(Music)
(Tiếng nhạc)
(Music) (Music ends)
(Tiếng ván trượt)(Nhạc)
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
So, that's what I've done with my life.
Vâng, đó là những gì tôi đã làm trong đời mình. (Tiếng cười lớn)
(Laughter)
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
Thank you.
Cảm ơn quý vị! (Vỗ tay)
(Applause)
As a kid, I grew up on a farm in Florida, and I did what most little kids do. I played a little baseball, did a few other things like that, but I always had the sense of being an outsider, and it wasn't until I saw pictures in the magazines that a couple other guys skate, I thought, "Wow, that's for me," you know? Because there was no coach standing directly over you, and these guys, they were just being themselves. There was no opponent directly across from you. And I loved that sense, so I started skating when I was about 10 years old, in 1977, and when I did, I picked it up pretty quickly. In fact, here's some footage from about 1984. It wasn't until 79 I won my first amateur championship, and then, by 81, I was 14, and I won my first world championship, which was amazing to me, and in a very real sense, that was the first real victory I had.
Khi là một đứa nhỏ, tôi đã sống và lớn lên tại một nông trại ở Florida và tôi chơi nhhững thứ mà hầu hết đám trẻ thời đó đều chơi. Tôi chơi bóng mềm nhỏ, thử vài thứ khác như vậy, nhưng tôi đã luôn cảm thấy lạc lõng và tận cho đến khi tôi thấy những bức ảnh trên tạp chí có một vài cậu thanh niên chơi ván trượt, và tôi nghĩ, "Wow, đây chính là thứ dành cho tôi," bạn biết đấy. Vì chẳng có huấn luyện viên nào kè kè bên bạn, và những anh chàng đó, họ đơn giản là thể hiện chính họ. Không có đối thủ trực tiếp nào ngáng đường bạn. Và tôi yêu cảm giác đó, nên tôi bắt đầu trượt ván khi tôi khoảng 10 tuổi, vào năm 1977, và ngay khi bắt đầu, tôi đã học nó khá nhanh. thực tế, đây là một vài đoạn video từ năm 1984. Mãi đến năm 79, tôi mới đoạt chức vô địch không chuyên đầu tiên trong đời, và sau đó, năm 81, khi tôi 14 tuổi, tôi đã thắng giải vô địch thế giới đầu tiên của mình, điều đó thật tuyệt vời với tôi, và trong một cảm giác rất thật, đó là chiến thắng đầu tiên tôi có trong đời.
Oh, watch this. This is a Casper slide, where the board's upside down. Mental note on that one.
Oh, xem này. Đây là thủ thuật casper slide khi dựng đứng tấm ván Hãy ghi nhớ thủ thuật này (Cười)
(Laughter)
Và động tác này gọi là Ollie (thủ thuật bật ván lên trên không mà không dùng tay giữ ván).
And this one here? An ollie. So, as she mentioned, that is overstated for sure, but that's why they called me the godfather of modern street skating. Here's some images of that.
Như cô ấy đã nhắc rằng điều này chắc chắn đã được làm quá lên, nhưng chính thủ thuật này lại là lí do tôi được mệnh danh là ông tổ của làng trượt ván đường phố đương đại. Đây là một vài bức ảnh về thủ thuật này.
Now, I was about halfway through my pro career in, I would say, the mid-'80s. Freestyle itself -- we developed all these flat ground tricks, as you saw, but there was evolving a new kind of skateboarding, where guys were taking it to the streets, and they were using that ollie, like I showed you. They were using it to get up onto stuff like bleachers and handrails and over stairwells and all kinds of cool stuff. So it was evolving upwards. In fact, when someone tells you they're a skater today, they pretty much mean a street skater, because freestyle, it took about five years for it to die, and at that stage, I'd been a "champion" champion for 11 years, which -- Phew! And suddenly, it was over for me, that's it -- it was gone. They took my pro model off the shelf, which was essentially pronouncing you dead, publicly. That's how you make your money, you know? You have a signature board and wheels and shoes and clothes. I had all that stuff, and it's gone.
Lúc đó tôi đã đi nửa chặng đường trong sự nghiệp trượt ván chuyên nghiệp vào, khoảng những năm giữa thập niên 80. Trong trượt ván tự do, chúng ta đã phát triển tất cả các kĩ thuật trên mặt đất như bạn đã thấy, nhưng có một hình thức trượt ván mới đang phát triển tại thời điểm đó, cái mà mọi người biểu diễn trên đường phố và họ thực hiện động tác nhấc ván trên không như tôi đã cho các bạn xem. Họ thực hiện nó để nhảy lên các đồ vật như ghế băng, tay vịn và những bậc cầu thang và tất cả các loại vật dụng rất hay ho khác. Vì vậy kĩ thuật này đã phát triển lên tầm cao mới. Thực chất, khi một người nào đó nói với bạn rằng một ngày nào đó bạn sẽ trở thành người trượt ván, chắc chắn là họ đang ám chỉ đến một người trượt ván đường phố, vì loại hình này thường mất 5 năm để trở nên lỗi thời, và ở thời điểm đó, tôi đã trở thành một nhà vô địch của các nhà vô địch trong 11 năm, phew! Và đột nhiên tất cả mọi thứ đều kết thúc. Vậy đấy. Nó đã quá xa vời. Họ đã đánh sập hình mẫu trượt thủ chuyên nghiệp của tôi, điều đó cũng tương tự như bạn bị khai tử một cách công khai vậy. Bạn biết đấy, đó là cách bạn kiếm tiền. Bạn có một chiếc ván mang những nét đặc trưng của bạn, bộ bánh xe, giày và quần áo. Tôi đã có tất cả những thứ đó và giờ chúng đã không còn nữa.
