Okay, now I don't want to alarm anybody in this room, but it's just come to my attention that the person to your right is a liar.
Được rồi, không phải tôi muốn cảnh báo những người ngồi đây, nhưng cần lưu ý rằng
(Laughter)
người ngồi bên phải bạn là kẻ nói dối.
Also, the person to your left is a liar. Also the person sitting in your very seats is a liar. We're all liars. What I'm going to do today is I'm going to show you what the research says about why we're all liars, how you can become a liespotter and why you might want to go the extra mile and go from liespotting to truth seeking, and ultimately to trust building.
(Tiếng cười) Người ngồi bên trái bạn cũng là kẻ nói dối. Và cả người ngồi sát cạnh bạn cũng là kẻ nối dối. Tất cả chúng ta đều nói dối. Những gì tôi làm hôm nay là cho các bạn thấy những nghiên cứu giải thích tại sao tất cả chúng ta đều là kẻ nói dối, và làm thế nào để trở thành người phát hiện nói dối và tại sao bạn lại muốn đi cả một chặng đường dài từ phát hiện nói dối tới tìm ra sự thật, và cuối cùng là xây dựng niềm tin.
Now, speaking of trust, ever since I wrote this book, "Liespotting," no one wants to meet me in person anymore, no, no, no, no, no. They say, "It's okay, we'll email you."
Nói về sự tin tưởng, kể từ khi tôi viết cuốn "Phát hiện nói dối," không ai muốn gặp tôi trực diện nữa, không, không, không, không, không. Họ nói, "Được rồi mà, chúng tôi sẽ email cho cô."
(Laughter)
(Tiếng cười)
I can't even get a coffee date at Starbucks. My husband's like, "Honey, deception? Maybe you could have focused on cooking. How about French cooking?"
Tôi thậm chí còn không uống được cà phê tại Starbucks. Chồng tôi thì nói, "Em yêu, sự lừa dối ư? Có lẽ em nên chuyên tâm vào việc nấu nướng đi thì hơn. Món Pháp chẳng hạn?"
So before I get started, what I'm going to do is I'm going to clarify my goal for you, which is not to teach a game of Gotcha. Liespotters aren't those nitpicky kids, those kids in the back of the room that are shouting, "Gotcha! Gotcha! Your eyebrow twitched. You flared your nostril. I watch that TV show 'Lie To Me.' I know you're lying." No, liespotters are armed with scientific knowledge of how to spot deception. They use it to get to the truth, and they do what mature leaders do everyday; they have difficult conversations with difficult people, sometimes during very difficult times. And they start up that path by accepting a core proposition, and that proposition is the following: Lying is a cooperative act. Think about it, a lie has no power whatsoever by its mere utterance. Its power emerges when someone else agrees to believe the lie.
Vì vậy, trước khi bắt đầu, tôi sẽ làm rõ mục đích của mình, không phải là để dạy các bạn một trò chơi kiểu “Trúng rồi”. Người phát hiện nói dối không phải là những đứa trẻ thích soi mói, những đứa trẻ núp sau căn phòng la hét, "Trúng rồi! Trúng rồi! Lông mày của cậu co giật. Lỗ mũi của cậu phập phồng. Tôi đã xem chương trình “Thử nói dối đi. Tôi biết bạn đang nói dối." Không, người phát hiện nói dối được trang bị những kiến thức khoa học để phát hiện những lời nói dối. Họ dùng nó để đến được với sự thật, và họ làm điều mà những nhà lãnh đạo kì cựu làm mỗi ngày; có những cuộc đối thoại khó nhằn với những người khó đoán, đôi khi còn trong những thời điểm cũng rất khó khăn. Và họ bắt đầu hành trình đó bằng cách chấp nhận một nhận định cốt lõi, đó là: Nói dối là một hành động tương hỗ. Thử nghĩ xem, lời nói dối tự thân nó chỉ là một lời thốt ra từ miệng. Nó chỉ có sức nặng khi có người tin vào nó.
So I know it may sound like tough love, but look, if at some point you got lied to, it's because you agreed to get lied to. Truth number one about lying: Lying's a cooperative act. Now not all lies are harmful. Sometimes we're willing participants in deception for the sake of social dignity, maybe to keep a secret that should be kept secret, secret. We say, "Nice song." "Honey, you don't look fat in that, no." Or we say, favorite of the digiratti, "You know, I just fished that email out of my Spam folder. So sorry."
Vì vậy, dù nghe giống kiểu tình yêu trái ngang, nhưng nghĩ xem, nếu có lúc bạn bị lừa dối, là do bạn đã đồng ý để bị gạt. Sự thật số một về nói dối: Nói dối là một hành động tương hỗ. Không phải mọi lời nói dối đều gây hại. Đôi khi ta sẵn sàng nói dối, vì các giá trị xã hội, vì phải giữ kín một bí mật cần được giữ kín thật kín. Ta nói, "Bài hát hay." "Em yêu, trông em không hề béo trong bộ cánh đó." Hay câu nói yêu thích của dân mạng, "Bạn xem, tôi mới lục thấy nó trong đống thư rác của mình. Thành thật xin lỗi."
