(Arabic) I seek refuge in Allah from cursed Satan. In the Name of Allah, the most Gracious, the most Merciful.
(Cầu nguyện tiếng Ả Rập)
(English) I was born in a middle class family. My father was five years old when he lost his father, but by the time I was born, he was already a businessman. But it didn't make a difference to him if his children were going to be a boy or a girl: they were going to go to school. So I guess I was the lucky one.
Tôi được sinh ra trong một gia đình thuộc tầng lớp trung lưu Ông tôi mất khi bố tôi được 5 tuổi Nhưng khi tôi được sinh ra Ông đã trở thành một doanh nhân Việc sinh con là gái hay trai không quá quan trọng đối với ông Dù là nam hay nữ, con của ông vẫn được đến trường Vì thế, tôi là một người may mắn
My mother had 16 pregnancies. From 16 pregnancies, five of us are alive. You can imagine as a child what I went through. Day to day, I watched women being carried to a graveyard, or watched children going to a graveyard. At that time, when I finished my high school, I really wanted to be a doctor. I wanted to be a doctor to help women and children. So I completed my education, but I wanted to go to university. Unfortunately, in my country, there wasn't a dormitory for girls, so I was accepted in medical school, but I could not go there. So as a result, my father sent me to America.
Mẹ tôi đã mang thai 16 lần Và chỉ 5 anh em chúng tôi sống sót. Bạn có thể tưởng tượng những gì tôi phải trải qua khi còn là một đứa trẻ Ngày qua ngày, tôi thấy xác của những người phụ nữ Được đem đến nghĩa trang Và cả trẻ em Lúc đó, khi tôi tốt nghiệp trung học Tôi muốn trở thành một bác sỹ Để có thể giúp những phụ nữ và trẻ em đó Vì thế tôi hoàn thành bậc trung học Và muốn được bước vào đại học. Không may, nước tôi không có ký túc xá cho nữ sinh Vì thế mặc dù đã được nhận vào trường y, tôi vẫn không thể đi học Cuối cùng bố quyết định cho tôi sang Mỹ
I came to America. I completed my education. While I was completing my education, my country was invaded by Russia. And do you know that at the time I was completing my education, I didn't know what was going on with my family or with my country. There were months, years, I didn't know about it. My family was in a refugee camp. So as soon as I completed my education, I brought my family to America. I wanted them to be safe.
Đến Mỹ Tôi hoàn tất khoá học Trong thời gian học Đất nước tôi bị Nga xâm chiếm Và bạn biết không, trong thời gian ấy Tôi không nhận được tin gì về gia đình hay đất nước mình Đó là những tháng năm tôi không biết gì cả Gia đình tôi theo trại tị nạn Vì thế, ngay khi vừa hoàn tất khoá học Tôi đón gia đình mình đến Mỹ Tôi muốn họ được an toàn
But where was my heart? My heart was in Afghanistan. Day after day, when I listened to the news, when I followed what was going on with my country, my heart was breaking up. I really wanted to go back to my country, but at the same time I knew I could not go there, because there was no place for me. I had a good job. I was a professor at a university. I earned good money. I had a good life. My family was here. I could live with them. But I wasn't happy. I wanted to go back home. So I went to the refugee camp. And when I went to the refugee camp in Pakistan, there were 7.5 million refugees. 7.5 million refugees. About 90 percent of them were women and children. Most of the men have been killed or they were in war. And you know, in the refugee camp, when I went day-to-day to do a survey, I found things you never could imagine. I saw a widow with five to eight children sitting there and weeping and not knowing what to do. I saw a young woman have no way to go anywhere, no education, no entertainment, no place to even live. I saw young men that had lost their father and their home, and they are supporting the family as a 10-to-12-year old boy -- being the head of the household, trying to protect their sister and their mother and their children.
