Isn't it fascinating how the simple act of drawing a line on the map can transform the way we see and experience the world? And how those spaces in between lines, borders, become places. They become places where language and food and music and people of different cultures rub up against each other in beautiful and sometimes violent and occasionally really ridiculous ways. And those lines drawn on a map can actually create scars in the landscape, and they can create scars in our memories.
Thật thú vị khi chỉ vẽ một đường thẳng lên bản đồ có thể thay đổi cách ta nhìn và trải nghiệm thế giới? Bằng cách nào mà khoảng cách giữa các đường thẳng và biên giới tạo thành những địa điểm. Chúng trở thành những nơi mà ngôn ngữ, ẩm thực, âm nhạc và con người từ nhiều nền văn hóa tiếp xúc với nhau theo những cách đẹp đẽ, đôi khi bạo lực và cả kì quặc. Những đường thẳng đó trên bản đồ có thể tạo ra những vết sẹo cho cảnh quan, và trong kí ức của ta.
My interest in borders came about when I was searching for an architecture of the borderlands. And I was working on several projects along the US-Mexico border, designing buildings made out of mud taken right from the ground. And I also work on projects that you might say immigrated to this landscape. "Prada Marfa," a land-art sculpture that crosses the border between art and architecture, and it demonstrated to me that architecture could communicate ideas that are much more politically and culturally complex, that architecture could be satirical and serious at the same time and it could speak to the disparities between wealth and poverty and what's local and what's foreign.
Tôi bắt đầu quan tâm tới đường biên giới khi đang tìm kiếm công trình kiến trúc giữa các vùng biên giới. Tôi đang thực hiện vài đề án trên đường biên giới Mĩ và Mexico, thiết kế những công trình lấy bùn từ mặt đất. Và cả những dự án mà bạn có thể nói được di dân đến cảnh quan này. "Prada Marfa", tác phẩm điêu khắc nghệ thuật thực địa vượt qua ranh giới giữa nghệ thuật và kiến trúc và nó cho tôi thấy rằng kiến trúc có thể truyền tải ý tưởng một cách phức tạp hơn nhiều về mặt chính trị và văn hóa, rằng nó có thể vừa trào phúng và nghiêm túc, có thể nói lên sự bất công giữa giàu và nghèo và cái bản địa với cái được du nhập.
And so in my search for an architecture of the borderlands, I began to wonder, is the wall architecture? I began to document my thoughts and visits to the wall by creating a series of souvenirs to remind us of the time when we built a wall and what a crazy idea that was. I created border games,
Vì thế khi tìm kiếm công trình kiến trúc giữa các vùng biên giới, tôi đã bắt đầu tự hỏi, bức tường có phải là công trình kiến trúc không? Tôi ghi lại các suy nghĩ và chuyến thăm bức tường của mình bắng cách tạo ra một loạt đồ lưu niệm để gợi lại khoảng thời gian chúng tôi xây bức tường và ý tưởng đó điên rồ ra sao. Tôi đã tạo các trò chơi về đường biên giới,
(Laughter)
(Cười)
postcards, snow globes with little architectural models inside of them, and maps that told the story of resilience at the wall and sought for ways that design could bring to light the problems that the border wall was creating.
những bưu thiếp, những quả cầu tuyết với mô hình kiến trúc tí hon bên trong, bản đồ đã kể câu chuyện về sự hồi sinh nơi bức tường này và tìm cách để bản thiết kế giảm thiểu được vấn đề mà bức tường biên giới này đã gây ra.
So, is the wall architecture? Well, it certainly is a design structure, and it's designed at a research facility called FenceLab, where they would load vehicles with 10,000 pounds and ram them into the wall at 40 miles an hour to test the wall's impermeability. But there was also counter-research going on on the other side, the design of portable drawbridges that you could bring right up to the wall and allow vehicles to drive right over.
