I'm an Iranian-American Muslim female, like all of you. And I'm also a social justice comedian, something that I insist is an actual job.
Tôi là một phụ nữ Hồi giáo người Mỹ gốc Iran, giống như tất cả các bạn. Tôi cũng là diễn viên hài về công bằng xã hội, điều mà tôi cho là 1 công việc thật sự.
To explain what that is, let me tell you how I got here. I've performed all over the country. And let me tell you, America is majestic, right? It's got breathtaking nature, waffle houses and diabetes as far as the eye can see. It is really something.
Để giải thích kĩ hơn, tôi sẽ kể tại sao tôi tới được đây. Tôi đã trình diễn trên khắp nước Mỹ. Nước Mỹ thật tráng lệ phải không nào? Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, chuỗi những nhà hàng waffle và đi đâu cũng thấy người bị tiểu đường. Cũng khá đặc biệt đấy chứ.
Now, the American population can be broken up into three main categories: there's mostly wonderful people, haters and Florida.
Dân số Mỹ có thể chia ra làm 3 nhóm chính: nhóm đa số những người tử tế, những kẻ thích chỉ trích và dân Florida.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Besides Florida, the most troubling category here are the Haters. They are a minority, but they overcompensate by being extra loud. They have the Napoleon complex of demographics, and yes, some of the men do wear heels.
Ngoài Florida ra, nhóm phiền phức nhất là những kẻ thích chỉ trích. Họ chỉ là thiểu số. nhưng họ che đậy khuyết điểm bằng cách to tiếng. Họ bị hội chứng Napoleon trong nhân khẩu học, và có 1 số đàn ông mang giầy cao gót đấy.
As a social justice comedian, it's my goal to convert these haters, because they hate a lot of things, which leads to negative outcomes, like racism, violence and Ted Nugent. This is not an exhaustive list; I'm probably missing 3-7 items.
Là diễn viên hài về công bằng xã hội, mục tiêu của tôi là biển đổi họ, vì họ ghét nhiều thứ quá, dẫn đến những hậu quả tiêu cực, như phân biệt chủng tộc, bạo lực và Ted Nugent. Đây chưa phải là 1 danh sách đầy đủ; Còn thiếu khoảng 3 hay 7 thứ gì đó
But the point is, we have to reckon with the haters. But there's variance within this group and it's not efficient to go after all of them, right? So what I've done is created a highly scientific Taxonomy of Haters. I basically took all of the haters, I put them in a petri dish, like a scientist, and this is what I found.
Nhưng mấu chốt là, chúng ta phải đương đầu với nhóm này. Nhưng mỗi người mỗi kiểu và nó không thật sự hiệu quả nếu gộp chung họ lại, phải không? Nên tôi đã phân loại những kẻ thích chỉ trích một cách khoa học Tôi đem thành viên cả nhóm đó, đặt vào một cái đĩa petri, như một nhà khoa học vậy. và đây là cái tôi tìm ra.
(Laughter)
(Tiếng cười)
First off, we have the trolls. These are your garden-variety digital haters. They're the people who quit their jobs so they can post on YouTube videos all day long. There's also the drive-by haters. Now, these people will be at a stoplight, they'll wait for the light to turn green and when it does, they yell, "Go back to your own country!" Now back in the day, they would've actually gotten out of their cars and hated you to your face. But they just don't make them like they used to -- which is another sign of the decline in America.
Đầu tiên, chúng ta có đám quậy phá (troll) đây là đám chỉ trích trên mạng mà bạn thường gặp. Họ là những người tự thôi việc để có thể đăng video lên Youtube cả ngày. Ngoài ra có những kẻ chỉ trích lướt-qua. Hiện tại, những kẻ đó dừng ở đèn đỏ, đợi cho đèn xanh sáng lên và khi đèn xanh, họ hét lớn, "Biến về đất nước của mày đi!" Đã có lúc, họ thật sự bước ra khỏi xe và tỏ thái độ vào mặt bạn. nhưng giờ thì không được vậy nữa -- đó là dấu hiệu tụt hậu của nước Mỹ đấy.
(Laughter)
(Tiếng cười)
The next category is the mission-oriented-bigot- whose-group-affiliation- gives-them-cover-for-hating hater. These guys like to hate via a seemingly nice organization, like a church or a nonprofit, and they oftentimes like to speak in an old-timey voice.