Nhưng trái tim tôi Vẫn luôn ở Afghanistan Ngày qua ngày, tôi nghe tin tức Theo dõi diễn biến tại đất nước mình Trái tim tôi như tan vỡ Tôi rất muốn được quay về Nhưng tôi biết rằng tôi không thể Ở đó không có nơi nào cho tôi Tôi có một việc làm tốt Tôi là giáo sư tại một trường đại học Tôi làm ra tiền Có một cuộc sống tốt Gia đình tôi đều ở đây Tôi có thể sống cùng họ Nhưng tôi không hạnh phúc Tôi muốn được trở về Vì thế tôi đến trại tị nạn Khi tôi đến một trại ở Afghanistan Ở đó có đến 7.5 triệu người 7.5 triệu người tị nạn Và 90% trong số đó là phụ nữ và trẻ em Phần lớn đàn ông đã bị giết hoặc đi chiến đấu Và bạn biết không, trong trại tị nạn Khi hằng ngày tôi đi làm khảo sát Tôi phát hiện những thứ mà bạn không bao giờ tưởng tượng nổi Tôi thấy người goá phụ với 5 tới 8 đứa con Ngồi đó và khóc Và không biết phải làm gì Tôi thấy những cô gái trẻ không biết phải đi đâu Không học vấn, không vui chơi, không nhà cửa Tôi thấy những cậu bé mất cha mất nhà Và ở độ tuổi 10 đến 12 Những cậu bé ấy đã phải trở thành trụ cột gia đình Bảo vệ em gái, mẹ, và những đứa trẻ
So it was a very devastating situation. My heart was beating for my people, and I didn't know what to do. At that moment, we talk about momentum. At that moment, I felt, what can I do for these people? How could I help these people? I am one individual. What can I do for them?
Đó là một hoàn cảnh vô cùng khó khăn Trái tim tôi luôn hướng về đồng bào tôi Nhưng tôi không biết phải làm gì cho họ Khi ấy, chúng tôi nói về động lực Khi ấy, tôi tự hỏi, tôi có thể làm gì cho những người này Tôi có thể giúp gì cho họ? Tôi chỉ là một cá nhân nhỏ bé. Tôi có thể làm gì?
But at that moment, I knew that education changed my life. It transformed me. It gave me status. It gave me confidence. It gave me a career. It helped me to support my family, to bring my family to another country, to be safe. And I knew that at that moment that what I should give to my people is education and health, and that's what I went after.
Khi đó, tôi biết rằng Giáo dục đã thay đổi cuộc đời tôi Thay đổi chính tôi. Nó cho tôi vị trí trong xã hội Sự tự tin, một sự nghiệp Và giúp tôi nuôi gia đình mình Mang họ đến một đất nước khác An toàn hơn. Và tôi biết Những gì tôi có thể cho đồng bào mình là giáo dục và y tế Và đó là những gì tôi đeo đuổi
But do you think it was easy? No, because at that time, education was banned for girls, completely. And also, by Russia invading Afghanistan, people were not trusting anyone. It was very hard to come and say, "I want to do this." Who am I? Somebody who comes from the United States. Somebody who got educated here. Did they trust me? Of course not.
Bạn có nghĩ rằng nó đơn giản không? Hoàn toàn không, vì tại thời điểm đó, những bé gái bị cấm tiếp cận với giáo dục Và vì Nga đang chiếm lấy nước chúng tôi Nên không một ai tin ai Rất khó để đến gần và nói "tôi muốn làm việc này" Tôi là ai chứ? Một người đến từ Mỹ Được hưởng nền giáo dục tại đây Họ có tin tôi không? Đương nhiên là không
So I really needed to build the trust in this community. How am I going to do that? I went and surveyed and looked and looked. I asked. Finally, I found one man. He was 80 years old. He was a mullah. I went to his tent in the camp, and I asked him, "I want to make you a teacher." And he looked at me, and he said, "Crazy woman, crazy woman, how do you think I can be a teacher?" And I told him, "I will make you a teacher." Finally, he accepted my offer, and once I started a class in his compound, the word spread all over. In a matter of one year, we had 25 schools set up, 15,000 children going to school, and it was amazing.
Bởi thế tôi phải xây dựng lòng tin nơi cộng đồng này Tôi sẽ làm điều đó như thế nào? Tôi đi và khảo sát,tìm kiếm và tìm kiếm Tôi hỏi Và cuối cùng, tôi tìm được một người đàn ông Ông ấy 80 tuổi Là một giáo sĩ Hồi giáo Tôi đến lều của ông ấy Và hỏi, "Tôi muốn dạy ông trở thành một giáo viên" Ông ấy nhìn tôi Và nói, "người đàn bà điên Cô nghĩ sao tôi có thể trở thành một giáo viên chứ" Và tôi bảo ông ấy "tôi sẽ đào tạo ông" Cuối cùng, ông ấy chấp nhận Và khi tôi mở lớp với sự giúp đỡ của ông Những bài giảng được truyền đi khắp nơi Chỉ trong vòng 1 năm 25 trường học được lập nên 15,000 trẻ em được đến lớp Và đó là một điều vô cùng tuyệt vời
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you. Thank you.
