So today I'm going to talk to you about the rise of collaborative consumption. I'm going to explain what it is and try and convince you -- in just 15 minutes -- that this isn't a flimsy idea, or a short-term trend, but a powerful cultural and economic force reinventing not just what we consume, but how we consume.
Hôm nay tôi sẽ nói với bạn về sự phát triển của sự tiêu dùng mang tính hợp tác. Tôi sẽ giải thích nó là cái gì và chỉ trong vòng 15 phút tôi sẽ cố thuyết phục bạn rằng đó không phải là một ý tưởng nông cạn, hay một xu hướng ngắn hạn, mà là một nền văn hóa mạnh mẽ và xu hướng xã hội, tái phát minh, không chỉ những gì chúng ta tiêu dùng, mà cả cách mà chúng ta tiêu dùng.
Now I'm going to start with a deceptively simple example. Hands up -- how many of you have books, CDs, DVDs, or videos lying around your house that you probably won't use again, but you can't quite bring yourself to throw away? Can't see all the hands, but it looks like all of you, right? On our shelves at home, we have a box set of the DVD series "24," season six to be precise. I think it was bought for us around three years ago for a Christmas present. Now my husband, Chris, and I love this show. But let's face it, when you've watched it once maybe, or twice, you don't really want to watch it again, because you know how Jack Bauer is going to defeat the terrorists. So there it sits on our shelves obsolete to us, but with immediate latent value to someone else. Now before we go on, I have a confession to make. I lived in New York for 10 years, and I am a big fan of "Sex and the City." Now I'd love to watch the first movie again as sort of a warm-up to the sequel coming out next week. So how easily could I swap our unwanted copy of "24" for a wanted copy of "Sex and the City?" Now you may have noticed there's a new sector emerging called swap-trading. Now the easiest analogy for swap-trading is like an online dating service for all your unwanted media. What it does is use the Internet to create an infinite marketplace to match person A's "haves" with person C's "wants," whatever they may be.
Bây giờ tôi sẽ bắt đầu bằng một ví dụ đơn giản. Giơ tay lên -- bao nhiêu người trong các bạn có sách, CD, DVD, hay video trong nhà bạn mà bạn chắc chắn sẽ không dùng chúng nữa, nhưng bạn không thể tự mình quăng chúng đi Không thể thấy tất cả những cái tay nhưng có vẻ như là tất cả các bạn. Trên những chiếc kệ tại nhà chúng tôi Chúng tôi có những hộp DVD bộ phim "24" phần 6 cho chính xác. Tôi nghĩ nó được mua cho chúng tôi khoảng 3 năm trước như là quà giáng sinh. Bây giờ chồng tôi, Chris, và tôi thích bộ phim đó. Nhưng hãy đối mặt với nó, khi bạn xem nó một lần -- có lẽ -- 2 lần -- bạn thật sự chẳng muốn xem lại lần nữa, bời vì bạn biết Jack Bauer sẽ đánh bại bọn khủng bố như thế nào. Vì thế chúng còn nằm trên kệ của chúng tôi lỗi thời với chúng tôi, nhưng lại có những giá trị tiềm ẩn cho những người khác. Bây giờ trước khi chúng ta tiếp tục, tôi có một điều cần thú tội Tôi sống ở New York 10 năm, và tôi là một fan hâm mộ lớn của bộ phim "Sex and the City" Và tôi thích xem phần một một lần nữa như là một chút khởi động cho phần tiếp theo ra vào tuần sau. Vậy dễ dàng như thế nào để tôi có thể đổi bộ phim "24" mà tôi không thích với bộ phim mà tôi muốn "Sex and the City"? Bây giờ bạn có thể đã chú ý có một một loại lãnh vực mới nổi lên gọi là giao dịch trao đổi. Sự liên tưởng đơn giản nhất cho giao dịch trao đổi này là dịch vụ hẹn hò trực tuyến cho tất cả những phương tiện giải trí không thích của bạn Cái mà nó làm là sử dụng internet để tạo ra một thị trường vô tận để phố những cái mà người A có và những cái mà người C muốn bất thứ những gì có thể.
