It's Monday morning. In Washington, the president of the United States is sitting in the Oval Office, assessing whether or not to strike Al Qaeda in Yemen. At Number 10 Downing Street, David Cameron is trying to work out whether to cut more public sector jobs in order to stave off a double-dip recession. In Madrid, Maria Gonzalez is standing at the door, listening to her baby crying and crying, trying to work out whether she should let it cry until it falls asleep or pick it up and hold it. And I am sitting by my father's bedside in hospital, trying to work out whether I should let him drink the one-and-a-half-liter bottle of water that his doctors just came in and said, "You must make him drink today," -- my father's been nil by mouth for a week -- or whether, by giving him this bottle, I might actually kill him.
Đó là buổi sáng thứ hai. Tại Washington, tổng thống của Hoa Kỳ đang ngồi trong phòng Bầu dục, đánh giá xem có nên tấn công Al Qaeda ở Yemen hay không. Tại số 10 đường Downing, David Cameron đang cố gắng quyết định có nên cắt giảm việc làm khu vực công cộng nhiều hơn để ngăn chặn một cuộc suy thoái kép. Ở Madrid, Maria Gonzalez đang đứng ở cửa, lắng nghe con mình khóc và khóc, cố gắng quyết định xem nên để đứa bé khóc cho đến khi nó ngủ hay đón lấy đứa bé và ôm nó. Và tôi đang ngồi bên cạnh giường của cha mình ở bệnh viện, cố gắng quyết định xem liệu tôi nên để ông uống chai nước 1,5 lít mà các bác sĩ vừa mới đi vào và nói với tôi, "Cô phải làm cho ông ấy uống hôm nay,"-- cha tôi đã không uống gì bằng miệng trong 1 tuần-- hay là, bằng cách cho ông uống chai nước này, tôi có thể thực sự giết ông.
We face momentous decisions with important consequences throughout our lives, and we have strategies for dealing with these decisions. We talk things over with our friends, we scour the Internet, we search through books. But still, even in this age of Google and TripAdvisor and Amazon Recommends, it's still experts that we rely upon most -- especially when the stakes are high and the decision really matters. Because in a world of data deluge and extreme complexity, we believe that experts are more able to process information than we can -- that they are able to come to better conclusions than we could come to on our own. And in an age that is sometimes nowadays frightening or confusing, we feel reassured by the almost parental-like authority of experts who tell us so clearly what it is we can and cannot do.
Chúng ta đối mặt với những quyết định quan trọng với những hệ quả quan trọng trong suốt cuộc đời của chúng ta. Và chúng ta có chiến thuật để đối phó với những quyết định này. Chúng ta bàn về chúng với những người bạn, chúng ta lùng sục mạng Internet, chúng ta tìm kiếm thông qua những cuốn sách. Nhưng vẫn vậy, thậm chí ở thời kì của Google và TripAdvisor và Amazon Recommends, các chuyên gia vẫn là đối tượng mà chúng ta dựa vào nhiều nhất-- đặc biệt khi mức độ liều lĩnh cao và quyết định thực sự quan trọng. Bởi vì trong một thế giới tràn ngập dữ liệu và cực kỳ phức tạp, chúng ta tin rằng các chuyên gia có khả năng xử lý thông tin hơn chúng ta-- có thể đi đến những kết luận tốt hơn so với những gì chúng ta tự quyết định. Và trong thời kỳ ngày nay thỉnh thoảng làm chúng ta lo sợ và bối rối, chúng ta cảm thấy được trấn an nhờ cái uy quyền gần giống như cha mẹ của các chuyên gia họ nói với chúng ta rất rõ ràng đó là gì chúng ta có thể và không thể làm gì.
But I believe that this is a big problem, a problem with potentially dangerous consequences for us as a society, as a culture and as individuals. It's not that experts have not massively contributed to the world -- of course they have. The problem lies with us: we've become addicted to experts. We've become addicted to their certainty, their assuredness, their definitiveness, and in the process, we have ceded our responsibility, substituting our intellect and our intelligence for their supposed words of wisdom. We've surrendered our power, trading off our discomfort with uncertainty for the illusion of certainty that they provide. This is no exaggeration. In a recent experiment, a group of adults had their brains scanned in an MRI machine as they were listening to experts speak. The results were quite extraordinary. As they listened to the experts' voices, the independent decision-making parts of their brains switched off. It literally flat-lined. And they listened to whatever the experts said and took their advice, however right or wrong.
