Let me talk about India through the evolution of ideas. Now I believe this is an interesting way of looking at it because in every society, especially an open democratic society, it's only when ideas take root that things change. Slowly ideas lead to ideology, lead to policies that lead to actions.
Để tôi kể bạn nghe về đất nước Ấn Độ thông qua việc triển khai những ý tưởng. Giờ tôi tin, đây là cách thú vị để nhìn nhận vì trong mỗi tầng lớp, đặc biệt là tầng lớp dân chủ mở rộng Chỉ khi những ý tưởng bắt nguồn từ những sự việc thay đổi. Từ từ thì những ý tưởng hình thành hệ tư tưởng, đưa đến những chính sách có thể áp dụng vào thực tiễn.
In 1930 this country went through a Great Depression, which led to all the ideas of the state and social security, and all the other things that happened in Roosevelt's time. In the 1980s we had the Reagan revolution, which lead to deregulation. And today, after the global economic crisis, there was a whole new set of rules about how the state should intervene. So ideas change states.
Vào năm 1930, đất nước này đã trải một cuộc Đại khủng hoảng, dẫn đến tất cả tư tưởng của chính quyền và an ninh xã hội, và tất cả những sự kiện đã diễn ra trong lúc tổng thống Roosevelt còn tại vị. Vào những năm 1980, chúng ta đã trải qua cuộc cách mạng Reagan dẫn tới việc xóa bỏ điều tiết. Và ngày nay, sau sự kiện khủng hoảng kinh tế toàn cầu, có 1 bộ luật hoàn toàn mới được thiết lập tập trung vào sự can thiệp của chính phủ Vì vậy, ý tưởng thay đổi địa vị xã hội.
And I looked at India and said, really there are four kinds of ideas which really make an impact on India. The first, to my mind, is what I call as "the ideas that have arrived." These ideas have brought together something which has made India happen the way it is today. The second set of ideas I call "ideas in progress." Those are ideas which have been accepted but not implemented yet. The third set of ideas are what I call as "ideas that we argue about" -- those are ideas where we have a fight, an ideological battle about how to do things. And the fourth thing, which I believe is most important, is "the ideas that we need to anticipate." Because when you are a developing country in the world where you can see the problems that other countries are having, you can actually anticipate what that did and do things very differently.
Và tôi đã xem xét đất nước Ấn Độ, thật ra có 4 loại ý tưởng thật sự ảnh hưởng đến quốc gia này. Quan điểm đầu tiên, theo suy nghĩ của tôi, tôi gọi là " ý tưởng được nảy sinh". Những ý tưởng này mang lại lợi ích nào đó giúp cho Ấn Độ phát triển như hiện nay. Quan điểm thứ hai tôi gọi là "ý tưởng trong giai đoạn phát triển". Đó là những ý tưởng được chấp nhận nhưng không được thi hành. Quan điểm thứ ba tôi muốn đề cập là "ý tưởng chúng ta tranh luận". Đó là những ý tưởng mà chúng ta tranh đấu, trận chiến tư tưởng về cách làm mọi việc. Và quan điểm thứ tư, tôi tin là quan trọng nhất, là "tư tưởng chúng ta cần mong đợi". Vì khi bạn là một quốc gia đang phát triển trên thế giới, nơi bạn có thể nhìn thấy nhiều vấn nạn còn tồn tại ở những quốc gia khác, bạn có thể thật sự mong đợi những gì bản thân có thể làm và tiến hành một cách khác nhau.
Now in India's case I believe there are six ideas which are responsible for where it has come today. The first is really the notion of people. In the '60s and '70s we thought of people as a burden. We thought of people as a liability. Today we talk of people as an asset. We talk of people as human capital. And I believe this change in the mindset, of looking at people as something of a burden to human capital, has been one of the fundamental changes in the Indian mindset. And this change in thinking of human capital is linked to the fact that India is going through a demographic dividend. As healthcare improves, as infant mortality goes down, fertility rates start dropping. And India is experiencing that. India is going to have a lot of young people with a demographic dividend for the next 30 years. What is unique about this demographic dividend is that India will be the only country in the world to have this demographic dividend. In other words, it will be the only young country in an aging world. And this is very important. At the same time if you peel away the demographic dividend in India, there are actually two demographic curves. One is in the south and in the west of India, which is already going to be fully expensed by 2015, because in that part of the country, the fertility rate is almost equal to that of a West European country. Then there is the whole northern India, which is going to be the bulk of the future demographic dividend. But a demographic dividend is only as good as the investment in your human capital. Only if the people have education, they have good health, they have infrastructure, they have roads to go to work, they have lights to study at night -- only in those cases can you really get the benefit of a demographic dividend. In other words, if you don't really invest in the human capital, the same demographic dividend can be a demographic disaster. Therefore India is at a critical point where either it can leverage its demographic dividend or it can lead to a demographic disaster.