The other week, I went on one of these sites, appropriately called Swaptree, and there were over 59,300 items that I could instantly swap for my copy of "24." Lo and behold, there in Reseda, CA was Rondoron who wanted swap his or her "like new" copy of "Sex and the City" for my copy of "24." So in other words, what's happening here is that Swaptree solves my carrying company's sugar rush problem, a problem the economists call "the coincidence of wants," in approximately 60 seconds. What's even more amazing is it will print out a postage label on the spot, because it knows the way of the item. Now there are layers of technical wonder behind sites such as Swaptree, but that's not my interest, and nor is swap trading, per se.
Tuần nào đấy, tôi truy cập vào những trang web như thế, gọi là Swaptree Và có hơn 59,300 thứ ở đây mà tôi có thể lập tức trao đổi bộ phim "24" của tôi Khá gần với tôi, tại Reseda, California có người muốn đổi bộ phịm "Sex and the City" gần như mới của họ cho bộ phim "24" của tôi. Nói một cách khác, chuyện mà đang diễn ra ở đây là Swaptree giải quyết cái vấn đề cấp bách của công ty tôi, vấn đế mà các nhà kinh tế học gọi là "sự trùng khớp của nhu cầu" trong vòng xấp xỉ 60 giây. Cái thậm chí mà còn đáng ngạt nhiên là nó in ra biên nhận cho bạn, bởi vì nó biết trọng lượng của hàng hóa. Ở đây có nhiều lớp những thắc mắc về kỹ thuật đằng sau những website như Swaptree nhưng đó không phải điều mà tôi chú ý, và cũng không cho những giao dịch ở đây.
My passion, and what I've spent the last few years dedicated to researching, is the collaborative behaviors and trust-mechanics inherent in these systems. When you think about it, it would have seemed like a crazy idea, even a few years ago, that I would swap my stuff with a total stranger whose real name I didn't know and without any money changing hands. Yet 99 percent of trades on Swaptree happen successfully, and the one percent that receive a negative rating, it's for relatively minor reasons, like the item didn't arrive on time.
Niềm đam mê của tôi, cái mà tôi dành riêng những năm qua tận tâm để nghiên cứu, là hành vi hợp tác và cơ chế của lòng tin vốn có trong những hệ thống này. Khi mà bạn nghĩ về nó nó có vẻ như là ý tưởng điên rồ, thậm chí cho những năm trước đây rằng bạn sẽ trao đổi những thứ của bạn với người hoàn toàn xa lạ người mà bạn thậm chí chả biết tên thật của họ và không có bất cứ tiền trao tay nào cả. Nhưng 99% những giao dịch tại Swaptree diễn ra một cách thành công. Và chỉ khoảng 1 phần trăm mà nhận được đánh giá tiêu cực, là do những lý do khá nhỏ nhoi, như là hàng không đến đúng thời hạn.
So what's happening here? An extremely powerful dynamic that has huge commercial and cultural implications is at play. Namely, that technology is enabling trust between strangers. We now live in a global village where we can mimic the ties that used to happen face to face, but on a scale and in ways that have never been possible before. So what's actually happening is that social networks and real-time technologies are taking us back. We're bartering, trading, swapping, sharing, but they're being reinvented into dynamic and appealing forms. What I find fascinating is that we've actually wired our world to share, whether that's our neighborhood, our school, our office, or our Facebook network, and that's creating an economy of "what's mine is yours." From the mighty eBay, the grandfather of exchange marketplaces, to car-sharing companies such as GoGet, where you pay a monthly fee to rent cars by the hour, to social lending platforms such as Zopa, that will take anyone in this audience with 100 dollars to lend, and match them with a borrower anywhere in the world, we're sharing and collaborating again in ways that I believe are more hip than hippie. I call this "groundswell collaborative consumption."
