Some of my most wonderful memories of childhood are of spending time with my grandmother, Mamar, in our four-family home in Brooklyn, New York. Her apartment was an oasis. It was a place where I could sneak a cup of coffee, which was really warm milk with just a touch of caffeine. She loved life. And although she worked in a factory, she saved her pennies and she traveled to Europe. And I remember poring over those pictures with her and then dancing with her to her favorite music.
Một trong những kỷ niệm tuyệt vời nhất của tuổi thơ tôi đó là quãng thời gian sống với bà, Mamar, trong mái ấm bốn gia đình ở Brooklyn, New York. Căn hộ của bà là một ốc đảo. Đó là nơi tôi có thể lẻn vào để uống cà phê thực ra chỉ là sữa nóng pha chút caffeine. Bà rất yêu đời, Và mặc dù làm việc trong nhà máy, bà vẫn tiết kiệm từng đồng để đi du lịch châu Âu. Và tôi vẫn còn nhớ cảnh ngồi đổ hình của bà ra xem rồi sau đó khiêu vũ với bà trong điệu nhạc bà yêu thích,
And then, when I was eight and she was 60, something changed. She no longer worked or traveled. She no longer danced. There were no more coffee times. My mother missed work and took her to doctors who couldn't make a diagnosis. And my father, who worked at night, would spend every afternoon with her, just to make sure she ate.
Và rồi, khi tôi lên tám, bà đã 60, có gì đó đã thay đồi. Bà không còn đi làm cũng không đi du lịch nữa. Bà cũng không còn khiêu vũ. Không còn những giờ uống cà phê. Mẹ tôi nghỉ làm đưa bà đi bác sĩ, họ không thể chẩn đoán được, Và cha tôi dù làm việc ca đêm nhưng chiều nào cũng quanh quẩn bên bà, chỉ để chắc chắn rằng bà đã ăn.
Her care became all-consuming for our family. And by the time a diagnosis was made, she was in a deep spiral.
Chăm sóc bà trở thành nhiệm vụ chính của gia đình tôi. Và ngay khi chẩn đoán được đưa ra, bà dần dần tụt dốc.
Now many of you will recognize her symptoms. My grandmother had depression. A deep, life-altering depression, from which she never recovered. And back then, so little was known about depression.
Giờ chắc hẳn các bạn đã nhận ra triệu chứng của bà. Bà tôi bị trầm cảm. Trầm cảm nặng, nó thay đổi cuộc sống, và bà không bao giờ bình phục trở lại. Và trước kia, rất ít người biết về trầm cảm.
But even today, 50 years later, there's still so much more to learn. Today, we know that women are 70 percent more likely to experience depression over their lifetimes compared with men. And even with this high prevalence, women are misdiagnosed between 30 and 50 percent of the time.
Thậm chí ngày nay, 50 năm sau, vẫn còn rất nhiều thứ chúng ta phải tìm hiểu Ngày nay, chúng ta biết rằng phụ nữ có nguy cơ 70% mắc bệnh trầm cảm trong suốt cuộc đời hơn so với đàn ông. Và thậm chí với tỷ lệ cao như vậy, phụ nữ bị chẩn đoán sai khoảng từ 30 và 50%
Now we know that women are more likely to experience the symptoms of fatigue, sleep disturbance, pain and anxiety compared with men. And these symptoms are often overlooked as symptoms of depression.
Giờ chúng ta biết rằng phụ nữ có nguy cơ mắc các triệu chứng mệt mỏi, mất ngủ, đau nhức và lo lắng cao hơn so với nam giới. Và những triệu chứng này thường bị bỏ qua trong chuẩn đoán trầm cảm.
And it isn't only depression in which these sex differences occur, but they occur across so many diseases.
Và không chỉ có bệnh trầm cảm mới có sự khác nhau về giới tính mà những căn bệnh khác cũng vậy.