Tình hình của Ấn Độ hiện nay, tôi tin rằng, có 6 loại ý tưởng là nguyên nhân dẫn tới thực trạng hiện nay của đất nước này. Đầu tiên là khái niệm con người. Vào những năm 60 và 70, chúng ta đã nghĩ con người là gánh nặng. Chúng ta xem con người như là của nợ. Ngày nay chúng ta bàn về vấn đề con người như là tài sản. Chúng ta bàn về chuyện con người như là nguồn nhân lực. Và tôi tin sự thay đổi trong tư duy, từ việc xem con người như là gánh nặng, hay là nguồn nhân lực, là một trong những thay đổi cơ bản trong tư duy của người Ấn. Và sự thay đổi trong suy nghĩ con người là nguồn nhân lực liên quan đến một thực tiễn là Ấn Độ đang phải chịu lợi tức dân số. Vì chăm sóc y tế cải thiện, vì tỉ lệ tử vong của trẻ sơ sinh giảm, tỉ lệ sinh bắt đầu giảm dần. Và đất nước Ấn Độ đang phải trải qua những sự việc đó. Ấn Độ dự kiến sẽ tiến hành lợi tức dân số đối với thế hệ trẻ trong 30 năm tới. Điều đặc biệt về lợi tức dân số này chính là Ấn Độ sẽ trở thành quốc gia duy nhất trên thế giới áp dụng lợi tức dân số. Nói cách khác, Ấn Độ sẽ là quốc gia trẻ duy nhất Và đây là điều rất quan trọng. Đồng thời, nếu bạn bỏ đi lợi tức dân số ở Ấn Độ, sẽ có hai đường cong dân số. Một là ở phía Nam và phía Tây của Ấn Độ, đang dần trở nên đông đúc vào năm 2015, vì một phần khu vực của nước Ấn có tỉ lệ sinh hầu như tương đương với một phần khu vực phía Tây Châu Âu. Và cả một vùng phía Nam của nước Ấn, đang tập trung đa số lợi tức dân số tương lai. Nhưng lợi tức dân số cũng chỉ tương tự việc đầu tư vào nguồn nhân lực. Chỉ khi con người nhận được sự giáo dục, họ có sức khỏe tốt, họ có cơ sở hạ tầng, họ có đường đi đến nơi làm việc, họ có đèn để học thâu đêm - chỉ trong những trường hợp như vậy bạn mới thật sự nhận ra lợi ích của lợi tức dân số. Nói cách khác, nếu bạn không thật sự đầu tư vào nguồn nhân lực, lợi tức dân số tương tự có thể là thảm họa dân số. Vì vậy, Ấn Độ đang ở trong thời điểm quan trọng hoặc có thể tận dụng lợi tức dân số hoặc có thể dẫn tới thảm họa dân số.
The second thing in India has been the change in the role of entrepreneurs. When India got independence entrepreneurs were seen as a bad lot, as people who would exploit. But today, after 60 years, because of the rise of entrepreneurship, entrepreneurs have become role models, and they are contributing hugely to the society. This change has contributed to the vitality and the whole economy.
Điều thứ hai là sự thay đổi trong vai trò của nhà kinh doanh ở Ấn Độ. Khi Ấn Độ có các nhà doanh nghiệp độc lập được xem là kẻ xấu, như những kẻ bóc lột. Nhưng ngày nay, sau 60 năm, bởi sự gia tăng của các doanh nghiệp các doanh nhân trở thành những hình mẫu, và họ đang đóng góp rất nhiều cho xã hội. Sự thay đổi này cũng đóng góp cho cuộc sống và toàn bộ nền kinh tế.