Vậy chuyện gì đang diễn ra ở đây? Đó là một động lực cực kỳ mạnh mẽ mà có ý nghĩa thương mại và văn hóa lớn đóng vai trò. Trong số đó, là công nghệ cho phép lòng tin giữa những người lạ. Chúng ta đang sống trong một ngôi làng toàn cầu nơi mà chúng ta có thể bắt chước các mối quan hệ mà đã từng diễn ra mặt đối mắt nhưng trong một quy mô và những cách mà chưa từng khả thy trước kia. Vật chuyện gì đang thực sự diễn ra ở đây là mạng xã hội và công nghệ thời gian thực đang đáp trả lại chúng ta Chúng ta đang đổi chát, giao dịch, hoán đổi, chia sẻ, nhưng chúng đang được tái phát minh thành những dạng năng động và hấp dẫn. Cái mà tôi thấy sự đáng kinh ngạc là cái mà chúng ta thực sự kết nối với nhau để chia sẻ, bất kể đó là hàng xóm của chúng ta, trường chúng ta, văn phòng hay mạng Facebook của chúng ta. Và cái mà đang tạo nên nền kinh tế mà cái của tôi là của bạn Từ eBay hùng mạnh, cụ tổ của thị trường trao đổi, cho đến những công ty chia sẻ xe như GoGet, nơi mà bạn trả phí hằng tháng để thuê những chiếc xe, cho đến những nền tảng cho vay xã hội như Zopa, mà sẻ lấy bất cứ ai trong khán phòng này với $100 cho vay, và hợp món tiền đó với những người mượn ở bất cứ đâu trên thế giới, chúng ta đang chia sẻ và phối hợp lần nữa theo những cách mà tôi tin là hip hơn là hippie. Tôi gọi đó làn sóng tiêu thụ mang tính hợp tác.
Now before I dig into the different systems of collaborative consumption, I'd like to try and answer the question that every author rightfully gets asked, which is, where did this idea come from? Now I'd like to say I woke up one morning and said, "I'm going to write about collaborative consumption," but actually it was a complicated web of seemingly disconnected ideas. Over the next minute, you're going to see a bit like a conceptual fireworks display of all the dots that went on in my head. The first thing I began to notice: how many big concepts were emerging -- from the wisdom of crowds to smart mobs -- around how ridiculously easy it is to form groups for a purpose. And linked to this crowd mania were examples all around the world -- from the election of a president to the infamous Wikipedia, and everything in between -- on what the power of numbers could achieve.
Bây giờ trước khi tôi đào xâu và những hệ thống khác của sự thiêu thụ mang tính hợp tác, Tôi muốn thử trả lời câu hỏi mà bất cứ một tác giả hợp pháp nào phải hỏi, ở đâu mà cái ý tưởng đó đến Bây giờ tôi muốn nói rằng một buổi sáng khi tôi thức dậy và nói, "Tôi sẽ viết về sự tiêu thụ mang tính hợp tác." Nhưng thực sự đó là mạng lưới phức tạp của những ý tưởng nhường như là không có liên hệ Trong khoảng những phút kế tiếp, chúng ta sẽ thấy một chút khái niệm như sự trình diễn pháo hoa của tất cả những dấu chấm mà đang có trong đầu tôi. Cái đầu tiên mà tôi bắt đầu chú ý: Là bao nhiêu khái niệm lớn đã nổi lên -- từ sự tự do của đám đông đến sự khôn ngoan xung quanh sự dễ dàng một cách lố bịch của nó để tạo dành những nhóm với mục đich, Và kết nối với đám đông điên cuồng này là những ví dụ trên toàn thế giới -- từ sự bầu cử tổng thống cho đến Wikipedia nổi tiếng, và mọi thứ ở giữa -- về những gì mà sức mạnh của những con số có thể đạt được.
Now, you know when you learn a new word, and then you start to see that word everywhere? That's what happened to me when I noticed that we are moving from passive consumers to creators, to highly enabled collaborators. What's happening is the Internet is removing the middleman, so that anyone from a T-shirt designer to a knitter can make a living selling peer-to-peer. And the ubiquitous force of this peer-to-peer revolution means that sharing is happening at phenomenal rates. I mean, it's amazing to think that, in every single minute of this speech, 25 hours of YouTube video will be loaded. Now what I find fascinating about these examples is how they're actually tapping into our primate instincts. I mean, we're monkeys, and we're born and bred to share and cooperate. And we were doing so for thousands of years, whether it's when we hunted in packs, or farmed in cooperatives, before this big system called hyper-consumption came along and we built these fences and created out own little fiefdoms. But things are changing, and one of the reasons why is the digital natives, or Gen-Y. They're growing up sharing -- files, video games, knowledge. It's second nature to them. So we, the millennials -- I am just a millennial -- are like foot soldiers, moving us from a culture of "me" to a culture of "we."
