The most basic function of bodily fat is self-storage of food reserves. In prehistoric times, natural selection favored genotypes that could endure harsh conditions by stocking the most fat. With chronic malnutrition being the norm for most of human history, genetics evolved to favor fat storage. So when did body fat become problematic? The negative impacts of being overweight were not even noted in medical literature until as late as the 18th century. Then, technological advances coupled with public health measures resulted in the betterment of the quantity, quality, and variety of food. Sustained abundance of good food enabled a healthier population to boom economically. Output increased, and with it, leisure time and waistlines. By the mid 19th century, being excessively overweight, or obese, was recognized as a cause of ill health, and another century later, declared deadly. What is the distinction between being overweight and being obese? A calculation called the BMI breaks it down for us. For example, if someone weighs 65 kilgorams and is 1.5 meters tall, they have a BMI of about 29. Obesity is a condition of excess body fat that occurs when a person's BMI is above 30, just over the overweight range of 25 to 29.9. While BMI can be a helpful estimate of healthy weight, actual body fat percentage can only really be determined by also considering information like waist circumference and muscle mass. Athletes, for instance, have a naturally higher BMI. So how does a person become obese? At its most basic, obesity is caused by energy imbalance. If the energy input from calories is greater than the energy output from physical activity, the body stores the extra calories as fat. In most cases, this imbalance comes from a combination of circumstances and choices. Adults should be getting at least 2.5 hours of exercise each week, and children a whole hour per day. But globally, one in four adults and eight out of ten adolescents aren't active enough. Calorie-dense processed foods and growing portion sizes coupled with pervasive marketing lead to passive overeating. And scarce resources, and a lack of access to healthy, affordable foods creates an even greater risk in disadvantaged communities. Yet, our genetic makeup also plays a part. Studies on families and on separated twins have shown a clear causal hereditary relationship to weight gain. Recent studies have also found a link between obesity and variations in the bacteria species that live in our digestive systems. No matter the cause, obesity is an escalating global epidemic. It substantially raises the probability of diseases, like diabetes, heart disease, stroke, high blood pressure, and cancer. It affects virtually all ages, genders, and socioeconomic groups in both developed and developing countries. With a 60% rise in child obesity globally over just two decades, the problem is too significant to ignore. Once a person is obese, the climb to recovery becomes progressively steeper. Hormonal and metabolic changes reduce the body's response to overeating. After losing weight, a formerly overweight person burns less calories doing the same exercises as a person who is naturally the same weight, making it much more difficult to shed the excess fat. And as people gain weight, damage to signaling pathways makes it increasingly difficult for the brain to measure food intake and fat storage. There is, however, some evidence that well-monitored, long-term changes in behavior can lead to improvements in obesity-related health issues. And weight loss from sustained lifestyle changes, or invasive treatments like bariatric surgery, can improve insulin resistance and decrease inflammation. What was once an advantage for survival is now working against us. As the world's population continues to slow down and get bigger, moving and consciously eating our way towards a healthier weight is essential to our overall well-being. And with the epidemic affecting every country in the world for different socioeconomic reasons, obesity cannot be seen as an isolated issue. More global measures for prevention are essential to manage the weight of the world.
