I am so excited to be here. Everything in America is so much bigger than in Europe. Look at me -- I am huge!
Tôi rất vui khi được tới đây. Thứ gì ở Mỹ cũng lớn hơn Châu Âu rất nhiều. Nhìn tôi kìa, to vật vã luôn!
(Laughter)
(Cười)
It's fantastic! And TED Talks -- TED Talks are where everybody has great ideas. So the question is: Where do those great ideas come from? Well, it's a little bit of debate, but it's generally reckoned that the average person -- that's me -- has about 50,000 thoughts a day. Which is a lot, until you realize that 95 percent of them are the same ones you had the day before.
Thật tuyệt vời! Và TED Talks, nơi mọi người ai cũng có ý tưởng tuyệt vời. Vậy câu hỏi là: Những ý tưởng tuyệt vời đó từ đâu ra? Một câu hỏi gây khá nhiều tranh cãi, nhưng người ta tin rằng người bình thường, là tôi, có khoảng 50.000 suy nghĩ mỗi ngày. Rất nhiều, cho tới khi bạn nhận ra 95% trong số đó y chang những suy nghĩ bạn có hôm trước.
(Laughter)
(Cười)
And a lot of mine are really boring, OK? I think things like, "Oh! I know -- I must clean the floor. Oh! I forgot to walk the dog." My most popular: "Don't eat that cookie."
Và nhiều suy nghĩ của tôi rất tẻ nhạt. Tôi nghĩ những thứ như, "Ồ! Biết rồi. Mình phải lau nhà. Ồ! Mình quên dắt chó đi dạo." Thường nhất là: "Đừng có ăn cái bánh quy đó."
(Laughter)
(Cười)
So, 95 percent repetition. That leaves us with just a five percent window of opportunity each day to actually think something new. And some of my new thoughts are useless. The other day I was watching some sports on television, and I was trying to decide why I just don't engage with it. Some of it I find curious. This is odd.
Vậy là, 95% lặp lại. Có nghĩa là mỗi ngày ta chỉ còn 5% cơ hội để thực sự nghĩ ra thứ gì đó mới. Vài suy nghĩ mới của tôi rất vô ích. Hôm nọ tôi đang xem thể thao trên TV, và tôi đang cố tìm ra lý do nào khiến tôi không khoái nó. Một số khiến tôi tò mò. Thật kỳ cục.
(Laughter)
(Cười)
Do you think it would be worth being that flexible just to be able to see your heel at that angle?
Bạn nghĩ có đáng phải dẻo đến thế chỉ để nhìn được gót chân ở góc đó không?
(Laughter)
(Cười)
And here's the thing: I'm never going to be able to relate to that, because I'm never going to be able to do it, OK? Well, not twice, anyway.
Vấn đề là: Tôi sẽ không đời nào có thể liên quan đến nó, vì tôi sẽ không bao giờ có thể làm được như vậy. Ít nhất là làm được vậy đến lần thứ 2.
(Laughter)
(Cười)
But I'll tell you the truth. The truth is I have never been any good at sport, OK? I've reached that wonderful age when all my friends say, "Oh, I wish I was as fit as I was when I was 18." And I always feel rather smug then.
Nhưng tôi sẽ nói thật. Sự thật là tôi chưa từng giỏi thể thao. Tôi đã tới cái tuổi tuyệt vời mà bạn tôi ai cũng nói, "Ôi, ước gì được khỏe như thời 18." Còn tôi luôn thấy hả hê.
(Laughter)
(Cười)
I'm exactly as fit as I was when I --
Tôi vẫn như ngày nào.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
I couldn't run then. I'm certainly not going to do it now.
Lúc trước tôi không chạy được. Giờ chắc chắn cũng không.
(Laughter)
(Cười)
So then I had my new idea: Why not engage people like me in sport? I think what the world needs now is the Olympics for people with zero athletic ability.
Rồi tôi nảy ra ý tưởng mới: Sao không làm những người như tôi thích thể thao? Tôi nghĩ thứ thế giới cần bây giờ là Olympics cho người mù tịt thể thao.
(Laughter)
(Cười)
Oh, it would be so much more fun. We'd have three basic rules, OK? Obviously no drugs; no corruption, no skills.
Sẽ vui hơn nhiều. Ta có ba luật cơ bản. Không ma túy, không tham nhũng, không kỹ năng.