Cảm ơn Cảm ơn
But of course, we're doing all our work, we were giving teacher training. We were training women's rights, human rights, democracy, rule of law. We were giving all kinds of training. And one day, I tell you, one day I was in the office in Peshawar, Pakistan. All of a sudden, I saw my staff running to rooms and locking the doors and telling me, "Run away, hide!" And you know, as a leader, what do you do? You're scared. You know it's dangerous. You know your life is on the line. But as a leader, you have to hold it together. You have to hold it together and show strength. So I said, "What's going on?" And these people were pouring into my office. So I invited them to the office. They came, and there were nine of them -- nine Taliban. They were the ugliest looking men you can ever see.
Đương nhiên, chúng tôi làm tất cả công việc của mình, đào tạo giáo viên Giảng về quyền phụ nữ , quyền con người, nền dân chủ , pháp luật. Chúng tôi đã làm tất cả các công tác đào tạo Một ngày Khi tôi đang ở văn phòng tại Peshawar, Pakistan Nhân viên của tôi đột ngột chạy vào phòng và khoá cửa lại Bảo tôi "chạy đi, trốn đi" Và bạn biết, là người đội trưởng, bạn sẽ làm gì? Bạn sợ. Bạn biết nó rất nguy hiểm Cuộc sống của bạn như ngàn cân treo sợi tóc Nhưng là một đội trưởng, bạn phải bình tĩnh Phải thật bình tĩnh và mạnh mẽ. Vì thế, tôi hỏi " chuyện gì đang xảy ra?" Và những người đó tràn vào văn phòng của tôi Tôi mời bọn họ vào Bọn chúng có 9 tên, 9 tên Taliban Và đó là những người đàn ông xấu xí nhất bạn có thể gặp
(Laughter)
(Cười)
Very mean-looking people, black clothes, black turban, and they pour into my office. And I invited them to have a seat and have tea. They said no. They are not going to drink tea. And of course, with the tone of voice they were using, it was very scary, but I was really shaking up. But also I was strong, holding myself up. And, of course, by that time, you know how I dress -- I dress from head to toe in a black hijab. The only thing you could see, my eyes. They asked me, "What are you doing? Don't you know that school is banned for girls? What are you doing here?" And you know, I just looked at them, and I said, "What school? Where is the school?"
Những người rất độc ác Mặc đồ đen, khăn đen Tràn vào văn phòng tôi Tôi mời họ ngồi và mời họ trà Bọn họ bảo không , họ không uống trà Và dĩ nhiên , với giọng điệu chúng sử dụng, Rất đáng sợ Tôi rất run Nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh Và trong lúc đó, cách tôi ăn mặc Một bộ đồ hijab đen từ đầu đến chân Thứ duy nhất bạn có thể thấy là mắt tôi Bọ chúng hỏi tôi " bà đang làm gì vậy? Bà có biết là trường học bị cấm đối với nữ không? Bà đang làm gì ở đây?" Tôi nhìn chúng Và hỏi "trường nào? Trường ở đâu"
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
And they look at my face, and they said, "You are teaching girls here." I said, "This is a house of somebody. We have some students coming, and they are all learning Koran, Holy Book. And you know, Koran says that if you learn the Holy Book, the woman, they can be a good wife, and they can obey their husband."
Chúng nhìn vào mặt tôi, nói " bà đang dạy học cho trẻ em nữ ở đây" Tôi nói "đây chỉ là nhà của một ai đó Có vài học sinh tới đây Chúng học kinh Koran Và các bạn biết không, Koran nói ràng, nếu bạn học kinh Thì bạn sẽ trở thành ngườii vợ tốt Nghe lời chồng"
(Laughter)
(Cười)
And I tell you one thing: that's the way you work with those people, and you know --
Để tôi nói với bạn một điều Đó là cách bạn làm việc với những người này
(Laughter)
(Cười)
So by that time, they started speaking Pashto. They talked to each other, and they said, "Let's go, leave her alone, she's OK." And you know, this time, I offered them tea again, and they took a sip and they left. By that time, my staff poured into my office. They were scared to death. They didn't know why they didn't kill me. They didn't know why they didn't take me away. But everybody was happy to see me. Very happy, and I was happy to be alive, of course.
