My name is Lovegrove. I only know nine Lovegroves, two of which are my parents. They are first cousins, and you know what happens when, you know --
Họ của tôi là Lovegrove. Trong 9 người có họ Lovegrove thì có 2 người là bố mẹ tôi. Họ là anh em họ nên bạn cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra --
(Laughter)
nên đối với tôi điều đó rất kỳ quặc
So there's a terribly weird freaky side to me, which I'm fighting with all the time. So to try and get through today, I've kind of disciplined myself with an 18-minute talk. I was hanging on to have a pee. I thought perhaps if I was hanging on long enough, that would guide me through the 18 minutes.
và tôi luôn phải chiến đấu với nó. Để hoàn thành buổi diễn thuyết ngày hôm nay, tôi đã tự đề ra chỉ tiêu 1 cuộc nói chuyện dài 18 phút. Tôi đang cố nhịn đi vệ sinh. Tôi nghĩ nếu tôi nhịn đủ lâu, tôi sẽ hoàn thành đúng bài diễn thuyết trong 18 phút.
(Laughter)
(Tiếng cười)
OK. I am known as Captain Organic and that's a philosophical position as well as an aesthetic position. But today what I'd like to talk to you about is that love of form and how form can touch people's soul and emotion. Not very long ago, not many thousands of years ago, we actually lived in caves, and I don't think we've lost that coding system. We respond so well to form. But I'm interested in creating intelligent form. I'm not interested at all in blobism or any of that superficial rubbish that you see coming out as design. This artificially induced consumerism -- I think it's atrocious.
Ok. Mọi người gọi tôi là Thủ Trưởng Hữu Cơ, và đó là 1 nghệ danh nghe rất thông thái. Nhưng hôm nay tôi muốn nói về tình yêu hình thức và hình thức có thể chạm tới tâm hồn và cảm xúc con người ra sao. Cách đây không lâu, hàng nghìn năm trước chúng ta đã sống trong hang, và tôi nghĩ chúng ta chưa mất hệ thống mã hóa đó. Chúng ta phản ứng với hình thức rất nhạy bén nhưng tôi quan tâm tới việc tạo ra 1 hình thái thông minh. Tôi không mấy hứng thú với kiến trúc khối tròn hay những thứ rác rưởi nông cạn bỗng dưng được tôn lên làm tác phẩm thiết kế. Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng giả tạo này -- theo tôi, nó thật xấu xa.
My world is the world of people like Amory Lovins, Janine Benyus, James Watson. I'm in that world, but I work purely instinctively. I'm not a scientist. I could have been, perhaps, but I work in this world where I trust my instincts. So I am a 21st-century translator of technology into products that we use everyday and relate beautifully and naturally with. And we should be developing things -- we should be developing packaging for ideas which elevate people's perceptions and respect for the things that we dig out of the earth and translate into products for everyday use. So, the water bottle.
Thế giới của tôi là thế giới của những người như Amory Lovins, Janine Benyus, James Watson. Tuy trong thế giới đó, nhưng tôi làm việc hoàn toàn khác. Tôi không phải là 1 nhà khoa học, lẽ ra tôi đã có thể. nhưng tôi làm việc trong thế giới nơi tôi tin tưởng bản năng của mình. Tôi là 1 biên dịch viên thế kỷ 21 về công nghệ sản phẩm chúng ta sử dụng hàng ngày và có liên quan chặt chẽ 1 cách tự nhiên. Và chúng ta nên phát triển những thứ -- chúng ta nên phát triển các gói ý tưởng nâng tầm nhận thức và cân nhắc những tài nguyên con người đào lên từ trái đất và làm thành các sản phẩm cho sử dụng hàng ngày. Một chai nước.
I'll begin with this concept of what I call DNA. DNA: Design, Nature, Art. These are the three things that condition my world. Here is a drawing by Leonardo da Vinci, 500 years ago, before photography. It shows how observation, curiosity and instinct work to create amazing art. Industrial design is the art form of the 21st century. People like Leonardo -- there have not been many -- had this amazingly instinctive curiosity. I work from a similar position. I don't want to sound pretentious saying that, but this is my drawing made on a digital pad a couple of years ago -- well into the 21st century, 500 years later. It's my impression of water. Impressionism being the most valuable art form on the planet as we know it: 100 million dollars, easily, for a Monet.
Tôi sẽ bắt đầu với khái niệm tôi gọi là TTN. TTN: thiết kế, tự nhiên, nghệ thuật, 3 yếu tố ràng buộc thế giới của tôi. Đây là bức vẽ của danh họa Leonardo da Vinci, cách đây 500 năm, trước khi nhiếp ảnh ra đời, Nó cho thấy sự quan sát, tò mò và bản năng có thể tạo ra 1 tác phẩm nghệ thuật có giá trị. Thiết kế công nghiệp là loại hình nghệ thuật thế kỷ 21. Những người như Leonardo -- tất nhiên không có nhiều -- họ có tố chất tò mò theo bản năng rất đáng ngạc nhiên. Tôi làm việc từ 1 vị trí tương tự thế. Tôi không muốn mình nghe có vẻ ngạo mạn khi nói điều đó nhưng đây là bản vẽ tôi đã thực hiện trên 1 bảng viết điện tử cách đây 1 vài năm -- ở thế kỷ 21, 500 năm sau. Đó là ấn tượng của tôi về nước. Trường phái Ấn Tượng là loại hình nghệ thuật đáng giá nhất hành tinh mà chúng ta được biết: 100 triệu $ cho 1 bức của Monet.