The third big thing I believe that has changed India is our attitude towards the English language. English language was seen as a language of the imperialists. But today, with globalization, with outsourcing, English has become a language of aspiration. This has made it something that everybody wants to learn. And the fact that we have English is now becoming a huge strategic asset.
Điều quan trọng thứ ba tôi tin sẽ thay đổi đất nước Ấn Độ chính là thái độ của cúng ta đối với Anh ngữ. Anh ngữ được xem là một ngôn ngữ của chủ nghĩa đế quốc. Nhưng ngày nay, cùng với sự toàn cầu hóa, với nguồn lao động ngoại nhập, Anh ngữ dần trở thành một ngôn ngữ của khát vọng. Điều này càng khẳng định mọi người ai cũng mong muốn học tiếng Anh. Và thật ra thì, chúng ta đang khiến tiếng Anh trở thành một vốn quí mang tính chiến lược lớn.
The next thing is technology. Forty years back, computers were seen as something which was forbidding, something which was intimidating, something that reduced jobs. Today we live in a country which sells eight million mobile phones a month, of which 90 percent of those mobile phones are prepaid phones because people don't have credit history. Forty percent of those prepaid phones are recharged at less than 20 cents at each recharge. That is the scale at which technology has liberated and made it accessible. And therefore technology has gone from being seen as something forbidding and intimidating to something that is empowering. Twenty years back, when there was a report on bank computerization, they didn't name the report as a report on computers, they call them as "ledger posting machines." They didn't want the unions to believe that they were actually computers. And when they wanted to have more advanced, more powerful computers they called them "advanced ledger posting machines." So we have come a long way from those days where the telephone has become an instrument of empowerment, and really has changed the way Indians think of technology.
Điều tiếp theo đó là công nghệ. 40 năm trước, máy tính được xem là một thứ bị cấm sử dụng, là một vật đáng sợ, là thứ khiến việc làm bị cắt giảm. Đất nước mà chúng ta đang sống hiện nay, mỗi tháng bán ra 8 triệu chiếc điện thoại đi động, 90% trong số những thiết bị điện thoại đó là những chiếc được trả trước vì mọi người không có lòng tin vào lịch sử. 40% trong số những chiếc điện thoại trả trước được nạp điện tốn ít hơn 20 xu mỗi lần nạp. Đó là thước đo mà công nghệ đã tự giải phóng và chúng ta có thể tiếp cận được. Và vì vậy, công nghệ dần chuyển mình từ việc bị xem như là vật bị cấm sử dụng và đáng sợ cho đến thiết bị toàn năng. 20 năm trước, khi có một bảng báo cáo về điện toán hóa ngân hàng, họ không đặt tên cho bảng báo cáo là báo cáo về máy tính, mà họ gọi là "máy móc đăng tin về sổ cái". Họ không muốn công đoàn tin rằng chúng thật sự là những chiếc máy tính. Và khi họ muốn có ngày càng nhiều máy tính hiện đại và mạnh, họ gọi chúng là "máy móc đăng tin về sổ cái tiên tiến". Vì vậy chúng ta đã đi một chặng đường dài từ những ngày mới bắt đầu nơi mà điện thoại trở thành công cụ của sức mạnh, và thật sự thay đổi cách nghĩ của người dân Ấn Độ về công nghệ.
And then I think the other point is that Indians today are far more comfortable with globalization. Again, after having lived for more than 200 years under the East India Company and under imperial rule, Indians had a very natural reaction towards globalization believing it was a form of imperialism. But today, as Indian companies go abroad, as Indians come and work all over the world, Indians have gained a lot more confidence and have realized that globalization is something they can participate in. And the fact that the demographics are in our favor, because we are the only young country in an aging world, makes globalization all the more attractive to Indians.
