There's a poem written by a very famous English poet at the end of the 19th century. It was said to echo in Churchill's brain in the 1930s. And the poem goes: "On the idle hill of summer, lazy with the flow of streams, hark I hear a distant drummer, drumming like a sound in dreams, far and near and low and louder on the roads of earth go by, dear to friend and food to powder, soldiers marching, soon to die." Those who are interested in poetry, the poem is "A Shropshire Lad" written by A.E. Housman.
Có một bài thơ của một nhà thơ nổi tiếng người Anh viết vào cuối thể kỷ 19 Được cho là vang vọng trong tâm trí của Churchill ở thập niên 1930 Bài thơ viết rằng: "Ở một ngọn đồi mùa hè yên tĩnh, biếng lười với suối dòng chảy tuôn nghe, tôi nghe thấy một tiếng trống xa tiếng trống như âm vang mơ ảo xa và gần và nhỏ và lớn hơn trên những con đường trần thế trải ra cho những người bạn những người lính hành quân rồi sẽ chết." Cho những ai thích thơ ca, bài thơ này là "A Shropshire Lad" được viết bởi A.E.Housman.
But what Housman understood, and you hear it in the symphonies of Nielsen too, was that the long, hot, silvan summers of stability of the 19th century were coming to a close, and that we were about to move into one of those terrifying periods of history when power changes. And these are always periods, ladies and gentlemen, accompanied by turbulence, and all too often by blood.
Nhưng cái mà Housman đã hiểu được và cả cái bạn nghe thấy trong bản hòa phối Nielsen là những mùa hè dài và nóng bỏng nơi thôn quê đó của sự ổn định vào thế kỉ 19 đang đến gần và chúng ta sắp đi đến một trong những thời kì đáng sợ đó của lịch sử khi quyền lực thay đổi. và thưa với quí vị, đó luôn là những thời kì đi kèm với sự náo loạn và tất cả thường bằng máu (chiến tranh)
And my message for you is that I believe we are condemned, if you like, to live at just one of those moments in history when the gimbals upon which the established order of power is beginning to change and the new look of the world, the new powers that exist in the world, are beginning to take form. And these are -- and we see it very clearly today -- nearly always highly turbulent times, highly difficult times, and all too often very bloody times. By the way, it happens about once every century.
và lời tôi muốn nhắn gửi là tôi tin rằng chúng ta buộc phải sống vào một trong những khoảnh khắc đó của lịch sử khi mà trục quay mà trên đó trật tự của quyền lực đang bắt đầu thay đổi và diện mạo mới của thế giới những thế lực mới tồn tại trên thế giới đang bắt đầu hình thành. và những thời kì này -- ngày nay chúng ta thấy rõ ràng rằng -- gần như lúc nào cũng rất hỗn loạn, rất khó khăn và tất cả đều thường đẫm máu và điều đó thường diễn ra khoảng một lần mỗi thế kỉ
You might argue that the last time it happened -- and that's what Housman felt coming and what Churchill felt too -- was that when power passed from the old nations, the old powers of Europe, across the Atlantic to the new emerging power of the United States of America -- the beginning of the American century. And of course, into the vacuum where the too-old European powers used to be were played the two bloody catastrophes of the last century -- the one in the first part and the one in the second part: the two great World Wars. Mao Zedong used to refer to them as the European civil wars, and it's probably a more accurate way of describing them.
bạn có thể phản biện lại rằng đó là lần cuối điều đó xảy ra -- đó là cái mà Housman cảm thấy đang đến gần và cả Churchill cũng vậy Đó là khi quyền lực từ những quốc gia cũ, những quyền lực cũ của Châu âu, trên suốt vùng đại tây dương chuyển sang cho những quyền lực mới của nước Mĩ thế kỉ của người Mỹ khởi đầu và tất nhiên, ở một nơi xa xôi nơi mà quyền lực châu Âu cũ từng thống trị là hai cuộc chiến thảm hoạ đẫm máu của thế kỉ vừa qua-- một ở nửa đầu , một ở nửa sau:hai cuộc chiến tranh thế giới Mao Zedong từng ví hai cuộc chiến như là cuộc nội chiến châu âu. và đó có lẽ là một cách chính xác hơn để miêu tả chúng
Well, ladies and gentlemen, we live at one of those times. But for us, I want to talk about three factors today. And the first of these, the first two of these, is about a shift in power. And the second is about some new dimension which I want to refer to, which has never quite happened in the way it's happening now. But let's talk about the shifts of power that are occurring to the world. And what is happening today is, in one sense, frightening because it's never happened before. We have seen lateral shifts of power -- the power of Greece passed to Rome and the power shifts that occurred during the European civilizations -- but we are seeing something slightly different. For power is not just moving laterally from nation to nation. It's also moving vertically.