(Laughter)
(Cười)
It would be -- No, it's a terrible idea. And I also know why I don't engage with sport when I watch it on television. It's because probably 97 percent of it is about men running and men kicking things, men trying to look neatly packaged in Lycra. There is --
Đó sẽ là... Không, đó là ý tưởng kinh khủng. Và tôi cũng biết vì sao tôi không thích thể thao khi tôi xem qua TV. Vì có đến 97% số đó là đàn ông chạy bộ và đấm đá các thứ, cố gắng để đẹp mã trong mấy bộ đồ thun. Thực ra
(Laughter)
(Cười)
Not always successfully. There is --
có khi họ cũng thất bại. Có...
(Laughter)
(Cười)
There is so little female sport on television, that a young woman watching might be forgiven for thinking, and how can I put this nicely, that the male member is the very lever you need to get yourself off the couch and onto a sports ground.
Có quá ít thể thao cho nữ trên TV, khiến một cô gái đang xem có thể được tha thứ vì suy nghĩ, nói thế nào cho hay ta, rằng của quý của mày râu là cái xà beng bạn cần để vực mình ra khỏi ghế và lao tới sân thể thao.
(Laughter)
(Cười)
The inequalities in sport are breathtaking.
Sự bất bình đẳng trong thể thao thật đáng kinh ngạc.
So this is what happens to me: I have a brand new idea, and immediately I come back to an old one. The fact is, there is not now, nor has there ever been in the whole of history, a single country in the world where women have equality with men. Not one. 196 countries, it hasn't happened in the whole of evolution.
Tôi hay bị như vầy: Vừa có một ý tưởng mới là ngay lập tức tôi trở về ý tưởng cũ. Thực tế là, trong hiện tại và chưa bao giờ trong lịch sử, có một nước nào trên thế giới mà nam nữ được bình đẳng. Không một nước. 196 quốc gia, chưa bao giờ có trong suốt lịch sử tiến hóa.
So, here is a picture of evolution.
Đây là hình về lịch sử tiến hóa.
(Laughter)
(Cười)
We women are not even in it!
Chị em mình thậm chí không có trong hình!
(Laughter)
(Cười)
It's a wonder men have been able to evolve quite so brilliantly. So --
Xem đàn ông tiến hóa kì diệu chưa kìa. Vậy là...
(Laughter)
(Cười)
It bugs me, and I know I should do something about it. But I'm busy, OK? I have a full-on career, I've got three kids, I've got an elderly mom. In fact, if I'm honest with you, one of the reasons I came out here is because TED Talks said I could have 15 minutes to myself, and I never have that much time --
Nó khiến tôi khó chịu và tôi biết mình phải làm gì đó. Nhưng tôi rất bận. Tôi có cả một sự nghiệp, tôi có ba đứa con, tôi có một mẹ già. Nói thật với các bạn là, một trong những lý do tôi đứng đây là bởi TED Talks nói là tôi có 15 phút cho riêng mình, tôi chưa từng có chừng ấy thời gian.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
So I'm busy. And anyway, I already had a go at changing the world. Here's the thing, OK? Everybody has inside themselves what I call an "activation button." It's the button that gets pressed when you think, "I must do something about this." It gets pressed for all sorts of reasons. Maybe you face some kind of inequality, or you've come across an injustice of some kind, sometimes an illness strikes, or you're born in some way disadvantaged, or perhaps underprivileged. So I was born gay, OK? I've always known, I don't think my family were the least bit surprised. Here is a picture of me aged four. I look cute, but inside I genuinely believed that I looked like Clint Eastwood.
Vậy là tôi bận. Dù sao thì tôi đã thử thay đổi thế giới. Chuyện là vầy: Bên trong mỗi người đều có thứ mà tôi gọi là "nút kích hoạt". Nút này sẽ được kích hoạt khi bạn suy nghĩ, "Tôi phải làm gì đó mới được". Nút này sẽ bị kích hoạt bởi mọi loại lí do Có thể khi bạn gặp bất bình đẳng, hoặc khi gặp bất công ở đời, đôi khi bệnh tật ập đến, hay khi bạn sinh ra đã thiệt thòi, hoặc bị thua thiệt. Tôi sinh ra là người đồng tính. Tôi luôn luôn biết, tôi không nghĩ gia đình tôi là người ít ngạc nhiên nhất. Đây là hình khi tôi lên 4. Tôi dễ thương, nhưng bên trong tôi thực sự tin rằng tôi giống Clint Eastwood.
(Laughter)
(Cười)
So my activation button was pressed when I had my kids -- three wonderful kids, born to my then-partner. Now here's the thing: I work on television in Britain. By the time they were born, I was already hosting my own shows and working in the public eye. I love what I do, but I love my kids more. And I didn't want them to grow up with a secret. 1994, when my son, my youngest was born, there was not, as far as I was aware, a single out, gay woman in British public life. I don't think secrets are a good thing. I think they are a cancer of the soul. So I decided to come out.