Nhưng tôi tin rằng đó chính là một vấn đề lớn, một vấn đề với hậu quả nguy hiểm tiềm tàng đối với một xã hội, một nền văn hóa và những cá nhân. Điều đó không có nghĩa là những chuyên gia không đóng góp lớn lao cho thế giới.. tất nhiên, họ có chứ. Vấn đề là ở chúng ta, chúng ta đã trở nên nghiện các chuyên gia Chúng ta đã trở nên nghiện sự chắc chắn của họ, sự tự tin của họ, sự dứt khoát của họ, và trong tiến trình này, chúng ta đã nhượng lại trách nhiệm của mình, thay thế trí tuệ và sự hiểu biết của mình cho những lời nói thông thái của họ. Chúng ta đã từ bỏ năng lực của mình, thỏa hiệp với sự bất an và sự không chắc chắn của mình vì hình tượng với sự quả quyết mà họ tạo ra. Điều này là không hề phóng đại. Trong một thí nghiệm gần đây, một nhóm người trưởng thành được chụp quét não bộ bởi một máy cộng hưởng từ (MRI) khi họ đang lắng nghe các chuyên gia nói. Các kết quả khá bất ngờ. Khi họ lắng nghe giọng nói của các chuyên gia, phần não đưa ra các quyết định độc lập tắt đi. Nó hoàn toàn chết. Họ lắng nghe bất cứ cái gì mà các chuyên gia nói tiếp nhận lời khuyên, dù đúng hay sai.
But experts do get things wrong. Did you know that studies show that doctors misdiagnose four times out of 10? Did you know that if you file your tax returns yourself, you're statistically more likely to be filing them correctly than if you get a tax adviser to do it for you? And then there's, of course, the example that we're all too aware of: financial experts getting it so wrong that we're living through the worst recession since the 1930s. For the sake of our health, our wealth and our collective security, it's imperative that we keep the independent decision-making parts of our brains switched on. And I'm saying this as an economist who, over the past few years, has focused my research on what it is we think and who it is we trust and why, but also -- and I'm aware of the irony here -- as an expert myself, as a professor, as somebody who advises prime ministers, heads of big companies, international organizations, but an expert who believes that the role of experts needs to change, that we need to become more open-minded, more democratic and be more open to people rebelling against our points of view. So in order to help you understand where I'm coming from, let me bring you into my world, the world of experts.
Nhưng các chuyên gia cũng sai chứ. Bạn có biết rằng các nghiên cứu đã cho thấy các bác sĩ chuẩn đoán sai 4 trong số 10 lần? Bạn có biết rằng nếu bạn tự điền vào tờ khai thuế của bạn, theo thống kê hầu như bạn điền đúng hơn nhiều so với khi có một người cố vấn thuế làm nó cho bạn? Và sau đây, tất nhiên, có một ví dụ mà tất cả chúng ta đều biết: các chuyên gia tài chính đã rất sai rằng chúng ta đang sống trong một cuộc suy thoái tồi tệ nhất kể từ những năm 1930. Vì lợi ích sức khỏe, vì sự giàu có và sự an toàn của tập thể, chúng ta buộc phải giữ cho phần não đưa ra quyết định độc lập được bật. Và tôi đang nói về điều đó như một nhà kinh tế học vài năm trước, tôi đã tập trung vào nghiên cứu về việc chúng ta nghĩ gì chúng ta tin ai và tại sao. Nhưng .. tôi cũng nhận thức được sự trớ trêu ở đây-- bản thân tôi là một chuyên gia, một giáo sư, người cố vấn cho thủ tướng, người đứng đầu của các công ty lớn, những tổ chức quốc tế, nhưng tôi là một chuyên gia tin rằng vài trò của các chuyên gia cần phải thay đổi, chúng ta cần mở mang đầu óc hơn, dân chủ hơn, và rộng mở hơn với những người chống đối quan điểm của chúng tôi. Vì vậy để giúp các bạn hiểu thêm tôi đến từ đâu, hãy để tôi mang bạn vào thế giới của tôi, thế giới của những chuyên gia.
