I live in South Central. This is South Central: liquor stores, fast food, vacant lots.
Tôi sống ở vùng Trung Nam. Đây là vùng Trung Nam: cửa hàng rượu, đồ ăn nhanh, đất hoang.
So the city planners, they get together and they figure they're going to change the name South Central to make it represent something else, so they change it to South Los Angeles, like this is going to fix what's really going wrong in the city. This is South Los Angeles. (Laughter) Liquor stores, fast food, vacant lots.
Vì vậy các nhà hoạch định thành phố họp lại với nhau và họ định thay cái tên Nam Trung để nó mang ý nghĩa khác. Vậy nên họ đổi thành vùng Nam Los Langeles, như thể việc đó sẽ giải quyết được những rắc rối đang thực sự diễn ra trong thành phố. Đây là vùng Nam Los Angeles. (Cười lớn) Cửa hàng rượu, đồ ăn nhanh, đất hoang.
Just like 26.5 million other Americans, I live in a food desert, South Central Los Angeles, home of the drive-thru and the drive-by. Funny thing is, the drive-thrus are killing more people than the drive-bys. People are dying from curable diseases in South Central Los Angeles. For instance, the obesity rate in my neighborhood is five times higher than, say, Beverly Hills, which is probably eight, 10 miles away.
Cũng giống như 26.5 triệu người Mĩ khác, Tôi sống trong một sa mạc thức ăn. vùng Nam Trung Los Angeles, ngôi nhà của quầy phục vụ đồ ăn nhanh bên đường và gậy tai nạn rồi bỏ chạy. Điều thú vị là đồ ăn nhanh bên đường đang giết chết nhiều người hơn gây tai nạn rồi bỏ chạy. Ở Nam Trung Los Angeles, mọi người đang chết vì những căn bệnh có thể chữa được. Ví dụ, tỉ lệ béo phì ở vùng tôi ở cao gấp năm lần so với Beverly Hills chẳng hạn, nơi cách đó khoảng 16 km.
I got tired of seeing this happening. And I was wondering, how would you feel if you had no access to healthy food, if every time you walk out your door you see the ill effects that the present food system has on your neighborhood? I see wheelchairs bought and sold like used cars. I see dialysis centers popping up like Starbucks. And I figured, this has to stop. So I figured that the problem is the solution. Food is the problem and food is the solution. Plus I got tired of driving 45 minutes round trip to get an apple that wasn't impregnated with pesticides.
Tôi phát chán khi phải chứng kiến điều này diễn ra. Và tôi tự hỏi, bạn cảm thấy thế nào khi không có thực phẩm có lợi cho sức khỏe, khi mỗi lần ra khỏi cửa bạn phải nhìn thấy những tác động xấu mà hệ thống thực phẩm hiện nay gây ra cho nơi mình sinh sống? Tôi nhìn thấy xe lăn được mua bán giống như xe cũ vậy. Tôi thấy các trung tâm lọc máu mọc lên nhiều như Starbucks. Và tôi nhận ra rằng điều đó phải chấm dứt. Tôi nhận ra rằng vấn đề chính là giải pháp. Thực phẩm là vấn đề và thực phẩm cũng là giải pháp. Với lại tôi cũng cảm thấy mệt mỏi với việc phải lái xe 45 phút chỉ để mua một quả táo không nhiễm thuộc trừ sâu.
So what I did, I planted a food forest in front of my house. It was on a strip of land that we call a parkway. It's 150 feet by 10 feet. Thing is, it's owned by the city. But you have to maintain it. So I'm like, "Cool. I can do whatever the hell I want, since it's my responsibility and I gotta maintain it." And this is how I decided to maintain it.
Điều mà tôi đã làm là trồng một rừng thực phẩm ở trước nhà. Nó nằm trên một dải đất mà chúng tôi gọi là đường đi dạo. Nó rộng hơn 3m, dài 50m. Vấn đề là, mảnh đất đó thuộc về thành phố. Nhưng bạn phải trông giữ nó. Nên tôi nghĩ: "Tuyệt. Tôi có thể làm việc gì tôi muốn, bởi vì đó là trách nhiệm của tôi và tôi phải trông giữ nó." Và đây là cách mà tôi trông giữ mảnh đất đó.
So me and my group, L.A. Green Grounds, we got together and we started planting my food forest, fruit trees, you know, the whole nine, vegetables. What we do, we're a pay-it-forward kind of group, where it's composed of gardeners from all walks of life, from all over the city, and it's completely volunteer, and everything we do is free. And the garden, it was beautiful.