I use, now, a whole new process. A few years ago I reinvented my process to keep up with people like Greg Lynn, Thom Mayne, Zaha Hadid, Rem Koolhaas -- all these people that I think are persevering and pioneering with fantastic new ideas of how to create form. This is all created digitally. Here you see the machining, the milling of a block of acrylic. This is what I show to the client to say, "That's what I want to do." At that point, I don't know if that's possible at all. It's a seductor, but I just feel in my bones that that's possible.
Bây giờ tôi sử dụng toàn bộ 1 quá trình mới. Cách đây vài năm tôi đã tái phát minh quy trình của mình để theo kịp những người Greg Lynn, Tom Main, Zaha Hadid, Rem Koolhaas -- là những vị mà tôi nghĩ đang lưu giữ và tiên phong với các ý tưởng mới tuyệt vời về cách tạo ra hình thức. Cái này hoàn toàn được làm bằng công nghệ số. Đây bạn có thể thấy các thiết bị và công nghệ nghiền 1 khối acrylic. Tôi luôn cho khách hàng thấy quy trình này và nói, " Đó là điều tôi muốn làm." Tôi không biết liệu điều đó có khả năng hay không. Đó là 1 sự cám dỗ nhưng tôi chỉ cần cảm thấy điều đó là có thể trong thâm tâm là được.
So we go, we look at the tooling. We look at how that is produced. These are the invisible things that you never see in your life. This is the background noise of industrial design. That is like an Anish Kapoor flowing through a Richard Serra. It is more valuable than the product in my eyes. I don't have one. When I do make some money, I'll have one machined for myself. This is the final product. When they sent it to me, I thought I'd failed. It felt like nothing. It has to feel like nothing. It was when I put the water in that I realized that I'd put a skin on water itself. It's an icon of water itself, and it elevates people's perception of contemporary design. Each bottle is different, meaning the water level will give you a different shape. It's mass individualism from a single product. It fits the hand. It fits arthritic hands. It fits children's hands. It makes the product strong, the tessellation. It's a millefiori of ideas. In the future, they will look like that, because we need to move away from those type of polymers and use that for medical equipment and more important things, perhaps, in life. Biopolymers, these new ideas for materials, will come into play in probably a decade. It doesn't look as cool, does it? But I can live up to that. I don't have a problem with that. I design for that condition, biopolymers. It's the future.
Nên chúng tôi đi xem các dụng cụ và xem quá trình tạo ra. Đây là những thứ vô hình bạn chưa từng thấy trong đời. Đây là tiếng ồn nền của thiết kế công nghiệp. Cái đó giống như 1 tác phẩm của nhà điêu khắc Ấn Độ Anish Kapoor chảy qua 1 tác phẩm của Richard Serra. Trong mắt tôi nó giá trị hơn là 1 sản phẩm. Tôi không có 1 tác phẩm như thế. Khi sáng tạo 1 tác phẩm vì mục đích thương mại, tôi sẽ vẫn làm 1 cái cho riêng mình. Đây là sản phẩm cuối cùng. Khi họ gửi nó đến cho tôi, tôi đã nghĩ mình sẽ thất bại. Tôi thấy nó chẳng giống cái gì. Khi đặt nước vào nó, tôi nhận ra mình sẽ đặt 1 lớp da lên mặt nước. Đó chính là 1 biểu tượng của nước. và nó nâng tầm hiểu biết của mọi người về thiết kế đương thời. Mỗi chai khác nhau, có nghĩa mực nước sẽ cho bạn 1 hình dạng khác nhau. Đó là chủ nghĩa cá nhân khổng lồ từ 1 sản phẩm. Nó phù hợp với đôi tay. Với đôi tay mắc chứng viêm khớp, với đôi tay trẻ con. Nó làm sản phẩm mạnh mẽ hơn nhờ khảm đá nhiều màu. Đó là các ý tưởng về kỹ thuật chế tác đồ thủy tinh nghìn hoa. Trong tương lai chúng sẽ trông giống như thế vì chúng ta cần rời khỏi các mẫu polyme này và sử dụng nó cho thiết bị y tế và các dụng cụ quan trọng hơn trong cuộc sống. Polymer sinh học, các ý tưởng về vật liệu mới này sẽ phổ biến trong 1 thập kỷ nữa. Trông nó không cá tính, phải không? Nhưng tôi có thể sống tốt với nó, không có vấn đề gì cả. Tôi thiết kế cho điều kiện đó, biopolymer. Đó là tương lai.
I took this video in Cape Town last year. This is the freaky side coming out. I have this special interest in things like this, which blow my mind. I don't know whether to, you know, drop to my knees, cry; I don't know what I think. But I just know that nature -- nature improves with ever-greater purpose that which once existed, and that strangeness is a consequence of innovative thinking. When I look at these things, they look pretty normal to me. But these things evolved over many years, and what we're trying to do -- I get three weeks to design a telephone. How the hell do I do that, when you get these things that take hundreds of millions of years to evolve? How do you condense that?