Nhóm tiếp theo là những kẻ chỉ-trích-mù-quáng- cố-ghét-cho-bằng-được- và-được-các-hội-nhóm-bao-che- Đám này chỉ trích thông qua một tổ chức tưởng như là tốt đẹp như nhà thờ hay nhóm phi lợi nhuận, và họ thường thích lập luận kiểu cổ hủ.
But the group I'm most interested in is the swing hater. The swing hater is sister to the swing voter -- they just can't decide! They're like ideological sluts who move from hating to not hating. And they do it because they don't have enough information. This is the group I like to target with social justice comedy. Why comedy? Because on a scale of comedy to brochure, the average American prefers comedy, as you can see from this graph.
Nhưng nhóm mà tôi thấy thích thú nhất là chỉ trích ngẫu hứng Đây là chị em của nhóm bầu cử ngẫu hứng -- họ không tự quyết định được! Họ như là nô lệ tư tưởng hết ghét rồi lại không ghét một thứ gì đó. Và họ làm vậy bởi họ không có đủ thông tin. Đây là nhóm mà tôi muốn xử lý bằng hài kịch công bằng xã hội. Tại sao dùng hài kịch? Bởi trên thang điểm từ hài kịch tới tờ rơi, người Mỹ thường thích hài kịch hơn, như bạn cũng thấy trên biểu đồ đó.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Comedy is very popular. And by the way, this is a mathematically accurate graph, generated from fake numbers.
Hài kịch rất được ưa chuộng. Và nhân tiện nói luôn, đây là biểu đồ chính xác về mặt toán học dựa trên những số liệu giả.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Now, the question is: Why does social justice comedy work? Because, first off, it makes you laugh. And when you're laughing, you enter into a state of openness. And in that moment of openness, a good social justice comedian can stick in a whole bunch of information, and if they're really skilled, a rectal exam.
Giờ câu hỏi là: Tại sao hài kịch về công bằng xã hội lại thành công? Bởi, thứ nhất, nó mang lại tiếng cười sảng khoái. Và khi bạn cười lớn, bạn sẽ ở trạng thái cởi mở hơn. Và trong giây phút cởi mở đó, một hài kịch gia công bằng xã hội giỏi có thể ấn hàng tá thông tin vào đầu bạn và nếu họ thực sự xuất sắc, thăm khám trực tràng nữa
(Laughter)
(Tiếng cười)
Here are some ground rules for social justice comedy: first off, it's not partisan. This isn't political comedy, this is about justice, and no one is against justice. Two, it's inviting and warm, it makes you feel like you're sitting inside of a burrito. Three, it's funny but sneaky, like you could be hearing an interesting treatise on income inequality, that's encased in a really sophisticated poop joke.
Luật chơi với môn hài kịch công bằng xã hội là thế này: một là, nó không mang tính định kiến. Đây không phải hài kịch chính trị, hay công lý, và không ai chống lại công lý cả. Hai là, nó mang tính kêu gọi và gần gũi nó làm bạn cảm thấy như ngồi trong một cái bánh mỳ kẹp vậy. Ba là, nó đâm lén một cách hài hước, giống như nghe một mẩu chuyên luận thú vị về bất bình đẳng thu nhập gói ghém trong một chuyện cười thâm thúy về phân vậy.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Here's how I see social justice comedy working. A few years ago, I rounded up a bunch of Muslim-American comedians -- in a non-violent way --
Bản thân tôi nhìn hài kịch công bằng xã hội thế này Vài năm về trước, tôi thu thập một nhóm hài kịch gia Hồi giáo người Mỹ một cách phi vũ lực --
(Laughter)
(Tiếng cười)
And we went around the country to places like Alabama, Arizona, Tennessee, Georgia -- places where they love the Muzzies -- and we did stand-up shows. We called the tour "The Muslims Are Coming!"
Chúng tôi đã đi khắp đất nước tới Alabama, Arizona, Tennessee, Georgia-- những nơi người Hồi giáo được yêu mến -- và diễn hài độc thoại. Chúng tôi gọi tour diễn "Người Hồi giáo tới đây!"
(Laughter)
(Tiếng cười)
We turned this into a movie, and then after the movie came out, a known hate group spent 300,000 dollars on an anti-Muslim poster campaign with the MTA -- that's the New York City subway system. Now, the posters were truly offensive, not to mentioned poorly designed -- I mean, if you're going to be bigoted, you might as well use a better font.
