It's amazing, when you meet a head of state and you say, "What is your most precious natural resource?" -- they will not say children at first. And then when you say children, they will pretty quickly agree with you.
Thật đáng ngạc nhiên khi mà bạn gặp một nhà lãnh đạo quốc gia và nói rằng, "Nguồn tài nguyên thiên nhiên quý giá nhất của quốc gia ngài là gì? -- họ sẽ không nói ngay đó chính là trẻ em. Và khi bạn nói đến thế hệ trẻ em, họ sẽ mau chóng đồng ý với bạn.
(Video): We're traveling today with the Minister of Defense of Colombia, head of the army and the head of the police, and we're dropping off 650 laptops today to children who have no television, no telephone and have been in a community cut off from the rest of the world for the past 40 years.
(Đoạn phim) : Hôm nay chúng tôi đang đi cùng với, Bộ trưởng Quốc Phòng của Colombia, nhà lãnh đạo quân đội và cảnh sát, và chúng tôi để lại 650 laoptop cho trẻ em những đứa mà không có truyền hình, không có điện thoại, và đã sống trong cộng đồng bị tách biệt khỏi thế giới bên ngoài trong suốt 40 năm.
The importance of delivering laptops to this region is connecting kids who have otherwise been unconnected because of the FARC, the guerrillas that started off 40 years ago as a political movement and then became a drug movement. There are one billion children in the world, and 50 percent of them don't have electricity at home or at school. And in some countries -- let me pick Afghanistan -- 75 percent of the little girls don't go to school. And I don't mean that they drop out of school in the third or fourth grade -- they don't go.
Điều quan trọng khi phân phát laptop đến khu vực này chính là để kết nối những đứa trẻ mà đã từng không được tiếp xúc bên ngoài do sự kiểm soát của lực lượng Vũ trang Cách mạng Colombia, lực lượng du kích mà hình thành cách đây 40 năm với vai trò hoạt động chính trị và sau đó thực hiện hoạt động buôn thuốc phiện. Có một tỷ trẻ em trên thế giới, và 50% trong số chúng không có được nguồn điện tai nhà hay tại trường. Và tại một số quốc gia -- chẳng hạn như Afghannistan -- 75% bé gái không đi học. Ý tôi không phải là chúng bỏ học vào năm lớp ba hay lớp bốn -- mà là chúng không đi học.
So in the three years since I talked at TED and showed a prototype, it's gone from an idea to a real laptop. We have half a million laptops today in the hands of children. We have about a quarter of a million in transit to those and other children, and then there are another quarter of a million more that are being ordered at this moment. So, in rough numbers, there are a million laptops. That's smaller than I predicted -- I predicted three to 10 million -- but is still a very large number.
Vì thế trong ba năm kể từ khi tôi trò chuyện tại TED và trình bày một mẫu sản phẩm mới, nó xuất phát từ ý tưởng cho đến việc thực hiện một chiếc laptop hoàn chỉnh. Ngày nay chúng tôi đã phân phát nửa triệu laptop đến tay trẻ em. Chúng tôi đang chuyển 1/4 triệu chiếc đến tay những đứa trẻ khác, và sau đó thêm 1/4 triệu chiếc nữa đang được đặt hàng lúc này. Theo con số tương đối thì có khoảng 1 triệu chiếc laptop. Con số đó thấp hơn mức tôi đã dự đoán -- tôi đã dự đoán là có từ 3 đến 10 triệu chiếc -- tuy nhiên đó vẫn là một số lượng đáng kể.
In Colombia, we have about 3,000 laptops. It's the Minister of Defense with whom we're working, not the Minister of Education, because it is seen as a strategic defense issue in the sense of liberating these zones that had been completely closed off, in which the people who had been causing, if you will, 40 years' worth of bombings and kidnappings and assassinations lived.