kính thưa quí ông quí bà, chúng ta sống trong một trong những thời điểm đó. nhưng hôm nay tôi muốn nói về 3 yếu tố cái đầu tiên, hai cái đầu tiên là về sự chuyển nhượng quyền lực cái thứ hai là về một chiều hướng mới chưa bao giờ xảy ra theo cách mà nó đang xảy ra ngày nay. Nhưng hãy để tôi nói về sự thay đổi quyền lực đang diễn ra với thế giới Cái đang diễn ra ngày nay ở một mặt nào đó thật đáng sợ bởi nó chưa bao giờ diễn ra trước đây chúng ta đã chứng kiến những thay đổi quyền lực -- quyền lực chuyển từ tay Hy Lạp sang tay Ý và sự thay đổi quyền lực đã xảy ra trong thời kì văn minh châu Ãu -- nhưng chúng ta nhìn thấy một thứ gì đó hơi khác bởi quyền lực không di chuyển ngang từ đất nước này sang đất nước khác nó còn di chuyển dọc
What's happening today is that the power that was encased, held to accountability, held to the rule of law, within the institution of the nation state has now migrated in very large measure onto the global stage. The globalization of power -- we talk about the globalization of markets, but actually it's the globalization of real power. And where, at the nation state level that power is held to accountability subject to the rule of law, on the international stage it is not. The international stage and the global stage where power now resides: the power of the Internet, the power of the satellite broadcasters, the power of the money changers -- this vast money-go-round that circulates now 32 times the amount of money necessary for the trade it's supposed to be there to finance -- the money changers, if you like, the financial speculators that have brought us all to our knees quite recently, the power of the multinational corporations now developing budgets often bigger than medium-sized countries. These live in a global space which is largely unregulated, not subject to the rule of law, and in which people may act free of constraint.
điều xảy ra hôm nay là quyền lực được đóng gói chuyển cho nơi có trách nhiệm, nơi cầm quyền bên trong những tổ chức của quốc gia giờ đang di chuyển lên tầm quốc tế sức mạnh toàn cầu chúng ta nói về thị trường toàn cầu nhưng thực tế đó là sức mạnh toàn cầu và nơi tầng cấp quốc gia sức mạnh được chuyển cho nhà cầm quyền tuân theo luật lệ nhưng ở tầm quốc tế thì không ở tầm quốc tế và toàn cầu nơi những quyền lực sau tồn tại quyền lực của internet, quyền lực của phát sóng vệ tinh quyền lực của tiền tệ-- vòng xoay chuyển tiền bạc này đã xoay chuyển gấp 32 lần số lượng tiền cần thiết cho giao dịch mà nó nên làm để đầu tư -- những nhà luân chuyển tiền tệ, hay nếu bạn thích những nhà tài chính khiến cho chúng ta phải khuỵ gối thường xuyên sức mạnh của những tập đoàn đa quốc gia đang phát triển vốn thường lớn hơn những nước cỡ vừa. những tập đoàn này hoạt động trong không gian toàn cầu nơi không được quản lý không có luật lệ và ở đó người ta không bị ràng buộc
Now that suits the powerful up to a moment. It's always suitable for those who have the most power to operate in spaces without constraint, but the lesson of history is that, sooner or later, unregulated space -- space not subject to the rule of law -- becomes populated, not just by the things you wanted -- international trade, the Internet, etc. -- but also by the things you don't want -- international criminality, international terrorism. The revelation of 9/11 is that even if you are the most powerful nation on earth, nevertheless, those who inhabit that space can attack you even in your most iconic of cities one bright September morning. It's said that something like 60 percent of the four million dollars that was taken to fund 9/11 actually passed through the institutions of the Twin Towers which 9/11 destroyed. You see, our enemies also use this space -- the space of mass travel, the Internet, satellite broadcasters -- to be able to get around their poison, which is about destroying our systems and our ways.