So it's my grandmother's struggles that have really led me on a lifelong quest. And today, I lead a center in which the mission is to discover why these sex differences occur and to use that knowledge to improve the health of women.
Chính cuộc chiến của bà tôi đã mang tôi tới một sứ mạng. Và hiện tại, tôi đang coi sóc một trung tâm có nhiệm vụ khám phá nguyên nhân của sự khác nhau về giới tính và sử dụng kiến thức đó để cải thiện sức khỏe của phụ nữ.
Today, we know that every cell has a sex. Now, that's a term coined by the Institute of Medicine. And what it means is that men and women are different down to the cellular and molecular levels. It means that we're different across all of our organs. From our brains to our hearts, our lungs, our joints.
Ngày nay, chúng ta biết rằng mỗi tế bào đều có giới tính. Đó là thuật ngữ do Viện Y học tạo ra. Và nghĩa là phụ nữ và đàn ông khác nhau tới tận cấp độ phân tử và tế bào. Nghĩa là chúng ta khác nhau trên tất cả các bộ phận. Từ não cho tới tim, phổi, các khớp xương.
Now, it was only 20 years ago that we hardly had any data on women's health beyond our reproductive functions. But then in 1993, the NIH Revitalization Act was signed into law. And what this law did was it mandated that women and minorities be included in clinical trials that were funded by the National Institutes of Health. And in many ways, the law has worked. Women are now routinely included in clinical studies, and we've learned that there are major differences in the ways that women and men experience disease. But remarkably, what we have learned about these differences is often overlooked.
Mới 20 năm trước thôi chúng ta hầu như chẳng có dữ liệu nào về sức khỏe phụ nữ ngoài những kiến thức về chức năng sinh sản. Nhưng vào năm 1993, đạo luật Revitalization NIH ra đời. Và luật quy định phụ nữ và người thiểu số cũng được bao gồm trong các thử nghiệm lâm sàng được tài trợ bởi Viện sức khỏe quốc gia, Và theo nhiều cách, luật đã có tác dụng. Phụ nữ bây giờ thường xuyên là đối tượng của các cuộc nghiên cứu lâm sàng. và chúng ta thấy rằng có những khác biệt lớn giữa căn bệnh ở phụ nữ và đàn ông. Nhưng đáng chú ý là những gì chúng ta biết về sự khác nhau này lại thường bị bỏ qua.
So, we have to ask ourselves the question: Why leave women's health to chance? And we're leaving it to chance in two ways. The first is that there is so much more to learn and we're not making the investment in fully understanding the extent of these sex differences. And the second is that we aren't taking what we have learned, and routinely applying it in clinical care. We are just not doing enough.
Vậy, chúng ta phải tự đặt ra cho mình câu hỏi: Tại sao lại phó mặc sức khỏe của phụ nữ cho Trời? Và phó mặc nó theo 2 cách. Thứ nhất đó là còn rất rất nhiều thứ phải tìm hiểu mà chúng ta lại không đầu tư để hiểu thấu đáo phạm vi của những khác biệt trong giới tính. Và thứ 2 là chúng ta không áp dụng những thứ đã biết vào chăm sóc lâm sàng. Chúng ta vẫn làm chưa đủ.
So, I'm going to share with you three examples of where sex differences have impacted the health of women, and where we need to do more.
Tôi sẽ chia sẻ với các bạn ba ví dụ về tác động của khác biệt giới tính lên sức khỏe phụ nữ và khía cạnh mà ta cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa .
Let's start with heart disease. It's the number one killer of women in the United States today. This is the face of heart disease. Linda is a middle-aged woman, who had a stent placed in one of the arteries going to her heart. When she had recurring symptoms she went back to her doctor. Her doctor did the gold standard test: a cardiac catheterization. It showed no blockages. Linda's symptoms continued. She had to stop working. And that's when she found us. When Linda came to us, we did another cardiac catheterization and this time, we found clues. But we needed another test to make the diagnosis. So we did a test called an intracoronary ultrasound, where you use soundwaves to look at the artery from the inside out.
