(Applause)
(Vỗ tay)
(Video) Announcer: Threats, in the wake of Bin Laden's death, have spiked. Announcer Two: Famine in Somalia. Announcer Three: Police pepper spray. Announcer Four: Vicious cartels. Announcer Five: Caustic cruise lines. Announcer Six: Societal decay. Announcer Seven: 65 dead. Announcer Eight: Tsunami warning. Announcer Nine: Cyberattacks. Multiple Announcers: Drug war. Mass destruction. Tornado. Recession. Default. Doomsday. Egypt. Syria. Crisis. Death. Disaster. Oh, my God.
(video) Phát thanh viên (PTV) 1: Những mối đe dọa, sau cái chết của Bin Laden, lại tăng vọt. PTV2: Nạn đói ở Somali. PTV 3: Cảnh sát xịt hơi cay. PTV 4: Những tập đoàn kinh tế nguy hiểm. PTV 5: Những đoàn tàu biển gặp nạn Phát thanh viên 6: Xã hội phân rã. Phát thanh viên 7: 65 người chết. Phát thanh viên 8: Cảnh báo sóng thần. Phát thanh viên 9: Tấn công mạng. Nhiều phát thanh viên: Cuộc chiến với ma túy. Hủy diệt hàng loạt. Vòi rồng. Suy thoái. Vỡ nợ. Ngày tận thế. Ai Cập. Syria. Khủng hoảng. Chết chóc. Thảm họa. Ôi lạy Chúa tôi.
Peter Diamandis: So those are just a few of the clips I collected over the last six months -- could have easily been the last six days or the last six years. The point is that the news media preferentially feeds us negative stories because that's what our minds pay attention to. And there's a very good reason for that. Every second of every day, our senses bring in way too much data than we can possibly process in our brains.
Peter Diamands: Đó chỉ mới là một vài clips mà tôi thu thập được trong 6 tháng qua... biết đâu lại chính là 6 ngày vừa qua hay 6 năm vừa qua Vấn đề ở đây là các phương tiện thông tin thường đăng những tin tiêu cực Vì đó là những tin sẽ thu hút sự chú ý của người đọc. Và có một lí do hợp lí cho việc đó. Mỗi một giây trong ngày, mọi giác quan của chúng ta tiếp nhận quá nhiều thông tin hơn những gì mà não có thể xử lý.
And because nothing is more important to us than survival, the first stop of all of that data is an ancient sliver of the temporal lobe called the amygdala. Now the amygdala is our early warning detector, our danger detector. It sorts and scours through all of the information looking for anything in the environment that might harm us. So given a dozen news stories, we will preferentially look at the negative news. And that old newspaper saying, "If it bleeds it leads," is very true. So given all of our digital devices that are bringing all the negative news to us seven days a week, 24 hours a day, it's no wonder that we're pessimistic. It's no wonder that people think that the world is getting worse.
Và vì không có gì quan trọng với ta hơn là sự sống nơi đầu tiên tiếp nhận tất cả các thông tin đó chính là một phần não thuộc thùy thái dương được gọi là hạch amygdala. Hạch này hoạt động như một chiếc máy cảnh báo nguy hiểm từ sớm là thiết bị nhận biết nguy hiểm trong não con người. Nó phân loại và tìm kiếm trong mọi loại thông tin để thấy những yếu tố trong môi trường có thể gây hại đến ta. Vậy là trong số hàng tá những tin tức chúng ta sẽ ưu tiên nhìn vào những tin xấu Một tờ báo cũ từng nói "Chuyện nào có máu me, chuyện đấy thành tin nổi nhất" Quả thật là rất đúng Vậy thì nhìn vào những thiết bị số mang tin tức xấu đến chúng ta 7 ngày một tuần, 24 giờ một ngày Không có gì ngạc nhiên khi mọi người trở nên bi quan. và cũng không có gì bất ngờ khi ai cũng nghĩ tình hình thế giới đang trở nên xấu đi.
But perhaps that's not the case. Perhaps instead, it's the distortions brought to us of what's really going on. Perhaps the tremendous progress we've made over the last century by a series of forces are, in fact, accelerating to a point that we have the potential in the next three decades to create a world of abundance. Now I'm not saying we don't have our set of problems -- climate crisis, species extinction, water and energy shortage -- we surely do. And as humans, we are far better at seeing the problems way in advance, but ultimately we knock them down.
