Just over a mile away from here, in Edinburgh's Old Town, is Panmure House. Panmure House was the home of the world-renowned Scottish economist Adam Smith. In his important work "The Wealth of Nations," Adam Smith argued, amongst many other things, that the measurement of a country's wealth was not just its gold and silver reserves. It was the totality of the country's production and commerce. I guess it was one of the earliest descriptions of what we now know today as gross domestic product, GDP.
Cách đây chỉ hơn 1,6 dặm, trong Khu phố cổ của Edinburgh là Nhà Panmure. Nhà Panmure là nhà của chuyên gia kinh tế người Scotland nổi tiếng thế giới, Adam Smith. Trong tác phẩm quan trọng “Của cải của các quốc gia”, ngoài những lập luận khác, Adam Smith cũng lý luận rằng thước đo sự thịnh vượng của một quốc gia không chỉ là lượng dự trữ vàng bạc. Mà đó là tlà tổng thể hoạt động sản xuất và thương mại của nước đó. Tôi nghĩ đó là một trong những mô tả sơ khai nhất cho cái mà ngày nay ta gọi là tổng sản phẩm quốc nội - GDP.
Now, in the years since, of course, that measurement of production and commerce, GDP, has become ever more important, to the point that today -- and I don't believe this is what Adam Smith would have intended -- that it is often seen as the most important measurement of a country's overall success. And my argument today is that it is time for that to change.
Kể từ đó, ngày nay, dĩ nhiên, GDP - thước đo sản xuất và thương mại đã trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, đến mức mà ngày nay -- và tôi không tin đây là ý định ban đầu của Adam Smith -- GDP thường được xem là thước đo quan trọng nhất cho thành công chung của một quốc gia. Và lập luận của tôi hôm nay là đã đến lúc thay đổi điều đó.
You know, what we choose to measure as a country matters. It really matters, because it drives political focus, it drives public activity. And against that context, I think the limitations of GDP as a measurement of a country's success are all too obvious. You know, GDP measures the output of all of our work, but it says nothing about the nature of that work, about whether that work is worthwhile or fulfilling. It puts a value, for example, on illegal drug consumption, but not on unpaid care. It values activity in the short term that boosts the economy, even if that activity is hugely damaging to the sustainability of our planet in the longer term.
Bạn biết đấy, điều mà ta chọn làm thước đo là việc hệ trọng quốc gia. Hệ trọng vì nó chi phối trọng tâm chính trị, chi phối hoạt động xã hội. Và đối lập với ngữ cảnh đó, tôi nghĩ các hạn chế của việc lấy GDP làm thước đo cho thành công của quốc gia đều quá rõ ràng. Như bạn biết, GDP đo thành quả của toàn bộ công việc của chúng ta, nhưng nó không nói lên điều gì về bản chất của công việc đó, về việc liệu công việc đó có đáng giá hay thỏa mãn không. Nó phản ánh, chẳng hạn, việc tiêu thụ trái phép ma túy, nhưng không bàn đến nội trợ không lương. Nó đánh giá các hoạt động ngắn hạn mà thúc đẩy kinh tế, kể cả hoạt động đang gây hại nghiêm trọng đến sự bền vững của hành tinh chúng ta về lâu dài.
And we reflect on the past decade of political and economic upheaval, of growing inequalities, and when we look ahead to the challenges of the climate emergency, increasing automation, an aging population, then I think the argument for the case for a much broader definition of what it means to be successful as a country, as a society, is compelling, and increasingly so.
Và khi nhìn lại thập kỷ qua, ta thấy biến động chính trị và kinh tế, thấy bất bình đẳng gia tăng, và khi ngước nhìn về trước, ta thấy thách thức của tình trạng khẩn cấp khí hậu, tự động hóa gia tăng, dân số đang già đi, rồi tôi nghĩ lập luận cho vấn đề này theo một định nghĩa rộng hơn nhiều về thế nào là thành công của một đất nước, một xã hội, ngày càng trở nên cấp bách.
And that is why Scotland, in 2018, took the lead, took the initiative in establishing a new network called the Wellbeing Economy Governments group, bringing together as founding members the countries of Scotland, Iceland and New Zealand, for obvious reasons. We're sometimes called the SIN countries, although our focus is very much on the common good. And the purpose of this group is to challenge that focus on the narrow measurement of GDP. To say that, yes, economic growth matters -- it is important -- but it is not all that is important. And growth in GDP should not be pursued at any or all cost. In fact, the argument of that group is that the goal, the objective of economic policy should be collective well-being: how happy and healthy a population is, not just how wealthy a population is.