Nút kích hoạt của tôi được nhấn khi tôi có con, 3 đứa trẻ tuyệt vời được sinh ra với người bạn đời cũ của tôi. Vấn đề là: Tôi làm cho đài truyền hình Anh. Lúc chúng sinh ra, Tôi đã làm chủ chương trình riêng và làm việc trong mắt công chúng. Tôi yêu việc mình làm, nhưng tôi yêu con mình nhiều hơn. Và tôi không muốn chúng lớn lên với bí mật. Năm 1994, khi con trai tôi, đứa út ra đời, theo như tôi biết, không hề có bất kỳ phụ nữ đồng tính công khai trước công chúng ở Anh. Tôi không nghĩ bí mật là tốt. Tôi nghĩ chúng gây ung thư cho tâm hồn. Vì vậy tôi quyết định công khai.
Everybody warned me that I would never work again, but I decided it was absolutely worth the risk. Well, it was hell. In Britain, we have a particularly vicious section of the right-wing press, and they went nuts. And their hatred stirred up the less stable elements of society, and we got death threats -- enough death threats that I had to take the kids into hiding, and we had to have police protection. And I promise you there were many moments in the still of the night when I was terrified by what I had done.
Ai cũng nói tôi có thể sẽ mất việc, nhưng tôi nghĩ việc đó rất đáng mạo hiểm. Một địa ngục. Ở Anh, chúng tôi có một bộ phận cực kỳ khắc nghiệt của báo cánh hữu, và họ phát điên. Và sự căm ghét của họ khuấy động thành phần ít ổn định của xã hội, rồi chúng tôi bị dọa giết, nhiều đến nỗi tôi phải đem con đi trốn, và chúng tôi phải nhờ cảnh sát bảo vệ. Và tôi thề với bạn là có nhiều lúc trong đêm tĩnh lặng tôi thực sợ hãi bởi những gì tôi đã làm.
Eventually the dust settled. Against all expectation I carried on working, and my kids were and continue to be absolutely fantastic. I remember when my son was six, he had a friend over to play. They were in the next room; I could hear them chatting. The friend said to my son, "What's it like having two mums?" I was a little anxious to hear, so I leant in to hear and my son said, "It's fantastic, because if one of them's sick, you've still got another one to cook for you."
Cuối cùng tình hình lắng dịu. Ngoài mong đợi, tôi quay lại làm việc, các con tôi đã và vẫn tiếp tục tuyệt vời. Tôi nhớ khi con trai tôi lên 6, nó có một người bạn đến chơi. Chúng ở phòng bên; tôi có thể nghe chúng nói chuyện. Người bạn nói với con trai tôi, "Có hai mẹ như thế nào?" Nghe vậy tôi lo, tôi áp tai để nghe và con trai tôi đáp, "Tuyệt lắm, bởi vì nếu một trong hai bị bệnh, bạn vẫn còn người khác nấu ăn cho bạn."
(Laughter)
(Cười)
So my activation button for gay equality was pressed, and along with many, many others, I campaigned for years for gay rights, and in particular, the right to marry the person that I love. In the end, we succeeded. And in 2014, on the day that the law was changed, I married my wife, who I love very much, indeed.
Vậy là nút kích hoạt của tôi cho bình đẳng đồng tính đã được nhấn, và tôi cùng với nhiều người khác đấu tranh vì quyền đồng tính, và đặc biệt, quyền kết hôn với người mà tôi yêu Cuối cùng, chúng tôi đã thành công Và trong năm 2014, vào ngày mà pháp luật đã được thay đổi, Tôi kết hôn với vợ tôi, người tôi thực sự yêu rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)
We didn't do it in a quiet way -- we did it on the stage at the Royal Festival Hall in London. It was a great event. The hall seats two-and-a-half thousand people. We invited 150 family and friends, then I let it be known to the public: anybody who wanted to come and celebrate, please come and join us. It would be free to anybody who wanted to come. Two-and-half thousand people turned up.
Chúng tôi không tổ chức trong âm thầm chúng tôi làm trên sân khấu tại Royal Festival Hall ở Luân Đôn Đó là một sự kiện lớn Cả hội trường sức chứa 2500 người. Chúng tôi mời 150 người thân và bạn bè, sau đó tôi công khai: ai muốn đến và ăn mừng, hãy tới tham gia với chúng tôi. Nó sẽ miễn phí cho bất kỳ ai ai muốn đến. Hai ngàn rưỡi người đã có mặt.