Bây giờ, bạn biết khi nào bạn học một từ mới, và kế đến bạn bắt đầu thấy từ đó ở mọi nơi? Đó là cái đã diễn ra cho tôi khi tôi chú ý rằng chúng ta đang di chuyển từ những khách hàng thụ động đến những người sáng tạo, đến những cộng tác viên năng động. Cái đang diễn ra là Internet đang xóa những người trung gian, mà mọi người từ nhà thiết kế áo thun cho đến thợ đan len có thể làm một mạng buôn bán sống đồng đẳng Và những lực khắp nơi của sự tiến hóa đồng đẳng đó nghĩa là sự chia sẻ đang diễn ra ở mức độ hiện tượng. ý tôi là, nó thực đáng ngạc nhiên để nghĩ rằng, trong mỗi phút của bài nói này, 25 giờ của những đoạn phim trên Youtube sẽ được nạp. Bây giờ cái mà tôi thấy ngạc nhiên về những ví dụ này là cách mà chúng thực sự chạm vào bản năng linh trưởng của chúng ta. Ý tôi, chúng ta là những chú khỉ, và chúng ta được sinh ra và lớn lên để chia sẻ và phối hợp. Và đã như thế hàng ngàn năm nay, bất kể khi chúng ta đi săn theo bầy, hay làm nông trong hợp tác xã, trước khi cái hệ thống to lớn được gọi là sự siêu tiêu dùng đến và chúng ta xây dựng những hàng rào và tạo nên vùng đất nhỏ riêng của chúng ta. Nhưng nhiều thứ đang thay đổi, và một trong những lý do tại sao là những người ở thế hệ kỹ thuật số, hay thế hệ - Y Họ đang lớn lên chia sẽ -- dữ liệu, trò chơi, kiến thức, đó là bản năng thứ hai của họ. Vì thế chúng ta, những người lạc hậu, kể cả tôi -- là những người lính chân, di chuyển chúng từ văn hóa của tôi, đến văn hóa của chúng ta.
The reason why it's happening so fast is because of mobile collaboration. We now live in a connected age where we can locate anyone, anytime, in real-time, from a small device in our hands. All of this was going through my head towards the end of 2008, when, of course, the great financial crash happened. Thomas Friedman is one of my favorite New York Times columnists, and he poignantly commented that 2008 is when we hit a wall, when Mother Nature and the market both said, "No more." Now we rationally know that an economy built on hyper-consumption is a Ponzi scheme. It's a house of cards. Yet, it's hard for us to individually know what to do.
Lý do tại sao nó diễn ra quá nhanh là bởi vì sự hợp tác di động. Chúng ta bây giờ sống trong thời tại liên kết nơi mà chúng ta có thể định vị bất cứ ai, bất cứ lúc nào, trong thời gian thực, từ những thiết bị nhỏ trong tay bạn. Và tất cả những gì đang trảy qua trong đầu bạn tiến tới sự kết thúc của năm 2008, khi, tất nhiên, nền tài chính thế giới sụp đổ Thomas Friedman là một trong những nhà bình luận New York Times yêu thích của tôi và ông đã nhận xét một cách chua cay rằng 2008 là khi chúng ta đụng phải bức tường khi mẹ tự nhiên và thị trường cùng nói, "Đủ rồi." Bây giờ chúng ta biết một cách hợp lý rằng nền kinh tế được xây dựng trên sự siêu tiêu dùng là mưu đồ Ponzi, là căn nhà của thẻ. Tuy nhiên, nó thật khó cho chúng ta để từng cá nhân biết phải làm gì.
So all of this is a lot of twittering, right? Well it was a lot of noise and complexity in my head, until actually I realized it was happening because of four key drivers. One, a renewed belief in the importance of community, and a very redefinition of what friend and neighbor really means. A torrent of peer-to-peer social networks and real-time technologies, fundamentally changing the way we behave. Three, pressing unresolved environmental concerns. And four, a global recession that has fundamentally shocked consumer behaviors. These four drivers are fusing together and creating the big shift -- away from the 20th century, defined by hyper-consumption, towards the 21st century, defined by collaborative consumption. I generally believe we're at an inflection point where the sharing behaviors -- through sites such as Flickr and Twitter that are becoming second nature online -- are being applied to offline areas of our everyday lives. From morning commutes to the way fashion is designed to the way we grow food, we are consuming and collaborating once again.