Nhưng có lé đó không phải là những gì đang diễn ra. Mà thay vào đó chúng ta tiếp nhận thông tin đã bị bóp méo về những gì đang thực sự diễn ra. Có lẽ những bước phát triển vượt bậc mà ta đạt được trong suốt thế kỉ qua bằng một loạt tác động trên thực thể chỉ làm ta tiến dần đến một điểm mà trong 3 thế kỉ tới, có nhiều khả năng chúng ta sẽ tạo ra một thế giới thừa thãi. Tôi không nói là hiện tại chúng ta không có nhiều vấn đề... khủng hoảng khí hậu các loài bị tuyệt chủng thiếu nước, thiếu năng lượng... chắc chắn là chúng ta có. Và là con người chúng ta giỏi hơn rất nhiều trong việc sớm nhìn thấy trước các vấn đề nhưng cuối cùng chúng ta cũng hạ gục được chúng thôi.
So let's look at what this last century has been to see where we're going. Over the last hundred years, the average human lifespan has more than doubled, average per capita income adjusted for inflation around the world has tripled. Childhood mortality has come down a factor of 10. Add to that the cost of food, electricity, transportation, communication have dropped 10 to 1,000-fold. Steve Pinker has showed us that, in fact, we're living during the most peaceful time ever in human history. And Charles Kenny that global literacy has gone from 25 percent to over 80 percent in the last 130 years. We truly are living in an extraordinary time. And many people forget this.
Hãy cùng nhìn lại những chuyện diễn ra trong thế kỉ vừa qua để xem chúng ta đã đi tới đâu trong 100 năm qua, tuổi thọ trung bình của con người đã tăng hơn 2 lần, thu nhập bình quân đầu người điều chỉnh theo lạm phát trên khắp thế giới cũng tăng gấp ba. Tỉ lệ tử vong ở trẻ em đã giảm xuống 10 lần. Thêm vào đó chi phí cho thực phẩm, điện, giao thông, thông tin liên lạc đã giảm xuống 10 đến 1000 lần. Steve Pinker đã chỉ ra rằng trên thực tế chúng ta đang sống trong thời kì yên bình nhất của lịch sử loài người. Còn theo Charles Kenny tỉ lệ biết đọc trên toàn cầu đã tăng từ 25% lên 80% trong 130 năm qua. Chúng ta thực sự đang sống trong một thời kì huy hoàng. Nhiều người quên mất điều này.
And we keep setting our expectations higher and higher. In fact, we redefine what poverty means. Think of this, in America today, the majority of people under the poverty line still have electricity, water, toilets, refrigerators, television, mobile phones, air conditioning and cars. The wealthiest robber barons of the last century, the emperors on this planet, could have never dreamed of such luxuries.
Và họ cứ tiếp tục đặt những kỳ vọng cao hơn, cao hơn nữa Trên thực tế, chúng ta đã định nghĩa lại sự nghèo đói. Hãy nghĩ về điều này, ở Mỹ ngày nay, hầu hết số người có thu nhập dưới mức chuẩn nghèo vẫn có điện, nước, toilet, tủ lạnh, ti-vi, điện thoại di động, điều hòa và xe hơi. Ngay cả những ông trùm tư bản giàu có nhất ở thế kỉ trước, những hoàng đế trên hành tinh này cũng chưa bao giờ mơ đến những thứ xa xỉ như thế.
Underpinning much of this is technology, and of late, exponentially growing technologies. My good friend Ray Kurzweil showed that any tool that becomes an information technology jumps on this curve, on Moore's Law, and experiences price performance doubling every 12 to 24 months. That's why the cellphone in your pocket is literally a million times cheaper and a thousand times faster than a supercomputer of the '70s. Now look at this curve. This is Moore's Law over the last hundred years. I want you to notice two things from this curve. Number one, how smooth it is -- through good time and bad time, war time and peace time, recession, depression and boom time. This is the result of faster computers being used to build faster computers. It doesn't slow for any of our grand challenges. And also, even though it's plotted on a log curve on the left, it's curving upwards. The rate at which the technology is getting faster is itself getting faster.