Sau đó tôi nghĩ về một vấn đề khác những người Ấn Độ ngày nay ngày càng thoải mái hơn khái niệm toàn cầu hóa. Một lần nữa, sau khi đã sống hơn 200 năm, chịu sự ảnh hưởng của công ty Đông Ấn và qui tắc hoàng gia, những người Ấn có phản ứng rất tự nhiên với toàn cầu hóa họ tin rằng đó là một hình thức của chủ nghĩa đế quốc. Nhưng ngày nay, khi nhiều công ty của người Ấn phát triển ra nước ngoài, khi người Ấn đi làm việc khắp nơi trên thế giới, người Ấn sẽ gặt hái được nhiều sự tự tin hơn và nhận ra toàn cầu hóa là việc mà họ có thể tham gia được. Và sự thật là, thống kê dân số là ưu đãi dành cho chúng ta, vì chúng ta là quốc gia trẻ duy nhất trong các nước lão hóa, khiến cho toàn cầu hóa ngày càng hấp dẫn đối với người dân Ấn Độ.
And finally, India has had the deepening of its democracy. When democracy came to India 60 years back it was an elite concept. It was a bunch of people who wanted to bring in democracy because they wanted to bring in the idea of universal voting and parliament and constitution and so forth. But today democracy has become a bottom-up process where everybody has realized the benefits of having a voice, the benefits of being in an open society. And therefore democracy has become embedded.
Và cuối cùng, Ấn Độ cũng có lối nghĩ sâu sắc hơn về nền dân chủ của chính họ. Khi nền dân chủ đến với Ấn Độ vào 60 năm trước, nó còn là khái niệm xa xỉ. Đó là một nhóm những người muốn mang theo chế độ dân chủ vì họ muốn đem ý tưởng của việc bầu cử, quốc hội và hiến pháp theo hướng toàn cầu, v.v Nhưng hiện nay nền dân chủ dần trở thành một quá trình từ dưới đi lên, mọi người dần nhận thấy được những lợi ích từ việc có tiếng nói riêng, những lợi ích của việc trở thành một xã hội mở. Và vì vậy nền dân chủ dần dần xuất hiện.
I believe these six factors -- the rise of the notion of population as human capital, the rise of Indian entrepreneurs, the rise of English as a language of aspiration, technology as something empowering, globalization as a positive factor, and the deepening of democracy -- has contributed to why India is today growing at rates it has never seen before.
Tôi tin rằng 6 nhân tố này - sự gia tăng dân số cũng như nguồn nhân lực, sự gia tăng doanh nhân Ấn Độ, sự gia tăng của tiếng Anh như là một ngôn ngữ của khát vọng, công nghệ là sức mạnh, toàn cầu hóa là nhân tố tích cực, và sự sâu sắc hơn về nền dân chủ - góp phần vào việc giúp Ấn Độ ngày nay phát triển với tốc độ chưa từng thấy trước đây.
But having said that, then we come to what I call as ideas in progress. Those are the ideas where there is no argument in a society, but you are not able to implement those things. And really there are four things here. One is the question of education. For some reason, whatever reason -- lack of money, lack of priorities, because of religion having an older culture -- primary education was never given the focus it required. But now I believe it's reached a point where it has become very important. Unfortunately the government schools don't function, so children are going to private schools today. Even in the slums of India more than 50 percent of urban kids are going into private schools. So there is a big challenge in getting the schools to work. But having said that, there is an enormous desire among everybody, including the poor, to educate their children. So I believe primary education is an idea which is arrived but not yet implemented.
Nhưng phải nói là, chúng ta đi đến những gì mà tôi gọi là ý tưởng trong giai đoạn phát triển. Đó là những ý tưởng không gây tranh cãi trong xã hội, nhưng bạn không thể tiến hành thực hiện được những điều đó. Và thật ra còn có 4 điều nữa. Một là câu hỏi về vấn đề giáo dục. Vì vài lí do nào đó, bất cứ lí do gì - thiếu tiền, thiếu sự ưu tiên, vì tôn giáo có nền văn hóa lâu đời - giáo dục tiểu học không được chú trọng khi cần thiết. Nhưng giờ đây tôi tin rằng, điều đó đưa đến một quan điểm đóng vai trò rất quan trọng. Đáng tiếc, nhiều trường công lập không hoạt động đúng chức năng, nên ngày nay trẻ mới đi học trường dân lập. Ngay cả những khu ổ chuột ở Ấn Độ, hơn 50% trẻ sống ở ngoại ô đi học trường dân lập. Vì vậy có một thách thức lớn trong việc làm cách nào để trường học đạt hiệu quả. Nhưng có người nói, ai cũng có một khao khát tột độ ngay cả những người nghèo cũng muốn giáo dục con cái mình. Vì vậy tôi tin rằng giáo dục tiểu học là một ý tưởng được hình thành nhưng chưa được tiến hành cụ thể.