(Applause)
(Vỗ tay)
Every kind of person you can imagine: gays, straights, rabbis, nuns, married people, black, white -- the whole of humanity was there. And I remember standing on that stage thinking, "How fantastic. Job done. Love triumphs. Law changed." And I --
Tất cả người bạn có thể nghĩ đến: người đồng tính, dị tính, giáo sĩ Do Thái, bà xơ, người kết hôn, da trắng, da màu, toàn bộ nhân loại đã ở đó Và tôi nhớ đứng trên sân khấu suy nghĩ, "thật tuyệt vời. Công việc đã hoàn thành Tình yêu đã chiến thắng Luật đã thay đổi." Và tôi
(Applause)
(Vỗ tay)
And I genuinely thought my activation days were over, OK? So every year in that same hall, I host a fantastic concert to celebrate International Women's Day. We gather the world's only all-female orchestra, we play fantastic music by forgotten or overlooked women composers, we have amazing conductors -- it's Marin Alsop there from Baltimore conducting, Petula Clark singing -- and I give a lecture on women's history. I love to gather inspirational stories from the past and pass them on. Too often, I think history's what I call the Mount Rushmore model. It looks majestic, but the women have been entirely left out of it.
Và tôi thực sự nghĩ ngày kích hoạt của tôi đã kết thúc. Vì vậy , mỗi năm tại chính hội trường đó Tôi tổ chức một buổi hòa nhạc tuyệt vời để mừng Ngày Quốc tế Phụ nữ. Chúng tôi tập hợp được dàn nhạc nữ duy nhất trên thế giới chúng tôi chơi nhạc của các nữ soạn nhạc bị lãng quên hay bị bỏ qua, có những nhạc trưởng tuyệt vời, đó là Marin Alsop từ Baltimore đang chỉ huy, Petula Clark hát, còn tôi diễn thuyết về lịch sử của phụ nữ. Tôi thích tìm những truyện truyền cảm hứng từ quá khứ và kể lại chúng. Thường xuyên tới mức lịch sử là cái mà tôi gọi là mô hình núi Rushmore Trông thì hoành tráng nhưng những phụ nữ bị đẩy ra ngoài hoàn toàn.
And I was giving a talk in 2015 about the suffragettes -- I'm sure you know those magnificent women who fought so hard for the right for women in Britain to vote. And their slogan was: "Deeds, not words." And boy, they succeeded, because women did indeed get the vote in 1928. So I'm giving this talk about this, and as I'm talking, what I realized is: this was not a history lecture I was giving; this was not something where the job was done. This was something where there was so much left to do. Nowhere in the world, for example, do women have equal representation in positions of power.
Tôi từng diễn thuyết vào năm 2015 về việc đòi quyền bầu cử cho phụ nữ, Tôi tin bạn biết về những người phụ nữ tuyệt vời đã chiến đấu cật lực để giành quyền bỏ phiếu của họ ở Anh. Khẩu hiệu của họ là: "Hãy hành động, đừng nói" Và họ đã thành công, bởi vì phụ nữ đã thực sự có lá phiếu trong năm 1928. Nên tôi đang nói về điêu này và như tôi đề cập tới, những gì tôi nhận ra là: Đây không phải một bài học lịch sử; đây không phải khi mọi thứ đã được xử lý. Đây là nơi mà mọi thứ vẫn còn ngổn ngang. Không đâu trên thế giới, tôi lấy ví dụ, phụ nữ đạt được bình đẳng trong cùng một công việc.
OK, let's take a very quick look at the top 100 companies in the London Stock Exchange in 2016. Top 100 companies: How many women running them? Seven. OK. Seven. That's all right, I suppose. Until you realize that 17 are run by men called "John."
OK, hãy nhìn qua 100 công ty hàng đầu trong thị trường chứng khoán Luân Đôn vào năm 2016. Tốp 100 công ty: Bao nhiều người phụ nữ điều hành chúng? Bảy. Được thôi. Bảy. Không sao đâu, tôi nghĩ vậy. Đến khi bạn nhận ra 17 trong số đó điều hành bởi mấy ông tên "John".
(Laughter)
(Cười)
There are more men called John running FTSE 100 companies --
Có nhiều người đàn ông tên John quản lý chỉ số cổ phiếu của 100 công ty,
(Laughter)
(Cười)
than there are women. There are 14 run by men called "Dave."
hơn là số những người phụ nữ. Tận 14 chàng quản lý tên "Dave" nữa
(Laughter)
(Cười)
Now, I'm sure Dave and John are doing a bang-up job.
Tôi tin chắc rằng Dave và John làm việc rất xuất sắc.
