Hi everyone. I'm an artist and a dad -- second time around. Thank you. And I want to share with you my latest art project. It's a children's book for the iPad. It's a little quirky and silly. It's called "Pop-It," And it's about the things little kids do with their parents.
Chào mọi người. Tôi là một nghệ sĩ và một người bố -- lần thứ hai. Cảm ơn. Và tôi muốn chia sẻ với các bạn dự án nghệ thuật mới nhất của tôi. Đó là một cuốn sách trẻ em cho iPad. Nó hơi kỳ quặc và buồn cười. Tên nó là "Pop-It", Cuốn sách viết về những điều nho nhỏ trẻ em làm với cha mẹ.
(Music)
(Âm nhạc)
So this is about potty training -- as most of you, I hope, know. You can tickle the rug. You can make the baby poop. You can do all those fun things. You can burst bubbles. You can draw, as everyone should.
Đây là tập đi vệ sinh -- như hầu hết các bạn, tôi hy vọng, đã biết. Các bạn có thể di di cái thảm. Bạn có thể khiến đứa bé đi ị. Bạn có thể làm mọi trò. Có thể thổi vỡ bong bóng. Các bạn có thể vẽ vời, bởi mọi người nên làm thế.
But you know, I have a problem with children's books: I think they're full of propaganda. At least an Indian trying to get one of these American books in Park Slope, forget it. It's not the way I was brought up. So I said, "I'm going to counter this with my own propaganda." If you notice carefully, it's a homosexual couple bringing up a child. You don't like it? Shake it, and you have a lesbian couple. (Laughter) Shake it, and you have a heterosexual couple. You know, I don't even believe in the concept of an ideal family.
Nhưng bạn biết đấy, tôi có một vấn đề với sách cho trẻ em. Tôi cho rằng chúng đầy những tài liệu tuyên truyền. Ít ra thì một người Ấn Độ đang cố mua một cuốn sách Mỹ như thế này ở Park Slope, quên đi. Đó không phải là cách tôi được nuôi nấng. Thế nên tôi nói "Tôi sẽ chống lại điều này với cách tuyên truyền của chính tôi." Nếu bạn để ý kỹ, đây là một cặp đồng tính đang nuôi con. Bạn không thích thế? Lắc nó lên, và bạn có một cặp đồng tính nữ. (Tiếng cười) Lắc nó lên, và bạn có một cặp đôi một nam một nữ. Bạn biết đấy, tôi còn không tin vào khái niệm một gia đình lý tưởng.
I have to tell you about my childhood. I went to this very proper Christian school taught by nuns, fathers, brothers, sisters. Basically, I was brought up to be a good Samaritan, and I am. And I'd go at the end of the day to a traditional Hindu house, which was probably the only Hindu house in a predominantly Islamic neighborhood. Basically, I celebrated every religious function. In fact, when there was a wedding in our neighborhood, all of us would paint our houses for the wedding. I remember we cried profusely when the little goats we played with in the summer became biriani. (Laughter) We all had to fast during Ramadan. It was a very beautiful time.
Tôi phải kể với các bạn về tuổi thơ của mình. Tôi đi học tại một trường Cơ đốc truyền thống được dạy bởi các xơ, các cha, các anh, các chị. Về cơ bản, tôi được nuôi dưỡng để trở thành một Sa-ma-ri tốt, và tôi đúng là như thế. Kết thúc một ngày tôi sẽ đến một nhà Ấn Độ giáo truyền thống, có lẽ là nhà Ấn Độ giáo duy nhất trong một khu chủ yếu là đạo Hồi. Về cơ bản. tôi tán thành mọi nghi lễ tôn giáo. Thực tế là, khi có một đám cưới của nhà hàng xóm, tất cả chúng tôi sẽ sơn nhà mình. Tôi nhớ mình đã khóc như mưa khi những con dê chúng tôi chơi cùng trong mùa hè trở thành những món biriani. (Tiếng cười) Tất cả chúng tôi đều phải nhịn ăn suốt tháng lễ Ramadan. Đó là một quãng thời gian rất tuyệt vời.
But I must say, I'll never forget, when I was 13 years old, this happened. Babri Masjid -- one of the most beautiful mosques in India, built by King Babur, I think, in the 16th century -- was demolished by Hindu activists. This caused major riots in my city. And for the first time, I was affected by this communal unrest. My little five-year-old kid neighbor comes running in, and he says, "Rags, Rags. You know the Hindus are killing us Muslims. Be careful." I'm like, "Dude, I'm Hindu." (Laughter) He's like, "Huh!"