Và đó là lý do tại sao năm 2018, Scotland đã tiên phong, đã cổ xướng thành lập một mạng lưới mới có tên là Nhóm Chính phủ Kinh tế Phúc lợi, tập hợp thành các thành viên sáng lập gồm các quốc gia Scotland, Iceland và New Zealand. Nhìn vào là biết, chúng tôi đôi khi bị gọi là các nước SIN (tội lỗi), dù trọng tâm lớn của chúng tôi là thịnh vượng chung. Và mục tiêu của nhóm này là phản đối việc chú trọng vào thước đo hạn hẹp của GDP. Nói thế là, vâng, phát triển kinh tế quan trọng -- rất quan trọng -- nhưng đó không phải là mọi điều nắm chủ chốt. Và không nên theo đuổi tăng trưởng GDP bằng bất cứ giá nào. Thật vậy, lập luận của nhóm đó là mục tiêu, mục đích của chính sách kinh tế phải là phúc lợi tập thể: dân số hạnh phúc và khỏe mạnh, chứ không chỉ là dân số giàu có.
And I'll touch on the policy implications of that in a moment. But I think, particularly in the world we live in today, it has a deeper resonance. You know, when we focus on well-being, we start a conversation that provokes profound and fundamental questions. What really matters to us in our lives? What do we value in the communities we live in? What kind of country, what kind of society, do we really want to be? And when we engage people in those questions, in finding the answers to those questions, then I believe that we have a much better chance of addressing the alienation and disaffection from politics that is so prevalent in so many countries across the developed world today.
Và tôi sẽ đề cập đến hệ quả của chính sách đó ngay đây thôi. Nhưng tôi nghĩ, đặc biệt trong thế giới hiện nay, nó có sức cộng hưởng sâu sắc hơn. Bạn biết đó, khi tập trung vào phúc lợi, chúng ta bắt đầu cuộc trò chuyện mà sẽ khơi mào cho các câu hỏi sâu xa và then chốt. Điều gì thực sự quan trọng trong đời ta? Chúng ta coi trọng điều gì trong cộng đồng mà ta đang sống? Kiểu quốc gia, kiểu xã hội nào mà chúng ta thực sự muốn trở thành? Và khi ta lôi cuốn mọi người vào những câu hỏi đó, vào việc đi tìm câu trả lời cho chúng, thì tôi tin là chúng ta có cơ hội cao hơn trong việc giải quyết sự xa lánh và bất mãn với chính trị vốn rất phổ biến ở nhiều quốc gia trên khắp thế giới phát triển ngày nay.
In policy terms, this journey for Scotland started back in 2007, when we published what we call our National Performance Framework, looking at the range of indicators that we measure ourselves against. And those indicators are as varied as income inequality, the happiness of children, access to green spaces, access to housing. None of these are captured in GDP statistics, but they are all fundamental to a healthy and a happy society.
Về mặt chính sách, hành trình này của Scotland bắt đầu vào năm 2007, khi chúng tôi công bố Khung Thành tích Quốc gia, xét theo phạm vi các tiêu chí được dùng để tự đánh giá chúng tôi. Và những tiêu chí đó rất đa dạng như bất bình đẳng thu nhập, hạnh phúc của trẻ em, khả năng tiếp cận không gian xanh, khả năng tiếp cận nhà ở. Không một tiêu chí nào trên đây nằm trong thống kê GDP, nhưng tất cả đều là nền tảng cho một xã hội khỏe mạnh và hạnh phúc.
(Applause)
(Vỗ tay)
And that broader approach is at the heart of our economic strategy, where we give equal importance to tackling inequality as we do to economic competitiveness. It drives our commitment to fair work, making sure that work is fulfilling and well-paid. It's behind our decision to establish a Just Transition Commission to guide our path to a carbon zero economy. We know from economic transformations of the past that if we're not careful, there are more losers than winners. And as we face up to the challenges of climate change and automation, we must not make those mistakes again.
Cách tiếp cận mở rộng đó là trọng tâm chiến lược kinh tế của chúng tôi, ở đó chúng tôi coi trọng việc giải quyết bất bình đẳng ngang hàng như việc coi trọng cạnh tranh kinh tế. Nó thúc đẩy cam kết về bình đẳng việc làm, đảm bảo công việc đó thỏa mãn và được trả lương xứng đáng. Đó là nguyên nhân đằng sau quyết định thành lập Ủy ban Chuyển đổi Công bằng để dẫn lối cho chúng tôi hướng đến nền kinh tế phi cacbon. Từ sự biến đổi kinh tế trước đây, chúng tôi biết rằng nếu chúng tôi không cẩn thận, sẽ có nhiều người thua hơn kẻ chiến thắng. Và khi phải đối mặt với các thách thức của biến đổi khí hậu và tự động hóa, chúng tôi không được tái phạm những sai lầm đó.
The work we're doing here in Scotland is, I think, significant, but we have much, much to learn from other countries. I mentioned, a moment ago, our partner nations in the Wellbeing network: Iceland and New Zealand. It's worth noting, and I'll leave it to you to decide whether this is relevant or not, that all three of these countries are currently led by women.
