Recently I visited Beloit, Wisconsin. And I was there to honor a great 20th century explorer, Roy Chapman Andrews. During his time at the American Museum of Natural History, Andrews led a range of expeditions to uncharted regions, like here in the Gobi Desert. He was quite a figure. He was later, it's said, the basis of the Indiana Jones character.
Gần đây tôi có đến Beloit Wisconsin. tôi đến đó để tôn vinh nhà thám hiểm vĩ đại của thế kỉ 20 Roy Chapman Andrews. Trong suốt khoảng thời gian ông ở Bảo tàng lịch sử thiên nhiên Hoa Kì, Andrew đã dẫn đầu những hành trình đến với những vùng đất chưa có dấu chân người như sa mạc Gobi Ông là quả là một danh nhân lớn Sau đó người ta cho ông là hình mẫu cơ bản của nhân vật Indiana Jones
And when I was in Beloit, Wisconsin, I gave a public lecture to a group of middle school students. And I'm here to tell you, if there's anything more intimidating than talking here at TED, it'll be trying to hold the attention of a group of a thousand 12-year-olds for a 45-minute lecture. Don't try that one.
Và khi tôi ở tại Beloit,Wisconsin tôi thuyết giảng cho một nhóm học sinh trung học và tôi xin nói với các bạn rằng nếu có một thứ nào đó đầy thử thách hơn thuyết trình tại TED đó sẽ là việc phải thu hút sự chú ý của một nghìn đứa trẻ 12 tuổi trong 45 phút thuyết giảng Đừng thử là việc đó
At the end of the lecture they asked a number of questions, but there was one that's really stuck with me since then. There was a young girl who stood up, and she asked the question: "Where should we explore?"
Vào cuối bài giảng, chúng hỏi tôi vài câu hỏi, nhưng có một câu vẫn còn vướng mắc trong tôi từ đó Có một cô bé đã đứng lên và nói: "chúng em nên khám phá ở đâu?"
I think there's a sense that many of us have that the great age of exploration on Earth is over, that for the next generation they're going to have to go to outer space or the deepest oceans in order to find something significant to explore. But is that really the case? Is there really nowhere significant for us to explore left here on Earth?
tôi nghĩ rằng việc nhiều người trong chúng ta cho rằng thời kì huy hoàng đi khám phá Trái đất đã qua, rằng thế hệ tiếp theo họ sẽ phải đi ra ngoài không gian hay sâu vào biển để tìm kiếm một cái gì đó có ý nghĩa để khám phá Nhưng có thật sự là như thế? có thật sự không còn nơi nào đáng để chúng ta khám phá trên trái đất này?
It sort of made me think back to one of my favorite explorers in the history of biology. This is an explorer of the unseen world, Martinus Beijerinck. So Beijerinck set out to discover the cause of tobacco mosaic disease. What he did is he took the infected juice from tobacco plants and he would filter it through smaller and smaller filters. And he reached the point where he felt that there must be something out there that was smaller than the smallest forms of life that were ever known -- bacteria, at the time. He came up with a name for his mystery agent. He called it the virus -- Latin for "poison." And in uncovering viruses, Beijerinck really opened this entirely new world for us.
Nó khiến tôi nhớ lại một trong những nhà thám hiểm trong lịch sử sinh học mà tôi yêu thích Đó là một nhà thám hiểm của thế giới không được nhìn thấy, Martinus Beijerinck. Beijerinck khởi hành đi khám phá nguyên nhân của bệnh khảm cây thuốc lá. Điều ông ấy làm là chiết ra dung dịch nhiễm khuẩn từ những cây thuốc lá và lọc nó qua nhiều màng lọc. Và ông đạt đến một điểm mà ông cảm thấy có một cái gì đó nhỏ hơn cả dạng sự sống nhỏ nhất từng được biết đến tại thời điểm đó-vi khuẩn. Ông ta đã nghĩ ra một cái tên cho sinh vật bí ẩn đó. Ông gọi nó là vi rút-- tiếng Latin nghĩa là "chất độc". Với việc khám phá ra vi rút Beijerinck thật sự đã mở ra một thế giới hoàn toàn mới cho chúng ta.
We now know that viruses make up the majority of the genetic information on our planet, more than the genetic information of all other forms of life combined. And obviously there's been tremendous practical applications associated with this world -- things like the eradication of smallpox, the advent of a vaccine against cervical cancer, which we now know is mostly caused by human papillomavirus.