việc này thích hợp với những nhà cầm quyền cho đến một thời điểm nào đó nó luôn phù hợp cho những người quyền lực nhất hoạt động mà không bị kiềm chế nhưng bài học của lịch sử là, sớm hay muộn thì nơi không được quản lý-- nơi không có luật lệ trở nên tràn ngập, không phải chỉ bởi những thứ bạn muốn -- giao dịch quốc tế, interenet, v.v-- nhưng còn bởi những thứ bạn không muốn -- tội phạm quốc tế , khủng bố quốc tế sự kiện 9/11 cho chúng ta biết rằng ngay cả nếu bạn là quốc gia hùng mạnh nhất trên thế giới chăng nữa, những người chiếm định vùng đó có thể tấn công bạn ngay cả tại nơi là biểu tượng của những thành phố vào một buổi sáng tháng 9 đẹp trời người ta nói rằng 60% của 4 triệu đô la được đưa vào quĩ 9/11 đã thông qua luật lệ toà tháp đôi mà 9/11 phá huỷ các bạn thấy đó, những kẻ thù của chúng ta dùng không gian này -- không gian của du hành hàng loạt, mạng internet , phát sóng vệ tinh để đi xung quanh và rải chất độc của chúng huỷ hoại những hệ thống của chúng ta và cách làm của chúng ta
Sooner or later, sooner or later, the rule of history is that where power goes governance must follow. And if it is therefore the case, as I believe it is, that one of the phenomenon of our time is the globalization of power, then it follows that one of the challenges of our time is to bring governance to the global space. And I believe that the decades ahead of us now will be to a greater or lesser extent turbulent the more or less we are able to achieve that aim: to bring governance to the global space.
sớm hay muộn sớm hay muộn quy luật của lịch sử là nơi mà sức mạnh đến là nơi mà sự thống trị theo sau và nếu đó là trường hợp hiện nay, như tôi tin là thế thì một trong những hiện tượng của thời đại chúng ta là sức mạnh toàn cầu và nó dẫn theo một trong những thử thách của thời đại chúng ta là mang sự thống trị lên tầng lớp toàn cầu và tôi tin rằng hàng thế kỉ trước chúng ta sẽ trở nên hỗn loạn hơn hay ít hỗn loạn hơn phụ thuộc vào việc chúng ta có thể dành được mục tiêu hoặc không thể mang sự thống trị lên tầm toàn cầu.
Now notice, I'm not talking about government. I'm not talking about setting up some global democratic institution. My own view, by the way, ladies and gentlemen, is that this is unlikely to be done by spawning more U.N. institutions. If we didn't have the U.N., we'd have to invent it. The world needs an international forum. It needs a means by which you can legitimize international action. But when it comes to governance of the global space, my guess is this won't happen through the creation of more U.N. institutions. It will actually happen by the powerful coming together and making treaty-based systems, treaty-based agreements, to govern that global space.
hãy chú ý, tôi không nói về chính phủ tôi không nói về việc thiết lập những điều khoản dân chủ toàn cầu cách nhìn riêng của tôi, thưa quí vị là chúng ta không chỉ tạo ra nhiều luật lệ nếu chúng ta không có U.N, chúng ta phải sáng tạo ra nó thế giới cần một diễn đàn liên quốc gia thế giới cần một phương tiện hợp pháp hoá hành động liên quốc gia nhưng khi nói đến vấn đề quản lý không gian toàn cầu tôi đoán điều đó sẽ không xảy ra thông qua việc tạo ra những luật lệ liên bang nó thực ra xảy ra bằng cách những sức mạnh tập hợp lại với nhau và xây dựng một hệ thống dựa trên những thoả hiệp những đồng ý dựa trên những hiệp ước để quản lý không gian toàn cầu
And if you look, you can see them happening, already beginning to emerge. The World Trade Organization: treaty-based organization, entirely treaty-based, and yet, powerful enough to hold even the most powerful, the United States, to account if necessary. Kyoto: the beginnings of struggling to create a treaty-based organization. The G20: we know now that we have to put together an institution which is capable of bringing governance to that financial space for financial speculation. And that's what the G20 is, a treaty-based institution.
và nếu bạn quan sát, bạn có thể thấy chúng đang xảy ra tổ chức thương mại thế giới : một tổ chức dựa trên hiệp ước toàn bộ dựa trên hiệp ước và đủ mạnh để buộc nước Mĩ quốc gia hùng mạnh nhất phải chịu trách nhiệm nếu cần thiết Kyoto: những khởi đầu của sự cố gắng tạo ra một tổ chức dựa trên hiệp ước hiệp hội G20 giờ đây chúng ta biết rằng phải cùng tạo ra một tổ chức có khả năng mang sự cai quản đến khu vực tài chính để quản lý đầu tư tài chính và đó là G20, một tổ chức dựa trên các hiệp ước
Now there's a problem there, and we'll come back to it in a minute, which is that if you bring the most powerful together to make the rules in treaty-based institutions, to fill that governance space, then what happens to the weak who are left out? And that's a big problem, and we'll return to it in just a second.