Chúng tôi chuyển thể nó thành phim, và sau khi bộ phim ra mắt, một nhóm chỉ trích dành ra 300,000 đô la cho chiến dịch quảng bá bài trừ Hồi giáo với MTA -- đó là hệ thống tàu điện ngầm New York. Những tấm áp phích đó vô cùng xúc phạm chưa kể thiết kế rất cẩu thả -- Ý là nếu như bạn muốn trở nên mù quáng sao không dùng phông chữ đẹp hơn.
(Laughter)
(Tiếng cười)
But we decided, why not launch our own poster campaign that says nice things about Muslims, while promoting the movie. So myself and fellow comedian Dean Obeidallah decided to launch the fighting-bigotry- with-delightful-posters campaign. We raised the money, worked with the MTA for over 5 months, got the posters approved, and two days after they were supposed to go up, the MTA decided to ban the posters, citing political content.
Chúng tôi quyết định, tại sao không làm chiến dịch áp phích của riêng mình chứ để nói những điều tốt về người Hồi giáo, và quảng bá bộ phim luôn. Nên tôi và anh bạn Dean Obeidallah quyết định làm chiến dịch chống-lại-cố-chấp-với-áp-phích-đẹp. Chúng tôi gây quỹ, làm việc với MTA trong hơn 5 tháng ròng, tấm áp-phích được duyệt, hai ngày sau ngày mà đáng lẽ chúng được phát hành, MTA quyết định cấm toàn bộ chúng, vì nó nội dung liên quan tới chính trị
Let's take a look at a couple of those posters. Here's one. Facts about Muslims: Muslims invented the concept of a hospital. OK. Fact: Grown-up Muslims can do more push-ups than baby Muslims.
Hãy coi thử một vài tấm áp-phích nhé. Đây này. Sự thật về người Hồi giáo Họ sáng chế ra khái niệm bệnh viện. OK. Sự thật: người Hồi giáo trưởng thành chống đẩy được nhiều hơn trẻ con Hồi giáo.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Fact: Muslims invented Justin Timberlake.
Sự thật: họ sáng tạo ra Justin Timberlake.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Let's take a look at another one. The ugly truth about Muslims: they have great frittata recipes.
Coi một cái nữa nè. Sự thật xấu xí về họ: họ có công thức nấu frittata tuyệt hảo. (trứng chiên Ý)
Now clearly, frittatas are considered political by the MTA. Either that, or the mere mention of Muslims in a positive light was considered political -- but it isn't. It's about justice. So we decided to change our fighting-bigortry- with-delightful-posters campaign and turn it into the fighting-bigotry- with-a-delightful-lawsuit campaign.
Rõ ràng, món đó bị MTA coi là có hơi hướng chính trị. Hoặc là thế, hoặc viết tích cực về người Hồi giáo là mang tính chính trị -- nhưng đâu phải. Nó mang tính công lý chứ. Nên chúng tôi thay đổi chiến dịch chống-lại-cố-chấp- với-áp-phích-đẹp biến nó thành chiến dịch chống-lại-cố-chấp với-một-vụ-kiện-hoành-tráng.
(Laughter)
(Tiếng cười)
So basically, what I'm saying is a couple of dirt-bag comedians took on a major New York City agency and the comedians won.
Tóm lại tôi muốn kể là một nhóm hài kịch gia không-xu-dính-túi đương đầu với một cơ quan lớn của thành phố New York và nhóm hài kịch gia đã thắng.
(Applause and cheers)
(Vỗ tay và reo mừng)
Thank you. Victory was a very weird feeling. I was like, "Is this what blonde girls feel like all the time? 'Cause this is amazing!"
Xin cảm ơn. Chiến thắng là một cảm giác lạ lùng. tôi nghĩ, "Có phải đây thường là cảm giác của mấy ả tóc vàng hoe? Vì thế thì thật tuyệt!"
(Laughter)
(Tiếng cười)
Here's another example. I'm asked everywhere I go: "Why don't Muslims denounce terrorism?" We do. But OK, I'll take the bait. So I decided to launch thedailydenouncer.com. It's a website that denounces terrorism every day of the week, while taking the weekends off. Let's take a look at an example. They generally appear as single-panel cartoons, "I denounce terrorism! I also denounce people who never fill the paper tray!" The point of the website is that it denounces terrorism while recognizing that it's ridiculous that we have to constantly denounce terrorism.