Vì thế tất cả những cái Twittering, đúng không? Chúng thì quá nhiều tiếng ồn ào và phức tạp trong đầu tôi, cho đến khi tôi thực sự nhận ra nó đang diễn ra bởi vì 4 chìa khóa xe. Một, một niềm tin mới vào sự quan trọng của cộng đồng, và một định nghĩa rất mới về cái mà bạn bè và hàng xóm thực sự nghĩa gì Một mạng xã hội chia sẻ file torrent và công nghệ thời gian thực, thay đổi cơ bản cách chúng ta ứng xử. Thứ ba, nhấn mạnh những vấn đề môi trường chưa được giải quyết. Và thứ tư, sự suy thoái toàn cầu đã bị gây sốc một cách cơ bản hành vi người tiêu dùng. 4 chiếc chìa khóa đó được pha trộn với nhau và tạo ra một thay đổi lớn -- xa khỏi thế kỷ 20 được định nghĩa bới sự siêu tiêu dùng, tiến tới thế kỷ 21 được định nghĩa bởi sự tiêu dùng mang tính hợp tác. Tôi tin tưởng toàn diện chúng ta đang tại điểm uống cong khi mà thói quen chia sẻ -- thông qua các website như Flickr và Twitter mà đang trở thành bản chất trực tuyến thứ hai -- đang được áp dụng vào những diễn đàn khu vực cho những cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Từ vé tàu tháng buổi sáng đến cách mà thời trang được thiết kế đế cái cách mà chúng ta trồng thực phẩm chúng ta đang tiêu thụ và hợp tác cùng một lúc.
So my co-author, Roo Rogers, and I have actually gathered thousands of examples from all around the world of collaborative consumption. And although they vary enormously in scale, maturity and purpose, when we dived into them, we realized that they could actually be organized into three clear systems. The first is redistribution markets. Redistribution markets, just like Swaptree, are when you take a used, or pre-owned, item and move it from where it's not needed to somewhere, or someone, where it is. They're increasingly thought of as the fifth 'R' -- reduce, reuse, recycle, repair and redistribute -- because they stretch the life cycle of a product and thereby reduce waste.
Vì thế mà đồng tác giả, Roo Rogers, và tôi đã thực sự sưu tập hàng ngàn những ví dụ từ khắp nơi trên thế giới về sự tiêu dùng mang tính hợp tác. Và mặc dù chúng khác nhau một cách to lớn về quy mô của sự trưởng thành và mục đích, khi chúng ta đào sâu vào chúng, chúng ta nhận ra rằng chúng có thể thực sự được tổ chức thành 3 hệ thống rõ ràng. Đầu tiên là thị trường phân phối lại. Thị trường phân phối lại -- chỉ như Swaptree -- là khi bạn lấy thứ bạn đã dùng, hay sở hữu lại, những vật dụng và di chuyển nó từ nơi nó không còn cần nữa đến nơi nào đó, ai đó, nơi mà cần nó. Chúng đang dần được nghĩ như là 5'R' (reduce, reuse, recycle, repair, redistribute) -- Giảm, tái sử dụng, tái chế, sửa chữa và tái phân phối -- bởi vì chúng vẽ thêm vòng đời của sản phẩm và vì thế giảm ô nhiễm.
The second is collaborative lifestyles. This is the sharing of resources of things like money, skills and time. I bet, in a couple of years, that phrases like "coworking" and "couchsurfing" and "time banks" are going to become a part of everyday vernacular. One of my favorite examples of collaborative lifestyles is called Landshare. It's a scheme in the U.K. that matches Mr. Jones, with some spare space in his back garden, with Mrs. Smith, a would-be grower. Together they grow their own food. It's one of those ideas that's so simple, yet brilliant, you wonder why it's never been done before.