và có một vấn đề ở đây chúng ta sẽ trở lại với nó ngay trong vài phút tới điều đó nói lên rằng nếu bạn đưa những quyền lực mạnh nhất lại với nhau để quyết định những luật lệ trong các tổ chức dựa hiệp ước để lấp đầy khoảng trống của sự cai quản đó thì điều gì sẽ xảy đến với những nước yếu hơn ? đó chính là một vấn đề lớn và chúng ta sẽ quay lại với nó trong một vài giây tơi
So there's my first message, that if you are to pass through these turbulent times more or less turbulently, then our success in doing that will in large measure depend on our capacity to bring sensible governance to the global space. And watch that beginning to happen. My second point is, and I know I don't have to talk to an audience like this about such a thing, but power is not just shifting vertically, it's also shifting horizontally.
vậy nên điều nhắn nhủ đầu tiên của tôi là nếu bạn sắp bước qua những thời kì hỗn loạn này hỗn loạn nhiều hay ít thì sự thành công của chúng ta trong đó phần lớn sẽ phụ thuộc vào khả năng mang đến một sự cai quản hợp lý cho không gian toàn cầu đó. và quan sát sự cai quản đó bắt đầu diễn ra điều thứ hai tôi muốn nói là và tôi biết mình không phải nói cho những khán giả thế này về một thứ như thế nhưng sức mạnh không chỉ di chuyển theo chiều dọc mà nó cũng di chuyển theo chiều ngang
You might argue that the story, the history of civilizations, has been civilizations gathered around seas -- with the first ones around the Mediterranean, the more recent ones in the ascendents of Western power around the Atlantic. Well it seems to me that we're now seeing a fundamental shift of power, broadly speaking, away from nations gathered around the Atlantic [seaboard] to the nations gathered around the Pacific rim. Now that begins with economic power, but that's the way it always begins. You already begin to see the development of foreign policies, the augmentation of military budgets occurring in the other growing powers in the world. I think actually this is not so much a shift from the West to the East; something different is happening.
bạn có thể tranh cãi rằng câu chuyện, lịch sử của những nền văn minh là những nền văn minh được tạo nên quanh biển-- với những nền văn minh đầu tiên xung quanh Địa Trung Hải những nền văn minh cận đại hơn theo sau sức mạnh phương tây quanh Đại Tây Dương điều đó với tôi có vẻ là nhìn chung chúng ta đang nhận thấy sự chuyển dịch cơ bản về quyền lực ra khỏi những quốc gia xung quanh Đại Tây Dương đến những quốc gia quanh Thái Bình Dương Bây giờ, điều đó bắt đầu với sức mạnh kinh tế nhưng đó là cách mà nó luôn bắt đầu bạn đã bắt đầu nhận thấy sự phát triển của những chính sách nước ngoài sự gia tăng ngân sách dành cho quân sự đang diễn ra ở các nước phát triển tôi nghĩ thực ra đây chưa hẳn là sự chuyển dịch từ Tây sang Đông mà là một thứ gì khác đang diễn ra
My guess is, for what it's worth, is that the United States will remain the most powerful nation on earth for the next 10 years, 15, but the context in which she holds her power has now radically altered; it has radically changed. We are coming out of 50 years, most unusual years, of history in which we have had a totally mono-polar world, in which every compass needle for or against has to be referenced by its position to Washington -- a world bestrode by a single colossus. But that's not a usual case in history. In fact, what's now emerging is the much more normal case of history. You're beginning to see the emergence of a multi-polar world.
Tôi đoán là, vì nó đáng như thế nước Mỹ sẽ vẫn là đất nước hùng mạnh nhất trong 10,15 năm tới nhưng bối cảnh mà nước Mỹ đang nắm giữ quyền lực giờ đây đang hoàn toàn chuyển mình; nó đang hoàn toàn thay đổi chúng ta đang đi qua những 50 năm những năm bất thường nhất, của lịch sử khi mà chúng ta có một thế giới thống trị một cực duy nhất khi mà mỗi chiếc kim la bàn quay ra hay quay vào đều phải xem vi trí của nó so với Washinton-- cả thế giới bị cai trị bởi một sức mạnh khổng lồ nhưng đó không phải là một trường hợp bình thường trong lịch sử thực tế, cái đang nổi lên hiện nay là một hiện tượng lịch sử bình thường hơn rất nhiều bạn đang bắt đầu nhận thấy sự xuất hiện của thế giới đa cực
Up until now, the United States has been the dominant feature of our world. They will remain the most powerful nation, but they will be the most powerful nation in an increasingly multi-polar world. And you begin to see the alternative centers of power building up -- in China, of course, though my own guess is that China's ascent to greatness is not smooth. It's going to be quite grumpy as China begins to democratize her society after liberalizing her economy. But that's a subject of a different discussion. You see India, you see Brazil. You see increasingly that the world now looks actually, for us Europeans, much more like Europe in the 19th century.