Lúc đó,chúng bắt đầu nói bằng tiếng Pashto Nói với nhau. Chúng nói "đi thôi, kệ bà ta, người này ổn" Lúc đó, tôi lại mời chúng trà Chúng uống một ngụm rồi cười lớn Khi đó, nhân viên của tôi tràn vào phòng Họ vô cùng khiếp sợ Họ không biết tại sao chúng không giết tôi Tại sao chúng không bắt tôi đi Nhưng mọi ngừoi đều mừng khi nhìn thấy tôi Rất mừng, tôi cũng mừng vì mình còn sống
(Laughter)
(Cười)
Of course, I was happy to be alive. But also, as we continuously gave training during the fall of the Taliban -- of course during the Taliban there is another story. We went underground and we provided education for 80 schoolgirls, 3,000 students underground, and continuously we trained.
Tôi mừng vì mình còn sống chúng tôi tiếp tục việc huấn luyện trong thời gian thất bại của người Taliban đương nhiên vào thời gian đó, còn có một câu chuyện khác Chúng tôi đi xuống lòng đất, giáo dục cho 80 học sinh nữ 3,000 học sinh trốn dưới lòng đất, chúng tôi vẫn tiếp tục dạy
With the fall of the Taliban, we went into the country, and we opened school after school. We opened women's learning center. We continuously opened clinics. We worked with mothers and children. We had reproductive health training. We had all kinds of training that you can imagine. I was very happy. I was delighted with the outcome of my work. And one day, with four trainers and one bodyguard, I was going up north of Kabul, and all of a sudden, again, I was stopped in the middle of the road by 19 young men. Rifles on their shoulders, they blocked the road. And I told my driver, "What's going on?" And the driver said, "I don't know." He asked them. They said, "We have nothing to do with you." They called my name. They said, "We want her." My bodyguard got out, said, "I can answer you. What do you want?" They said, "Nothing." They called my name. And by that time, the women are yelling and screaming inside the car. I am very shaken up, and I told myself, this is it. This time, we all are going to be killed. There is no doubt in my mind. But still, the moment comes, and you take strength from whatever you believe and whatever you do. It's in your heart. You believe in your worth, and you can walk on it.
Với sự thất bại của người Taliban, chúng tôi về nước Xây dưng trường học liên tiếp trường học Mở những trung tâm dạy học cho phụ nữ Những phòng khám Chúng tôi làm việc với phụ nữ và trẻ em Những đợt tập huấn y tế nối tiếp nhau Chúng tôi huấn luyện mọi thứ các bạn có thể nghĩ đến Tôi rất vui. Rất vui vì những kết qua mình đạt được Một ngày, với 4 huấn luyện viên và 1 vệ sĩ Chúng tôi đến Bắc Kabul Và bất ngờ Chúng tôi lại bị dừng xe giữa đường Bởi 19 người đàn ông trẻ Với súng trường trên vai, chúng chặn đường lại Tôi hỏi lái xe :"chuyện gì vậy?" Anh ấy nói:"tôi không biết" Anh tài xế hỏi chúng. Chúng bảo : "chúng tôi không cần các người" Chúng gọi tên tôi, nói "chúng tôi muốn bà ta" Vệ sĩ của tôi ra và nói:"tôi có thể trả lời các người Các người muốn gì?" "Không có gì" chúng gọi tên tôi Vào lúc đó, những người phụ nữ bắt đầu la hét bên trong xe Tôi run sợ, tự nói chính mình, thế là hết Tại thời điểm đó, chúng tôi đều sẽ bị giết Không còn chút nghi ngờ gì nữa Lúc đó, khi thời khắc đến, tôi lấy hết can đảm Từ những gì tôi tin tưởng và những gì tôi làm Nó nằm trong tim tôi Khi bạn tin vào giá trị của bản thân, bạn có thể vượt qua tất cả
So I just hold myself on the side of the car. My leg was shaking, and I got outside. And I asked them, "What can I do for you?" You know what they said to me? They said, "We know who you are. We know where you are going. Every day you go up north here and there. You train women, you teach them and also you give them an opportunity to have a job. You build their skills. How about us?"