But there are times when we are unwilling participants in deception. And that can have dramatic costs for us. Last year saw 997 billion dollars in corporate fraud alone in the United States. That's an eyelash under a trillion dollars. That's seven percent of revenues. Deception can cost billions. Think Enron, Madoff, the mortgage crisis. Or in the case of double agents and traitors, like Robert Hanssen or Aldrich Ames, lies can betray our country, they can compromise our security, they can undermine democracy, they can cause the deaths of those that defend us.
Tuy nhiên, cũng có lúc chúng ta không sẵn sàng nói dối. Và nó có thể khiến chúng ta phải trả giá đắt. Năm ngoái 997 tỷ USD tổn thất do các vụ lừa đảo công ty tại Hoa Kỳ. Đó chỉ là giọt nước so với con số hàng nghìn tỷ đô la. Đó là bảy phần trăm doanh thu. Nói dối có thể có giá tới hàng tỷ đô. Hãy nhớ lại vụ Enron, Madoff, cuộc khủng hoảng cho vay thế chấp. Hoặc vụ việc về các gián điệp hai mang và những kẻ phản bội, như Robert Hanssen hoặc Aldrich Ames, nói dối có thể đẩy đất nước vào vực thẳm, làm hại đến an ninh, gây suy yếu nền dân chủ, giết chết những người bảo vệ chúng ta.
Deception is actually serious business. This con man, Henry Oberlander, he was such an effective con man, British authorities say he could have undermined the entire banking system of the Western world. And you can't find this guy on Google; you can't find him anywhere. He was interviewed once, and he said the following. He said, "Look, I've got one rule." And this was Henry's rule, he said, "Look, everyone is willing to give you something. They're ready to give you something for whatever it is they're hungry for." And that's the crux of it. If you don't want to be deceived, you have to know, what is it that you're hungry for?
Lừa dối là một công việc hẳn hoi. Tên lừa đảo Henry Oberlander, quả là một tay lừa có hạng. Chính quyền Anh từng nói ông ta gần như đã làm suy yếu toàn bộ hệ thống ngân hàng phương Tây. Và bạn không thể tìm ra ông ta trên Google, hay bất cứ đâu. Ông ta từng được phỏng vấn một lần, và đã nói. "Nhìn này, tôi có một quy tắc." Và đây là quy tắc của Henry, ông ta nói, "Nhìn xem, mọi người luôn sẵn sàng cho bạn cái gì đó. Họ sẵn sàng cho bạn cái gì đó để có được thứ họ đang khao khát." Và đó là mấu chốt của vấn đề. Nếu bạn không muốn bị lừa gạt, bạn phải biết, bạn đang khao khát điều gì?
And we all kind of hate to admit it. We wish we were better husbands, better wives, smarter, more powerful, taller, richer -- the list goes on. Lying is an attempt to bridge that gap, to connect our wishes and our fantasies about who we wish we were, how we wish we could be, with what we're really like. And boy are we willing to fill in those gaps in our lives with lies.
Tất cả chúng ta đều ghét phải thừa nhận điều đó. Chúng ta luôn ước rằng phải chi mình là người chồng, người vợ tốt hơn, thông minh hơn, mạnh mẽ hơn, cao to hơn, giàu có hơn – và vân vân. Nói dối là một nỗ lực để thu hẹp khoảng cách, kết nối mong muốn và lý tưởng của chúng ta về những người, những gì chúng ta muốn trở thành, với bản thân mình thực tại. Và chúng ta sẵn sàng khỏa lấp những khoảng trống cuộc đời đó bằng sự dối trá.
On a given day, studies show that you may be lied to anywhere from 10 to 200 times. Now granted, many of those are white lies. But in another study, it showed that strangers lied three times within the first 10 minutes of meeting each other.
Vào một ngày nhất định, nghiên cứu cho thấy rằng bạn có thể nói dối ở bất cứ đâu, từ 10 đến 200 lần. Tạm cho rằng hầu hết trong số đó là những lời nói dối vô hại. Nhưng một nghiên cứu khác cho thấy rằng một người lạ sẽ nói dối ba lần trong 10 phút đầu tiên gặp gỡ.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Now when we first hear this data, we recoil. We can't believe how prevalent lying is. We're essentially against lying. But if you look more closely, the plot actually thickens. We lie more to strangers than we lie to coworkers. Extroverts lie more than introverts. Men lie eight times more about themselves than they do other people. Women lie more to protect other people. If you're an average married couple, you're going to lie to your spouse in one out of every 10 interactions. Now, you may think that's bad. If you're unmarried, that number drops to three.
Khi nghe thấy điều này lần đầu, chúng ta tất thảy đều giật mình. Chúng ta không thể tin rằng nói dối thịnh hành đến vậy. Bản chất ta chống lại sự dối trá. Nhưng nếu xem xét kĩ, sự thật đang ẩn sâu bên trong. Ta nói dối với người lạ nhiều hơn là với đồng nghiệp. Người hướng ngoại nói dối nhiều hơn người hướng nội. Đàn ông nói dối về mình tám lần hơn là về người khác. Phụ nữ nói dối phần nhiều là để bảo vệ người khác. Nếu bạn là một đôi vợ chồng bình thường, bạn sẽ nói dối với bạn đời của mình một trong 10 lần trò chuyện. Bạn có thể nghĩ đó là điều xấu xa. Nếu bạn chưa lập gia đình, con số đó giảm xuống còn ba.