Tôi cùng với nhóm của tôi, Những mảnh đất xanh L.A., chúng tôi tụ họp lại và bắt đầu trồng khu rừng thực phẩm: cây ăn quả, bạn biết đấy, cả chín loại rau quả. Chúng tôi là một nhóm lấy chia sẻ làm thù lao, gồm những người làm vườn từ nhiều cuộc đời khác nhau, từ mọi nơi trong thành phố, và họ hoàn toàn tự nguyện, và mọi thứ chúng tôi làm đều miễn phí. Và mảnh vườn, nó rất đẹp.
And then somebody complained. The city came down on me, and basically gave me a citation saying that I had to remove my garden, which this citation was turning into a warrant. And I'm like, "Come on, really? A warrant for planting food on a piece of land that you could care less about?" (Laughter) And I was like, "Cool. Bring it." Because this time it wasn't coming up. So L.A. Times got ahold of it. Steve Lopez did a story on it and talked to the councilman, and one of the Green Grounds members, they put up a petition on Change.org, and with 900 signatures, we were a success. We had a victory on our hands. My councilman even called in and said how they endorse and love what we're doing. I mean, come on, why wouldn't they? L.A. leads the United States in vacant lots that the city actually owns. They own 26 square miles of vacant lots. That's 20 Central Parks. That's enough space to plant 725 million tomato plants. Why in the hell would they not okay this? Growing one plant will give you 1,000, 10,000 seeds. When one dollar's worth of green beans will give you 75 dollars' worth of produce. It's my gospel, when I'm telling people, grow your own food. Growing your own food is like printing your own money.
Rồi sau đó có người than phiền. Thành phố tới gặp tôi, và đại khái là đưa cho tôi một công văn, yêu cầu tôi phải phá bỏ mảnh vườn. Công văn đó sau này trở thành trát của tòa. Và tôi như thể : "Thôi nào, thật à?" Một trát hầu tòa vì trồng cây trên mảnh đất mà các người không thèm quan tâm sao?" (Cười lớn) Và tôi nói rằng: "Được. Mang (trát) tới đây." Vì lần này thì chuyện này không tới đâu. Rồi tờ L.A. Times nhận được tin, Steve Lopez viết một bài báo về nó, và bàn với ủy viên hội đồng. rồi một trong các thành viên của Những mảnh đất xanh gửi một tờ đơn kiến nghị trên Change.org. và với 900 chữ ký, chúng tôi đã thành công. Chúng tôi đã có được một chiến thắng trong tay. Ủy viên hội đồng đó thậm chí còn gọi tới và nói rằng họ tán thành và thích việc mà chúng tôi đang làm. Ý tôi là, thôi nào, tại sao lại không chứ? L.A. dẫn đầu nước Mỹ về diện tích đất hoang mà thành phố sở hữu. Họ sở hữu 42 kilomet vuông đất bỏ hoang. Tương đương với 20 lần Công viên trung tâm, đủ để trồng 725 triệu cây cà chua. Làm sao họ có thể không đồng tình chứ? Trồng một cây sẽ cho bạn 1.000, 10.000 hạt giống. Khi lượng đậu xanh có giá 1 đô la sẽ cho bạn lượng sản phẩm tương đương với 75 đô la. Đó là Đức tin của tôi, khi tôi nói với mọi người, hãy tự trồng lấy thực phẩm cho mình. Trồng thực phẩm cho mình cũng giống tự in tiền vậy.
(Applause)
(Vỗ tay)
See, I have a legacy in South Central. I grew up there. I raised my sons there. And I refuse to be a part of this manufactured reality that was manufactured for me by some other people, and I'm manufacturing my own reality.
Tôi có di sản ở vùng Nam Trung. Tôi lớn lên ở đó. Tôi nuôi dạy các con trai mình ở đó. Và tôi từ chối làm một phần của cái thực tại được tạo ra này, mà được tạo ra cho tôi bởi một số người khác. Và tôi đang tự tạo ra thực tại cho mình.
See, I'm an artist. Gardening is my graffiti. I grow my art. Just like a graffiti artist, where they beautify walls, me, I beautify lawns, parkways. I use the garden, the soil, like it's a piece of cloth, and the plants and the trees, that's my embellishment for that cloth. You'd be surprised what the soil could do if you let it be your canvas. You just couldn't imagine how amazing a sunflower is and how it affects people.
