I'm going to talk about compassion and the golden rule from a secular perspective and even from a kind of scientific perspective. I'm going to try to give you a little bit of a natural history of compassion and the golden rule. So, I'm going to be sometimes using kind of clinical language, and so it's not going to sound as warm and fuzzy as your average compassion talk. I want to warn you about that.
Tôi sẽ nói về lòng trắc ẩn và qui luật vàng từ một góc nhìn công minh và có lẽ mang tính khoa học. Tôi sẽ cố gắng kể cho bạn một chút về lịch sử tự nhiên của lòng trắc ẩn và qui tắc vàng. Nên, có lúc tôi sử dụng những từ chuyên ngành, đương nhiên sẽ không mập mờ và ấm áp như bạn thấy thông thường đâu. Tôi muốn cảnh báo bạn về nó.
So, I do want to say, at the outset, that I think compassion's great. The golden rule is great. I'm a big supporter of both. And I think it's great that the leaders of the religions of the world are affirming compassion and the golden rule as fundamental principles that are integral to their faiths.
Tôi muốn nói rằng, từ lúc bắt đầu, tôi nghĩ lòng trắc ẩn là tuyệt vời. Qui tắc vàng cũng tuyệt vời. Tôi đều ủng hộ cả hai. Tôi nghĩ nó tuyệt bởi những nhà lãnh đạo của các tôn giáo trên thế giới đang đề cao lòng trắc ẩn và qui tắc vàng như một nguyên lý căn bản mà ăn sâu vào trong niềm tin của họ.
At the same time, I think religions don't deserve all the credit. I think nature gave them a helping hand here. I'm going to argue tonight that compassion and the golden rule are, in a certain sense, built into human nature. But I'm also going to argue that once you understand the sense in which they are built into human nature, you realize that just affirming compassion, and affirming the golden rule, is really not enough. There's a lot of work to be done after that.
Nhưng tôi nghĩ tôn giáo không đáng nhận mọi công trạng. Tôi nghĩ thiên nhiên đã giúp họ rất nhiều. Tối nay tôi sẽ phản biện lại rằng lòng trắc ẩn và qui tắc vàng với ý nghĩa nhất định, có trong bản tính con người. Nhưng tôi cũng sẽ giải thích là một khi bạn hiểu khía cạnh mà nó tồn tại trong bản chất con người, bạn sẽ thấy rằng việc chỉ tôn vinh lòng trắc ẩn, kể cả qui tắc vàng, thật sự không đủ. còn rất nhiều việc cần thực hiện
OK so, a quick natural history, first of compassion. In the beginning, there was compassion, and I mean not just when human beings first showed up, but actually even before that. I think it's probably the case that, in the human evolutionary lineage, even before there were homo sapiens, feelings like compassion and love and sympathy had earned their way into the gene pool, and biologists have a pretty clear idea of how this first happened.
Thế nên, ngắn gọn về lịch sử tự nhiên, bắt đầu với lòng trắc ẩn. Từ thuở sơ khai đã có lòng trắc ẩn, không chỉ lúc con người đầu tiên xuất hiện, thậm chí trước đó nữa, Tôi nghĩ có lẽ vấn đề nằm ở quá trình tiến hóa của con người, trước thời kì chủng người tinh khôn những cảm xúc như trắc ẩn tình yêu và tội nghiệp đã len lỏi được vào bộ gen, các nhà sinh học biết khá rõ về khởi nguồn việc này.
It happened through a principle known as kin selection. And the basic idea of kin selection is that, if an animal feels compassion for a close relative, and this compassion leads the animal to help the relative, then, in the end, the compassion actually winds up helping the genes underlying the compassion itself. So, from a biologist's point of view, compassion is actually a gene's way of helping itself. OK.
Nó xảy ra theo một quy luật gọi là chọn lọc họ hàng. Và ý tưởng cơ bản của chọn lọc họ hàng là, nếu một con vật động lòng trắc ẩn cho một họ thân thuộc, và nó tự nguyện giúp đỡ họ hàng, cuối cùng, lòng trắc ẩn lại giúp bộ gen ấn định lòng trắc ẩn của nó. Từ góc nhìn của nhà sinh học, lòng trắc ẩn lại là một cách của bộ gen giúp đỡ chính nó. Được thôi.