The crazy thing was, there was a really liberating sense about it, because I no longer had to protect my record as a champion. "Champion," again. Champion sounds so goofy, but it's what it was, right? What drew me to skateboarding, the freedom, was now restored, where I could just create things, because that's where the joy was for me, always, was creating new stuff. The other thing that I had was a deep well of tricks to draw from that were rooted in these flat ground tricks. Stuff the normal guys were doing was very much different.
Điều điên rồ nhất là tôi từng cảm thấy như được trả tự do, vì tôi không còn phải bảo vệ thành tích của một nhà vô địch nữa. Một lần nữa, "Nhà vô địch" Cụm từ nhà vô địch nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng chính bản chất của nó là như vậy, phải không? Và tôi phải - Cái đã đưa tôi đến với trượt ván, sự tự do giờ đã quay trở lại, khi mà tôi có thể tạo ra các thủ thuật vì nó luôn luôn đem lại niềm vui cho tôi đó chính là việc tạo ra những thứ mới mẻ. Một thứ khác mà tôi có là kiến thức sâu rộng về các thủ thuật để có thể từ đó làm nền móng cho các thủ thuật trượt ván đường phố. Những thứ mà những người bình thường làm rất khác nhau.
So, as humbling and rotten as it was — And believe me, it was rotten. I would go to skate spots, and I was already "famous guy," right? And everyone thought I was good, but in this new terrain, I was horrible. So people would go, "Oh, what happened to Mullen?"
Vì vậy, khiêm tốn và hư hỏng như chính bản chất của nó - và tôi tin rằng, nó rất hư hỏng. Tôi sẽ đến nơi trượt ván, và tôi đã trở thành một kẻ nổi tiếng, phải không? và mọi người sẽ nghĩ rằng tôi tài giỏi. Nhưng trong vùng đất mới này, tôi lại rất tồi. Vậy nên mọi người sẽ phản ứng, "Ôi, anh ấy thật là-- Ôi chuyện gì đã xảy ra với Mullen?" (Tiếng cười)(Cười)
(Laughter)
So, humbling as it was, I began again. Here are some tricks that I started to bring to that new terrain. And again, there's this undergirding layer of influence of freestyle -- Oh, that one? That's, like, the hardest thing I've ever done. OK, look at that, it's a Darkslide. See how it's sliding on the backside? Those are super fun, and, actually, not that hard. You know, at the very root of that, see, Caspers, see how you throw it? Simple as that, right? No biggie. And your front foot, the way it grabs it -- I'd seen someone slide on the back of the board like that, and I was like, "How can I get it over?" Because that had not yet been done. And then it dawned on me, and here's part of what I'm saying. I had an infrastructure. I had this deep layer, where it was like, oh my gosh, it's just your foot. It's just the way you throw your board over. Just let the ledge do that, and it's easy, and the next thing you know, there's 20 more tricks based out of the variations.
Vì vậy, tôi đã bắt đầu lại một cách khiêm tốn nhất. Đây là những thủ thuật mà tôi đã bắt đầu mang đến vùng đất mới đó. (Tiếng trượt ván) Và một lần nữa, sự nhuần nhuyễn trượt ván tự do này đã làm tôi phải nghĩ - Ôi, cái đó à? Đó cứ như là thứ khó nhất mà tôi đã từng làm. Được rồi, hãy nhìn động tác đó. Đó là darkslide. Đó là kiểu trượt trên mặt dưới của tấm ván. Những động tác đó cực kì thú vị. (Tiếng cười) Và thực chất nó không khó lắm đâu. Bạn biết đấy, ở mức độ nền tảng của động tác đó, như caspers, thấy cái cách mà bạn quăng tấm ván không? (Tiếng trượt ván) Đơn giản vậy thôi, phải không? Không có gì to tát cả (Tiếng cười) Và chân trước của bạn, cái cách mà nó chộp lấy tấm ván, là -- tôi đã từng thấy một số người trượt trên mặt dưới của tất ván như thế, và tôi nghĩ: " Sao tôi có thể làm được đây?" Bởi vì điều đó chưa bao giờ được thực hiện trước đây. Và sau đó nó chiếm lấy tâm trí tôi và đây điều tôi đang nói tới. Tôi có một mô hình. Tôi có cái nền tảng này, nơi mà nó sẽ như, ôi trời ơi, vấn đề là bàn chân của bạn. Nó chỉ là cách bạn lật tấm ván ngược lại. Hãy để cái cạnh tấm ván làm việc đó, và nó rất đơn giản. và việc tiếp theo bạn biết là, có đến 20 thủ thuật nữa dựa trên các mức độ.