Ở Colombia, chúng tôi phân phát khoảng 3,000 laptop. Chính Bộ trưởng Quốc phòng người mà chúng tôi đang làm việc, chứ không phải là Bộ trưởng Giáo dục, bởi vì đó được xem là một vấn đề quân sự chiến lược theo nghĩa là đem lại tự do cho những vùng này nơi mà đã từng hoàn toàn bị tách biệt, nơi mà những kẻ đã đã gây ra, nếu như các bạn đã biết, 40 năm của đánh bom và bắt cóc cũng như giết hại, đã từng sinh sống.
And suddenly, the kids have connected laptops. They've leapfrogged. The change is absolutely monumental, because it's not just opening it up, but it's opening it up to the rest of the world. So yes, they're building roads, yes, they're putting in telephone, yes, there will be television. But the kids six to 12 years old are surfing the Internet in Spanish and in local languages, so the children grow up with access to information, with a window into the rest of the world. Before, they were closed off.
Và đột nhiên, những đứa trẻ được kết nối với máy tính xách tay. Chúng như những con cóc được nhảy khỏi ao tù Một sự thay đổi rất to lớn, vì nó không chỉ mở cánh cửa ra, mà còn là mở cánh cửa ra với thế giới bên ngoài. Rồi tất nhiên là họ sẽ xây dựng đường xá, xây dựng hệ thống điện thoại, tất nhiên rồi sẽ có truyền hình. Trẻ em từ 6 đến 12 tuổi sẽ có thể lướt internet bằng tiếng Tây ban Nha và tiếng địa phương, vì thế chúng sẽ lớn lên cùng với việc được tiếp xúc với thông tin cùng với một cảnh 1 cửa được mở ra với thế giới bên ngoài. Trước đây, chúng bị tách biệt.
Interestingly enough, in other countries, it will be the Minister of Finance who sees it as an engine of economic growth. And that engine is going to see the results in 20 years. It's not going to happen, you know, in one year, but it's an important, deeply economic and cultural change that happens through children. Thirty-one countries in total are involved, and in the case of Uruguay, half the children already have them, and by the middle of 2009, every single child in Uruguay will have a laptop -- a little green laptop.
Thật thú vị khi mà tại các quốc gia khác, chính Bộ trưởng Tài chính lại xem đây như là một công cụ để phát triển kinh tế. Và công cụ đó sẽ gặt hái kết quả trong 20 năm tới. Như các bạn biết đấy, nó thể diễn ra trong một năm được, nhưng điều quan trọng là, những thay đổi sâu sắc về kinh tế và văn hóa diễn ra thông qua thế hệ trẻ em. Tổng số 31 quốc gia tham gia, và trong trường hợp ở Uruguay, hơn môt nửa trẻ em đã có laptop rồi, và đến khoảng giữa năm 2009, thì mỗi đứa trẻ ở Uruguay sẽ có một laptop -- một chiếc laptop xanh nhỏ.
Now what are some of the results? Some of the results that go across every single country include teachers saying they have never loved teaching so much, and reading comprehension measured by third parties -- not by us -- skyrockets. Probably the most important thing we see is children teaching parents. They own the laptops. They take them home. And so when I met with three children from the schools, who had traveled all day to come to Bogota, one of the three children brought her mother. And the reason she brought her mother is that this six-year-old child had been teaching her mother how to read and write. Her mother had not gone to primary school. And this is such an inversion, and such a wonderful example of children being the agents of change.
Và kết quả đạt được ngày nay là gì? Một vài kết quả thu thập từ mỗi quốc gia bao gồm cả việc các giáo viên nói rằng họ chưa bao giờ thích thú với việc giảng dạy, và việc đọc hiểu mà được đo lường bởi bên thứ ba -- không phải chúng tôi -- tăng mạnh. Có lẽ điều quan trọng nhất chúng tôi thấy được đó là trẻ em dạy lại ba mẹ chúng. Chúng có laptop. Chúng mang laptop về nhà. Và rồi khi tôi gặp ba đứa trẻ ở trường học, mà đã đi cả ngày để đến Bogota, một trong ba đứa đã mang cho mẹ nó một chiếc. Và lý do mà nó mang cho mẹ đó là đứa trẻ 6 tuổi này đang dạy mẹ nó cách đọc và viết. Mẹ của nó không được học tiểu học. Và điều này đúng là ngược đời, và cũng là một ví dụ tuyệt vời về việc trẻ em là tác nhân của sự thay đổi.
