I want you to, for a moment, think about playing a game of Monopoly. Except in this game, that combination of skill, talent and luck that helped earn you success in games, as in life, has been rendered irrelevant, because this game's been rigged, and you've got the upper hand. You've got more money, more opportunities to move around the board, and more access to resources. And as you think about that experience, I want you to ask yourself: How might that experience of being a privileged player in a rigged game change the way you think about yourself and regard that other player?
Tôi muốn các bạn, trong một chốc lát hãy nghĩ đến việc chơi trò Cờ Tỉ Phú ngoại trừ trong trò chơi này, sự kết hợp của kỹ năng, tài năng và may mắn những điều giúp bạn đạt được thành công trong trò chơi này, cũng như trong cuộc sống đã được sắp xếp không thích hợp vì nó này đã bị gian lận và bạn là người có lợi thế hơn Bạn có nhiều tiền hơn nhiều cơ hội để di chuyển quanh bàn hơn và nhiều khả năng sử dụng các tài nguyên hơn Và khi nghĩ về điều này tôi muốn bạn tự hỏi bản thân mình Việc là một người chơi có nhiều đặc quyền hơn trong một trò chơi gian lận thay đổi cách bạn nghĩ về bản thân và những người chơi khác như thế nào ?
So, we ran a study on the UC Berkeley campus to look at exactly that question. We brought in more than 100 pairs of strangers into the lab, and with the flip of a coin, randomly assigned one of the two to be a rich player in a rigged game. They got two times as much money; when they passed Go, they collected twice the salary; and they got to roll both dice instead of one, so they got to move around the board a lot more.
Chúng tôi đã tiến hành một nghiên cứu tại khuôn viên trường U.C. Berkeley để trả lời một cách chính xác câu hỏi đó Chúng tôi đã mời hơn 100 cặp đôi những người không quen biết nhau vào phòng thí nghiệm và tung đồng xu để bổ nhiệm một cách ngẫu nhiên một trong họ là người chơi giàu hơn trong trò chơi gian lận. Họ có nhiều tiền gấp đôi so với người chơi còn lại Khi qua Trạm Khởi Hành họ thu thập được số tiền gấp đôi và được lắc cả hai viên xí ngầu thay vì chỉ một do vậy họ di chuyển quanh bàn nhiều hơn
(Laughter)
(Cười)
And over the course of 15 minutes, we watched through hidden cameras what happened. What I want to do today, for the first time, is show you a little bit of what we saw. You'll to have to pardon the sound quality, because again, these were hidden cameras. So we've provided subtitles.
Và sau một hiệp 15 phút chúng tôi quan sát chuyện gì xảy ra qua các máy quay được giấu kín Và điều tôi muốn làm hôm nay, lần đầu tiên, là chỉ cho các bạn biết một số điều mà chúng tôi đã chứng kiến Xin lỗi các bạn vì chất lượng âm thanh không tốt lắm trong một số trường hợp, vì tôi phải nhắc lại, đây là các camera đã được giấu kín Do đó, chúng tôi đã chèn thêm phụ đề
[Video] Rich Player: How many 500s did you have?
Người chơi giàu: Bạn có bao nhiêu tờ 500?
Poor Player: Just one.
Người chơi nghèo : Tôi chỉ có một.
RP: Are you serious? PP: Yeah.
Người chơi giàu: Thật á? Người chơi nghèo : Đúng vậy
RP: I have three. (Laughs) I don't know why they gave me so much.
Người chơi giàu: Tôi có ba ( cười ) Tôi không biết tại sao họ lại đưa cho tôi nhiều thế.
Paul Piff: So it was quickly apparent to players that something was up. One person clearly has a lot more money than the other person, and yet, as the game unfolded, we saw very notable differences, dramatic differences begin to emerge between the two players. The rich player started to move around the board louder, literally smacking the board with the piece as he went around.
Paul Piff: Okie, vậy là các người chơi đã nhanh chóng nhận ra là có một số thứ đã bị sắp đặt Một người rõ ràng là có nhiều tiền hơn so với người kia, tuy nhiên, khi trò chơi diễn ra chúng tôi đã chứng kiến sự khác biệt đáng kể và những sự khác biệt này bắt đầu hiện rõ giữa hai người chơi. Người chơi giàu hơn bắt đầu di chuyển quanh bàn cờ một cách ầm ĩ đập vào bàn cờ bằng các quân của anh ta theo nghĩa đen
(Game piece smacks board)
khi di chuyển
We were more likely to see signs of dominance and nonverbal signs, displays of power and celebration among the rich players.