Hãy bắt đầu với bệnh tim. Đó là sát thủ giết phụ nữ số 1 ở Hoa kỳ hiện nay. Đây là khuôn mặt của bệnh tim. Linda là một phụ nữ trung niên, bà có 1 stent được đặt vào 1 trong những động mạch dẫn tới tim. Khi bà có những triệu chứng tái đi tái lại, bà quay lại bác sĩ Bác sĩ thực hiện kiểm tra tiêu chuẩn vàng: Thông tim Thử nghiệm cho thấy không hề có tắc nghẽn. Các triệu chứng của Linda vẫn tiếp tục. Bà đã phải nghỉ việc. Và đó là lúc bà tìm thấy chúng tôi. Khi Linda tới với chúng tôi, chúng tôi đã làm một cuộc thông tim khác và lần này, chúng tôi tìm ra manh mối. Nhưng chúng tôi cần một cuộc kiểm tra khác để đưa ra chẩn đoán Vậy là chúng tôi đã thực hiện một kiểm tra được gọi là siêu âm trong lòng mạch vành bằng cách dùng sóng siêu âm để kiểm tra động mạch từ trong ra ngoài.
And what we found was that Linda's disease didn't look like the typical male disease. The typical male disease looks like this. There's a discrete blockage or stenosis. Linda's disease, like the disease of so many women, looks like this. The plaque is laid down more evenly, more diffusely along the artery, and it's harder to see. So for Linda, and for so many women, the gold standard test wasn't gold.
Và những gì mà chúng tôi tìm thấy đó là căn bệnh của Linda không giống như bệnh điển hình ở nam giới. Bệnh điển hình ở nam giới trông sẽ như thế này đây. Tắc nghẽn gián đoạn hoặc hẹp đông mạch. Bệnh của Linda, giống như bệnh của rất nhiều phụ nữ khác, trông như thế này. Các mảng xơ vữa trải ra đồng đều hơn, dày hơn dọc theo động mạch, và rất khó để nhìn thấy. Vậy là với Linda, và nhiều phụ nữ khác, Kiểm tra chuẩn vàng không phải vàng.
Now, Linda received the right treatment. She went back to her life and, fortunately, today she is doing well. But Linda was lucky. She found us, we found her disease.
Giờ đây, Linda đã được điều trị đúng phương pháp Bà đã quay trở lại cuộc sống , v à may mắn là, hiện tại bà rất khỏe mạnh. Nhưng, Linda đã may mắn. Bà tìm thấy chúng tôi, chúng tôi tìm ra bệnh cho bà.
But for too many women, that's not the case. We have the tools. We have the technology to make the diagnosis. But it's all too often that these sex diffferences are overlooked.
Nhưng nhiều phụ nữ khác, lại không may mắn như vậy. Chúng ta có các công cụ. Chúng ta có công nghệ để đưa ra chẩn đoán. Nhưng khác biệt giới tính lại quá thường xuyên bị bỏ qua.
So what about treatment? A landmark study that was published two years ago asked the very important question: What are the most effective treatments for heart disease in women? The authors looked at papers written over a 10-year period, and hundreds had to be thrown out. And what they found out was that of those that were tossed out, 65 percent were excluded because even though women were included in the studies, the analysis didn't differentiate between women and men. What a lost opportunity. The money had been spent and we didn't learn how women fared. And these studies could not contribute one iota to the very, very important question, what are the most effective treatments for heart disease in women?