Vì thế tôi bình tĩnh lại Chân tôi run run bước ra bên ngoài Tôi hỏi chúng "tôi có thể làm gì cho các anh?" Bạn biết chúng nói với tôi gì không "Chúng tôi biết bà là ai Và bà định làm gì Hằng ngày bà đi khắp nơi ở phía Bắc Huấn luyện phụ nữ, dạy họ Và còn cho họ có cơ hội việc làm. Bà đào tạo kĩ năng cho họ. Còn chúng tôi thì sao?"
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
"And you know, how about us? What are we going to do?" I looked at them, and I said, "I don't know."
"Còn chúng tôi thì sao? Chúng tôi phải làm gì?" Tôi nhìn họ và nói "tôi không biết"
(Laughter)
(Cười)
They said, "It's OK. The only thing we can do, what we know, from the time we're born, we just hold the gun and kill. That's all we know." And you know what that means. It's a trap to me, of course. So I walk out of there. They said, "We'll let you go, go." And so I walked into the car, I sit in the car, and I told the driver, "Turn around and go back to the office." At that time, we only were supporting girls. We only had money for women to train them, to send them to school, and nothing else.
Họ nói "không sao Điều duy nhất chúng tôi có thể làm, Từ khi chúng tôi sinh ra, chúng tôi chỉ biết cầm súng và giết chóc. Đó là những gì chúng tôi biết" Và bạn biết đó nghĩa là gì không. Đó là cái bẫy, đương nhiên Tôi bước ra khỏi đó. Họ nói " chúng tôi sẽ để bà đi" Tôi bước vào xe Nói tài xế "quay lại đi, trở về văn phòng" Vào thời điểm đó, chúng tôi chỉ giúp những bé gái. Chúng tôi chỉ có tiền cho phụ nữ và việc huấn luyện họ Cho họ đến trường, không hơn.
By the time I came to the office, of course my trainers were gone. They ran away home. Nobody stayed there. My bodyguard was the only one there, and my voice was completely gone. I was shaken up, and I sat on my table, and I said, "What am I going to do?" How am I going to solve this problem? Because we had training going on up north already. Hundreds of women were there coming to get training.
Khi tôi đến văn phòng Những huấn luyện viên đã về hết Họ đã về nhà. Không ai ở lại Ngoại trừ vệ sĩ của tôi, Và giọng tôi như hoàn toàn bị tắt. Tôi ngồi lên bàn mình Và nói "tôi phải làm gì đây?" Tôi sẽ giải quyết việc này thế nào? Bởi chúng tôi đang có đợt huấn luyện ở phía bắc Hàng trăm người phụ nữ sẽ đến
So I was sitting there, all of a sudden, at this moment, talking about momentum, we are, at that moment, one of my wonderful donors called me about a report. And she asked me, "Sakena?" And I answered her. She said, "It's not you. What's wrong with you?" I said, "Nothing." I tried to cover. No matter what I tried to do, she didn't believe me, and she asked me again. "OK, tell me what's going on?" I told her the whole story. At that time, she said, "OK, you go next time, and you will help them. You will help them." And when, two days later, I went the same route, and do you know, they were not in here, they were a little back further, the same young men, standing up there and holding the rifle and pointing to us to stop the car. So we stopped the car. I got out. I said, "OK, let's go with me." And they said, "Yes." I said, "On one condition, that whatever I say, you accept it." And they said, yes, they do. So I took them to the mosque, and to make a long story short, I told them I'd give them teachers. Today, they are the best trainers. They learn English, they learn how to be teachers, they learn computers, and they are my guides. Every area that is unknown to us in the mountain areas, they go with me. They are ahead, and we go. And they protect us. And --
Tôi đang ngồi đấy, và bỗng dưng Chúng tôi nói về lực đẩy Trong lúc đó Một trong những người quyên góp đã gọi tôi về báo cáo Cô ấy gọi tôi "Sakena?". Tôi trả lời Cô ấy nói "có chuyện gì vậy?" "Không có gì" tôi cố che giấu Tôi có cố đến mấy, cô ấy vẫn không tin tôi Cô hỏi tôi một lần nữa "Được rồi, nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra" Tôi kể hết mọi chuyện Rồi cô ấy nói "OK, lần sau cô sẽ đi, và sẽ giúp đỡ họ" "Cô sẽ giúp họ" 2 ngày sau, tôi đi trên chính con đường đó Bạn biết không, họ không có ở đó Họ đang ở xa hơn chút Cũng người đàn ông trẻ ấy, đứng đấy và cầm súng Chỉ vào chúng tôi bảo dừng xe Chúng tôi dừng xe Xuống xe và nói "hãy đi cùng tôi" Họ đồng ý Tôi nói "với điều kiện, các anh phải làm theo lời tôi" Họ đồng ý Tôi mang họ đến đền thờ Hồi giáo Và để rút ngắn câu chuyện Tôi nói sẽ cho người đến dạy họ Giờ đây, họ là những người giỏi nhất của chúng tôi Họ học tiếng Anh, Học để thành giáo viên, Học vi tính, Và họ là những hướng dẫn viên của tôi Tất cả những khu vực vùng núi chúng tôi không biết Họ đều đi với chúng tôi. Họ dẫn đường, Bảo vệ chúng tôi Và...