(Laughter)
(Cười)
OK. Why does it matter? Well, it's that pesky business of the gender pay gap. Nowhere in the world do women earn the same as men. And that is never going to change unless we have more women at the top in the boardroom. We have plenty of laws; the Equal Pay Act in Britain was passed in 1975. Nevertheless, there are still many, many women who, from early November until the end of the year, by comparison to their male colleagues, are effectively working for free. In fact, the World Economic Forum estimates that women will finally get equal pay in ... 2133! Yay!
Ok. Nó có gì quan trọng chứ? Vâng, đó là thứ nhức nhối trong vấn đề khoảng cách lương theo giới tính. Không có nơi nào trên thế giới phụ nữ kiếm tiền được như nam giới. Và điều đó sẽ không bao giờ thay đổi trừ khi chúng ta có nhiều phụ nữ hơn đứng đầu ban giám đốc. Chúng ta có rất nhiều luật; Đạo luật Đảm bảo Tiền lương Công bằng được thông qua vào năm 1975 tại Anh. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều, rất nhiều phụ nữ từ đầu tháng tháng 11 cho đến cuối năm, khi so sánh với các đồng nghiệp nam của họ, đang làm rất hiệu quả mà lại không công. Trên thực tế, Diễn đàn Kinh tế Thế giới ước tính phụ nữ cuối cùng sẽ được trả lương bình đẳng vào ... năm 2133 Yay!
(Laughter)
(Cười)
That's a terrible figure. And here's the thing: the day before I came out to give my talk, the World Economic Forum revised it. So that's good, because that's a terrible -- 2133. Do you know what they revised it to? 2186.
Đó là con số khủng khiếp. Và đây mới là vấn đề: Hôm kia, trước khi tôi tới diễn thuyết, Diễn đàn Kinh tế Thế giới xem xét lại nó. Cũng tốt thôi, vì nó tệ quá mà, những tận 2133. Bạn biết họ sửa lại thành gì không? Năm 2186.
(Laughter)
(cười)
Yeah, another 53 years, OK? We are not going to get equal pay in my grandchildren's grandchildren's lives under the current system.
Vâng, thêm những 53 năm nữa! Chúng ta sẽ không được trả lương bình đẳng vào thế hệ cháu chắt của mình với cái hệ thống như thế này.
And I have waited long enough. I've waited long enough in my own business. In 2016 I became the very first woman on British television to host a prime-time panel show. Isn't that great? Wonderful, I'm thrilled. But --
Và tôi đã phải chờ đợi đủ lâu rồi. Tôi đã chờ đợi một mình đủ lâu rồi. Tôi trở thành người phụ nữ đầu tiên trên kênh truyền hình Anh Quốc vào năm 2016 dẫn một chương trình của khung giờ chiếu cao điểm. Điều đó tuyệt phải không? Tôi rất vui mừng. Thế nhưng
(Applause)
(vỗ tay)
But 2016! The first! Television's been around for 80 years!
Nhưng vào năm 2016! Người đầu tiên! TV đã xuất hiên được 80 năm rồi!
(Laughter)
(Cười)
It may be television's not so important, but it's kind of symptomatic, isn't it? 2016, the UN were looking for a brand new ambassador to represent women's empowerment and gender equality, and who did they choose? Wonder Woman. Yes, they chose a cartoon, OK?
Có thể truyền hình không quá quan trọng, nhưng nó cũng là hiện tượng, phải không? Năm 2016, Liên hợp quốc tìm một đại sứ hoàn toàn mới, đại diện cho sức mạnh của phụ nữ và bình đẳng giới, và họ đã chọn ai? Wonder Woman. Phải, họ chọn một nhân vật hoạt hình.
(Laughter)
(cười)
Because no woman was up to the job.
Bởi vì không có người phụ nữ nào có khả năng đảm nhận công việc ấy.
The representation of women in positions of power is shockingly low. It's true in Congress, and it's certainly true in the British Parliament. In 2015, the number of men elected to the Parliament that year was greater than the total number of women who have ever been members of Parliament. And why does it matter? Here's the thing: if they're not at the table -- literally, in Britain, at that table helping to make the laws -- do not be surprised if the female perspective is overlooked.
Đại diện cho người phụ nữ ở các vị trí quyền lực thấp đến kinh hãi. Đó là một sự thật ở Quốc hội, và nó cũng đúng ở Nghị viện Anh Quốc. Năm 2015, số nam giới đắc cử vào Nghị viên năm đó còn lớn hơn cả tổng số phụ nữ đã từng là thành viên của Nghị viện. Và sao nó lại là vấn đề? Đây là vấn đề: nếu họ không ngồi ở bàn theo đúng nghĩa đen, tại chiếc bàn để giúp tạo ra những điều luật, thì đừng nên ngạc nhiên khi quan điểm của phụ nữ bị bỏ sót.