Lying's complex. It's woven into the fabric of our daily and our business lives. We're deeply ambivalent about the truth. We parse it out on an as-needed basis, sometimes for very good reasons, other times just because we don't understand the gaps in our lives. That's truth number two about lying. We're against lying, but we're covertly for it in ways that our society has sanctioned for centuries and centuries and centuries. It's as old as breathing. It's part of our culture, it's part of our history. Think Dante, Shakespeare, the Bible, News of the World.
Nói dối rất phức tạp. Nó đã đan xen thành một phần cuộc sống và công việc của ta . Chúng ta mâu thuẫn sâu sắc về sự thật. Chúng ta xem đó như một căn bản tất yếu, đôi khi vì những lý do rất tốt, khi khác chỉ vì chúng ta không thể hiểu được những khoảng trống trong cuộc đời mình. Đó là sự thật số hai về nói dối. Chúng ta chống lại sự dối trá, nhưng lại ngầm cho nó tự tác như cách mà xã hội đã từng chấp nhận trong nhiều nhiều thế kỷ qua. Nó tồn tại cũng lâu như hơi thở vậy. Nó là một phần của văn hóa, của lịch sử của chúng ta. Hãy nhớ đến Dante, Shakespeare,
(Laughter)
Kinh Thánh, Tin tức thế giới.
Lying has evolutionary value to us as a species.
(Tiếng cười)
Researchers have long known that the more intelligent the species, the larger the neocortex, the more likely it is to be deceptive. Now you might remember Koko. Does anybody remember Koko the gorilla who was taught sign language? Koko was taught to communicate via sign language. Here's Koko with her kitten. It's her cute little, fluffy pet kitten. Koko once blamed her pet kitten for ripping a sink out of the wall.
Dối trá có ý nghĩa tiến hóa tương đương một loài. Các nhà nghiên cứu từ lâu đã biết rằng các loài thông minh hơn, thì tân vỏ não sẽ lớn hơn, và nhiều khả năng nó được sử dụng để đánh lừa. Hãy nhớ đến Koko. Còn ai nhớ Koko, cô nàng gorilla từng được dạy ngôn ngữ ký hiệu? Koko được dạy để giao tiếp thông qua ngôn ngữ ký hiệu. Đây là Koko với con mèo của cô nàng. Chú mèo cưng lông lá nhỏ bé dễ thương của cô nàng. Koko từng đổ lỗi cho thú cưng
(Laughter)
làm tràn nước bể chứa.
We're hardwired to become leaders of the pack. It's starts really, really early. How early? Well babies will fake a cry, pause, wait to see who's coming and then go right back to crying. One-year-olds learn concealment.
(Tiếng cười) Chúng ta được cài đặt để trở thành những nhà lãnh đạo hoàn hảo. Việc đó bắt đầu từ rất, rất sớm. Như thế nào? Trẻ sơ sinh thì giả khóc, dừng và chờ đợi xem có ai đang đến không, rồi lại khóc tiếp. Một tuổi ta học giấu diếm.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Two-year-olds bluff. Five-year-olds lie outright. They manipulate via flattery. Nine-year-olds, masters of the cover-up. By the time you enter college, you're going to lie to your mom in one out of every five interactions. By the time we enter this work world and we're breadwinners, we enter a world that is just cluttered with Spam, fake digital friends, partisan media, ingenious identity thieves, world-class Ponzi schemers, a deception epidemic -- in short, what one author calls a post-truth society. It's been very confusing for a long time now.
Hai tuổi ta lừa gạt. Năm tuổi ta nói dối rành rành. Phỉnh nịnh là cách giúp ta thực tập nó. Chín tuổi, ta là chuyên gia bao biện. Lúc vào đại học, ta nói dối mẹ mình một trong năm lần trò chuyện. Lúc đi làm và trở thành người lao động chính, ta bước vào một thế giới chồng chất những thư rác, những người bạn ảo, phương tiện truyền thông đảng phái, những tên trộm ẩn danh tài tình, những vụ đầu tư lừa đảo đẳng cấp thế giới, một đại dịch của sự dối trá -- nói ngắn gọn, như một tác giả từng gọi -- một xã hội sau sự thật. Nó khiến chúng ta bối rối suốt một thời gian dài.
What do you do? Well, there are steps we can take to navigate our way through the morass. Trained liespotters get to the truth 90 percent of the time. The rest of us, we're only 54 percent accurate. Why is it so easy to learn? There are good liars and bad liars. There are no real original liars. We all make the same mistakes. We all use the same techniques. So what I'm going to do is I'm going to show you two patterns of deception. And then we're going to look at the hot spots and see if we can find them ourselves. We're going to start with speech.