Now there are, of course, exceptions, wonderful, civilization-enhancing exceptions. But what my research has shown me is that experts tend on the whole to form very rigid camps, that within these camps, a dominant perspective emerges that often silences opposition, that experts move with the prevailing winds, often hero-worshipping their own gurus. Alan Greenspan's proclamations that the years of economic growth would go on and on, not challenged by his peers, until after the crisis, of course. You see, we also learn that experts are located, are governed, by the social and cultural norms of their times -- whether it be the doctors in Victorian England, say, who sent women to asylums for expressing sexual desire, or the psychiatrists in the United States who, up until 1973, were still categorizing homosexuality as a mental illness.
Bây giờ tất nhiên có những ngoại lệ, những ngoại lệ tuyệt vời, thúc đẩy văn minh. Nhưng nghiên cứu của tôi cho thấy các chuyên gia đều có khuynh hướng hình thành những ý kiến kiên định, trong những trường phái này quan điểm cốt lõi nổi bật thường là quan đểm đối lập ngấm ngầm mà các chuyên gia rất thường hay thể hiện, thường là xuất phát từ sự ngưỡng mộ đối với những thầy phán. Thông báo chính thức của Alan Greenspan rằng sự tăng trưởng kinh tế các năm sẽ tiếp tục và tiếp tục, không bị các đối thủ cản trở, tất nhiên là cho đến sau khủng hoảng. Bạn thấy đấy, chúng ta cũng học được rằng các chuyên gia bị định vị, chịu ảnh hưởng, bởi tập quán xã hội và văn hóa trong thời đại của họ-- hoặc là những bác sĩ ở nước Anh thời kì nữ hoàng Victoria, các bác sĩ này đưa phụ nữ vào bệnh viện tâm thần vì đã bộc lộ những ham muốn tình dục, hay là những bác sĩ tâm thần ở Mỹ cho đến tận năm 1973, họ đã phân loại, xác định đồng tính là một bệnh thần kinh.
And what all this means is that paradigms take far too long to shift, that complexity and nuance are ignored and also that money talks -- because we've all seen the evidence of pharmaceutical companies funding studies of drugs that conveniently leave out their worst side effects, or studies funded by food companies of their new products, massively exaggerating the health benefits of the products they're about to bring by market. The study showed that food companies exaggerated typically seven times more than an independent study.
Và những điều trên nghĩa là những định kiến mất quá lâu để thay đổi, sự phức tạp và sắc thái của vấn đề bị lờ đi, và tiền bạc cũng lên tiếng-- Bởi vì tất cả chúng ta đều đã nhìn thấy bằng chứng các công ty dược phẩm thành lập quỹ nghiên cứu về thuốc thoải mái bỏ qua những tác động xấu nhất của thuốc, hay những nghiên cứu sản phẩm mới được những công ty thực phẩm tài trợ phóng đại quá mức những lợi ích về sức khỏe của các sản phẩm mà họ sắp đưa vào thị trường. Nghiên cứu này đã cho thấy rằng các công ty thực phẩm đã phóng đại thường là 7 lần so với một nghiên cứu được tiến hành độc lập.
And we've also got to be aware that experts, of course, also make mistakes. They make mistakes every single day -- mistakes born out of carelessness. A recent study in the Archives of Surgery reported surgeons removing healthy ovaries, operating on the wrong side of the brain, carrying out procedures on the wrong hand, elbow, eye, foot, and also mistakes born out of thinking errors. A common thinking error of radiologists, for example -- when they look at CT scans -- is that they're overly influenced by whatever it is that the referring physician has said that he suspects the patient's problem to be. So if a radiologist is looking at the scan of a patient with suspected pneumonia, say, what happens is that, if they see evidence of pneumonia on the scan, they literally stop looking at it -- thereby missing the tumor sitting three inches below on the patient's lungs.
Và chúng ta cũng biết rằng tất nhiên các chuyên gia, cũng mắc sai lầm. Họ mắc sai lầm mỗi ngày những sai lầm sinh ra do sự bất cẩn. Một nghiên cứu gần đây trong Dữ liệu Phẫu thuật (the Archives of Surgery) báo cáo rằng các bác sĩ phẫu thuật loại bỏ các buồng trứng khỏe mạnh, mổ nhầm phía của bộ não, tiến hành chữa trị nhầm bàn tay khuỷu tay, mắt, chân và những sai lầm cũng xuất phát từ suy nghĩ sai Một lỗi suy nghĩ thường gặp ví dụ của các bác sĩ X-quang-- khi họ nhìn vào các bản quét CT-- họ bị ảnh hưởng quá mức bởi bất cứ gì mà các bác sĩ khám bệnh đã nói với họ họ chắc chắn vấn đề của bệnh nhân là gì. Vì vậy nếu một bác sĩ X-quang nhìn vào một bản quét của một bệnh nhân bị viêm phổi, điều xảy ra là nếu họ nhìn thấy bằng chứng của bệnh viêm phổi trên bản quét, họ chỉ đơn giản là ngừng xem xét nó-- cho nên họ bỏ qua một khối u đang nằm thấp hơn 3 inch trên phổi của bệnh nhân.