Chúng tôi đã thấy dấu hiệu của sự thống trị và các dấu hiệu không lời thể hiện uy quyền và sự ăn mừng giữa những người chơi giàu hơn
We had a bowl of pretzels positioned off to the side. It's on the bottom right corner. That allowed us to watch participants' consummatory behavior. So we're just tracking how many pretzels participants eat.
Chúng tôi có đặt một bát bánh quy xoắn bên ngoài bàn cờ Nó nằm ở góc cuối bên phải kia Chúng cho phép chúng tôi theo dõi các hành vi của người chơi Chúng tôi xem xét mỗi người chơi ăn hết bao nhiêu chiếc bánh
[Video] RP: Are those pretzels a trick?
Người chơi giàu: Mấy chiếc bánh này có phải là bịp không nhỉ?
PP: I don't know.
Người chơi nghèo: Tôi không biết
Paul Piff: OK, so no surprises, people are on to us. They wonder what that bowl of pretzels is doing there in the first place. One even asks, like you just saw, "Is that bowl of pretzels there as a trick?" And yet, despite that, the power of the situation seems to inevitably dominate, and those rich players start to eat more pretzels.
PP: Okay, không có gì ngạc nhiên, hai người chơi đã nhận ra Họ tự hỏi liệu bát bánh quy xoắn là để làm gì Một người thậm chí còn hỏi rằng, như các bạn đã thấy liệu bát bánh quy này có phải là bịp không? Tuy nhiên, mặc dù vậy, tình thế uy quyền dường như lấn át một cách chắc chắn và các người chơi giàu bắt đầu ăn nhiều bánh quy hơn.
(Laughter)
[Video] RP: I love pretzels.
Người chơi giàu: Tôi thích bánh quy xoắn.
(Laughter)
( cười )
Paul Piff: And as the game went on, one of the really interesting and dramatic patterns that we observed begin to emerge was that the rich players actually started to become ruder toward the other person -- less and less sensitive to the plight of those poor, poor players, and more and more demonstrative of their material success, more likely to showcase how well they're doing.
PP: Và sau khi trò chơi tiếp tục, một trong số những khuôn mẫu rất thú vị mà chúng tôi quan sát được dần dần hiện ra là các người chơi giàu hơn bắt đầu trở nên khiếm nhã hơn với người kia ít nhạy cảm hơn đối với hoàn cảnh khó khăn của người chơi nghèo và càng chứng tỏ thành công vật chất của mình và có xu hướng phô diễn rằng họ đang làm tốt như thế nào.
[Video] RP: I have money ...
Người chơi giàu: Tôi có tiền cho tất cả mọi thứ
(Laughs) I have money for everything.
PP: How much is that?
Người chơi nghèo: Vậy đó là bao nhiêu?
RP: You owe me 24 dollars. You're going to lose all your money soon. I'll buy it. I have so much money. I have so much money, it takes me forever.
Người chơi giàu: Bạn nợ tôi 24 đôla Bạn sẽ mất hết tiền nhanh thôi Tôi sẽ mua chúng. Tôi có rất nhiều tiền. Tôi có quá nhiều tiền, biết bao giờ mới xong
RP 2: I'm going to buy out this whole board.
Người chơi giàu 2: Tôi sẽ mua hết nguyên bàn chơi này cho coi
RP 3: You're going to run out of money soon. I'm pretty much untouchable at this point.