Bạn sẽ làm gì? Chúng ta cần thực hiện vài bước để kéo mình ra khỏi mớ hỗn độn này. Người phát hiện nói dối chuyên nghiệp sẽ biết được sự thật 90% thời gian. Còn chúng ta chỉ có được 54% sự thật Sao chuyện đó lại dễ dàng học được? Có người nói dối giỏi thì cũng có người nói dối kém. Không ai bẩm sinh đã nói dối . Tất cả chúng ta đều mắc những sai lầm tương tự. Tất cả chúng ta đều sử dụng những kỹ xảo tương tự. Vì vậy, tôi sẽ cho các bạn xem hai mẫu của việc nói dối. Và sau đó chúng ta sẽ cùng nhìn vào các điểm nổi và xem liệu có thể tự tìm ra chúng hay không. Đầu tiên là lời nói. (Video) Bill Clinton: Tôi muốn bạn lắng nghe tôi.
(Video) Bill Clinton: I want you to listen to me. I'm going to say this again. I did not have sexual relations with that woman, Miss Lewinsky. I never told anybody to lie, not a single time, never. And these allegations are false. And I need to go back to work for the American people. Thank you.
Tôi sẽ lặp lại điều này một lần nữa. Tôi không có quan hệ tình dục với người phụ nữ đó, cô Lewinsky. Tôi chưa bao giờ bảo người khác nói dối, không lúc nào, không bao giờ. Những cáo buộc này là sai. Và tôi cần quay trở lại làm việc vì lợi ích của người dân Mỹ. Cảm ơn.
(Applause)
Pamela Meyer: Okay, what were the telltale signs? Well first we heard what's known as a non-contracted denial. Studies show that people who are overdetermined in their denial will resort to formal rather than informal language. We also heard distancing language: "that woman." We know that liars will unconsciously distance themselves from their subject, using language as their tool. Now if Bill Clinton had said, "Well, to tell you the truth ..." or Richard Nixon's favorite, "In all candor ..." he would have been a dead giveaway for any liespotter that knows that qualifying language, as it's called, qualifying language like that, further discredits the subject. Now if he had repeated the question in its entirety, or if he had peppered his account with a little too much detail -- and we're all really glad he didn't do that -- he would have further discredited himself.
Pamela Meyer: Được rồi, những biểu hiện lộ liễu này là gì đây? Đầu tiên, những gì chúng ta nghe thấy có vẻ như một sự chối tội. Nghiên cứu cho thấy rằng những người quá tập trung trong việc phủ nhận sẽ sử dụng lối nói trịnh trọng thay vì lối nói thông thường. Chúng ta đã nghe những từ ngữ ám chỉ xa xôi như: "người phụ nữ đó." Chúng ta biết rằng người nói dối sẽ vô thức tách mình ra khỏi chủ đề sử dụng ngôn ngữ như một công cụ. Bây giờ nếu Bill Clinton nói, "Vâng, nói thật là..." hoặc câu nói yêu thích của Richard Nixon, "Bằng sự ngay thẳng..." ông ta sẽ ngay lập tức bị lật tẩy với bất kỳ người phát hiện nói dối nào khi biết rằng cái gọi là ngôn ngữ chuẩn, sẽ càng phủ nhận chính người sử dụng. Giờ đây nếu ông ta lặp lại toàn bộ câu hỏi, hoặc thêm mắm muối vào lời khai của mình nhiều chi tiết thừa hơn -- mừng là ông đã không làm điều đó -- ông ta sẽ tiếp tục đánh mất uy tín của mình.
Freud had it right. Freud said, look, there's much more to it than speech: "No mortal can keep a secret. If his lips are silent, he chatters with his fingertips." And we all do it no matter how powerful you are. We all chatter with our fingertips. I'm going to show you Dominique Strauss-Kahn with Obama who's chattering with his fingertips.
Freud đã đúng. Freud nói, nhìn đi, có nhiều thứ trong đó hơn là chỉ một bài diễn văn: "Không một người nào có thể giữ được bí mật. Nếu miệng của anh ta đóng, anh ta đang trò chuyện bằng các ngón tay." Và tất cả chúng ta đều vậy, dù bạn có là người quyền lực đi chăng nữa. Tất cả chúng ta đều trò chuyện bằng các ngón tay của mình. Và hãy xem Dominique Strauss-Kahn, cùng với Obama, những người đang trò chuyện bằng các ngón tay.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Now this brings us to our next pattern, which is body language. With body language, here's what you've got to do. You've really got to just throw your assumptions out the door. Let the science temper your knowledge a little bit. Because we think liars fidget all the time. Well guess what, they're known to freeze their upper bodies when they're lying. We think liars won't look you in the eyes. Well guess what, they look you in the eyes a little too much just to compensate for that myth. We think warmth and smiles convey honesty, sincerity. But a trained liespotter can spot a fake smile a mile away. Can you all spot the fake smile here? You can consciously contract the muscles in your cheeks. But the real smile's in the eyes, the crow's feet of the eyes. They cannot be consciously contracted, especially if you overdid the Botox. Don't overdo the Botox; nobody will think you're honest.