It's a great role model for young people to see a woman in charge. In 2016, Britain got its second female Prime Minister; Theresa May came to power. The day she came to power she was challenged: just do one thing. Do one thing in the first 100 days that you're in office to try and improve lives for women in Britain. And what did she do? Nothing. Nothing. Because she's much too busy cleaning up the mess the boys made. Even having a female leader, they always find something better to do than to sort out the pesky issue of inequality.
Đây là một hình mẫu lí tưởng cho những người trẻ thấy được một phụ nữ nắm quyền. Năm 2016, nước Anh có nữ thủ tướng thứ hai, bà Theresa May lên nắm quyền. Ngày bà nắm quyền, bà bị thách thức chỉ được làm một thứ. Làm một thứ duy nhất trong 100 ngày đầu tiên ở trong văn phòng để cố gắng và cải thiện đời sống của nữ giới trên nước Anh. Và bà đã làm gì? Chả gì cả. Bà không làm gì hết. Bởi vì bà quá bận rộn để dọn dẹp đống hỗn lộn mà bọn con trai gây ra. Kể cả khi có nữ lãnh đạo, họ luôn tìm cái gì đó tốt hơn để làm hơn là việc giải quyết vấn đề khó chịu về sự bất bình đẳng.
So I keep talking about equality like it matters. Does it? Well, let's take a very quick look at the STEM industries, OK? So science, technology, engineering and mathematics. Pretty much important in every single aspect of our daily lives. There is the thickest and most incredibly well-documented glass ceiling in the STEM industries. What if the cure for cancer or the answer the global warming lies in the head of a young female scientist who fails to progress?
Nên tôi cứ nói về bình đẳng như thể nó quan trọng. Đúng chứ? Nào, hãy xem qua về ngành công nghiệp STEM. Khoa học, công nghệ, kĩ thuật, toán học. Thực sự rất quan trọng trên từng khía cạnh của cuộc sống hàng ngày của ta Có tài liệu dày và đáng kinh ngạc nhất về rào cản vô hình ở ngành công nghiệp STEM. Nếu như việc chữa được bệnh ung thư hay lời giải cho sự nóng lên toàn cầu nằm trong đầu của nhà khoa học nữ trẻ không thể phát triển sự nghiệp?
So I thought all these things, and I knew I had to do "Deeds, not words." And I spoke to my wonderful friend, brilliant journalist Catherine Mayer in Britain, and we rather foolishly -- and I suspect there was wine involved --
Vì vậy tôi nghĩ về những điều này, và tôi biết mình cần "Hãy hành động, đừng nói" Tôi nói với người bạn tuyệt vời của mình, nhà báo ở Anh tài giỏi Catherine Mayer, chúng tôi thật ngớ ngẩn và tôi nghi ngờ nó do rượu,
(Laughter)
(cười)
We decided to found a brand new political party. Because here's the critical thing: the one place women and men are absolutely equal is at the ballot box. We had no idea what we were doing, we didn't know how complicated it was to start a political party. I thought, "It can't be that difficult, men have been doing it for years."
Chúng tôi quyết định thành lập một đảng chính trị mới. Bởi điều quan trọng nằm ở đây: nơi mà cả nữ giới và nam giới đều bình đẳng là ở trong hộp lá phiếu đó. Chúng tôi không biết mình đang làm gì, chúng tôi không biết nó phức tạp cỡ nào khi lập một đảng. Tôi nghĩ rằng: "Nó không thể khó khăn vậy, đàn ông họ làm vậy bao năm rồi"
(Laughter)
(cười)
So we started by calling it "The Women's Equality Party." And straightaway people said to me, "Why did you call it that?" I said, "I don't know, I just thought we'd be clear."
Vì vậy chúng tôi bắt đầu gọi đó là "Đảng bình đẳng cho phụ nữ" Ngay lập tức có người nói với tôi "Tại sao cô lại gọi đó như vậy?" tôi trả lời "Tôi không biết, tôi nghĩ chúng tôi đã làm rõ rồi."
(Laughter)
(cười)
I didn't want what we were doing to be a secret, you know? I just --
Tôi không muốn những gì chúng tôi làm là một bí mật. Tôi chỉ
(Laughter)
(cười)
Some people said, "You can't call it that! It's much too feminist!" Ooh! Scary word! Ahh! I can't tell you how many times I've heard somebody say, "I'm not a feminist, but ..." And I always think if there's a "but" in the sentence, it can't all be roses in the garden. And then I started getting asked the hilarious question, "Are you all going to burn your bras?" Yes! Because bras are famously made of flammable material.