Người chơi giàu 3: Bạn sẽ mau hết tiền thôi Bây giờ tôi là bất khả xâm phạm
(Laughter)
Được rồi, đây là điều tôi cho rằng
Paul Piff: And here's what I think was really, really interesting: it's that, at the end of the 15 minutes, we asked the players to talk about their experience during the game. And when the rich players talked about why they had inevitably won in this rigged game of Monopoly ...
rất rất thú vị rằng sau 15 phút, chúng tôi hỏi những người chơi về trải nghiệm của họ trong trò chơi trong khi những người chơi giàu nói về lý do tại sao họ chắc chắn thắng cuộc trong trò Cờ tỷ phú gian lận này
(Laughter)
(Cười)
They talked about what they'd done to buy those different properties and earn their success in the game.
họ nói về những gì họ đã làm để mua bất động sản và thành công trong trò chơi
(Laughter)
và họ trở nên ít để mắt
And they became far less attuned to all those different features of the situation -- including that flip of a coin -- that had randomly gotten them into that privileged position in the first place. And that's a really, really incredible insight into how the mind makes sense of advantage.
tới những đặc tính khác của tình huống bao gồm việc tung đồng xu điều đã mang đến cho họ một vị trí đặc quyền ngay từ ban đầu. Và nó mang đến một thấu hiểu đáng kinh ngạc về cách mà tâm trí ta nhìn nhận lợi thế.
Now, this game of Monopoly can be used as a metaphor for understanding society and its hierarchical structure, wherein some people have a lot of wealth and a lot of status, and a lot of people don't; they have a lot less wealth and a lot less status and a lot less access to valued resources. And what my colleagues and I for the last seven years have been doing is studying the effects of these kinds of hierarchies. What we've been finding across dozens of studies and thousands of participants across this country is that as a person's levels of wealth increase, their feelings of compassion and empathy go down, and their feelings of entitlement, of deservingness, and their ideology of self-interest increase. In surveys, we've found that it's actually wealthier individuals who are more likely to moralize greed being good, and that the pursuit of self-interest is favorable and moral. Now, what I want to do today is talk about some of the implications of this ideology self-interest, talk about why we should care about those implications, and end with what might be done.
Trò chơi cờ tỷ phú này có thể được dùng như một ẩn dụ cho việc thấu hiểu xã hội và cấu trúc phân cấp, trong đó một số người nắm giữ rất nhiều của cải và địa vị, và rất nhiều người không có gì. Họ có ít của cải và quyền lực hơn hẳn và cả sự tiếp cận với những tài nguyên có giá trị. Điều mà tôi và các đồng nghiệp đang làm trong suốt 7 năm qua là nghiên cứu những ảnh hưởng của những hệ thống giai cấp này. Những gì chúng tôi đang tìm kiếm qua hàng loạt các nghiên cứu và cả ngàn người tham gia khắp đất nước là rằng khi một người trở nên giàu có hơn lòng trắc ẩn và sự cảm thông của họ giảm đi và những cảm xúc về quyền lực, về sự xứng đáng, và tư tưởng tư lợi của họ cũng gia tăng Trong các cuộc khảo sát, chúng tôi tìm ra rằng những người giàu thường có xu hướng đạo đức hóa lòng tham thành điều tốt, và việc theo đuổi lợi ích cá nhân là thuận lợi và thích hợp Điều tôi muốn làm hôm nay là nói về những hàm ý của hệ tư tưởng cá nhân này nói về việc tại sao chúng ta nên quan tâm đến những hàm ý đó và kết thúc với những điều mà ta có thể làm.
Some of the first studies that we ran in this area looked at helping behavior, something social psychologists call "pro-social behavior." And we were really interested in who's more likely to offer help to another person: someone who's rich or someone who's poor. In one of the studies, we bring rich and poor members of the community into the lab, and give each of them the equivalent of 10 dollars. We told the participants they could keep these 10 dollars for themselves, or they could share a portion of it, if they wanted to, with a stranger, who's totally anonymous. They'll never meet that stranger; the stranger will never meet them. And we just monitor how much people give. Individuals who made 25,000, sometimes under 15,000 dollars a year, gave 44 percent more of their money to the stranger than did individuals making 150,000, 200,000 dollars a year.