Điều đó đưa chúng ta đến với mẫu kế tiếp, ngôn ngữ cơ thể. Với ngôn ngữ cơ thể, đây là những gì bạn cần làm. Chỉ cần đưa ra những giả định. Hãy để khoa học kiểm chứng lại kiến thức của bạn một chút. Chúng ta nghĩ rằng người nói dối lúc nào cũng đứng ngồi không yên. Và đoán xem, nửa trên cơ thể của họ lạnh đi khi nói dối. Chúng ta nghĩ rằng người nói dối sẽ không dám nhìn thẳng vào mắt ta. Và đoán xem, họ nhìn thật sâu vào mắt ta để bù lại cái lời đồn đó. Chúng ta nghĩ rằng sự ấm áp và nụ cười truyền tải sự trung thực và chân thành. Nhưng một người phát hiện nói dối chuyên nghiệp có thể phát hiện ra nụ cười giả tạo cách đó chục mét. Tất cả mọi người đều có thể phát hiện ra những nụ cười giả tạo ở đây chứ? Cơ má của bạn co lại một cách chủ ý. Nhưng nụ cười thực sự trong mắt, những nếp nhăn quanh khóe mắt. Chúng không thể tự ý nheo lại, đặc biệt là nếu bạn lạm dụng Botox (1 loại thuốc chống nếp nhăn).
Now we're going to look at the hot spots. Can you tell what's happening in a conversation? Can you start to find the hot spots to see the discrepancies between someone's words and someone's actions? Now, I know it seems really obvious, but when you're having a conversation with someone you suspect of deception, attitude is by far the most overlooked but telling of indicators.
Đừng lạm dụng Botox, sẽ không một ai nghĩ rằng bạn đang thật lòng. Bây giờ hãy nhìn vào các điểm nổi. Bạn có thể biết chuyện gì đang diễn ra trong cuộc đối thoại không? Các bạn có thể tìm giúp tôi các điểm nổi để thấy sự khác biệt giữa lời nói và hành động của một ai đó không? Tôi biết điều này nghe có vẻ hiển nhiên, nhưng khi bạn trò chuyện với một người mà bạn nghi ngờ là đang nói dối, thái độ là thứ dễ nhận ra nhưng lại hay bị bỏ qua nhất.
An honest person is going to be cooperative. They're going to show they're on your side. They're going to be enthusiastic. They're going to be willing and helpful to getting you to the truth. They're going to be willing to brainstorm, name suspects, provide details. They're going to say, "Hey, maybe it was those guys in payroll that forged those checks." They're going to be infuriated if they sense they're wrongly accused throughout the entire course of the interview, not just in flashes; they'll be infuriated throughout the entire course of the interview. And if you ask someone honest what should happen to whomever did forge those checks, an honest person is much more likely to recommend strict rather than lenient punishment.
Một người trung thực sẽ rất hợp tác. Họ cho ta thấy họ đứng về phía ta. Họ rất nhiệt tình. Họ có thiện chí và tỏ ra hữu ích trong việc tìm kiếm sự thật. Họ sẵn sàng động não, nêu lên nghi ngờ, cung cấp thông tin. Họ sẽ nói, "Này, có thể những kẻ trong biên chế đã làm giả những hóa đơn đó." Họ sẽ tức điên lên nếu có cảm giác bị buộc buộc tội sai lầm trong suốt quá trình điều tra, không chỉ trong nháy mắt; họ sẽ tức điên lên trong suốt quá trình thẩm vấn. Và nếu bạn hỏi một người trung thực phải xử lý thế nào với những kẻ làm giả hóa đơn, họ có khuynh hướng đề nghị một biện pháp nghiêm khắc thay vì một hình phạt khoan dung.
Now let's say you're having that exact same conversation with someone deceptive. That person may be withdrawn, look down, lower their voice, pause, be kind of herky-jerky. Ask a deceptive person to tell their story, they're going to pepper it with way too much detail in all kinds of irrelevant places. And then they're going to tell their story in strict chronological order. And what a trained interrogator does is they come in and in very subtle ways over the course of several hours, they will ask that person to tell that story backwards, and then they'll watch them squirm, and track which questions produce the highest volume of deceptive tells.
Bây giờ hãy nghĩ rằng bạn có một cuộc đối thoại y hệt với một người dối trá. Người đó lúc thì lùi, thi thoảng lại nhìn xuống, hạ giọng. có khi bất chợt tạm dừng. Hãy yêu cầu người dối trá nói về mình, họ sẽ thêm mắm dặm muối vô vàn chi tiết đôi chỗ còn không phù hợp. Và sau đó sẽ kể lại câu chuyện đó theo thứ tự thời gian nghiêm ngặt. Và những gì một người thẩm vấn chuyên nghiệp làm là vào đề một cách tự nhiên diễn tiến quá trình kéo dài hàng giờ, họ sẽ yêu cầu người đó kể chuyện theo trình tự ngược lại, và xem họ xoay sở, và ghi nhận các câu hỏi chứa nhiều sự dối trá nhất.
Why do they do that? Well, we all do the same thing. We rehearse our words, but we rarely rehearse our gestures. We say "yes," we shake our heads "no." We tell very convincing stories, we slightly shrug our shoulders. We commit terrible crimes, and we smile at the delight in getting away with it. Now, that smile is known in the trade as "duping delight."
