. And invariably, somebody articulates what many of you are thinking, which is: "If happiness is my innate nature, how come I am not experiencing it? How come I am experiencing my life sucks?"
Tại đây, các bạn rất lịch sự. và trong vài diễn đàn khác tôi nói, như những trường kinh doanh hàng đầu, họ không hẳn lịch sự. Và thường như vậy, một ai đó nói ra những gì nhiều bạn đang nghĩ, đó là: "Nếu hạnh phúc là bẩm sinh tự nhiên của tôi, vậy tại sao tôi không cảm nhận nó? Tại sao tôi lại đang trải nghiệm một cuộc đời tồi tệ?
(Laughter)
(Tiếng cười)
And the answer to that is actually very simple. You have spent your entire life learning to be unhappy. Let me repeat that: you have spent your entire life learning to be unhappy. And the way we learn to be unhappy is by buying into a particular mental model.
Và câu trả lời cho điều đó thực sự rất đơn giản. Bạn đã dành cả cuộc đời để học cách vô hạnh phúc. Tôi xin nhắc lại: bạn đã dành cả cuộc đời bạn để học cách vô hạnh phúc. Và cách mà chúng ta học để không hạnh phúc đó là tin vào một hình mẫu tâm lý.
A mental model is a notion we have that this is the way the world works. All of us have mental models, we've got dozens of mental models. We've got mental models on how to find a job, how to get ahead at work, how to pick a restaurant to eat at, how to have a movie to go to ... dozens of them. The problem isn't that we have mental models. The problem is that we don't know that we have mental models. We think this is the way the world works. And the more we invest in a mental model, the more it appears that this, in fact, is the way the world works. But it isn't: it's just a mental model, and the mental model we have that we buy into so strongly is that we have to get something so we can do something so we can be something. Like, we have to get a great deal of money so we can travel to exotic places so we can be happy. We have to be in a relationship so we can have great sex so we can be happy.
Hình mẫu tâm lý quan niệm ta có rằng đây là cách thế giới hoạt động. Tất cả chúng ta đều có hình mẫu tâm lý, ta có hàng tá về chúng. Ta có hình mẫu tâm lý về làm sao để tìm được việc, làm sao để dẫn đầu trong công việc, để chọn một nhà hàng để ăn, để có một bộ phim, để đi xem... hàng tá hình mẫu. Vấn đề không phải là ta có hình mẫu tâm lý. Vấn đề là ta không biết ta có hình mẫu tâm lý Ta nghĩ rằng đây là cách thế giới hoạt động. Và khi ta càng chìm vào hình mẫu tâm lý, thì càng ngày nó giống như, thực chất, đó là cách thế giới hoạt động. Nhưng không phải như vậy, đó chỉ là hình mẫu tâm lý, và cái hình mẫu tâm lý ta có, thứ mà ta rất tin tưởng là khi ta phải đạt được một thứ gì đó thì ta mới có thể làm được việc, thì ta có thể trở thành một gì đó. Như kiểu, phải có một khoản tiền lớn thì ta mới có thể du lịch nhiều nơi lạ lẫm thì ta mới có hạnh phúc. Phải trong một mối tình thì mới có những lần quan hệ tuyệt vời thì ta mới có hạnh phúc.
All of this is a variation of the if-then model. And the if-then model is: if this happens, then we will be happy. If I were to get a better job, if I were to get more money, if my boss would have a heart attack, if only I was married, if only my wife would leave me --
Tất cả điều là những kiểu khác nhau của mẫu "nếu- thì". Và kiểu mẫu nếu- thì là: nếu điều này xảy ra, thì ta sẽ hạnh phúc. Nếu như tôi có một công việc tốt hơn, nếu như tôi có nhiều tiền hơn, nếu sếp tôi có một cơn đau tim, giá như tôi kết hôn, giá như vợ tôi bỏ tôi, --
(Laughter)
(tiếng cười)
if only I had children, if my children would grow up and go to college ... It doesn't matter what it is. The whole notion is if this happens, then I will be happy.
giá như tôi có con, nếu như con tôi lớn lên và vào đại học ... Không quan trọng nó là gì đi nữa. Toàn bộ quan niệm là nếu như điều này xảy ra, thì tôi sẽ hạnh phúc.