Hầu hết những thành quả này là nhờ công nghệ và gần đây, công nghệ càng phát triển chóng mặt. Ray Kurzwell, bạn thân của tôi, đã chỉ ra rằng bất cứ công cụ nào trong công nghệ thông tin đều tuân theo đường cong của định luật Moore và tăng gấp đôi hiệu suất trong 12 đến 24 tháng Chính vì thế mà chiếc điện thoại di động trong túi bạn rẻ đi một triệu lần và nhanh hơn một ngàn lần so với siêu máy tính của những năm 70 Hãy nhìn vào đường cong này Đây là định luật Moore trong 100 năm qua Tôi muốn mọi người để ý đến hai thứ trên đường cong này. Thứ nhất, nó suôn sẻ như thế nào qua thời thịnh vượng và khó khăn, thời chiến và thời bình, khủng hoảng, suy thoái cũng như thời kì bùng nổ. Đây là kết quả từ những chiếc máy tính chạy nhanh hơn được dùng để phát triển những chiếc máy tính chạy nhanh hơn nữa. Nó không chậm hơn vì bất cứ thử thách to lớn nào của chúng ta. Và, mặc dù nó được vẽ trên một đường cong về phía bên trái, nó vẫn đang hướng lên. Chính tỉ lệ cho thấy công nghệ đang phát triển nhanh thế nào cũng đang tăng nhanh hơn
And on this curve, riding on Moore's Law, are a set of extraordinarily powerful technologies available to all of us. Cloud computing, what my friends at Autodesk call infinite computing; sensors and networks; robotics; 3D printing, which is the ability to democratize and distribute personalized production around the planet; synthetic biology; fuels, vaccines and foods; digital medicine; nanomaterials; and A.I. I mean, how many of you saw the winning of Jeopardy by IBM's Watson? I mean, that was epic. In fact, I scoured the headlines looking for the best headline in a newspaper I could. And I love this: "Watson Vanquishes Human Opponents." Jeopardy's not an easy game. It's about the nuance of human language. And imagine if you would A.I.'s like this on the cloud available to every person with a cellphone.
Và trên đường cong này, dựa trên định luật Moore, là một tập hợp những công nghệ mạnh phi thường sẵn sàng cho tất cả chúng ta. Điện toán đám mây, đó là thứ mà những người bạn của tôi ở Autodesk gọi là điện toán vô hạn; cảm biến và mạng; rô bốt; công nghệ in 3D, là khả năng để dân chủ hóa và phân bố sản phẩm đã được cá nhân hóa trên khắp hành tinh; sinh học tổng hợp; nhiên liệu, vắc xin và thực phẩm; dược phẩm số; vật liệu nano; và trí tuệ nhân tạo. Ý tôi là, có bao nhiêu bạn thấy được chiến thắng của trí tuệ nhân tạo Watson trên chương trình truyền hình Jeopardy được phát triển bởi IBM? Ý tôi là, điều đó thật tuyệt vời. Trong thực tế, tôi lướt qua những dòng tiêu đề tìm cái tít tốt nhất trên báo Và tôi thích cái này: "Watson đánh bại những địch thủ là con người." Jeopardy không phải là một trò chơi đơn giản trên truyền hình. Nó nói về sắc thái của ngôn ngữ con người. Và hãy tưởng tượng nếu trí tuệ nhân tạo như thế này trên những đám mây có sẵn cho mỗi người, chỉ cần một chiếc điện thoại.
Four years ago here at TED, Ray Kurzweil and I started a new university called Singularity University. And we teach our students all of these technologies, and particularly how they can be used to solve humanity's grand challenges. And every year we ask them to start a company or a product or a service that can affect positively the lives of a billion people within a decade. Think about that, the fact that, literally, a group of students can touch the lives of a billion people today. 30 years ago that would have sounded ludicrous. Today we can point at dozens of companies that have done just that.
Bốn năm trước ở đây tại TED, Ray Kursweil và tôi đã thành lập một trường đại học mới gọi là Đại học Đặc biệt. Và chúng tôi dạy cho sinh viên tất cả những công nghệ này, và cách để sử dụng chúng để giải quyết những thử thách to lớn của nhân loại. Và mỗi năm chúng tôi đều yêu cầu sinh viên lập ra một công ty, tạo ra một sản phẩm hay dịch vụ có thể ảnh hưởng tích cực đến cuộc sống của một tỉ người trong vòng một thập niên. Hãy nghĩ về thực tế là, một nhóm sinh viên có thể tác động đến đời sống của cả tỉ người hiện nay. 30 năm trước điều đó nghe thật buồn cười. Ngày nay chúng ta có thể chỉ ra hàng tá công ty đã làm được điều đó.