Thứ hai là lối sống hợp tác. Đó là sự chia sẻ và tài nguyên của những thứ như tiền, kỹ năng và thời gian. Tôi cá là trong vài năm nữa, những cụm từ như làm việc chung và văng lướt sóng hay là ngân hàng thời gian sẽ trở nên một phần tiếng mẹ đẻ hằng ngày. Một trong những ví dụ ưu thích của lối sống hợp tác được gọi là "Đất chia sẻ" Một sự phối hợp bên nước Anh mà phối ông Jones mà có vài mẫu đất trống sau nhà của mình, với bà Smith, mà có lẽ sẽ là người trồng trọt Cùng với nhau họ trong thực phẩm cho chính họ Nó là một trong những ý tưởng mà quá ư đơn giản, nhưng lại tài giỏi, Bạn có lẽ tự hỏi tại nó chưa bao giờ được làm trước đây.
Now, the third system is product-service systems. This is where you pay for the benefit of the product -- what it does for you -- without needing to own the product outright. This idea is particularly powerful for things that have high-idling capacity. And that can be anything from baby goods to fashions to -- how many of you have a power drill, own a power drill? Right. That power drill will be used around 12 to 13 minutes in its entire lifetime. (Laughter) It's kind of ridiculous, right? Because what you need is the hole, not the drill. (Laughter) (Applause) So why don't you rent the drill, or, even better, rent out your own drill to other people and make some money from it? These three systems are coming together, allowing people to share resources without sacrificing their lifestyles, or their cherished personal freedoms. I'm not asking people to share nicely in the sandpit.
Bây giờ là hệ thống thứ ba là hệ thống sản xuất dịch vụ Đó là nơi mà bạn trả cho những lợi ích của sản phầm mà nó làm cho bạn mà không cần hoàn toàn sở hữu sản phẩm Ý tưởng này đặc biệt mãnh mẹ cho những thứ mà có khả năng tải năng tải cao. Và đó có thể là mọi thứ từ sản phẩm em bé cho đến thời trang ... Bao nhiêu người trong các bạn có máy khoan điện? Sở hữu máy khoan điện? Máy khoan điện sẽ được dùng chỉ khoảng từ 12 đến 13 phút trong suốt toàn bộ quảng đời của nó (Cười) Nó có vẻ nực cười, đúng chứ? Bởi vì cái mà cần là cái lỗ, không phải cái khoan. (Cười) (Vỗ tay) Vậy tại sao bạn không thuê cái khoan ấy hay, thậm chí hay hơn, cho thuê chính cái khoan của bạn cho người khác và kiếm chút tiền từ nó? Những hệ thống đó đang cùng với nhau cho phép chúng ta chia sẻ tài nguyên mà không mất đi lối sống họ, hoặc ấp ủ của mình quyền tự do cá nhân. Tôi sẽ không hỏi người ta chia sẽ một cách dễ thương trong cái hố cát.
So I want to just give you an example of how powerful collaborative consumption can be to change behaviors. The average car costs 8,000 dollars a year to run. Yet, that car sits idle for 23 hours a day. So when you consider these two facts, it starts to make a little less sense that we have to own one outright. So this is where car-sharing companies such as Zipcar and GoGet come in. In 2009, Zipcar took 250 participants from across 13 cities -- and they're all self-confessed car addicts and car-sharing rookies -- and got them to surrender their keys for a month. Instead, these people had to walk, bike, take the train, or other forms of public transport. They could only use their Zipcar membership when absolutely necessary. The results of this challenge after just one month was staggering. It's amazing that 413 lbs were lost just from the extra exercise. But my favorite statistic is that 100 out of the 250 participants did not want their keys back. In other words, the car addicts had lost their urge to own.
Vì thế tôi chỉ muốn cho bạn thấy ví dụ của cái cách mà sự tiêu dùng mang tính hợp tác có thể để thay đổi hành vi. Chiếc xe trung bình tốn khoảng $8,000 một năm để chạy. Tuy nhiên, chiếc xe đó chỉ ngổi đó nhàn rỗi trong 23 giờ một ngày. Vì thế khi bạn xem xét 2 sự thực đó, nó bắt đầu có lý một chút rằng chúng ta phải một cái hoàn toàn. Vì thế đó là nơi mà những công ty chia sẽ xe như Zipcar và GoGet đến. Năm 2009, Zipcar lấy 250 người tham gia xuyên xuốt từ 13 thành phố -- và nó đều tự nhận rằng mình là người ghiền xe và sẽ là những tiên phong cho việc chia sẻ xe và yêu cầu họ từ bỏ chìa khóa xe cho họ trong vòng một tháng. Thay vì thế, những người này phải đi bộ, xe đạp, đi tàu, hay dạng nào khác của các phương tiện công cộng. Nó có thể chỉ dùng thẻ thành viên Zipcar của họ khi nào thực sự rất là cần thiết. Những kết quả của cuộc thử sức đó sau 1 tháng Chúng ta đang quan tâm là Nó rất đáng ngạc nhiên khi mà giảm được 413 lbs chỉ từ những hoạt động thêm Nhưng cái thống kê yêu thích của tôi là ở đây có 100 người trong 250 người tham gia không muốn chìa khóa xe của họ lại Nói một cách khác, sự nghiện xe của họ đã mất đi sự cần thiết để sở hữu.