Đây là một ví dụ nữa. Tôi đi đâu cũng bị hỏi: "Sao người đạo Hồi không lên án khủng bố?" Có chứ. Nhưng được, tôi để bị nhử coi sao. Tôi phát hành trang web thedailydenouncer.com. Nó là trang web lên án khủng bố mọi ngày trong tuần, trừ cuối tuần ra thôi. Một ví dụ nữa đây. Những mẩu tin thường viết dưới dạng hoạt hình ngắn, "Tôi lên án khủng bố! Tôi cũng lên án mấy người mà không bỏ giấy vô máy photo!" Mục đích trang web là lên án khủng bố đồng thời cho thấy việc đó lố bịch thế nào khi bạn liên tục phải lên án khủng bố.
But if bigotry isn't your thing, social justice comedy is useful for all sorts of issues. For example, myself and fellow comedian Lee Camp went to the Cayman Islands to investigate offshore banking. Now, the United States loses something like 300 billion dollars a year in these offshore tax havens. Not to brag, but at the end of every month, I have something like 5-15 dollars in disposable income. So we walked into these banks in the Cayman Islands and asked if we could open up a bank account with eight dollars and 27 cents.
Nhưng nếu bạn không quá cố chấp, thì hài kịch công bằng xã hội cũng hữu dụng trong nhiều trường hợp lắm. Ví dụ như, tôi và anh bạn hài kịch gia Lee Camp đi tới đảo Cayman để điều tra về những ngân hàng ngoại biên. Mỗi năm, nước Mỹ thất thoát khoảng 300 tỷ đô-la vào các thiên đường trốn thuế như vậy. Không phải khoe khoang, nhưng cứ vào cuối mỗi tháng, tôi có khoảng 5-15 đô-la tiền thu nhập khả dụng. Chúng tôi tới những ngân hàng trên đảo Cayman đó và hỏi liệu có thể mở tài khoản với tám đô-la và 27 cent.
(Laughter)
(Tiếng cười)
The bank managers would indulge us for 30-45 seconds before calling security. Security would come out, brandish their weapons, and then we would squeal with fear and run away, because -- and this is the last rule of social justice comedy -- sometimes it makes you want to take a dump in your pants.
Quán lý ngân hàng thường đợi 30-45 giây trước khi gọi bảo vệ. Đội bảo vệ đi ra, vung vẩy vũ khí, còn chúng tôi co rúm lại trong sợ hãi và bỏ chạy, bởi -- và đây là luật cuối cùng của hài kịch công bằng xã hội -- đôi khi nó làm bạn muốn bĩnh luôn ra quần.
Most of my work is meant to be fun. It's meant to generate a connection and laughter. But yes, sometimes I get run off the grounds by security. Sometimes I get mean tweets and hate mail. Sometimes I get voice mails saying that if I continue telling my jokes, they'll kill me and they'll kill my family. And those death threats are definitely not funny.
Hầu hết việc tôi làm là muốn tạo sự hài hước. Nhằm tạo sự kết nối và tiếng cười. Nhưng đúng, đôi khi tôi bị đuổi chạy té khói bởi đội bảo vệ. Đôi khi tôi nhận tweet xấu tính và thư chỉ trích. Đôi khi tôi nhận thư thoại nói là nếu tôi còn tiếp tục kể chuyện cười, họ sẽ giết tôi và cả gia đình tôi. Và những lời đe dọa chết chóc đó chắc chắn không vui xíu nào.
But despite the occasional danger, I still think that social justice comedy is one of our best weapons. I mean, we've tried a lot of approaches to social justice, like war and competitive ice dancing. But still, a lot of things are still kind of awful. So I think it's time we try and tell a really good poop joke.
Nhưng mặc những mối nguy thường trực đó, tôi vẫn tin hài kịch công bằng xã hội là một trong những vũ khí tốt nhất ta có. Ý tôi là, ta đã thử nhiều cách để tiếp cận tới công bằng xã hội, như chiến tranh hay thi đấu nhảy trên băng Nhưng rồi, vẫn còn quá nhiều thứ tệ hại. Tôi nghĩ đã tới lúc ta thử kể một chuyện cười thật hay về phân rồi.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)