cho tới lúc này nước Mỹ đang thống trị thế giới của chúng ta Họ sẽ vẫn là quốc gia hùng mạnh nhất nhưng nước Mỹ sẽ là nước hùng mạnh nhất trong một thế giới đang ngày càng trở nên đa cực các bạn bắt đầu nhìn thấy những trung tâm quyền lực khác được xây dựng nên ở Trung Quốc, tất nhiên rồi dù dự đoán của tôi là con đường đi lên quyền lực của Trung Quốc không được thuận lợi cho lắm nó sẽ diễn ra có vẻ là với nhiều vấp váp khi Trung Quốc bắt đầu dân chủ hóa xã hội sau khi tự do hóa nền kinh tế nhưng đó là một vấn đề khác các bạn thấy Ấn Độ, các bạn thấy Brazil bạn thấy càng ngày thế giới thực sự trông đối với những người Châu Âu như chúng ta rất giống với Châu Âu hồi thế kỉ 19
Europe in the 19th century: a great British foreign secretary, Lord Canning, used to describe it as the "European concert of powers." There was a balance, a five-sided balance. Britain always played to the balance. If Paris got together with Berlin, Britain got together with Vienna and Rome to provide a counterbalance. Now notice, in a period which is dominated by a mono-polar world, you have fixed alliances -- NATO, the Warsaw Pact. A fixed polarity of power means fixed alliances. But a multiple polarity of power means shifting and changing alliances. And that's the world we're coming into, in which we will increasingly see that our alliances are not fixed. Canning, the great British foreign secretary once said, "Britain has a common interest, but no common allies." And we will see increasingly that even we in the West will reach out, have to reach out, beyond the cozy circle of the Atlantic powers to make alliances with others if we want to get things done in the world.
Châu Âu thế kỉ 19 được một tổng thư kí Anh, Ngài Canning từng miêu tả là "buổi hòa nhạc quyền lực của châu Âu" Đó là một sự cân bằng, một sự cân bằng 5 phía nước Anh luôn đóng vai trò cân bằng nếu Pháp hợp sức với Đức Anh sẽ hợp sức với Áo và Ý để tạo ra thế cân bằng Nào hãy chú ý đến một thời kì mà thế giới là một cực chúng ta có những phe đồng minh nhất định khối NATO,khối Warsaw những cực quyền lực nhất định hàm nghĩa những đồng minh nhất định nhưng quyền lực đa cực có nghĩa là sự dịch chuyển và thay đổi phe đồng minh và đó là thế giới chúng ta đang tiến tới nơi mà chúng ta sẽ càng ngày càng nhìn thấy những đồng minh của mình không được cố định Canning,bộ trưởng bộ ngoại giao Anh từng nói "Nước Anh có chung quyền lợi nhưng không có chung đồng minh" và chúng ta sẽ thấy càng ngày ngay cả ở thế giới phương Tây sẽ vươn ra ngoài, phải vươn ra ngoài ra khỏi vòng quyền lực Đại Tây Dương dễ chịu để tìm đồng minh với những quốc gia khác nếu chúng ta muốn đứng được trên thế giới
Note, that when we went into Libya, it was not good enough for the West to do it alone; we had to bring others in. We had to bring, in this case, the Arab League in. My guess is Iraq and Afghanistan are the last times when the West has tried to do it themselves, and we haven't succeeded. My guess is that we're reaching the beginning of the end of 400 years -- I say 400 years because it's the end of the Ottoman Empire -- of the hegemony of Western power, Western institutions and Western values. You know, up until now, if the West got its act together, it could propose and dispose in every corner of the world. But that's no longer true. Take the last financial crisis after the Second World War. The West got together -- the Bretton Woods Institution, World Bank, International Monetary Fund -- the problem solved. Now we have to call in others. Now we have to create the G20. Now we have to reach beyond the cozy circle of our Western friends.