Ngày nay chúng ta biết rằng vi rút cung cấp phần lớn thông tin di truyền trên hành tinh chúng ta, nhiều hơn thông tin di truyền của tất cả các dạng sinh vật sống khác cộng lại. Và rõ ràng là có rất nhiều những ứng dụng to lớn trong thực tiễn liên quan đến thế giới này-- những thứ như là việc khử trừ bệnh đậu mùa sáng chế ra vác-xin chống ung thư đốt sống cổ, mà chúng ta biết là thường do vi rút papillomavirus gây ra.
And Beijerinck's discovery, this was not something that occurred 500 years ago. It was a little over 100 years ago that Beijerinck discovered viruses. So basically we had automobiles, but we were unaware of the forms of life that make up most of the genetic information on our planet.
Và khám phá của Beijerinck không phải đã xảy ra 500 năm trước. Mà chỉ mới xảy ra hơn 100 năm trước Beijerinck đã khám phá ra vi rút Thế nên đơn giản là chúng ta có xe hơi nhưng lại không hề biết đến những dạng sự sống chiếm phần lớn thông tin di truyền trên hành tinh của chúng ta.
We now have these amazing tools to allow us to explore the unseen world -- things like deep sequencing, which allow us to do much more than just skim the surface and look at individual genomes from a particular species, but to look at entire metagenomes, the communities of teeming microorganisms in, on and around us and to document all of the genetic information in these species. We can apply these techniques to things from soil to skin and everything in between.
Giờ đây chúng ta có những công cụ thật tuyệt vời cho phép chúng ta khám phá thế giới chưa được khám phá-- những thứ như những chuỗi liên kết cho phép chúng ta làm nhiều hơn là chỉ lướt qua bề mặt và nhìn vào từng cá thể gien từ những sinh vật nhất định để nhìn thấy được tổng thể một thế hệ, một tập thể những vi trùng chi chít xung quanh chúng ta và thu thập tài liệu về những thông tin di truyền trong những sinh vật này. chúng ta có thể áp dụng phương pháp này vào những thứ từ đất cát đến da mặt hay những thứ như vậy
In my organization we now do this on a regular basis to identify the causes of outbreaks that are unclear exactly what causes them.
Trong tổ chức của tôi,chúng tôi đang thực hiện việc này để tìm ra nguyên nhân của sự bộc phát mà nguyên nhân không được xác định chính xác
And just to give you a sense of how this works, imagine that we took a nasal swab from every single one of you. And this is something we commonly do to look for respiratory viruses like influenza. The first thing we would see is a tremendous amount of genetic information. And if we started looking into that genetic information, we'd see a number of usual suspects out there -- of course, a lot of human genetic information, but also bacterial and viral information, mostly from things that are completely harmless within your nose. But we'd also see something very, very surprising. As we started to look at this information, we would see that about 20 percent of the genetic information in your nose doesn't match anything that we've ever seen before -- no plant, animal, fungus, virus or bacteria. Basically we have no clue what this is.
để các bạn có thể có được khái niệm điều này hoạt động như thế nào, hãy tưởng tượng chúng tôi lấy nước mũi của mỗi người trong các bạn và điều chúng tôi thường làm là tìm vi rút hô hấp như vi rút cảm cúm thứ đầu tiên chúng tôi thấy sẽ là một số lượng kinh khủng những thông tin di truyền và nếu chúng tôi nghiên cứu thông tin di truyền đó chúng tôi sẽ thấy một số khả nghi tất nhiên ,rất nhiều thông tin di truyền của con người cũng như thông tin vi khuẩn hầu hết từ những thứ vô hại trong mũi bạn Nhưng chúng tôi cũng sẽ thấy vài thứ rất rất thú vị . và chúng tôi bắt đầu nhìn vào thông tin này, chúng tôi thấy 20% trong mũi bạn là thông tin di truyền không khớp với bất cứ thứ gì chúng tôi từng thấy không cây cối,động vật, vi trùng hay vi rút. Đơn giản là chúng tôi không có manh mối nào.
And for the small group of us who actually study this kind of data, a few of us have actually begun to call this information biological dark matter. We know it's not anything that we've seen before; it's sort of the equivalent of an uncharted continent right within our own genetic information. And there's a lot of it. If you think 20 percent of genetic information in your nose is a lot of biological dark matter, if we looked at your gut, up to 40 or 50 percent of that information is biological dark matter. And even in the relatively sterile blood, around one to two percent of this information is dark matter -- can't be classified, can't be typed or matched with anything we've seen before.
và một nhóm nhỏ trong chúng tôi thực sự nghiên cứu dữ liệu này một vài trong chúng tôi bắt đầu gọi thông tin này là vùng tối sinh học Chúng tôi biết đó không phải là thứ chúng tôi chưa từng thấy nó dạng như một vùng chưa được thám hiểm ngay trong thông tin di truyền của chính chúng ta và có rất nhiều những vùng như thế nếu bạn nghĩ 20% thông tin di truyền trong mũi của bạn là nhiểu trong vùng tối sinh học nếu bạn nhìn vào ruột của mình phải co từ 40~50 lượng thông tin là vùng tối sinh học và ngay cả nơi khô cằn máu nhất cũng có khoảng 1~2% là vùng tối chưa được phân loại, và đối xứng với bất cứ thứ gì chúng ta từng thấy.
