Everyone is both a learner and a teacher. This is me being inspired by my first tutor, my mom, and this is me teaching Introduction to Artificial Intelligence to 200 students at Stanford University.
Mọi người đều là một học sinh và là một giáo viên. Đây là tôi được truyền cảm hứng bởi giáo viên đầu tiên của tôi, mẹ tôi, và đây là tôi đang dạy học Nhập môn Trí Thông Minh Nhân tạo cho 200 sinh viên tại Đại học Stanford.
Now the students and I enjoyed the class, but it occurred to me that while the subject matter of the class is advanced and modern, the teaching technology isn't. In fact, I use basically the same technology as this 14th-century classroom. Note the textbook, the sage on the stage, and the sleeping guy in the back. (Laughter) Just like today.
Hiện giờ các sinh viên và tôi thích lớp học này, nhưng điều xảy ra với tôi rằng trong khi chuyên đề của lớp học này rất tiên tiến và hiện đại, thì công nghệ giảng dạy lại không như vậy. Trên thực tế, cơ bản là tôi dùng một công nghệ giống hệt như lớp học ở thế kỷ 14 này. Ghi lại bài giảng, nhà hiền triết trên bục, và anh chàng ngủ gật ở phía sau. (Cười) Hệt như ngày nay.
So my co-teacher, Sebastian Thrun, and I thought, there must be a better way. We challenged ourselves to create an online class that would be equal or better in quality to our Stanford class, but to bring it to anyone in the world for free.
Vì thế giảng viên-đồng nghiệp của tôi, Sebastian Thrun, và tôi đã nghĩ, phải có một phương pháp tốt hơn. Chúng tôi đã thử thách bản thân để mở một lớp học trực tuyến mà tương đương hoặc tốt hơn về chất lượng so với lớp ở Standford của chúng tôi, nhưng là đem nó đến cho mọi người trên thế giới hoàn toàn miễn phí.
We announced the class on July 29th, and within two weeks, 50,000 people had signed up for it. And that grew to 160,000 students from 209 countries. We were thrilled to have that kind of audience, and just a bit terrified that we hadn't finished preparing the class yet. (Laughter)
Chúng tôi đã công bố lớp học đó vào ngày 29 tháng bảy và trong vòng hai tuần, 50.000 người đã đăng ký học. Và số lượng đã tăng lên 160.000 sinh viên từ 209 quốc gia. Chúng tôi đã rất hồi hộp khi có từng đó thính giả, và một chút lo sợ rằng chúng tôi chưa hoàn thành việc chuẩn bị cho lớp học. (Cười)
So we got to work. We studied what others had done, what we could copy and what we could change. Benjamin Bloom had showed that one-on-one tutoring works best, so that's what we tried to emulate, like with me and my mom, even though we knew it would be one-on-thousands. Here, an overhead video camera is recording me as I'm talking and drawing on a piece of paper.
Vì thế chúng tôi phải làm việc. Chúng tôi tìm hiểu những gì người khác đã làm, những gì chúng tôi có thể sao chép và những gì chúng tôi có thể thay đổi Benjamin Bloom đã chỉ ra rằng việc học một-kèm-một là tốt nhất, vì thế đó là thứ chúng tôi đã cố gắng mô phỏng giống như tôi và mẹ tôi, mặc dù chúng tôi biết có thể sẽ là một-kèm-hàng nghìn. Ở đây, một camera trên đỉnh đầu đang quay khi tôi đang nói và vẽ lên một tờ giấy.
A student said, "This class felt like sitting in a bar with a really smart friend who's explaining something you haven't grasped, but are about to." And that's exactly what we were aiming for.
Một sinh viên nói, "có cảm giác lớp học này như ngồi trong một quán bar cùng với một người bạn rất thông minh người đang giải thích một điều gì đó bạn chưa nắm được, nhưng đang dần dần hiểu ra." Và đó chính xác là những gì chúng tôi hướng đến.
Now, from Khan Academy, we saw that short 10-minute videos worked much better than trying to record an hour-long lecture and put it on the small-format screen. We decided to go even shorter and more interactive. Our typical video is two minutes, sometimes shorter, never more than six, and then we pause for a quiz question, to make it feel like one-on-one tutoring. Here, I'm explaining how a computer uses the grammar of English to parse sentences, and here, there's a pause and the student has to reflect, understand what's going on and check the right boxes before they can continue.