And right now, the only thing that's different between the persons in this audience is what is the particular "if" that you are focusing on? And the only thing that's different between you now and where you were 10 years ago is what is the particular "if" that you were focusing on? Think about your life 10 years ago. Spend a minute doing that. Ten years ago, if you remember clearly, there were certain things you wanted. Is that correct? Odds are pretty good that many of those things you wanted 10 years ago you now have. Is that correct? Where has that left you? In exactly the same place, right?
Và ngay bây giờ, điều khác biệt duy nhất giữa những người trong khán đài này là cái "nếu như" cụ thể nào mà bạn đang tập trung vào? Và điểm duy nhất khác biệt giữa bạn bây giờ và bạn 10 năm trước là cái "nếu như" cụ thể nào mà bạn đang nhắm vào? Nghĩ về cuộc sống 10 năm trước của bạn. Dành một phút về việc đó. 10 năm trước, nếu bạn nhớ rõ, có một số thứ cụ thể mà bạn muốn. Đúng chứ? Sự thực rất có thể là bạn đang có những thứ bạn từng muốn 10 năm trước. Đúng chứ? Điều này đã đưa bạn đến đâu? Vẫn y hệt chỗ đó, đúng không?
What we don't realize is the model itself is flawed. The if-then model -- "If this happens I will be happy" -- the model itself is flawed. But instead of recognizing that it is the model itself that's flawed, what we do is spend enormous amounts of time changing the "if." "Oh, well, I thought if I became CEO it would help, but now I realize it's not that I want to become a CEO. I want to become the billionaire CEO, and then I will be happy." You've got your own variation on that. But it's the model itself that's flawed, not what you put on the "if" side of the equation. I can demonstrate that to you.
Thứ mà chúng ta không nhận ra đó là hình mẫu chính nó là sai lầm. Kiểu mẫu "nếu-thì"--"Nếu điều này xảy ra thì tôi sẽ hạnh phúc" chính nó là sai lầm. Nhưng thay vì nhận ra rằng chính kiểu mẫu là điều sai lầm, ta lại cứ dành một khoảng lớn thời gian thay đổi cái "nếu." "Ồ, tôi từng nghĩ nếu tôi trở thành CEO thì sẽ giúp ích nhiều nhưng giờ tôi nhận ra không phải là tôi muốn trở thành CEO Tôi muốn trở thành một CEO tỷ phú, rồi tôi mới sẽ thấy hạnh phúc." Bạn có thay đổi của riêng bạn về điều đó. Nhưng hình mẫu chính nó là sai lầm, không phải cái bạn đặt bên phía "nếu" của phép cân bằng. Tôi có thể diễn tả điều đó cho bạn.
Can any of you recall a time when you were confronted with a scene of such spectacular beauty that it took you outside of yourself into a place of great serenity? Maybe a rainbow, a mountain range, a valley, the sea. And if you remember that -- raise your hands if you could. Virtually all of you could, right? Have you ever wondered why that happened? The reason that happened is that somehow, for some reason, at that instant, you accepted the universe exactly as it was. You didn't say, "That's a beautiful rainbow, but it's kind of off to the left, and if I could move it 200 yards to the right, it would be ever so much more beautiful."
Có ai có thể gợi lại thời điểm khi đang đối diện với một khung cảnh của một vẻ đẹp tuyệt trần đến nỗi nó khiến bạn thoát khỏi bản thân để đến với sự thanh bình? Có thể là một cầu vồng, một dãy núi, thung lũng, biển cả. Và nếu như bạn nhớ điều đó- giơ tay nếu như bạn từng như vậy Hầu hết các bạn đều có thể, đúng chứ? Liệu bạn đã từng băn khoăn tại sao điều này lại xảy ra? Lý do đó là bằng cách nào đó, cho một vài nguyên nhân, ngay lập tức lúc đó, bạn chấp nhận vũ trụ như chính là nó. Bạn không nói, "Đó là một cầu vồng đẹp, nhưng nó hơi bị lệch về bên trái, và nếu như tôi dịch chuyển nó 100m về bên phải, nó sẽ đẹp hơn rất nhiều"
(Laughter)
(tiếng cười)
You didn't say, "That's a beautiful valley, but the tree in the foreground has too many crooked branches. So if you gave me a chainsaw and 20 minutes, I'd make it ever so much better."