Tôi là một nghệ sĩ. Làm vườn là nghệ thuật của tôi. Tôi trồng ra tác phẩm của mình. Cũng giống như một họa sĩ, người tô điểm cho các bức tường, Tôi, tôi tô điểm cho những bãi cỏ, lối đi dạo. Tôi sử dụng mảnh vườn, đất trồng như một tấm vải, và cây trồng và cây xanh là những gì tôi tô điểm cho tấm vải đó. Bạn sẽ bất ngờ với những gì mà mảnh đất có thể làm nếu bạn biến chúng thành vải bố. Bạn không thể tưởng tượng được hoa hướng dương tuyệt vời như thế nào và chúng ảnh hưởng tới mọi người ra sao.
So what happened? I have witnessed my garden become a tool for the education, a tool for the transformation of my neighborhood. To change the community, you have to change the composition of the soil. We are the soil. You'd be surprised how kids are affected by this. Gardening is the most therapeutic and defiant act you can do, especially in the inner city. Plus you get strawberries.
Vậy điều gì đã xảy ra? Tôi đã chứng kiến mảnh vườn của mình trở thành một công cụ giáo dục, một công cụ cho sự chuyển đổi của vùng đất tôi sống. Để thay đổi cộng đồng, bạn phải thay đổi thành phần của đất. Chúng ta là đất. Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy cách mà những đứa trẻ bị ảnh hưởng. Làm vườn là công việc có tính trị liệu nhất và thách thức nhất mà bạn có thể làm, đặc biệt là ở trong nội thành. Với lại, bạn còn thu được dâu nữa.
(Laughter)
(Cười lớn)
I remember this time, there was this mother and a daughter came, it was, like, 10:30 at night, and they were in my yard, and I came out and they looked so ashamed. So I'm like, man, it made me feel bad that they were there, and I told them, you know, you don't have to do this like this. This is on the street for a reason. It made me feel ashamed to see people that were this close to me that were hungry, and this only reinforced why I do this, and people asked me, "Fin, aren't you afraid people are going to steal your food?" And I'm like, "Hell no, I ain't afraid they're gonna steal it. That's why it's on the street. That's the whole idea. I want them to take it, but at the same time, I want them to take back their health."
Tôi nhớ có một lần, có một người mẹ và con gái tới, lúc đó là khoảng 10:30 tối và họ ở trong vườn của tôi. rồi tôi đi ra ngoài và họ rất xấu hổ. Tôi nghĩ, trời ạ, tôi cảm thấy rất tệ vì họ ở đó. và tôi nói với họ rằng, hai người biết đấy, không cần phải làm như vậy. Mảnh vườn này nằm trên đường là có lí do của nó. Tôi cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy có người ở gần tôi đến vậy mà vẫn bị đói. Và việc đó chỉ càng củng cố thêm lý do để tôi làm việc này. Mọi người hỏi tôi: "Fin, anh không sợ là người ta sẽ ăn trộm thực phẩm của anh sao?" Tôi trả lời, "Tất nhiên là không, tôi không sợ họ sẽ ăn trộm. Vì thế nên chúng mới ở trên đường. Toàn bộ ý tưởng là thế mà. Tôi muốn họ lấy chúng, nhưng cùng lúc đó, Tôi muốn họ có lại được sức khỏe của mình."
There's another time when I put a garden in this homeless shelter in downtown Los Angeles. These are the guys, they helped me unload the truck. It was cool, and they just shared the stories about how this affected them and how they used to plant with their mother and their grandmother, and it was just cool to see how this changed them, if it was only for that one moment.
Có một lần khác khi tôi làm vườn tại một khu vô gia cư ở trung tâm Los Angeles. Có mấy người đàn ông, họ giúp tôi dỡ đồ từ xe tải. Không khí rất vui vẻ, và họ chia sẻ những câu chuyện về việc mảnh vườn đã ảnh hưởng tới họ và họ đã từng trồng rau với mẹ, với bà trước kia. và thật tuyệt khi thấy ý tưởng này đã thay đổi họ, dù chỉ là trong một giây phút đó.
So Green Grounds has gone on to plant maybe 20 gardens. We've had, like, 50 people come to our dig-ins and participate, and it's all volunteers. If kids grow kale, kids eat kale. (Laughter) If they grow tomatoes, they eat tomatoes. (Applause) But when none of this is presented to them, if they're not shown how food affects the mind and the body, they blindly eat whatever the hell you put in front of them.