Nhưng tôi phải nói, tôi sẽ không bao giờ quên, năm 13 tuổi, chuyện đó xảy ra. Babri Masjid -- một trong những ngôi đền đẹp nhất ở Ấn Độ, xây dựng bởi Vua Babur, tôi nghĩ là vào thế kỷ 16 -- bị phá hủy bởi những nhà hoạt động Ấn Độ giáo. Chuyện đó dẫn đến những vụ bạo loạn lớn trong thành phố của tôi. Và lần đầu tiên, tôi bị tác động bởi bất ổn trong xã hội. Đứa bé 5 tuổi nhà hàng xóm chạy vào và nói "Rags, Rags. Biết gì không bọn Ấn Độ giáo đang giết người Hồi giáo chúng ta. Cẩn thận đấy." Tôi bảo "Nhóc, tao là Ấn Độ giáo." (Tiếng cười) Thằng bé thế này "Huh!"
You know, my work is inspired by events such as this. Even in my gallery shows, I try and revisit historic events like Babri Masjid, distill only its emotional residue and image my own life. Imagine history being taught differently.
Bạn biết đấy, tác phẩm của tôi lấy cảm hứng từ những sự việc như thế. Thậm chí trong các triển lãm phòng tranh của tôi, tôi đã cố gắng lật lại những sự kiện lịch sử như Babri Masjid, chỉ đưa vào đó những cảm xúc còn lại và hình dung về cuộc sống của tôi. Tưởng tượng lịch sử được dạy khác đi.
Remember that children's book where you shake and the sexuality of the parents change? I have another idea. It's a children's book about Indian independence -- very patriotic. But when you shake it, you get Pakistan's perspective. Shake it again, and you get the British perspective.
Các bạn còn nhớ quyển sách trẻ em mà lắc lên thì giới tính của người lớn thay đổi không? Tôi có một ý tưởng khác. Đó là một cuốn sách trẻ em dạy về nền độc lập của Ấn Độ -- rất yêu nước. Nhưng khi bạn lắc lên, bạn có góc nhìn của người Pakistan. Lắc lần nữa, và bạn có góc nhìn của người Anh.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
You have to separate fact from bias, right. Even my books on children have cute, fuzzy animals. But they're playing geopolitics. They're playing out Israel-Palestine, India-Pakistan. You know, I'm making a very important argument. And my argument [is] that the only way for us to teach creativity is by teaching children perspectives at the earliest stage. After all, children's books are manuals on parenting, so you better give them children's books that teach them perspectives. And conversely, only when you teach perspectives will a child be able to imagine and put themselves in the shoes of someone who is different from them.
Bạn phải phân biệt sự thật với định kiến, đúng không. Ngay cả những cuốn sách của tôi cũng có những con thú đáng yêu. Nhưng chúng chính đang đóng vai chính trị địa lý. Chúng đang đóng vai Israel-Palestine, Ấn Độ - Pakistan. Tôi đang đưa ra một luận điểm vô cùng quan trọng. Và luận điểm của tôi là cách duy nhất để dạy sự sáng tạo là bằng cách dạy trẻ em những góc nhìn khác nhau ngay từ những giai đoạn đầu tiên. Dù gì sách cho trẻ em cũng là những cuốn hướng dẫn cách dạy trẻ, nên bạn nên cho chúng những cuốn sách trẻ em dạy về nhiều góc nhìn. Và ngược lại, chỉ khi được dạy về các góc nhìn khác nhau một đứa trẻ mới có thể hình dung và đặt mình vào tư thế của một ai đó khác mình.
I'm making an argument that art and creativity are very essential tools in empathy. You know, I can't promise my child a life without bias -- we're all biased -- but I promise to bias my child with multiple perspectives.
Tôi đang đưa ra ý kiến rằng nghệ thuật và sáng tạo là những công cụ vô cùng quan trọng cho sự đồng cảm. Bạn biết đấy, tôi không thể hứa với con mình một cuộc sống không có thành kiến -- chúng ta đều có thành kiến -- nhưng tôi hứa sẽ khiến con mình có thành kiến từ nhiều góc nhìn đa dạng.
Thank you very much.
Cảm ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)