Năm ngoái, tôi đã quay video này ở Cape Town. Cái thứ điên khùng này xuất hiện. Tôi quan tâm đặc biết tới những thứ như thế này, nó làm tôi choáng váng. Tôi không biết liệu tôi có quỳ sụp xuống và khóc không. Tôi không biết mình nghĩ gì, mà chỉ biết tự nhiên cải tạo bằng mục đích lớn hơn cái đã từng tồn tại, và sự lạ lẫm là 1 kết quả của tư duy sáng tạo. Khi nhìn những thứ này, tôi thấy chúng cũng bình thường thôi. Nhưng những thứ này thay đổi suốt nhiều năm và bây giờ việc chúng tôi đang cố gắng làm là -- Tôi có 3 tuần để thiết kế 1 chiếc điện thoại. Làm thế quái nào mà tôi làm được 1 chiếc điện thoại trong 3 tuần, khi mà nó mất hàng trăm triệu năm tiến hóa? Làm thế nào để cô ngắn lượng thời gian đó?
It comes back to instinct. I'm not talking about designing telephones that look like that and I'm not looking at designing architecture like that. I'm just interested in natural growth patterns and the beautiful forms that only nature really creates. How that flows through me and how that comes out is what I'm trying to understand.
Nó quay trở lại với bản năng. Tôi không nói về việc thiết kế những chiếc điện thoại, và thiết kế kiến trúc như thế. Tôi chỉ quan tâm đến các mẫu phát triển theo tự nhiên, và các hình dạng đẹp mà chỉ có tự nhiên mới tạo ra được. Nó chảy vào nhận thức của tôi như thế nào và thay đổi ra sao sau khi ra là những gì tôi đang cố gắng hiểu được.
This is a scan through the human forearm. It's then blown up through rapid prototyping to reveal its cellular structure. I have these in my office. My office is a mixture of the Natural History Museum and a NASA space lab. It's a weird, kind of freaky place. This is one of my specimens.
Đây là bản scan cẳng tay người. Sau đó nó được phóng đại thông qua công nghệ tạo nguyên mẫu nhanh để làm rõ cấu trúc tế bào. Tôi có các bản thế này trong văn phòng của mình. Văn phòng của tôi kết hợp giữa Bảo tàng Lịch Sử Tự Nhiên và 1 phòng thí nghiệm không gian của NASA. Đó là 1 nơi kỳ quái. Đây là 1 trong các mẫu vật của tôi.
This is made -- bone is made from a mixture of inorganic minerals and polymers. I studied cooking in school for four years, and in that experience, which was called "domestic science," it was a bit of a cheap trick for me to try and get a science qualification.
Xương được làm từ hỗn hợp các khoáng chất vô cơ và polymer Tôi đã học nấu ăn 4 năm trong trường và với kinh nghiệm đó, có tên môn khoa học nội trợ, nó là 1 mánh lới để tôi có thể lấy 1 chứng chỉ khoa học.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Actually, I put marijuana in everything I cooked --
Nói thực là tôi đã bỏ cần sa vào mọi món mình nấu -- (Tiếng cười)
(Laughter)
And I had access to all the best girls. It was fabulous. All the guys in the rugby team couldn't understand. Anyway -- this is a meringue. This is another sample I have. A meringue is made exactly the same way, in my estimation, as a bone. It's made from polysaccharides and proteins. If you pour water on that, it dissolves. Could we be manufacturing from foodstuffs in the future? Not a bad idea. I don't know. I need to talk to Janine and a few other people about that, but I believe instinctively that that meringue can become something, a car -- I don't know.
và tôi đã làm quen được với các cô bạn xinh nhất. Thật tuyệt vời. Các tay cầu thủ trong đội bóng bầu dục không thể hiểu nổi, dù sao đây là món bánh trứng đường, 1 ví dụ khác mà tôi có. Theo đánh giá của tôi, cách làm 1 chiếc bánh trứng giống hệt làm 1 mẩu xương. Nó được làm từ đường đa và tinh bột. Nếu đổ nước vào, nó sẽ hòa tan. Chúng ta có thể sản xuất từ các loại thực phẩm trong tương lai? Ý kiến không tồi. Tôi không biết. Tôi cần nói chuyện với Janie và 1 vài người nữa về điều đó, nhưng theo bản năng tôi tin rằng bánh trứng đường có thể trở thành 1 chiếc ô tô chẳng hạn -- Tôi không biết nữa.
I'm also interested in growth patterns: the unbridled way that nature grows things so you're not restricted by form at all. These interrelated forms, they do inspire everything I do, although I might end up making something incredibly simple. This is a detail of a chair that I've designed in magnesium. It shows this interlocution of elements and the beauty of, kind of, engineering and biological thinking, shown pretty much as a bone structure. Any one of those elements you could sort of hang on the wall as some kind of art object.
Tôi cũng quan tâm đến các mẫu phát triển: Tự nhiên phát triển mọi thứ rất phóng khoáng nên bạn không bị giới hạn bởi hình thức. Các hình thức tương liên này gây cảm hứng cho mọi thứ tôi làm, mặc dù cuối cùng tôi có thể làm 1 thứ gì đó cực kỳ đơn giản. Đây là chi tiết của chiếc ghế tôi đã thiết kế bằng ma giê. Nó cho thấy cuộc đàm thoại giữa các nguyên tố, vẻ đẹp của kỹ thuật và suy nghĩ sinh học được thể hiện khá rõ như 1 cấu trúc xương. Bất kỳ nguyên tố nào bạn cũng có thể treo trên tường như 1 tác phẩm nghệ thuật. Đó là cái ghế đầu tiên trên thế giới làm từ magiê.
