Thank you very much. Good evening.
Cảm ơn rất nhiều. Chào buổi tối.
Some of you may have noticed that my last name is Nutt. And if you did, you are forgiven for wondering how a Nutt managed to end up in a war zone. I actually was offered, right out of medical school, and accepted a volunteer contract to work with UNICEF in war-torn Somalia, that was worth one dollar. And, you see, I had to be paid this dollar in the event that the UN needed to issue an evacuation order, so that I would be covered. I was, after all, heading into one of the world's most dangerous places. And by now, some of you may be asking yourselves, and I just want to reassure you, that I did get half the money up front.
Một số trong các bạn hẳn đã nhận ra họ của tôi là Nutt (kẻ ngốc) Và nếu bạn đã nhận ra, bạn được tha thứ vì đã tự hỏi làm sao một cô ngốc cuối cùng lại đi đến một vùng chiến sự. Thực ra là tôi đã được đề nghị, ngay khi tốt nghiệp trường y, và chấp nhận làm tình nguyện viên cho UNICEF tại Somalia, đất nước đang bị chiến tranh với mức lương một dollar. Và, tôi phải được trả một dollar đó để trong trường hợp Liên Hợp Quốc cần ban hành một lệnh di tản thì tôi sẽ được bảo vệ. Cuối cùng tôi đã đến một trong những nơi nguy hiểm nhất thế giới. Và bây giờ, một số các bạn có thể đang tự hỏi, và tôi muốn cam đoan một lần nữa là tôi đã nhận trước được một nửa số tiền đó
(Laughter)
(cười)
But you see, this is how, with 50 cents in my pocket, I ended up in Baidoa, Somalia. Journalists called it the "city of death." And they called it the city of death because 300,000 people had lost their lives there -- 300,000 people, mostly as a result of war-related famine and disease.
Nhưng mà các bạn thấy đó, với 50 cents trong túi tôi đã đến Baidoa, Somali. Phóng viên gọi nó là "Thành phố chết" Và họ gọi nó là thành phố chết Vì 300,000 người đã mất mạng ở đó -- 300,000 người, đa số do nạn nói và dịch bệnh gây ra bởi chiến tranh
I was part of a team that was tasked with trying to figure out how best to respond to this humanitarian catastrophe. It was right on the heels of the Rwandan genocide, and aid money to the region was drying up. Many aid organizations, unfortunately, had been forced to close their doors. And so the question that I was asked to specifically help answer, which is one that aid workers ask themselves in war zones the world over, is: What the hell do we do now? You know, the security environment in Somalia at that moment in time -- and nothing has really changed too much -- can best be described as "Mad Max" by way of "A Clockwork Orange."
Tôi là thành viên của đội có nhiệm vụ tìm ra giải pháp tốt nhất cách tốt nhất để ứng phó với thảm họa nhân đạo này. Đó là thời điểm xảy ra nạn diệt chủng Rwanda Các nguồn tiền viện trợ cho vùng đã cạn kiệt Và đáng buồn là nhiều tổ chức viện trợ đã bị buộc phải đóng cửa. Và câu hỏi mà tôi đã được trao nhiệm vụ giúp trả lời câu hỏi mà tình nguyện viên nào cũng tự hỏi trong vùng chiến sự đó: chúng ta là cái quái gì bây giờ? Bạn biết đó, tình hình an ninh ở Somali vào lúc đó -- và không có gì thay đổi cho tới giờ -- có thể được mô tả như phim "Mad Max" theo kiểu phim "A Clockwork Orange"
And I remember very distinctly a couple of days after my arrival, I went up to a feeding clinic. There were dozens of women who were standing in line, and they were clutching their infants very close. About 20 minutes into this conversation I was having with this one young woman, I leaned forward and tried to put my finger in the palm of her baby's hand. And when I did this, I discovered that her baby was already in rigor. She was stiff, and her little, lifeless hand was curled into itself. She had died hours before of malnutrition and dehydration. I later learned that as her baby was dying, this young woman had been held for two days by some teenage boys who were armed with Kalashnikov rifles, and they were trying to shake her down for more money, money she very clearly did not have. And this is a scene that I have confronted in war zones the world over; places where kids, some as young as eight -- they are this big -- and those kids, they have never been to school. But they have fought and they have killed with automatic rifles.