Similarly, infrastructure -- for a long time, infrastructure was not a priority. Those of you who have been to India have seen that. It's certainly not like China. But today I believe finally infrastructure is something which is agreed upon and which people want to implement. It is reflected in the political statements. 20 years back the political slogan was, "Roti, kapada, makaan," which meant, "Food, clothing and shelter." And today's political slogan is, "Bijli, sadak, pani," which means "Electricity, water and roads." And that is a change in the mindset where infrastructure is now accepted. So I do believe this is an idea which has arrived, but simply not implemented.
Tương tự, cơ sở hạ tầng - đã từ rất lâu, cơ sở hạ tầng không phải ưu tiên hàng đầu. Trong số các bạn, ai đã từng đến Ấn Độ có thể nhìn thấy điều này. Chắc chắn sẽ không giống với Trung Quốc. Nhưng giờ đây tôi tin rằng cuối cùng thì cơ sở hạ tầng là việc được thống nhất và mọi người ai cũng muốn tiến hành. Điều đó được phản ánh trong những thông cáo chính trị. 20 năm trước, khẩu hiệu chính trị là "Roti, kapada, makaan," nghĩa là "thức ăn, quần áo và nơi cư trú". Và khẩu hiệu chính trị ngày nay là "Bijli, sadak, pani," nghĩa là "điện, nước và đường sá". Và đó là sự thay đổi trong tư duy khi cơ sở hạ tầng dần dần được chấp nhận. Cho nên tôi tin đây là ý tưởng được hình thành, nhưng đơn giản chỉ là chưa được tiến hành mà thôi.
The third thing is again cities. It's because Gandhi believed in villages and because the British ruled from the cities, therefore Nehru thought of New Delhi as an un-Indian city. For a long time we have neglected our cities. And that is reflected in the kinds of situations that you see. But today, finally, after economic reforms, and economic growth, I think the notion that cities are engines of economic growth, cities are engines of creativity, cities are engines of innovation, have finally been accepted. And I think now you're seeing the move towards improving our cities. Again, an idea which is arrived, but not yet implemented.
Điều thứ ba lần nữa lại là thành phố. Đó là bởi vì ngài Gandhi tin những ngôi làng và vì người Anh đã cai trị nhiều thành phố, cho nên ngài Nehru xem New Delhi như là một thành phố không thuộc về Ấn Độ. Từ lâu chúng ta đã thờ ơ với chính thành phố chúng ta sinh sống. Và điều đó được phản ánh trong nhiều tình huống bạn có thể nhận thấy được. Nhưng ngày nay, cuối cùng thì, sau những cải cách kinh tế, và sự phát triển kinh tế, tôi nghĩ khái niệm thành phố là động cơ của sự phát triển kinh tế, thành phố là động cơ của sự sáng tạo, thành phố là động cơ của sự đổi mới, cuối cùng cũng được chấp nhận. Và tôi nghĩ bây giờ các bạn đang thấy sự chuyển đổi trong việc cải thiện thành phố của chúng ta. Một lần nữa, ý tưởng được hình thành, nhưng vẫn chưa được cụ thể hóa.
The final thing is the notion of India as a single market -- because when you didn't think of India as a market, you didn't really bother about a single market, because it didn't really matter. And therefore you had a situation where every state had its own market for products. Every province had its own market for agriculture. Increasingly now the policies of taxation and infrastructure and all that, are moving towards creating India as a single market. So there is a form of internal globalization which is happening, which is as important as external globalization. These four factors I believe -- the ones of primary education, infrastructure, urbanization, and single market -- in my view are ideas in India which have been accepted, but not implemented.