So that's the kind of thing -- here, check this out, here's another way, and I won't overdo this. A little indulgent, I understand. There's something called a Primo slide. It is the funnest trick ever to do. It's like skimboarding.
Nên đó là điều, hãy cùng xem nào Đây là một cách khác, và tôi sẽ không phức tạp hóa nó Một sự chiều chuộng nho nhỏ, tôi hiểu. Có một thứ được gọi là cú trượt đỉnh cao. (Tiếng trượt ván) Nó là thủ thuật buồn cười nhất để thực hiện (Tiếng trượt ván) Nó giống như là trượt trên da vậy.
And this one, look how it slides sideways, every which way? OK, so when you're skating, and you take a fall, the board slips that way or that way; it's kind of predictable. This? It goes every which way -- it's like a cartoon, the falls, and that's what I love the most about it. It's so much fun to do. In fact, when I started doing them, I remember, because I got hurt. I had to get a knee surgery, right? So there were a couple of weeks where I couldn't skate at all. It would give out on me, and I would watch the guys, I'd go to this warehouse where a lot of the guys were skating, my friends, and I was like, "I've got to do something new, I want to do something new. I want to start fresh." And so the night before my surgery, I'd watched, and I was like, "How am I going to do this?" So I ran up, and I jumped on my board, and I Cavemanned, and I flipped it down, and I remember thinking, I landed so light-footed, thinking, if my knee gives, they'll just have more work to do in the morning.
Và cái này, hãy nhìn cách nó trượt trên cạnh tấm ván, đi theo mọi hướng? Được rồi, vậy khi bạn trượt ván và bạn ngã tấm ván trượt ra đằng này hoặc đằng này. Nó cũng dễ đoán được. Còn cái này, nó sẽ trượt theo mọi hướng. Nó như một bộ phim hoạt hình về cú ngã, và đó là điều bạn thích nhất ở nó Để thực hiện nó rất thú vị. Quả thực, khi mà tôi bắt đầu làm nó, tôi vẫn nhớ, vì tôi đã bị thương. Tôi phải phẫu thuật đầu gối, phải không? Nên sẽ có những ngày mà, thực ra là vài tuần, mà tôi không thể trượt ván. Nó làm tôi sa sút. Và tôi đã xem những người này, tôi đã đến ngôi nhà kính nơi mà rất nhiều người đang trượt ván, những người bạn của tôi, và tôi như "Tôi phải làm một điều gì đó thật mới. Tôi muốn làm một điều gì đó mới. Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu. Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu. Và cái đêm trước ca phẫu thuật, tôi đã xem và tôi đã có suy nghĩ rằng "Làm cách nào tôi có thể làm được điều đó?" Vì vậy tôi đã cố gắng, và nhảy lên tấm ván trượt, tôi đã dữ dội lật ngược tấm ván lại và tôi nhớ là khi tôi tiếp đất trên một chân, tôi nghĩ rằng, nếu như đầu gối có bị sao đi chăng nữa thì chỉ là bác sĩ sẽ có thêm việc để làm vào sáng mai. (Cười)
(Laughter)
và sau đó, nó là một điều thật điên rồ.
And so, when it was the crazy thing. I don't know how many of you guys have had surgery, but --
Tôi không biết bao nhiêu người trong số các bạn đã trải qua những ca phẫu thuật,
(Laughter)
nhưng -- (Tiếng cười) -- bạn thực sự tuyệt vọng, phải không?
you are so helpless, right? You're on this gurney and you're watching the ceiling go by, every time, it's always that, and right when they're putting the mask on you before you go to sleep, all I was thinking is, "Man, when I wake up and I get better, the first thing I'm going to do is film that trick." And indeed I did, it was the very first thing I filmed, which was awesome.
Bạn đang nằm trên cáng đẩy và bạn đang nhìn lên trần nhà chạy lướt qua trước mắt, tất cả mọi lần đều diễn ra như vậy, và ngay giây phút họ chụp mặt nạ lên bạn trước khi ngủ thiếp đi tất cả những thứ tôi nghĩ đến là "Trời ơi, khi tỉnh dậy và khoẻ trở lại, điều đầu tiên tôi sẽ làm là quay lại cảnh thủ thuật đó" (Cười) Và tôi đã làm thật. Đó là thứ đầu tiên mà tôi quay, điều đó thật tuyệt vời.