I've shared with you so far some insights into the world of experts. These are, of course, not the only insights I could share, but I hope they give you a clear sense at least of why we need to stop kowtowing to them, why we need to rebel and why we need to switch our independent decision-making capabilities on. But how can we do this? Well for the sake of time, I want to focus on just three strategies. First, we've got to be ready and willing to take experts on and dispense with this notion of them as modern-day apostles. This doesn't mean having to get a Ph.D. in every single subject, you'll be relieved to hear. But it does mean persisting in the face of their inevitable annoyance when, for example, we want them to explain things to us in language that we can actually understand. Why was it that, when I had an operation, my doctor said to me, "Beware, Ms. Hertz, of hyperpyrexia," when he could have just as easily said, "Watch out for a high fever." You see, being ready to take experts on is about also being willing to dig behind their graphs, their equations, their forecasts, their prophecies, and being armed with the questions to do that -- questions like: What are the assumptions that underpin this? What is the evidence upon which this is based? What has your investigation focused on? And what has it ignored?
Tôi vừa mới chia sẻ với bạn một vài hiểu biết sâu hơn trong thế giới của các chuyên gia Tất nhiên, không chỉ những hiểu biết tôi có thể chia sẻ, mà tôi còn hi vọng những điều đó cho bạn ít nhất một cảm nhận rõ ràng về việc tại sao chúng ta cần ngừng tôn kính họ, tại sao chúng ta cần phản đối , và tại sao chúng ta cần làm cho khả năng đưa ra quyết định độc lập của chúng ta được bật. Nhưng làm thế nào chúng ta có thể làm điều đó? Để tiết kiệm thời gian, tôi muốn tập trung chỉ vào 3 chiến lược. Đầu tiên, chúng ta phải sẵn sàng và sẵn lòng thách thức các chuyên gia và loại bỏ niềm tin vào họ như là các tín đồ hiện đại. Điều đó không có nghĩa là phải trở thành một tiến sĩ trong mọi lĩnh vực đơn lẻ, bạn sẽ hài lòng khi nghe điều đó. Nhưng nó có nghĩa là kiên trì đối mặt với sự có can thiệp thường xuyên của họ ví dụ, khi chúng ta muốn họ giải thích vài thứ cho chúng ta theo ngôn ngữ mà chúng ta có thể hiểu. Chuyện là như vậy, khi tôi đang phẫu thuật, bác sĩ nói với tôi, Hãy cẩn thận, bà Hertz, với hyperpyrexia" trong khi ông ta chỉ cần nói đơn giản là theo dõi một bệnh sốt cao? Bạn thấy đấy, sẵn sàng chống lại các chuyên gia cũng là sẵn lòng đào sâu vào những biểu đồ, những công thức, những dự báo, những phỏng đoán của họ và chuẩn bị những câu hỏi để làm điều đó.. những câu hỏi như: Điều nào là nền tảng cho điều đó? Điều đó dựa trên bằng chứng nào? Điều tra của ông tập trung vào điều gì? Và cái gì đã bị bỏ qua?
It recently came out that experts trialing drugs before they come to market typically trial drugs first, primarily on male animals and then, primarily on men. It seems that they've somehow overlooked the fact that over half the world's population are women. And women have drawn the short medical straw because it now turns out that many of these drugs don't work nearly as well on women as they do on men -- and the drugs that do work well work so well that they're actively harmful for women to take. Being a rebel is about recognizing that experts' assumptions and their methodologies can easily be flawed.
Công bố gần đây về các chuyên gia thử nghiệm thuốc trước được đưa ra thị trường quy trình thử nghiệm thuốc thông thường là đầu tiên chủ yếu là trên động vật đực và sau đó chủ yếu là trên nam giới. Dường như họ đã bỏ qua một sự thật là hơn nửa dân số thế giới là phụ nữ. Và những phụ nữ ít được quan tâm về mặt y tế bởi vì bây giờ hóa ra là nhiều loại thuốc gần như không được tiến hành với phụ nữ như ở nam giới.. và những loại thuốc tiến hành tốt vậy thì có gây hại cho phụ nữ sử dụng chúng. Trở thành một người chống đối là nhận ra những dữ kiện của các chuyên gia và phương pháp luận của họ có thể dễ dàng tìm ra chỗ hổng.
