I've spent the last couple of years traveling around the world giving talks to big corporations and little bitty start-ups and lots of leadership teams and women's groups, and what I've been talking to people about, I've been trying really hard to convince people that we can change the way we work.
Tôi đã dành vài năm qua để đi du lịch vòng quanh thế giới nói chuyện với các tập đoàn lớn, những công ty khởi nghiệp nhỏ, những đội ngũ lãnh đạo cùng các nhóm phụ nữ, và những gì tôi nói với mọi người tôi đang cố hết sức để thuyết phục mọi người rằng chúng ta có thể thay đổi cách làm việc.
But every time I do a talk, somebody comes backstage or follows me offstage and says, "You know, I'm so inspired by what you say. It's so great, it makes so much sense. But we can't." "We can't because we're regulated." "We can't because our CFO says we can't do it." "We can't because we're in Europe." “We can’t because we’re a service industry.” "We can't because we're a nonprofit." And then last year came the pandemic. And the pandemic changed everything all over the world.
Nhưng mỗi khi tôi nói, có vài người đi theo tôi ra sau sân khấu và nói rằng: ”Bạn biết không, bạn đã truyền cảm hứng cho tôi Nó thật ý nghĩa. Nhưng chúng tôi chẳng thể làm được.” “Chúng tôi không thể vì chúng tôi bị quản lí.” “Chúng tôi không thể vì CFO nói rằng chúng tôi không làm được.” “Chúng tôi không thể vì chúng tôi ở châu Âu.” “Chúng tôi không thể vì chúng tôi làm ngành dịch vụ” “Chúng tôi không thể vì chúng tôi là tổ chức phi lợi nhuận.” Và năm ngoái thế giới đã xảy ra đại dịch Và đại dịch đảo lộn mọi thứ trên thế giới.
Service people started realizing that they had to suit up and wear masks and take temperatures and wash their hands. We had to start standing six feet apart in lines. We started working from home. We started working virtually. And we started learning all kinds of things because we had to. All that muscle around innovation and flexibility and creativity that we didn't think we had, we had all along. And we now have realized that we can.
Người làm dịch vụ nhận ra rằng họ phải mặc đồ bảo hộ và đeo khẩu trang và đo nhiệt độ và rửa tay sạch sẽ. Chúng ta phải đứng cách nhau hai mét. Chúng ta bắt đầu làm việc tại nhà. Chúng ta trao đổi công việc qua máy tính. Và chúng ta bắt đầu học tất cả mọi thứ bởi vì chúng ta phải làm vậy. Sức lực tràn đầy, sự dẻo dai, sự linh hoạt mà chúng ta chưa từng nghĩ rằng chúng ta có, thế rồi chúng ta đã làm được. Và giờ chúng ta nhận ra rằng mình có thể làm được.
So what have we learned? I mean, what did we learn right away? First of all, we learned we're not family. The family is the toddler walking around behind you in the Zoom call with the pet. The family is somebody needing their diaper changed. The family is making sure you're taking care of your mom. That's your family. This is your team. And we've also learned that that separation between family and work has become this balancing act. And that when we used to say, "Well, this is my work home and this is my family home, and those are two completely different things," for many of us, it's exactly the same thing. You're no longer at home and at work. For many of us, work is at home and the home is -- and it's confusing, and it's creating a whole different level of complexity and coordination so that we understand that it's easier actually to work when we can separate the work that we do as a team from the work that we do in our family.
Vậy chúng ta đã học được gì? Ý tôi là, chúng ta đã học được gì ngay lập tức? Đầu tiên, chúng ta không phải là một gia đình. Gia đình là một đứa trẻ và thú cưng xuất hiện đằng sau bạn trong cuộc gọi Zoom. Gia đình là một đứa trẻ cần thay tã. Gia đình đảm bảo rằng bạn đang chăm sóc cho mẹ. Đó mới chính là gia đình của bạn. Đây là đồng đội của bạn. Và chúng tôi cũng hiểu rằng vách ngăn giữa gia đình và công việc đã trở thành hành động cân bằng. Và rằng khi chúng ta nói: “Đây là nơi làm việc, còn đây là gia đình, hai thứ ấy hoàn toàn khác nhau,” với nhiều người, nó là cùng một thứ. Bạn không còn ở nhà hay ở cơ quan nữa. Với chúng ta, công việc là nhà và ngược lại cũng khá khó hiểu nhỉ, và nó tạo nên sự khác biệt giữa mức độ phức tạp và độ ăn ý để chúng ta hiểu rằng thực ra làm việc dễ dàng hơn khi chúng ta tách biệt công việc chúng ta làm trong một nhóm và công việc chúng ta làm trong gia đình.
