An enduring myth says we use only 10% of our brain, the other 90% standing idly by for spare capacity. Hucksters promised to unlock that hidden potential with methods "based on neuroscience," but all they really unlock is your wallet. Two-thirds of the public and nearly half of science teachers mistakenly believe the 10% myth. In the 1890s, William James, the father of American psychology, said, "Most of us do not meet our mental potential." James meant this as a challenge, not an indictment of scant brain usage. But the misunderstanding stuck. Also, scientists couldn't figure out for a long time the purpose of our massive frontal lobes or broad areas of the parietal lobe. Damage didn't cause motor or sensory deficits, so authorities concluded they didn't do anything. For decades, these parts were called silent areas, their function elusive. We've since learned that they underscore executive and integrative ability, without which, we would hardly be human. They are crucial to abstract reasoning, planning, weighing decisions and flexibly adapting to circumstances. The idea that 9/10 of your brain sits idly by in your skull looks silly when we calculate how the brain uses energy. Rodent and canine brains consume 5% of total body energy. Monkey brains use 10%. An adult human brain, which accounts for only 2% of the body's mass, consumes 20% of daily glucose burned. In children, that figure is 50%, and in infants, 60%. This is far more than expected for their relative brain sizes, which scale in proportion to body size. Human ones weigh 1.5 kilograms, elephant brains 5 kg, and whale brains 9 kg, yet on a per weight basis, humans pack in more neurons than any other species. This dense packing is what makes us so smart. There is a trade-off between body size and the number of neurons a primate, including us, can sustain. A 25 kg ape has to eat 8 hours a day to uphold a brain with 53 billion neurons. The invention of cooking, one and half million years ago, gave us a huge advantage. Cooked food is rendered soft and predigested outside of the body. Our guts more easily absorb its energy. Cooking frees up time and provides more energy than if we ate food stuffs raw and so we can sustain brains with 86 billion densely packed neurons. 40% more than the ape. Here's how it works. Half the calories a brain burns go towards simply keeping the structure intact by pumping sodium and potassium ions across membranes to maintain an electrical charge. To do this, the brain has to be an energy hog. It consumes an astounding 3.4 x 10^21 ATP molecules per minute, ATP being the coal of the body's furnace. The high cost of maintaining resting potentials in all 86 billion neurons means that little energy is left to propel signals down axons and across synapses, the nerve discharges that actually get things done. Even if only a tiny percentage of neurons fired in a given region at any one time, the energy burden of generating spikes over the entire brain would be unsustainable. Here's where energy efficiency comes in. Letting just a small proportion of cells signal at any one time, known as sparse coding, uses the least energy, but carries the most information. Because the small number of signals have thousands of possible paths by which to distribute themselves. A drawback of sparse coding within a huge number of neurons is its cost. Worse, if a big proportion of cells never fire, then they are superfluous and evolution should have jettisoned them long ago. The solution is to find the optimum proportion of cells that the brain can have active at once. For maximum efficiency, between 1% and 16% of cells should be active at any given moment. This is the energy limit we have to live with in order to be conscious at all. The need to conserve resources is the reason most of the brain's operations must happen outside of consciousness. It's why multitasking is a fool's errand. We simply lack the energy to do two things at once, let alone three or five. When we try, we do each task less well than if we had given it our full attention. The numbers are against us. Your brain is already smart and powerful. So powerful that it needs a lot of power to stay powerful. And so smart that it has built in an energy-efficiency plan. So don't let a fraudulent myth make you guilty about your supposedly lazy brain. Guilt would be a waste of energy. After all this, don't you realize it's dumb to waste mental energy? You have billions of power-hungry neurons to maintain. So hop to it!