Có người nói rằng "Cô không thể gọi thế! Nó quá nữ quyền" Ồ! Cái từ đáng sợ ấy! À! Khó mà có thể nói bao lần tôi nghe có người nói "Tôi không theo chủ nghĩa nữ quyền, nhưng..." Và tôi luôn tin rằng nếu có từ "nhưng" trong một câu, không thể tất cả là hoa hồng trong một khu vườn. Rồi tôi nhận được câu hỏi rất buồn cười, "Cô sẽ đốt áo ngực của mình à?" Phải! Bởi vì áo ngực vốn được làm từ chất liệu dễ cháy.
(Laughter)
(cười)
That's why all women spark when they walk.
Đó là tại sao tất cả phụ nữ bắn ra tia lửa khi họ bước đi.
(Laughter)
(cười)
Here's quick history sidebar for you: no woman ever burnt her bra in the '60s. It's a story made up by a journalist. Thank goodness journalism has improved since then. So --
Đôi chút về lịch sử cho các bạn: chả có người phụ nữ nào đốt áo ngực vào những năm 60. Đó chỉ là tin lá cải của một nhà báo Ơn chúa là ngành báo chí đã được cải thiện từ đó. Nên...
(Laughter)
(cười)
I announced what we were going to do in a broadcast interview, and straightaway, the emails started coming. First hundreds, then thousands and thousands, from every age group: from the very young to women in their '90s, to hundreds of wonderful men. People wrote and said, "Please, can I help? Please, can I visit you at party headquarters?" We didn't have a headquarters -- we didn't have a party! We didn't have anything. All we had was a wonderful, tight group of fabulous friends trying to answer emails pretty much 24-7 in our pajamas.
Tôi thông báo điều chúng tôi làm ở cuộc phỏng vấn truyền hình và ngay tức khắc, các email được gửi tới Hàng trăm, rồi tới hàng ngàn từ mọi lứa tuổi: từ những người rất trẻ đến những người phụ nữ ở tuổi 90, đến trăm người đàn ông tuyệt vời. Họ viết, "Chúng tôi có thể giúp gì không? Chúng tôi có thể gặp cô tại trụ sở đảng chứ?" Chúng tôi không có trụ sở chính cũng không có đảng! Chúng tôi không có gì cả. Tất cả những gì chúng tôi có là nhóm những người bạn tuyệt vời và thân thiết cố gắng trả lời email 24/7 trong trong bộ đồ ngủ.
We were all busy. Many of us had careers, many of us had children, but we did what women do, and we shared the work. And almost instantly, we agreed on certain fundamental things. First thing: we want to be the only political party in the world whose main aim was to no longer need to exist. That's a fantastic idea. We wanted to be the only political party with no particular political leaning. We wanted people from the left, from the right, from the middle, every age group. Because the whole point was to work with a simple agenda: let's get equality in every aspect of our lives, and when we're finished, let's go home and get the other chores done.
Chúng tôi đều bận rộn. Rất nhiều trong chúng tôi có công việc, con nhỏ nhưng chúng tôi làm như bao phụ nữ, và chúng tôi chia sẻ công việc. Gần như tức khắc, chúng tôi đồng ý những nguyên tắc cơ bản. Điều đầu tiên: chúng tôi muốn trở thành một đảng duy nhất trên thế giới mà mục đích chính là để nó không cần phải tồn tại nữa. Đó là một ý kiến rất tuyệt. Chúng tôi muốn là một chính trị đảng duy nhất không nghiêng về bên nào. Chúng tôi muốn những người ở cánh trái, cánh phải, từ trung lập, mọi lứa tuổi. Bởi toàn bộ công sức bỏ ra chỉ để đạt mục đích đơn giản: hãy để sự bình đẳng có ở mọi khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta, và khi ta hoàn thành, hãy trở về nhà và làm các việc nhà khác
(Laughter)
(cười)
And we wanted to change how politics is conducted. I don't know if you have this, but in Britain we have two major political parties. They're the dinosaurs of politics. And how they speak to each other is shameful and poisonous. I'm sure you've never had that kind of name-calling --
Và chúng tôi muốn thay đổi cách hoạt động chính trị Tôi không biết ở đây có như vậy nhưng ở Anh chúng tôi có 2 chính đảng Họ là những con khủng long của chính trị. Và cách họ nói nhau thực đáng xấu hổ và xấu xa. Tôi chắc chắn rằng bạn chưa bao giờ chửi nhau--
(Laughter)
(cười)
And lying here. Wouldn't it be great if just one politician said, "Do you know, my opponent has a point. Let's see if we can't work together and get the job done."
và nói dối như thế. Chẳng phải tuyệt sao nếu có một chính trị gia nói "Bạn biết không, đối thủ của tôi có lý. Hãy xem nếu như chúng ta có thể hợp tác và giải quyết công việc."