Vậy bức tường này có phải là công trình kiến trúc không? Nó đúng là một kết cấu kiến trúc, và nó được thiết kế tại cơ sở nghiên cứu mang tên FenceLab, nơi họ chất đồ nặng 10,000 pounds lên những chiếc xe và cho chúng đâm vào bức tường với vận tốc 40 dặm một giờ để kiểm tra tính chống thấm của bức tường. Nhưng lại có một nghiên cứu chống lại ở khía cạnh khác, thiết kế của những chiếc cầu nâng mà có thể dựng lên bức tường và cho các phương tiện đi qua.
(Laughter)
(Cười)
And like with all research projects, there are successes and there are failures.
Giống với mọi đề án nghiên cứu, đã có nhiều thành công và cả thất bại.
(Laughter)
(Cười)
But it's these medieval reactions to the wall -- drawbridges, for example -- that are because the wall itself is an arcane, medieval form of architecture. It's an overly simplistic response to a complex set of issues. And a number of medieval technologies have sprung up along the wall: catapults that launch bales of marijuana over the wall
Nhưng đó là những phản ứng thời trung cổ về bức tường -- ví dụ như những chiếc cầu nâng -- đó là vì bản chất bức tường là hình thức kiến trúc huyền bí và trung cổ. Nó là một phản ứng quá đơn giản với một nhóm vấn đề phức tạp. Nhiều công nghệ thời trung cổ đã xuất hiện dọc theo bức tường: máy phóng bắn những kiện cần sa qua bức tường.
(Laughter)
(Cười)
or cannons that shoot packets of cocaine and heroin over the wall. Now during medieval times, diseased, dead bodies were sometimes catapulted over walls as an early form of biological warfare, and it's speculated that today, humans are being propelled over the wall as a form of immigration. A ridiculous idea. But the only person ever known to be documented to have launched over the wall from Mexico to the United States was in fact a US citizen, who was given permission to human-cannonball over the wall, 200 feet, so long as he carried his passport in hand
hay những đại bác bắn những túi cocaine và thuốc phiện qua bức tường. Trong suốt thời kì trung cổ, những cơ thể bệnh tật và đã chết thi thoảng bị ném qua bức tường như hình thức khởi thủy của chiến tranh sinh học, và ngày nay nó được cho rằng, con người bị đẩy qua bức tường như một hình thức di cư. Một suy nghĩ lố bịch. Nhưng có một người được ghi chép là đã phóng qua bức tường từ Mexico sang Mỹ lại là một công dân Mỹ, người được cho phép phóng người qua bức tường khoảng 61 mét, miễn anh ta cầm hộ chiếu trong tay.
(Laughter)
(Cười)
and he landed safely in a net on the other side. And my thoughts are inspired by a quote by the architect Hassan Fathy, who said, "Architects do not design walls, but the spaces between them." So while I do not think that architects should be designing walls, I do think it's important and urgent that they should be paying attention to those spaces in between. They should be designing for the places and the people, the landscapes that the wall endangers.
và anh ta đáp xuống an toàn trong một cái lưới ở phía bên kia. Suy nghĩ của tôi được truyền cảm hứng bởi câu nói của kiến trúc sư Hasan Fathy, người đã nói rằng, "Kiến trúc sư không thiết kế những bức tường, mà thiết kế những khoảng không gian giữa chúng." Vì thế tôi không nghĩ kiến trúc sư nên thiết kế những bức tường, mà điều quan trọng và cấp bách họ cần chú ý tới là những khoảng không gian giữa chúng. Họ nên thiết kế cho những nơi, con người và cảnh quan mà bức tường đang gây ảnh hưởng.
Now, people are already rising to this occasion, and while the purpose of the wall is to keep people apart and away, it's actually bringing people together in some really remarkable ways, holding social events like binational yoga classes along the border, to bring people together across the divide. I call this the monument pose.
Ngày nay, người ta đã vượt qua trở ngại này, mặc dù mục đích của bức tường nhằm chia cắt mọi người, nhưng thực ra nó lại kết nối họ theo những cách không ngờ, những hoạt động xã hội như lớp học yoga giữa hai nước dọc biên giới để kết nối mọi người qua sự chia cắt này. Tôi gọi đây là tư thế tượng đài.
