My name is Safia Elhillo, and this poem is called "to make use of water." dilute i forget the arabic word for economy i forget the english word for عسل forget the arabic word for incense & english word for مسكين arabic word for sandwich english for صيدلية & مطعم & وله /stupid girl, atlantic got your tongue/ blur back home we are plagued by a politeness so dense even the doctors cannot call things what they are my grandfather’s left eye swirled thick with smoke what my new mouth can call glaucoma while the arabic still translates to the white water swim i want to go home dissolve i want to go home drown half don’t even make it out or across you get to be ungrateful you get to be homesick from safe inside your blue american passport do you even understand what was lost to bring you here
Tên tôi là Safia Elhillo và bài thơ này có tên "Tận dụng nước". Phai dần Tôi quên đi từ "kinh tế" trong tiếng Ả Rập Tôi quên đi từ "người yêu" trong tiếng Anh Từ "hương trầm" trong tiếng Ả Rập Và từ tiếng Anh của "nghèo đói", từ tiếng Ả Rập của bánh sandwich, "anh ấy" cùng "nhà hàng" và "nhà thuốc" trong tiếng Anh /Cô ngốc, Đại Tây Dương lấy mất lưỡi của cô rồi à/ Mờ nhạt Tại quê nhà, chúng ta bị gặm nhấm bởi sự lễ độ quá đỗi tới mức bác sĩ cũng không thể gọi được tên Mắt trái của ông tôi đục ngầu với lớp màng trắng thứ mà tôi khi còn nhỏ đã gọi được là bệnh cườm trong khi tiếng Ả Rập vẫn còn dịch ra là thứ nước màu trắng Bơi đi tôi muốn trở về nhà Tan đi tôi muốn trở về nhà Chìm xuống một nửa những điều đó còn chẳng có nghĩa hay hiểu được Bạn phải tỏ ra vô ơn Bạn phải cảm thấy nhớ nhà ngay cả khi đã an toàn trong cuốn hộ chiếu Mỹ màu xanh Thậm chí, liệu bạn có hiểu được