I warned you this was not going to be very warm and fuzzy. I'll get there -- I hope to get a little fuzzier. This doesn't bother me so much, that the underlying Darwinian rationale of compassion is kind of self-serving at the genetic level. Actually, I think the bad news about kin selection is just that it means that this kind of compassion is naturally deployed only within the family. That's the bad news. The good news is compassion is natural. The bad news is that this kin selected compassion is naturally confined to the family.
Tôi đã cảnh báo trước là sẽ không mập mờ gì rồi mà. Tôi sẽ nói nhanh thôi - hi vọng nó sẽ gây khó hiểu hơn. Điều này không làm phiền tôi nhiều, khi mà tỉ lệ lòng trắc ẩn của Darwin là loại tự phục vụ ở cấp độ di truyền. Thật ra, tôi nghĩ tin xấu về cấu tạo da chỉ là có nghĩa là loại lòng trắc ẩn này thường được triển khai chỉ trong gia đình. Đó là tin xấu. Tin tốt là sự trắc ẩn là tự nhiên. Tin xấu là lòng bi mẫn được lựa chọn này bị hạn chế trong gia đình.
Now, there's more good news that came along later in evolution, a second kind of evolutionary logic. Biologists call that "reciprocal altruism." OK. And there, the basic idea is that compassion leads you to do good things for people who then will return the favor. Again, I know this is not as inspiring a notion of compassion as you may have heard in the past, but from a biologist's point of view, this reciprocal altruism kind of compassion is ultimately self-serving too. It's not that people think that, when they feel the compassion. It's not consciously self-serving, but to a biologist, that's the logic. And so, you wind up most easily extending compassion to friends and allies.
Một tin tốt nữa liên quan đến sự tiến hóa, loại lập luận tiến hóa thứ hai. Nhà sinh học gọi là lòng vị tha lẫn nhau Và ý tưởng cơ bản là sự trắc ẩn hướng bạn đến làm việc tốt cho người mà sẽ làm điều tương tự với bạn. Một lần nữa, tôi biết đây không phải là khái niệm của lòng trắc ẩn như bạn đã từng nghe trước đây. nhưng từ quan điểm của nhà sinh học, lòng trắc ẩn và vị tha có liên quan cuối cùng cũng là tự phục vụ. Không phải như mọi người nghĩ, khi họ cảm nhận lòng trắc ẩn. Không hẳn là tự phục vụ, nhưng đối với nhà sinh học thì đó là logic. Bạn dễ dàng mở lòng trắc ẩn với bạn bè và đồng minh.
I'm sure a lot of you, if a close friend has something really terrible happen to them, you feel really bad. But if you read in the newspaper that something really horrible happened to somebody you've never heard of, you can probably live with that. That's just human nature. So, it's another good news/bad news story. It's good that compassion was extended beyond the family by this kind of evolutionary logic. The bad news is this doesn't bring us universal compassion by itself. So, there's still work to be done.
Tôi chắc nhiều bạn, nếu có chuyện thật kinh khủng xảy đến với bạn thân bạn sẽ cảm thấy rất buồn. Nhưng nếu bạn đọc tin tức trên báo có gì đó thật sự kinh khủng xảy đến với ai đó bạn không quen, bạn có thể sống chung với chuyện đó. Đó chỉ là bản tính trời sinh. Có chuyện tốt thì cũng có chuyện xấu. Thật may khi lòng trắc ẩn lan rộng trong gia đình bởi logic tiến bộ này. Tin xấu là nó không đem lại lòng trắc ẩn khắp nơi. Cho nên vẫn còn việc cần phải làm.