Bạn không nói, "Đó là một thung lũng đẹp, nhưng cái cây ở phía trước có quá nhiều cành cây cong. Vậy nếu như cho tôi một cái máy cưa và 20 phút, tôi sẽ làm nó tốt hơn rất nhiều."
Oh no, the rainbow off-center was just fine. The tree with its crooked branches was just fine. And the moment you accepted the universe just as it was, your habitual-wanting self dropped away, and the happiness which is your innate nature surfaced, and you felt it. And I know you felt it because now, even now after all those years, you can still remember it.
Ồ không, cầu vồng lệch trung tâm hoàn toàn ổn. Cái cây với những cành cong hoàn toàn ổn. Và lúc bạn chấp nhận vũ trụ bởi chính nó, thói quen tự muốn của bạn sẽ biết mất. và hạnh phúc thứ mà là bẩm sinh tự nhiên của bạn hiện ra, và bạn cảm thấy nó. Và tôi biết bạn cảm thấy nó bởi vì bây giờ kể cả khi sau ngần ấy năm, bạn vẫn có thể nhớ đến điều đó.
The problem is that your life right now, with all of the problems that you have -- more precisely, all of the problems that you think you have -- is equally perfect. But you do not accept it. In fact, you're spending all your time striving with might and main to make it different. You are not accepting it. And when you're not accepting it, you're buying into the if-then model: if this happens, then I will be happy. And it's the model itself that is flawed.
Vấn đề là cuộc sống của bạn bây giờ, với tất cả những vấn đề bạn có -- chính xác hơn, tất cả những vấn đề bạn nghĩ bạn có-- đều hoàn hảo. Nhưng bạn không chấp nhận nó. Chính ra, bạn đang dành toàn bộ thời gian phấn đấu hết sức để tạo nên sự khác biệt. Bạn đang không chấp nhận nó. Và khi bạn đang chấp nhận nó, bạn đang tin vào quan niệm "nếu - thì": Nếu điều này xảy ra, thì tôi sẽ hạnh phúc. Và nó là quan niệm mà chính nó là sai lầm.
So let me show you how you can get out of that, or at least you can begin the steps towards getting out of that. I'd like to share with you that action. We all live our lives because we want to achieve something, correct? You know, we are here and we want to have something. Alex wants to have a successful conference. You know, many of you want to have great programs for your companies that are very successful. You want to progress, have more money, all of that, is that correct? Each of those is an outcome; you would like something to happen.
Vậy để tôi chỉ bạn cách thoát ra khỏi vấn đề đó, hay ít nhất bạn có thể bắt đầu những bước thoát ra khỏi nó. Tôi muốn chia sẻ với bạn hoạt động này. Ta sống cuộc sống của chúng ta vì ta muốn đạt thứ gì đó, đúng chứ? Bạn biết đấy, ta ở đây và ta muốn có một chút gì đó, Alex muốn có một hội nghị thành công. Bạn biết đấy, nhiều bạn muốn có những chương trình tốt cho công ty mà rất thành công. Bạn muốn tiến bộ, muốn có tiền, tất cả thứ đó, đúng không? Mỗi thứ đó là một kết quả, bạn muốn thứ gì đó xảy ra.
Now, I'd like you to think about the following: actions are within your control, not entirely, but to a large extent. The outcome is completely out of your control. OK? Actions are within your control. The outcome is completely outside your control.
Bây giờ, tôi muốn bạn nghĩ về những thứ sau: hành động là thứ ở dưới sự điều khiển của bạn. không hoàn toàn, nhưng đa phần vậy. Kết quả là thứ hoàn toàn ngoài sự điều khiển của bạn. Đúng chứ? Hành động nằm dưới sự điều khiển của ta. Kết quả là thứ nằm ngoài sự điều khiển của ta.
Have any of you recognized that when you have a goal and you start to work towards it, some of the time you don't achieve your goal, and some of the time what you get is the exact opposite of what you wanted? Has that happened to any of you?