It's the world's first chair made in magnesium. It cost 1.7 million dollars to develop. It's called "Go," by Bernhardt, USA. It went into Time magazine in 2001 as the new language of the 21st century. Boy. For somebody growing up in Wales in a little village, that's enough. It shows how you make one holistic form, like the car industry, and then you break up what you need. This is an absolutely beautiful way of working. It's a godly way of working. It's organic and it's essential. It's an absolutely fat-free design, and when you look at it, you see human beings.
Nó tiêu tốn 1.7 triệu đô để phát triển. Nó có tên là Go của Bernhart, Mỹ. Năm 2001, nó xuất hiện trên tạp chí Time trở thành ngôn ngữ mới của thế kỷ 21. Cậu bé, đối với ai từng lớn lên trong 1 ngôi làng nhỏ ở xứ Wales, thế là đủ. Nó cho thấy cách bạn tạo 1 hình thái toàn bộ, giống như ngành công nghiệp ô tô, và sau đó phá vỡ những gì bạn cần. Đó là 1 cách làm việc đẹp cực kỳ. 1 cách làm việc phải đạo. Hữu cơ và thiết yếu. Đó đúng là 1 thiết kế tự do và khi nhìn nó bạn sẽ thấy nhân loại.Cầu chúa phù hộ cho bạn.
When that moves into polymers, you can change the elasticity, the fluidity of the form. This is an idea for a gas-injected, one-piece polymer chair. What nature does is it drills holes in things. It liberates form. It takes away anything extraneous. That's what I do. I make organic things which are essential. And they look funky, too -- but I don't set out to make funky things because I think that's an absolute disgrace.
Khi nó chuyển sang polymer, bạn có thể thay đổi tính dẻo dai và lưu động của hình thức. Đây là 1 ý tưởng cho 1 chiếc ghế 1 mẩu làm bằng polymer và bơm khí. Tự nhiên tạo ra các lỗ ở mọi thứ và giải phỏng hình thức. Nó bỏ đi mọi thứ xa lạ và đó là những gì tôi làm. Tôi tạo ra những vật hữu cơ thiết yếu. Và trông chúng cũng hiện đại nữa, nhưng -- Nhưng tôi không bắt tay vào làm những thứ hiện đại vì tôi nghĩ đó thực là mất mặt. Tôi bắt tay vào việc quan sát các hình thức tự nhiên.
I set out to look at natural forms. If you took the idea of fractal technology further, take a membrane, shrinking it down constantly like nature does -- that could be a seat for a chair. It could be a sole for a sports shoe. It could be a car blending into seats. Wow. Let's go for it. That's the kind of stuff. This is what exists in nature. Observation now allows us to bring that natural process into the design process every day. That's what I do.
Nếu bạn tìm hiểu kỹ hơn ý tưởng về công nghệ fractal, hãy lấy 1 lớp màng thu nhỏ nó liên tục như tự nhiên làm: nó có thể là mặt của 1 chiếc ghế, 1 miếng lót cho giày thể thao, 1 chiếc ô tô gập thành ghế gồi. Wow. Hãy làm xem sao. Công việc là vậy. Đây là cái tồn tại trong tự nhiên. Sự quan sát cho phép chúng ta mang quá trình tự nhiên đó vào quá trình thiết kế hàng ngày. Đó là công việc tôi làm. Đây là 1 cuộc triển lãm đang diễn ra ở Tokyo.
This is a show that's currently on in Tokyo. It's called "Superliquidity." It's my sculptural investigation. It's like 21st-century Henry Moore. When you see a Henry Moore, still, your hair stands up. There's some amazing spiritual connect. If he was a car designer, phew, we'd all be driving one. In his day, he was the highest taxpayer in Britain.
Nó có tên Thể Siêu Lỏng. Đó là cuộc khảo sát về điêu khắc của tôi. Nó giống Henry Moore thế kỷ 21. Khi bạn thấy 1 tác phẩm của Henry Moore bạn sẽ dựng tóc gáy. Có 1 sợi dây liên kết về tinh thần khá ngạc nhiên. Nếu ông ấy là 1 nhà thiết kế ô tô thì, haizzz, chúng ta sẽ được lái 1 chiếc. Ở thời của ông, ông là người trả nhiều thuế nhất nước Anh. Đó là sức mạnh của thiết kế hữu cơ.
That is the power of organic design. It contributes immensely to our -- sense of being, our sense of relationships with things, our sensuality and, you know, the sort of -- even the sort of socio-erotic side, which is very important. This is my artwork. This is all my process. These actually are sold as artwork. They're very big prints. But this is how I get to that object.
Nó đóng góp 1 phần lớn, khiến chúng ta có cảm giác còn tồn tại, có cảm giác liên hệ với vạn vật, cảm giác hoan lạc và bạn biết đấy kể cả khía cạnh tính dục xã hội, 1 điều rất quan trọng. Đây là tác phẩm nghệ thuật của tôi, là toàn bộ quá trình của tôi. Chúng là các tác phẩm nghệ thuật để bán. Chúng là các bản in rất lớn. Nhưng đây là cách tôi tiếp cận vật thể đó.
Ironically, that object was made by the Killarney process, which is a brand-new process here for the 21st century, and I can hear Greg Lynn laughing his socks off as I say that. I'll tell you about that later.