Chức năng cơ bản nhất của mỡ là dự trữ dinh dưỡng. Vào thời tiền sử, chọn lọc tự nhiên ưu ái các kiểu gen có thể chịu đựng được điều kiện khắc nghiệt bằng cách dự trữ thật nhiều chất béo. Vì thiếu dinh dưỡng ám ảnh phần lớn lịch sử loài người nên di truyền học phát triển theo xu hướng hỗ trợ việc tích mỡ. Vậy, từ khi nào mỡ lại trở thành hiểm hoạ? Những tác động tiêu cực của việc thừa cân thậm chí không được ghi nhận trong y văn cho đến tận cuối thế kỷ 18. Và rồi công nghệ tiên tiến cùng với các biện pháp y tế công cộng kéo theo sự tiến bộ về số lượng, chất lượng và chủng loại thực phẩm. Duy trì sự phong phú của thực phẩm tốt giúp đảm bảo sức khoẻ người dân, tạo điều kiện cho kinh tế phát triển vượt bậc. Sản lượng tăng, cùng với đó là thời gian giải trí và kích thước vòng eo. Vào giữa thế kỷ 19, thừa cân quá mức hay béo phì đã được công nhận là một nguyên nhân gây bệnh, một thế kỷ sau đó, được tuyên bố gây chết người. Vậy đâu là sự khác biệt giữa thừa cân và béo phì? Một tính toán được gọi là BMI sẽ cho ta biết điều đó. Ví dụ, một người nặng 65 kg và có chiều cao là 1.5 m, chỉ số BMI của họ vào khoảng 29. Béo phì là tình trạng cơ thể dư thừa chất béo, xảy ra khi chỉ số BMI của một người vượt trên 30, vừa vượt qua phạm vi thừa cân từ 25 đến 29.9. Trong khi chỉ số BMI là một ước tính hữu ích cho cân nặng khỏe mạnh, thực tế, tỷ lệ phần trăm mỡ chỉ có thể thực sự được xác định bởi việc xem xét đồng thời các thông tin như kích thước vòng eo và khối lượng cơ bắp. Ví dụ như các vận động viên, có chỉ số BMI cao hơn một cách tự nhiên. Vậy làm thế nào mà một người trở nên béo phì? Về cơ bản, béo phì được gây ra bởi sự mất cân bằng năng lượng. Nếu năng lượng cung cấp từ calories lớn hơn năng lượng tiêu hao cho các hoạt động thể chất, cơ thể sẽ tích tụ calories dư thừa dưới dạng mỡ. Hầu hết các trường hợp, sự mất cân bằng này bắt nguồn từ sự kết hợp giữa hoàn cảnh và lựa chọn. Người lớn cần ít nhất 2.5 giờ tập thể dục mỗi tuần, với trẻ em là trọn vẹn 1 giờ mỗi ngày. Nhưng trên toàn cầu, 1/4 người lớn và 8/10 trẻ vị thành niên không thực hiện đủ yêu cầu trên. Thức ăn đã qua chế biến chứa nhiều calo và việc tăng khẩu phần ăn kết hợp với tiếp thị rộng rãi dẫn tới việc ăn uống quá mức một cách bị động. Nguồn tài nguyên khan hiếm, và thiếu thốn thực phẩm lành mạnh với giá cả phải chăng tạo ra nguy cơ lớn hơn trong những cộng đồng thiếu thốn. Cấu trúc di truyền cũng đóng vai trò nhất định. Nghiên cứu về gia đình và cặp song sinh tách biệt đã chỉ rõ tác động của di truyền đối với việc tăng cân. Nghiên cứu gần đây cũng đã tìm thấy mối liên hệ giữa béo phì và biến thể các loài vi khuẩn sống trong hệ tiêu hóa của ta. Dù nguyên nhân là gì thì béo phì, hiện, là một đại dịch leo thang trên toàn cầu, làm gia tăng đáng kể nguy cơ mắc các bệnh như bệnh tiểu đường, bệnh tim, đột quỵ, cao huyết áp, và cả ung thư. Nó ảnh hưởng đến hầu hết mọi lứa tuổi, giới tính và các nhóm kinh tế xã hội ở cả những nước phát triển và đang phát triển. Với tỉ lệ béo phì ở trẻ em gia tăng 60% trên toàn cầu trong chỉ hơn hai thập kỷ, đó đã là một vấn đề quá lớn để có thể làm ngơ. Khi một người bị béo phì, con đường để phục hồi trở nên khó khăn hơn. Thay đổi nội tiết và chuyển hóa làm giảm phản ứng của cơ thể, khiến ta ăn quá mức. Sau khi giảm cân, người trước đây thừa cân đốt cháy ít calo hơn khi thực hiện cùng một bài tập so với một người bình thường cùng cân nặng, điều đó khiến việc loại bỏ mỡ thừa trở nên khó khăn hơn. Và ở những người tăng cân, đường truyền thông tin bị tổn hại càng gây khó khăn cho não trong việc đo đếm lượng thức ăn nạp vào và lượng mỡ tích trữ. Tuy nhiên, một số bằng chứng cho thấy sự kiểm soát tốt và những thay đổi hành vi lâu dài có thể cải thiện các vấn đề sức khỏe liên quan đến béo phì. Giảm cân bằng việc duy trì lối sống lành mạnh, hoặc điều trị bên trong như phẫu thuật nẹp dạ dày , cũng có thể cải thiện sức kháng insulin và giảm viêm. Điều đã từng là một lợi thế để sinh tồn giờ lại đang chống lại chúng ta. Vì dân số thế giới tiếp tục tăng chậm và ngày một đông, vận việc hoạt động và ăn uống có ý thức, vì một cân nặng khỏe mạnh là nền tảng cho một cơ thể khỏe mạnh toàn diện. Như một dịch bệnh ảnh hưởng đến mọi nước trên thế giới với lý do kinh tế xã hội khác nhau, béo phì không thể được xem như là một vấn đề quốc gia riêng lẻ. Việc gia tăng các biện pháp phòng ngừa toàn cầu là tối cần thiết để có thể kiểm soát trọng lượng của thế giới.