Có ai trong các bạn đã từng nhận ra khi có một mục tiêu, và bạn bắt tay vào việc đó, rồi có lần bạn không hoàn thành mục tiêu, và có lần bạn lại được thứ ngược lại những gì bạn muốn? Điều đó đã từng xảy ra với bạn nào không?
Like there was a friend of mine who said, "Gee, you know, I have not been paying a lot of attention to my wife, and this has to change." So the next time we went on a business trip, he bought a very expensive dress for her. And this was his way of showing, you know, I care for you, and nice things would happen. And when he presented the gift to his wife, her immediate reaction was, "After 20 years of marriage, you don't know my size?"
Có một người bạn của tôi nói rằng: "Ôi, cậu biết đấy, tôi đã không chú ý nhiều tới vợ tôi, và điều này cần thay đổi." Vậy nên lần tới chúng tôi đi công tác, anh ta đã mua một chiếc váy rất đắt tiền cho vợ. Và đây là cách anh ta tỏ ra, bạn biết đấy, vì tôi quan tâm đến vợ, điều tốt đẹp sẽ xảy ra. Và khi anh ta tặng món quà đó cho vợ, phản ứng lập tức của cô ấy là, "Sau 20 năm kết hôn anh không biết kích cỡ của tôi?"
(Laughter)
(Tiếng cười)
"And furthermore, don't you know I never wear this kind of thing?" And the next thing you know, he had a full-blown marital spat. Has that happened to any of you? You've taken action for a particular outcome and the outcome you got was the exact opposite of what you wanted? Happens all the time.
"Và hơn nữa, anh không biết tôi không bao giờ mặc thứ như thế này?" Và điều xảy ra tiếp theo là anh ta có một trận cãi vã ra trò. Điều đó đã xảy ra với bạn nào không? Bạn đã bắt tay vào hành động để đạt một kết quả cụ thể, và kết quả đó hoàn toàn ngược lại với điều bạn mong muốn? Những chuyện nầy rất thường xãy ra.
Well, we live in a world where what we think of, what we invest in, is the outcome. We define our life in the following way: here I am, here is where I want to go, these are the steps I have to take in order to get from where I am to where I want to go, and if I succeed, life is wonderful. And if I don't, then I have failed, life is no good, life sucks. True? False? That is how we live. We invest in the outcome, and as I've just pointed out, the outcome is frequently different from what we would like, and sometimes the diametric opposite of what we would like. You invest in the outcome and you are guaranteed to have more than your share of frustration, angst and all the rest of the stuff that makes life suck.
Chúng ta sống trong một thế giới nơi mà chúng ta nghĩ là, thứ mà chúng ta đầu tư đó là kết quả. Ta định nghĩa cuộc sống như sau: Tôi ở đây, đây là nơi tôi muốn đi, đây là những bước tôi phải đi qua từ nơi đây đến nơi tôi muốn đến. và nếu tôi thành công, cuộc sống sẽ tuyệt vời. Và nếu tôi không, thì tôi thất bại, cuộc sống không tốt, nó tồi tệ. Đúng? Sai? Đó là cách mà chúng ta sống. Chúng ta đầu từ vào kết quả, và như tôi vừa chỉ ra, kết quả thường xuyên khác với nhứng gì ta muốn, và đôi khi nó đối lập với thứ ta muốn. Đầu tư vào kết quả và bạn đảm bảo có phần nhiều là sự thất vọng, tức giận và tất cả những thứ còn lại làm cuộc sống tồi tệ.
There is an alternative. And the alternative is that you do not invest in the outcome, you invest in the process. And the best way to describe that is a quote by John Wooden. I don't know how many of you are familiar with John Wooden. He's very well-known in the United States and certainly among basketball fans. He's the only person ever to make the basketball Hall of Fame both as a player and as a coach. And what he told his entering team -- he led UCLA to an unprecedented number of victories and finals in the NCAA -- and what he used to tell any new team is he never spoke about winning. He always said, "When it's over and you look in the mirror, did you do the best that you were capable of? And if you did the best that you were capable of, the score doesn't matter. But I would suspect that if you did the best that you were capable of, you will find the score to your liking." That is investing in a process.