Mỉa mai thay, vật thể đó do quy trình Killarney làm, 1 quy trình mới tinh cho thế kỷ 21, và tôi có thể nghe thấy Greg Lynn cười sặc sụa khi tôi nói thế. Tôi sẽ nói với các bạn sau.
When I look into these data images, I see new things. It's self-inspired. Diatomic structures, radiolaria, the things that we couldn't see but we can do now -- these, again, are cored out. They're made virtually from nothing. They're made from silica. Why not structures from cars like that? Coral, all these natural forces, take away what they don't need and they deliver maximum beauty. We need to be in that realm. I want to do stuff like that.
Khi nhìn vào các hình ảnh dữ liệu này, tôi thấy các điều mới mẻ. Nó tự gây cảm hứng. Các cấu trúc 2 nguyên tử và trùng tia, những thứ chúng ta đã không thể thấy nhưng bây giờ chúng ta có thể. Những cái này được tách nhân ra. Chúng hoàn toàn đươc tạo ra từ hư vô. Chúng được làm từ silica. Tại sao các cấu trúc từ ô tô không giống thế? San hô, mọi lực tự nhiên bỏ đi những thứ chúng không cần và truyền đi vẻ đẹp tột đỉnh. Chúng ta cần phải ở trong vương quốc đó. Tôi muốn làm được những thứ như thế. Đây là 1 chiếc ghế mới sẽ ra mắt thị trường vào tháng 9.
This is a new chair which should come on the market in September. It's for a company called Moroso in Italy. It's a gas-injected polymer chair. Those holes you see there are very filtered-down, watered-down versions of the extremity of the diatomic structures. It goes with the flow of the polymer and you'll see -- there's an image coming up right now that shows the full thing. It's great to have companies in Italy who support this way of dreaming. If you see the shadows that come through that, they're actually probably more important than the product, but it's the minimum it takes. The coring out of the back lets you breathe. It takes away any material you don't need and it actually garners flexure too.
Nó được thiết kế cho 1 công ty có tên Moroso ở Ý. Đó là 1 chiếc ghế polymer bơm khí. Những cái lỗ bạn thấy, có các phiên bản lọc, xuống nước của cực điểm cấu trúc 2 nguyên tử. Nó hài hòa với dòng chảy của polymer và bạn sẽ thấy -- có 1 hình ảnh sắp xuất hiện ngay bây giờ và thể hiện đầy đủ. Thật tuyệt khi các công ty Ý ủng hộ giấc mơ này. Nếu bạn thấy các bóng đen đi qua nó, thì chúng có thể còn quan trọng hơn cả sản phẩm nhưng đó là điều tối thiểu nó có. Đường cắt lõm ở phần lưng giúp bạn hít thở thoải mái Nó bỏ đi các vật liệu bạn không cần và nó thu hồi độ đàn hồi nữa
I was going to break into a dance then.
Tôi muốn nhảy 1 điệu quá.
This is some current work I'm doing. I'm looking at single-surface structures and how they stretch and flow. It's based on furniture typologies, but that's not the end motivation. It's made from aluminum ... as opposed to aluminium, and it's grown. It's grown in my mind, and then it's grown in terms of the whole process that I go through.
Đây là tác phẩm hiện tại tôi đang làm. Tôi sẽ nhìn các cấu trúc bề mặt đơn lẻ và cách chúng lưu động -- cách chúng duỗi thẳng và chảy. Nó dựa trên các dạng hình học của đồ gỗ, nhưng đó không phải động lực cuối cùng. Nó được làm từ nhôm, so với nhôm, và nó được nuôi trồng. Nó được nuôi trồng trong tâm trí tôi, và toàn bộ quy trình tôi trải qua.
This is two weeks ago in CCP in Coventry, who build parts for Bentleys and so on. It's being built as we speak and it will be on show in Phillips next year in New York. I have a big show with Phillips Auctioneers. When I see these animations, oh Jesus, I'm blown away. This is what goes on in my studio everyday. I walk -- I'm traveling. I come back. Some guy's got that on a computer -- there's this like, oh my goodness. So I try to create this energy of invention every day in my studio. This kind of effervescent -- fully charged sense of soup that delivers ideas.
Đây là 2 tuần trước ở CCP, Coventry, người đã xây dựng các phần cho Bentleys... Khi chúng ta đang nói chuyện với nhau ở đây thì công trình đang được xây dựng và năm tới sẽ cho ra mắt ở Phillips, New York. Tôi có mở 1 cuộc triển lãm lớn với các nhà đấu giá Phillips. Khi thấy các hình ảnh hoạt họa này thì trời ơi, tôi choáng luôn. Đây là điều diễn ra trong studio của tôi hàng ngày. Tôi đi du lịch và quay trở lại. Một số người có cái đó trên máy tính. Nên hàng ngày tôi cố gắng hình thành năng lượng sáng tạo trong studio Cảm giác nồi súp sôi sùng sục truyền tải các ý tưởng. Các sản phẩm bề mặt đơn lẻ. Đồ gỗ là 1 sản phẩm tiêu biểu.
Single-surface products. Furniture's a good one. How you grow legs out of a surface. I would love to build this one day and perhaps I'd like to build it also out of flour, sugar, polymer, wood chips -- I don't know, human hair. I don't know. I'd love a go at that. I don't know. If I just got some time. That's the weird side coming out again. A lot of companies don't understand that.