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you.
Cảm ơn
(Applause)
(Vỗ tay)
That tells you that education transforms people. When you educate people, they are going to be different, and today all over, we need to work for gender equality. We cannot only train women but forget about the men, because the men are the real people who are giving women the hardest time.
Giáo dục thay đổi con người Khi bạn dạy họ, Họ sẽ thay đổi Và hôm nay Chúng ta phải đấu tranh cho bình đẳng giới tính Chúng ta không thể chỉ dạy phụ nữ va bỏ quên đàn ông Bởi vì đàn ông là những người mang lại khó khăn cho phụ nữ
(Laughter)
(Cười)
So we started training men because the men should know the potential of women, know how much these potential men has, and how much these women can do the same job they are doing. So we are continuously giving training to men, and I really believe strongly. I live in a country that was a beautiful country. I just want to share this with you. It was a beautiful country, beautiful, peaceful country. We were going everywhere. Women were getting education: lawyer, engineer, teacher, and we were going from house to house. We never locked our doors. But you know what happened to my country. Today, people cannot walk out of their door without security issues. But we want the same Afghanistan we had before. And I want to tell you the other side. Today, the women of Afghanistan are working very, very hard. They are earning degrees. They are training to be lawyers. They are training to be doctors, back again. They are training to be teachers, and they are running businesses. So it is so wonderful to see people like that reach their complete potential, and all of this is going to happen.
Chúng tôi bắt đầu dạy cho đàn ông bởi họ nên biết Tiềm năng của phụ nữ Biết tiềm năng của chính họ Và biết những người phụ nữ cũng có thể làm những điều tương tự Chúng tôi tiếp tục dạy cho đàn ông Và tin tưởng họ. Tôi sống trong một đất nước rất xinh đẹp Tôi muốn chia sẻ với các bạn. Đó là một đất nước rất đẹp Đẹp, và yên bình Chúng tôi đã đi khắp nơi. Phụ nữ đã được hưởng giáo dục Học để trở thành luật sư, kỹ sư, giáo viên Đến từng căn nhà Chưa bao giờ từ chối giúp đỡ ai Những ở nước tôi ngày nay Người ta không thể bước ra khỏi cửa mà không nghĩ đến vấn đề an ninh Chúng tôi muốn Afghanistan của trước kia tôi muốn nói với các bạn điều đó Ngày nay, phụ nữ Afghanistan phải làm viêc rất cực nhọc Họ học để có tấm bằng, để trở thành luật sư Bác sĩ Giáo viên Doanh nhân thật tuyệt vời Khi thấy họ thực hiện Và hoàn thành ước mơ
I want to share this with you, because of love, because of compassion, and because of trust and honesty. If you have these few things with you, you will accomplish. We have one poet, Mawlānā Rūmī. He said that by having compassion and having love, you can conquer the world. And I tell you, we could. And if we could do it in Afghanistan, I am sure 100 percent that everyone can do it in any part of the world.
Tôi muốn chia sẻ với các bạn Vì tình yêu, Sự cảm thông Sự tin tưởng và chân thành Nếu bạn có những xúc cảm này Bạn sẽ đạt được mục tiêu Nhà thơ Mawlana Rumi từng nói Với sự cảm thông Và tình yêu, bạn có thể chinh phục cả thế giới Và chúng ta có thể Nếu chúng tôi đã làm được ở Afghanistan thì chúng ta có thể làm được ở bất kì đâu trên thể giới
Thank you very, very much.
Cảm ơn rất nhiều
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you. Thank you.
Cảm ơn. Cảm ơn
(Applause)
(Vỗ tay)