Chú ý rằng, khi chúng ta vào Libya sẽ là không an toàn khi là nước phương Tây duy nhất chúng ta phải đi cùng với các nước khác. chúng ta phải mang theo , trong trường hợp này là Đội quân Ả rập Tôi đoán rằng Iraq và Afganistan là trường hợp gần đây nhất khi các nước phương Tây cố thử làm điều đó một mình và chúng ta đã không thành công. tôi đoán rằng chúng ta đang đi đến thời kì đầu của việc kết thúc 400 năm -- tôi nói 400 năm bởi vì đó là kết thúc của thời đại Ottoman -- của quyền bá chủ của thế lực phương Tây, những tập đoàn phương Tây và giá trị phương Tây. các bạn biết đấy ,cho đến lúc này, nếu phương Tây cùng nhau ra tay nó có thể đề ra và bố trí lại trong từng ngõ nghách của thế giới Nhưng điều đó không còn đúng nữa hãy xem vụ khủng hoảng tài chính gần đây nhất sau chiến tranh thế giới thứ hai các nước phương Tây đã hợp lại cùng nhau-- hiệp hội Bretton Woods, Ngân hàng thế giới, quĩ tiền tệ thế giới -- vấn đề được giải quyết Giờ chúng ta phải gọi thêm những nước khác vào chúng ta phải tạo ra nhóm G20 giờ chúng ta phải vượt ra khỏi vòng tròn lười biếng của những người bạn phương Tây
Let me make a prediction for you, which is probably even more startling. I suspect we are now reaching the end of 400 years when Western power was enough. People say to me, "The Chinese, of course, they'll never get themselves involved in peace-making, multilateral peace-making around the world." Oh yes? Why not? How many Chinese troops are serving under the blue beret, serving under the blue flag, serving under the U.N. command in the world today? 3,700. How many Americans? 11. What is the largest naval contingent tackling the issue of Somali pirates? The Chinese naval contingent. Of course they are, they are a mercantilist nation. They want to keep the sea lanes open. Increasingly, we are going to have to do business with people with whom we do not share values, but with whom, for the moment, we share common interests. It's a whole new different way of looking at the world that is now emerging.
Hãy để tôi cho các bạn một dự báo điều sẽ làm các bạn kinh ngạc hơn nữa tôi nghi ngờ rằng ' chúng ta đang tiến đến kết thúc của 400 năm khi quyền lực phía Tây đi đến giới hạn người ta nói với tôi rằng "Dĩ nhiên Trung Quốc họ sẽ không bao giờ dính đến bảo vệ hoà bình thế giới, bảo vệ hoà bình giữa các cực trên thế giới Đúng thế ư? Tại sao không? Có bao nhiêu đội quân Trung Quốc đang phục vụ dưới đội quân hòa bình , phục vụ dưới lá cờ hòa bình phục vụ cho Liên Hiệp Quốc trên thế giới ngày nay? 3700 Có bao nhiêu người Mỹ? 11 người Đội hải quân lớn nhất đang làm gì để giải quyết vấn đề hải tặc Somali? đội hải quân của trung quốc. Và dĩ nhiên họ là một quốc gia hám lợi họ muốn giữ đường biển mở Càng ngày, chúng ta càng phải làm việc với những người mà chúng ta không có chung giá trị mà là với những người, chúng ta chia sẻ lợi ích chung trong một khoảng thời gian đó là một cách hoàn toàn khác để nhìn thế giới, đang xuất hiện đó
And here's the third factor, which is totally different. Today in our modern world, because of the Internet, because of the kinds of things people have been talking about here, everything is connected to everything. We are now interdependent. We are now interlocked, as nations, as individuals, in a way which has never been the case before, never been the case before. The interrelationship of nations, well it's always existed. Diplomacy is about managing the interrelationship of nations. But now we are intimately locked together. You get swine flu in Mexico, it's a problem for Charles de Gaulle Airport 24 hours later. Lehman Brothers goes down, the whole lot collapses. There are fires in the steppes of Russia, food riots in Africa.
và đây là yếu tố thứ ba hoàn toàn khác Ngày nay ở thế giới hiện đại của chúng ta nhờ internet nhờ những thứ mà người ta đang bàn tán tới, tại đây mọi thứ đều được liên kết chúng ta phụ thuộc lẫn nhau chúng ta giờ được cài vào nhau như những quốc gia, như những cá nhân theo cách mà chưa bao giờ có trước đây chưa từng có Mối liên hệ giữa các quốc gia luôn tồn tại Nền dân chủ là để quản lý mối liên hệ giữa các quốc gia nhưng giờ chúng ta bị khoá mật thiết vào với nhau bạn bị mắc dịch cúm heo ở Mexico đó là một vấn đề lớn cho sân bay Charles de Gaulle 24 tiếng sau Lehman Brothers sụp đổ, tất cả đều sụp đổ cháy rừng ở thảo nguyên Nga khủng hoảng thực phẩm ở châu Phi
We are all now deeply, deeply, deeply interconnected. And what that means is the idea of a nation state acting alone, not connected with others, not working with others, is no longer a viable proposition. Because the actions of a nation state are neither confined to itself, nor is it sufficient for the nation state itself to control its own territory, because the effects outside the nation state are now beginning to affect what happens inside them.