Now, there's one other result of this dynamic called reciprocal altruism, which I think is kind of good news, which is that the way that this is played out in the human species, it has given people an intuitive appreciation of the golden rule. I don't quite mean that the golden rule itself is written in our genes, but you can go to a hunter gatherer society that has had no exposure to any of the great religious traditions, no exposure to ethical philosophy, and you'll find, if you spend time with these people, that, basically, they believe that one good turn deserves another, and that bad deeds should be punished. And evolutionary psychologists think that these intuitions have a basis in the genes. So, they do understand that if you want to be treated well, you treat other people well. And it's good to treat other people well. That's close to being a kind of built-in intuition.
Có kết quả khác của động lực này là lòng vị tha được thực thi, tôi nghĩ đây là một tin tốt, đó là cách nó tác động ngược lại với loài người, cho chúng ta sự trân trọng trực giác về qui tắc vàng. Tôi không có ý nói qui tắc vàng được viết trong di truyền, nhưng bạn có thể đi tới xã hội săn bắt và hái lượm không hướng vào bất kì truyền thống tôn giáo nào, không hướng vào triết lí đạo đức nào, và bạn sẽ thấy, nếu bạn dành thời gian với những người này, cơ bản thì, họ tin rằng ở hiền gặp lành, và ở ác gặp quả báo. Những nhà tâm lí học tiến bộ nghĩ rằng những trực giác cơ bản nằm trong gen. Họ hiểu nếu bạn muốn được đối xử tốt, bạn phải đối xử tốt với người khác. Đối xử tốt với người khác là một việc nên làm, Nó gần như là một loại trực giác sẵn có.
So, that's good news. Now, if you've been paying attention, you're probably anticipating that there's bad news here; we still aren't to universal love, and it's true because, although an appreciation of the golden rule is natural, it's also natural to carve out exceptions to the golden rule.
Đó là một tin tốt. Giờ nếu bạn đang chú ý, có lẽ bạn đang mong có tin xấu xảy ra, chúng ta vẫn chưa hướng tới tình yêu toàn cầu, và thật ra là vì, dù cho trân trọng qui tắc vàng là lẽ tự nhiên, việc có ngoại lệ trong qui tắc vàng cũng là điều tự nhiên.
I mean, for example, none of us, probably, want to go to prison, but we all think that there are some people who should go to prison. Right? So, we think we should treat them differently than we would want to be treated. Now, we have a rationale for that. We say they did these bad things that make it just that they should go to prison.
Ý tôi là, ví dụ, chắc chắn không có ai muốn ngồi tù, nhưng chúng ta đều nghĩ có nhiều người nên đi tù. Đúng chứ? Chúng ta nghĩ mình nên đối xử với họ khác đi. Giờ chúng ta có một lí do cho chuyện này. Chúng ta nói họ làm những chuyện xấu thì họ nên đi tù.
None of us really extends the golden rule in truly diffuse and universal fashion. We have the capacity to carve out exceptions, put people in a special category. And the problem is that -- although in the case of sending people to prison, you have this impartial judiciary determining who gets excluded from the golden rule -- that in everyday life, the way we all make these decisions about who we're not going to extend the golden rule to, is we use a much rougher and readier formula. Basically it's just like, if you're my enemy, if you're my rival -- if you're not my friend, if you're not in my family -- I'm much less inclined to apply the golden rule to you.
Không ai thật sự áp dụng qui tắc vàng một cách rộng rãi. Chúng ta có thể tạo ra sự ngoại lệ, đưa những người này vào loại đặc biệt. Và vấn đề chính là -- dù trong trường hợp đưa họ đi tù, bạn có bộ máy tư pháp công bằng quyết định ai sẽ bị tống khỏi qui tắc vàng -- trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta đều đưa ra những quyết định về người mà chúng ta truyền đạt lòng trắc ẩn, là chúng ta dùng công thức cứng nhắc có sẵn. Cơ bản giống như vầy, nếu bạn là kẻ thù, nếu bạn không phải bạn, không phải thành viên gia đình tôi -- Tôi cũng định áp dụng qui tắc vàng cho bạn.