I told you a little bit about the evolution of the tricks. Consider that content, in a sense. What we do as street skaters is, you have these tricks -- Say I'm working on Darkslides, or a Primo, that you guys know this stuff now.
Giờ hãy để tôi -- tôi sẽ kể cho bạn chút ít về sự biến hóa của những thủ thuật. Hãy để ý đến ngoại cảnh, bằng giác quan. Điều mà chúng ta làm với tư cách là trượt thủ, là bạn biết những thủ thuật ấy. Ví dụ như tôi đang tập tành thủ thuật darkslides hoặc thủ thuật đỉnh cao, các bạn biết nó rồi (Cười)
(Laughter)
Điều bạn làm là bạn sẽ trượt vòng quanh các con phố mà
What you do is, you cruise around the same streets that you've seen a hundred times, but suddenly, because you already have something in this fixed domain of this target, it's like, what will match this trick? How can I expand, how can the context, how can the environment change the very nature of what I do? So you drive and drive and drive, and, actually I've got to admit, just because I was struggling with this because I'm here, but I'll just say it, is, I cannot tell you, not only to be here in front of you, but what a privilege it is to be at US campus, because I have been escorted off of this campus so many times.
bạn đã thấy mộtcả trăm lần, nhưng bỗng nhiên , vì bạn đã định sẵn những thứ cần làm để đạt mục tiêu này giống như là, thứ gì sẽ hợp với thủ thuật này? Làm cách nào tôi mở rộng, làm cách mà hoàn cảnh mà môi trường thay đổi bản chất cái việc tôi làm? nên bạn cứ lái xe đi và đi mãi và tôi phải thừa nhận, chỉ vì tôi đã đắn đo về việc đó và bởi vì tôi đang ở đây nhưng tôi sẽ nói ra, tôi không thể nói cho bạn, không chỉ là ở đây ngay trước mặt bạn mà còn là một đặc quyền khi có mặt ở trường USC, vì tôi đã từng được "hộ tống" ra khỏi trường rất nhiều lần. (Tiếng cười)
(Laughter)
(Tiếng vỗ tay)
(Applause)
So let me give you another example of how context shapes content. This is a place not that far from here, It's a rotten neighborhood. Your first consideration is, am I going to get beat up? You go out and -- See this wall? It's fairly mellow, and it's beckoning to do bank tricks, right? But there's this other aspect of it for wheelies, so check this out. There's a few tricks, again, how environment changes the nature of your tricks. Freestyle oriented, manual down -- wheelie down. Watch, this one? Oh, I love this, it's like surfing, this one, the way you catch it. This one, a little sketchy going backwards, and watch the back foot. Oops --
Nên hãy để tôi đưa ra một ví dụ về cách ngoại cảnh định hình nội dung. Đó là một nơi gần đây. Đó là một khu vực nhiều tệ nạn. Nhận định đầu tiên của bạn là, liệu tôi có bị đánh tơi bời? Bạn đi ra ngoài và -- hãy nhìn lên bức tường này? Nó trông khá là ảm đạm, và nó tạo kích thích để thực hiện các thủ thuật Nhưng nó còn tạo điều kiện để thực hiện mánh "bốc đầu" vậy nên hãy cùng xem . Đây là một vài thủ thuật, và một lần nữa cách mà ngoại cảnh thay đổi bản chất của các thủ thuật của bạn Khi mà biểu diễn tự do dẫn đường thì cũng sẽ không còn tồn tại sự kiểm soát của đôi tay -- do vậy mánh "bốc đầu" cũng thất bại Hãy cùng xem, thủ thuật này ư? Ôi, tôi yêu nó. Nó như lướt ván vậy, còn thủ thuật này, cái cách mà bạn tóm lấy tấm ván. Còn cái này, một chiêu lướt giật lùi về sau, và hãy để ý đến chân đằng sau, hãy để ý đến chân đằng sau đi nào. Ối. (Cười) Một lưu ý cho điều đó. Và một lần nữa, chúng ta sẽ quay lại với nó.
(Laughter)
Mental note right there. Again, we'll get back to that.
(Laughter)
Here, back foot, back foot. OK, up there? That was called a 360 flip. Notice how the board flipped and spun this way, both axes.
Ở đây. Chân đằng sau, chân đằng sau. Được rồi, ở trên kia ư? Đó được gọi là cú xoay 360. Hãy ghi nhớ đến cái cách mà tấm ván quay ngược lại và xoay tròn, cả hai cái trục quay.
And another example of how the context changed, and the creative process for me and for most skaters, is, you go, you get out of the car, you check for security, you check for stuff.
và một ví dụ khác về cách ngoại cảnh đã thay đổi, và quá trình xử lí sáng tạo cho tôi và cho hầu hết các trượt thủ khác, giống như khi lái sau khi ra khỏi xe để kiểm tra an toàn bạn kiểm tra các vật dụng. (Tiếng cười)
(Laughter)
Nó rất hài hước, bạn phải bắt được nhịp điệu của chúng, bạn biết chứ,
It's funny, you get to know their rhythms, you know, the guys that cruise around --
những người chỉ biết lượn loanh quanh và trượt ván là một trong những việc khiêm tốn.