Bạn làm cách nào để làm những cái chân mọc ra từ 1 bề mặt. Tôi mong đến 1 ngày mình sẽ xây dựng được cái này. Và có lẽ tôi muốn xây nó từ bột, đường, polymer và các mẩu gỗ -- và tôi không biết nữa, có thể là tóc người. Tôi rất muốn thử cái đó, nếu có thời gian. Mặt kỳ quái lại xuất hiện và nhiều công ty không hiểu điều đó.
Three weeks ago I was with Sony in Tokyo. They said, "Give us the dream. What is our dream? How do we beat Apple?" I said, "You don't copy Apple, that's for sure. You get into biopolymers." They looked straight through me. What a waste. Anyway.
Cách đây 3 tuần tôi làm việc với hãng Sony ở Tokyo. Họ nói, " Hãy cho chúng tôi 1 giấc mơ. " " Giấc mơ của chúng tôi là gì? Làm sao để đánh bại thằng Apple ta?" Tôi trả lời, '' Ấy các bác đừng bắt chước thằng Apple, đảm bảo đấy." Và tôi nói, " Các bác hãy sử dụng biopolymer." Họ nhìn thẳng vào tôi. Thật là lãng phí. (Tiếng cười)
(Laughter)
No, it's true. Fuck them. You know, I mean --
Không, đúng đấy. Mấy đứa dở hơi. Tôi đùa chút thôi.
(Laughter)
(Tiếng cười)
I'm delivering; they're not taking. I've had this image 20 years. I've had this image of a water droplet for 20 years, sitting on a hot bed. That is an image of a car for me. That's the car of the future. It's a water droplet. I've been banging on about this like I can't believe. Cars are all wrong.
Ý tôi là như vậy nhưng họ không tán thành. Tôi đã có hình ảnh này suốt 20 năm. Đó là hình ảnh 1 giọt nước nhỏ đọng trên sàn nóng suốt 20 năm. Đối với tôi đó là hình ảnh 1 chiếc xe. Chiếc xe của tương lai. Đó là 1 giọt nước. Tôi đã tranh cãi về điều này vì tôi không thể tin được. Các chiếc xe đều không ổn.
I'm going to show you something a bit weird now. They laughed everywhere over the world I showed this. The only place that didn't laugh was Moscow. Cars are made from 30,000 components. How ridiculous is that? Couldn't you make that from 300? It's got a vacuum-formed, carbon-nylon pan. Everything's holistically integrated. It opens and closes like a bread bin. There is no engine. There's a solar panel on the back and there are batteries in the wheels; they're fitted like Formula 1. You take them off your wall, you plug them in. Off you go. A three-wheeled car: slow, feminine, transparent, so you can see the people in there. You drive different. You see that thing. You do. You do. And not anesthetized, separated from life. There's a hole at the front and there's a reason for that. It's a city car. You drive along. You get out. You drive on to a proboscis. You get out. It lifts you up. It presents the solar panel to the sun, and at night, it's a street lamp.
Bây giờ tôi sẽ cho các bạn thấy 1 thứ rất kỳ quái. Khi xem cái này, ai cũng phải cười. Nơi duy nhất không cười là ở Matxcova. Ô tô ở đó bao gồm 30,000 cấu kiện. Thật nực cười nhỉ? Chẳng lẽ bạn không thể sản xuất 1 chiếc từ 300 cấu kiện? Nó có 1 chảo làm bằng carbon-nylon có dạng máy hút bụi. Mọi thứ đều được tích hợp hoàn toàn. Cơ chế đóng mở như 1 thùng đựng bánh mỳ. Không động cơ. Trên lưng có 1 bảng pin mặt trời, và bộ pin ở trong bánh xe. Vẻ ngoài trông chẳng khác gì 1 chiếc xe đua công thức 1. Bạn có thể lấy chúng khỏi tường. Nạp năng lượng và xuất phát. 1 chiếc ô tô 3 bánh, đầy nữ tính và trong suốt, bạn có thể nhìn thấy người ngồi trong xe. Một phong cách lướt xe rất độc đáo. (Tiếng cười) Bạn thấy cái đó. Và bạn không bị hôn mê, tạm thời xa rời cuộc sống. Phía trước có 1 cái lỗ, và không phải là không có lý do. Đó là 1 chiếc xe chạy trong thành phố. Bạn lái xe và xuống xe. Bạn lái xe tới 1 cái vòi, xuống xe và nó đẩy bạn lên. Ban ngày, nó phơi bảng pin mặt trời dưới ánh nắng và ban đêm nó trở thành đèn đường.
(Applause)
(Vỗ tay)
That's what happens if you get inspired by the street lamp first, and do the car second. I can see these bubbles with these hydrogen packages, floating around on the ground, driven by AI. When I showed this in South Africa, everybody afterwards was going, "Hey, car on a stick. Like this." Can you imagine? A car on a stick.
Đó là những gì xảy ra nếu bạn thích đèn đường nhất sau đó mới đến chiếc xe. Các bong bóng này -- Bạn có thể thấy các bong bóng với các gói nước này, trôi linh tinh trên mặt đất, do Al lái. Khi ra mắt cái này ở Nam Phi, mọi người nói, " Uh này, chiếc xe trên 1 cái gậy. Như cái này." Bạn có thể tưởng tượng được không? Một chiếc xe trên 1 cái gậy.