We all do that, and you see it all over the world. You see it in the Middle East: people who, from Gaza, are firing missiles at Israel. They wouldn't want to have missiles fired at them, but they say, "Well, but the Israelis, or some of them have done things that put them in a special category." The Israelis would not want to have an economic blockade imposed on them, but they impose one on Gaza, and they say, "Well, the Palestinians, or some of them, have brought this on themselves."
Chúng ta đều làm như vậy, và bạn thấy chuyện này diễn ra trên thế giới. Bạn thấy chuyện này diễn ra ở Trung Đông: những người, đến từ Gaza, đang phóng tên lửa vào Israel. Họ không muốn bị tên lửa bắn, nhưng họ nói, "À, những người Do Thái, hay một vài trong số đó làm vài chuyện khiến họ nằm trong loại đặc biệt." Người Do Thái không muốn nền kinh tế bao vây áp đặt lên họ, nhưng họ lại áp đặt lên Gaza, và họ nói, "À, những người Palestine, tự mình áp đặt mình."
So, it's these exclusions to the golden rule that amount to a lot of the world's trouble. And it's natural to do that. So, the fact that the golden rule is in some sense built in to us is not, by itself, going to bring us universal love. It's not going to save the world.
Cho nên, những ngoại lệ của qui tắc vàng gây nhiều rắc rối cho thế giới. Và như vậy cũng là lẽ đương nhiên. Thật ra qui tắc vàng tự hình thành trong chúng ta không phải chính nó, sẽ mang đến tình yêu toàn cầu cho chúng ta. Làm vậy cũng không giải cứu được thế giới.
Now, there's one piece of good news I have that may save the world. Okay. Are you on the edges of your seats here? Good, because before I tell you about that good news, I'm going to have to take a little excursion through some academic terrain. So, I hope I've got your attention with this promise of good news that may save the world.
Có tin tốt là tôi có thể cứu thế giới. Được thôi. Mọi người định vị chỗ của mình chưa? Tốt, vì trước khi tôi nói với bạn về tin tốt này, tôi sẽ phải quan sát địa hình học thuật một chút. Tôi mong tôi thu hút được các bạn về lời hứa tin tốt lành này có thể giải cứu thế giới.
It's this non-zero-sumness stuff you just heard a little bit about. It's just a quick introduction to game theory. This won't hurt. Okay. It's about zero-sum and non-zero-sum games. If you ask what kind of a situation is conducive to people becoming friends and allies, the technical answer is a non-zero-sum situation. And if you ask what kind of situation is conducive to people defining people as enemies, it's a zero-sum situation.
Đây là trò chơi tổng khác 0 mà bạn mới nghe. Chỉ là lời giới thiệu ngắn về thuyết trò chơi. Chuyện này không gây tổn thương. Được thôi. Đó là trò chơi có tổng bằng 0 và tổng khác 0. Nếu bạn hỏi tình huống nào khiến nhiều người trở thành bạn và đồng minh của nhau, câu trả lời máy móc là trò chơi có tổng khác 0. Và nếu bạn hỏi tình huống nào khiến nhiều người xác định là kẻ thù của nhau, đó là trò chơi có tổng bằng 0.
So, what do those terms mean? Basically, a zero-sum game is the kind you're used to in sports, where there's a winner and a loser. So, their fortunes add up to zero. So, in tennis, every point is either good for you and bad for the other person, or good for them, bad for you. Either way, your fortunes add up to zero. That's a zero-sum game.
Vậy những cụm từ đó có nghĩa là gì? Cơ bản, trò chơi có tổng bằng 0 là trò được áp dụng trong thể thao, có người thắng và kẻ thua. Cho nên, vận may của họ tăng đến 0. Trong môn tennis, mỗi điểm có thể tốt cho bạn mà xấu cho người khác, hoặc tốt cho họ, xấu cho bạn, Dù sao vận may cũng tăng đến 0 - trò chơi có tổng bằng 0.
Now, if you're playing doubles, then the person on your side of the net is in a non-zero-sum relationship with you, because every point is either good for both of you -- positive, win-win -- or bad for both of you, it's lose-lose. That's a non-zero-sum game. And in real life, there are lots of non-zero-sum games. In the realm of economics, say, if you buy something: that means you'd rather have the merchandise than the money, but the merchant would rather have the money than the merchandise. You both feel you've won. In a war, two allies are playing a non-zero-sum game. It's going to either be win-win or lose-lose for them.