Một trong số những nghiên cứu đầu tiên mà chúng tôi làm trong lĩnh vực này là nhìn vào hành vi giúp đỡ điều mà những nhà tâm lý học xã hội gọi là hành vi cho xã hội Chúng tôi đặc biệt quan tâm đến việc ai sẽ có khả năng giúp đỡ người khác hơn, người giàu hay người nghèo? Trong một nghiên cứu, chúng tôi mang những người giàu, nghèo trong cộng đồng vào phòng thí nghiệm và đưa cho mỗi người 10 đôla tương đương nhau Chúng tôi bảo những người tham gia rằng họ có thể giữ 10 đôla này cho bản thân hoặc có thể chia sẻ một phần, nếu họ muốn, với một người lạ hoàn toàn vô danh Họ và người lạ đó sẽ không bao giờ gặp nhau. Và chúng tôi theo dõi họ cho đi bao nhiêu. Những người kiếm được 25,000 và đôi khi dưới 15,000 đô la một năm đóng góp cho người lạ 44% nhiều tiền hơn so với những người kiếm được 150,000 hoặc 200.000 một năm
We've had people play games to see who's more or less likely to cheat to increase their chances of winning a prize. In one of the games, we actually rigged a computer so that die rolls over a certain score were impossible -- You couldn't get above 12 in this game, and yet ... the richer you were, the more likely you were to cheat in this game to earn credits toward a $50 cash prize -- sometimes by three to four times as much.
Chúng tôi cho họ chơi trò chơi để xem ai có xu hướng gian lận nhiều hơn để tăng khả năng thắng cuộc của mình Trong một trong số các trò chơi, chúng tôi sắp đặt máy tính để xí ngầu không bao giờ đổ vào một số nhất định. Bạn không thể nào có được hơn 12 trong trò này tuy nhiên, bạn càng giàu thì bạn càng dễ gian lận để giành lấy giải thưởng 50 đôla tiền mặt đôi khi gấp 3 hoặc 4 lần mức giá đó.
We ran another study where we looked at whether people would be inclined to take candy from a jar of candy that we explicitly identified as being reserved for children --
Chúng tôi cũng thực hiện một thí nghiệm khác mà chúng tôi quan sát liệu người ta sẽ lấy kẹo trong một hộp kẹo mà chúng tôi chắc chắn rằng để dành cho trẻ con
(Laughter)
(Cười)
I'm not kidding -- I know it sounds like I'm making a joke. We explicitly told participants: "This candy is for children participating in a developmental lab nearby. They're in studies. This is for them." And we just monitored how much candy participants took. Participants who felt rich took two times as much candy as participants who felt poor.
tham gia, tôi khôn giỡn đâu. Tôi biết rằng nó nghe như đang đùa vậy. Chúng tôi thẳng thắn thông báo cho những người tham gia rằng hộp kẹo này được dành cho trẻ em tham gia vào một phòng thí nghiệm phát triển gần đó Chúng đang trong nghiêm cứu, cái này là dành cho chúng Và chúng tôi quan sát xem họ lấy bao nhiêu kẹo Những người cảm thấy mình giàu có lấy gấp đôi số kẹo so với những người nghèo.
We've even studied cars. Not just any cars, but whether drivers of different kinds of cars are more or less inclined to break the law. In one of these studies, we looked at whether drivers would stop for a pedestrian that we had posed waiting to cross at a crosswalk. Now in California, as you all know, because I'm sure we all do this, it's the law to stop for a pedestrian who's waiting to cross. So here's an example of how we did it. That's our confederate off to the left, posing as a pedestrian. He approaches as the red truck successfully stops. In typical California fashion, it's overtaken by the bus who almost runs our pedestrian over.
Chúng tôi cũng đã nghiên cứu về xe, không phải bất kì xe nào, mà về tài xế của những loại xe khác nhau sẽ có xu hướng vi phạm luật như thế nào. Trong một nghiên cứu, chúng tôi quan sát xem liệu các tài xế sẽ dừng lại để nhường đường cho một người đi bộ đang chờ để được qua đường Ở California, như bạn biết đấy, vì tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều làm điều này, theo luật, xe phải dừng để cho người đi bộ qua đường Vậy đây là một ví dụ về cách chúng tôi đã làm Bên trái là người của chúng tôi đóng giả làm người đi bộ Anh ta tiến lại gần khi chiếc xe màu đỏ dừng lại. Với phong cách rặt California, nó bị lấn át bởi chiếc xe buýt gần như tông vào người đi bộ của chúng tôi
(Laughter)
(Cười)
Now here's an example of a more expensive car, a Prius, driving through, and a BMW doing the same. So we did this for hundreds of vehicles on several days, just tracking who stops and who doesn't. What we found was as the expensiveness of a car increased ...