Now products-service systems have been around for years. Just think of libraries and laundrettes. But I think they're entering a new age, because technology makes sharing frictionless and fun. There's a great quote that was written in the New York Times that said, "Sharing is to ownership what the iPod is to the 8-track, what solar power is to the coal mine." I believe also, our generation, our relationship to satisfying what we want is far less tangible than any other previous generation. I don't want the DVD; I want the movie it carries. I don't want a clunky answering machine; I want the message it saves. I don't want a CD; I want the music it plays. In other words, I don't want stuff; I want the needs or experiences it fulfills. This is fueling a massive shift from where usage trumps possessions -- or as Kevin Kelly, the editor of Wired magazine, puts it, "where access is better than ownership."
Bây giờ hệ thông sản xuất dịch vụ đã tồn tại trong nhiều năm. Chỉ nghĩ về những những thư viện và hiệu giặt là tự động. Nhưng tôi nghĩ chúng đang bướt tới kỷ nguyên mới bởi vì công nghệ làm chúng chia sẻ không va chạm và vui vẻ. Có một câu trích dẫn tuyệt vời được viết trên tờ New York Times rằng "Mối quan hệ giữa việc chia sẻ đối và việc sở hữu cũng giống như mối quan hệ giữa cái iPod với máy nghe cassete, năng lượng mặt trời với một cái quặng than." Tôi cũng tin rằng, thế hệ của chúng ta, mối quan hệ của chúng ta là đáp ứng cái chúng ta muốn là ít những cái hữu hình hơn nhiều so với những thế hệ trước. Tôi không muốn cái DVD, tôi muốn bộ phim đang chiếu Tôi không muốn cái máy trả lời phiền phức, Tôi muốn tin nhắn được lưu Tôi không muốn cái CD, tôi muốn âm nhạc được chơi. Nói cách khác, tôi không muốn đồ vật, tôi muốn cái cái du cầu được thỏa mãn. Điều này thúc đẩy một sự thay đổi lơn từ nơi mà sự sở hữu là con át chủ bài của sự sử dụng -- hay như Kevin Kelly, nhà biên tập của tạp chí Wired, nói nó, " Khi mà sự tiếp cận tốt hơn so với sự sở hữu."
Now as our possessions dematerialize into the cloud, a blurry line is appearing between what's mine, what's yours, and what's ours. I want to give you one example that shows how fast this evolution is happening. This represents an eight-year time span. We've gone from traditional car-ownership to car-sharing companies, such as Zipcar and GoGet, to ride-sharing platforms that match rides to the newest entry, which is peer-to-peer car rental, where you can actually make money out of renting that car that sits idle for 23 hours a day to your neighbor. Now all of these systems require a degree of trust, and the cornerstone to this working is reputation.
Bây giờ như là quyền sở hữu của chúng ta đang bị tan dần vào đám mây vậy, một cái ranh giới không rõ ràng xuất hiện giữa cái của bạn, và cái của tôi và cái của chúng ta. Tôi muốn đưa cho bạn một ví dụ mà cho thấy rằng nhanh như thế nào sự phát triển đang diễn ra Nó cho thấy vòng đời 8 năm. Chúng ta đã qua thời kỳ sở hữu xe truyền thống cho đến những công ty chia sẽ xe -- Như Zipcar và GoGet -- cho đến những nền tảng chia sẽ mà phối hợp những người lái đến một cái mới hơn, mà là cho thuê xe theo dạng đồng đẳng (peer-to-peer) nơi mà bạn có thể thực sự kiếm tiền từ việc thue chiếc xe mà không dùng trong 23 giờ một ngày cho hàng xóm của bạn. Bây giờ tất cả những hệ thống đó cần một mức độ của niềm tin, và nền tảng để thực hiện nó là danh tiếng.