Hiện nay, từ Khan Academy, chúng tôi thấy rằng những đoạn video ngắn 10 phút hoạt động tốt hơn rất nhiều thay vì việc cố gắng để ghi lại một bài giảng dài hàng giờ và đặt nó lên một màn hình định dạng nhỏ. Chúng tôi quyết định làm thậm chí ngắn hơn và tương tác nhiều hơn. Một đoạn video thông thường của chúng tôi dài hai phút, đôi khi ngắn hơn, không bao giờ dài hơn sáu phút, và sau đó chúng tôi tạm dừng cho một câu hỏi trắc nghiệm, để làm cho nó có cảm giác như việc dạy một-kèm-một. Đây, tôi đang giải thích bằng cách nào một máy tính sử dụng ngữ pháp của tiếng Anh để phân tích các câu văn, và đây, có một thời điểm tạm dừng và sinh viên phải phản xạ, phải hiểu cái gì đang diễn ra và đánh dấu những ô đúng trước khi họ có thể tiếp tục.
Students learn best when they're actively practicing. We wanted to engage them, to have them grapple with ambiguity and guide them to synthesize the key ideas themselves. We mostly avoid questions like, "Here's a formula, now tell me the value of Y when X is equal to two." We preferred open-ended questions.
Sinh viên học tốt nhất khi họ chủ động thực hành. Chúng tôi muốn họ tham gia, để họ đối mặt với những mơ hồ và chỉ dẫn cho họ đúc rút những ý tưởng cốt yếu cho chính bản thân họ. Chúng tôi cố gắng tránh những câu hỏi kiểu như, "Đây là một công thức, bây giờ hãy nói cho tôi giá trị của Y khi X bằng hai." Chúng tôi thích những câu hỏi mở hơn.
One student wrote, "Now I'm seeing Bayes networks and examples of game theory everywhere I look." And I like that kind of response. That's just what we were going for. We didn't want students to memorize the formulas; we wanted to change the way they looked at the world. And we succeeded. Or, I should say, the students succeeded.
Một sinh viên đã viết, "Giờ đây tôi thấy mạng Bayes và những minh họa về lý thuyết trò chơi (Game Theory) ở mọi nơi tôi nhìn." Và tôi thích kiểu trả lời như thế. Đó chính là những gì chúng tôi hướng đến. Chúng tôi không muốn sinh viên nhớ những công thức; chúng tôi muốn thay đổi cái cách họ nhìn nhận thế giới. Và chúng tôi đã thành công. Hoặc, tôi có thể nói, sinh viên đã thành công.
And it's a little bit ironic that we set about to disrupt traditional education, and in doing so, we ended up making our online class much more like a traditional college class than other online classes. Most online classes, the videos are always available. You can watch them any time you want. But if you can do it any time, that means you can do it tomorrow, and if you can do it tomorrow, well, you may not ever get around to it. (Laughter)
Và có một chút mỉa mai rằng chúng tôi muốn phá vỡ cách giáo dục truyền thống và trong khi làm vậy, chúng tôi cuối cùng đã làm cho lớp học trực tuyến của chúng tôi càng giống như một lớp đại học truyền thống hơn những khóa học trực tuyến khác. Phần lớn các lớp học trực tuyến, những đoạn phim bài giảng luôn sẵn sàng. Bạn có thể xem chúng bất cứ khi nào bạn muốn. Nhưng nếu bạn có thể xem bất cứ khi nào, điều đó có nghĩa bạn có thể xem vào ngày mai, và nếu bạn có thể xem vào ngày mai, hừm, bạn sẽ có thể không bao giờ thực hiện được nó. (Cười)
So we brought back the innovation of having due dates. (Laughter) You could watch the videos any time you wanted during the week, but at the end of the week, you had to get the homework done. This motivated the students to keep going, and it also meant that everybody was working on the same thing at the same time, so if you went into a discussion forum, you could get an answer from a peer within minutes. Now, I'll show you some of the forums, most of which were self-organized by the students themselves.