Furthermore, in order to be able to do all that, we have to recognize that we're all adults. And here's the deal about adults. Adults have responsibilities, adults have obligations. Adults have things that they have to commit to. And do you know that every single person that works for you, from the shop floor to the executive suite, is a grown-up? But we have been operating as if they aren't. We operate as if only the smart adults are the people who are at the C Suite. And as we move through the organization, everybody sort of gets a little dumbed down and the rules get a lot stricter and we have to have more control. And the truth is, everybody's a grown-up, we can see it now. Everybody has all of these things to figure out and coordinate. And so now we're expecting from people adult behavior. We're now focusing on the results that matter, not the work. And the way we track it now is we don't walk by and see who's working. We pay attention to what people are doing. And I think that that's always been the best metric.
Hơn thế nữa, để có thể làm được mọi thứ chúng ta buộc phải hiểu rằng chúng ta đều là người lớn. Và đây là thỏa thuận về người lớn. Người lớn có trách nhiệm và bổn phận. Người lớn có nhiều điều phải cam kết. Và bạn có biết rằng mỗi người làm việc cho bạn từ khu vực sản xuất đến căn phòng cao cấp nhất đều là người trưởng thành? Nhưng chúng ta lại đang vận hành như thể họ chẳng phải. Chúng ta vận hành như thể chỉ có người thông minh mới ở bộ phận điều hành. Và khi càng di chuyển qua tổ chức, mọi người có vẻ như lắng xuống và luật lệ trở nên nghiêm khắc hơn và chúng ta cần có nhiều quyền kiểm soát hơn. Và sự thật là mọi người đều là người trưởng thành giờ chúng ta có thể nhìn thấy. Tất cả mọi người đều có những thứ để giải quyết và định hướng vì vậy chúng ta mong đợi hành xử như người lớn. Chúng ta đang tập trung vào kết quả, chứ không phải là công việc. Và cách chúng ta theo dõi nó không phải là chúng ta đi qua và xem ai đang làm việc. Chúng ta chú ý tới những gì họ đang làm. Và tôi nghĩ rằng đó luôn là thước đo tốt nhất.
And you know what? For the first time in my life, the concept of best practices is out the window. And you know what? We don't care what Google's doing because we're not Google. We don't care what some other company is doing. Nobody's doing it best. We're all figuring it out as we go along and we're figuring it out for our organizations in our teams at this time. So in order for people to deliver the right results, in order for people's hard work to matter, it has to be in the context of what success looks like for your organization.
Và bạn biết sao không? Lần đầu tiên trong cuộc đời, khái niệm về thực hành tốt nhất đang bị lãng quên Và bạn biết sao không? Chúng ta không quan tâm Google đang làm gì bởi chúng tôi không phải Google. Chúng ta không quan tâm các công ty khác đang làm gì. Không ai là tốt nhất cả. Chúng ta tìm nó trong khi đồng hành và chúng ta tìm ra nó cho tổ chức của chúng ta trong nhóm của chúng ta tại thời điểm này. Vì vậy để mọi người truyền tải kết quả đúng, để sự chăm chỉ của mọi người có ý nghĩa, nó phải ở trong bối cảnh thành công trông như thế nào cho tổ chức của bạn.
So if we start to think about context, it's really important that we think about how we teach that. If we can teach everybody in the company how to read a profit and loss statement, if we can teach them what the different teams do, and what they're setting out to accomplish, then people within their own small teams, and within themselves, can figure out what excellence looks like for them. And so then we can start operating relatively independently as a whole organization because we're all moving in the same direction, trying to do the same thing.
Vì vậy nếu chúng ta nghĩ về bối cảnh, điều thực sự quan trọng là chúng ta nghĩ về cách chúng ta dạy nó. Nếu chúng ta có thể dạy mọi người trong công ty cách đọc báo cáo kết quả kinh doanh, nếu chúng ta có thể dạy họ những gì các đội khác nhau làm, và những gì họ đang đặt ra để thực hiện, thì mọi người trong nhóm nhỏ của họ, và cả chính họ nữa, có thể tìm ra sự xuất sắc trông như nào đối với họ. Và sau đó chúng ta có thể hoạt động một cách tương đối độc lập như là một tổ chức bởi vì chúng ta đang cùng di chuyển về một hướng cố gắng làm điều giống nhau.
And there's a really critically important part of making that work, and that's communication. And everything about communication has changed. We tend to think that communication is this waterfall from the top to the bottom. The executives would tell somebody and the next level would tell somebody and we'd go all the way down to the shop floor and everybody would understand what's going on. Well, it may not have worked that well then, but it certainly doesn't work that well now. So now we have to recognize it's a different heartbeat. What has it been before and what should it be now? How do we make sure that the messages are clear and consistent? Because that's how people operate. That's how those adults who get the freedom and the responsibility to produce great results operate best is when they understand what they need to know in order to make the best decisions. So that communication, that skill around being a great communicator is something that each of us needs to get better at.