(Applause)
(vỗ tay)
And let's get more women into politics, OK? Let's immediately get more women into politics by being the only political party to offer free childcare to our candidates, so they can get out of the house and start campaigning.
Và hãy để phụ nữ tham gia chính trị nhiều hơn, Ok? Để phụ nữ tham gia chính trị hơn ngay lập tức bằng cách thành đảng duy nhất có dịch vụ chăm trẻ miễn phí cho các ứng cử viên, để họ có thể ra khỏi nhà và bắt đầu chiến dịch.
(Applause)
(vỗ tay)
Within 10 months, we had more than 70 branches of our party across the UK. We stood candidates for election in London, Scotland and Wales in May 2016. One in 20 people voted for our candidate for London Mayor. And when the men in the race saw how many votes we were attracting, wonder of wonders, they began to talk about the need to tackle gender equality.
Trong vòng 10 tháng, chúng tôi có hơn 70 chi nhánh của đảng trên khắp nước Anh. Chúng tôi có các ứng viên cho cuộc bầu cử ở London, Scotland và Wales vào tháng 5 năm 2016. Một trong 20 người bầu ứng cử viên của chúng tôi làm thị trưởng Luân Đôn. Và khi những người đàn ông trong cuộc chạy đua thấy được sức ảnh hưởng trước số phiếu bầu của chúng tôi, còn gì tuyệt vời hơn khi họ bắt đầu nói về sự cần thiết của việc giải quyết vấn đề bình đẳng giới.
(Applause)
(vỗ tay)
You know, I've been promised change since I was a child. It was always coming: women were going to stand shoulder to shoulder with men. All I got were empty promises and disappointment -- enough disappointment to found a political party. But here is my new idea for today -- this is my five percent, OK? And this one is really good. The fact is, this is not enough. It is not enough to found one political party for equality in a single country. What we need is a seismic change in the global political landscape. And the wonderful thing about the model we have created is that it would work anywhere. It would work in America, it would work in Australia, it would work in India. It's like we've made the perfect recipe: anybody can cook it, and it's good for everybody. And we want to give it away. If you want to know what we did, we're giving it away. Can you imagine if we could mobilize millions of women across the world to say, "That's enough!" to the traditional battles of politics? To say, "Stop the bickering, let's get the work done." We could literally change the world. And I want that.
Tôi từng được hứa sẽ thay đổi khi còn là một đứa trẻ. Điều này sẽ luôn xảy ra: phụ nữ sẽ sánh vai cùng với đàn ông. Những gì tôi nhận lại là những lời hứa sáo rỗng và sự thất vọng thất vọng đủ nhiều để lập ra một đảng chính trị. Nhưng đây là ý tưởng của tôi hôm nay, đây là 5% của tôi. Và cái này thực sự khá ổn. Thực tế là điều này không hề đủ. Nó không đủ cho việc tìm một đảng chính trị cho sự bình đẳng ở từng quốc gia. Cái chúng ta cần là sự thay đổi chấn động trong bối cảnh chính trị toàn cầu. Và điều tuyệt vời về mô hình mà chúng ta tạo ra nó có hiệu quả ở khắp mọi nơi. Nó sẽ có hiệu quả ở Mỹ, ở Úc, ở Ấn Độ. Ta làm ra một công thức hoàn hảo, ai cũng có thể nấu được, và mọi người đều thích nó. Chúng tôi muốn chia sẻ nó. Nếu bạn muốn biết chúng tôi đã làm gì, chúng tôi sẽ chia sẻ. Tưởng tượng xem nếu ta có thể huy động triệu người phụ nữ trên khắp thế giới để nói: "Đủ rồi!" với các cuộc chiến chính trị truyền thống. Nói: "Ngừng cãi vã và hoàn thành công việc đi". Chúng ta có thể thay đổi thế giới. Và tôi muốn như vậy.
(Applause)
(vỗ tay)
I want ...
Tôi muốn...
(Applause)
(vỗ tay)
I want that for our daughters, and I want it for our sons. Because the fact is: equality is better for everyone.
Tôi muốn điều đó cho con gái và cho con trai của mình. Bởi vì sự thật là: Bình đẳng là tốt hơn cho tất cả.
Come on people, let's activate! Let's change the world! I know we can do it, and it wants doing!
Nào mọi người, hãy bắt đầu! hãy cùng thay đổi thế giới! Tôi biết chúng ta có thể làm được, và rất muốn làm
(Applause)
(Vỗ tay)