Tại sao lại phải làm vậy? Thực ra chúng ta cũng đã làm những việc tương tự. Chúng ta trau chuốt cho lời nói, nhưng hiếm khi luyện tập những cử chỉ của mình. Chúng ta nói "có", chúng ta lắc đầu khi nói "không." Chúng ta vừa kể những câu chuyện rất thuyết phục vừa hơi nhún vai. Chúng ta phạm những tội ác khủng khiếp, và cười thỏa mãn vì đã thoát tội. Bây giờ trong kinh doanh nụ cười đó được gọi là "thú vui lừa đảo."
And we're going to see that in several videos moving forward, but we're going to start -- for those of you who don't know him, this is presidential candidate John Edwards who shocked America by fathering a child out of wedlock. We're going to see him talk about getting a paternity test. See now if you can spot him saying, "yes" while shaking his head "no," slightly shrugging his shoulders.
Và chúng ta sẽ nhìn thấy điều đó trong những video tiếp theo đây, và để bắt đầu - với những ai chưa biết về người đàn ông này, ông là ứng cử viên tổng thống John Edwards, người từng gây kinh ngạc toàn nước Mỹ khi có con riêng. Chúng ta hãy xem ông ta nói về việc làm xét nghiệm quan hệ huyết thống. Hãy xem liệu bạn có thể nhận ra ông ta nói "có" trong khi lắc đầu nói "không," và hơi nhún vai hay không.
(Video) John Edwards: I'd be happy to participate in one. I know that it's not possible that this child could be mine, because of the timing of events. So I know it's not possible. Happy to take a paternity test, and would love to see it happen.
(Video) John Edwards: Tôi rất vui khi thực hiện nó. Tôi biết đứa trẻ này không thể là con của mình, bởi mốc thời gian của các sự kiện. Vậy nên tôi biết đó là điều không thể. Tôi rất vui khi làm xét nghiệm quan hệ huyết thống,
Interviewer: Are you going to do that soon? Is there somebody --
và sẽ tiến hành nó. Phóng viên: Ngài sẽ sớm thực hiện nó chứ? Có ai -
JE: Well, I'm only one side. I'm only one side of the test. But I'm happy to participate in one.
JE: À, tôi chỉ là một bên. Tôi chỉ là một bên trong xét nghiệm. Nhưng tôi rất vui khi tham gia.
PM: Okay, those head shakes are much easier to spot once you know to look for them. There are going to be times when someone makes one expression while masking another that just kind of leaks through in a flash. Murderers are known to leak sadness. Your new joint venture partner might shake your hand, celebrate, go out to dinner with you and then leak an expression of anger. And we're not all going to become facial expression experts overnight here, but there's one I can teach you that's very dangerous and it's easy to learn, and that's the expression of contempt. Now with anger, you've got two people on an even playing field. It's still somewhat of a healthy relationship. But when anger turns to contempt, you've been dismissed. It's associated with moral superiority. And for that reason, it's very, very hard to recover from. Here's what it looks like. It's marked by one lip corner pulled up and in. It's the only asymmetrical expression. And in the presence of contempt, whether or not deception follows -- and it doesn't always follow -- look the other way, go the other direction, reconsider the deal, say, "No thank you. I'm not coming up for just one more nightcap. Thank you."
PM: Được rồi, những cái lắc đầu đó sẽ dễ phát hiện hơn một khi bạn đã chú ý. Đôi lúc một người biểu đạt một kiểu trong khi khoác lên mình một nét mặt khác và chỉ bị lộ ra trong nháy mắt. Kẻ giết người được xem là lộ ra nỗi buồn. Đối tác liên doanh mới của bạn có thể bắt tay, ăn mừng, ra ngoài ăn tối với bạn và sau đó lộ ra sự giận dữ. Và không phải tất cả chúng ta đều trở thành chuyên gia nhận diện nét mặt ở đây, nhưng có một điều tôi có thể dạy các bạn, một điều rất nguy hiểm và dễ nắm bắt, và đó là biểu hiện khinh thường. Với sự tức giận, ta có hai đối thủ ngang sức trên sàn đấu. Đó vẫn còn là mối quan hệ lành mạnh. Nhưng khi cơn giận chuyển thành sự khinh thường, bạn đã bị loại. Nó gắn liền với sự vượt trội đạo đức. Với lý do đó, rất, rất khó khôi phục lại như cũ. Thế này đây. Nó đánh dấu bằng việc môi cong vểnh lên trên. Đó là biểu hiện bất đối xứng duy nhất. Và khi tồn tại sự khinh thường, dù có đi kèm theo với sự lừa dối hay không -- và không phải lúc nào cũng kèm theo -- nghĩ một cách khác, đi một hướng khác, xem xét lại vấn đề, và nói, "Không, cảm ơn. Tôi không tìm ra điều này chỉ để ngủ ngon hơn vào ban đêm. Cám ơn."
Science has surfaced many, many more indicators. We know, for example, we know liars will shift their blink rate, point their feet towards an exit. They will take barrier objects and put them between themselves and the person that is interviewing them. They'll alter their vocal tone, often making their vocal tone much lower.