Điều cuối cùng là khái niệm xem Ấn Độ là một thị trường riêng lẻ - vì khi bạn không xem Ấn Độ là một thị trường, bạn không thật sự nghĩ nó là một thị trường riêng lẻ, vì nó thật sự không quan trọng lắm. Và vì vậy, bạn đối mặt với một tình huống mà mỗi bang đều có thị trường dành riêng cho sản phẩm của họ. Mỗi tỉnh có thị trường riêng dành cho nông nghiệp. Bây giờ ngày càng gia tăng chính sách về thuế má và cơ sở hạ tầng và trên hết là, đang hướng đến việc biến Ấn Độ thành một thị trường riêng lẻ. Vì vậy có một hình thức toàn cầu hóa bên trong đang diễn ra, cũng quan trọng như là toàn cầu hóa bên ngoài. Tôi tin 4 nhân tố này - đó là giáo dục tiểu học, cơ sở hạ tầng, đô thị hóa, và thị trường riêng lẻ - trong suy nghĩ của tôi đây là những ý tưởng ở Ấn Độ đã được chấp nhận, nhưng chưa được thực hiện.
Then we have what I believe are the ideas in conflict. The ideas that we argue about. These are the arguments we have which cause gridlock. What are those ideas? One is, I think, are ideological issues. Because of the historical Indian background, in the caste system, and because of the fact that there have been many people who have been left out in the cold, a lot of the politics is about how to make sure that we'll address that. And it leads to reservations and other techniques. It's also related to the way that we subsidize our people, and all the left and right arguments that we have. A lot of the Indian problems are related to the ideology of caste and other things. This policy is causing gridlock. This is one of the factors which needs to be resolved.
Và chúng ta biết những gì tôi tin là những ý tưởng đang xung đột với nhau. Những ý tưởng mà chúng ta tranh luận. Những cuộc tranh luận mà chúng ta tiến hành đang gây ra bế tắc. Những ý tưởng đó là gì? Một là, theo tôi, đó là những vấn đề về hệ tư tưởng. Vì trong lịch sử của người Ấn Độ, trong chế độ đẳng cấp, và vì sự thật là từng có nhiều người bị bỏ rơi ngoài trời giá lạnh, nhiều điều về nền chính trị bàn về cách làm thế nào để đảm bảo rằng chúng ta sẽ giải quyết nó. Và điều đó dẫn đến sự hạn chế và những phương pháp khác. Điều đó cũng liên quan đến cách chúng ta giúp đỡ người dân nước mình, và tiến hành những cuộc tranh luận về mọi khía cạnh. Nhiều vấn đề của người dân Ấn liên quan đến hệ tư tưởng của chế độ đẳng cấp và nhiều thứ khác. Chính sách đang gây ra sự bế tắc. Đây là một trong những yếu tố cần phải giải quyết ngay.
The second one is the labor policies that we have, which make it so difficult for entrepreneurs to create standardized jobs in companies, that 93 percent of Indian labor is in the unorganized sector. They have no benefits: they don't have social security; they don't have pension; they don't have healthcare; none of those things. This needs to be fixed because unless you can bring these people into the formal workforce, you will end up creating a whole lot of people who are completely disenfranchised. Therefore we need to create a new set of labor laws, which are not as onerous as they are today. At the same time give a policy for a lot more people to be in the formal sector, and create the jobs for the millions of people that we need to create jobs for.
Điều thứ hai là chính sách lao động mà chúng ta có, khiến mọi việc thêm khó khăn đối với các doanh nghiệp tiến hành tạo ra những công việc đạt tiêu chuẩn trong công ti, mà 93% lao động Ấn Độ nằm trong khu vực vô tổ chức. Họ không có nhiều quyền lợi: họ không có an sinh xã hội; họ không có tiền trợ cấp; họ không có dịch vụ chăm sóc y tế; họ hoàn toàn không có gì hết. Điều này cần phải được giải quyết vì nếu bạn không đưa những người này vào lực lượng lao động chính thức, bạn sẽ phải kết thúc việc tạo ra nhiều người hoàn toàn bị tước mất quyền công dân. Vì vậy chúng ta cần phải tạo ra một bộ luật lao động mới, không có phức tạp như ngày nay. Đồng thời tạo ra chính sách giúp nhiều người được vào khu vực chính thức, và tạo ra nhiều việc làm cho hàng triệu người cần việc.