Bây giờ là ví dụ của một chiếc xe đắt tiền hơn. Một chiếc Prius, chạy thẳng qua và một chiếc BMW cũng làm tương tự Như vậy, chúng tôi lặp lại với hàng trăm chiếc xe trong vòng vài ngày chỉ theo dõi xem ai dừng lại và ai không Điều chúng tôi nhận thấy rằng
(Laughter)
giá tiền của xe càng cao
the drivers' tendencies to break the law increased as well. None of the cars -- none of the cars -- in our least expensive car category broke the law. Close to 50 percent of the cars in our most expensive vehicle category broke the law. We've run other studies, finding that wealthier individuals are more likely to lie in negotiations, to endorse unethical behavior at work, like stealing cash from the cash register, taking bribes, lying to customers.
thì xu hướng tài xế vi phạm luât càng tăng. Không một chiếc xe nào trong mục những chiếc xe giá rẻ nhất của chúng tôi vi phạm luật. Gần 50 phần trăm những chiếc xe trong danh mục đắt tiền nhất vi phạm luật. Chúng tôi cũng tiến hành những nghiên cứu khác và tìm ra được rằng những người giàu có có nhiều khả năng nói dối hơn trong đàm phán, có nhiều hành vi vô đạo đức hơn ở nơi làm việc như trộm tiền ở máy tính tiền. nhận hối lộ, nói dối khách hàng.
Now, I don't mean to suggest that it's only wealthy people who show these patterns of behavior. Not at all -- in fact, I think that we all, in our day-to-day, minute-by-minute lives, struggle with these competing motivations of when or if to put our own interests above the interests of other people. And that's understandable, because the American dream is an idea in which we all have an equal opportunity to succeed and prosper, as long as we apply ourselves and work hard. And a piece of that means that sometimes, you need to put your own interests above the interests and well-being of other people around you. But what we're finding is that the wealthier you are, the more likely you are to pursue a vision of personal success, of achievement and accomplishment, to the detriment of others around you.
Tôi không cố ý nói rằng chỉ có những người giàu mới thể hiện những mẫu hành vi như thế này. Thật ra, tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta trong cuộc sống hằng ngày đều đấu tranh với những động lực về khi nào, hoặc liệu có nên chăng, đặt những lợi ích cá nhân lên trên lợi ích của cộng đồng. Và điều đó hoàn toàn dễ hiểu bởi vì Giấc mơ Mỹ là một tư tưởng rằng tất cả chúng ta đều có cơ hội như nhau để thành công và thịnh vượng miễn là chúng ta làm việc chăm chỉ và một phần trong đó có nghĩa rằng, đôi khi bạn cần đặt lợi ích của bản thân lên trên lợi ích của những người xung quanh. Nhưng chúng tôi phát hiện ra rằng càng giàu, thì bạn càng có xu hướng theo đuổi ảo tưởng về thành công cá nhân của thành tích, thành tựu mà gây tổn hại đến những người xung quanh.
Here I've plotted for you the mean household income received by each fifth and top five percent of the population over the last 20 years. In 1993, the differences between the different quintiles of the population, in terms of income, are fairly egregious. It's not difficult to discern that there are differences. But over the last 20 years, that significant difference has become a Grand Canyon of sorts between those at the top and everyone else. In fact, the top 20 percent of our population own close to 90 percent of the total wealth in this country.
Đây, tôi đã vẽ sẵn cho bạn thu nhập trung bình mà mỗi hộ gia định nhận được ở mỗi ngũ phân vị và 5 phần trăm cao nhất của dân số trong vòng 20 năm qua Năm 1993, sự khác biệt giữa các nhóm ngũ phân vị khác nhau trong dân số, xét về thu nhập có hơi đặc biệt. Không khó để nhận ra những khác biệt nhưng trong vòng 20 năm qua, khác biệt đáng kể đã dần trở thành khe núi lớn giữa những người trên cùng và những người còn lại Sự thật là, 20 phần trăm những người giàu nhất nắm giữ gần 90 phần trăm của cải trên đất nước này.