Giờ, nếu bạn định chơi gấp đôi, thì đồng đội của bạn sẽ có mối quan hệ có tổng khác 0 với bạn, mỗi điểm hoặc tốt cho cả 2 -- tích cực, cả 2 thắng. hoặc xấu cho cả hai, đó là cùng thua. Đó là trò chơi có tổng khác 0. Và trong thực tế, có nhiều trò chơi có tổng khác 0. Trong lĩnh vực kinh tế, nếu bạn mua một món gì đó: nghĩa là bạn có hàng hóa nhiều hơn tiền, nhưng thương lái muốn có nhiều tiền hơn hàng hóa. Cả 2 đều cảm thấy mình thắng cuộc. Trong chiến tranh, 2 đồng minh đang chơi trò có tổng khác 0. Kết quả có thể cả 2 đều thắng hoặc thua.
So, there are lots of non-zero-sum games in real life. And you could basically reformulate what I said earlier, about how compassion is deployed and the golden rule is deployed, by just saying, well, compassion most naturally flows along non-zero-sum channels where people perceive themselves as being in a potentially win-win situation with some of their friends or allies. The deployment of the golden rule most naturally happens along these non-zero-sum channels. So, kind of webs of non-zero-sumness are where you would expect compassion and the golden rule to kind of work their magic. With zero-sum channels you would expect something else.
Cho nên, có nhiều trò chơi có tổng khác 0 trong đời sống. Và bạn cơ bản có thể lặp lại những gì đã nói trước đó, về cách lòng trắc ẩn được triển khai và qui tắc vàng cũng vậy, nói như vậy, lòng trắc ẩn tự nhiên theo trò chơi có tổng khác 0 nơi mà nhiều người tự nhận có khả năng thắng với bạn bè và đồng minh của họ. Sự triển khai qui tắc vàng hầu như diễn ra tự nhiên theo kênh có tổng khác 0. Cho nên, mạng lưới có tổng khác 0 là nơi bạn chờ lòng trắc ẩn và qui tắc vàng diễn ra như ma thuật. Với kênh có tổng bằng 0 bạn lại mong chuyện khác.
Okay. So, now you're ready for the good news that I said might save the world. And now I can admit that it might not too, now that I've held your attention for three minutes of technical stuff. But it may. And the good news is that history has naturally expanded these webs of non-zero-sumness, these webs that can be these channels for compassion. You can go back all the way to the stone age: technological evolution -- roads, the wheel, writing, a lot of transportation and communication technologies -- has just inexorably made it so that more people can be in more non-zero-sum relationships with more and more people at greater and greater distances. That's the story of civilization. It's why social organization has grown from the hunter-gatherer village to the ancient state, the empire, and now here we are in a globalized world. And the story of globalization is largely a story of non-zero-sumness.
Được rồi, giờ bạn sẵn sàng đón tin tốt mà tôi đã nói là có thể cứu thế giới. Và giờ tôi có thể chấp nhận cũng có thể không xảy ra, giờ tôi đã thu hút được chú ý của bạn trong 3 phút với những thứ kĩ thuật này. Nhưng cũng có thể. Và tin tốt là lịch sử đó tự nhiên mở rộng thành mạng lưới có tổng khác 0, có nhiều mạng lưới có thể là những kênh dành cho lòng trắc ẩn. Bạn có thể quay trở về thời kì đồ đá: cuộc cách mạng công nghệ -- đường sá, bánh xe, sách vở, nhiều phương tiện đi lại và công nghệ thông tin liên lạc -- vừa mới khẳng định càng nhiều người có thể nằm trong mối quan hệ có tổng khác 0 với nhiều người ở xa thật là xa. Đó là câu chuyện của dân tộc văn minh. Đó là lí do tổ chức xã hội phát triển từ thời săn bắt hái lượm tới xã hội cổ đại, đế quốc, và giờ là thế giới toàn cầu hóa. Và câu chuyện về toàn cầu hóa là câu chuyện lớn về tổng khác 0.