chúng ta liên kết với nhau rất rất chặt chẽ và điều đó có nghĩa là ý tưởng về một quốc gia hành động một mình , không liên kết với những nước khác , không làm việc cùng những nước khác không còn là một đề nghị có thể thực hiện bởi những hành động của một quốc gia không còn là của riêng nó nữa, hay là đủ hiệu quả cho bản thân quốc gia đó để kiểm soát lãnh thổ của mình bởi hiệu quả ảnh hưởng bên ngoài đất nước đó đang bắt đầu ảnh hưởng tới những gì xảy ra bên trong
I was a young soldier in the last of the small empire wars of Britain. At that time, the defense of my country was about one thing and one thing only: how strong was our army, how strong was our air force, how strong was our navy and how strong were our allies. That was when the enemy was outside the walls. Now the enemy is inside the walls. Now if I want to talk about the defense of my country, I have to speak to the Minister of Health because pandemic disease is a threat to my security, I have to speak to the Minister of Agriculture because food security is a threat to my security, I have to speak to the Minister of Industry because the fragility of our hi-tech infrastructure is now a point of attack for our enemies -- as we see from cyber warfare -- I have to speak to the Minister of Home Affairs because who has entered my country, who lives in that terraced house in that inner city has a direct effect on what happens in my country -- as we in London saw in the 7/7 bombings. It's no longer the case that the security of a country is simply a matter for its soldiers and its ministry of defense. It's its capacity to lock together its institutions.
tôi đã từng là một người lính trẻ vào thời kì cuối cuộc chiến đế chế ở Anh lúc đó, quốc phòng của đất nước tôi đã chỉ dựa trên một và chỉ một thứ mà thôi: đó là quân đội của chúng tôi mạnh như thế nào, không quân của chúng tôi mạnh như thế nào hải quân của chúng tôi mạnh như thế nào và đồng minh của chúng tôi mạnh như thế nào đó là khi quân địch ở ngoài bức tường giờ đây quân địch là ở bên trong bức tường Giờ đây nếu tôi muốn nói về mức độ phòng thủ của đất nước mình tôi phải nói với bộ sức khoẻ bởi bệnh dịch là mối đe doạ đến sự an toàn của tôi tôi phải nói với bộ trưởng bộ Nông nghiệp bởi sự an toàn thực phẩm là mối đe doạ tôi phải nói chuyện với bộ trưởng bộ Công nghiệp bởi sự mong manh của hạ tầng công nghệ của chúng ta chính là điểm tấn công của kẻ thù-- như chúng ta nhìn thấy từ cuộc chiến số tôi phải nói chuyện với bộ trưởng bộ nội vụ bởi ai vào đất nước tôi ai sống trong ngôi nhà có sân thượng đó trong thành phố đó có ảnh hưởng trực tiếp đến những gì xảy ra trong đất nước tôi- chúng ta đã thấy tại London 77 cuộc ném bom không còn là vấn đề an ninh quốc gia nữa chỉ đơn giản là vấn đề của quân đội và bộ quốc phòng giờ vấn đề là khả năng khóa chặt với nhau của các tổ chức
And this tells you something very important. It tells you that, in fact, our governments, vertically constructed, constructed on the economic model of the Industrial Revolution -- vertical hierarchy, specialization of tasks, command structures -- have got the wrong structures completely. You in business know that the paradigm structure of our time, ladies and gentlemen, is the network. It's your capacity to network that matters, both within your governments and externally.
và điều này nói lên một thứ rất quan trọng nó nói cho bạn rằng, trên thực tế, chính phủ của chúng ta, được xây dựng theo cấu trúc dọc được xây dựng trên mô hình kinh tế của cuộc cách mạng công nghiệp -- nhiều tầng theo chiều dọc, chuyên môn hoá những cấu trúc có sẵn-- hoàn toàn là những cấu trúc sai lầm các bạn biết trong thế giới kinh doanh cấu trúc điển hình của chúng ta, thưa quí vị, là mạng lưới khả năng tạo mạng lưới của bạn mới là quan trọng cả trong và ngoài chính phủ
So here is Ashdown's third law. By the way, don't ask me about Ashdown's first law and second law because I haven't invented those yet; it always sounds better if there's a third law, doesn't it? Ashdown's third law is that in the modern age, where everything is connected to everything, the most important thing about what you can do is what you can do with others. The most important bit about your structure -- whether you're a government, whether you're an army regiment, whether you're a business -- is your docking points, your interconnectors, your capacity to network with others. You understand that in industry; governments don't.