Và tôi nhớ rất rõ ràng khi tôi tới đó được vài ngày Tôi đến một phòng khám phát đồ ăn. Có khoảng một chục người phụ nữ đang đứng xếp hàng họ đang ôm chặt lấy những đứa trẻ Sau khoảng 20 phút nói chuyện với một người phụ nữ trẻ tôi nghiêng người về trước và cố gắng đặt ngón tay mình và trong lòng bàn tay của con cô ấy Và khi tôi làm vậy, tôi phát hiện ra rằng đứa bé đã lạnh cứng Đứa bé đã cứng đờ, và bàn tay nhỏ bé không còn sự sống đó đang co quắp lại Đứa trẻ đã chết nhiều giờ trước Do thiếu ăn và mất nước. Sau đó tôi đã biết được là đứa trẻ đang hấp hối khi người mẹ trẻ bị giam giữ trong vòng hai ngày bởi một vài đứa trẻ vị thành niên trang bị khẩu Kalashnikov trong tay, bọn chúng cố gắng kiếm tiền từ người phụ nữ thứ mà rõ ràng cô ấy không hề có. Đây là cảnh mà tôi đã chứng kiến trong những vùng chiến sự đó; nơi mà trẻ em, chỉ tầm tám tuổi -- cao chừng này -- chúng chưa bao giờ đến trường nhưng chúng đã chiến đấu, và giết người với khẩu súng trường tự động.
Is this just the way the world is? Some will you tell you that war is unavoidably human. After all, it is as old as existence itself. We say never again, and yet it happens again and again and again. But I will tell you that I have seen the absolute worst of what we as human beings are capable of doing to one another, and yet I still believe a different outcome is possible. Do you want to know why? Because over 20 years of doing this work, going in and out of war zones around the world, I have come to understand that there are aspects of this problem that we, all of us, as people occupying this shared space, that we can change -- not through force or coercion or invasion, but by simply looking at all of the options available to us and choosing the ones that favor peace at the expense of war, instead of war at the expense of peace.
Liệu đây là cách thế giới vận hành sao? Một vài người sẽ nói chiến tranh là không thể tránh khỏi Từ hồi con người xuất hiện là đã có chiến tranh rồi Ta luôn nói không bao giờ nữa nhưng lại xảy ra hết lần này đến lần khác. Nhưng tôi sẽ nói với các bạn là tôi đã thấy điều tệ hại nhất trong số những việc mà con người có thể làm đối với người khác, và tôi vẫn tin rằng vẫn có thể có cách khác. Biết tại sao không? Bởi vì 20 năm làm công việc này, đi đến và rời khỏi các vùng chiến sự trên thế giới đã giúp tôi hiểu được rằng Có những phương diện của vấn đề này mà chúng ta, những con người đang chung sống với nhau, có thể thay đổi được-- không phải bằng bạo lực hay áp bức, hay xâm lược mà đơn giản bằng cách nhìn vào các lựa chọn mà ta có và có những lựa chọn thiên về hòa bình thay vì cái giá của chiến tranh chứ không phải vì chiến tranh thay cho cái giá của hòa bình
How so? Well, I want you to consider this: there are at least 800 million small arms and light weapons in circulation in the world today. The vast majority of civilians, like that young baby, who are dying in war zones around the world, are dying at the hands of various armed groups who rely on a near-infinite supply of cheap, easy and efficient weapons to rape, threaten, intimidate and brutalize those civilians at every turn. How cheap? Well, in some parts of the world, you can buy an AK-47 for as little as 10 dollars. In many places in which I have worked, it is easier to get access to an automatic rifle than it is to get access to clean drinking water.
Làm như thế nào? Vâng, tôi muốn mọi người xem xét: có ít nhất 800 triệu vũ khí nhỏ và nhẹ đang được mua bán trên thế giới hiện nay. Phần lớn người dân, như đứa bé đó, chết trong những vùng chiến sự trên thế giới; chết trong tay của các nhóm vũ trang khác nhau các nhóm này dựa vào nguồn cung vô tận của vũ khí rẻ, dễ sử dụng và hiệu quả để cưỡng hiếp, đe dọa và bạo hành người dân lần lượt từng nhóm một. Rẻ cỡ nào? Ở một vài nơi trên thế giới bạn có thể mua súng AK-47 với giá chỉ 10 dollars Tại nhiều nơi mà tôi đã làm việc, người ta mua súng trường tự động dễ hơn mua nước sạch để uống.