Và có một phần vô cùng quan trọng trong việc làm nên việc đó, và đó chính là giao tiếp. Và mọi thứ về giao tiếp đã thay đổi. Chúng ta thường nghĩ rằng giao tiếp là thác nước chảy từ cao xuống thấp. Các giám đốc sẽ nói với ai đó và cấp bậc tiếp theo sẽ nói với ai đó và chúng ta đều sẽ quay xuống khu vực sản xuất và mọi người sẽ hiểu những gì đang diễn ra. Trước đây nó có thể không hiệu quả, nhưng giờ thì chắc chắn không hiệu quả. Vì vậy, bây giờ chúng ta phải nhận ra nó là một nhịp tim khác. Trước đây nó là gì và giờ nó nên là gì? Làm thế nào để ta chắc chắn rằng những thông điệp đã rõ ràng và nhất quán? Bởi vì đó là cách con người hoạt động. Đó là cách những người lớn có được tự do và trách nhiệm để sản sinh ra kết quả tốt là khi họ hiểu điều họ cần biết để đưa ra những quyết định sáng suốt nhất. Vì vậy giao tiếp, kĩ năng của một người giao tiếp tuyệt vời là điều gì đó mà mỗi người chúng ta cần để trở nên tốt hơn.
One of the things we have to do is think about what the right discipline is for that. If you used to communicate to your team by walking by and asking how they're doing or if they had heard something, you're going to have to schedule that now, it's going to have to have discipline. We've got to check in with the people on the shop floor to make sure they're hearing what they need to hear because it's not going to automatically happen.
Một trong những điều chúng ta cần làm là nghĩ về những kỉ luật dành cho nó. Nếu bạn từng giao tiếp với đồng đội bằng cách đi ngang qua và hỏi họ rằng họ đang làm như nào hoặc nếu họ nghe được gì đó, thì bây giờ bạn cần phải lên lịch, nó sẽ phải có kỉ luật. Chúng ta cần phải thông báo với người ở khu vực sản xuất để chắc chắn rằng họ nghe thấy những gì cần nghe bởi vì nó sẽ không xảy ra một cách tự động.
One of the ideas I have is just jot down at the end of every day a sentence of what worked and what didn't work. And you don't have to look at it for a month. But when you look back, over a month, you want to look for, "Wow, that was surprising. I didn’t really think that would be as effective as it is.” Or maybe it would be, like, "We keep trying to have this in-person meeting in Zoom, and it turns out that there's 14 people on the call and only two of them are talking. Maybe it's an email." So we have to rethink all of the ways, not just the work we're doing, but the ways we're doing it.
Một trong những ý tưởng mà tôi có là ghi chép lại vào cuối ngày một câu về điều gì có tác dụng và điều gì không. Và bạn không cần phải nhìn nó trong một tháng. Nhưng khi bạn nhìn lại, sau một tháng, bạn sẽ muốn thấy: “Chà, thật bất ngờ. Tôi chưa từng nghĩ rằng điều đó sẽ hiệu quả như vậy.” Hoặc là có lẽ nó sẽ như thế này: “Chúng ta luôn muốn có cuộc họp trực tiếp trên Zoom, và nó thành ra rằng có 14 người trong cuộc họp và chỉ có hai trong số đó đang nói chuyện. Có lẽ nó là một cái mail.” Vì vậy chúng ta cần nghĩ lại tất cả, không chỉ là những việc chúng ta làm, mà còn là cách chúng ta thực hiện nó
So now I'm starting to hear a lot of nostalgia around the way it used to be. There are things we aren't doing now that don't matter. Maybe we don't need to go back for five levels of approval. Maybe we don't need to go back and do that annual performance review. Maybe we don't need to do a whole bunch of things that were part of the way we do business that just aren't making a difference. You know what? The way we used to do it not only is not the way of the future, but we're discovering so many wonderful things right now. Let's not lose it. We want to create a new organization, new workforce, that's excited about taking all of the things that we've learned using that muscle, going forward.
Và tôi đang bắt đầu nghe thấy rất nhiều nỗi luyến tiếc xoay quanh cách nó hoạt động trước đây. Có những thứ nếu chúng ta không làm luôn cũng không sao. Có lẽ chúng ta không cần quay lại năm cấp độ phê duyệt. Có lẽ chúng ta không cần quay lại và thực hiện đánh giá hiệu suất hàng năm. Có lẽ chúng ta không cần làm một đống thứ từng là cách chúng ta làm kinh doanh mà không tạo nên sự khác biệt. Bạn biết sao không? Cách chúng ta từng thực hiện không phải là cách của tương lai, và chúng ta còn đang khám phá rất nhiều thứ kì diệu khác. Đừng đánh mất nó. Chúng ta muốn sáng tạo một tổ chức mới, nguồn lao động mới, mà vui vẻ chấp nhận tất cả những gì chúng ta đã được học sử dụng cơ bắp đó, tiến lên phía trước.
One of the most important things that we can do is realize the things that we aren't doing now. The stuff that we've stopped doing and not go back and do it again. What if we don't go back? What if we go forward and rethink the way we work?
Một trong những điều quan trọng nhất mà chúng ta có thể làm là nhận ra những điều mà chúng ta không thể làm ngay bây giờ. Những điều mà chúng ta không làm và sẽ không bao giờ làm nó nữa. Điều gì xảy ra nếu chúng ta không quay trở lại? Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta tiến lên và nghĩ lại về cách làm việc của mình?
Thank you.
Cảm ơn.