Ta có một sự chọn lựa khác. Và sự chọn lựa đó là bạn không chú tâm vào kết quả, bạn chú tâm vào quá trình. Và cách tốt nhất để miêu tả nó là một câu trích dẫn từ John Wooden. Tôi không biết có bao nhiêu bạn biết John Wooden. Ông rất nổi tiếng ở Mỹ và chắc chắn là giữa người hâm mộ bóng rổ. Ông là người duy nhất đạt được Hội trường danh vọng bóng rổ với tư cách là cầu thủ và huấn luyện viên. Và điều ông nói với đội mới gia nhập-- ông dẫn UCLA tới con số chưa từng có của những trận thắng và chung kết tại NCAA -- và điều ông từng nói với từng đội mới là ông không bao giờ nói về chiến thắng. Ông luôn nói, "Khi nó kết thúc và bạn nhìn vào trong gương, bạn đã làm hết sức của mình chưa? Và nếu bạn làm hết khả năng mình, điểm số không quan trọng. Nhưng tôi suy đoán nếu bạn đã làm tốt nhất với khả năng mình, bạn sẽ thấy vui lòng với số điểm." Đó là đầu tư vào quá trình.
What we do is the exact opposite. We invest in the outcome. This is what I want -- oh, I want it so desperately, because if I get it I will be happy. And you try with might and main, to do whatever you can, but you are always focusing on, "This is the outcome." Now, focusing on the outcome is fine. It gives you direction. Investing in the outcome means that you make the achievement of a particular outcome dependent for your well-being. And that is a surefire recipe for failure.
Nhưng chúng ta lại làm ngược lại. Chúng ta đầu tư vào kết quả. Đây là điều tôi muốn -- ồ, tôi muốn nó một cách tha thiết, vì nếu tôi đạt được nó tôi sẽ hạnh phúc. Và bạn thử hết sức, để làm bất cứ điều gì bạn có thể, nhưng bạn luôn tập trung vào "Đây là kết quả." Tập trung vào kết quả hoàn toàn ổn. Nó cho bạn hướng đi. Đầu tư vào kết quả nghĩa là bạn phụ thuộc sự thành công của một kết quả cụ thể cho sự hạnh phúc của bạn. Và đó là công thức chắc chắn cho sự thất bại.
What you can do is something else. You can invest in the process. That is, once you have determined, here is where I am, here is where I want to be, and that's fine, you focus on the outcome only to the extent that it gives you direction, and then you invest yourself completely in the process. You say, here are the steps you want to take, and you put everything into it. And if you succeed, wonderful. And if you don't succeed, still wonderful, because now you have a new starting point, and from that new starting point, you select another outcome and keep going. And when you do that, you will find that every day is a blast.
Điều bạn có thể làm là thứ khác. Bạn có thể đầu tư vào quá trình. Đó là, một khi bạn quyết định, hiện tôi đang ở nơi đây, đấy là nơi tôi muốn ở, và điều đó hoàn toàn ổn, bạn chỉ tập trung vào kết quả chỉ đến mức nó cho bạn hướng đi, và rồi bạn đầu tư bản thân mình tuyệt đối vào quá trình. Bạn nói, đây là những bước tôi muốn đi, và bạn đặt tất cả vào nó. Và nếu bạn thành công, thật tuyệt vời. Và nếu không, vẫn tuyệt vời, bởi giờ bạn có một điểm mới để bắt đầu, và từ điểm đó, bạn chọn một kết quả khác và đi tiếp. và khi bạn làm như vậy, bạn sẽ nhận ra rằng mỗi ngày thật tuyệt vời.
Let me give you an example. And if you have children -- raise your hands if you have children. Have you ever seen a small child learn to walk? What happens, and this happens typically between 11 and 13 months, is the child gets up and she sees everybody walking, she wants to walk, she gets up, she falls down, she starts crying and momma runs up and comforts her, kisses the place, makes it well. She tries again, falls down, mommy runs up again. After some time, mommy feels tired and no longer runs up and the child stops crying, and then she gets up, takes a step and doesn't fall down, and then she takes another, and a beautiful smile comes on her face. And very soon, generally within 24 hours, she's walking all over the place, upsetting your living room arrangements. And you know you've gone to a new stage of parenting. Right?