Khoa học đã tìm ra nhiều nhiều hơn nữa những dấu hiệu. Chúng ta biết, ví dụ, người nói dối sẽ có tỷ lệ chớp mắt thay đổi, hướng đôi chân của mình về phía lối ra. Họ sẽ đặt rào chắn giữa bản thân mình với người phỏng vấn họ. Họ thay đổi âm vực, thường làm cho nó thấp đi nhiều.
Now here's the deal. These behaviors are just behaviors. They're not proof of deception. They're red flags. We're human beings. We make deceptive flailing gestures all over the place all day long. They don't mean anything in and of themselves. But when you see clusters of them, that's your signal. Look, listen, probe, ask some hard questions, get out of that very comfortable mode of knowing, walk into curiosity mode, ask more questions, have a little dignity, treat the person you're talking to with rapport. Don't try to be like those folks on "Law & Order" and those other TV shows that pummel their subjects into submission. Don't be too aggressive, it doesn't work.
Đây chính là điểm cần bàn. Hành vi chỉ đơn thuần là hành vi. Không thể là bằng chứng cho sự dối trá. Đó là những cảnh báo nguy hiểm. Chúng ta là con người. Chúng ta hành xử dối trá khắp nơi trong cả ngày . Những hành vi đó tự thân chúng vô nghĩa khi đứng đơn lẻ. Nhưng khi bạn nhìn thấy hàng tá trong số chúng, đó là tín hiệu cảnh báo. Nhìn, nghe, thăm dò, hỏi một số câu khó, vứt bỏ cái vẻ biết tuốt thong thả đó, nhập cuộc trong tư thế tò mò, đặt nhiều câu hỏi hơn, giữ lại chút tự trọng, hòa nhã với người mình đang nói chuyện. Đừng cố bắt chước những người trong chương trình "An ninh & Trật tự" và những chương trình khác, dùng vũ lực khiến đối phương phải phục tùng. Đừng quá hung hãn, không hiệu quả đâu.
Now, we've talked a little bit about how to talk to someone who's lying and how to spot a lie. And as I promised, we're now going to look at what the truth looks like. But I'm going to show you two videos, two mothers -- one is lying, one is telling the truth. And these were surfaced by researcher David Matsumoto in California. And I think they're an excellent example of what the truth looks like.
Bây giờ chúng ta sẽ nói rõ hơn về việc làm thế nào để nói chuyện với một người đang nói dối và làm thế nào để phát hiện ra một lời nói dối. Và như đã hứa, chúng ta sẽ cùng xem xét xem sự thật trông như thế nào. Tôi sẽ cho các bạn xem hai video về hai bà mẹ - một nói dối ,một nói thật. Đây là những phương diện được thực hiện bởi nhà nghiên cứu David Matsumoto ở California. Và tôi thấy rằng chúng là những ví dụ tuyệt vời
This mother, Diane Downs, shot her kids at close range, drove them to the hospital while they bled all over the car, claimed a scraggy-haired stranger did it. And you'll see when you see the video, she can't even pretend to be an agonizing mother. What you want to look for here is an incredible discrepancy between horrific events that she describes and her very, very cool demeanor. And if you look closely, you'll see duping delight throughout this video.
minh họa cho việc sự thật trông như thế nào. Người mẹ này, Diane Downs, bắn những đứa con của mình ở cự ly gần, lái xe đến bệnh viện trong khi máu lũ trẻ chảy vương khắp xe, khẳng định rằng một người lạ râu tóc bờm xờm đã làm chuyện đó. Và bạn sẽ thấy khi xem video, cô ta thậm chí không thể giả vờ là một người mẹ đang đau đớn. Những gì mà bạn sẽ thấy là một sự khác biệt đáng kinh ngạc giữa các sự kiện khủng khiếp mà cô ta mô tả với thái độ rất, rất bình thản của cô ta. Và nếu nhìn kỹ, bạn sẽ phát hiện thấy thú vui lừa đảo trong suốt video này.
(Video) Diane Downs: At night when I close my eyes, I can see Christie reaching her hand out to me while I'm driving, and the blood just kept coming out of her mouth. And that -- maybe it'll fade too with time -- but I don't think so. That bothers me the most.
(Video) Diane Downs: Ban đêm khi nhắm mắt lại, tôi có thể nhìn thấy Christie đang với tay về phía mình khi tôi đang lái xe, và máu cứ chảy ra liên tục từ miệng nó. Và điều đó -- có thể nó sẽ phai mờ theo thời gian -- nhưng tôi không nghĩ vậy. Đó là điều khiến tôi phiền muộn nhất.
PM: Now I'm going to show you a video
PM: Bây giờ tôi sẽ cho các bạn xem video
of an actual grieving mother, Erin Runnion, confronting her daughter's murderer and torturer in court. Here you're going to see no false emotion, just the authentic expression of a mother's agony.
của Erin Runnion -- một người mẹ đau khổ thực sự, khi đối mặt với kẻ đã tra tấn và giết chết con gái mình tại tòa án. Ở đây không hề thấy chút cảm xúc giả tạo nào, chỉ đơn thuần là biểu hiện sự đau đớn tột cùng của một người mẹ.