đây là luật thứ ba của Ashdown nhưng đừng hỏi tôi về luật thứ hai và ba của Ashdown vì tôi chưa nghĩ ra chúng lúc nào nói là định luật thứ ba nghe cũng hay hơn mà đúng không? Định luật thứ ba của Ashdown nói rằng trong thời hiện đại, nơi mà mọi thứ liên quan đến nhau điều quan trọng nhất về những gì bạn có thể làm là những gì bạn có thể làm với người khác, Mẩu quan trọng nhất về cấu trúc của bạn dù là chính phủ hay quân đội hay giới kinh doanh-- đó là những điểm dừng và các liên kết của bạn khả năng bạn kết nối với người khác bạn hiểu điều đó nhưng chính phủ thì không.
But now one final thing. If it is the case, ladies and gentlemen -- and it is -- that we are now locked together in a way that has never been quite the same before, then it's also the case that we share a destiny with each other. Suddenly and for the very first time, collective defense, the thing that has dominated us as the concept of securing our nations, is no longer enough. It used to be the case that if my tribe was more powerful than their tribe, I was safe; if my country was more powerful than their country, I was safe; my alliance, like NATO, was more powerful than their alliance, I was safe. It is no longer the case. The advent of the interconnectedness and of the weapons of mass destruction means that, increasingly, I share a destiny with my enemy.
giờ còn một điều cuối cùng. Nếu đó là trường hợp, thưa quý vị, mà chúng ta giờ đang bị khoá lại với nhau theo cách mà chưa từng có từ trước thì đó cũng có nghĩa là chúng ta đang có chung một vận mệnh lần đầu tiên bất chợt hàng rào phòng thủ chung đã chiếm lĩnh chúng ta khi mà khái niệm để bảo vệ riêng đất nước của mình, không còn là đủ nữa. Từng có trường hợp nếu dân tộc tôi mạnh hơn dân tộc họ, chúng tôi sẽ an toàn đất nước tôi mạnh hơn đất nước họ, chúng tôi sẽ an toàn hội đồng minh của tôi như NATO mạnh hơn hội đồng minh của họ, chúng tôi sẽ an toàn Nhưng không còn như thế nữa Sự xuất hiện đầy quan trọng của sự liên kết lẫn nhau và của những vũ khí phá huỷ hàng loạt có nghĩa là càng ngày tôi càng có chung vận mệnh với kẻ địch của mình
When I was a diplomat negotiating the disarmament treaties with the Soviet Union in Geneva in the 1970s, we succeeded because we understood we shared a destiny with them. Collective security is not enough. Peace has come to Northern Ireland because both sides realized that the zero-sum game couldn't work. They shared a destiny with their enemies. One of the great barriers to peace in the Middle East is that both sides, both Israel and, I think, the Palestinians, do not understand that they share a collective destiny. And so suddenly, ladies and gentlemen, what has been the proposition of visionaries and poets down the ages becomes something we have to take seriously as a matter of public policy.
khi tôi là nhà ngoại giao việc thương lượng hiệp ước giải trừ quân bị với Hồng Quân Nga ở Geneva năm 1970s chúng tôi đã thàng công vì chúng tôi hiểu được mình chia sẻ chung số phận với họ An ninh tập thể là không đủ. Hoà bình đến với Bắc Ireland bởi hai bên nhận ra rằng trò chơi một mất một còn không thể có hiệu quả Họ cùng chung số phận với kẻ địch của họ Một trong những rào cản hoà bình ở Trung Đông là cả hai phía Israel và Palestine đều không hiểu là họ có chung một số phận và bất chợt thưa quí vị cái mà đã từng là lời đề nghịi của những nhà thơ hay những người người mơ mộng trở thành cái mà chúng ta phải suy nghĩ nghiêm túc như một vấn đề về chính sách quốc gia
I started with a poem, I'll end with one. The great poem of John Donne's. "Send not for whom the bell tolls." The poem is called "No Man is an Island." And it goes: "Every man's death affected me, for I am involved in mankind, send not to ask for whom the bell tolls, it tolls for thee." For John Donne, a recommendation of morality. For us, I think, part of the equation for our survival.
tôi đã bắt đầu với một bài thơ tôi sẽ kết thúc cũng bằng một bài thơ bài thơ tuyệt vời của John Donne "Gửi cho những người còn sống" bài thơ tên là "Không ai là một hòn đảo cả" và nó như thế này "mỗi cái chết của một con người ảnh hưởng đến tôi, bởi tôi thuộc về loài người, gửi mà không báo cho những người đã khuất chuông rung ba hồi" với John Donne, đó là một lời đề nghị luân lý Đối với chúng ta, tôi nghĩ rằng đó là một phần cho sự sống còn của mình
Thank you very much.
Cảm ơn rất nhiều
(Applause)
(vỗ tay)