When I think about creating abundance, it's not about creating a life of luxury for everybody on this planet; it's about creating a life of possibility. It is about taking that which was scarce and making it abundant. You see, scarcity is contextual, and technology is a resource-liberating force. Let me give you an example.
Khi tôi nghĩ về việc tạo nên sự thừa thãi không phải là để tạo ra cuộc sống xa xỉ cho mỗi người trên hành tinh này; đó là tạo ra một đời sống của những điều khả thi. Đó là dùng những thứ từng rất khan hiếm và biến chúng thành thừa thãi. Bạn thấy đấy, sự thiếu thốn rất tùy thuộc vào hoàn cảnh và công nghệ là một nguồn lực để giải phóng tài nguyên. Hãy để tôi cho các bạn một ví dụ.
So this is a story of Napoleon III in the mid-1800s. He's the dude on the left. He invited over to dinner the king of Siam. All of Napoleon's troops were fed with silver utensils, Napoleon himself with gold utensils. But the King of Siam, he was fed with aluminum utensils. You see, aluminum was the most valuable metal on the planet, worth more than gold and platinum. It's the reason that the tip of the Washington Monument is made of aluminum. You see, even though aluminum is 8.3 percent of the Earth by mass, it doesn't come as a pure metal. It's all bound by oxygen and silicates. But then the technology of electrolysis came along and literally made aluminum so cheap that we use it with throw-away mentality.
Đây là câu chuyện của Napoleon III vào giữa những năm 1800. Ông ấy là người bên trái. Ông ấy gửi lời mời ăn tối đến vị vua của Siam. Cả quân đội của Napoleon đều được ăn uống với các dụng cụ bằng bạc, Napoleon thì dùng dụng cụ bằng vàng. Nhưng vị vua của Siam, ăn với những dụng cụ bằng nhôm. Bạn thấy đấy, nhôm là kim loại quý giá nhất trên hành tinh, đáng giá hơn cả vàng và bạch kim. Đó là lí do mà đỉnh của đài kỉ niệm Washington được làm bằng nhôm. Như bạn thấy, mặc dù nhôm chiếm 8,3% khối lượng Trái đất, nó không tồn tại như một kim loại tinh khiết. mà liên kết với oxi và silicat. Nhưng công nghệ điện phân xuất hiện và làm cho nhôm trở nên quá rẻ đến mức chúng ta dùng nó với tinh thần dùng xong sẽ vứt.
So let's project this analogy going forward. We think about energy scarcity. Ladies and gentlemen, we are on a planet that is bathed with 5,000 times more energy than we use in a year. 16 terawatts of energy hits the Earth's surface every 88 minutes. It's not about being scarce, it's about accessibility. And there's good news here. For the first time, this year the cost of solar-generated electricity is 50 percent that of diesel-generated electricity in India -- 8.8 rupees versus 17 rupees. The cost of solar dropped 50 percent last year. Last month, MIT put out a study showing that by the end of this decade, in the sunny parts of the United States, solar electricity will be six cents a kilowatt hour compared to 15 cents as a national average.
Vậy nên chúng ta hãy lập kế hoạch cho chuyện này tiếp diễn. Chúng ta hãy về sự thiếu thốn năng lượng. Thưa các quý ông quý bà, chúng ta đang sống trên một hành tinh có năng lượng nhiều gấp 5.000 lần số năng lượng mà chúng ta dùng một năm. 10 TW năng lượng phủ trên bề mặt Trái Đất mỗi 88 phút. Vấn đề không phải là sự khan hiếm, mà là khả năng thu thập của chúng ta. Và có một tin tốt ở đây. Lần đầu tiên, trong năm nay giá điện mặt trời bằng 50% giá điện từ dầu diesel ở Ấn Độ - 8,8 rupi so với 17 rupi Giá của năng lượng mặt trời giảm 50% vào năm ngoái. Tháng trước, MIT đưa ra một học thuyết chỉ ra rằng vào cuối thập niên này, ở những vùng nhiều nắng của Mỹ, điện mặt trời sẽ có giá là 6 xu/kWh so với 15 xu là mức giá trung bình toàn quốc.
And if we have abundant energy, we also have abundant water. Now we talk about water wars. Do you remember when Carl Sagan turned the Voyager spacecraft back towards the Earth, in 1990 after it just passed Saturn? He took a famous photo. What was it called? "A Pale Blue Dot." Because we live on a water planet. We live on a planet 70 percent covered by water. Yes, 97.5 percent is saltwater, two percent is ice, and we fight over a half a percent of the water on this planet, but here too there is hope. And there is technology coming online, not 10, 20 years from now, right now. There's nanotechnology coming on, nanomaterials.