The third thing is our higher education. Indian higher education is completely regulated. It's very difficult to start a private university. It's very difficult for a foreign university to come to India. As a result of that our higher education is simply not keeping pace with India's demands. That is leading to a lot of problems which we need to address.
Điều thứ ba là nền giáo dục bậc cao của chúng ta. Nếu giáo dục bậc cao của người Ấn Độ được điều chỉnh toàn diện. Thật khó để mở một trường đại học tư nhân. Điều này rất khó đối với một trường đại học quốc tế khi đến đất nước Ấn Độ. Kết quả của nền giáo dục bậc cao không chỉ đơn giản là theo kịp nhu cầu của Ấn Độ. Điều đó dẫn đến nhiều vấn đề mà chúng ta cần phải nhấn mạnh.
But most important I believe are the ideas we need to anticipate. Here India can look at what is happening in the west and elsewhere, and look at what needs to be done. The first thing is, we're very fortunate that technology is at a point where it is much more advanced than when other countries had the development. So we can use technology for governance. We can use technology for direct benefits. We can use technology for transparency, and many other things.
Nhưng tôi tin điều quan trọng nhất là những ý tưởng chúng ta cần mong đợi. Và Ấn Độ có thể nhìn thấy chuyện này đang diễn ra ở phía Tây và một vài nơi khác, và xem xét những việc cần phải được tiến hành. Điều đầu tiên là, chúng ta rất may mắn vì công nghệ đang ngày càng ở mức tiên tiến hơn khi các quốc gia khác có sự phát triển. Vì vậy chúng ta có thể sử dụng công nghệ dành cho việc quản trị. Chúng ta có thể sử dụng công nghệ dành cho những lợi ích trực tiếp. Chúng ta có thể sử dụng công nghệ để truyền dữ liệu, và nhiều thứ khác.
The second thing is, the health issue. India has equally horrible health problems of the higher state of cardiac issue, the higher state of diabetes, the higher state of obesity. So there is no point in replacing a set of poor country diseases with a set of rich country diseases. Therefore we're to rethink the whole way we look at health. We really need to put in place a strategy so that we don't go to the other extreme of health.
Điều thứ hai là, vấn đề sức khỏe. Ấn Độ có nhiều vấn đề về sức khỏe tương đối khủng khiếp, nhất là tỉ lệ mắc bệnh tim, tỉ lệ mắc bệnh tiểu đường, tỉ lệ mắc bệnh béo phì đều cao. Cho nên không cách nào so sánh những căn bệnh ở quốc gia nghèo với những căn bệnh ở quốc gia giàu có. Vì vậy, chúng ta nên cân nhắc lại cách mà chúng ta quan tâm sức khỏe. Chúng ta thật sự cần phải vạch ra một chiến lược để chúng ta không bị cạn kiệt sức khỏe.
Similarly today in the West you're seeing the problem of entitlement -- the cost of social security, the cost of Medicare, the cost of Medicaid. Therefore when you are a young country, again you have a chance to put in place a modern pension system so that you don't create entitlement problems as you grow old.
Tương tự tình hình hiện nay ở các nước phương Tây, bạn đang thấy vấn đề về quyền sở hữu - chi phí cho an ninh xã hội, chăm sóc sức khoẻ, và chương trình trợ cấp y tế. Vì vậy, khi bạn sống ở một quốc gia dân số trẻ, một lần nữa, bạn có cơ hội đưa ra hệ thống lương hưu hiện đại, để bạn không có rắc rối gì khi bạn về già.
And then again, India does not have the luxury of making its environment dirty, because it has to marry environment and development. Just to give an idea, the world has to stabilize at something like 20 gigatons per year. On a population of nine billion our average carbon emission will have to be about two tons per year. India is already at two tons per year. But if India grows at something like eight percent, income per year per person will go to 16 times by 2050. So we're saying: income growing at 16 times and no growth in carbon. Therefore we will fundamentally rethink the way we look at the environment, the way we look at energy, the way we create whole new paradigms of development.