Có một lầm tưởng cho rằng chúng ta chỉ sử dụng 10% bộ não. 90% còn lại ở trong tình trạng nhàn rỗi. Những kẻ vụ lợi hứa sẽ mở khóa năng lực tiềm tàng đó bằng các phương pháp "dựa trên khoa học thần kinh" nhưng thứ họ thực sự mở khóa chính là ví tiền của bạn. Hai phần ba công chúng và gần nửa số giáo viên khoa học tin tưởng một cách sai lầm vào 10% "huyền thoại" Vào năm 1890s, William James, cha đẻ của tâm lý học Hoa Kỳ, đã nói, "Hầu hết chúng ta chưa đạt tới năng lực của trí óc" Ý của James là đây là một thách thức chứ không phải một bản cáo trạng về việc phát huy hết năng suất của bộ não. Nhưng lại để lại một sự hiểu lầm. Hơn nữa, suốt một thời gian dài các nhà khoa học cũng không thể hiểu được mục đích của thùy não lớn trước trán hay những vùng rộng của thùy đỉnh. Tổn thương không gây ra những thiếu hụt trong cảm giác và vận động, thế nên các nhà khoa học kết luận rằng chúng chẳng có tác dụng gì. Hàng thập kỉ, các vùng này được gọi là vùng im lặng, chức năng của chúng thì khó nắm bắt. Từ khi chúng ta biết về tầm quan trọng của những vùng đó trong điều hành và thống nhất cơ thể, không có nó, chúng ta khó mà trở thành người bình thường. Chúng chủ yếu dùng để suy luận trừu tượng, lên kế hoạch, đưa ra quyết định và thích ứng linh hoạt với các điều kiện sống. Quan điểm rằng 9/10 não bộ ăn không ngồi rồi trong hộp sọ nghe có vẻ ngớ ngẩn khi chúng ta đo đếm não bộ sử dụng bao nhiêu năng lượng. Não bộ loài gặm nhấm và chó tiêu thụ 5% tổng năng lượng của cơ thể. Não khỉ sử dụng 10%. Não người trưởng thành, chỉ chiếm 2% tổng trọng lượng cơ thể, tiêu thụ tới 20% lượng đường có được hàng ngày. Ở trẻ em, con số này là 50%, và trẻ sơ sinh là 60%. Điều này vượt xa dự tính so với kích thước của não bộ, ở tỉ lệ tương ứng với cơ thể. Não người nặng 1.5 Kg, não voi 5kg, và não cá voi 9kg, còn trên một đơn vị trọng lượng, não người chứa nhiều nơron thần kinh hơn bất cứ loài nào khác. Độ đậm đặc này là cái làm chúng ta trở lên thông minh đến như vậy. Có một sự đánh đổi giữa kích thước cơ thể và số lượng nơron thần kinh mà loài linh trưởng, bao gồm cả chúng ta, có thể duy trì Một con khỉ nặng 25kg cần ăn tới 8 tiếng một ngày để duy trì não bộ với 53 tỉ nơron. Việc phát minh ra nấu nướng, 1.5 triệu năm trước, mang lại cho chúng ta lợi thế rất lớn. Thức ăn nấu chín được làm cho mềm và được tiêu hóa trước ở bên ngoài cơ thể. Từ đó, ruột chúng ta dễ hấp thụ năng lượng hơn. Nấu giúp giảm thời gian và cung cấp nhiều năng lượng hơn so với khi ăn đồ tươi sống vậy nên chúng ta có thể duy trì não bộ với 86 tỉ nơron thần kinh dày đặc. Nhiều hơn 40% so với loài linh trưởng. Đây là cách nó hoạt động: Phân nửa lượng calo mà một bộ não đốt cháy chỉ dùng để giữ cho cấu trúc được nguyên vẹn bằng cách bơm ion Natri và Kali qua màng não để duy trì nạp điện. Để làm điều này, não bộ phải là một kẻ háu năng lượng. Nó tiêu thụ đáng sợ một lượng 3.4 x 10^21 phân tử ATP một phút, ATP là than trong lò nung của cơ thể. Tiêu tốn nhiều năng lượng duy trì cho tất cả 86 tỷ nơron đang trong trạng thái ngơi nghỉ nghĩa là còn lại rất ít năng lượng để đẩy tín hiệu xuống các trục và khớp thần kinh, các vấn đề được giải quyết thực chất là do sự phóng điện của các dây thần kinh. Kể cả khi chỉ một phần nhỏ số nơron phóng điện trong một vùng nhất định tại một thời điểm bất kỳ, gánh nặng năng lượng tạo ra trên khắp bộ não sẽ gây mất ổn định. Sự tiêu thụ năng lượng hiệu quả đến từ đây. Chỉ để một tỷ lệ nhỏ các tế bào phát tín hiệu trong một thời điểm, được biết đến như là sự mã hoá rải rác, sử dụng ít năng lượng nhất, nhưng mang nhiều thông tin nhất. Bởi một lượng nhỏ tín hiệu có thể có hàng ngàn đường mòn để phân bố của chúng. Một hạn chế của sự mã hoá rải rác trong phạm vi số lượng nơron rất lớn là sự tốn kém của nó. Tệ hơn, nếu một lượng lớn các tế bào không phóng tìn hiệu điện, chúng sẽ trở thành đồ thừa và quá trình tiến hoá lẽ ra phải vứt bỏ chúng từ lâu. Giải pháp là tìm ra cách tối ưu hoá lượng tế bào mà bộ não có thể kích hoạt ở một thời điểm. Để hiệu quả nhất, có khoảng 1% đến 16% tế bào ở trạng thái hoạt động tại bất kỳ một thời điểm nào. Đây là giới hạn năng lượng chúng ta phải chấp nhận để luôn giữ được ý thức tỉnh táo. Sự cần thiết phải duy trì nguồn năng lượng là lý do lớn nhất của việc các hoạt động não bộ phải diễn ra bên ngoài ý thức. Đó là lý do tại sao làm nhiều việc một lúc là không khôn ngoan. Đơn giản là vì chúng ta không đủ năng lượng để làm 2 việc một lúc chứ đừng nói 3 hay 5. Khi cố làm vậy, chúng ta làm mỗi việc kém hơn nếu tập trung hoàn toàn vào một việc. Số lượng chống lại chúng ta. Não bạn đã rất thông minh và manh mẽ. Rất mạnh mẽ, nên nó cần rất nhiều năng lượng để duy trì sức mạnh. Và rất thông minh để lập kế hoạch tiêu thụ năng lượng hiệu quả. Đừng để một quan niệm sai lệch khiến bạn thấy tội lỗi về bộ não tưởng như nhàn rỗi của mình. Sai lầm đó có thể là một sự lãng phí năng lượng. Và sau cùng, bạn có nhận ra rằng thật ngớ ngẩn khi lãng phí năng lượng trí não không? Bạn có hàng tỷ nơron mạnh mẽ-đói khát cần được duy trì.