(Laughter)
Skateboarding is such a humbling thing, man. No matter how good you are, you've still got to deal with -- So you hit this wall, and when I hit it, the first thing you do is you fall forward, and I'm like, all right, all right. As you adjust ... you punch it up, and then when I would do that, it was throwing my shoulder this way ... which as I was doing it, I was like, "Oh wow, that's begging for a 360 flip," because that's how you load up for a 360 flip.
Không quan trọng bạn giỏi như thế nào, bạn vẫn có thể xử lí được Vì vậy bạn hạ cánh xuống bức tường, và khi tôi hạ xuống bức tường đó, điều đầu tiên bạn làm là bạn ngã về phía trước, và tôi sẽ kiểu, ổn thôi, ổn thôi Khi bạn sửa chữa nó bạn sẽ đẩy mình ra sau và khi tôi làm như vậy, nó sẽ hất vai tôi như thế này, cái cách mà tôi đang làm nó, tôi cảm thấy như thể "Ôi wow, nó đang ra hiệu cho một cú xoay 360" vì đó chính là cách bạn thực hiện cú xoay 360.
And so this is what I want to emphasize that, as you can imagine, all of these tricks are made of submovements, executive motor functions, more granular to the degree to which I can't quite tell you, but one thing I do know is, every trick is made of combining two or three or four or five movements. And so, as I'm going up, these things are floating around, and you have to sort of let the cognitive mind rest back, pull it back a little bit, and let your intuition go as you feel these things. And these submovements are kind of floating around, and as the wall hits you, they connect themselves to an extent, and that's when the cognitive mind: "Oh, 360 flip, I'm going to make that." So that's how that works to me, the creative process, the process itself, of street skating.
Và đây là những gì tôi muốn nhấn mạnh khi bạn tưởng tượng, tất cả những thủ thuật ấy được tạo nên bởi những chuyển động phụ, các chức năng của động cơ vận hành máy, một lượng hạt tích tụ đến độ mà tôi không biết để có thể nói cho bạn, nhưng có một thứ mà tôi biết là, mội thủ thuật đều được tạo nên bởi sự kết hơp của hat hay ba hoặc bốn thậm chí là năm chuyển động. Khi tôi lớn lên những thứ đó là một mớ bòng bong, và bạn phải làm như là để cho nhận thức, như ngả ra phía sau một chút và để cho trực giác của bạn đi theo những cảm xúc Và những chuyển động phụ ấy sẽ chỉ như trôi nổi xung quanh, và khi mà bức tường đã chạm vào bạn, chúng sẽ tự liên kết đến một mức độ nào đó, và điều đó xảy ra khi nhận thức, bạn nghĩ rằng, "Ồ, cú xoay 360, tôi sẽ làm được nó" Và đó là cách hữu dụng với tôi, quá trình xử lí sáng tạo, quá trình mà bản chất nó mang đậm hơi hướng trượt ván đường phố.
So, next -- Oh, mind you ...
Tiếp theo - Ôi bạn có để ý. (Cười) Những người là một cộng đồng.
(Laughter)
Those are the community. These are some of the best skaters in the world. These are my friends -- oh my gosh, they're such good people. And the beauty of skateboarding is that, no one guy is the best. In fact, I know this is rotten to say, they're my friends, but a couple of them actually don't look that comfortable on their board. What makes them great is the degree to which they use their skateboarding to individuate themselves. Every single one of these guys, you look at them, you can see a silhouette of them, and you realize, "Oh, that's him, that's Haslam, that's Koston, there's these guys, these are the guys."
Họ là những tay trượt ván cừ nhất trên thế giới. Họ là bạn tôi. Ôi Chúa ơi, họ quả thật là những người tốt. Và vẻ đẹp của trượt ván là không có ai là người giỏi nhất. Thực chất, tôi biết nó sẽ phũ phàng khi nói ra họ là bạn tôi, nhưng một số thực ra không hề nhìn thoải mái như vậy khi đứng trên tấm ván của họ. Điều khiến họ trở nên vĩ đại mức độ họ sử dụng trượt ván như cái cách để phân biệt mình. Mỗi người trong số họ, bạn đang nhìn họ đấy, bạn có thể thấy dáng dấp của họ, và bạn sẽ nhận ra rằng "Ôi đó là anh ấy, đó là Haslam, đó là Koston, đó là bọn họ, đó chính là những người ấy.
And skaters, I think they tend to be outsiders who seek a sense of belonging, but belonging on their own terms. And real respect is given by how much we take what other guys do, these basic tricks, 360 flips, we take that, we make it our own, and then we contribute back to the community the inner way that edifies the community itself. The greater the contribution, the more we express and form our individuality, which is so important to a lot of us who feel like rejects to begin with. The summation of that gives us something we could never achieve as an individual. I should say this. There's some sort of beautiful symmetry that the degree to which we connect to a community is in proportion to our individuality, which we are expressing by what we do.