And so now the important part: Can anything be done about this? To answer that question, let's take a look at this map of the world. And now, let's add in all of the countries that are currently at war, and the number of people who have either died or have been displaced as a result of that violence. It is a staggering number -- more than 40 million people. But you will also notice something else about this map. You will notice that most of those countries are in the Global South. Now, let's look at the countries that are the world's top 20 exporters of small arms in the world. And what do we notice? Well, you see them in green. You will notice that those are mostly countries in the Global North, primarily Western countries. What does this tell us? This tells us that most of the people who are dying in war are living in poor countries, and yet most of the people who are profiting from war are living in rich countries -- people like you and me.
Và bây giờ là phần quan trọng: Chúng ta có thể làm gì về việc này? Để trả lời câu hỏi đó, hãy cùng nhìn vào bản đồ thế giới. Bây giờ hãy cộng tất cả các nước đang có chiến tranh lại, và số lượng người chết hoặc bị di tản do bạo lực con số thật kinh hoàng -- hơn 40 triệu người Nhưng các bạn cũng thấy một số điều khác trên bản đồ bạn sẽ thấy là đa số các nước này nằm ở Nam Bán Cầu. Bây giờ hãy nhìn tới các nước nằm trong top 20 nước xuất khẩu vũ khí nhỏ trên thế giới. Và chúng ta thấy gì? Các nước được tô màu xanh. Các bạn sẽ thấy là hầu hết các nước này nằm ở Bắc Bán Cầu, chủ yếu là các nước phương Tây. Điều này cho ta biết gì? Điều này cho ta biết là đa số người chết trong chiến tranh sống ở các nước nghèo và đa số những người kiếm lợi từ chiến tranh sống trong các nước giàu -- những người như các bạn và tôi.
And then what if we go beyond small arms for a second. What if we look at all weapons in circulation in the world? Who does the biggest business? Well, roughly 80 percent of those weapons come from none other than the five permanent members of the United Nations Security Council, plus Germany. It's shocking, isn't it?
và nếu chúng ta đi xa hơn những vũ khí nhỏ một chút. Nếu chúng ta nhìn vào toàn bộ vũ khí được mua bán trên thế giới? Ai bán được nhiều nhất? Khoảng 80 phần trăm số vũ khí này đến từ không một nước nào khác ngoài năm thành viên thường trực của Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc, và nước Đức. thật là sốc phải không?
Now, some of you might be saying at this moment in time, "Oh yeah, but OK, hang on a second there ... Nutt."
Bây giờ, một vài người có thể nói "Ờ, đúng, mà khoan đã, ...Nutt (cô ngốc) "
(Laughter)
(cười)
Grade school was spectacular for me. It was, really, a wonderful experience.
Trường đại học rất tuyệt đối với tôi. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời.
(Laughter)
(Cười)
But you might be saying to yourselves, You know, all of these weapons in war zones -- they're not a cause, but an effect of the violence that plagues them each and every single day. You know, places like Iraq and Afghanistan, where they need these weapons to be able to maintain law and order, promote peace and security, to combat terror groups -- surely this is a good thing.
Nhưng bạn có thể nói với chính mình, Bạn biết đấy, tất cả vũ khí đó ở vùng chiến sự -- không phải là lý do mà là hệ quả của sự bạo lực mà họ gánh chịu ngày này qua ngày kia. Bạn biết đấy, ở Iraq và Afghanistan, nơi người ta cần vũ khí để duy trì luật pháp và trật tự để có được hoà bình và an ninh, để chống khủng bố -- dĩ nhiên là một điều tốt.
Let's take a look at that assumption for just one moment, because you see there has been a boom in the small-arms trade since the start of the War on Terror. In fact, it is a business that has grown threefold over the past 15 years. And now let's compare that to the number of people who have directly died in armed conflict around the world in that same period. What do you notice? Well, you notice that, in fact, that also goes up roughly three- to fourfold. They basically go up and end at the same point.