Tôi nghĩ việc chúng tôi đang làm ở Scotland rất quan trọng, nhưng chúng tôi còn rất nhiều thứ phải học từ các nước khác. Như tôi đã đề cập lúc nãy, các quốc gia đối tác của chúng tôi trong mạng lưới Phúc lợi: Iceland và New Zealand. Điều này rất đáng lưu tâm, và tôi sẽ để bạn quyết định xem có liên quan không nhé, đó là cả ba nước này đều đang được phụ nữ lãnh đạo.
(Applause)
(Vỗ tay)
They, too, are doing great work. New Zealand, in 2019, publishing its first Wellbeing Budget, with mental health at its heart; Iceland leading the way on equal pay, childcare and paternity rights -- not policies that we immediately think of when we talk about creating a wealthy economy, but policies that are fundamental to a healthy economy and a happy society.
Họ cũng đang làm rất tốt. Năm 2019, New Zealand đã công bố Ngân sách Phúc lợi đầu tiên của mình, lấy sức khỏe tinh thần làm trọng tâm; Iceland dẫn đầu về trả lương bình đẳng, chăm sóc trẻ em và quyền nghỉ thai sản -- không phải là những chính sách mà chúng ta lập tức nghĩ đến khi nói về việc xây dựng nền kinh tế giàu có, mà là những chính sách then chốt cho nền kinh tế khỏe mạnh và một xã hội hạnh phúc.
I started with Adam Smith and "The Wealth of Nations." In Adam Smith's earlier work, "The Theory of Moral Sentiments," which I think is just as important, he made the observation that the value of any government is judged in proportion to the extent that it makes its people happy. I think that is a good founding principle for any group of countries focused on promoting well-being. None of us have all of the answers, not even Scotland, the birthplace of Adam Smith. But in the world we live in today, with growing divides and inequalities, with disaffection and alienation, it is more important than ever that we ask and find the answers to those questions and promote a vision of society that has well-being, not just wealth, at its very heart.
Tôi đã bắt đầu với Adam Smith và cuốn “Của cải của các quốc gia”. Trong cuốn sách trước đó của Adam Smith, “Lý thuyết về cảm xúc đạo đức”, mà tôi nghĩ cũng quan trọng không kém, ông ấy đã nhận thấy rằng giá trị của một chính phủ được đánh giá theo tỷ lệ tương ứng với mức độ chính phủ khiến người dân hạnh phúc. Tôi nghĩ đó là nguyên tắc cơ bản tốt đẹp cho bất kỳ nhóm quốc gia nào cam kết thúc đẩy phúc lợi. Chẳng quốc gia nào có đáp án cho tất cả, kể cả Scotland, quê hương của Adam Smith. Nhưng trong thế giới mà ta đang sống, với sự chia rẽ và bất bình đẳng gia tăng, với bất mãn và xa lánh, việc quan trọng hơn bao giờ hết là chúng ta hỏi và tìm câu trả lời cho những câu hỏi đó và thúc đẩy viễn cảnh về một xã hội mà cốt lõi của nó là phúc lợi, chứ không chỉ là sự giàu có.
(Applause)
(Vỗ tay)
You are right now in the beautiful, sunny capital city ...
Lúc này, bạn đang ở tại thủ đô đầy nắng tuyệt đẹp ...
(Laughter)
(Cười)
of the country that led the world in the Enlightenment, the country that helped lead the world into the industrial age, the country that right now is helping to lead the world into the low carbon age. I want, and I'm determined, that Scotland will also be the country that helps change the focus of countries and governments across the world to put well-being at the heart of everything that we do. I think we owe that to this generation. I certainly believe we owe that to the next generation and all those that come after us. And if we do that, led here from the country of the Enlightenment, then I think we create a better, healthier, fairer and happier society here at home. And we play our part in Scotland in building a fairer, happier world as well.
của quốc gia đã dẫn đầu thế giới trong Thời kỳ Khai sáng, quốc gia đã giúp đưa thế giới vào thời đại công nghiệp, quốc gia hiện tại đang giúp đưa thế giới vào thời đại cacbon thấp. Tôi muốn và tôi kiên quyết rằng Scotland sẽ trở thành quốc gia giúp thay đổi trọng tâm của các quốc gia và chính phủ trên toàn thế giới nhằm lấy phúc lợi làm trung tâm của tất cả mọi thứ chúng ta làm. Tôi nghĩ chúng ta nợ thế hệ này điều đó. Tôi tin chắc chúng ta nợ thế hệ tiếp theo điều đó và nợ tất cả những người đến sau ta. Và nếu chúng ta làm thế, bắt đầu từ đất nước của Thời kỳ Khai sáng. thì tôi nghĩ chúng ta sẽ tạo ra một xã hội tốt đẹp hơn, khỏe mạnh hơn, công bằng hơn và hạnh phúc hơn tại đây. Và chúng ta đóng góp phần mình ở Scotland cho việc xây dựng một thế giới công bằng hơn và hạnh phúc hơn.
Thank you very much.
Xin cảm ơn nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)