Second, we need to create the space for what I call "managed dissent." If we are to shift paradigms, if we are to make breakthroughs, if we are to destroy myths, we need to create an environment in which expert ideas are battling it out, in which we're bringing in new, diverse, discordant, heretical views into the discussion, fearlessly, in the knowledge that progress comes about, not only from the creation of ideas, but also from their destruction -- and also from the knowledge that, by surrounding ourselves by divergent, discordant, heretical views. All the research now shows us that this actually makes us smarter. Encouraging dissent is a rebellious notion because it goes against our very instincts, which are to surround ourselves with opinions and advice that we already believe or want to be true. And that's why I talk about the need to actively manage dissent.
Thứ hai là, chúng ta cần tạo ra một không gian cho cái mà tôi gọi là bất đồng quan điểm có kiểm soát. Nếu chúng ta thay đổi những kiểu mẫu, nếu chúng ta tạo ra sự đột phá, nếu chúng ta phá hủy những thần thoại, chúng ta cần tạo ra một môi trường mà ý kiến của chuyên gia đang tự loại bỏ nó trong đó chúng ta mang lại những quan điểm mới, đa dạng, trái ngược, khác biệt trong cuộc thảo luận, một cách không sợ hãi, với sư hiểu biết rằng sự tiến bộ xảy đến không chỉ từ sáng kiến, mà còn từ sự tiêu diệt những ý tưởng đó.. và cũng từ kiến thức bao quanh chúng ta trên những quan điểm khác biệt, trái ngược, khác thường, Tất cả những nghiên cứu hiện nay cho thấy rằng điều đó có thể làm chúng ta thông minh hơn. Việc khuyến khích những quan điểm trái ngược là một ý kiến gây nổi loạn bởi vì nó chống lại những thói quen những thói quen vây hãm chúng ta bằng những quan điểm và lời khuyên mà chúng ta tin hoặc muốn là thật. Và đó là tại tôi nói về sự cần thiết quản lý chính kiến một cách tích cực.
Google CEO Eric Schmidt is a practical practitioner of this philosophy. In meetings, he looks out for the person in the room -- arms crossed, looking a bit bemused -- and draws them into the discussion, trying to see if they indeed are the person with a different opinion, so that they have dissent within the room. Managing dissent is about recognizing the value of disagreement, discord and difference. But we need to go even further. We need to fundamentally redefine who it is that experts are. The conventional notion is that experts are people with advanced degrees, fancy titles, diplomas, best-selling books -- high-status individuals. But just imagine if we were to junk this notion of expertise as some sort of elite cadre and instead embrace the notion of democratized expertise -- whereby expertise was not just the preserve of surgeons and CEO's, but also shop-girls -- yeah.
Giám đốc của Google, Eric Schmidt là một chuyên viên thực tế về triết lý này Trong các cuộc họp, ông tìm kiếm người trong phòng mà.. khoanh tay trước ngực, trông bối rối một chút. ông sẽ lôi kéo họ vào cuộc tranh luận, cố gắng nhận ra xem có phải họ thực sự là là người có quan điểm khác biệt họ có bất ý kiến bất đồng hay không. Quản lý chính kiến là nhận ra các giá trị của sự phản đối, không đồng ý và sự khác biệt. Nhưng chúng ta cần tiến xa hơn. chúng ta cần định nghĩa lại một cách nghiêm túc các chuyên gia là ai. Một niềm tin cố hữu đó là các chuyên gia là những người có học vấn cao, nhiều danh hiệu, bằng cấp giá trị những cuốn sách bán chạy nhất.. địa vị cá nhân cao. Nhưng chỉ cần tưởng tượng nếu chúng ta là loại bỏ niềm tin chuyên gia là một nhóm người có kỹ năng cao và thay vào đó là niềm tin rằng ý kiến chuyên gia được dân chủ hóa.. bằng cách đó ý kiến chuyên gia không chỉ thuộc về các bác sĩ và giám đốc mà còn của các cô gái bán hàng..vâng.