Và những trượt thủ, tôi nghĩ họ là những người thích hoạt động ngoài trời những người tìm kiếm cái cảm giác được thuộc về, nhưng sự thuộc về ấy lại là theo định nghĩa rất riêng của họ, và sự tôn trọng thực sự được cho đi bằng với lượng mà chúng tôi chấp nhận thứ những người khác làm, những thủ thuật căn bản, những cú xoay 360, chúng tôi nhìn nhận nó, chúng nó biến nó trở thành của riêng mình và sau đó chúng tôi cống hiến cho cộng đồng theo cách nội bộ mà khai sáng cộng đồng đó. Sự đóng góp càng lớn, chúng tôi sẽ càng chia sẻ và càng xây dựng tính cá nhân, cái mà rất quan trọng với rất nhiều người trong chúng tôi những ngườii cảm thấy bị ruồng bỏ để có thể bắt đầu lại từ đầu. Lời tổng kết đã mang đến cho chúng tôi một điều mà chúng tôi không bao giờ có thể giành lấy với chỉ một cá nhân đơn lẻ. Tôi nên nói theo cách này. Có một sự cân bằng tuyệt vời đến độ chúng tôi đoàn kết lại thành một cộng đồng độ đó nằm trong phần cá nhân mỗi người, cái mà chúng tôi có thể thể hiện bằng những việc chúng tôi làm.
Next, these guys, very similar community that's extremely conducive to innovation.
Tiếp theo. Những con người ấy. Một cộng đồng thân thuộc mà khuyến khích thúc đẩy sự đổi mới.
(Laughter)
hãy để ý đến một số người trong những bức ảnh trên từ Bộ Công an.
Notice a couple of these shots from the police department. But it is quite similar, I mean, what is it to hack, right? It's knowing a technology so well that you can manipulate it and steer it to do things it was never intended to do, right? And they're not all bad. You can be a Linux kernel hacker, make it more stable, right? More safe, more secure. You can be an iOS hacker, make your iPhone do stuff it wasn't supposed to. Not authorized, but not illegal. And then, you've got some of these guys, right? What they do is very similar to our creative process. They connect disparate information, and they bring it together in a way that a security analyst doesn't expect. It doesn't make them good people, but it's at the heart of engineering, at the heart of a creative community, an innovative community, and the open source community, the basic ethos of it is, take what other people do, make it better, give it back so we all rise further. Very similar communities, very similar.
Nhưng trông nó thật thân quen. Ý tôi là, nó là gì để có thể xâm nhập? Nó là vốn hiểu biết sâu rộng về công nghệ đến mức bạn có thể thâu tóm nó và lái nó theo hướng khác mà nó chưa từng có ý định làm, phải không? Và không phải họ đều xấu. bạn có thể là một tay lập trình nòng cốt của Linux, khiến nó hoạt động ổn định An toàn hơn, bảo mật hơn. Bạn có thể là một lập trình viên iOS, bắt chiếc iPhone của bạn làm những thứ mà nó đáng ra không làm. Không được cấp phép, nhưng không hề phạm pháp. Và sau đó bạn gặp một số những người đó, phải vậy không? Điều mà họ làm giống như một quá trình sáng tạo Họ kết nối những thông tin riêng lẻ, và họ tổng hợp chúng lại theo cách mà một nhà phân tích an ninh không hề mong đợi. Phải vậy? Nó không biến họ thành người tốt, nhưng nó nằm trong trái tim của một kĩ sư, trong trái tim của một cộng đồng sáng tạo, một cộng đồng cách tân và cộng đồng cởi mở ấy, thuyết căn bản cho nó là, chấp nhận những thứ hộ làm, biến nó trở nên tốt đẹp hơn gửi lại và chúng ta đều tiến xa. Một cộng đồng quen thuộc, rất quen thuộc
We have our edgier sides, too.
Chúng ta cũng có những góc cạnh. Nó thật buồn cười nhưng cha tôi đã đúng.
(Laughter)
It's funny, my dad was right. These are my peers. But I respect what they do, and they respect what I do, because they can do things, it's amazing what they can do. In fact, one of them, he was Ernst & Young's Entrepreneur of the Year for San Diego County, so they're not -- you never know who you're dealing with.
Họ là những người bạn cùng tiến của tôi. Nhưng tôi tôn trọng những thứ họ làm và tôi tôn trọng những thứ tôi làm vì tôi có thể làm được. Những gì học có thể làm thật tuyệt vời. Thực tế, một trong số họ, anh ấy là doanh nhân của năm của công ty Ernest& Young thuộc hạt San Diego, nên họ không phải, bạn không bao giờ biết bạn sẽ gặp gỡ ai.