Vì thế chúng tôi mang lại sự đổi mới trong việc đặt kỳ hạn. (Cười) Bạn có thể xem những đoạn phim bất cứ khi nào bạn muốn trong tuần lễ đó, nhưng đến cuối tuần, bạn phải hoàn thành bài tập về nhà. Điều này thúc đẩy sinh viên giữ tiến độ, và nó cũng có nghĩa là mọi người đều đang học tập với cùng một thứ trong cùng một thời điểm, vì thế nếu bạn tham gia vào một diễn đàn thảo luận, bạn có thể có được câu trả lời từ bạn học trong vài phút. Bây giờ, tôi sẽ cho các bạn thấy một vài diễn đàn, phần lớn được tự tổ chức bởi chính các sinh viên.
From Daphne Koller and Andrew Ng, we learned the concept of "flipping" the classroom. Students watched the videos on their own, and then they come together to discuss them. From Eric Mazur, I learned about peer instruction, that peers can be the best teachers, because they're the ones that remember what it's like to not understand. Sebastian and I have forgotten some of that. Of course, we couldn't have a classroom discussion with tens of thousands of students, so we encouraged and nurtured these online forums.
Từ Daphne Koller và Andrew Ng, chúng tôi đã học được khái niệm về "đảo ngược" lớp học. Sinh viên xem các đoạn phim bài giảng một mình, và sau đó họ cùng nhau thảo luận chúng. Từ Eric Mazur, tôi học được về trợ giúp bạn bè, rằng bạn học có thể là những giáo viên tốt nhất, bởi vì họ là những người nhớ những gì họ đã từng không thể hiểu. Sebastian và tôi đã quên một vài điều như thế. Tất nhiên, chúng tôi không thể có một buổi thảo luận trong lớp học với hàng vạn sinh viên, vì thế chúng tôi khuyến khích và nuôi dưỡng những diễn đàn trực tuyến như thế.
And finally, from Teach For America, I learned that a class is not primarily about information. More important is motivation and determination. It was crucial that the students see that we're working hard for them and they're all supporting each other.
Và cuối cùng, từ Teach For America, Tôi học được rằng một lớp học không phải chỉ dành để truyền đạt thông tin. Điều quan trọng hơn là động lực và sự quyết tâm. Cốt yếu là sinh viên thấy được rằng chúng tôi đã làm việc rất cố gắng vì họ và họ tất cả đều hỗ trợ những người khác.
Now, the class ran 10 weeks, and in the end, about half of the 160,000 students watched at least one video each week, and over 20,000 finished all the homework, putting in 50 to 100 hours. They got this statement of accomplishment.
HIện giờ, lớp học đã kéo dài được 10 tuần lễ, và cho đến cuối khóa, khoảng một nửa trong số 160.000 sinh viên xem ít nhất một đoạn phim mỗi tuần, và hơn 20.000 người hoàn thành tất cả các bài tập, bỏ ra từ 50 đến 100 giờ học. Họ đã nhận được chứng nhận hoàn thành khóa học.
So what have we learned? Well, we tried some old ideas and some new and put them together, but there are more ideas to try. Sebastian's teaching another class now. I'll do one in the fall. Stanford Coursera, Udacity, MITx and others have more classes coming. It's a really exciting time.
Vậy chúng tôi đã học được những gì? Chúng tôi đã thử nghiệm một vài ý tưởng cũ và một vài ý tưởng mới, kết hợp chúng với nhau, nhưng còn nhiều ý tưởng nữa để thử nghiệm. Sebastien đang giảng dạy một lớp học khác hiện nay. Tôi sẽ thực hiện một lớp nữa vào mùa thu, Stanford Coursera, Udacity, MITx và các tổ chức khác đang mở thêm những lớp học nữa. Đây thật sự là một thời điểm đầy hứng khởi.
But to me, the most exciting part of it is the data that we're gathering. We're gathering thousands of interactions per student per class, billions of interactions altogether, and now we can start analyzing that, and when we learn from that, do experimentations, that's when the real revolution will come. And you'll be able to see the results from a new generation of amazing students. (Applause)
Nhưng với tôi, điều thú vị nhất một phần của nó là những dữ liệu chúng tôi đang thu thập. Chúng tôi đang thu thập hàng ngàn tương tác với mỗi sinh viên trong mỗi lớp, gộp thành hàng tỷ tương tác, và giờ đây chúng tôi có thể bắt đầu phân tích chúng, và khi chúng tôi học hỏi từ chúng thực hiện các thí nghiệm, đó là khi cuộc cách mạng thật sự sẽ đến, Và các bạn sẽ có thể thấy được kết quả từ một thế hệ mới các sinh viên tuyệt vời. (Vỗ tay)