So now, in closing, people say, now why laptops? Laptops are a luxury; it's like giving them iPods. No. The reason you want laptops is that the word is education, not laptop. This is an education project, not a laptop project. They need to learn learning. And then, just think -- they can have, let's say, 100 books. In a village, you have 100 laptops, each with a different set of 100 books, and so that village suddenly has 10,000 books. You and I didn't have 10,000 books when we went to primary school.
Vì thế, nói tóm lại, người ta nói rằng, tại sao lại là laptop? Laptop là thứ xa xỉ; giống như là cho chúng iPod vậy. Không phải vậy. Lý do mà bạn muốn có được laptop đó chính là vì hai chữ giáo dục, chứ không phải vì laptop. Đây là dự án giáo dục, không phải là dự án laptop. Chúng cần laptop để họ tập. Vậy thì, hãy nghĩ xem -- chẳng hạn như chúng có thể có được 100 cuốn sách. Trong một ngôi làng, bạn có được 100 laptop, mỗi chiếc có 100 bộ sách khác nhau, vậy thì ngôi làng đó tự nhiên có được 10,000 cuốn sách. Bạn và tôi không hề có 10,000 cuốn sách khi học tiểu học.
Sometimes school is under a tree, or in many cases, the teacher has only a fifth-grade education, so you need a collaborative model of learning, not just building more schools and training more teachers, which you have to do anyway. So we're once again doing "Give One, Get One." Last year, we ran a "Give One, Get One" program, and it generated over 100,000 laptops that we were then able to give free. And by being a zero-dollar laptop, we can go to countries that can't afford it at all. And that's what we did. We went to Haiti, we went to Rwanda, Afghanistan, Ethiopia, Mongolia. Places that are not markets, seeding it with the principles of saturation, connectivity, low ages, etc. And then we can actually roll out large numbers.
Đôi lúc trường học nằm dưới một cái cây, và một số trường hợp, giáo viên chỉ đạt trình độ giáo dục lớp 5, vậy thì các bạn cần một mô hình học tập kết hợp, không chỉ là việc xây nhiều trường hơn và đào tạo nhiều giáo viên hơn, nhưng thứ mà dẫu sao các bạn vẫn cần phải làm. Và một lần nữa chúng ta thực hiện việc "Cho đi một, nhận lại một." Năm ngoái, chúng tôi đã thực hiện chương trình "Cho đi một, Nhận lại một", và chương trình đã mang lại hơn 100,000 laptop mà sau đó chúng tôi có thể tặng miễn phí. Và do đây là nhiếc chiếc laptop miễn phí, chúng tôi có thể mang chúng đến các quốc gia mà không có khả năng mua chúng. Đó là những gì chúng tôi đã làm. Chúng tôi đã tới Haiti, chúng tôi đã tới Rwanda, Afghanistan, Ethiopia, Mông Cổ. Những nơi không phải là thị trường, và giao hạt chương trình trên nguyên tắc đầy đủ, kết nối, lứa tuổi thấp, vân vân. Và rồi chúng tôi thật sự có thể đem cho một số lượng lớn.
So think of it this way: think of it as inoculating children against ignorance. And think of the laptop as a vaccine. You don't vaccinate a few children. You vaccinate all the children in an area.
Vì vậy hãy nghĩ chương trình theo cách sau đây: xem chương trình giống như việc tiêm phòng trẻ em chống lại sự ngu dốt. Vậy hãy nghĩ rằng laptop là một liều vắc xin Bạn không tiêm vắc xin chỉ cho vài đứa trẻ. Bạn tiêm vắc xin cho tất cả trẻ em trong một vùng.