We've all had some degree of fame. In fact, I've had so much success that I strangely always feel unworthy of. I've had a patent, and that was cool, and we started a company, and it grew, and it became the biggest, and then it went down, and then it became the biggest again, which is harder than the first time, and then we sold it, and then we sold it again. So I've had some success. And in the end, when you've had all of these things, what is it that continues to drive you? As I mentioned, the knee stuff and these things, what is it that will punch you? Because it's not just the mind. What is it that will punch you and make you do something and bring it to another level, and when you've had it all, sometimes, guys, they die on the vine with all of that talent, and one of the things we've had, all of us, is fame -- I think the best kind of fame, because you can take it off. I've been all around the world, and there will be a thousand kids crying out your name, and it's such a weird, visceral experience. It's like, it's disorienting. And you get in a car, and you drive away, and 10-minute drive, and you get out, and no one gives a rat's who you are.
Chúng ta luôn có một mức độ nổi tiếng. Thực chất, tôiđã từng quá thành công đến mức tôi tôi cảm thấy mình không hề xứng đáng. Tôi đã có một bằng sáng chế, và nó thật tuyệt. Chúng tôi đã thành lập một công ty và nó đã lớn lên trở nên vững mạnh nhất. Và sau đó nó thất bại và rồi một lần nữa lại trở thành công ty to lớn to lớn nhất. Để đạt được điều này khó khăn hơn lần thứ nhất, và sau đó chúng tôi bán nó đi và lại bán nó đi một làn nữa. Vì thế mà tôi có chút thành công. Đến cuối cùng, khi bạn đã sở hữu mọi thứ trên, vậy điều gì vẫn tiếp tục thúc đẩy bạn? Như tôi đã nhắc đến, chấn thương đầu gối và những thứ đó, điều gì sẽ hạ gục bạn? Vì nó không chỉ là tâm trí. Thứ sẽ hạ gục bạn và sẽ khiến bạn làm một điều gì đó và đưa bạn đến một tầm cao khác, và khi bạn đã có tất cả, đôi khi chúng sẽ lụi tàn kéo theo tất cả tài năng, và một trong những thứ mà chúng ta vẫn có, tất cả chúng ta, là tiếng ta. Tôi nghĩ đến cách nổi tiếng tốt nhất, vì tối có thể gỡ bỏ nó Tôi đã từng đi vòng quanh thế giới, và sẽ có hàng ngàn trẻ em gào thét tên tôi. Nó hẳn là kì quặc, cồn cào ruột gan Nó giống như lạc lối. Và bạn nhảy vào trong xe ô to và phóng đi sau 10 phút lái xe bạn bước ra ngoài và không một ai nhận ra bạn. (Cười)
(Laughter)
And it gives you that clarity of perspective of, man, I'm just me, and popularity, what does that really mean again? Not much. It's peer respect that drives us. That's the one thing that makes us do what we do. I've had over a dozen bones, this guy, over, eight, 10 concussions, to the point where it's comedy, right? It is actually comedy, they mess with him.
Và nó mang đến cho bạn một sự sáng tỏ trong nhận định, tôi chỉ là tôi, và nổi tiếng, cái gì làm nó trở nên có nghĩa? Không nhiều. Đó chính là sự tôn trọng của người đồng chí đã thúc đẩy chúng ta. Chính điều đó khiến chúng ta làm những thứ chúng ta làm. Tôi đã từng có 12 xương. Những người này, anh ấy có hơn 8, 10 lần chấn thương não nhiều đến mức nó như một bộ phim hài kịch. Nó bản chất là một phim hài kịch. Họ trêu chọc anh ấy.
(Laughter)
Tiếp theo là một điều thật sâu sắc. Và nó đến khi tôi đang -
Next, and this is something deeper. I think I was on tour when I was reading one of the Feynman biographies. It was the red one or the blue one. And he made this statement that was so profound to me. It was that the Nobel Prize was the tombstone on all great work, and it resonated because I had won 35 out of 36 contests that I'd entered over 11 years, and it made me bananas. In fact, winning isn't the word, I won it once. The rest of the time, you're just defending, and you get into this, turtle posture, you know? Where you're not doing -- it usurped the joy of what I loved to do because I was no longer doing it to create and have fun, and when it died out from under me, that was one of the most liberating things, because I could create.