Vậy còn cách chữa trị? Một nghiên cứu quan trọng đã được công bố 2 năm về trước đã đặt ra một câu hỏi rất quan trọng: Phương pháp điều trị hiệu quả nhất cho bệnh tim ở phụ nữ là gì? Các nhà nghiên cứu đã xem xét các tài liệu ghi chép trong khoảng thời gian 10 năm và hàng trăm tài liệu đã bị ném vào sọt rác Và những gì mà họ phát hiện là những thứ bị ném đi 65% thông tin quan trọng đã bị bỏ qua bởi vì mặc dù phụ nữ đã được đưa vào nghiên cứu, các nhà phân tích lại không phân biệt khác nhau giữa phụ nữ và đàn ông Thật là một cơ hội đáng tiếc. Tiền đã chi ra thế mà chúng ta lại chẳng biết được gì về tình trạng sức khỏe của phụ nữ. Và những nghiên cứu này không thể đem lại kết quả nào cho câu hỏi rất ,rất quan trọng, Phương pháp điều trị hiệu quả nhất cho bệnh tim ở phụ nữ là gì?
I want to introduce you to Hortense, my godmother, Hung Wei, a relative of a colleague, and somebody you may recognize -- Dana, Christopher Reeve's wife. All three women have something very important in common. All three were diagnosed with lung cancer, the number one cancer killer of women in the United States today. All three were nonsmokers. Sadly, Dana and Hung Wei died of their disease. Today, what we know is that women who are nonsmokers are three times more likely to be diagnosed with lung cancer than are men who are nonsmokers. Now interestingly, when women are diagnosed with lung cancer, their survival tends to be better than that of men. Now, here are some clues. Our investigators have found that there are certain genes in the lung tumor cells of both women and men. And these genes are activated mainly by estrogen. And when these genes are over-expressed, it's associated with improved survival only in young women. Now this is a very early finding and we don't yet know whether it has relevance to clinical care. But it's findings like this that may provide hope and may provide an opportunity to save lives of both women and men.
Tôi muốn giới thiệu bạn với Hortense, mẹ đỡ đầu của tôi, Hung Wei, thân nhân của một đồng nghiệp, và một người nữa có thể bạn đã nhận ra-- Dana, vợ của nam diễn viên Christopher Reeve . Cả ba phụ nữ đều có một điểm chung rất quan trọng. Cả ba đều đã được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi, kẻ thù ung thư giết người số một của phụ nữ tại Mỹ ngày nay. Cả ba đều không hút thuốc. Đáng buồn thay, Dana và Hung Wei đã chết vì căn bệnh này. Ngày nay, những gì chúng ta biết đó là phụ nữ không hút thuốc có nguy cơ mắc bệnh ung thư phổi cao gấp 3 lần nam giới không hút thuốc. Điều thú vị là, khi phụ nữ được chẩn đoán bị mắc bệnh ung thư phổi, khả năng sống sót của họ lại có xu hướng cao hơn so với đàn ông. Đây là một số manh mối. Các nhà nghiên cứu của chúng tô i đã tìm ra rằng có một số gien trong các tế bào khối u phổi của cả phụ nữ và đàn ông. Và những gen này được kích hoạt chủ yếu bởi estrogen. Và khi chúng biểu hiện quá mức, nó có liên hệ với khả năng sống sót chỉ ở phụ nữ trẻ. Hiện tại, đây là một phát hiện rất sớm và chúng tôi vẫn chưa biết liệu nó có liên quan đến chăm sóc ý tế hay không. Nhưng những phát hiện như thế này có thể cho ta hy vọng và cơ hội để cứu sống cả phụ nữ và đàn ông.
Now, let me share with you an example of when we do consider sex differences, it can drive the science. Several years ago a new lung cancer drug was being evaluated, and when the authors looked at whose tumors shrank, they found that 82 percent were women. This led them to ask the question: Well, why? And what they found was that the genetic mutations that the drug targeted were far more common in women. And what this has led to is a more personalized approach to the treatment of lung cancer that also includes sex.