Và lần nữa, Ấn Độ không xa xỉ trong việc làm cho môi trường thêm bẩn, vì môi trường và sự phát triển phải đi đôi với nhau. Chỉ đưa ra ý tưởng, thế giới phải ổn định ở mức khoảng 20 tỉ tấn mỗi năm. Dân số thế giới là 9 tỉ người, lượng khí thải cacbon trung bình sẽ ở mức khoảng 2 tấn mỗi năm. Ấn Độ đạt được 2 tấn mỗi năm. Nhưng nếu Ấn Độ tăng trưởng ở mức khoảng 8%, thu nhập mỗi năm của từng người sẽ đạt gấp 16 lần vào năm 2050. Và chúng ta đang nói: thu nhập tăng gấp 16 lần và không có sự gia tăng khí cacbon. Nên về cơ bản chúng ta sẽ cân nhắc lại cách chúng ta xem xét môi trường, cách chúng ta xem xét nguồn năng lượng, cách chúng ta tạo ra mô hình phát triển hoàn toàn mới.
Now why does this matter to you? Why does what's happening 10 thousand miles away matter to all of you? Number one, this matters because this represents more than a billion people. A billion people, 1/6th of the world population. It matters because this is a democracy. And it is important to prove that growth and democracy are not incompatible, that you can have a democracy, that you can have an open society, and you can have growth. It's important because if you solve these problems, you can solve the problems of poverty in the world. It's important because you need it to solve the world's environment problems.
Giờ tại sao chuyện này lại quan trọng với bạn? Tại sao chuyện xảy ra cách đây 10 000 dặm lại khiến bạn phải chú ý? Đầu tiên, chuyện này quan trọng là vì nó đại biểu cho hơn 1 tỉ người. 1 tỉ người, chiếm 1/6 dân số thế giới. Điều này quan trọng vì đây là quốc gia theo chế độ dân chủ. Và điều này quan trọng để chứng minh sự phát triển và nền dân chủ không tương thích với nhau. bạn có thể có một nền dân chủ, bạn có thể có một xã hội mở, và bạn có thể có sự phát triển. Điều này quan trọng vì nếu bạn giải quyết những vấn đề này, bạn có thể giải quyết được vấn đề nghèo đói trên thế giới. Điều này quan trọng vì bạn cần giải quyết những vấn đề về môi trường của thế giới.
If we really want to come to a point, we really want to put a cap on our carbon emission, we want to really lower the use of energy -- it has to be solved in countries like India. You know if you look at the development in the West over 200 years, the average growth may have been about two percent. Here we are talking about countries growing at eight to nine percent. And that makes a huge difference. When India was growing at about three, 3.5 percent and the population was growing at two percent, its per capita income was doubling every 45 years. When the economic growth goes to eight percent and population growth drops to 1.5 percent, then per capita income is doubling every nine years. In other words, you're certainly fast-forwarding this whole process of a billion people going to prosperity. And you must have a clear strategy which is important for India and important for the world. That is why I think all of you should be equally concerned with it as I am. Thank you very much. (Applause)
Nếu chúng ta thật sự muốn đạt được mục tiêu, chúng ta thật sự muốn giới hạn lượng khí thải cacbon, chúng ta thật sự muốn giảm thiểu việc dùng năng lượng - chúng ta phải áp dụng giải pháp giống những nước như Ấn Độ. Bạn biết là nếu bạn nhìn vào sự phát triển ở các nước phương Tây hơn 200 năm, sự tăng trưởng trung bình có lẽ ở khoảng 2%. Chúng ta đang bàn về những quốc gia tăng trưởng từ 8 đến 9% Và điều đó tạo sự khác biệt rất lớn. Khi Ấn Độ tăng khoảng 3 hay 3.5% và dân số tăng khoảng 2%, thu nhập bình quân đầu người sẽ tăng gấp đôi mỗi 45 năm. Khi sự phát triển kinh tế đạt đến 80% và sự phát triển dân số giảm 1.5%, vậy thu nhập bình quân đầu người sẽ tăng gấp đôi mỗi 9 năm. Nói cách khác, bạn sẽ chuyển tiếp nhanh toàn bộ quá trình này cho hàng tỉ người có ý định hướng đến sự thịnh vượng. Và bạn phải có một chiến lược rõ ràng nhưng quan trọng đối với Ấn Độ cũng như các nước trên thế giới. Đó là những gì tôi nghĩ tất cả các bạn nên quan tâm vấn đề này giống như những gì tôi đề cập. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe. (vỗ tay)