Hãy cùng xem xét giả thuyết đó một chút bởi vì bạn thấy có một sự bùng nổ về mua bán vũ khí nhỏ từ khi Chiến tranh Khủng Bố bắt đầu trên thực tế, các giao dịch vũ khí đã nhiều gấp ba lần trong vòng 15 năm qua. Và bây giờ hãy so sánh với số lượng người chết trực tiếp do xung đột vũ trang trên thế giới trong cùng khoảng thời gian. Bạn thấy gì nào? Bạn sẽ thấy, thực tế, con số cũng tăng lên khoảng ba tới bốn lần. Hai con số cùng tăng và chấm dứt ở cùng một điểm
Now, we can have a circular argument here about whether this increase in fatalities is a response to the increase of small arms, or the other way around. But here's what we should really take away from this. What we should take away from this is that this is a relationship worth scrutinizing, especially when you consider that small arms that were shipped to Iraq for use by the Iraqi Army, or to Syria for so-called moderate opposition fighters, that those arms, many of them, are now in the hands of ISIS; or when you consider that arms that were shipped to Libya are now actively drifting across the Sahel, and ending up with groups like Boko Haram and al Qaeda and other militant groups.
Bây giờ ta có thể xem xét vòng lặp của lập luận ở đây liệu số người chết tăng lên là do số vũ khí tăng lên hay là ngược lại. Nhưng điều chúng ta thật sự cần ghi nhớ ở đây Điều ta có thể rút ra được là ta cần xem xét kỹ lưỡng mối quan hệ, đặc biệt là khi vũ khí được chuyển tới Iraq cho Quân Đội Iraq, hoặc cho phe nổi dậy ở Syria, rất nhiều vũ khí trong số đó bây giờ đang ở trong tay ISIS; hoặc khi bạn xem xét số vũ khí được chuyển tới Libya bây giờ đang được vận chuyển dọc khu vực Sahel, và rơi vào tay của các nhóm như Boko Haram và al Quaeda và các nhóm vũ trang khác.
And therein lies the problem. Because, you see, small arms anywhere are a menace everywhere, because their first stop is rarely their last.
Và vấn đề nằm ở đó. Bởi vì, các bạn thấy đó, vũ khí nhỏ ở một nơi nào đó là đe doạ ở khắp mọi nơi, bởi vì chúng hiếm khi dừng lại tại điểm dừng đầu tiên.
Spending on war per person per year now amounts to about 249 dollars -- 249 dollars per person, which is roughly 12 times what we spend on foreign aid, money that is used to educate and vaccinate children and combat malnutrition in the Global South. But we can shift that balance. How do we do this? Well, it is essentially a problem of both supply and demand, so we can tackle it from both sides.
Chi tiêu trên đầu người cho chiến tranh mỗi năm hiện giờ rơi vào khoảng 249 dollars 249 dollars mỗi người khoảng 12 lần nhiều hơn chi tiêu cho viện trợ quốc tế, tiền mà người ta dùng cho giáo dục cho tiêm phòng và chống suy dinh dưỡng ở Nam Bán Cầu. Nhưng ta có thể thay đổi cán cân đó. Ta làm như thế nào? Về bản chất đó là vấn đề cung và cầu, nên ta có thể giải quyết ở cả hai phía.
On the supply side, we can push our governments to adopt international arms transparency mechanisms like the Arms Trade Treaty, which makes it so that rich countries have to be more accountable for where their arms are going and what their arms might be used for. Here in the United States, the largest arms-exporting country in the world by far, President Obama has rightly signed the Arms Trade Treaty, but none of it takes effect, it isn't binding, until it is approved and ratified by the Senate. This is where we need to make our voices heard. You know, the curbing of small arms -- it's not going to solve the problem of war. Increased control mechanisms won't solve that problem. But it's an important step in the right direction. And it's up to all of us who live in those rich countries to make change here.
Bên phía cung, ta có thể bắt nhà nước của chúng ta chấp nhận cơ chế minh bạch vũ khí quốc tế như Hiệp Ước mua bán vũ khí làm cho các nước giàu chịu trách nhiệm nhiều hơn về đích đến của các vũ khí và mục đích sử dụng của chúng. Ở tại nước Mỹ, nước xuất khẩu vũ khí nhiều nhất thế giới, Tổng thống Obama đã làm đúng khi kí Hiệp ước mua bán vũ khí, nhưng nó không có hiệu lực, không tạo được ràng buộc cho đến khi nó được thông qua và phê chuẩn bởi Thượng Nghị Viện Đây là chỗ ta phải cất tiếng nói. Bạn biết đó, cắt giảm lượng vũ khí nhỏ -- không giải quyết được vấn đề chiến tranh. Tăng cười kiểm soát cơ chế cũng sẽ không giải quyết được vấn đề. Nhưng nó là một bước quan trọng để đi đúng hướng. Và nó phụ thuộc vào chúng ta công dân của những nước giàu để thay đổi.