(Laughter)
(Cười)
And have you ever heard of "wall y ball"?
Các bạn đã bao giờ nghe về "wall y ball" chưa?
(Laughter)
(Cười)
It's a borderland version of volleyball, and it's been played since 1979
Nó là phiên bản biên giới của bóng chuyền và được chơi từ năm 1979
(Laughter)
(Cười)
along the US-Mexico border to celebrate binational heritage. And it raises some interesting questions, right? Is such a game even legal? Does hitting a ball back and forth over the wall constitute illegal trade?
dọc biên giới giữa Mỹ và Mexico để kỉ niệm di sản văn hóa giữa hai nước. Nó đặt ra vài câu hỏi thú vị, phải không? Một trò chơi như thế có hợp pháp không? Việc đánh bóng qua lại bức tường có phải là trao đổi bất hợp pháp?
(Laughter)
(Cười)
The beauty of volleyball is that it transforms the wall into nothing more than a line in the sand negotiated by the minds and bodies and spirits of players on both sides. And I think it's exactly these kinds of two-sided negotiations that are needed to bring down walls that divide.
Cái hay của bóng chuyền là nó biến bức tường chỉ thành một dòng kẻ trên cát bằng ý chí, thân thể và tinh thần của người chơi hai bên. Tôi nghĩ đó chính là việc đàm phán giữa hai bên để hạ bức tường chia cắt này xuống.
Now, throwing the ball over the wall is one thing, but throwing rocks over the wall has caused damage to Border Patrol vehicles and have injured Border Patrol agents, and the response from the US side has been drastic. Border Patrol agents have fired through the wall, killing people throwing rocks on the Mexican side. And another response by Border Patrol agents is to erect baseball backstops to protect themselves and their vehicles. And these backstops became a permanent feature in the construction of new walls. And I began to wonder if, like volleyball, maybe baseball should be a permanent feature at the border, and walls could start opening up, allowing communities to come across and play, and if they hit a home run, maybe a Border Patrol agent would pick up the ball and throw it back over to the other side.
Ném bóng qua bức tường chỉ là một chuyện, nhưng ném đá qua bức tường đã gây hại cho các phương tiện của Đội Tuần tra Biên giới, và gây tổn thất cho Cơ quan Tuần tra Biên giới và phản ứng của Mỹ trở nên quyết liệt. Cơ quan Tuần tra Biên giới đã đốt lửa qua bức tường nhằm giết những người ném đá từ phía Mexico. Một hành động khác của Cơ quan Tuần Tra Biên giới là xây một hàng rào cản bóng để bảo vệ họ và các phương tiện. Những hàng rào cản này đã trở thành một đặc thù trong việc xây dựng những bức tường mới. Tôi bắt đầu tự hỏi phải chăng, giống như bóng chuyền, bóng chày nên là một đặc thù tại đường biên giới, và những bức tường có thể nới rộng hơn, cho phép mọi người đi qua và chơi, và nếu họ đánh một cú homrun, có thể một Đội Tuần tra Biên giới sẽ nhặt và ném nó quay lại phía bên kia.
A Border Patrol agent buys a raspado, a frozen treat, from a vendor just a couple feet away, food and money is exchanged through the wall, an entirely normal event made illegal by that line drawn on a map and a couple millimeters of steel. And this scene reminded me of a saying: "If you have more than you need, you should build longer tables and not higher walls." So I created this souvenir to remember the moment that we could share food and conversation across the divide. A swing allows one to enter and swing over to the other side until gravity deports them back to their own country.