Bây giờ, tôi sẽ chia sẻ với bạn một ví dụ về việc khi chúng ta xem xét khác biệt giới tính, nó có thể thúc đẩy khoa học. Vài năm trước đây, một loại thuốc chữa bệnh ung thư phổi mới đã được thẩm định, và khi các tác giả xem xét người có khối u giảm mạnh, họ tìm thấy 82% là phụ nữ. Điều này đặt ra một câu hỏi: Tại sao? Và những gì họ tìm thấy là đột biến di truyền mà thuốc nhắm tới phổ biến hơn ở phụ nữ. Và điều này đã dẫn đến một cách tiếp cận được cá nhân hoá hơn để điều trị ung thư phổi cũng bao gồm giới tính.
This is what we can accomplish when we don't leave women's health to chance. We know that when you invest in research, you get results. Take a look at the death rate from breast cancer over time. And now take a look at the death rates from lung cancer in women over time. Now let's look at the dollars invested in breast cancer -- these are the dollars invested per death -- and the dollars invested in lung cancer. Now, it's clear that our investment in breast cancer has produced results. They may not be fast enough, but it has produced results. We can do the same for lung cancer and for every other disease.
Đây là những gì chúng ta có thể thực hiện khi không phó mặc sức khỏe của phụ nữ vào ý trời Chúng ta biết rằng khi đầu tư vào nghiên cứu, sẽ thu được kết quả. Hãy xem tỷ lệ tử vong từ bệnh ung thư vú theo thời gian. Và giờ hãy xem qua tỷ lệ tử vong của ung thư phổi ở phụ nữ theo thời gian. Bây giờ hãy xem tiền đầu tư cho ung thư vú - đây là tiền đầu tư tính trên một ca tử vong-- và tiền đầu tư cho bệnh ung thư phổi. Rõ ràng tiền đầu tư cho bệnh ung thư vú đã có kết quả. Họ có thể đã không đủ nhanh,, nhưng ít nhất cũng có kết quả. Chúng ta cũng có thể làm điều tương tự cho bệnh ung thư phổi và những căn bệnh khác.
So let's go back to depression. Depression is the number one cause of disability in women in the world today. Our investigators have found that there are differences in the brains of women and men in the areas that are connected with mood. And when you put men and women in a functional MRI scanner -- that's the kind of scanner that shows how the brain is functioning when it's activated -- so you put them in the scanner and you expose them to stress. You can actually see the difference. And it's findings like this that we believe hold some of the clues for why we see these very significant sex differences in depression.
Giờ hãy quay lại bệnh trầm cảm. Trầm cảm là nguyên nhân số 1 gây ra tình trạng tàn phế cho phụ nữ trên thế giới ngày nay. Các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra rằng có những khác biệt trong não bộ của phụ nữ và đàn ông ở những khu vực liên quan đến tâm trạng. Và khi bạn đặt phụ nữ và đàn ông vào trong máy chụp MRI máy quét cho thấy bộ não hoạt động như thế nào khi bị kích thích vậy bạn đặt họ vào trong máy quét và làm cho họ căng thẳng Bạn thực sự có thể thấy sự khác biệt. Và những phát hiện như thế này làm chúng tôi tin rằng mình đang có trong tay một số manh mối giải thích lý do tại sao chúng ta lại thấy những khác biệt giới tính quan trọng này đối với bệnh trầm cảm.
But even though we know that these differences occur, 66 percent of the brain research that begins in animals is done in either male animals or animals in whom the sex is not identified.
Nhưng ngay cả khi chúng tôi biết rằng những khác biệt này sẽ xảy ra, 66 phần trăm nghiên cứu não bắt đầu ở động vật được thực hiện ở cả động vật giống đực hay động vật chưa xác định giới tính.