What about on the demand side? You know, there are generations around the world who are being lost to war. It is possible to disrupt that cycle of violence with investments in education, in strengthening the rule of law and in economic development, especially for women. I have personally seen just how incredibly powerful those kinds of efforts can be around the world.
Về phía cầu thì sao ? Bạn biết đó, hàng thế hệ con người trên khắp thế giới đã mất mát bởi chiến tranh. Ta có thể chặn cái vòng bạo lực lẩn quẩn đó bằng cách đầu tư vào giáo dục và củng cố luật phát và phát triển kinh tế, đặc biệt cho phụ nữ. Cá nhân tôi đã thấy hiệu quả tuyệt vời của những nỗ lực đó trên khắp thế giới.
But here's the thing: they take time, which means for you as individuals, if you want to give, please, by all means do it. But know that how you give is just as important as how much you give. Regular contributions like monthly contributions are a far more effective way of giving, because they allow humanitarian organizations to properly plan and be invested over the long term, and to be present in the lives of families who have been affected by war, wars that many of us, frankly, all too quickly forget.
Nhưng đây là điều muốn nói: Các nỗ lực cần có thời gian, có nghĩa là nếu cá nhân các bạn, nếu các bạn muốn quyên góp thì làm ơn, quyên góp bằng bất cứ cách nào Nhưng biết rằng cách bạn quyên góp cũng quan trọng như số tiền bạn quyên góp. Quyên góp thường xuyên như quyên góp hàng tháng là cách quyên góp hiệu quả nhất, bởi vì nó cho phép các tổ chức nhân đạo lập kế hoạch và đầu tư dài hạn, và giúp đỡ các gia đình bị ảnh hưởng bởi chiến tranh những cuộc chiến mà chúng ta sẽ quên đi nhanh chóng.
When I first got on that plane for Somalia as a young doctor, I had no idea what it meant to live with war. But I can tell you that I know what it means now. And I know what it means to lie in bed in the pitch-black night and listen to that haunting "pop-pop-pop-pop-pop!" of automatic gunfire, and wonder with absolute dread how many minutes I have left until it will be right on top of me. I can tell you that it is a terrifying and agonizing fear, one that millions of people around the world are forced to confront each and every single day, especially children. Over the years of doing this work, unfortunately, war has killed far too many people close to me. And on at least a couple of occasions, war has very nearly killed me as well.
Khi tôi bắt máy bay đi Somali lần đầu tiên với tư cách bác sĩ trẻ tôi không biết sống với chiến tranh là như thế nào. Nhưng tôi có thể nói là bây giờ thì tôi hiểu rồi. Và tôi hiểu cảm giác nằm trên giường trong đêm đen kịt và nghe tiếng "pop-pop-pop-pop-pop" ám ảnh của súng tự động và tự hỏi mình với sự sợ hãi tột độ tôi còn sống được bao nhiêu phút nữa trước khi đạn găm vào người. Tôi có thể nói cho các bạn biết nỗi sợ khủng khiếp và ám ảnh như thế nào nỗi sợ mà hàng triệu người trên khắp thế giới phải đối mặt hàng ngày. đặc biệt là trẻ em. Sau nhiều năm làm công việc này, thật đáng buồn là chiến tranh đã giết quá nhiều người xung quanh tôi. Và trong ít nhất một vài trường hợp, chiến tranh cũng đã xém giết chết tôi.
But I firmly believe, which is why I get up and do what I do every single day, that we can make different choices here. Because you see, war is ours, as human beings. We buy it, sell it, spread it and wage it. We are therefore not powerless to solve it. On the contrary, we are the only ones who can.
Nhưng tôi tin tưởng chắc chắn rằng, đó cũng là lý do để tôi đứng dậy và làm việc mỗi ngày là chúng ta có thể chọn lựa một lựa chọn khác ở đây. Bởi vì bạn thấy đó, chiến tranh là của chúng ta, của con người. Chúng ta mua , bán, truyền bá và tiến hành chiến tranh Do đó chúng ta không phải là không có khả năng giải quyết nó. Ngược lại, chúng ta là những người duy nhất làm được điều đó.
Thank you very much, and I want to wish you the greatest success.
Cảm ơn rất nhiều, chúc các bạn nhiều thành công trong cuộc sống.
(Applause)
(Vỗ tay)