At first we thought that perhaps this was artifact. These deep sequencing tools are relatively new. But as they become more and more accurate, we've determined that this information is a form of life, or at least some of it is a form of life. And while the hypotheses for explaining the existence of biological dark matter are really only in their infancy, there's a very, very exciting possibility that exists: that buried in this life, in this genetic information, are signatures of as of yet unidentified life. That as we explore these strings of A's, T's, C's and G's, we may uncover a completely new class of life that, like Beijerinck, will fundamentally change the way that we think about the nature of biology. That perhaps will allow us to identify the cause of a cancer that afflicts us or identify the source of an outbreak that we aren't familiar with or perhaps create a new tool in molecular biology.
Đầu tiên chúng tôi nghĩ có lẽ đó là nhân tạo Những công cụ chuỗi sâu này tương đối mới Nhưng chúng có thể trở nên ngày càng chính xác chúng tôi tin chắc rằng thông tin này là một dạng sự sống hay ít ra là một vài trong đó là một dạng sự sống trong khi những giả thuyết để giải thích sự tồn tại của vùng tối sinh học thực ra chỉ là mới ở dạng sơ sinh còn rất rất nhiều điều thú vị ẩn trong sự sống này,thông tin di truyền này là dấu hiệu của một sinh vật chưa được khám phá Như chúng ta khám phá ra chuỗi A, T, C,G chúng ta có thể khám phá ra một lớp sống mới như Beijerinck đã thay đổi cơ bản cách chúng ta nghĩ về bản chất của sinh học. đó có lẽ sẽ cho phép chúng ta hay xác định nguyên nhân của những cơn bộc phát mà chúng ta không quen thuộc hay có lẽ tạo ra một công cụ mới trong sinh học vi mô
I'm pleased to announce that, along with colleagues at Stanford and Caltech and UCSF, we're currently starting an initiative to explore biological dark matter for the existence of new forms of life.
tôi vui mừng thông báo rằng cùng với những đồng nghiệp tại Stanford và Caltech và UCSF chúng tôi đang bắt đầu khám phá vùng tối sinh học để tìm ra sự tồn tại của những dạng sự sống mới
A little over a hundred years ago, people were unaware of viruses, the forms of life that make up most of the genetic information on our planet. A hundred years from now, people may marvel that we were perhaps completely unaware of a new class of life that literally was right under our noses.
Trước đây tầm 100 năm người ta không biết đến vi rút những dạng sự sống chiếm hầu hết thông tin di truyền của hành tinh này Và 100 năm sau con người có lẽ sẽ sửng sốt rằng chúng ta có lẽ đã hoàn toàn không biết gì đến một dạng sự sống mới tồn tại ngay dưới mũi chúng ta
It's true, we may have charted all the continents on the planet and we may have discovered all the mammals that are out there, but that doesn't mean that there's nothing left to explore on Earth. Beijerinck and his kind provide an important lesson for the next generation of explorers -- people like that young girl from Beloit, Wisconsin. And I think if we phrase that lesson, it's something like this: Don't assume that what we currently think is out there is the full story. Go after the dark matter in whatever field you choose to explore. There are unknowns all around us and they're just waiting to be discovered.
Đúng là chúng ta đã khám phá tất cả các lãnh địa trên hành tinh này và chúng ta có lẽ đã khám phá tất cả những động vật có vú nhưng điều đó không có nghĩa là không còn gì để khám phá trên trái đất này Beijerinck và những con người như ông đem đến một bài học quan trọng cho thế hệ sau của những con người khám phá những người giống như cô bé từ Beloit ,Wisconsin và tôi nghĩ chúng ta có thể nói rằng bài học chúng ta học được là: Đừng mặc định rằng chúng ta cái chúng ta nghĩ là toàn bộ câu chuyên. Hãy đuổi theo những vùng tối ở bất kì lĩnh vực nào mà bạn muốn có những điều chưa được biết đến xung quanh chúng tạ và chỉ đợi được chúng ta khám phá.
Thank you.
Xin cảm ơn
(Applause)
(vỗ tay)