You've probably heard the term "interdependence" applied to the modern world. Well, that's just another term for non-zero-sum. If your fortunes are interdependent with somebody, then you live in a non-zero-sum relationship with them. And you see this all the time in the modern world. You saw it with the recent economic crash, where bad things happen in the economy -- bad for everybody, for much of the world. Good things happen, and it's good for much of the world.
Chắc có lẽ bạn đã nghe cụm từ "phụ thuộc lẫn nhau" dùng ở thế giới hiện đại. Là cụm từ khác dành cho tổng khác 0. Nếu vận may của bạn phụ thuộc người khác, bạn sống trong mối quan hệ có tổng khác 0. Và bạn thấy chuyện này khắp mọi lúc trên thế giới. Bạn thấy chuyện này xảy ra trong cuộc khủng hoảng kinh tế gần đây, những chuyện xấu xảy ra trong nền kinh tế -- chuyện xấu xảy ra cho mọi người, cho cả thế giới. Những chuyện tốt diễn ra và tốt cho cả thế giới.
And, you know, I'm happy to say, I think there's really evidence that this non-zero-sum kind of connection can expand the moral compass. I mean, if you look at the American attitudes toward Japanese during World War II -- look at the depictions of Japanese in the American media as just about subhuman, and look at the fact that we dropped atomic bombs, really without giving it much of a thought -- and you compare that to the attitude now, I think part of that is due to a kind of economic interdependence.
Và tôi rất vui khi nói rằng, tôi nghĩ thật sự có bằng chứng sự kết nối của loại tổng khác 0 này có thể mở rộng tư tưởng đạo đức. Nếu bạn nhìn vào thái độ của người Mĩ đối với người Nhật trong thế chiến thứ hai -- nhìn vào sự miêu tả của người Nhật trong truyền thông Mĩ không hề có tính người, sự thật là chúng ta đã bỏ bom nguyên tử, mà không hề đắn đo suy nghĩ -- và bạn so sánh với thái độ hiện tại, tôi nghĩ một phần là vì sự phụ thuộc kinh tế lẫn nhau,
Any form of interdependence, or non-zero-sum relationship forces you to acknowledge the humanity of people. So, I think that's good. And the world is full of non-zero-sum dynamics. Environmental problems, in many ways, put us all in the same boat. And there are non-zero-sum relationships that maybe people aren't aware of.
Bất cứ hình thứ phụ thuộc, hay quan hệ có tổng khác 0 buộc bạn phải công nhận tính nhân đạo của con người. Cho nên tôi nghĩ đó là chuyện tốt. Và thế giới toàn là động lực học có tổng khác 0. Những vấn đề môi trường, nhiều cách khác nhau, đều chung cảnh ngộ. Và có những mối quan hệ có tổng khác 0 có thể nhiều người không để ý.
For example, probably a lot of American Christians don't think of themselves as being in a non-zero-sum relationship with Muslims halfway around the world, but they really are, because if these Muslims become happier and happier with their place in the world and feel that they have a place in it, that's good for Americans, because there will be fewer terrorists to threaten American security. If they get less and less happy, that will be bad for Americans.
Ví dụ, nhiều người Mĩ theo đạo Thiên Chúa không nghĩ chính bản thân họ đang trong mối quan hệ có tổng khác 0 với những người đạo Hồi ở nửa vòng Trái Đất, nhưng chúng có thật, vì nếu người đạo Hồi ngày càng hạnh phúc với vị trí của họ trên thế giới và cảm thấy có chỗ đứng, đó là chuyện tốt với người Mĩ, vì sẽ có ít kẻ khủng bố đe dọa an ninh của nước Mĩ. Nếu họ ngày càng ít cảm thấy hạnh phúc, đó sẽ là chuyện xấu đối với nước Mĩ.