We're at unprecedented levels of economic inequality. What that means is that wealth is not only becoming increasingly concentrated in the hands of a select group of individuals, but the American dream is becoming increasingly unattainable for an increasing majority of us. And if it's the case, as we've been finding, that the wealthier you are, the more entitled you feel to that wealth, and the more likely you are to prioritize your own interests above the interests of other people, and be willing to do things to serve that self-interest, well, then, there's no reason to think that those patterns will change. In fact, there's every reason to think that they'll only get worse, and that's what it would look like if things just stayed the same, at the same linear rate, over the next 20 years.
Chúng ta đang ở một mức độ chưa từng thấy của sự bất bình đẳng kinh tế Điều đó có nghĩa là sự giàu có không chỉ càng tập trung vào tay một nhóm các cá nhân mà Giấc mơ Mỹ càng trở nên khó để đạt được đối với phần lớn chúng ta Và nếu đúng như những gì chúng tôi tìm thấy rằng càng giàu bạn càng cảm thấy có quyền với những của cải đó thì bạn càng có xu hướng đặt lợi ích của bản thân lên trên lợi ích của người khác. và sẵn sàng làm những điều phục vụ cho tư lợi đó Không có lý do gì để nghĩ rằng những mẫu hành vi đó sẽ thay đổi Thật ra có tất cả các lý do để cho rằng chúng sẽ càng trở nên tồi tệ hơn và đó là những gì sẽ diễn ra nếu như mọi chuyện không thay đổi với cùng tốc độ như thế này, trong vòng 20 năm tới.
Now inequality -- economic inequality -- is something we should all be concerned about, and not just because of those at the bottom of the social hierarchy, but because individuals and groups with lots of economic inequality do worse ... not just the people at the bottom, everyone. There's a lot of really compelling research coming out from top labs all over the world, showcasing the range of things that are undermined as economic inequality gets worse. Social mobility, things we really care about, physical health, social trust, all go down as inequality goes up. Similarly, negative things in social collectives and societies, things like obesity, and violence, imprisonment, and punishment, are exacerbated as economic inequality increases. Again, these are outcomes not just experienced by a few, but that resound across all strata of society. Even people at the top experience these outcomes.
Giờ đây, sự bất bình đẳng nên là điều mà chúng ta cần phải quan tâm tới, không phải chỉ bởi vì những người ở tận cùng của phân cấp xã hội mà vì những cá nhân và nhóm người với nhiều bất bình đẳng kinh tế sẽ trở nên tệ hơn không chỉ những người thấp cấp nhất mà là tất cả mọi người. Có rất nhiều nghiên cứu hấp dẫn từ những phòng thí nghiệm hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới trình bày về một loạt những điều sẽ suy yếu khi mà bất bình đẳng kinh tế trở nên tồi tệ hơn Cơ động xã hội, những điều chúng ta thật sự quan tâm, sức khỏe thể chất, lòng tin trong xã hội tất cả sẽ tuột dốc khi bất bình đẳng gia tăng. Tương tự, những điều tiêu cực trong tập thể xã hội, như là béo phì, và bạo lực, giam cầm và trừng phạt càng trở nên trầm trọng khi bất bình đẳng gia tăng. Một lần nữa, những kết quả này không chỉ xảy ra với một số người, mà còn lan ra khắp mọi tầng lớp của xã hội Ngay cả những người tầng trên cùng cũng chịu ảnh hưởng.
So what do we do? This cascade of self-perpetuating, pernicious, negative effects could seem like something that's spun out of control, and there's nothing we can do about it, certainly nothing we as individuals could do. But in fact, we've been finding in our own laboratory research that small psychological interventions, small changes to people's values, small nudges in certain directions, can restore levels of egalitarianism and empathy. For instance, reminding people of the benefits of cooperation or the advantages of community, cause wealthier individuals to be just as egalitarian as poor people.
Vậy chúng ta sẽ làm gì? Dòng thác của những ảnh hưởng tiêu cực, nguy hiểm này có vẻ giống như điều gì đó đã vượt khỏi tầm kiểm soát và không có gì chúng ta có thể làm. Không gì chúng ta, với vai trò là những cá nhân, có thể làm. Nhưng thật ra, chúng tôi đang tìm hiểu trong nghiên cứu ở phòng thí nghiệm của mình rằng những can thiệp nhỏ về tâm lý những thay đổi nhỏ về giá trị của mỗi người những sự thúc đẩy nhỏ theo một vài hướng nhất định có thể khôi phục mức độ bình đẳng và sự đồng cảm. Ví dụ, nhắc nhở mọi người về lợi ích của sự hợp tác hoặc lợi ích của cộng đồng làm cho những cá nhân giàu có trở nên bình đẳng như những người nghèo.