So, I think we have to ask again the question: Why leave women's health to chance? And this is a question that haunts those of us in science and medicine who believe that we are on the verge of being able to dramatically improve the health of women. We know that every cell has a sex. We know that these differences are often overlooked. And therefore we know that women are not getting the full benefit of modern science and medicine today. We have the tools but we lack the collective will and momentum.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng chúng tôi phải đặt câu hỏi một lần nữa: Tại sao chúng ta lại phó mặc sức khỏe của phụ nữ như vậy? Và đây là một câu hỏi khiến tất cả chúng tôi bị ám ảnh những người làm việc trong ngành khoa học và y tế tin rằng chúng ta đang tiến rất gần tới khả năng cải thiện đáng kể sức khỏe của phụ nữ. Chúng ta biết rằng mỗi tế bào đều có một giới tính. Chúng ta biết rằng những khác biệt này thường bị bỏ qua. Và do đó, chúng ta biết rằng phụ nữ không nhận được đầy đủ lợi ích từ khoa học và y học hiện đại ngày nay. Chúng ta có các công cụ nhưng thiếu ý chí tập thể và động lực.
Women's health is an equal rights issue as important as equal pay. And it's an issue of the quality and the integrity of science and medicine. (Applause) So imagine the momentum we could achieve in advancing the health of women if we considered whether these sex differences were present at the very beginning of designing research. Or if we analyzed our data by sex.
Sức khỏe phụ nữ là một vấn đề bình đẳng quan trọng như việc trả lương bình đẳng vậy. Và nó là một vấn đề về chất lượng và sự tích hợp của khoa học và y học. (Vỗ tay) Vì vậy, hãy tưởng tượng động lực mà ta có thể đạt được trong việc nâng cao sức khỏe phụ nữ nếu xem xét sự tồn tại của khác biệt giới tính ngay từ lúc bắt đầu thiết kế nghiên cứu. Hoặc nếu chúng tôi phân tích dữ liệu theo giới tính.
So, people often ask me: What can I do? And here's what I suggest: First, I suggest that you think about women's health in the same way that you think and care about other causes that are important to you. And second, and equally as important, that as a woman, you have to ask your doctor and the doctors who are caring for those who you love: Is this disease or treatment different in women? Now, this is a profound question because the answer is likely yes, but your doctor may not know the answer, at least not yet. But if you ask the question, your doctor will very likely go looking for the answer. And this is so important, not only for ourselves, but for all of those whom we love. Whether it be a mother, a daughter, a sister, a friend or a grandmother.
Do đó, mọi người thường hỏi tôi: Tôi có thể làm gì? Và đây là những gì mà tôi đề nghị: Trước tiên, hãy suy nghĩ về sức khỏe phụ nữ tương tự như cách mà bạn suy nghĩ và quan tâm đến các vấn đề khác quan trọng đối với bạn. Và thứ hai, và cũng quan trọng không kém, đó là, là một người phụ nữ, bạn phải hỏi bác sĩ của mình và các bác sĩ đang chăm sóc cho những người bạn yêu quý Bệnh này hoặc phương pháp điều trị này có khác biệt ở phụ nữ không? Đây là một câu hỏi sâu sắc bởi vì câu trả lời có thể là có, nhưng bác sĩ của bạn có thể không biết câu trả lời, ít nhất là chưa biết câu trả lời. Nhưng nếu bạn đặt câu hỏi, bác sĩ của bạn rất có khả năng sẽ đi tìm câu trả lời. Và điều này là rất quan trọng, không chỉ cho bản thân chúng ta, nhưng còn cho tất cả những người mà ta yêu quý. Cho dù đó là mẹ, con gái, em gái, một người bạn hay bà.
It was my grandmother's suffering that inspired my work to improve the health of women. That's her legacy. Our legacy can be to improve the health of women for this generation and for generations to come.
Chính nỗi khổ của bà tôi đã thúc bách tôi làm công việc này để cải thiện sức khỏe phụ nữ. Đó là di sản của bà. Di sản của chúng ta để cải thiện sức khỏe phụ nữ cho thế hệ này và cho các thế hệ tới.
Thank you. (Applause)
Xin cảm ơn. (Vỗ tay)