(Laughter)
Nếu đặt nó bên cạnh kiến trúc đương thời
If you put it next to contemporary architecture, it feels totally natural to me. And that's what I do with my furniture. I'm not putting Charles Eames' furniture in buildings anymore. I'm trying to build furniture which fits architecture. I'm trying to build transportation systems. I work on aircraft for Airbus, I do all this sort of stuff trying to force these natural, inspired-by-nature dreams home.
tôi cảm thấy nó hoàn toàn tự nhiên. Và đó là điều tôi làm với đồ đạc của tôi. Tôi sẽ không đặt đồ đạc của Charles Eames vào các tòa nhà nữa. Quên nó đi. Chúng ta phải thay đổi. Tôi sẽ cố gắng xây dựng đồ đạc phù hợp với kiến trúc. Tôi sẽ cố gắng xây dựng các hệ thống giao thông. Tôi tham gia thiết kế may bay cho hãng Airbus -- Tôi làm mọi thứ để buộc các giấc mơ lấy cảm hứng từ tự nhiên về nhà. Tôi sẽ hoàn thành 2 thứ.
I'm going to finish on two things. This is the stereolithography of a staircase. It's a little bit of a dedication to James, James Watson. I built this thing for my studio. It cost me 250,000 dollars to build this. Most people go and buy the Aston Martin. I built this. This is the data that goes with that. Incredibly complex. Took about two years, because I'm looking for fat-free design. Lean, efficient things. Healthy products. This is built by composites. It's a single element which rotates around to create a holistic element, and this is a carbon-fiber handrail which is only supported in two places. Modern materials allow us to do modern things.
Đây là công nghệ tạo khuôn mẫu cho 1 cái cầu thang. Đó là 1 công trình hiến tặng tới James, James Watson. Tôi xây dựng nó cho studio của mình. Tổng cộng tốn hết 250,000$. Hầu hết mọi người đi mua Aston Martin.Tôi đã xây dựng cái này. Đây là các dữ liệu đi kèm với nó. Cực kỳ phức tạp. Tốn mất 2 năm vì tôi phải tìm kiếm 1 thiết kế không béo. Những thứ dốc và hiệu quả. Các sản phẩm có lợi cho sức khỏe. Công trình này được xây dựng bằng composite, 1 nguyên tố đơn quay xung quanh để tạo ra 1 nguyên tố đầy đủ, và đây là tay vịn làm từ sợi các bon được chống đỡ ở 2 vị trí. Các vật liệu hiện đại cho phép chúng ta làm những thứ hiện đại.
This is a shot in the studio. This is how it looks pretty much every day. You wouldn't want to have a fear of heights coming down it. There is virtually no handrail. It doesn't pass any standards.
Đây là 1 bức ảnh chụp trong studio cho thấy nó hàng ngày trông như thế nào. Nếu bạn mắc chứng sợ độ cao thì đừng trèo lên làm gì. Nó hoàn toàn không có tay vịn, không vượt qua bất kỳ tiêu chuẩn nào.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Who cares?
Ai thèm quan tâm chứ?
(Laughter)
(Tiếng cười)
And it has an internal handrail which gives it its strength. It's this holistic integration. That's my studio. It's subterranean. It's in Notting Hill, next to all the crap -- the prostitutes and all that stuff. It's next to David Hockney's original studio. It has a lighting system that changes throughout the day. My guys go out for lunch. The door's open. They come back in, because it's normally raining and they prefer to stay in.
Vâng, và nó có 1 tay vịn bên trong làm xương sống. Hoàn toàn tích hợp. Đó là studio của tôi, xây ngầm dưới đất. Nó ở quận Notting Hill ngay cạnh các tệ nạn -- mại dâm .... Nó nằm cạnh studio ban đầu của David Hockney. Nó có hệ thống chiếu sáng thay đổi suốt ngày. Nhân viên của tôi đi ăn trưa. Cánh cửa mở và họ quay vào, vì trời thường hay mưa và họ thà ở trong studio còn hơn.
This is my studio. Elephant skull from Oxford University, 1988. I bought that last year. They're very difficult to find. If anybody's got a whale skeleton they want to sell me, I'll put it in the studio.
Đây là studio của tôi. So với từ trường Đại học Oxford, năm 1988. Năm ngoái tôi đã mua nó. Chúng quả thực rất khó kiếm. Nếu ai có 1 bộ xương cá voi, hãy bán cho tôi, tôi sẽ đặt nó trong studio. Tôi sẽ phân chia -- xen 1 video
So I'm just going to interject a little bit with some of the things that you'll see in the video. It's a homemade video, made it myself at three o'clock in the morning just to show you how my real world is. You never see that. You never see architects or designers showing you their real world.
vào 1 chút. Đó là 1 video kiểu gia đình, tôi tự quay lúc 3 giờ sáng nhằm cho các bạn thấy thế giới thực của tôi ra sao. Các bạn chưa bao giờ thấy cả. Các bạn chưa bao giờ thấy 1 kiến trúc sư hay nhà thiết kế công khai thế giới thực của họ. Nó có tên Plasnet, là 1 chiếc ghế mới làm bằng
This is called a "Plasnet." It's a new bio-polycarbonate chair I'm doing in Italy.
polycarbonat sinh học tôi đang thực hiện ở Ý.