Để tôi cho bạn một ví dụ. Và nếu bạn có con -- giơ tay nếu bạn có. Đã bao giờ bạn thấy một đứa trẻ nhỏ tập đi? Điều nầy thông thường xảy ra khoảng giữa 11 và 13 tháng, khi đứa trẻ đứng dậy và bé nhìn thấy mọi người đi lại, bé muốn đi, bé đứng dậy, ngã xuống và bắt đầu khóc, và mẹ chạy tới để an ủi bé, hôn chỗ đau, làm hết đau. Đứa trẻ thử lần nữa, ngã xuống, mẹ lại chạy tới. Sau một vài lần, mẹ thấy mệt và không còn chạy tới nữa. Đứa trẻ ngừng khóc, và rồi đứng dậy, bước đi và không còn ngã xuống, và rồi bé bước tiếp bước nữa, và một nụ cười xinh đẹp hiện trên khuôn mặt bé. Và rất nhanh, thường trong 24 tiếng, bé bước đi đến mọi nơi, đảo lộn trật tự phòng khách của bạn. Và bạn biết bạn đã đến một giai đoạn mới của việc làm cha mẹ. Phải không?
Now, imagine what would happen if each time the child fell, she would say, "Oh my God, I failed again. I'm never going to learn to walk." And you have to get counseling for her to help her deal with feelings of inadequacy and not being able to achieve and fail yet again. How long do you think it would take her to learn to walk if you had to do that, if every three times she fell down, you had to get a counselor to counsel her and so on? Sounds funny, doesn't it? But that is exactly what we're doing. What the child is doing is focusing on the process. She's investing in the process, not in the outcome.
Giờ, tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu mỗi lần con bạn ngã, và bé nói. "Ôi chúa ơi, con lại thất bại, Con sẽ không bao giờ biết đi." Và bạn phải tìm chuyên gia tâm lý giúp bé đối mặt những cảm xúc không thích đáng và việc không thể thành công và lại thất bại. Bạn nghĩ sẽ mất bao lâu để bé học đi nếu bạn phải làm vậy, Nếu cứ mỗi 3 lần bé ngã, bạn phải tìm một chuyên gia để khuyên nhủ bé và cứ thế? Nghe buồn cười, phải không? Nhưng nó chính xác là điều ta đang làm. Điều đứa bé đang làm là đang tập trung vào quá trình. Bé đang đầu tư vào quá trình, không phải kết quả.
What we do is the exact opposite. As we grow up, we lose the ability to invest in the process, we start investing in the outcome. By definition the outcome is outside of our control, and if that's where we spend all of our emotional energy, we are going to get drained as we do.
Điều chúng ta làm hoàn toàn ngược lại. Khi ta lớn lên, ta mất khả năng đầu tư vào quá trình, ta bắt đầu tập trung vào kết quả. Bởi cái định nghĩa kết quả là thứ ngoài sự điều khiển của ta, và nếu đó là thứ ta dành mọi năng lượng cảm xúc ta sẽ bị cạn kiệt như ta đang bị.
But if, on the other hand, we said, "Here is the outcome, I am going to invest in the process and give it every single bit I could," every day is a blast, and you're well on your way to achieving the vision that I outlined to you.
Nhưng nếu, ngược lại, ta nói, "Đây là kết quả, tôi sẽ đầu tư vào quá trình và cố gắng hết sức mình," thì mỗi ngày sẽ thật tuyệt vời, và bạn tiến hành trên con đường đạt tới ý tưởng tôi phác thảo ra cho bạn.
The question that I get all the time, is people say, "Professor Rao, but nothing makes me passionate." So I say, "OK, what would?" And they invariably come up with, you know, here is a list of things. Here's my job and here's how much it pays, this is the kind of person my boss is, the kind of people my colleagues are, and here's how my customers are, here's how much I travel, here's how big my office is, how deep the carpeting is, how many windows I have -- a bunch of parameters.