Vì vậy Những mảnh đất xanh đã tiếp tục trồng khoảng 20 mảnh vườn. Chúng tôi đã có khoảng 50 người tới tham gia đào bới, và tất cả đều là tự nguyện. Nếu bọn trẻ trồng cải xoăn, chúng sẽ ăn cải xoăn. (Cười lớn) Nếu chúng trồng cà chua, chúng sẽ ăn cà chua. (Vỗ tay) Nhưng nếu không ai cho chúng thấy việc đó, nếu chúng không được thấy những ảnh hưởng của thực phẩm tới trí não và cơ thể, chúng mù quáng sẽ ăn bất cứ cái gì được đặt trước mặt.
I see young people and they want to work, but they're in this thing where they're caught up -- I see kids of color and they're just on this track that's designed for them, that leads them to nowhere. So with gardening, I see an opportunity where we can train these kids to take over their communities, to have a sustainable life. And when we do this, who knows? We might produce the next George Washington Carver. but if we don't change the composition of the soil, we will never do this.
Tôi thấy những người trẻ tuổi muốn được làm việc, nhưng họ lại bị vướng bận chuyện gì đó ... Tôi thấy những đứa trẻ đầy màu sắc và chúng chỉ đi theo con đường đã được định sẵn, mà không dẫn tới đâu. Với làm vườn, tôi nhìn thấy một cơ hội mà ta có thể hướng dẫn bọn trẻ gánh vác cộng đồng của chúng, và có một cuộc sống bền vững. Và khi chúng ta làm việc đó, ai mà biết được? Có thể ta sẽ sản sinh ra George Washington Carver tiếp theo. nhưng nếu ta không thay đổi thành phần của đất, ta sẽ không bao giờ làm được việc đó.
Now this is one of my plans. This is what I want to do. I want to plant a whole block of gardens where people can share in the food in the same block. I want to take shipping containers and turn them into healthy cafes. Now don't get me wrong. I'm not talking about no free shit, because free is not sustainable. The funny thing about sustainability, you have to sustain it. (Laughter) (Applause) What I'm talking about is putting people to work, and getting kids off the street, and letting them know the joy, the pride and the honor in growing your own food, opening farmer's markets.
Đây là một trong những kế hoạch của tôi. Đây là điều mà tôi muốn làm. Tôi muốn trồng cả một mảnh vườn mà ở đó mọi người có thể chia sẻ đồ ăn. Tôi muốn lấy đi các công-ten-nơ chở hàng và biến chúng thành quán cà phê có lợi cho sức khỏe. Đừng hiểu lầm tôi. Tôi không nói về những thứ miễn phí, bởi miễn phí thì không bền vững. Điều thú vị về sự bền vững, đó là bạn phải duy trì nó. (Tiếng cười)(Vỗ tay) Tôi đang nói về việc giao công việc cho mọi người, và kéo bọn trẻ ra khỏi phố, và cho chúng biết niềm vui, niềm tự hào và niềm vinh dự khi tự trồng thực phẩm cho mình, mở chợ cho nông dân.
So what I want to do here, we gotta make this sexy. So I want us all to become ecolutionary renegades, gangstas, gangsta gardeners. We gotta flip the script on what a gangsta is. If you ain't a gardener, you ain't gangsta. Get gangsta with your shovel, okay? And let that be your weapon of choice.
Những gì mà tôi muốn làm ở đây, ta sẽ làm cho chuyện đó thật gợi cảm. Tôi muốn tất cả chúng ta trở thành những kẻ nổi loạn xanh hóa, những thợ làm vườn găngxtơ. Ta sẽ thay đổi khái niệm về găngxtơ. Nếu bạn không phải là thợ làm vườn thì bạn không phải găngxtơ. Làm găngxtơ cùng với cái xẻng của bạn, được chứ? Và hãy biến nó thành vũ khí bạn chọn.
(Applause)
(Vỗ tay)
So basically, if you want to meet with me, you know, if you want to meet, don't call me if you want to sit around in cushy chairs and have meetings where you talk about doing some shit -- where you talk about doing some shit. If you want to meet with me, come to the garden with your shovel so we can plant some shit.
Căn bản là, nếu bạn muốn gặp tôi, bạn biết đấy, nếu bạn muốn gặp, đừng gọi tôi nếu bạn muốn ngồi không trên những chiếc ghế êm ái và tham gia những cuộc họp nơi bạn nói về làm này làm nọ nơi bạn nói về làm này làm nọ vớ vẩn. Nếu bạn muốn gặp tôi, hãy ra vườn cùng với chiếc xẻng của bạn và ta sẽ trồng vài thứ.
Peace. Thank you.
Chào. Xin cảm ơn.
(Applause) Thank you. (Applause)
(Vỗ tay) Cảm ơn. (Vỗ tay)