Tôi nghĩ là lúc đó tôi đang đi lưu diễn, tôi đã đọc một trong những cuốn hồi kí của Feynman. Nó có bìa màu xanh hoặc đỏ gì đó. Và anh ấy đã đưa ra một lời nhận định mà hoàn toàn sâu sắc đối với tôi. Nó là về giải Nobel là bia mộ cho những công trình vĩ đại, và nó có lý vì tôi đã thắng 35/36 cuộc thi mà tôi từng tham gia trong hơn 11 năm. Và nó khiến tôi thấy ngu ngốc. Sự thật rằng chiến thắng không phải là từ thích hợp để sử dụng ở đây. Tôi đã chiến thắng một lần. Thời gian còn lại, tôi chỉ đang tự vệ, và dấn thân vào chuyện này với dáng vẻ thụt đầu như một chú rùa, bạn biết đấy. Lúc mà không làm gì cả đánh mất đi niềm vui sướng trong những việc tôi yêu thích vì tôi không còn sáng tạo và tạo ra niềm vui thú và khi nó đã chết dần đi trong tôi. Đó là một trong những điều mang tính giải phóng nhất vì tôi có thể sáng tạo. Và hãy nhìn xem, tôi hiểu rằng tôi đang trên bờ vực biến thành
And look, I understand that I am on the very edge of preachy, here. I'm not here to do that. It's just that I'm in front of a very privileged audience. If you guys aren't already leaders in your community, you probably will be, and if there's anything I can give you that will transcend what I've gotten from skateboarding, the only things of meaning, I think, and of permanence, it's not fame, it's not all these things. What it is, is that there's an intrinsic value in creating something for the sake of creating it, and better than that, because I'm 46 years old, or I'll be 46, and how pathetic is that I'm still skateboarding, but there is -- there is this beauty in dropping it into a community of your own making, and seeing it dispersed, and seeing younger, more talented, just different talent, take it to levels you can never imagine, because that lives on. So thank you for your time.
kẻ giáo điều, ngay tại đây. Nhưng tôi không ở đây để làm điều đó Chỉ là tôi đang đứng trước đối tượng khán giả có nhiều đặc quyền. Nếu các bạn chưa phải là những người lãnh đạo trong cộng đồng của các bạn, bạn có thể sẽ trở thành, và nếu có gì tôi có thể cho bạn thì đó sẽ vượt quá những biểu biết của tôi về trượt ván, những thứ duy nhất có ý nghĩa và tồn tại mãi mãi mà theo tôi nó không phải là tiếng tăm, nó không phải là những thứ trên. Nó là giá trị bên trong việc sáng tạo ôi tất cả cho sáng tạo và tuyệt vời hơn nữa vì tôi đã 46 tuổi hoặc sẽ 46 tuồi và sẽ thật thảm hại nếu tôi vẫn còn trượt ván, nhưng vẫn xảy ra - (Tiếng cười) -- vẫn có môt vẻ đẹp trong việc đóng góp cho cộng động những gì bạn đã tạo nên, và ngắm nhìn nó được lan truyền, và thế hệ trẻ, tài năng hơn nhưng với tài năng rất riêng đẩy nó lên tới mức độ mà bạn chưa từng tưởng tượng tới vì việc sáng tạo sẽ sống mãi. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. (Tiếng vỗ tay)
(Applause)
Kristina Holly: I have a question for you.
Krisztina Holly: Tôi có một câu hỏi cho anh.
(Applause)
Anh đã thay đổi chính bản thân mình trong quá khứ từ
So you've really reinvented yourself in the past, from freestyle to street, and, I think it was about four years ago you officially retired. Is that it? What's next?
một gã phong cách đường phố tự do, và tôi nghĩ đã qua bốn năm anh chính thức từ giã sự nghiệp. Đúng không nhỉ? Anh sẽ làm gì tiếp theo?
Rodney Mullen: That's a good question. KG: Something tells me it's not the end.
Rodney Mullen: Đó là một câu hỏi hay. KH: Có thứ gì đó mách bảo tôi đó chưa phải là kết thúc
RM: Yeah. Every time you think you've chased something down, it's funny, no matter how good you are, and I know guys like this, it feels like you're polishing a turd, you know?
RM: Đúng vậy, như mọi lần bạn nghĩ bạn đã đang theo đuổi thứ gì đó nó rất hài hước, không quan trọng bạn giỏi như thế nào, và tôi biết một sồ người như vậy. Nó như việc bạn đánh bóng một đống phân vậy.
(Laughter)
Bạn biết đấy (Tiếng cười)
And I thought, the only way I can extend this is to change something infrastructural. And so that's what I proceeded to do, through a long story, one of desperation, so if I do it, rather than talk about it, if I do it, you'll be the first to know.
Và tôi nghĩ, cách duy nhất tôi mở rộng nó là thay đổi một thứ đã được cơ cấu, và đó là những việc tôi sẽ làm. Xuyên suốt câu chuyện dài, một nỗi tuyệt vọng là nếu tôi làm nó thay về chỉ nói về nó. Nếu tôi làm nó, bạn sẽ người đầu tiên biết. KH: Ổn rồi, chúng tôi không hỏi anh nữa
KG: All right, we won't ask you any more. RM: You'll get a text.
RM: Bạn sẽ nhận được bản đánh máy.
KG: Right, thank you, good job. RM: Thank you. Thank you.
KH: (Cười) Được rồi. Cảm ơn anh. Anh làm tốt lắm (Tiếng vỗ tay) RM: Cảm ơn bạn. Cảm ơn các bạn (Tiếng vỗ tay)
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)