Và nếu chúng ta có dư năng lượng, chúng ta có thể có dư nước. Giờ chúng ta sẽ nói về cuộc chiến về nước. Các bạn có nhớ khi Carl Sagan đưa tàu vũ trụ Voyager quay trở về Trái đất, trong năm 1900 sau khi nó đi qua sao Thổ? Ông ấy đã chụp một bức ảnh nổi tiếng. Nó tên là gì? "Một chấm xanh nhạt." Bởi vì chúng ta sống trên một tinh cầu nước. Ta sống trên hành tinh được bao phủ 70% bởi nước. Vâng, 97,5% trong số đó là nước mặn, 2% là đá, và chúng ta chiến đấu vì 0,5% lượng nước trên hành tinh, nhưng chúng ta cũng có hy vọng. Công nghệ đang phát triển, không phải 10, 20 năm nữa, ngay bây giờ. Công nghệ nano ra đời, vật liệu nano.
And the conversation I had with Dean Kamen this morning, one of the great DIY innovators, I'd like to share with you -- he gave me permission to do so -- his technology called Slingshot that many of you may have heard of, it is the size of a small dorm room refrigerator. It's able to generate a thousand liters of clean drinking water a day out of any source -- saltwater, polluted water, latrine -- at less than two cents a liter. The chairman of Coca-Cola has just agreed to do a major test of hundreds of units of this in the developing world. And if that pans out, which I have every confidence it will, Coca-Cola will deploy this globally to 206 countries around the planet. This is the kind of innovation, empowered by this technology, that exists today.
Và cuộc nói chuyện sáng nay của tôi với Dean Kamen, một trong những nhà cải cách DIY vĩ đại, tôi muốn chia sẻ với các bạn - anh ấy đã cho phép tôi làm vậy - công nghệ Slingshot của anh ấy mà nhiều người trong số các bạn đã được nghe tới, nó có kích thước của một cái tủ lạnh nhỏ Nó có thể sản xuất một nghìn lít nước sạch để uống một ngày từ bất cứ nguồn nào - nước mặn, nước ô nhiễm, nước thải vệ sinh - với mức giá thấp hơn 2 xu/lít. Chủ tịch của Coca-Cola vừa đồng ý làm một thử nghiệm lớn với hàng ngàn chiếc ở các nước đang phát triển. Và nếu nó thành công, điều mà tôi rất tự tin là có thể, Coca-Cola sẽ triển khai toàn cầu ở 206 nước trên khắp hành tinh. Đây là một cuộc cải cách, có được nhờ công nghệ đang có ngay bây giờ.
And we've seen this in cellphones. My goodness, we're going to hit 70 percent penetration of cellphones in the developing world by the end of 2013. Think about it, that a Masai warrior on a cellphone in the middle of Kenya has better mobile comm than President Reagan did 25 years ago. And if they're on a smartphone on Google, they've got access to more knowledge and information than President Clinton did 15 years ago. They're living in a world of information and communication abundance that no one could have ever predicted. Better than that, the things that you and I spent tens and hundreds of thousands of dollars for -- GPS, HD video and still images, libraries of books and music, medical diagnostic technology -- are now literally dematerializing and demonetizing into your cellphone.
Và chúng ta thấy chuyện này trên điện thoại di động. Chúa ơi, chúng ta đang dần chạm mức 70% người dân dùng điện thoại di động ở những nước đang phát triển vào cuối năm 2013. Hãy nghĩ về điều này, rằng một chiến binh người Masai ở giữa Kenya có chiếc điện thoại di động tốt hơn chiếc điện thoại mà Tổng thống Reagan có hồi 25 năm trước. Và nếu họ có một chiếc điện thoại thông minh dùng Google, họ đã kết nối với nhiều kiến thức và thông tin hơn cả Tổng thống Clinton 15 năm trước. Chúng ta đang sống trong một thế giới thừa thãi thông tin và sự kết nối mà không ai đã có thể dự đoán trước. Và hơn cả thế, những thứ mà các bạn và tôi đã tiêu hàng chục, hàng trăm nghìn đô la GPS, video chất lượng HD và ảnh tĩnh, thư viện sách và nhạc, công nghệ chẩn đoán y tế,... đang thực sự được phi vật chất hóa và phi tiền tệ hóa vào trong những chiếc di động của các bạn.