Câu hỏi mà tôi rất thường nghe, là mọi người nói, "Giáo sư Rao, nhưng không gì làm tôi thấy đam mê." Nên tôi nói, "Được, vậy cái gì sẽ?" Và họ nêu ra những thứ thường nghe, chẳng hạn thứ danh sách như đây. Đây là công việc của tôi, đây là bấy nhiêu nó trả, đây là kiểu người của sếp tôi, kiểu người đồng nghiệp của tôi, và đây là kiểu khách hàng của tôi đây là bấy nhiêu tôi đi du lịch, văn phòng tôi to thế nào, tấm thảm sâu thế nào, có bao nhiêu cửa sổ tôi có-- một đống các thông số.
And what I tell them is what I want to share with you, because all of that stuff -- first of all, it doesn't exist. But second, even if it did and you were plugged into it, it would not take more than six months for you to be the same sorry, miserable self there as you are now, because passion exists inside you. It does not exist in the job. And if you don't find a way to ignite it within you right where you are, you are not going to find it outside. But if you do find a way to ignite it where you are, then you will find that the external world rearranges itself to accommodate the new person that you are becoming. And as you do that, you will find that miracles happen on a regular basis. Persons come up whom you're delighted to meet. New people enter your life. It's just a breeze, because all you do in your life is you take journeys.
Và điều tôi nói với họ là điều tôi muốn chia sẻ với bạn, vì tất cả những thứ đó-- đầu tiên, nó không tồn tại. Nhưng thứ hai, kể cả nếu nó có và bạn nhập tâm vào nó, nó sẽ không kéo dài đến 6 tháng để là một câu chuyện y hệt, tồi tệ như chính bạn bây giờ, vì đam mê tồn tại trong bạn. Nó không tồn tại trong công việc. Và nếu bạn không tìm cách khơi dậy nó trong bạn ngay nơi bạn đứng, bạn sẽ không tìm thấy nó ở ngoài. Nhưng nếu bạn tìm cách để khơi nó dậy từ vị trí của bạn, thì bạn sẽ nhận ra rằng thế giới bên ngoài tự nó sắp xếp để dành chổ đứng cho người mới mà bạn đang trở thành. Và khi bạn làm vậy, bạn sẽ thấy phép màu xảy ra thường xuyên. Những người đến với bạn là người bạn cảm thấy vui vẻ khi gặp. Những người mới đi vào cuộc đời bạn. Như một luồng gió nhẹ, vì tất cả bạn làm trong đời là những cuộc hành trình.
You came here to this conference; you went on a journey. You hang around the water cooler, talking about how terrible your place of work is; you went on a journey. You watch "Desperate Housewives," you go on a journey. You go on a journey where 40-something women are having affairs with 19-something gardeners while the husbands are playing around with models. All you do is go on journeys. There's nothing wrong with that, but just ask yourself, "Is this a journey I want to take? Does this take me to a place I want to spend time?"
Bạn đến hội nghị này, là trên một hành trình. Bạn đứng cạnh thùng đựng nước lạnh, nói về nơi làm việc của bạn tồi tệ ra sao cũng là một hành trình. Bạn xem "Những bà nội trợ kiểu Mỹ," bạn tiếp tục một hành trình. Bạn đi trên một cuộc hành trình. nơi các phụ nữ 40 tuổi đang ngoại tình với các anh làm vườn 19 tuổi trong khi các ông chồng đang xoay quanh các cô người mẫu. Tất cả bạn làm là những cuộc hành trình. Không có gì là sai cả, nhưng hãy hỏi bản thân, "Đây có phải là hành trình mà tôi muốn đi? Nó có dẫn tôi đến nơi mà tôi muốn dành thời gian cho?"
And if you start doing that, you will find that your life changes. The kind of people you meet, the things you talk about, the movies you go to, the books you read -- everything changes. And you begin all of that by focusing on the process.
Và nếu bạn bắt đầu làm vậy, bạn sẽ thấy cuộc đời bạn thay đổi. Kiểu người mà bạn gặp, những thứ bạn nói, những phim bạn xem, quyển sách bạn đọc-- tất cả sẽ thay đổi. Và bạn bắt đầu tất cả bằng cách tập trung vào quá trình.
Invest in the process, not in the outcome.
Đầu tư vào quá trình, đừng vào kết quả.
Thank you.
Xin cảm ơn.