Một Đội Tuần tra Biên giới mua quả mâm xôi, đồ đông lạnh, từ một người bán rong chỉ cách vài bước chân, thực phẩm và tiền được trao đổi qua bức tường, một điều vốn dĩ bình thường lại trở nên bất hợp pháp bởi đường kẻ trên bản đồ và những tấm sắt dày vài milimét. Cảnh tượng này khiến tôi nhớ lại câu nói: "Khi bạn có dư dả, bạn nên làm những chiếc bàn dài hơn chứ không phải xây cao những bức tường.'' Vì thế tôi tạo ra đồ lưu niệm này để nhớ khoảnh khắc ta có thể chia sẻ thức ăn và trò chuyện qua sự chia cắt này. Một chiếc xích đu có thể đưa một người sang phía bên kia cho đến khi trọng lực đưa họ quay lại đất nước mình.
The border and the border wall is thought of as a sort of political theater today, so perhaps we should invite audiences to that theater, to a binational theater where people can come together with performers, musicians. Maybe the wall is nothing more than an enormous instrument, the world's largest xylophone, and we could play down this wall with weapons of mass percussion.
Đường biên giới và bức tường biên giới này ngày nay được coi là một rạp hát chính trị, thế nên có lẽ ta nên mời mọi người đến rạp hát này, một rạp hát chung nơi người dân hai nước có thể đến và cả những nghệ sĩ, nhạc sĩ. Có lẽ bức tường chỉ là một nhạc cụ khổng lồ, chiếc đàn xylophone lớn nhất thế giới, và ta có thể chơi trên bức tường này
(Laughter)
với những bộ vũ khí gõ nhạc khổng lồ.
(Cười)
When I envisioned this binational library, I wanted to imagine a space where one could share books and information and knowledge across a divide, where the wall was nothing more than a bookshelf. And perhaps the best way to illustrate the mutual relationship that we have with Mexico and the United States is by imagining a teeter-totter, where the actions on one side had a direct consequence on what happens on the other side, because you see, the border itself is both a symbolic and literal fulcrum for US-Mexico relations, and building walls between neighbors severs those relationships.
Khi tôi nghĩ về thư viện chung của hai quốc gia, tôi muốn thấy một không gian mà mọi người có thể chia sẻ những cuốn sách, thông tin và kiến thức qua sự chia cắt, nơi mà bức tường chỉ đơn giản là một kệ sách. Có lẽ cách tốt nhất để minh họa mối quan hệ chung mà ta có giữa Mexico và Mỹ là tưởng tượng ra một chiếc bập bênh, nơi mà hành động từ một phía gây hậu quả trực tiếp đến những gì xảy ra phía còn lại, bởi bản chất bức tường là một cái trục đúng nghĩa và đại diện cho các mối quan hệ giữa Mỹ và Mexico, và các bức tường giữa các nước láng giềng phục vụ các mối quan hệ này.
You probably remember this quote, "Good fences make good neighbors." It's often thought of as the moral of Robert Frost's poem "Mending Wall." But the poem is really about questioning the need for building walls at all. It's really a poem about mending human relationships. My favorite line is the first one: "Something there is that doesn't love a wall." Because if there's one thing that's clear to me -- there are not two sides defined by a wall. This is one landscape, divided. On one side, it might look like this. A man is mowing his lawn while the wall is looming in his backyard.
Hẳn bạn còn nhớ câu danh ngôn: "Rào tốt tạo nên láng giềng tốt." Nó thường được xem là triết lý bài thơ "Mending Wall" của Robert Frost. Nhưng thật ra nó không hẳn là hỏi về sự cần thiết xây các bức tường. Nó là bài thơ nói về sự hàn gắn mối quan hệ giữa người với người. Câu thơ yêu thích của tôi là dòng đầu tiên: ''Bức tường sẽ bị phá huỷ.'' Bởi tôi hiểu ra điều gì đó -- bức tường chẳng định nghĩa được hai bên. Chỉ có một không gian bị chia cắt. Một bên trông giống như thế này. Một người đàn ông đang cắt cỏ với bức tường lờ mờ phía sau.
And on the other side, it might look like this. The wall is the fourth wall of someone's house. But the reality is that the wall is cutting through people's lives. It is cutting through our private property, our public lands, our Native American lands, our cities, a university, our neighborhoods.