Probably the best part of it is what's coming down the pike in health. Last month, I had the pleasure of announcing with Qualcomm Foundation something called the $10 million Qualcomm Tricorder X Prize. We're challenging teams around the world to basically combine these technologies into a mobile device that you can speak to, because it's got A.I., you can cough on it, you can do a finger blood prick. And to win, it needs to be able to diagnose you better than a team of board-certified doctors. So literally, imagine this device in the middle of the developing world where there are no doctors, 25 percent of the disease burden and 1.3 percent of the health care workers. When this device sequences an RNA or DNA virus that it doesn't recognize, it calls the CDC and prevents the pandemic from happening in the first place.
Có lẽ điều tốt nhất là những gì đang được giải quyết trong vấn đề sức khỏe Tháng trước, tôi được vinh dự thông báo với Tổ chức Qualcomm về giải thưởng Qualcomm Tricorder X Prize trị giá 10 triệu đô la. Chúng tôi thách thức những đội chơi trên khắp thế giới kết hợp những công nghệ này vào một thiết bị di động mà bạn có thể nói chuyện cùng, vì nó có trí tuệ nhân tạo, bạn có thể ho vào nó, bạn có thể chích máu ngón tay. Và để chiến thắng cuộc thi, nó phải có khả năng chẩn đoán tốt hơn một đội ngũ bác sĩ được chứng nhận. theo nghĩa đen, hãy tưởng tượng thiết bị này ở các nước thế giới đang phát triển và không có các bác sĩ, nơi có 25% gánh nặng bệnh tật chỉ với 1,3% nhân viên y tế của thế giới Khi thiết bị này gặp phải vi rút ADN hay ARN mà nó không nhận diện được, nó sẽ gọi cho CDC và ngăn ngừa dịch bệnh xảy ra ngay từ nơi phát hiện đầu tiên.
But here, here is the biggest force for bringing about a world of abundance. I call it the rising billion. So the white lines here are population. We just passed the seven billion mark on Earth. And by the way, the biggest protection against a population explosion is making the world educated and healthy. In 2010, we had just short of two billion people online, connected. By 2020, that's going from two billion to five billion Internet users. Three billion new minds who have never been heard from before are connecting to the global conversation. What will these people want? What will they consume? What will they desire? And rather than having economic shutdown, we're about to have the biggest economic injection ever. These people represent tens of trillions of dollars injected into the global economy. And they will get healthier by using the Tricorder, and they'll become better educated by using the Khan Academy, and by literally being able to use 3D printing and infinite computing [become] more productive than ever before.
Nhưng tác động lớn nhất là mang đến một thế giới của sự thừa thãi. Tôi gọi nó là sự tăng trưởng hàng tỉ. Vậy những đường màu trắng ở đây là dân số. Chúng ta vừa đi qua mốc 7 tỉ dân trên Trái Đất. Và nhân tiện, giải pháp tốt nhất chống lại bùng nổ dân số là làm cho thế giới được giáo dục và khỏe mạnh. Trong năm 2010, chúng ta chỉ có 2 tỉ người kết nối với mạng Internet. Đến năm 2020, con số sẽ tăng từ 2 tỉ lên 5 tỉ người sử dụng Internet. 3 tỉ những bọ óc mới chưa bao giờ được nghe đến trước đây đang kết nối với cuộc đối thoại toàn cầu. Những người này sẽ muốn gì? Họ sẽ tiêu dùng những gì? Họ mong ước điều gì? Và thay vì đóng cửa kinh tế, chúng ta sẽ có nguồn tiền tệ rót vào nhiều chưa từng có. Những con người này đại diện cho hàng chục ngàn tỉ đô la được bơm vào nền kinh tế toàn cầu. Và họ sẽ khỏe mạnh hơn nhờ sử dụng thiết bị khám sức khỏe Tricorder và họ sẽ được giáo dục tốt hơn nhờ Học viện Khan, và với khả năng sử dụng máy in 3D và điện toán vô hạn họ trở nên năng suất hơn bao giờ hết.