Best Buy, the consumer electronics company, gets all its employees -- the cleaners, the shop assistants, the people in the back office, not just its forecasting team -- to place bets, yes bets, on things like whether or not a product is going to sell well before Christmas, on whether customers' new ideas are going to be or should be taken on by the company, on whether a project will come in on time. By leveraging and by embracing the expertise within the company, Best Buy was able to discover, for example, that the store that it was going to open in China -- its big, grand store -- was not going to open on time. Because when it asked its staff, all its staff, to place their bets on whether they thought the store would open on time or not, a group from the finance department placed all their chips on that not happening. It turned out that they were aware, as no one else within the company was, of a technological blip that neither the forecasting experts, nor the experts on the ground in China, were even aware of.
Best Buy, một công ty điện tử tiêu dùng có tất cả những nhân công.. lao công, trợ lý bán hàng, những người làm việc văn phòng hậu thuẫn phía sau, không chỉ là một đội dự đoán.. để đặt cược, vâng đặt cược, vào những thứ như là một sản phẩm có nên được bán trước Giáng sinh hay không, như là công ty có nên lấy ý kiến mới của khách hàng hay không, như là một dự án sẽ công bố đúng thời điểm hay không. Bằng cách tận dụng và chấp nhận các ý kiến trong công ty, Best Buy có thể khám phá, ví dụ, một cửa hàng sẽ được mở ở Trung Quốc.. một cửa hàng lớn, quy mô.. đã không mở ra đúng thời điểm. Bởi vì khi công ty yêu cầu nhân viên của mình, tất cả các nhân viên, đặt cược vào liệu cửa hàng có được mở đúng thời điểm hay không, một nhóm từ ban tài chính đặt cược tất cả vào điều điều ngược lại Hóa ra ra họ nhận thấy, điều không ai khác trong công ty nhận thấy được, nhận thấy tín hiệu công nghệ không có chuyên gia dự báo nào, ngay cả chuyên gia có mặt ở Trung Quốc, thậm chí nhận ra
The strategies that I have discussed this evening -- embracing dissent, taking experts on, democratizing expertise, rebellious strategies -- are strategies that I think would serve us all well to embrace as we try to deal with the challenges of these very confusing, complex, difficult times. For if we keep our independent decision-making part of our brains switched on, if we challenge experts, if we're skeptical, if we devolve authority, if we are rebellious, but also if we become much more comfortable with nuance, uncertainty and doubt, and if we allow our experts to express themselves using those terms too, we will set ourselves up much better for the challenges of the 21st century. For now, more than ever, is not the time to be blindly following, blindly accepting, blindly trusting. Now is the time to face the world with eyes wide open -- yes, using experts to help us figure things out, for sure -- I don't want to completely do myself out of a job here -- but being aware of their limitations and, of course, also our own.
Các chiến lược mà tôi đã thảo luận trong buổi tối hôm nay.. việc ủng hộ cho những ý kiến đối lập, việc loại bỏ các chuyên gia, dân chủ hóa việc đưa ý kiến chuyên môn, những chiến lược chống đối là những chiến lược mà tôi nghĩ là sẽ phục vụ và ủng hộ cho chúng ta khi chúng ta cố gắng giải quyết các thách thức những thời kì rối bời, phức tạp, và khó khăn này. Vì vậy nếu chúng ta giữ cho phần não đưa ra quyết định độc lập được bật, nếu chúng ta thách thức chuyên gia, nếu chúng ta hoài nghi nếu chúng ta phân quyền, nếu chúng ta chống đối, đồng thời nếu chúng ta trở nên thoải mái hơn khi có sự khác biệt, sự không chắc chắn và nghi ngờ, và nếu chúng ta cho phép các chuyên gia bộc lộ bản thân họ cũng cũng theo những cách này, chúng ta sẽ xây dựng bản thân tốt hơn nhiều trước những thách thức trong thế kỷ 21. Vì bây giờ, hơn bao giờ hết, không phải là thời đại của sự đi theo mù quáng, chấp nhận mù quáng, tin tưởng mù quáng. Bây giờ là thời đại để đối mặt với thế giới với cặp mắt mở to.. vâng, sử dụng các chuyên gia để giúp chúng ta hiểu rõ hơn, để chắc chắn.. tôi không muốn làm cho bản thân mất việc hoàn toàn ở đây nhưng tôi đang nhận thấy sự hạn chế của họ và tất nhiên, của cả chúng ta.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
Vỗ tay