In one study, we had people watch a brief video, just 46 seconds long, about childhood poverty that served as a reminder of the needs of others in the world around them. And after watching that, we looked at how willing people were to offer up their own time to a stranger presented to them in the lab, who was in distress. After watching this video, an hour later, rich people became just as generous of their own time to help out this other person, a stranger, as someone who's poor, suggesting that these differences are not innate or categorical, but are so malleable to slight changes in people's values, and little nudges of compassion and bumps of empathy.
Trong một nghiên cứu, chúng tôi cho người ta xem một đoạn phim ngắn, chỉ 46 giây, về sự đói nghèo ở trẻ em, như một lời nhắc nhở về nhu cầu của những người xung quanh họ và sau khi xem nó, chúng tôi quan sát xem họ sẵn sàng như thế nào để dành thời gian của mình cho một người lạ đang trong tình cảnh khó khăn, Sau khi xem đoạn phim, một tiếng sau, những người giàu cũng trở nên rộng lượng với thời gian của mình để giúp đỡ người lạ này giống như một người nghèo. Cho thấy rằng, những khác biệt này không phải do bẩm sinh hay phân biệt mà rất dễ uốn nắn theo những thay đổi nhỏ trong giá trị con người và những thúc đẩy cho lòng trắc ẩn và tiếp thêm đồng cảm
And beyond the walls of our lab, we're even beginning to see signs of change in society. Bill Gates, one of our nation's wealthiest individuals, in his Harvard commencement speech, talked about the problem of inequality facing society as being the most daunting challenge, and talked about what must be done to combat it, saying, "Humanity's greatest advances are not in its discoveries -- but in how those discoveries are applied to reduce inequity." And there's the Giving Pledge, in which more than 100 of our nation's wealthiest individuals are pledging half of their fortunes to charity. And there's the emergence of dozens of grassroots movements, like "We are the 1 percent," "Resource Generation," or "Wealth for Common Good," in which the most privileged members of the population, members of the one percent and elsewhere, people who are wealthy, are using their own economic resources, adults and youth alike -- that's what's most striking to me -- leveraging their own privilege, their own economic resources, to combat inequality by advocating for social policies, changes in social values and changes in people's behavior that work against their own economic interests, but that may ultimately restore the American dream.
Vượt ra khỏi căn phòng thí nghiệm chúng tôi bắt đầu nhận ra những thay đổi trong xã hội Bill Gate, một trong những cá nhân giàu nhất nước Mỹ, trong bài diễn văn của mình tại Harvard ông đã nói về vấn đề mà xã hội đang phải đương đầu trước sự bất bình đẳng như một thử thách khó khăn và về việc chúng ta phải làm những gì để đấu tranh với nó, "Những tiến bộ vĩ đại nhất của nhân loại, không nằm ở những phát hiện mới mà ở cách những phát hiện ấy được ứng dụng như thế nào để làm suy giảm sự bất bình đẳng" Và Cam Kết Cho Đi (Giving Pledge) với sự tham gia của hơn 100 người giàu nhất nước Mỹ cam kết dành một nửa tài sản của họ cho từ thiện Và sự nổi dậy của hàng loạt phong trào như Chúng tôi là một phần trăm (We are the One Percent) Thế hệ tài nguyên (Resource Generation hay Sự giàu có cho lợi ích chung (Wealth for Common Good) trong đó những thành viên có đặc quyền nhất trong dân số thành viên của một phần trăm những người giàu có đang dùng tài sản kinh tế của mình, dù trưởng thành hay còn trẻ, đó là điều làm tôi bất ngờ nhất, dùng những đặc quyền của họ những tài sản kinh tế của họ để chống lại sự bất bình đẳng bằng cách ủng hộ những chính sách xã hội những thay đổi về giá trị xã hội và thay đổi trong hành vi con người cho dù chúng chống lại lợi ích kinh tế của chính họ nhưng trên hết sẽ khôi phục Giấc mơ Mỹ
Thank you.
Xin cảm ơn
(Applause)
(Vỗ tay)