So what could three billion rising, healthy, educated, productive members of humanity bring to us? How about a set of voices that have never been heard from before. What about giving the oppressed, wherever they might be, the voice to be heard and the voice to act for the first time ever? What will these three billion people bring? What about contributions we can't even predict? The one thing I've learned at the X Prize is that small teams driven by their passion with a clear focus can do extraordinary things, things that large corporations and governments could only do in the past.
Vậy 3 tỉ tăng trưởng về sức khoẻ, giáo dục, có thể mang tới gì cho chúng ta? Thế còn chuyện nghe những tiếng nói chưa từng nghe tới trước đây? Thế còn chuyện tạo ra cơ hội cho những người bị áp bức, dù cho họ ở đâu, cơ hội để được lắng nghe và hành động, lần đầu tiên trong đời? Ba tỉ người này sẽ mang tới điều gì? Những đóng góp nào của họ mà chúng ta còn không thể dự báo? Có một điều tôi học được từ X Prize đó là một đội nhỏ được dẫn đường bởi đam mê và mục tiêu rõ ràng có thể làm nên những điều không tưởng những điều mà chỉ có các tập đoàn lớn và các chính phủ mới có thể làm được, trong quá khứ,
Let me share and close with a story that really got me excited. There is a program that some of you might have heard of. It's a game called Foldit. It came out of the University of Washington in Seattle. And this is a game where individuals can actually take a sequence of amino acids and figure out how the protein is going to fold. And how it folds dictates its structure and its functionality. And it's very important for research in medicine. And up until now, it's been a supercomputer problem.
Để tôi kể và khép lại bài thuyết trình bằng một câu chuyện, đã khiến tôi thực sự phấn khởi. Có một chương trình mà có lẽ một vài người trong các bạn đã nghe nói Tên là Foldit. của Đại học Washington ở Seatle. Và đây là một trò chơi khi các cá nhân có thể tạo ra một chuỗi các axit amin và tìm ra xem protein được cuộn gấp như thế nào và cách nó cuộn gấp có thể cho thấy cấu trúc và chức năng của nó và điều đó rất quan trọng trong nghiên cứu thuốc. và cho tới bây giờ, đây vẫn là một vấn đề của một siêu máy tính.
And this game has been played by university professors and so forth. And it's literally, hundreds of thousands of people came online and started playing it. And it showed that, in fact, today, the human pattern recognition machinery is better at folding proteins than the best computers. And when these individuals went and looked at who was the best protein folder in the world, it wasn't an MIT professor, it wasn't a CalTech student, it was a person from England, from Manchester, a woman who, during the day, was an executive assistant at a rehab clinic and, at night, was the world's best protein folder.
và trò chơi này đã được chơi. bởi các giáo sư đại học và những người khác và hàng trăm nghìn người đã online và bắt đầu chơi trò này. và điều đó cho thấy, trên thực tế, hiện nay con người nhận diện mẫu ở nếp gấp protein tốt hơn những chiếc máy tính mạnh nhất và khi những cá nhân có thể tới và nhìn xem ai là người cuộn gấp protein giỏi nhất trên thế giới không phải là một giáo sư ở MIT không phải một sinh viên của CalTech mà là một người từ Anh, từ Manchester, một người phụ nữ mà, trong cả một ngày, làm công việc của một trợ lý điều hành ở một phòng khám phục hồi chức năng và, buổi tối, là người cuộn gấp protein giỏi nhất thế giới,
Ladies and gentlemen, what gives me tremendous confidence in the future is the fact that we are now more empowered as individuals to take on the grand challenges of this planet. We have the tools with this exponential technology. We have the passion of the DIY innovator. We have the capital of the techno-philanthropist. And we have three billion new minds coming online to work with us to solve the grand challenges, to do that which we must do. We are living into extraordinary decades ahead.
Thưa quý ông quý bà, điều đó đã mang tới cho tôi một sự tự tin ghê gớm trong tương lai chúng ta sẽ trở thành các cá nhân mạnh mẽ hơn để gánh vác nhiều thử thách lớn của hành tinh. chúng ta có các công cụ với công nghệ cấp số nhân chúng ta có đam mê với phát kiến. chúng ta có nguồn tiền từ những nhà từ thiện giỏi công nghệ. Và chúng ta có ba tỉ bộ óc mới. onine để làm việc cùng chúng ta. để giải quyết những thách thức lớn. để làm những việc chúng ta phải làm. Chúng ta đang bước vào những thập kỷ huy hoàng sắp tới.
Thank you.
Xin cảm ơn!
(Applause)
(Vỗ tay)