Now in the old consumer system, our reputation didn't matter so much, because our credit history was far more important that any kind of peer-to-peer review. But now with the Web, we leave a trail. With every spammer we flag, with every idea we post, comment we share, we're actually signaling how well we collaborate, and whether we can or can't be trusted. Let's go back to my first example, Swaptree. I can see that Rondoron has completed 553 trades with a 100 percent success rate. In other words, I can trust him or her. Now mark my words, it's only a matter of time before we're going to be able to perform a Google-like search and see a cumulative picture of our reputation capital. And this reputation capital will determine our access to collaborative consumption. It's a new social currency, so to speak, that could become as powerful as our credit rating.
Trong hệ thống tiêu dùng cũ bây giờm danh tiếng của chúng ta không ảnh hưởng nhiều lắm, bởi vì lịch sử tín dụng của chúng ta còn quan trọng hơn thế nhiều những loại xem xét đồng đẳng. Bơi giờ với Web, chúng ta để lại một dấu vết. Với những thư rác chúng ta có cờ đánh dấu, với những ý tưởng mà chúng ta đăng, những ý mà chúng ta chia sẻ, chúng ta thật sự cho thấy tốt như thế nào chúng ta hợp tác, và bất kể khi nào chúng ta có thể hay không thể được tin tưởng. Hãy quay lại ví dụ đầu tiên của tôi, Swaptree Tôi có thể thấy rằng nickname rondoron đã thành công 553 thương vụ với 100% thành công Nói một cách khác, tôi có thể tin anh ta hay cô ấy. Bây giờ đánh dấu lời tôi nói, nó chỉ là vấn đề thời gian trước khi chúng ta có khả năng thực hiện tìm kiếm như Google và thấy hình ảnh tích lũy của vốn danh tiếng chúng ta Và chính cái vốn danh tiếng đó sẽ quyết định sự truy cập của chúng ta tới sự tiêu dùng mang tính hợp tác. Nó là một loại tiền tệ xã hội mới, vì thế để nói, rằng nó sẽ trở nên đầy quyền lực như đánh giá tín dụng của chúng ta
Now as a closing thought, I believe we're actually in a period where we're waking up from this humongous hangover of emptiness and waste, and we're taking a leap to create a more sustainable system built to serve our innate needs for community and individual identity. I believe it will be referred to as a revolution, so to speak -- when society, faced with great challenges, made a seismic shift from individual getting and spending towards a rediscovery of collective good. I'm on a mission to make sharing cool. I'm on a mission to make sharing hip. Because I really believe it can disrupt outdated modes of business, help us leapfrog over wasteful forms of hyper-consumption and teach us when enough really is enough.
Bây giờ như là một suy nghĩ kết thúc ở đây Tôi tin rằng chúng ta đang trong giai đoạn khi mà chúng ta tỉnh dậy sau cái cơn say rượu mệt mỏi của sự trống rỗng và phí phạm, và chúng ta sẽ có một bước nhảy vọt để tạo ra một hệ thống bền vững hơn xây dựng để phục vụ những du cầu bẩm sinh của chúng ta cho cộng đồng và bản sắc cá nhân. Tôi tin rằng nó sẽ được xem như một cuộc cách mạng -- khi mà xã hội, đối mặt với những thử thách lớn, làm một sự thay đổi động trời từ những gì nhận được và chi tiêu cá nhân hướng tới một sự khám phá của những thứ tốt. Tôi đang có nhiệm vụ để làm cho việc chia trở nên hấp dẫn. Tôi đang có nhiệm vụ để làm cho việc chia trở nên cuốn hút. Bởi vì tôi thực sự tin rằng nó có thể phá vỡ cái chế độ lỗi thời của kinh doanh, giúp chúng ta đi tắt đón đầu qua những hình thức lãng phí của dạng siêu tiêu thụ và dạy chúng ta khi nào thì đủ là thực sự đủ.
Thank you very much.
Cám ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)