So, there's plenty of non-zero-sumness. And so, the question is: If there's so much non-zero-sumness, why has the world not yet been suffused in love, peace, and understanding? The answer's complicated. It's the occasion for a whole other talk. Certainly, a couple of things are that, first of all, there are a lot of zero-sum situations in the world. And also, sometimes people don't recognize the non-zero-sum dynamics in the world. In both of these areas, I think politicians can play a role.
Cho nên, có nhiều tổng khác 0. Và vì vậy, câu hỏi là: Nếu có quá nhiều tổng khác 0, tại sao thế giới vẫn chưa trải qua tình yêu, hòa bình và thấu hiểu? Câu trả lời rất phức tạp. Đây là dịp để chúng ta ngồi lại cùng nhau. Chắc chắn là có vài chuyện tương tự, trước tiên, có nhiều tình huống có tổng khác 0 trên thế giới. Đôi lúc cũng có nhiều người không nhận ra động lực học có tổng khác 0 trên thế giới. Trong những lĩnh vực đó, tôi nghĩ các nhà chính trị có thể đóng một vai trò.
This isn't only about religion. I think politicians can help foster non-zero-sum relationships, Economic engagement is generally better than blockades and so on, in this regard. And politicians can be aware, and should be aware that, when people around the world are looking at them, are looking at their nation and picking up their cues for whether they are in a zero-sum or a non-zero-sum relationship with a nation -- like, say, America, or any other nation -- human psychology is such that they use cues like: Do we feel we're being respected? Because, you know, historically, if you're not being respected, you're probably not going to wind up in a non-zero-sum, mutually profitable relationship with people. So, we need to be aware of what kind of signals we're sending out. And some of this, again, is in the realm of political work.
Đây không chỉ là về tôn giáo. Tôi nghĩ nhà chính trị có thể thúc đẩy mối quan hệ có tổng khác 0. Việc hòa nhập kinh tế nói chung tốt hơn bị phong tỏa, trong lĩnh vực này. Và các chính trị gia có thể ý thức được, và nên ý thức rằng, khi nhiều người trên khắp thế giới đang nhìn họ, đang nhìn vào quốc gia của họ và đón nhận ám hiệu của họ để xem họ trong mối quan hệ có tổng bằng hay khác 0 với một nước giống như, Mĩ hay bất cứ quốc gia nào chẳng hạn. tâm lí con người là loại mà họ ám chỉ như: Chúng ta có cảm thấy mình được tôn trọng không? Vì, bạn biết đó, theo lịch sử, nếu bạn không được tôn trọng. bạn sẽ không thắng được trong tổng khác 0, quan hệ có lợi với mọi người. Cho nên chúng ta cần phải ý thức dấu hiệu truyền tải là gì. Một lần nữa, một trong số đó là các việc liên quan chính trị.
If there's one thing I can encourage everyone to do, politicians, religious leaders, and us, it would be what I call "expanding the moral imagination" -- that is to say, your ability to put yourself in the shoes of people in very different circumstances. This is not the same as compassion, but it's conducive to compassion. It opens the channels for compassion. And I'm afraid we have another good news/bad news story, which is that the moral imagination is part of human nature. That's good, but again we tend to deploy it selectively.
Nếu có một chuyện tôi có thể khuyến khích mọi người đều làm, các chính trị gia, nhà lãnh đạo tôn giáo, và chúng ta, là cái tôi gọi là "mở rộng tư tưởng đạo đức" nói là vậy, khả năng của bạn đặt mình vào tình huống của người khác trong những trường hợp khác nhau. Điều này không giống lòng trắc ẩn, nhưng nó có ích cho lòng trắc ẩn, mở ra nhiều kênh cho lòng trắc ẩn. Tôi e là chúng ta có câu chuyện về tin tốt/ xấu khác, mà tư tưởng đạo đức là bản chất con người. Đó là một điều tốt, nhưng một lần nữa chúng ta hay triển khai có chọn lọc.