World's first bamboo bike with folding handlebars. We should all be riding one of these. As China buys all these crappy cars, we should be riding things like this. Counterbalance.
Chiếc xe đạp bằng tre đầu tiên trên thế giới với ghi đông gập. Tất cả chúng ta nên lái 1 chiếc như thế. Khi Trung Quốc mua hết các xe vớ vẩn này, chúng ta nên lái những phương tiện như cái này. Đối trọng.
Like I say, it's a cross between Natural History Museum and a NASA laboratory. It's full of prototypes and objects. It's self-inspirational, again. I mean, the rare times when I'm there, I do enjoy it. And I get lots and lots of kids coming. I'm a contaminator for all those children of investment bankers -- wankers. Sorry.
Như tôi đã nói, đó là sự giao thoa giữa Bảo Tàng Lịch Sử Tự Nhiên và 1 phòng thí nghiệm của NASA. Nó chứa đầy các nguyên mẫu và vật thể. Nó tự truyền cảm hứng. Ý tôi là, 1 vài lần hiếm hoi ở đó, tôi đã rất thích và đón nhiều trẻ em tới -- rất nhiều trẻ em tới. Tôi là người làm hư mọi đứa trẻ của chủ nhà băng đầu tư đó -- những kẻ ngu đần. Xin lỗi -- (Tiếng cười)
(Laughter)
-- đó là 1 hạt giống mặt trời, là 1 khái niệm cho kiến trúc mới.
That's a solar seed. It's a concept for new architecture. That thing on the top is the world's first solar-powered garden lamp -- the first produced. Giles Revell should be talking here today -- amazing photography of things you can't see.
Thứ ở trên đỉnh là cái đèn vườn thắp sáng bằng năng lượng mặt trời đầu tiên trên thế giới -- cái đầu tiên được sản xuất. Giles Revell nên diễn thuyết ở đây ngày hôm nay -- các bức ảnh tuyệt vời chụp những thứ bạn không thể thấy. Mẫu điêu khắc đầu tiên tôi làm về cái đó ở Tokyo.
The first sculptural model I made for that thing in Tokyo.
Lots of stuff. There's a little leaf chair -- that golden looking thing is called "Leaf." It's made from Kevlar.
Rất nhiều thứ. Có 1 chiếc ghế lá nhỏ -- phần màu vàng có tên là Lá được làm từ Kevlar. Trên tường là cuốn sách của tôi có nhan đề " Siêu Nhiên, "
On the wall is my book called "Supernatural," which allows me to remember what I've done, because I forget.
giúp tôi ghi nhớ những gì mình đã làm vì tôi khá đãng trí.
There's an aerated brick I did in Limoges last year, in Concepts for New Ceramics in Architecture.
Có 1 viên gạch ngậm khí tôi đã làm năm ngoái ở Limoges, trong các khái niệm về gốm sứ mới trong ngành kiến trúc.
Gernot Oberfell, working at three o'clock in the morning -- and I don't pay overtime. Overtime is the passion of design, so join the club or don't.
[ không rõ ], đang làm việc lúc 3 giờ sáng -- và tôi không trả lương ngoài giờ. Làm việc quá giờ là niềm đam mê thiết kế, nên hãy gia nhập nhóm hoặc là đừng.
(Laughter)
Không, điều đó là đúng. Những người như Tom và Greg --
No, it's true. People like Tom and Greg -- we're traveling like you can't -- we fit it all in. I don't know how we do it.
chúng tôi đi du lịch rất khác người -- chúng tôi làm hài hòa mọi thứ. Tôi không biết làm sao mà chúng tôi lại làm được thế.
Next week I'm at Electrolux in Sweden, then I'm in Beijing on Friday. You work that one out. And when I see Ed's photographs, I think, why the hell am I going to China? It's true. It's true. Because there's a soul in this whole thing. We need to have a new instinct for the 21st century. We need to combine all this stuff. If all the people who were talking over this period worked on a car together, it would be a joy, absolute joy.
Tuần tới, tôi sẽ ở hãng Electrolux, Thụy Điển sau đó đến Bắc Kinh vào thứ 6. Bạn hãy tính lịch trình đó xem. Và khi nhìn thấy các bức ảnh của Ed, tôi nghĩ mình đến Trung Quốc làm khỉ gì chứ? Đúng thế. Đúng thế, vì trong toàn bộ cái này là 1 tâm hồn. Chúng ta cần có bản năng mới cho thế kỷ 21. Chúng ta cần kết hợp mọi thứ. Nếu tất cả những người diễn thuyết trong thời gian này cùng làm 1 chiếc xe, thì sẽ cực kỳ vui.
So there's a new X-light system I'm doing in Japan.
Tôi đang làm 1 hệ thống X-light mới ở Nhật.
There's Tuareg shoes from North Africa. There's a Kifwebe mask.
Có giày dép Tuareg từ Nam Phi, 1 chiếc mặt nạ Kifwebe.
These are my sculptures.
Đây là các tác phẩm điêu khắc của tôi .
A copper jelly mold.
Một cái khuôn đồng keo đông.
(Laughter)
It sounds like some quiz show or something, doesn't it? So, it's going to end. Thank you, James, for your great inspiration.
Nghe như chương trình đố vui phải không? Tôi sắp kết thúc cuộc nói chuyện ở đây. Cảm ơn ông, James vì cảm hứng lớn lao của ông.
Thank you very much.
Cảm ơn quý vị rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)