(Video) Erin Runnion: I wrote this statement on the third anniversary of the night you took my baby, and you hurt her, and you crushed her, you terrified her until her heart stopped. And she fought, and I know she fought you. But I know she looked at you with those amazing brown eyes, and you still wanted to kill her. And I don't understand it, and I never will.
(Video) Erin Runnion: Tôi viết những lời này vào kỷ niệm lần thứ ba cái đêm mà ông đã mang con bé đi, và ông làm tổn thương con bé, và ông đã nghiền nát nó, ông đã làm nó sợ hãi đến khi tim ngừng đập. Và con bé đã chống trả, tôi biết con bé đã chống trả lại ông. Nhưng tôi biết con bé đã nhìn ông với đôi mắt nâu xinh đẹp đó, vậy mà ông vẫn muốn giết nó. Tôi không thể hiểu được, và sẽ không bao giờ hiểu.
PM: Okay, there's no doubting the veracity of those emotions.
PM: Được rồi, không còn gì phải bàn cãi về tính chân thực của những cảm xúc đó.
Now the technology around what the truth looks like is progressing on, the science of it. We know, for example, that we now have specialized eye trackers and infrared brain scans, MRI's that can decode the signals that our bodies send out when we're trying to be deceptive. And these technologies are going to be marketed to all of us as panaceas for deceit, and they will prove incredibly useful some day. But you've got to ask yourself in the meantime: Who do you want on your side of the meeting, someone who's trained in getting to the truth or some guy who's going to drag a 400-pound electroencephalogram through the door?
Bây giờ công nghệ xoay quanh việc xem xét sự thật đang trên đà phát triển, cả một ngành khoa học về nó. Chúng ta biết, ví dụ như hiện đã có các thiết bị chuyên ngành theo dõi chuyển động mắt, chụp quét não hồng ngoại, MRI giải mã các tín hiệu cơ thể truyền đi khi chúng ta đang cố nói dối. Và các công nghệ này sẽ được bày bán trên thị trường cho tất cả mọi người như một liều thuốc chữa căn bệnh dối trá, chúng sẽ vô cùng hữu ích sau này. Nhưng trong lúc đó bạn hãy tự hỏi bản thân: Bạn muốn ai đứng về phía mình trong cuộc họp, những người được đào tạo tìm ra sự thật hay những người sẽ kéo theo một cái máy điện não đồ nặng 400 pound bước vào phòng?
Liespotters rely on human tools. They know, as someone once said, "Character's who you are in the dark." And what's kind of interesting is that today, we have so little darkness. Our world is lit up 24 hours a day. It's transparent with blogs and social networks broadcasting the buzz of a whole new generation of people that have made a choice to live their lives in public. It's a much more noisy world. So one challenge we have is to remember, oversharing, that's not honesty. Our manic tweeting and texting can blind us to the fact that the subtleties of human decency -- character integrity -- that's still what matters, that's always what's going to matter. So in this much noisier world, it might make sense for us to be just a little bit more explicit about our moral code.
Người phát hiện nói dối sử dụng các công cụ của con người. Như một câu nói, họ biết rằng "Tính cách thực sự của bạn đang lẩn khuất trong bóng tối." Và điều thú vị là ngày nay chúng ta có quá ít góc tối. Thế giới của chúng ta được thắp sáng 24 giờ một ngày. Nó sáng rành rành với blog và các mạng xã hội đưa tin về sự trỗi dậy của một lớp thế hệ hoàn toàn mới với những người lựa chọn cách sống công khai. Nó trở thành một thế giới khá ồn ào. Thế nên có một thách thức mà ta cần nhớ, đó là chia sẻ quá mức không phải là chân thành. Những lời tweet và tin nhắn vô độ có thể khiến chúng ta mù quáng đến mức tin rằng sự khéo léo trong ứng xử -- tính cách toàn diện -- là những gì quan trọng, và luôn luôn quan trọng. Vì vậy, trong cái thế giới ồn ào này, chúng ta nên hiểu và rõ ràng hơn
When you combine the science of recognizing deception
trong tiêu chuẩn đạo đức của chính mình.
with the art of looking, listening, you exempt yourself from collaborating in a lie. You start up that path of being just a little bit more explicit, because you signal to everyone around you, you say, "Hey, my world, our world, it's going to be an honest one. My world is going to be one where truth is strengthened and falsehood is recognized and marginalized." And when you do that, the ground around you starts to shift just a little bit.
Khi bạn kết hợp khoa học phát diện nói dối với nghệ thuật tìm kiếm và lắng nghe, bạn sẽ tránh được việc phải hợp tác nói dối. Bạn chỉ việc bắt đầu hành trình của mình bằng cách dứt khoát hơn một chút, bởi bạn đang ra tín hiệu cho những người xung quanh, bạn nói, "Này, thế giới của tôi, thế giới của chúng ta, sẽ là một thế giới trung thực. Thế giới mà tôi hướng tới là một nơi sự thật được coi trọng và dối trá bị nhận diện và loại thải." Và khi làm điều đó, mặt đất nơi bạn đang đứng đã bắt đầu chuyển động một chút.
And that's the truth. Thank you.
Và đó là sự thật. Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)