Once we define somebody as an enemy, we have trouble putting ourselves in their shoes, just naturally. So, if you want to take a particularly hard case for an American: somebody in Iran who is burning an American flag, and you see them on TV. Well, the average American is going to resist the moral exercise of putting themselves in that person's head and is going to resist the idea that they have much in common with that person. And if you tell them, "Well, they think America disrespects them and even wants to dominate them, and they hate America. Has there ever been somebody who disrespected you so much that you kind of hated them briefly"? You know, they'll resist that comparison and that's natural, that's human.
Khi chúng ta cho rằng ai đó là kẻ thù, chúng ta tự nhiên tạo rắc rối cho mình. Cho nên, nếu bạn muốn tạo một vụ khó khăn cho người Mĩ: có người ở Iran đốt cờ Mĩ, và bạn thấy họ trên tivi. À, một người Mĩ sẽ phản đối loại đạo đức áp đặt họ vào đầu người khác, sẽ phản đối ý tưởng là họ có nhiều điểm chung với người khác. Nếu bạn nói, "Họ nghĩ người Mĩ không tôn trọng họ thậm chí muốn thống trị họ, họ ghét người Mĩ. Có ai từng coi thường bạn nhiều tới nỗi bạn ghét họ luôn không?" Bạn biết đó, họ sẽ phản đối rằng lòng trắc ẩn là bản chất của mỗi người.
And, similarly, the person in Iran: when you try to humanize somebody in America who said that Islam is evil, they'll have trouble with that. So, it's a very difficult thing to get people to expand the moral imagination to a place it doesn't naturally go. I think it's worth the trouble because, again, it just helps us to understand. If you want to reduce the number of people who are burning flags, it helps to understand what makes them do it. And I think it's good moral exercise.
Và, tương tự, người ở Iran: khi bạn cố gắng nhân tín hóa ai đó ở Mĩ mà từng nói đạo Hồi là kẻ xấu, họ sẽ gặp rắc rối vì điều đó. Cho nên, thật khó để mọi người mở rộng tư tưởng đạo đức thường xuyên ở một nơi nào đó. Tôi nghĩ đây sẽ là rắc rối vì, một lần nữa, nó giúp chúng ta hiểu được. Nếu bạn muốn giảm số lượng người đang đốt cờ , làm vậy giúp họ biết điều gì khiến họ làm vậy. Tôi nghĩ đây là một bài tập tư tưởng khá hay.
I would say here is where religious leaders come in, because religious leaders are good at reframing issues for people, at harnessing the emotional centers of the brain to get people to alter their awareness and reframe the way they think. I mean, religious leaders are kind of in the inspiration business. It's their great calling right now, to get people all around the world better at expanding their moral imaginations, appreciating that in so many ways they're in the same boat.
Tôi định nói là nơi có mặt những lãnh đạo tôn giáo vì các nhà lãnh đạo rất giỏi tạo vấn đề cho mọi người, tập trung cảm xúc cho trung tâm não bộ để mọi người thay đổi ý thức và thay đổi suy nghĩ Ý tôi là, các nhà lãnh đạo tôn giáo là doanh nhân tạo cảm hứng. Đã đến lúc kêu gọi, để mọi người trên khắp thế giới mở rộng tư tưởng đạo đức, họ đồng cảnh ngộ theo nhiều cách khác nhau.
I would just sum up the way things look, at least from this secular perspective, as far as compassion and the golden rule go, by saying that it's good news that compassion and the golden rule are in some sense built into human nature. It's unfortunate that they tend to be selectively deployed. And it's going to take real work to change that. But, nobody ever said that doing God's work was going to be easy. Thanks. (Applause)
Tôi sẽ tóm tắt trình tự mọi việc, ít ra từ viễn cảnh thế tục này cũng như lòng trắc ẩn và qui tắc vàng, bằng cách nói rằng thật tốt khi lòng trắc ẩn và qui tắc vàng cùng được xây dựng trong bản chất của con người. Thật không may chúng có xu hướng được triển khai có chọn lọc. Và sẽ cần hành động thực tiễn để thay đổi. Nhưng, không ai từng nói làm việc vì Chúa là chuyện dễ dàng. Cảm ơn. (Vỗ tay)