Và phía bên kia sẽ trông như thế này. Bức tường là bức tường thứ tư của một ngôi nhà. Nhưng thực tế là bức tường đang chia rẽ đời sống của họ. Nó cắt phần đất, nhà cửa, đất công, đất của thổ dân châu Mỹ, các thành phố, trường đại học, láng xóm của ta.
And I couldn't help but wonder what it would be like if the wall cut through a house. Remember those disparities between wealth and poverty? On the right is the average size of a house in El Paso, Texas, and on the left is the average size of a house in Juarez. And here, the wall cuts directly through the kitchen table. And here, the wall cuts through the bed in the bedroom. Because I wanted to communicate how the wall is not only dividing places, it's dividing people, it's dividing families. And the unfortunate politics of the wall is today, it is dividing children from their parents.
Tôi không thể ngừng hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu bức tường cắt ngang một ngôi nhà. Bạn còn nhớ sự chênh lệch giàu nghèo chứ? Bên phải là kích cỡ trung bình một ngôi nhà ở El Paso, Texas, Bên trái là kích cỡ trung bình một ngôi nhà Juarez. Và đây, bức tường cắt ngang trực tiếp qua bàn bếp. Đây, bức tường cắt ngang qua chiếc giường ngủ. Tôi muốn nói rằng bức tường không chỉ chia cắt các địa điểm, nó còn chia rẽ mọi người, chia cắt các gia đình. Hoạt động chính trị không may của bức tường này ngày nay đang chia cắt những đứa trẻ với gia đình chúng.
You might be familiar with this well-known traffic sign. It was designed by graphic designer John Hood, a Native American war veteran working for the California Department of Transportation. And he was tasked with creating a sign to warn motorists of immigrants who were stranded alongside the highway and who might attempt to run across the road. Hood related the plight of the immigrant today to that of the Navajo during the Long Walk. And this is really a brilliant piece of design activism. And he was very careful in thinking about using a little girl with pigtails, for example, because he thought that's who motorists might empathize with the most, and he used the silhouette of the civil rights leader Cesar Chavez to create the head of the father.
Có thể các bạn thấy quen với biển báo đường nổi tiếng này. Nó được thiết kế bởi nhà thiết kế đồ họa John Hood, một cựu chiến binh da đỏ làm việc cho Sở Giao thông bang California. Ông được giao nhiệm vụ thiết kế biển cảnh báo những người đi môtô về những người di cư bị kẹt dọc đường cao tốc và cố băng qua đường. Hood đã liên tưởng đến cảnh tượng di cư ngày nay với cảnh tượng của người Navajo trong suốt cuộc đại di cư. Đây là một ý tưởng xuất sắc trong hoạt động thiết kế. Ông đã rất cẩn thận để nghĩ về việc sử dụng hình ảnh một cô bé thắt bím, bởi ông nghĩ đó là người mà những người đi môtô dễ đồng cảm nhất, và ông đã sử dụng hình bóng nhà lãnh đạo dân quyền Cesar Chavez để làm cái đầu của người cha.
I wanted to build upon the brilliance of this sign to call attention to the problem of child separation at the border, and I made one very simple move. I turned the families to face each other. And in the last few weeks, I've had the opportunity to bring that sign back to the highway to tell a story, the story of the relationships that we should be mending and a reminder that we should be designing a reunited states and not a divided states.
Tôi muốn dùng ý tưởng xuất sắc của biển báo này để kêu gọi sự quan tâm đến sự chia cắt những đứa trẻ tại đường biên giới, và tôi chỉ thực hiện một bước đơn giản. Tôi quay mặt thành viên các gia đình vào nhau. Chỉ trong vài tuần qua, tôi đã có dịp mang biển báo này trở lại đường cao tốc để kể một câu chuyện, câu chuyện về những mối quan hệ mà ta nên hàn gắn và một lời nhắc rằng ta cần phải xây dựng lại những bang tái thống nhất chứ không phải chia cắt.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)